• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Mối tình âm dương vĩnh cửu Full dịch (14 Viewers)

  • Chap-347

Chương 347




Chương 347



Cô ấy rất muốn kéo lại khoảng cách với anh tôi, nhưng lại không nghĩ anh tôi để bụng như vậy



” Anh, bây giờ phải làm sao? Nếu không em sẽ cùng lâm tiểu thư đến trại lấy thuốc giải?”



” Không, chúng ta cùng đi, lần này là lỗi của anh”. Anh tôi lười nhác vươn vai, nhíu mày nói :” bây giờ anh sẽ đến lâm gia…..”



Tôi kinh ngạc nhìn anh tôi, bây giờ đến lâm gia?



Thù mới hận cũ, anh muốn đến nhà họ trải nghiệm ván giặt đồ sao?



” Tới cửa thỉnh tội! Còn có thể thế nào được nữa? Phải đến lâm gia giải thích tình hình, mới có thể đưa lâm ngôn thấm đi? Anh không muốn bị truy nã toàn cầu!” Khoé miệng anh tôi giật giật



Biểu tình kia, ruột đều muốn nhão ra.



Tôi cùng lâm ngôn thấm nói chuyện phiếm, muốn xua tan lo lắng và băn khoăn trong lòng cô ấy.



Những người sinh bệnh, tương đối có thiện cảm, cô ấy nhìn tôi nói :”….. Tôi cảm thấy tôi đang nóng, tiểu kiều, cô có biết ,khi nhận được điện thoại của cô, tôi hạnh phúc đến thế nào đâu, bởi vì cô ở chỗ nào, anh trai cô cũng ở chỗ đó, ngay cả không thể nói chuyện với nhau, cũng có thể hai mắt nhìn thấy nhau”



Điều này……



” Lâm tiểu thư, anh trai tôi…. Không có chính hình dạng, rốt cuộc cô thích ở điểm nào?”



” Hừmm….. Cảm giác ánh mắt đầu tiên”. Cô ấy nhấp miệng cười nói :” hắn đâm hỏng đèn xe của tôi, người thường sẽ lo lắng, hoặc muốn trốn tránh trách nhiệm, hắn cư nhiên bình tĩnh đến gõ cửa xe…. Hơn nữa hắn rất thú vị, cảm giác hắn sống thật tự do”.



” Nhưng anh tôi….. Anh ấy không muốn bị giằng buộc, anh không tìm bạn gái, hơn nữa còn không có chủ nghĩa kết hôn, mà cô lại là thiên kim đại tiểu thư…… Phỏng chừng tương lai nhất định phải tìm một con cháu danh môn, phong cảnh đại gia để gả đi?”



Lâm ngôn thấm yên lặng gật đầu, trong chốc lát cô ấy lại nở nụ cười.



” Không sao, dù sao tôi cũng chưa đến lúc phải gả đi, tôi còn có thể trộm thích hắn một thời gian, haha……”



Trong lòng tôi, ẩn ẩn có chút chua sót.



Cô ấy cũng giống như anh trai của cô ấy, khắc phục hỉ lễ, tâm sáng như gương, nhưng trêи mặt lại không biểu lộ ra.



“…… trước đây tôi chưa từng tiếp xúc với ai như hai người”. Lâm ngôn thấm mỉm cười nói :” thật thần bí, thật thú vị, lại có thể dương dương tự đắc với cuộc sống bình thường, có thể gặp được hai người tôi thực sự rất vui vẻ, cảm ơn hai người đã mang lại những trải nghiệm cho tôi”.



Cô ấy cứ như vậy mà nghiêm túc nói lời cảm ơn, tôi chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ :” ….. Loại lời nói này, chờ khi nào cô kết hôn, cô tự mình nói với anh trai tôi đi, tôi sẽ nỗi lực giúp cô kéo anh ấy trêи trước mặt, để cô chính mình tự nói….. Cũng để anh ấy hối hận”



” Hâha,”. Lâm ngôn thấm cười nói :” tôi cảm thấy anh trai cô sẽ không hối hận đâu, vì hắn có thể thoái mái tự tại trong mọi hình huống”



Trêи mặt cô ấy có chút hồng hồng, thoạt nhìn giống như có bệnh trạng



Bà lão kia thề, nói mình không có ý muốn hại cô ấy, cổ thuật kia chỉ để khiến cô ấy có phản ứng bài xích với thân thể mình —- chính là chỉ phát sốt ngoặc té xỉu, tuyệt đối không có chất độc.



Ô lão thái cũng đã nói, tiên nương là thảo cổ bà, là xưng hô của một số người ở bên trong, tuy rằng bọn họ am hiểu cổ thuật, nhưng cũng sẽ không vô cớ hại người, ngược lại cổ thuật dùng để điều trị một số bệnh nhỏ bệnh đau đớn cho mọi người ở trong núi….



Nhưng chúng tôi không dám xem nhẹ, lên kế hoạch sáng sớm hôm sau sẽ xuất phát



Anh tôi từ lâm gia trở về, trêи mặt có một dấu vết, anh nói lâm phu nhân tức giận nên đã đánh anh ấy, dùng túi xách đập vào mặt.



Bước vào nhà tôi còn có lâm phu nhân và lâm ngôn hoan.



Lâm phu nhân đau lòng con gái, còn quay sang mắng lâm ngôn hoan một hồi, nói hắn không chăm sóc em gái tốt, còn đem chúng tôi mắng đến thiếu chút nữa bốc khói.



Bố tôi tức giận nói :” con cái nhà ai không phải là bảo bối? Nhưng đứa trẻ trưởng thành cũng phải có cuộc sống riêng của chúng nó, ngươi là một lão bà, quản nhiều như vậy làm gì? Có nhiều thời gian, chi bắng đắp mặt nạ cho sảng kɧօáϊ”



Mặt của lâm phu nhân đều tái đi rồi, lâm ngôn thấm thấp giọng nói :” mẹ, nếu mẹ làm như vậy, sau này, một bằng hữu con cũng không có…..”



Lâm phu nhân nghe đến lời này liền nhẫn nhịn, gia cảnh của lâm gia thật sự khiến cho lâm ngôn thấm không có nổi một bằng hữu, còn không có một cuộc sống sinh hoạt như người bình thường, cho nên lâm phu nhân cũng có chút áy náy



Nhưng trong mắt bà ấy chúng tôi chính là ” hồ bằng cẩu hữu”, không đáng tin cậy!



Lâm ngôn hoan thấy cảm xúc của mẹ mình bớt đi rất nhiều, liền khuyên mẹ mình về nhà, sau đó tự mình đi tìm anh tôi nói vài câu,





Anh tôi sắc mặt thật khó coi, nhưng anh tôi đã nhận tội, thái độ cũng rất hoàn hảo.







Bà lão nói thôn trại của bà ở gần núi dựa sông, nhưng ẩn sâu bên trong, thôn trại cách chúng tôi gần nghìn km, anh tôi lái tám giờ xe tới một vùng hoang vắng, sau đó chúng tôi đi sâu vào trong, rồi lại đi thêm một đoạn ngắn nữa, cho đến nửa đêm mới vào đến nơi.



Nơi này lớn hơn so với tưởng tượng của tôi, chúng tôi đã thấy thành Miêu Vương, đối với cái này cũng không có gì ngạc nhiên cả.



Nhưng bên cạnh thôn trại này có một con sông rộng lớn, nước sông vội vàng chảy xiết, tôi cảm thấy rất quen thuộc.



” Lão tiên nương, dòng sông này gọi là gì?” Tôi hỏi



“Mật Giang.”



Cái Gì? !



Mật giang? Chẳng phải là địa bàn của Đại Vu Vương sao?



” Này, thành phố núi Vu Vương không phải giấu ở trong pháp môn lưu vực sông mật giang sao, Vậy ngươi biết Mộ Vãn Thần không?” Tôi dồn dập hỏi.



Bà lão trừng mặt, hoảng sợ nhìn tôi :” ngươi….. Sao ngươi biết tên Đại Vu Vương?”



” Đương nhiên ta biết”.



Tôi còn giúp hắn tìm vợ mà!



Đợi đã, đợi đã



” Ngươi hạ cổ thuật lên người bằng hữu của ta, là muốn tìm vợ cho Mộ Vãn Thần sao?” Tôi khϊế͙p͙ sợ hỏi.



Thần sắc bà ấy hoảng loạn, không dám nói lời nào.



Lâm ngôn thấm đang nằm trêи lưng vệ sĩ, hai vệ sĩ thay phiên nhau cõng cô ấy vào núi, cô ấy mệt đến mơ hồ, đột nhiên nhỏ giọng nói :” tiểu kiều, anh trai cô đâu…..”



Anh tôi ở ngay bên cạnh cô ấy …



Tôi liếc nhìn anh tôi, vẻ mặt anh ấy có chút bối rối.



Người mệt mỏi đến mơ hồ, khi nói sẽ mang theo một chút ý vị làm nũng, một lúc lâm tiểu thư lại hỏi anh tôi đâu, kẻ ngốc cũng biết cô ấy đang nghĩ đến ai.



Tôi vô danh khởi lên hoả khí —- Mộ Vãn Thần, tên đầu xỏ này, tôi còn cho rằng hắn là người tốt



Nữ nhân ở trong trại đều bị Thư Cổ của hắn giết chết, thấy hắn có một bộ dáng nản lòng thất vọng, tôi còn tràn đầy cảm thông, giúp hắn tìm sinh thần bát tự của vợ hắn.



Hắn cư nhiên còn phái người đi ra bên ngoài tìm nữ nhân khác?



” Mộ vãn thần! Ngươi lăn ra đây cho ta! Ngươi là đồ đê tiện”. Tôi tức giận, ở trong sơn cốc tối tăm rống lên.



Bà lão sợ đến hồn phi phách tán, thịch một tiếng, quỳ trêи mặt đất xin tha :” đừng kêu, đừng kêu! Đại vu vương không có ở đây, thành phố núi Vu Vương cách chỗ này của chúng ta còn rất xa, chúng ta chỉ là một bộ tộc của Đại Vu Vương! Ngàn vạn lần ngươi đừng đắc tội với đại vu vương, hắn sẽ giận chó đánh mèo, đánh chúng ta”



” Các ngươi tiếp tay cho giặc, không phải thứ gì tốt! Xứng đáng bị giận chó đáng mèo”.



Tôi chưa bao giờ tức giận như vậy.



Tôi cảm thấy mình bị lừa dối, lúc đó vẫn còn thành thật cầu xin giang khởi vân khắc tên vợ hắn vào vách đá, hoá ra hắn vẫn tìm những nữ nhân khác để thử Thư Cổ.



Bà lão dập đầu nói :” xin ngươi, ta sẽ lập tức đến trại tìm thuốc giải cho ngươi…. Sau khi chữa khỏi, ngươi hãy nhanh chóng mang theo bằng hữu đi đi, cho dù lão bà ta có mắt không thấy núi Thái Sơn cũng muốn các ngươi đại từ đại bi tha cho một mạng! Ngàn vạn lần đừng mạo phạm Đại Vu Vương, nếu đắc tội với đại vu vương chúng ta sẽ …….”



Bà ấy liều mạng cầu xin tha thứ, sau lưng bà ấy núi đồi khe cốc tối om, một thanh âm ẩn ẩn như sấm làm lay động màng nhĩ chúng tôi….



” ….. Mạo phạm đến ta, các ngươi sẽ thế nào?”



———————
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom