• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Những mối tình trong trại cai nghiện (1 Viewer)

  • Chap-13

Chương 13





Có điều chưa kiếm dùm được beo cho lão, tôi đã kiếm được việc cho lão làm. Việc khó hẳn hoi nha!



Bữa trước, con nhỏ Mỹ Anh tới kiếm tôi. Sắc mặt nhỏ có vẻ gì đó là lạ, vừa ngượng ngập vừa hưng phấn. Nhỏ kéo tôi ra một góc, thì thào:



- Ông Thắng hôm qua vô phòng đó anh!



"Vô phòng" là từ chuyên môn trong trại, chỉ hành động nữ đột nhập phòng nam, nam đột nhập phòng nữ, với mục đích chính là sex. Vụ này có độ khó cao, không dành cho đám yếu tim à nha. Thắng là tay giang hồ ngày trước ở cùng phòng tôi, khi tôi mới ra ngoài cắt cơn. Cha nội này nhà giàu, công tử, cũng có chút số má. Con beo ổng cặp cũng thuộc dạng có nhan sắc nhất nhì trong trại, nghe đâu ở ngoài cũng là gái gọi cấp cao. Màn sex show đầu tiên tôi coi khi vô trại, diễn viên chính cũng là đôi này đóng.



- Vô phòng em kiếm con nhỏ Mẫn hả?



Nhỏ gật gật đầu, cái mặt đỏ lựng. Tôi ngó cái mặt con nhỏ mà giật mình:



- Bộ ... em coi tụi nó làm hả?



Nhỏ nhéo một cái vô đùi tôi, gắt:



- Em khùng vậy hả? Người ta vô thì em ra ngoài chứ ở trong đó làm j?



Ra là vậy. Tôi thở phào một cái. Đám con gái cũng có lệ riêng, thường khi thằng học viên nam lọt được vô phòng, đám gái tự động tản ra ngoài, chỉ có một con nhỏ thân nhất ở lại canh xe (xe là từ chỉ đám bảo vệ hoặc quản giáo ở trường trại) Tôi tưởng nhỏ Mẫn kêu con nhỏ của tôi canh xe chớ!



Nhỏ lại thì thào:



- Anh Thắng cũng gan quá ha!



Tôi hơi bất mãn à nha. Nghe con nhỏ của mình trầm trồ khen ngợi thằng cha du đãng đó, nghe cũng có chút bực mình.



- Chuyện đó ai chẳng làm được. Cùng lắm vô kỷ luật là cùng, nhằm nhò gì!



Tôi và con nhỏ bị dị ứng với từ kỷ luật nha. Hễ nhắc tới cái từ này, trong lòng cả hai đều có quỷ. Con nhỏ khẽ nắm tay tôi, thì thào:



- Hay anh cũng vô đi, được không?



Tôi nuốt nước miếng cái "Ực". Lâu quá trời lâu chưa được đụng vô con nhỏ, nói tôi không thèm cứ đem đầu tôi đi mà chặt. Mà sao con nhỏ của tôi bữa nay bạo dạn dữ dội vậy ta?



- Được đó, để anh kêu anh Ngọc giúp. Mà sao em hôm nay can đảm vậy?



Nhỏ nhìn tôi dịu dàng, cái tay mân mê lỗ tai tôi:



- Tại em cũng muốn được như họ vậy! Nhiều bữa ngủ mơ, em hay mơ thấy anh nằm kế bên em ngay trên giường. Lúc dậy không thấy đâu hết, em muốn khóc luôn thiệt đó.



Tôi nghe trong lòng mình mềm nhũn lại. Nghe những lời ngọt như mật ong từ đứa con gái mình thương, thằng đàn ông nào cũng trở thành hiệp sỹ hết trơn. Tôi quả quyết:



- Được mà, kiểu gì anh cũng sẽ vô phòng với em một lần!



Nói thì nói cứng vậy thôi, chớ cái vụ đó mà dễ như ăn cơm vậy, chắc cái trại tôi ở sẽ thành bệnh viện phụ sản mất. Trước dãy phòng nữ lúc nào cũng có bảo vệ nữ canh, chưa kể từ độ 1-2 tiếng lại có "xe" chạy lòng vòng đi tuần. Ác nữa là đám chỉ trỏ trong phòng, đám này có xài di động hay sao đó mà báo cáo lẹ hơn cả tên lửa nữa. Nhưng, để trở thành hiệp sỹ trong mắt con nhỏ, cũng như làm thỏa mãn cái mong muốn hết sức dễ thương trong mơ của nó, tôi bất chấp hết!



Bất chấp là bất chấp vậy, chớ cái vụ này mà làm liều chỉ có nước chui vô kỷ luật sớm mà không xơ múi được gì. Quá trình làm tình cảm giác mạnh này có thể chia sơ sơ ra 3 giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất: dàn cảnh che mắt xe để lẻn vô phòng. Bước này đòi hỏi phải có đồng bọn hỗ trợ mới thực hiện nổi. Thường thường, phải huy động cỡ 4-5 thằng to con, chạy đi chạy lại giỡn để phân tán sự chú ý của bảo vệ, sau đó lẻn vô phòng thật lẹ. Qua được giai đoạn này, coi như thành công được 30%. Giai đoạn thứ 2, dễ dàng nhất và gây sung sướng nhất - chính là sex. Thằng nào không thực hiện nổi giai đoạn này thì đi chết đi, sống chật trại. Xong vụ này hoàn hảo, không bị xe bắt giữa chừng, coi như thành công 70%. 30% thành công cuối cùng phụ thuộc vào giai đoạn 3: trốn được ra khỏi phòng nữ mà không bị ai phát hiện. Cái giai đoạn này có mức độ khó cao à nha. Thường thì sau khi giải quyết xong, đầu gối bủn rủn ra hết trơn, chạy cũng bớt lẹ. Phải cho con nhỏ nữ đứng ở cửa sổ đánh tín hiệu cho đám đồng bọn ở ngoài để dàn cảnh tập 2. Khi nào có một đứa ở ngoài phát ra tín hiệu an toàn, lập tức đẩy cửa phóng lẹ ra. Ra được khỏi phòng coi như thành công 100% mỹ mãn. Bước chân ra ngoài phòng nữ, coi như đám bảo vệ chịu chết không làm gì được. Kể cả chân mới bước ra ngoài cỡ 1cm, khi bị hỏi có thể kêu: tui váng đầu, ngã nhầm trước cửa phòng nữ chớ đâu đã bước vô mà la? Hoặc lịch sự hơn, có thể nói: Bộ mấy người điên hả, tôi đang tính gõ cửa phòng kiếm con nhỏ chớ bộ? - sau đó lấy tay làm bộ gõ dăm ba cái lên cửa.



Tôi nghĩ một hồi mà muốn thiếu máu chạy lên não, lảo đảo về phòng nằm vật xuống giường. Du đãng khọm già đang ngồi bó gối, mắt lom lom ngó vô tivi, thấy tôi về mặt có vẻ vui mừng:



- Long nè, lát đi với tao lên giáo vụ uống trà đi!



- Em không đi - Tôi nằm úp mặt xuống gối làm bộ kiệt sức. Du đãng trúng bẫy liền, tò mò hỏi:



- Mày bị sao vậy? Bịnh hả? Tao dắt vô y tế cho mấy con nhỏ tiêm mông nha?




- Em không bịnh!



Du đãng già gãi gãi cằm:



- Thế mày làm cái bộ dạng hấp hối như vầy là sao?



Tôi bật thẳng dậy nhanh như điện, mắt sáng ngời:



- Em muốn vô phòng con nhỏ Mỹ Anh.



Du đãng già nhanh như chớp xoay lưng lại, vớ cái điều khiển chuyển kênh loạn xị, miệng càm ràm:



- Chương trình truyền hình gì đâu chán như shit vậy!



.........



Rốt cuộc, nguyên bộ Ỷ Thiên Đồ Long Ký sẽ được gởi mua ngay tối nay, còn lão quỷ già làm cái bộ mặt hết sức ủy khuất, kêu:



- Sống vì em út quá cũng khổ thiệt! Biết là mất số mà vẫn phải làm, hừ hừ...



Thiệt tình, du đãng bự ai đi làm ba cái vụ tầm bậy này. Nói gì thì nói, lão cũng hi sinh kha khá bởi tôi - í lộn bởi bộ Ỷ Thiên Đồ Long chứ bộ. Có điều, lão không khi nào chịu thiệt thòi một mình hết trơn hết trọi. Thấy cái tướng lão bé loắt choắt kẹp cổ 2 cha du đãng khốn khổ Nam tàu và Hiếu mốc đi nghênh ngang giữa trại, đám bảo vệ thiếu nước cầu trời để lão tha cho đừng có tới quậy. Nam tàu cỡ 1m8, nặng chừng 85 kí, nhìn như con bò điên. Hiếu mốc nhỏ con hơn xíu, nhưng cũng cỡ gấp đôi lão Ngọc. 2 lão đó đi dàn cảnh thì khỏi chê, nguyên tiểu đội đột nhập vô phòng nữ cũng lọt, nói gì mỗi mình tôi!



*****



Lão Ngọc giỡn ra giỡn, làm ra làm à nha. Làm khó dễ tôi chán chê một hồi, tới khi đồng ý, lão lại làm mặt lạnh te, tính toán. Phải nói cái đầu lão hay thiệt, bén như dao. Chớp mắt lão đã nghĩ ra một cái thứ kế hoạch gần như hoàn hảo. Lựa thời điểm buổi sáng thứ 2, tụi bảo vệ có giao ban đầu tuần sẽ có nhiều thời gian hơn một chút. Dàn cảnh cho tôi đi vô, lão sẽ dắt theo Hiếu mốc và Nam tàu, tất nhiên kêu dắt đi chơi chớ không nói thiệt là canh xe cho thằng nhóc ác vô với ghệ - 2 lão du đãng kia mà biết chắc xỉu luôn quá. Tới khi xong chuyện, lão sẽ điều động nguyên đám lính của Nam tàu ra ... đá banh buổi sáng, nhân lúc lộn xộn tôi có thể chui ra ngoài êm thấm. Lão lên kế hoạch đàng hoàng tới từng phút, đúng giờ mà tôi chưa ra thì ráng chịu. Nhẩm đi nhẩm lại, thời gian tôi ở cạnh con nhỏ chỉ được quãng 20 phút! Hơi ít chút, nhưng nếu thành công nó cũng là kỷ lục về thời gian tại trại này luôn! Đám kia giỏi lắm 10 phút là hộc tốc chạy ra, sức mấy mà trụ lại lâu. Cũng hên cái vụ này lâu lâu mới tổ chức một lần, chớ nếu làm thường xuyên dễ bị mắc chứng yếu sinh lý lắm à nha!



Nguyên đêm chủ nhật tôi ngủ không có nổi. Cứ nhắm mắt lại nghĩ về ba cái chuyện sắp tới, tim đập thình thịch, vừa thấy chút hưng phấn lại có cả một chút sợ hãi, cảm giác thiệt tình khó tả hết sức. Ngó qua bên giường, lão du đãng ngáy o o nằm còng queo, bộ dạng như thể sáng mai chỉ đi uống cafe vậy. Nể lão thiệt tình nể, tâm lý vững vàng phát ớn.



Sáng sớm, tôi còn đang ngủ lăn ngủ lóc đã nghe lão kéo chăn cái roẹt, la:



- Dậy đi công chuyện đi cậu hai! Tao đếm tới 3 không dậy lát tao đi đánh bài luôn!



Khỏi đếm đi lão già. Tôi nhảy phắt xuống giường như vận động viên điền kinh, vớ ca xà bông chạy một mạch vô nhà tắm, hét vọng lại:



- Em không ăn sáng đâu, anh ăn trước đi!



Lão già cũng la chói lói đằng sau:



- Không ăn sáng lát xỉu tại chỗ ráng chịu nghe mày!



Xỉu cái đầu lão ấy. Tôi phải tranh thủ tút tát lại nhan sắc chút trước khi vô gặp nhỏ chứ! Tôi xối nước ào ào mà nghe trong người nóng như cục than, chẳng mát hơn chút xíu nào hết trơn hết trọi. Bận bộ đồ trại có xức dầu thơm lên chạy xuống nhà, đã thấy lão già ngồi chồm hỗm ghế đá hút thuốc phì phèo, càm ràm:



- Bữa nay có mình tao với nhỏ Thư ăn sáng, 2 đứa tụi bay giống hệt nhau ha. Bộ rủ nhau bỏ bo hả?



Nam tàu và Hiếu mốc ngồi sừng sững 2 bên lão như vệ sĩ. Hên là 2 lão này nghe không hiểu gì hết trơn. Con nhỏ hóa ra cũng bị tâm lý y chang tôi - giờ chắc còn đang tắm rửa make up đủ thứ, sức mấy mà nuốt nổi đồ ăn sáng. Tôi nghe mặt nóng nóng, lảng qua chuyện khác:



- Con nhỏ Thư đâu rồi anh?



Lão gãi gãi cằm, mắt nhìn tôi đầy ẩn ý:



- Nó vô phòng với con nhỏ Mỹ Anh rồi!



Ngó cái ánh mắt nham hiểm của lão, tôi như vỡ ngay ra mọi chuyện. Thiệt tình bậy à nha! Đừng nói với tôi con nhỏ Mỹ Anh tính xác định chủ quyền cú chót bằng cách ... kêu con nhỏ Thư canh bảo vệ nha. Làm tình với ghệ trước một con nhỏ khác, cái sung sướng kiểu này tôi chưa có chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận nha! Lão già coi bộ cũng chẳng chú ý gì tới thân hình đang kích động dữ dội của tôi, khoác vai cặp du đãng kia, kêu:



- Đi dạo vòng vòng cho tiêu cơm tụi bay!

Đăng bởi:
Miêu tiểu miêu
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom