• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Ông bố bỉm sữa siêu cấp thường ninh (3 Viewers)

  • Chap-173

Chương 172: Theo ý bon họ!




Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Như vậy, Bạch Tử Hằng lại chơi bạc với người đàn ông mũi ưng






Đám thanh niên nam nữ đứng xem, ai nấy cũng hưng phấn hẳn



Những người giàu chơi bạc như vậy, cho dù mình không gia, cũng khiến mạch máu của con người phấn khích






Mới bắt đầu Bạch Hằng Tử cũng khá may mắn, thậm chí còn thắng ngược lại số tiền bị thua



Nhưng tiếc là càng về sau càng xui xẻo, không đến nửa tiếng đồng hồ, lại thua sạch






Đôi mắt của anh ta đỏ ngầu cả lên



Thậm chí còn chưa đợi Lục Vũ Trầm mở miệng, anh ta đã chủ động mượn tiền Lục Vũ Trầm






Dáng vẻ điên cuồng đó, không hề cảm thấy bản thân càng lún càng sâu



Trong một gian phòng khác của sơn trang






Chủ nhân của sơn trang chị Như nâng trên tay ly rượu đỏ, nhẹ nhàng lắc



Vừa nghe người bên dưới báo cáo tin tức của căn phòng đó






"Vị tiểu thiếu gia của Bạch gia đúng là còn quá trẻ, không hề biết là, đối phương là tiểu vương đánh bạc có tiếng ở Tây Nam, đấu với loại người này, thắng được sao?"



Nghe báo cáo xong, cô ta lắc đầu uống một ngụm rượu






Sơn trang Thập Tú tuy không có kinh doanh bài bạc, nhưng có lúc đám người nhà giàu đó cần, là có thể tự mình tổ chức đánh bạc



Còn việc chơi lớn chơi nhỏ, đó là việc của bọn họ, sơn trang không nhúng tay vào






"Tiểu vương đấu bạc Tây Nam, là ai vậy?”



Bên cạnh chị Như còn có một cô gái, tò mò hỏi






Và đó chính là cô gái hôm đó cầm dao uy hiếp Thường Ninh



Người của Tây Nam Lương gia, Lương gia ở Tây Nam có danh đệ nhất hào môn, Lương Hàn này trong đám người Lương gia không phải là loại ưu tú, nhưng hắn ta có một sở trường, đó chính là cứ đánh là thắng, nghe nói số người thua cho hắn không hề đếm được, cho nên có được danh xưng tiểu vương đấu bạc






Chị Như nói



Cô gái đó nghe xong, có vẻ không có gì hứng thú cả, dù sao thì phải nhờ việc đánh bạc, thì có gì hay đâu






"Chị họ, chị nói với em đi, người hôm nọ em gặp là ai vậy?”



Trong não của cô ta không nhịn được hiện lên thân ảnh của Thường Ninh, cái sự hợp chỉ thành kiếm, đưa tay liền giết chết hai sát thủ, cái này mới là bản lĩnh đích thực






Điều đáng tiếc nhất chính là ngày hôm đó, không hỏi được tên của Thường Ninh



Cũng không biết đến bao giờ mới gặp lại anh






Mấy ngày nay, cô ấy không ngừng thăm dò người chị họ này



Chị Như cười nói, “Em muốn gặp anh ta đến vậy sao?”






"Anh ta từng cứu em, ít ra thì em cũng nên cảm ơn anh ta chú." Cô gái đó hơi cúi đầu nói, thậm chí trên mặt còn ửng đỏ lên



"Với lại nhiều khi, anh ta có thế giúp em trở lại gia tộc”






Thấy bộ dáng em họ mình như vậy, chị Như lắc đầu, cười nói "Nếu chị đoán không sai, có lẽ chính là anh ta."



Ngày hôm ấy, em họ này kể lại chuyện đã xảy ra, cô liên đoán ra được chắc chắn là Ninh thiếu






"Ai vậy?" Cô gái lập tức ngẩng đầu lên hỏi



"Bạch gia thiếu gia có quan hệ không xa với anh ta, không chừng hôm nay anh ta sẽ xuất hiện ở sơn trang!" Chị Như cười nói






Trong mắt cô gái lập tức sáng lên



"Chị họ, vậy em phải đi coi cuộc đấu bạc đó!”






Lúc bấy giờ, Bạch Tử Hằng đôi mắt đỏ ngầu, anh ta đã thua hết cả tỷ rồi



"Tử Hằng, anh thấy hay là thôi đi, em cứ thua như vậy, anh không biết phải nói chị em như nào." Lục Vũ Trầm khuyên






Nhưng dưới mắt lại giấu một nét cười lạnh



Tuy trên danh nghĩa là khuyên nhủ Bạch Tử Hằng, nhưng đa phần là đang kích thích tinh thần của Bạch Tử Hằng






Anh ta muốn Bạch Tử Hằng thua, thua càng nhiều càng tốt



Anh ta cũng mong là Thường Ninh sẽ đến






Tuy là Thường Ninh thân thủ lợi hại, khiến anh ta có chút kiêng kị



Nhưng chuyện trên bàn đánh bạc này, không phải cứ thân thủ tốt là có thể khống chế được






Tên nhóc đó tốt nhất nên đến ra mặt cho thằng ngu Bạch Tử Hằng này



Bởi vì như vậy, hắn mới có thể thấy được bộ dạng thua thê thảm của Thường Ninh






Bạch Tử Hằng cũng thật sự bị kích thích bởi lời nói của hắn ta, trong mắt hiện lên sự dằn vặt, do dự, cùng với sự không cam tâm



"Bạch thiếu gia, còn muốn tiếp tục không?" Lương Hàn ha ha cười nói, trong ánh mắt có ý trêu chọc






Ánh mắt đó càng kích thích Bạch Tử Hằng, anh ta phẫn nộ đập bàn, "Tôi Bạch Tử Hằng hôm nay không tin là xui như vậy!"



"Tiếp tục!"








Anh ta cũng đứng hẳn dậy, nhìn chằm chằm Lương Hàn, “Lần này, chúng ta không chời poker, chơi xí ngầu!”



Lương Hàn cười, “Tôi không sao, nhưng mà Bạch thiếu gia, cậu còn mượn được tiền không?"






Bạch Tử Hằng vô giác nhìn sang Lục Vũ Trầm



“Tử Hằng, em chắc chắn là muốn chơi?” Lục Vũ Trầm giả bộ khó xử, "Nhưng mà, em đã mượn của anh không ít tiền rồi, đương nhiên, anh không sợ em trả không nổi, nhưng mà nếu anh muốn điều động một lượng tiền lớn nữa, cũng phải cho nhà một cái lí do."






"Nhưng mà anh có cách này, không biết em có đồng ý không?"



"Cách gì?"






"Bây giờ anh có một đơn cầm cổ quyền, em là Bạch gia đại thiếu gia, đương nhiên sở hữu không ít cổ phần của tập đoàn Bạch thị, chỉ cần em ký vào đây, muốn mượn bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề, gia tộc của anh chắc cũng không nói gì đâu."



Lục Vũ Trầm lúc này lấy ra một phần hợp đồng nói






Phần hợp hồng này rõ ràng là hắn đã chuẩn bị từ trước rồi



Nhưng Bạch Tử Hằng đã thua đến mức sắp mất hết lý trí ròi, căn bản không thèm nhìn kỹ, cũng không nghĩ kĩ, cầm bút lên liền ký tên mình vào đó.






Thấy anh ta ký vào, khóe miệng của Lục Vũ Trầm nhếch lên



Hắn ta trầm mặc một khoảng thời gian dài, là để chuẩn bị cho việc này






Còn cố tình chạy đến Tây Nam, mời vị tiểu vương đánh bạc Tây Nam này đến đây



Hắn không chỉ muốn Bạch Tử Hằng thua, mà còn muốn Bạch Ân Nhiên thua






Muốn để Bạch Ân Nhiên nhìn xem người em trai thân thương của cô ta là ngu đến mức dâng cả gia sản Bạch gia cho người khác



ĐÒng thời cũng để Bạch Ân Nhiên nhận thức được, lúc trước từ chối lời tỏ tình hắn là ngu đến mức nào






Đương nhiên, mục đích lớn nhất của hắn chính là dụ Thường Ninh đến đây Hắn không bao giờ quên được lần trước thua cho Thường Ninh, việc phải quỳ lạy gọi Thường Ninh là ông nội trước mặt mọi người



Cái gì ủy khí gì, toàn bộ chẳng là gì cả, chỉ cần tên nhóc cậu dám tới, hôm nay tuyệt đối sẽ cho cậu thua đến tán gia bại sản






Mà lúc này Bạch Tử Hằng còn rất chăm chú vào cuộc đấu với Lương Hàn



Em họ của chị Như đã trà trộn vào đám thanh niên nam nữ






Cô ta không hề hứng thú với cuộc đấu bạc, chỉ là hy vọng Thường Ninh nhanh chóng xuất hiện



Nhưng cô ta không ngờ rằng, thật sự lúc này Thường Ninh đã tới






Ngay chính trong gian phòng ban nãy mà cô ta ngồi, Thường Ninh bây giờ đang ở chỗ chị Như



"Tôi không ngờ, anh lại đến tìm tôi trước."






Chị Như cảm thấy kinh ngạc, nhưng lập tức trên mặt tràn đầy vui mừng



Cong lưng đổ cho Thường Ninh một ly rượu vang, bộ ngực không hề né tránh






Thường Ninh xem như không thấy gì cả, chỉ là nhận qua ly rượu vang, nhẹ nhàng uống một ngụm



"Bạch Tử Hằng lại làm trò ngu ngốc gì vậy?"






"Cậu ta đang đánh bạc với người khác, đã thua không ít, chắc đã hơn tỷ rồi. Chị Như nói hơn tỷ, cũng không phải là nhiều, Bạch gia giàu như vậy, chẳng lẽ cậu ta lại sợ thua."



Thường Ninh hừ lạnh một tiếng, anh biết ngay, tên nhóc này chắng bao giờ đàng hoàng được






“Lần này e là có người cố ý nhắm vào cậu ta." Chị Như nói: “Thậm chí mục đích, là Ninh thiếu anh!"



"Bởi vì ở Phàm Thành ai cũng biết, quan hệ giữa Bạch thiếu gia và anh, nhắm vào Bạch thiếu gia, rõ ràng là muốn dụ Ninh thiếu anh vào cuộc!”






"Với lại người đấu với Bạch thiếu gia là tiểu vương đánh bạc có tiếng ở đất Tây Nam, nghe nói từ lúc ra mắt đến hiện tại, chưa bao giờ thua, là Lục thiếu gia mời đến.”



Sau khi chị Như nói xong, cô ta quan sát phản ứng của Thường Ninh






"Tiểu vương đấu bạc?" Thường Ninh mim cười lắc đầu, "Lục Vũ Trầm?"



"Muốn dụ tôi vào cuộc? ĐƯỢC, vậy tôi theo ý bọn họ!”






Sau đó anh nhàn nhạt nói với chị Như: “Xem ra cô biết không ít, sơn trang này của cô, không hề đơn giản như vẻ ngoài nhỉ."



Trên mặt chị Như khẽ đô ra, sau đó cười nói: “Ninh thiếu đề cao quá rồi, sơn trang này của tôi là do mọi người yêu quý mới có thể tồn tại được ở Phàm Thành."






Thường Ninh lúc này đứng dậy, "Tôi không quan tâm sau lưng cô như thế nào, cô chỉ cần nhớ rằng, ở Phàm Thành, không có sự cho phép của tôi, không ai được phép làm càn!"



Lúc này trong gian phòng đó






“Bạch thiếu gia, vẫn tiếp tục chứ?” Lương Hàn mim cười nhìn Bạch Tử Hằng lúc này đã nổi gân xanh đầy trán



Lần này đến Phàm Thành thu hoạch phong phú quá, trước mắt là sắp thắng được hai tỷ rồi






Lúc trước hắn ta có chút khinh thường, không muốn đến nơi như vậy, nhưng bây giờ xem ra, đến đây cũng đáng đấy chứ



"Tử Hằng, hay là thôi đi" Lục Vũ Trầm lại tiếp tục khuyên nhủ, nhưng mà khóe miệng vẫn còn chút mỉa mai, "Cậu căn bản không thể thắng được Lương thiếu gia đâu, có đấu tiếp cũng thua thôi."






Hắn ta quen biết Bạch Tử Hằng lâu như vậy, hiểu rất rõ con người của Bạch Tử Hằng, loại người này càng khuyên gì, càng không nghe đó



Quả nhiên, trong mắt Bạch Tử Hằng lần nữa hiện lên sự dằn co, răng sắp cắn ra máu






Đang chuẩn bị nói tiếp tục



"Cậu bị điện sao? Thua nhiều như vậy vẫn còn chơi, nhà cậu là mỏ vàng sao ?
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom