• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Người thừa kế hào môn Full dịch (29 Viewers)

  • Chương 2786-2792

Chương 2786: Hợp mưu!

"Ông cần phải chịu trách nhiệm điều tra chân tướng rõ ràng của việc này, bằng không, chúng ta coi như uổng phí tâm tư."



"Đương nhiên tôi biết, trong lòng tôi còn sốt ruột hơn anh nhiều"





Mặc dù thanh đao này đã khôi phục như thường, nhưng trong lòng ông ta vẫn cực kỳ rung động như cũ.

Nhìn thấy dáng vẻ bỉ ổi của Loạn Xuyên Sa, Lâm Phi Dương cũng không muốn tiếp tục đợi ở chỗ này nữa, anh ta lập tức quay người rời khỏi nhà Loan Xuyên Sa, tranh thủ đến liên hệ Lăng Vân Tiêu.





Lúc này, Lăng Vân Tiêu đang nghĩ xem nên xử lý Lâm Phi Dương như nào, không ngờ Lâm Phi Dương lại tự mình tìm tới cửa.



Đi tới nhà Lăng Vân Tiêu, anh ta nhanh chóng nói yêu cầu của mình ra.

"Anh đi tới nhà một người tên Trần Bình, bắt cóc anh ta, sau đó đưa đến nhà Loan Xuyên Sa"



Lâm Phi Dương dùng chiêu này đã sớm thành thần, anh ta lạnh lùng lên tiếng, yêu cầu đối phương nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.

Ban đầu, Lăng Vân Tiêu muốn từ chối, nhưng không ngờ lại nghe được tên của Trần Bình.



Lăng Vân Tiêu có hơi nghi hoặc nhíu mày một chút, anh không biết vì sao đối phương lại đột nhiên ra tay với Trần Bình.

Mặc dù Lăng Vân Tiêu rất rõ ràng, Loan Xuyên Sa có mâu thuẫn với Trần Bình, nhưng theo lý thì mâu thuẫn cá nhân không nên đổ lên đầu mình mới đúng chứ?



Anh ta lấy từ trong ngực áo ra một bức chân dung, vẻ hình dạng của Trần Bình.

Bản lĩnh vẽ tranh của anh ta không tính là tệ, hai ba lần cũng vẽ Trần Bình trên giấy.



Nhìn thấy sắc mặt Lăng Vân Tiêu càng thêm khó coi như vậy, Lâm Phi Dương cũng có chút bất mãn.

"Chuyện này anh nhất định phải hoàn thành, thực lực của người này không tính là rất mạnh, tôi tin với năng lực của anh thì có thể giải quyết được."



Nhưng vẫn cần cho lời cổ vũ.

Nghe vậy, trong lòng Lăng Vân Tiêu thầm bĩu môi một cái.



Có điều Lăng Vân Tiêu cũng không có thể hiện quá mức kiêu ngạo, chỉ nhận lấy tranh chân dung, yên lặng gật đầu, bắt đầu tự mình nướng thịt ăn giống như ngày thường.

Nhìn thấy Lăng Vân Tiêu tiếp nhận nhiệm vụ này, Lâm Phi Dương cũng không lãng phí thời gian, quay đầu bước đi.



Rõ ràng có công phu tốt như vậy lại không nguyện ý đồng đội, ngược lại ở trong sân nhà cô đơn nướng thịt.

Tuổi quá trẻ làm gì không làm, cứ đòi là một con cá ướp muối.



Anh ta cũng không muốn lãng phí thời gian với đối phương.

Cái tên Lâm Phi Dương này rõ ràng có thâm thù đại hận với Trần Bình, bây giờ đột nhiên tìm mình tới đối phó với Trần Bình, vừa nhìn liền biết có mục đích xấu.



Lúc này Trần Bình đang rảnh rỗi, không ngờ đột nhiên có người rơi từ trên trời xuống.

"Lão đại, lão đại, không xong rồi, có người muốn chơi anh!"



"Tuổi còn nhỏ thì nên ăn nói văn minh một chút. Giọng nói của pvt không nhỏ, Sư Chấn Thiên đang lắc lư vào cửa đương nhiên cũng nghe được. Sư Chấn Thiên lập tức bu lại, vẻ mặt tràn đầy mong đợi nhìn đối phương.






"Không xong rồi, Lâm Phi Dương muốn bóc cóc anh lại, còn muốn tôi dẫn anh tới nhà Loan Xuyên Sa, cũng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì".







"Lão đại, anh thật sự muốn lấy thân mạo hiểm à? Gần đây tôi cứ cảm giác cái tên Lâm Phi Dương kia có chút bất thường, hình như anh ta cấu kết với rất nhiều người, những người này cho tôi cảm giác không nói lên lời.



"Không sao, cậu phải tin tưởng lão đại của cậu, trên thế giới này không có việc gì lão đại cậu không giải quyết được, đúng không?"

Sư Chấn Thiên ở bên cạnh không nhịn được, đang do dự liệu có bại trận không!
Chương 2787: Ăn nhịp với nhau

"Chuyện quyết định vậy đi, cậu tìm cơ hội dẫn lão đại của chúng ta đi, tôi cũng muốn xem là ai kiêu căng như vậy, dám ra tay với lão đại của chúng ta!" .



“Đúng rồi... gần đầu tôi nghe nói Kiếm Vân Tông rất không an phận”





Trần Bình cười tủm tỉm nói.

Nghe vậy, Lăng Vân Tiêu gật đầu.





Lăng Vân Tiêu cũng cực kỳ bất mãn với chuyện này, mặc dù anh ta chẳng có quan hệ gì với người mổ heo kia, nhưng trong lòng cũng có chút tiếc nuối.



Nói đến đây, Lăng Vân Tiêu cực kỳ căm phẫn đập bàn.

“Những người của tông môn này đúng là quá kiêu căng ngạo mạn, bọn họ không hề có ý thu tay lại” “Rõ ràng Hoàng thành đã loạn đến thế này rồi, bọn họ còn gây ra thêm nhiều việc linh tinh vớ vẩn”



Làm cái đuôi của Trần Bình, anh ta biết rất nhiều chuyện.

“Thấy được nụ cười này của Sư Chấn Thiên, Lăng Vân Tiêu có chút không hiểu.



Trần Bình gật đầu, ra hiệu báo Sư Chấn Thiên nói ra mọi việc.

Sư Chấn Thiên họ khan một tiếng, không nhịn được bắt đầu vui vẻ nói ra toàn bộ câu chuyện.



Trần Bình cũng cảm thấy có chút đáng tiếc đối với chuyện của người mổ heo kia. Đúng là anh biết thanh đao giết heo bình thường thành một thanh linh khí.

Có điều anh không hề nghĩ tới, thợ mổ heo sẽ vì chuyện này mà bị giết. “Nghe nói là đại sư huynh của Kiếm Vân Tông giết chết”



Trần Bình cũng không ngờ chuyện này lại liên quan đến Khương Tư Phong.

Có điều khi tiếp xúc với Khương Tư Phong, anh đã nhận ra tính cách của đối phương có điểm lạ.



“Đển nhà thợ mổ heo một chút, xem như tôi nói lời xin lỗi với bọn họ.”

Mặc dù chuyện này không liên quan tới Trần Bình nhưng trong lòng anh vẫn có chút áy náy.



Thật ra Lăng Vân Tiêu là một người cực kỳ hiền lành, thấy người khác gặp khó khăn, anh ta đều cảm thấy có chút bất mãn.

Cho nên Lăng Vân Tiêu cực kỳ chán ghét Kiếm Vân Tông.



"Chính Kiếm Vân Tông tới chỗ chúng ta tìm phiền phức trước”

Sư Chấn Thiên cũng khó chịu, không ngờ người của tông môn này lại to gan thế.



“Có khả năng chuyện không phải như chúng ta tưởng tượng, người của tông môn này không phải cảm thấy hứng thú với tôi mà là phương pháp biết thanh đao mổ heo thành linh khí trong tay tôi”

Trần Bình như người tỉnh mộng.



Bọn họ cảm thấy Trần Bình nói rất có lý.

"Anh nói đúng, nhất định bọn họ vì điều này mà tới, đã thế thì chúng ta diễn cho bọn họ xem một trò hay?”



Anh ta đã nghĩ tới vô số biện pháp đối phó với cái tông môn này.






Ý nghĩ của hai người nhanh chóng bắt nhịp với nhau, mọi người nhanh chóng định ra một loạt các kế hoạch. Không bao lâu sau, Trần Bình bị dây thừng trói, lập tức chuyển tới trong phủ Loan Xuyên Sa.







Vẫn cần giao Trần Bình cho người có chuyên môn mới là cách giải quyết tốt nhất.



“Anh nhất định phải phối hợp, tôi sẽ không để cho anh đầu quá đâu!” Loan Xuyên Sa cười tủm tỉm nhìn Trần Bình.

Trần Bình thông qua linh thức của mình đương nhiên có thể cảm nhận được tất cả, anh không nhịn được cả người run lên.
Chương 2788: Lấy lại công đạo!

Cái tên này chẳng lẽ chính là tên biến thái trong truyền thuyết à? Trước khi Trần Bình có thời gian suy nghĩ, Khương Tư Phong đã tới đây rồi. Vốn dĩ Kiếm Vạn Tông cách đó không xa, cộng thêm Khương Tư Phong cố ý vội vã đến nhà của Loan Xuyên Sa. "Không ngờ ông làm việc nhanh thế, vậy mà đã bắt được Trần Bình rồi."



Khương Tư Phong căn bản không để ý tới dáng vẻ khoác lác của đối phương, trực tiếp đi lên trước, lấy miếng vải đen trên đầu Trần Bình xuống.





"Hay lắm, chúng ta lại gặp nhau rồi."

Khương Tư Phong từ trên cao nhìn xuống nói, dáng vẻ đắc ý vô cùng. Anh ta vẫn có bất mãn ít nhiều với Trần Bình.





Hơn nữa đối phương còn có năng lực lợi hại như vậy, còn biết vũ khí thườn thành linh khí, lại càng làm anh ta bất mãn hơn.



Đúng lúc này, ngọc truyền tin của anh ta vâng lên.

Khương Tư Phong có chút cảnh giác muốn trốn đi, nghe đơn giản nội dung của ngọc truyền tin.



Mà Trần Bình cũng nghe được âm thanh trong ngọc truyền tin của Khương Tư Phong.

"Anh, anh ở đâu? Không thì em tới tìm anh?"



Kết thúc cuộc trò chuyện, anh ta trực tiếp ra lệnh cho Loan Xuyên Sa thu dọn nơi này một chút.

"Dọn chỗ ở của ông đi, em gái tôi sắp tới rồi. Nghe vậy, Loan Xuyên Sa không có bất mãn gì cả.



Gần đây lão ta lại nghiên cứu vài biện pháp cải lão hoàn đồng, nếu thành công, lão sẽ có thể theo đuổi người đẹp.

Cho nên lão ta rất quan tâm cô em gái này của Khương Tư Phong.



Dáng dấp cô gái này không tệ, mang theo mạng che mặt mà vẫn có thể nhìn ra gương mặt xinh đẹp bên trong.

Với cả dáng người cũng khiến cho người ta liên tục quay đầu.



Thiếu nữ này nhìn Loạn Xuyên Sa thì lộ ra vẻ mặt chán ghét.

Không có ai thích bị loại ánh mắt biến thái này nhìn chằm chằm vào.



Dù sao người ta cũng là em gái của Khương Tư Phong, thái độ kiêu ngạo là cũng nên có.

"Anh, kẻ mà anh nói lợi hại chính là tên này sao?"



Nghe vậy, Khương Tư Phong gật đầu.

Cô gái tên Vân Doanh Doanh, là một thánh nữa trong tông môn.



Trên thực tế hai người không phải anh em ruột, chỉ là Khương Tư Phong thông qua hình tượng tuyệt vời của mình, được đối phương nhận là anh trai thôi.

Khương Tư Phong tin một ngày mình có thể thu phục được trái tim của thánh nữ.



Vân Doanh Doanh đương nhiên cũng cảm thấy hứng thú với việc này, cho nên thỉnh thoảng đều hỏi Khương Tư Phong.

Lần này Khương Tư Phong muốn khoe khoang năng lực của mình, cho nên mới bảo Vân Doanh Doanh tới, anh ta tin không bao lâu nữa mình có thể có được Vân Doanh Doanh.



Nghĩ đến đây, trong lòng anh ta vô cùng kiêu ngạo.






Khương Tư Phong đắc ý chỉ vào Trần Bình, ánh mắt anh ta lóe lên tia sát ý.







"Tôi... đương nhiên tôi có thể đồng ý với cậu, quân tử một lời đã định, nếu cậu bằng lòng nói bí mật ra, tôi nhất định sẽ bảo vệ cho cuộc sống sau này của cậu".



"Nếu như vậy thì sao anh còn giết người mổ heo ở cổng thành chứ?"

Trần Bình không nhịn được nói.
Chương 2789: Lấy gì trao đổi?

Đối phương tự nhiên giết chết người ta, đây coi là gì?



Người vô tội như thợ mổ heo này, anh luôn luôn không bao giờ ra tay.





Bây giờ toàn bộ tâm tư của Vân Doanh Doanh đều tập trung vào Trần Bình, đương nhiên thấy hỏi chuyện này, trong lòng Vân | Doanh Doanh còn cảm thấy hứng thú.

Lúc đầu hình tượng của Khương Tư Phong trong lòng Vấn Doanh Doanh là cực kỳ chính nghĩa, nếu như Khương Tư Phong có chút hành động không tốt, vậy thì sẽ bị hạ thấp hình tượng.





"Thợ mổ heo cái gì, tôi không biết cậu đang lảm nhảm cái gì nữa, tôi nghi ngờ tinh thần của người này có vấn đề rồi"



Lúc này Loạn Xuyên Sa cũng không nhịn được lên tiếng.

Lão hoàn toàn không biết giữa hai người có tranh chấp gì, lão cũng không cảm nhận được cảm xúc thay đổi của Khương Tư Phong.



"Dựa vào thân phận của anh ta, cho dù giết hết toàn bộ Hoàng thành thì cũng chẳng sao cả!"

"Với cả trước đó tôi còn chứng kiến người ta ra tay, phất một cái là giết chết vô số điệu dân."



Hai câu trước là thật, còn câu cuối là lão ta nói lung tung. Chẳng qua Loạn Xuyên Sa cảm thấy nói vậy nhất định sẽ có thể nâng cao địa vị của Loạn Xuyên Sa lên một bước.

Nghe vậy, Khương Tư Phong hoàn toàn điên rồi.



Lúc này, Loan Xuyên Sa chỉ cảm thấy rất đắc ý, cho là mình thành công hỗ trợ Khương Tư Phong.

Vân Doanh Doanh đứng ở một bên, biểu cảm cũng có chút khó coi.



Nếu như đối phương là dạng người này, vậy Vân Doanh Doanh chung quy là không hài lòng.

Mặc dù Kiếm Vân Tông là một tông môn lớn, bình thường có đủ các loại chuyển cẩu thả.



Bây giờ biết được, tâm trạng của cô ta không còn tốt nữa.

"Anh Khương Tư Phong, anh nói cho em biết chuyện này là thật hay giả!" Vân Doanh Doanh nghiêm túc hỏi. Khương Tư Phong muốn lên tiếng giải thích, Trần Bình lại nhanh hơn chen vào.



"Cái tên Loan Xuyên Sa này là một đồng đội trung thực của anh ta, người cùng đội đã nói vậy rồi mà cô còn cảm thấy là giả à?".

Trần Bình hùng hổ lên tiếng, làm cho Khương Tư Phong lập tức hết lời phản bác.



"Không ngờ anh Khương Tư Phong lại là người như vậy, em thực sự nhìn nhầm anh rồi!" Vấn Doanh Doanh bất đắc dĩ thở dài,

lập tức đi tới bên cạnh Trần Bình, cởi trói cho anh.



Dáng vẻ Vấn Doanh Doanh nhìn cực kỳ dịu dàng, với cả có vẻ như là dễ nói chuyện.

Trần Bình cũng bị hành động này của cô ta làm cho hoang mang, không biết vì sao người này ở Kiếm Vân Tông mà lại hiền lành thế.



"Anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không bắt nạt anh."

Vân Doanh Doanh ẩn ý đưa tình nhìn Trần Bình, đáy mắt đã lóe lên vẻ sùng bái và mê đắm.






Mình hao tốn nhiều năm như vậy, vất vả lắm mới kéo lại khoảng cách giữa Vân Doanh Doanh, có thể làm anh em.









Loan Xuyên Sa và Khương Tư Phong đứng ở một bên, nghe Trần Bình thực sự có cách, trong nháy mắt liền kích động, hai người họ liếc nhìn nhau một cái, thậm chí đã muốn giết người.

Nếu Trần Bình nói ra phương pháp, bọn họ nhất định sẽ giết chết Trần Bình.



Trần Bình bất mãn nói, dường như trong lòng rất có thành kiến với việc Khương Tư Phong bắt cóc mình.
Chương 2790: Bồi thường

"Với cả Khương Tư Phong bắt cóc tôi, chuyện này cần phải bồi thường phí tổn thấy tinh thần chứ?"



Trong lòng anh ta cực kỳ phẫn nộ, thậm chí còn có chút tức giận, nghĩ mãi không rõ vì sao mình lại gọi Vấn Doanh Doanh tới?





"Gần đây tông môn chúng tôi phát hiện một bí cảnh, nếu như anh nguyện ý tiến hành trao đổi với chúng tôi, chúng tôi có thể cho anh vào danh sách được vào bí cảnh"

Vân Doanh Doanh dịu dàng lên tiếng, đối với Vân Doanh Doanh đây cũng là một giao dịch cỡ lớn.





"Không được, bí cảnh sao có thể cho người nào vào? Nếu như anh ta tìm được cơ duyên trong đó thì.."



Là ai cũng sẽ không nhịn được khi nhìn thấy người mình yêu thích bị người ta đoạt đi, ngay sau đó cô gái này còn cấp cho đối phương một cái cơ duyên.

Bây giờ, Khương Tư Phong chỉ muốn chém Trần Bình thành nghìn mảnh, trong lòng anh ta vô cùng thống khổ.



"Vậy anh có nghĩ tới, lỡ như anh ta không chiếm được cái gì ở trong, vậy chúng ta có phải là vô duyên vô có thu được chỗ tốt không?"

Vân Doanh Doanh không ngừng líu lo mở miệng, khó chịu tranh thủ quyền lợi cho Trần Bình.



"Tôi cảm thấy cô gái này nói đúng, đã vậy thì tôi cũng sẽ nói ra suy nghĩ của mình."

"Tôi muốn hai vị trí, sau đó cần Khương Tư Phong xin lỗi người nhà của người mổ heo bị giết kia"



Vị trí tham gia gì cũng không quan trọng, quan trọng là muốn Khương Tư Phong đi xin lỗi.

Nghe vậy, Vân Doanh Doanh có chút xoắn xuýt quay đầu nhìn Khương Tư Phong.



Nhưng nếu Khương Tư Phong làm vậy thật, vậy thì cũng làm mất thể diện của Kiếm Vân Tông.

"Việc này."



"Cậu nói gì?"

"Cậu muốn tôi đi xin lỗi người nhà cái tên mổ heo kia à?" "Chỉ là một kẻ bình thường thôi, còn tôi là rồng phượng của Kiếm Vân Tông, là người nổi bật đất!"



Từ trước tới giờ chưa có ai dám đưa ra yêu cầu quá đáng với anh ta như vậy, ngay cả tông chỉ cũng không có yêu cầu cao như vậy.

Trần Bình lại bắt mình xin lỗi một người bình thường, đây chính là cố ý nhục mạ anh ta.



Khương Tư Phong có chút thẹn quá hóa giận, nhìn dáng vẻ như đã hận Trần Bình lắm rồi.

Vân Doanh Doanh thấy dáng vẻ của đối phương, cũng cảm thấy bất đắc dĩ, chuyện này thì Vân Doanh Doanh rất hiểu Khương Tư Phong.



Cho dù đối phương không sợ mình, thì cũng nên sợ hãi một tông môn lớn như Kiếm Vân Tông chứ?

Nghĩ vậy, anh ta không nhịn được cực kỳ phẫn nộ nhìn Trần Bình một chút, trong ánh mắt mang theo vẻ uy hiếp.



"Nếu như không đồng ý yêu cầu của tôi, tôi sẽ không hợp tác với các người, với cả... bí mật này chỉ mình tôi biết, các người không thể giết tôi."

Trần Bình cười tủm tỉm nói, rõ ràng đã cố ý uy hiếp đám người.








Loan Xuyên Sa thừa dịp đối phương còn chưa điên tiết hoàn toàn, nhanh chóng kéo Khương Tư Phong qua, nói cho anh ta kể hoạch tiếp theo của mình.

Khương Tư Phong nghe xong thì nhanh chóng bình tĩnh lại, ánh mắt anh ta nhìn đối phương một chút, dường như đang quyết định điều quan trọng gì.
Chương 2791: Đứa con cưng của ông trời mà phải chịu nhục

Khương Tư Phong vừa nói xong, lập tức quay người chạy như bay về phía Tông môn.



Dù sao của có một người ngoài đi vào rồi, đi thêm người nữa cũng giống nhau.





Nhưng mà Vân Doanh Doanh vẫn giữ lại cho Khương Tư Phong chút mặt mũi, không khiến Khương Tư Phong rơi hẳn xuống vực sâu không ngóc đầu dậy được.

"Nói tóm lại, chuyện là như thế, đối phương yêu cầu Khương Tư Phong sư huynh đi xin lỗi, cũng chỉ có như vậy mới bằng lòng hợp tác với chúng ta".





"Nếu đối phương đã đưa ra yêu cầu này, vậy chúng ta làm theo đi, nhớ là nhất định không thể đắc tội với người này được"



Nói ra lời xin lỗi cũng không có gì ghê gớm lắm với Khương Tư Phong, dù sao con người đều phải thánh hiền, ai mà không mắc sai lầm?

Chỉ cần xử lý tốt việc này thôi thì nhất định thu được tiếng vang lớn.



Khương Tư Phong đương nhiên biết chuyện này, bây giờ tâm trạng của anh ta cực kỳ tệ, có nằm mơ cũng không ngờ đám người này lại yêu cầu mình đi xin lỗi.

Sống như một đứa con cưng của trời, anh ta sao có thể làm ra loại chuyện mất mặt này được?



Đối với chuyện này, mặc dù trong lòng có thành kiến, nhưng mệnh lệnh của tông chủ đã phát, anh ta không có cách nào phản kháng.

Sau khi cân nhắc một phen, anh ta liền lựa chọn thỏa hiệp, cho dù thế nào, lần này không có cách nào, nếu Trần Bình yêu cầu nói xin lỗi, vậy anh ta chỉ đành đến tìm Trần Bình.



Lúc này Trần Bình đang ngồi trong sân ngắm phong cảnh, không thể phủ nhận, sân vườn này có phong thủy rất tốt, thực vật cũng phát triển mạnh.

Cộng thêm việc anh dựng ở đây một căn phòng chiến, nguyên khí bên trong cực kỳ dồi dào, cũng để cho sinh vật sinh trưởng khá nhanh, Trần Bình dám khẳng định, qua mất chục năm nữa, thực vậy ở nơi này cũng có thể thành tinh.



Bọn họ nhìn thấy thực vật phát triển rậm rạp như vậy, cảm giác còn khoa trương hơn nhiều so với tất cả thực vật sân.

Nơi tông môn của bọn họ cũng coi như có nguyên khí dồi dào, nhưng những thực vật đó cũng không có dáng vẻ khoa trương như thế.



Khương Tư Phong có chút khó chịu lên tiếng, anh ta cực kỳ bất mãn với Trần Bình.

Nghe vậy, Vân Doanh Doanh vội vàng vươn tay đập anh ta một cái, bảo anh ta đừng nhiều lời.



Là một người thông minh, Vân Doanh Doanh biết bây giờ mình nên làm gì. Cho nên dù thế nào, bây giờ Khương Tư Phong tuyệt đối không thể nói ra những lời này. Nghe Vấn Doanh Doanh nói thế, Khương Tư Phong cũng không nhịn được thở dài.

"Được rồi được rồi, vậy anh nói xin lỗi anh ta là có thể đi đúng không?"



Anh ta đang nghĩ, rốt cuộc là phải dùng cách gì mới có thể chép Trần Bình thành nghìn mảnh.

Trong tông môn, bây giờ anh lừa tôi gạt quá nhiều, mặc dù địa vị anh ta rất cao nhưng nếu muốn trực tiếp cướp đại quyền thì không thể nào.



Đây cũng là nguyên nhân anh ta không dám đắc tội với tông chủ, ít nhất bây giờ xem ra, hình tượng của anh ta trước mặt tông chủ vẫn không tệ lắm, cũng được xem như người thừa kế mà bồi dưỡng.

Nếu như vì Trần Bình mà xuất hiện đường rẽ nào, vậy thì anh ta thật sự kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay mất.



Càng quan trọng hơn là một khi trở thành người thừa kế của tông chủ, cũng chính là thiếu tông chủ trong truyền thuyết, vậy thì anh ta hoàn toàn có tư cách ở bên cô Thánh nữ này.

Những năm này, Vân Doanh Doanh vẫn luôn trong sáng, ngây thơ vô cùng, người tiếp xúc nhiều nhất chỉ có mình mình.








Dường như Khương Tư Phong là một tên đàn ông biết sai là đổi.

Thấy dáng vẻ này của Khương Tư Phong, Trần Bình phất tay không nói gì thêm, trực tiếp bảo bọn họ rời đi. "Được rồi, đừng ở chỗ này làm chướng mắt tôi, đi nhanh đi."
Chương 2792: Xin lỗi!

Nghe vậy, Khương Tư Phong lập tức phẫn nộ trực tiếp quay người rời đi, anh ta không ngờ mình đã xin lỗi như vậy rồi, mà đối phương còn kiêu ngạo đến thế.



Trần Bình liếc mắt ra hiệu cho Cổ Nhạc Nhạc một cái, bảo Cổ Nhạc Nhạc dẫn người nhanh chóng hành động, anh muốn đảm bảo đối phương thực tâm thực lòng xin lỗi.





Nói xong, Trần Bình liền nằm xuống nghỉ ngơi.

Vân Doanh Doanh nghe vậy cũng vui vẻ, lập tức thúc giục Khương Tư Phong nhanh đi xin lỗi. Nghe vậy, biểu cảm trên mặt Khương Tư Phong trở nên cực kỳ khó coi, anh ta nhíu mày rồi gật đầu, đi ra bên ngoài. "Không phải chỉ xin lỗi à? Có gì khó chứ, ông đây làm được.





Một nhà của người thợ mổ heo cũng không hiểu chuyện gì, bọn họ bị người gọi tới, sau đó có một người đàn ông đi về phía họ rồi nói xin lỗi, còn bồi thường không ít tiền.



"Đúng là tội giết chồng cô, bây giờ cũng bồi thường tiền cho các người rồi, chẳng lẽ các người còn không vừa lòng à?"

Khương Tư Phong nhẫn nại tính tình lên tiếng, thường ngày anh ta còn có thể giả vờ hiền lành, nhưng bây giờ anh ta có chút không giả được.



"Thực sự tưởng tiền là vạn năng à? Nếu như tội giết anh rồi bồi thường cho anh một ít tiền, trong lòng anh có vui không?"

Vợ thợ mổ heo bị đối phương làm cho bực bội, lập tức chửi ầm lên, tuy nói bọn họ chỉ là một người bình thường, nhưng đối với việc này, thì không ai có thể chịu đựng được cả.



Người bình thường vốn không dám đắc tội với người tu hành.

Cho nên vợ của người thợ mổ heo bình thường này dám mắt đối phương vài câu, đúng là làm cho người ta vô cùng kinh ngạc.



Nếu không phải Vân Doanh Doanh ở đây, anh ta đã sớm ra tay rồi. Tùy tiện nghe vợ của thợ mổ heo mắng vài câu, chuyện này cuối cùng cũng có kết quả. Vân Doanh Doanh cũng thấy lo lắng, thật ra cô sốt ruột muốn làm giao dịch với Trần Bình lắm rồi.

Đển mức Khương Tư Phong có bị người ta mắng không căn bản không quan trọng, dù sao ở trong mắt cô ta, làm sai thì nên bị chửi.



Dù sao mình cũng xin lỗi rồi, cũng chịu bị ăn mắng rồi, đã mất mặt đến mức này rồi, làm gì mà còn xoắn xuýt nhiều thế chứ?

Hi vọng Trần Bình có thể tranh thủ thời gian hợp tác với anh ta ngay lập tức, như vậy tâm trạng của anh ta cũng có thể tốt hơn nhiều.



Nhìn thấy đối phương nghe lời như vậy, Trần Bình cũng quay đầu nhìn thoáng qua Cổ Nhạc Nhạc.

Cổ Nhạc Nhạc gật đầu với Trần Bình, biểu thị tất cả đều thuận lợi rồi.



"Chỗ tôi có ba tấm bùa, áp lên trên vũ khí thì vũ khí thường có thể biến thành linh khí"

Trần Bình thần bí lên tiếng, lập tức giải ba trang giấy lên trên mặt bàn.



Rất rõ ràng, đây chỉ là tờ giấy mà!






Nếu mình đã mất hình tượng trước mặt Vấn Doanh Doanh rồi, vậy Khương Tư Phong không cần tiếp tục giả vờ nữa, lập tức chửi ầm lên.






Vân Doanh Doanh vội vàng cẩn thận nhận lấy vũ khí trong tay Trần Bình, đặt trong tay mình không ngừng thưởng thức.



Trước đó Vấn Doanh Doanh cũng đã kiểm tra cái liềm kia, xác thực cái liềm này chỉ là vũ khí bình thường mà thôi, căn bản không thể là thanh khí bên cạnh này.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom