• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Quậy Tung Hogwarts (1 Viewer)

  • chap-269

Chương 269: Lúc tiến hành làm tổn thương…




Editor: Nguyetmai

Trợ… trợ giảng?

Hơn nữa còn là trợ giảng môn Độc dược của ma đầu Snape?

Hai anh em song sinh Weasley như bị hóa đá, chậm rãi quay đầu nhìn về phía Alina với ánh mắt khó tin, thậm chí Alina như thể nghe thấy tiếng ken két của máy móc khi chuyển động.

"Đúng thế, em là trợ giảng mà!"

Alina gật đầu một cách nghiêm túc, ôm cây bách hợp trước mặt lướt qua hai con nai ngốc đã hóa đá trước mặt, tự giác đi tới chỗ ngồi của mình, cẩn thận đặt chậu hoa trong tay lên bàn. Ừm, một vị trí mà giáo sư có thể nhìn thấy ở bất cứ một góc độ nào.

Căn cứ theo kết quả nghiên cứu miệt mài của "nhóm tiến công Snape", khi mang vật phẩm không liên quan đến tiết học môn Độc dược tới lớp học dưới lòng đất, tỉ lệ Giáo sư Snape đặt câu hỏi sẽ rất cao. Là một bậc thầy độc dược, chủ nghĩa hoàn mỹ và sức quan sát quả thực là bệnh nghề nghiệp đã thấm vào xương máu.

Nói đơn giản hơn, chắc chắn Snape sẽ không nhịn được chủ động tới bới lông tìm vết.

Nhưng trước đó, cô vẫn phải thông qua cái gọi là "khảo nghiệm nho nhỏ" mà Snape đã nhắc đến mới được.

Không đợi Alina ngồi xuống hẳn, giọng nói của Snape đã chậm chạp vọng tới:

"Tiểu thư Kaslana, câu hỏi đầu tiên, nói cho ta biết… điều chế thuốc thu nhỏ cần những nguyên liệu nào?"

Thuốc thu nhỏ?

Đây chẳng phải nội dung vừa mới nói ở tiết trước sao, là gì ấy nhỉ…

Hai anh em Weasley liếc nhìn nhau, không hẹn mà cùng cúi đầu xuống, chuẩn bị đi mở sách.

"Rễ cây cúc Bellis perennis cắt nhỏ, sung Shrivelfig gọt vỏ, sâu Lepidoptera thái mỏng, một giọt mật của chuột Muroidea và một ít dịch của đỉa Whitmania pigra Whitman."

Alina trả lời ngay không cần nghĩ ngợi.

"Vậy thì… làm thế nào để đoán được thuốc thu nhỏ đã chế biến thành công chưa?"

"Nếu phán đoán qua màu sắc, nó phải hiện lên màu lục sáng. Nếu xét từ hiệu quả của thuốc, thuốc thu nhỏ đạt tiêu chuẩn sẽ sinh ra hiện tượng co rút sinh lí toàn vẹn."

"Nên dùng cách gì để kiểm soát lượng dịch mật?"

"Ống nghiệm cao su, sau đó nhỏ vào cổ tay đang xoay tròn, tránh xuất hiện hiện tượng nhỏ liên tục."

"Sau khi đã cho tất cả các nguyên liệu, trình tự cuối cùng trước khi cho vào lọ là gì?"

"Thay đổi mức độ lửa để nấu thêm một thời gian, đến tận khi màu sắc của độc dược không thay đổi nữa."

Alina vẫn chưa thoát khỏi hình thức học sinh giỏi để tranh tài với Hermione, đứng trước câu hỏi mà Snape đưa ra, cô không có chút áp lực nào cả, cuộc vấn đáp của hai người thể hiện ra trạng thái liền mạch không ngắt quãng.

Tất cả các phù thủy nhỏ trong phòng học nín thở lại một cách hồi hộp theo bản năng, quan sát cuộc đối đáp độc dược mà trước đây chưa bao giờ gặp như thể đang quan sát một cuộc quyết đấu thế kỉ. Trong trí nhớ của bọn họ, từ trước tời giờ, không một học sinh nào có thể qua ải khi Giáo sư Snape đặt câu hỏi liên tục như thế.

"… Vậy thì, câu hỏi cuối cùng."

Snape thở nhẹ một hơi, ông ta trầm mặc nhìn Alina, đôi mắt chuyển động xung quanh cô bé.

"Tiểu thư Kaslana, trò có thể nói cho ta biết, cây thực vật màu trắng buồn cười đó sẽ trợ giúp gì cho chương trình học tiếp theo?"

Quả nhiên…

Alina chờ đợi nãy giờ, đôi mắt cô lóe sáng, khóe miệng cong lên và nở một nụ cười.

Nếu hỏi ra câu này thì chứng minh khâu khảo nghiệm liên quan đến việc học đã kết thúc, Giáo sư Snape kiêu ngạo bắt đầu dùng nhân tố bên ngoài để cứu vớt uy nghiêm, cũng đồng nghĩa với việc, thời cơ phản kích tới rồi.

"Đây là cây Lily (Lily = bách hợp), là món quà mà Giáo sư Sprout tặng cho em, nghe nói nó có thể mang đến may mắn cho những người xung quanh. Vì thế em mang nó tới lớp Độc dược, muốn để nó ở bên chúng ta trong tiết học."

Alina nghiêng đầu đi một cách đáng yêu, khuôn mặt hiện lên nét hồn nhiên vừa đủ, nói bằng giọng nghiêm túc.

Mặc dù đả kích Giáo sư Snape là một chuyện hơi tàn nhẫn, nhưng so với lão củ cải độc ác chỉ coi Snape như công cụ để sai sử, Alina cho rằng hành vi chủ động giành thiện cảm của giáo sư là một chuyện khá chính nghĩa.

Trên thực tế, Alina đã chọn lọc lời kịch này từ trước rồi.

Mặc dù có một số câu càng kích thích hơn, ví dụ như: "Em lo rằng nếu không chú ý, Lily sẽ bị những kẻ ngốc loay hoay với cái chổi trong phòng ngủ đụng phải", "Em nghe thấy Lily nói rằng nó thích môn Độc dược", "Giáo sư, em rất muốn giới thiệu Lily với thầy"… Những câu nói có hiệu quả ngang với Lời nguyền tra tấn này, Alina đều không lựa chọn sử dụng.

Dù sao mục đích của cô cũng chỉ là muốn giành thiện cảm thôi, dùng chiêu mạnh ngay từ đầu để lên level max ngay thì hơi quá đáng một chút.

"Lily?"

Khóe mắt của Snape đột nhiên giật giật, tay trái đặt trên mép bàn giáo viên vô thức nắm chặt lại, sau nửa giây hốt hoảng, ông ta mới nhận ra hẳn là Alina đang nói đến chậu thực vật thân mềm màu trắng mà cô đặt trên bàn.

Không có gì để nghi ngờ, đây chỉ là một sự trùng hợp, trong lòng Snape biết rất rõ.

Trừ khi chính miệng ông ta kể câu chuyện trong quá khứ ra, nếu không sẽ không ai biết mối tình thất bại của nam sinh gầy yếu mắt đen kia – ông ta đã chuẩn bị tinh thần để mang tất cả kí ức về Lily Evans vào phần mộ.

"Thật đáng tiếc, độc dược học chưa bao giờ dựa vào vận may hư ảo."

Snape lấy lại tinh thần, ông ta hừ lạnh một tiếng, cố gắng để đôi mắt của mình rời khỏi cây bách hợp đáng chết kia.

"Đừng mưu toan quy kết thất bại và sự ngu xuẩn của trò lên một loại thực vật không biết nói chuyện, cho dù trừ điểm thì ta cũng sẽ trừ điểm trò, cấm túc cũng sẽ cấm túc trò, mà không phải loại thực vật này. Đương nhiên, nếu trò cứ khăng khăng cho rằng sự thành công của trò đến từ lời chúc phúc của nó thì đó là tự do của trò…"

"Chờ đã, trò định làm gì?"

Snape thay đổi sắc mặt, ông ta bất giác cất cao tiếng để ngăn cản.

Sau khi suy ngẫm một lát, Alina gật đầu, ôm lấy cây bách hợp thân mềm với vẻ mặt quyết đoán, bước kiên định về phía đống rác ở một góc của lớp học.

"Dạ? Giáo sư nói rất có lí, em đã nhận ra sai lầm của mình, vì thế em quyết định phải kịp thời sửa đổi. Thầy yên tâm, em bảo đảm sau này thầy sẽ không bao giờ nhìn thấy Lily trên lớp học nữa."

Alina chớp mắt, giơ chậu hoa trong tay lên, trả lời rất nghiêm túc.

Không bao giờ nhìn thấy… Lily…

Lily…

Bên tai Snape cứ vọng lại câu nói ấy, ông ta cảm thấy đầu mình nổ cái đoàng, trái tim như bị ai bóp chặt, cảm giác xót xa, chát chúa lan ra khắp thân thể chỉ trong chớp mắt, suýt chút nữa khiến ông ta nghẹt thở.

"Đứng lại! Quay về!"

Snape nhắm chặt mắt lại, sau đó mở ra và nói lạnh lùng, giọng điệu cao hơn hai tông so với thói quen bình thường của ông ta.

"Giáo sư Sprout tặng cây bách hợp này cho trò, không có nghĩa là trò có thể tùy ý xử lí nó, ngược lại, đây là nhiệm vụ và trách nhiệm mà nhất định trò phải hoàn thành."

"Nếu trò cảm thấy nó có thể mang đến may mắn trên lớp Độc dược… Rất tốt! Vậy thì từ giờ trở đi, trạng thái sinh trưởng của cây bách hợp này cũng sẽ là hạng mục khảo nghiệm trong môn Độc dược của trò, các buổi chiều hằng ngày ta sẽ tiến hành kiểm tra đúng giờ."

"Bây giờ, bắt đầu vào học! Alina Kaslana, làm sạch nồi nấu cho mọi người đi!"
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom