• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Ông bố bỉm sữa siêu cấp thường ninh (3 Viewers)

  • Chap-113

Chương 112: Có quan hệ gì






**********



Thường Ninh chỉ là một chút nói không nên lời.



!




Bà ta đúng là hai chị em với mẹ vợ mình, tỉnh cách này giống hệt nhau.



Xe của anh không phải là một chiếc xe tệ, lần trước có bom cũng không bị nổ hư.



!




Bạn đã thấy một chiếc xe nào như vậy chưa?



Tất nhiên, anh chắc chắn sẽ không nói gì cả.



!




Ngay lập tức anh chỉ cười và mở cửa xe.



Trần Phương mặc dù trông có vẻ chán ghét, nhưng bà ta vẫn quay lưng và bước lên xe.



!




Sau khi Dương Ngữ Nhân lên xe, cô trực tiếp nhét tai nghe vào tai, cũng không thèm liếc nhìn đến Thường Ninh.



Thấy họ phớt lờ mình, Thường Ninh tự nhiên sẽ không chủ động bắt chuyện với họ.



!




Anh chỉ vừa lái xe, vừa nghĩ đến việc huấn luyện. Hôm nay chắc anh có thể thử thách cấp độ thứ hai rồi.



Ngay lập tức, anh tien mẹ con Trần Phương đến dưới nhà, chờ đợi họ bước xuống xe.



!




"Di hai, ba mẹ đang đợi hai người ở nhà, con còn có việc nên không cùng dì đi lên."



Nói xong, Thường Ninh lái xe đi.



!




"Ô, cái thứ rác rưởi này là thái độ gì đây, để tụi mình dưới nhà như vậy rồi chạy đi, con bé Sở Nguyệt giảng dạy tên phế vật này kiểu gì vậy?"



Trần Phương liền tức giận nói.



!




"Quên đi, mẹ, mẹ tính toán với một thằng phế vật chi?" Dương Ngữ Nhân rút tai nghe ra, mặt không biểu cảm nói.



"Sao lại không tính toán được, cậu ta như vậy là không để bọn mình vào mắt, một tên rác rưởi ở rể mà cũng dám không để bọn mình vào mắt sao, tức chết tôi rồi!"



!




Trần Phương vừa đi lên lầu vừa chửi rủa.



Ngoài việc mắng Thường Ninh, bà ta còn mắng cả Sở Son Hà.



!




"Dượng của con cũng là phế vật, bao nhiêu năm nay rồi, còn ở cái nơi tồi tàn như vậy, nhà Sở không phải giàu lắm sao, đến việc kiếm chác cũng không có, đúng là vô dụng!"



Dương Ngữ Nhân đã đeo lại tai nghe từ sớm, và dường như đã quen với việc huyên thuyên của mẹ mình, cô ấy cũng không thèm nghe.



!




Cả Trần Di và Sở Sơn Hà đều có thể nghe thấy tiếng mắng chửi của Trần Phương trong đại sảnh.



Họ nhanh chóng mở cửa.



!




"Phương, ai đã làm em tức giận?" Trần Di không nhịn được hỏi.



"Còn ai nữa, tên phế vật nhà chị nuôi đó!” Trần Phương vừa bước vào liền coi đây như là nhà mình vậy, ngồi hắn lên sofa, ôm cổ nói.



!




"Tên phế vật Thường Ninh đó làm gì em?" Trần Di cau mày hỏi.



"Cậu ta thả bọn em xuống, lái xe bỏ đi liên, chị nói xem, đây là thái độ đến rước người khác sao? Các chị là quản giáo thằng phế vật này như nào vậy?”



!




"Thật quá đáng!" Trần Di tức giận nói: “Cái tên rác rưởi này càng ngày càng to gan. Khi cậu ta về, tôi sẽ cho cậu ta biết mặt!"



Khi Thường Ninh không có ở nhà, Sở Sơn Hà đành phải phải làm việc vặt là rót trà.



!




Ông mang một tách trà cho mẹ con Trần Phương.



Dương Ngữ Nhân có vẻ khá lịch sự, nhanh chóng đứng dậy, chủ động nhận tách trà và nói lời cảm ơn.



!




Trần Phương thì coi đó là điều hiển nhiên, ngồi đó không nhúc nhích.



Thậm chí, bà ta còn muốn chà đạp anh rể vài câu, nhưng sau khi nghĩ lại, bà lại kìm lòng, dù gì thì hôm nay bà ta đến đây là có việc cần nhờ.



!




“À." Bà hắng giọng, "Chị à, nghe nói Sở Nguyệt bây giờ hợp tác rất tốt với Tập đoàn Chí Tôn, còn có quen biết với phó chủ tịch Tập đoàn Chí Tôn nữa."



Trần Di gật đầu, "Đúng vậy, hiện tại con chị đang hợp tác với Tập đoàn Chí Tôn. Đúng rồi, em không phải nói trong điện thoại là, Ngữ Nhân sẽ đi làm ở Tập đoàn Chỉ Tôn sao, Tập đoàn Chí Tôn tốt á, tương lai chắc chắn sẽ rất xán lạn!"



!




Trần Phương ngượng ngùng cười, "Chị à, em nói thật với chị, em là muốn Ngữ Nhi làm việc trong Tập đoàn Chí Tôn, nhưng chuyện này vẫn chưa thành."



"Vẫn chưa thành?" Trần Di sững sờ,



!




"Sở Nguyệt không phải quen phó chủ tịch của Tập đoàn Chí Tôn sao, chỉ là thuận thiện nhắc đến, Ngữ Nhân chắc chắn sẽ vào được Tập đoàn Chí Tôn." Trần Phương có chút xấu hổ khi nói.



"Mẹ, con đã nói rồi, con có thể gia nhập Tập đoàn Chí Tôn bằng khả năng của mình, và con không cần chị họ giúp." Dương Ngũ Nhân lúc này nói với vẻ không hài lòng.



!




"Con bé này, mối quan hệ tốt như vậy không biết lợi dụng, dựa vào bản thân, để trở thành viên chức nhỏ sao? Một tháng lương đó chỉ có bao nhiêu, nếu như phó chủ tịch Tập đoàn Chí Tôn thu xếp con vào thì khác, con tự suy nghĩ kĩ đi." Trần Phương nhìn con gái mình một cách trắng trợn.



"Cũng đúng, Ngữ Nhân, mẹ con nói có lý. Khi nào Sở Nguyệt trở về, dì sẽ nói với nó, di tin rằng sẽ ổn thôi!"



!




Trần Di ngẩng đầu lên nói, dù sao chuyện này mà thành, cũng đủ để bà nở mặt nở mày trong nhà mẹ.



Lần trước Ngô phó chủ tịch đích thân tới ký nhiều hợp đồng với con gái mình như vậy, bà ta tin tưởng nhất định sẽ chịu việc này thôi.



!






"Đúng rồi, sao không thấy Nhiễm Nhiễm vậy?" Dương Ngữ Nhân cũng không nói nhiều về việc này nữa, dù sao thì cô ấy cũng thật sự rất muốn làm việc trong Tập đoàn Chí Tôn. Thật ra cô ấy nói là rất tự tin vậy, nhưng những người vừa tốt nghiệp đại học như cô ấy, có ở khắp nơi, vẫn là có chút lo lắng không được Tập đoàn Chí Tôn tuyển dụng.



"Nó đang chăm cái đứa nghiệt chủng trong phòng, cũng không biết ra đây chào hỏi.”



!




Nhắc đến Sở Nhiễm, sắc mặt của Trần Di có chút tệ, con gái của mình bây giờ nghiện chăm con của thằng phế vật đó vậy sao, còn không biết ra đây chào hỏi mọi người.



Bà đang định hét lên gọi Sở Nhiễm ra.



!




"Di à, di đừng kêu nữa, để con tự đi tìm chị ấy, hai người nói chuyện với nhau đi." Dương Ngữ Nhân đứng dậy nói, sau đó đi tìm Sở Nhiễm.



Dù sao, cô ấy không có hứng thú với chủ đề của hai người lớn này.



!




"Chị ơi, Nhiễm Nhiễm đang giúp tên phế vật đó trông con sao?” Trần Phương tỏ vẻ ngạc nhiên khi Dương Ngữ Nhân rời đi.



Trần Di cay đắng gật đầu, "Con bé chết tiệt này, vừa ăn no không có việc gì làm!"



!




Tại thời điểm đó.



Nhà họ Sở.



!




Sở An Hải đã được ông cụ Sở cứu ra.



Không thể không nói, ông cụ Sở cũng có chút bản lĩnh, có thể cứu được Sở An Hải ra trong thời gian ngắn vậy.



!




Nhưng sau trận đả kích này, ông Sở cũng già đi rất nhiều, phải chống nạng.



Sở An Hải củi đầu, đi tới trước mặt ông cụ.



!




Với một cú đập mạnh, ông quỳ xuống.



"Ba, con xin lỗi, con không giữ tốt công ty Sở gia!"



!




"Không thế trách con được, tất cả đều là do Thường Ninh!” Ông cụ Sở giậm gậy gộc nói.



"Thường Ninh?" Sở An Hải nhấc lên.



!




Ông ta lúc trước bị bắt đi, tâm tư đều rối rắm, không nghĩ tới Thường Ninh.



“Ý của ba là, tất cả những chuyện này đều là do Thường Ninh gây ra?" Chu An Hải có chút khó tin, phế vật kia có khả năng này sao?



!




Ông cụ Sở gật đầu dứt khoát, "Lúc đầu ba cũng không tin, nhưng hôm qua ba thấy đại thiểu thư nhà Bạch và Y Thanh Sơn gọi cậu ta là ngài Thường. Điều này đủ cho thấy thằng nhóc này không đơn giản như chúng ta tưởng!"



"Đại tiểu thư nhà Bạch và Y Thanh Sơn gọi cậu ta là ngài Thường Ninh?" Sở An Hải ngạc nhiên hỏi. "Đúng vậy! Hiện tại con có thế đoán ra, hắn có thể làm được tất cả những chuyện này chưa!" Ông cụ Sở nhắm mắt lại, "Chúng ta đều bỏ sót rồi!"



!




Sở An Hải cay đắng đứng lên, siết chặt nắm đấm, "Thảo nào ngày hôm qua cậu hành động tự tin như vậy. Hóa ra là cậu tacó người để ỷ lại. Ba, vậy ba đã tìm ra thân phận thật của cậu ta chưa?"



“Đối với chuyện này, ba đặc biệt phái người đến quê hương của cậu ta điều tra, cuối cùng để ba phát hiện ra được chút manh mối." Ông cụ Sở cười lạnh nói.



!




"Ba tìm được cái gì?"



"Vào đi!" Ông cụ Sở nhìn về hương của hét lên.



!




Một người đàn ông và một phụ nữ được đưa đến, Thường Ba và Thường Tủ.



"Ông cụ Sở, chủ tịch Sở!” Hai người đi vào, cười nói.



!




Dù sao nhà họ Sở cũng là một gia tộc lớn trong mắt bọn họ, họ nịnh nọt còn không kịp.



"Họ là Thường Ba và Thường Tú, anh em họ của Ông cụ Sở vẫy tay với Thường Ba và Thường Tú, "Hãy nói những gì các người biết đi."



!




Hai anh em thanh minh ngay lập tức.



"Chính xác mà nói, chúng tôi với Thường Ninh không có quan hệ huyết thống gì cả. Anh ấy được bác của chủng tôi đón về, không phải của con ruột. Hơn nữa, chúng tôi chưa từng coi anh ấy là người thân, và anh ấy cũng không xứng là người thân của chúng tôi."



!




Hai anh em vừa mở miệng, liền nóng lòng muốn chối bỏ mối quan hệ với Thường Ninh, dù sao thì họ cảm thấy Thường Ninh đã xúc phạm nhà họ Sở, không thể còn quan hệ gì với mình.



"Đừng nói những chuyện không liên quan này, hãy nói đến những điểm quan trọng!" Ông cụ Sở cau mày.



!




Hai anh em nhanh chóng hệ thống lại vốn từ vựng của mình.



"Thường Ninh quen biết đại soái Kiêu Long!"



!




Câu này trực tiếp làm cho Sở An Hải kinh ngạc, "Cậu ta quen biết đại soái Kiêu Long?"



"Nói tiếp đi." Ông cụ Sở rất bình tĩnh.



!




Sau đó hai anh em liền đem chuyện nhà cửa của Cam Cầm bị Vương Chấn Đông phá, đại soái Kiêu Long đột nhiên xuất hiện, kể lại một cách chi tiết.



"Ý của các người là Vương Chấn Đông chuẩn bị cưỡng chế phá bỏ nhà mẹ đẻ anh ta, đại soái Kiêu Long đột nhiên xuất hiện, giải quyết chuyện này?"



!




Sở An Hải bình tĩnh hỏi.



"Vậy thì cậu ta có liên quan gì đến đại soái Kiều Long?"



!
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom