• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4
  • Chap-290

Chương 254: Tuyên chiến trực diện




Nghĩ như vậy, Trương Tường Tường lấy điện thoại di động ra gọi cho Giang Lương.



Điện thoại di động vang lên mấy hồi mới có người nhận máy, Giang Lương bên kia điện thoại nhỏ giọng hỏi: “Alo, có chuyện gì, tôi thật sự đang họp.”



Trương Tường Tường hoàn toàn không để ý có phải anh ta đang họp hay không, nói với điện thoại di động: “Có vẻ Chung Thủy Linh đã đoán được gì đó, hình như đang cố ý tránh tôi.”



Nghe cô ta nói như vậy, Giang Lương cũng không cảm thấy bất ngờ, chỉ thấp giọng nói: “Lần trước cô lộ liễu như vậy, người ta không ngu, không có lý do gì không nhìn ra cô là đang cố ý hay chỉ là trùng hợp.” Thật ra dưới cái nhìn của Giang Lương, trên thế giới này làm có chuyện gì là trùng hợp, đa phần đều là cố ý mà thôi.



Nghe thấy Giang Lương bên kia điện thoại nói như vậy, Trương Tường Tường lộ vẻ không kiên nhẫn, cầm điện thoại di động nói thẳng: “Tôi gọi điện thoại cho anh không phải để anh chỉ ra tôi đã làm sai cái gì, mà là muốn anh suy nghĩ xem tiếp theo nên làm như thế nào!”



“Tôi khuyên cô đừng tiếp tục nữa, không chỉ Chung Thủy Linh nghi ngờ cô, Bộ trưởng bên này cũng rất khó chịu với cô rồi.” Giang Lương nhắc nhở.



Nghe thấy vậy, Trương Tường Tường hừ lạnh nói: “Hừ, ông ta khó chịu thì sao chứ, bây giờ ông ta có quyền lớn rồi thì muốn trở về tìm con trai ông ta à? Sao ông ta không nghĩ thử xem lúc trước mẹ tôi giúp ông ta bao nhiêu, bây giờ sức khỏe mẹ tôi không tốt ông ta lại muốn trắng trợn tìm người về!”



Giang Lương cũng không nói lời nào, đối với chuyện của bọn họ, anh ta cũng không muốn nói nhiều.



“Tôi mặc kệ, tôi chỉ là muốn nhắc nhở ông ta một chút, cho dù bây giờ sức khỏe mẹ tôi không tốt nhưng vẫn còn có tôi ở đây, ông ta muốn nhận con trai, vậy phải xem tôi có đồng ý hay không!” Trương Tường Tường nói vậy, giọng điệu và biểu cảm đều mang theo tàn nhẫn và dứt khoát.



“Được rồi, bên chỗ tôi còn có việc, cứ như vậy đi.” Nói xong Giang Lương lập tức cúp điện thoại.



Trương Tường Tường cầm điện thoại ở bên tai xuống, môi mím chặt nhớ đến cảnh tượng hôm đó khi mẹ gọi mình đến bên cạnh bà rồi nói cho mình biết chuyện này.



Cô ta vẫn luôn cho rằng mình hạnh phúc hơn người khác rất nhiều, ba mẹ yêu nhau, quan trọng vẫn là họ đều rất yêu thương mình.



Nhưng dù thế nào cô ta cũng không ngờ, thì ra toàn bộ tình yêu của ba mẹ đều là giả dối, thậm chí ba đã có con trai riêng ở bên ngoài từ lâu, mẹ nói cho cô biết năm đó ba lừa gạt bà ta kết hôn là vì muốn nương nhờ thế lực nhà ông ngoại mà thăng quan tiến chức, tất cả đều thuận lợi giống như suy nghĩ của ông ta, quả nhiên ông ta thăng chức, hơn nữa con đường chính trị cũng vô cùng suôn sẻ, thậm chí còn thành công hơn ông ngoại.



Mẹ còn nói cho cô ta biết, thật ra những năm này giữa bọn họ đã không còn tình cảm, nhưng vì để tiếp tục giữ gìn hình tượng của mình trong sự nghiệp chính trị, hai năm nay giữa ông ta và mẹ vẫn luôn là một người gặp dịp thì chơi, một người thì gần như không nói được với người kia trên ba câu dù ở trong cùng một ngôi nhà cả ngày.





Mẹ nói bản thân hối hận rồi, hối hận lúc trước mình không xác định rõ ràng đã gả cho người đàn ông này, nhưng bà ta lại không cam tâm, không cam tâm mình trả giá và chịu đựng nhiều năm như vậy, cuối cùng lại trở thành của người khác. Cho nên khi biết ông ta có suy nghĩ muốn nhận con trai đã nói toàn bộ chuyện này cho cô ta, chỉ hy vọng cô ta có thể đề phòng trước, tuyệt đối không thể để cho con trai của người phụ nữ kia trở về nhà họ Trương. Mẹ nói, nếu bà ta đã không chiếm được tình yêu của người đàn ông này, ngấm ngầm chịu đựng tủi nhục nhiều năm như vậy, tuyệt đối không thể để cho bản thân không có chỗ đứng trong nhà họ Trương!



Như vậy cô ta mới biết, hóa ra tất cả tốt đẹp đều chỉ là biểu hiện ra bên ngoài, gia đình mà cô cho là đầm ấm hòa thuận cũng chỉ là giả dối, cuộc sống luôn luôn éo le hơn phim truyền hình và điện ảnh mà cô ta từng đóng!



Nghĩ như vậy, Trương Tường Tường hơi không cam lòng cầm điện thoại gọi cho Chung Thủy Linh.



Khi nhận được điện thoại của Trương Tường Tường, Chung Thủy Linh đang chuẩn bị đi về phòng nghỉ, định khi trở về sẽ xác nhận và trao đổi chuyện công việc với Linda một chút.



Chỉ là còn chưa đến cửa phòng, Trương Tường Tường đã gọi điện đến rồi.



Chung Thủy Linh nhíu mày, nhưng cũng không suy nghĩ quá nhiều, lập tức nhận điện thoại: “Alo, chị Tường.”



Nghe thấy giọng nói của Chung Thủy Linh, khuôn mặt vốn dĩ đang nghiêm túc của Trương Tường Tường lập tức đổi thành tươi cười, dù là giọng điệu nói chuyện cũng đổi thành dịu dàng tựa như có thể hòa tan tất cả mọi người, nói với Chung Thủy Linh: “Shirley à, gần đây bận rộn gì sao?”



Nét mặt Chung Thủy Linh tỏ ra hơi nghiêm túc, nếu là đã chắc chắn cô ta cố ý tiếp cận mình, vậy cô cũng không muốn nói nhiều với cô ta nữa, nói thẳng với Trương Tường Tường ở bên kia điện thoại: “Chị Tường, chị cũng là người biết chuyện, tôi cảm thấy cứ nói chuyện vòng vo thế này cũng không có gì hay ho, chị cứ nói thẳng đi, chị phí hết tâm tư tiếp cận tôi như thế này là vì cái gì?”



Nghe cô nói như vậy, Trương Tường Tường cố ý giả ngu, lên tiếng: “Shirley, cô đang nói gì đấy, sao tôi nghe lại không hiểu chứ?”



Chung Thủy Linh khẽ cười, thật lòng khâm phục kỹ thuật diễn xuất và thái độ yêu nghề của cô ta, khi đối mặt với mình cô ta đúng là không giây phút nào là không biểu diễn, hơn nữa còn diễn vô cùng tự nhiên. Cô thật lòng cảm thấy cô ta hoàn toàn có thể gánh vác những ánh hào quang và vẻ vang của ngôi vị ảnh hậu trên người mình, kỹ thuật diễn xuất của cô ta quả thật có thể diễn giả thành thật.



“Chị Trương thông minh như vậy sao lại không biết tôi nói gì chứ, chỉ là tôi cũng muốn nhắc nhở chị Trương, đừng coi người khác là kẻ ngu, trên thế giới này cũng không phải chỉ có một mình chị là người thông minh!” Giọng điệu của Chung Thủy Linh cũng không hiền hòa, thậm chí còn không khéo léo bằng lúc nói chuyện với trợ lý Tiểu Mỹ của cô ta, nhưng từ trước đến giờ cô chính là như vậy. Người khác không chọc vào cô thì còn tốt, cô chắc chắn sẽ không nhiều chuyện đi tìm người ta gây phiền phức, nhưng nếu người khác chọc vào cô, cô cũng không phải quả hồng mềm mặc cho người ta nắn bóp, cô cũng không phải là người tốt bụng gì, nếu nổi giận thật thì chuyện gì cũng dám làm, không quan tâm đến hậu quả!



Nghe thấy cô nói như vậy, Trương Tường Tường bên kia điện thoại khẽ mỉm cười nói với cô: “Chung Thủy Linh, cô cũng đừng quên, bây giờ tôi là bà chủ của cô, cô cảm thấy cô nói chuyện như thế này với tôi thích hợp sao?” Không nói đến việc ngay từ bộ phim đầu tiên mà cô ta đóng đã khiến cô ta nổi tiếng, nếm trải mùi vị được hoan nghênh; cho dù ở trong nhà, bằng hoàn cảnh gia đình nhà cô ta, từ trước đến giờ cũng chưa có ai dám nói chuyện với cô ta như vậy!



“Tôi đã tìm người xem qua hợp đồng, nếu là quan hệ hợp tác thì có thể hủy bỏ, cũng chỉ là bồi thường tiền mà thôi, tôi nghĩ chị cũng không quan tâm đâu nhỉ, nhưng nếu như thật sự muốn gây khó dễ bắt tôi bồi thường tiền, tôi nghĩ nhà họ Tô cũng có đủ khả năng dọn dẹp giúp tôi, mặt khác lại nói đến Bộ trưởng Trương ba chị, tôi cũng không sợ chị mang ông ta ra dọa tôi. Nếu như thật sự muốn tìm quan hệ thì tôi cũng không cho là tôi sẽ thua, cho nên có lẽ chúng ta có thể thử một chút xem, chị muốn làm gì tôi cũng sẽ tiếp đến cùng, chị muốn mình được hài lòng, tôi bảo đảm sẽ khiến chị không thấy nhàm chán!” Khi Chung Thủy Linh nói đến đây, trong giọng nói không khỏi mang theo một chút ngoan cố, giống như khi còn bé đánh nhau với đám con trai, không nói đến thực lực ai mạnh ai yếu, nhưng tuyệt đối không thể thua kém về mặt khí thế!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom