• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4
  • Chap-433

Chương 433: Cho dù cô muốn gì




*Chương có nội dung hình ảnh

Vietwriter

"Nếu tôi muốn thích cô, có lẽ tôi đã sớm làm thế trong những năm cô ở bên tôi rồi. Cẩm Tiên, cô sống với tôi lâu như vậy, chắc cô rất rõ, nếu chúng ta thực sự có duyên phận, ắt hẳn đã yêu nhau từ lâu."



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Đúng vậy, nếu Trần Quân Phi và Cẩm Tiên thực sự có duyên phận thì đã sớm yêu nhau rồi, làm gì còn chuyện của Hoàng Song Thư nữa.



Nhưng bọn họ ở bên nhau lâu như vậy mà Trần Quân Phi vẫn chỉ coi Cẩm Tiên là bạn giường, điều này nói rõ anh không thể yêu cô ta.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Tại sao... anh không chịu yêu em? Tại sao chứ?" Cẩm Tiên quỳ trên đất, không ngừng rơi lệ.



Trần Quân Phi nhìn dáng vẻ đau khổ của Cẩm Tiên rồi bước đến nắm lấy con dao đang kề vào cổ Hoàng Song Thư, khàn giọng nói: "Thật xin lỗi, Cẩm Tiên, tôi có lỗi với cô, mọi chuyện đều do tôi không tốt."



"Chúng ta cũng có con. Cậu chủ Phi, em cũng sinh một đứa con cho anh mà."



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Tôi biết, tôi có lỗi với cô. Nếu trước kia tôi không khốn kiếp như vậy thì bây giờ cô đã rất hạnh phúc." Trần Quân Phi vô cùng hối hận về những chuyện tồi tệ mà mình đã làm trước kia.



Anh quỳ trước mặt Cẩm Tiên, nói với vẻ áy náy và tự trách: "Cẩm Tiên, tuy tôi có lỗi với cô trong những việc trước kia, nhưng không ai nói rõ được chuyện tình cảm. Tôi yêu Hoàng Song Thư, cứ thể yêu một cách đột ngột, tôi không thể kiểm soát tình cảm này. Có lẽ cô sẽ nói Hoàng Song Thư không đáng để tôi yêu, nhưng mọi chuyện mà cô ấy gặp phải trước kia đều bắt nguồn từ tôi. Tôi có lỗi với cô, cũng có lỗi với cô ấy. Nếu hôm nay cô nhất quyết muốn một người chết thì mới bằng lòng thả con tôi ra, tôi tình nguyện làm người đó."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Đừng." Thấy Trần Quân Phi cầm lấy con dao trên mặt đất định tự sát. Cẩm Tiên sợ hãi, cô ta che mắt, thấp giọng nói: "Cậu chủ Phi, em không hận anh, chưa bao giờ hận anh. Em chỉ ghen ghét, điên cuồng ghen ghét mà thôi. Em cũng có một đứa con, đó là của chồng em, em nhớ hết. Chồng em rất tốt, anh ấy chưa bao giờ để ý đến những chuyện trước kia của em, chúng em sống rất hạnh phúc, nhưng anh ấy đã mất vì tai nạn, sau đó con em cũng chết theo. Em sắp phát điên rồi, em đắm chìm trong suy nghĩ của mình nên mới coi đứa con là của anh, xin lỗi, thật xin lỗi."



Khi nói đến phần sau, thậm chí lời Cẩm Tiên còn trở nên lộn xộn.



Nghe thấy thế, trong mắt Trần Quân Phi thoáng xuất hiện sự đau buồn.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Người nên nói xin lỗi là tôi. Cẩm Tiên, cho dù cô có yêu cầu gì, tôi cũng sẽ đồng ý."



"Em... không có yêu cầu gì. Em biết không thể ép buộc ai trong chuyện tình cảm, đều do em đã... đòi hỏi quá đáng.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Con của hai người ở trong hốc tối sau vách tường, hai người đi tìm thằng bé đi."



Cẩm Tiên nói rồi rời đi với vẻ mất hồn mất vía.



Khi thấy Cẩm Tiên rời đi, trong lòng Hoàng Song Thư hơi khó chịu.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Cô nói với theo bóng lưng của Cẩm Tiên: "Cẩm Tiên, cảm ơn cô."



Cẩm Tiên không quay lại, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt Hoàng Song Thư.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Khi đám người Trần Quân Phi và Phan Huỳnh Bảo tìm thấy Bánh Quy trong hốc tối, thằng bé không bị thương, hơn nữa còn đang ngủ rất ngon lành.



Khi thấy Bánh Quy không sao, Hoàng Song Thư không kiềm chế được tâm trạng của mình nữa. Cô ôm chặt lấy thằng bé, òa khóc nức nở.



"Bánh Quy, Bánh Quy." Hoàng Song Thư ôm chặt cơ thể mềm mại của Bánh Quy, khuôn mặt giàn giụa nước mắt.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Thấy Hoàng Song Thư đau lòng như vậy, Trần Quân Phi ôm eo cô, an ủi: "Chẳng phải con đã về rồi sao? Được rồi, chúng ta về thôi."



Mắt Hoàng Song Thư đỏ hoe. Cô ngẩng đầu nhìn Trần Quân Phi, gật nhẹ đầu: "Ừm... chúng ta về nhà thôi."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bánh Quy dụi mắt, ôm cổ Hoàng Song Thư, cọ cọ: "Mẹ ơi, dì kia không phải người xấu đâu, dì ấy còn nấu đồ ăn ngon cho Bánh Quy nữa."





"Mẹ biết mà." Hoàng Song Thư vuốt mái tóc mềm mại của Bánh Quy, khẽ đáp.



Hoàng Song Thư biết Cẩm Tiên rất lương thiện.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Bánh Quy không có chuyện gì, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.



Lê Châu Sa nắm chặt tay Phan Huỳnh Bảo, tựa đầu vào lòng anh ấy, nhìn dáng vẻ ấm áp của gia đình ba người kia, cô cũng vô thức đặt tay lên bụng mình.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cô ấy đã sẵn sàng làm mẹ, nhưng không biết bao giờ đứa trẻ này mới đến với cô đây?



Phan Huỳnh Bảo không biết suy nghĩ trong lòng Lê Châu Sa. Thấy cô ấy đặt tay lên bụng mình, anh ấy hoang mang hỏi: "Sao vậy? Có phải bụng em khó chịu hay không?"



Nghe thấy thế, Lê Châu Sa tự nhiên mất hứng



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Cô ấy ngẩng đầu, bĩu môi: "Phan Huỳnh Bảo, anh đúng là đồ ngốc."



Cái gì của Phan Huỳnh Bảo cũng tốt, nhưng anh ấy quá ngốc, không hiểu được suy nghĩ của phụ nữ.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Khuôn mặt tuấn tú của Phan Huỳnh Bảo hơi sa sầm. Anh ấy cau mày, chỉ nhìn dáng vẻ không vui của Lê Châu Sa chứ không nói gì.



"Cậu Bảo, đây là tài liệu của cuộc họp ngày hôm nay." Vũ Phương Thùy đặt tài liệu lên bàn Phan Huỳnh Bảo, lén nhìn anh ấy một cái.



May nhờ ơn đức của Phan Huỳnh Bảo nên cô ta mới được ở bên anh ấy.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Phan Huỳnh Bảo biết Vũ Phương Thùy làm việc rất nghiêm túc, nên đã cân nhắc cô ta làm thư ký riêng chứ không theo lối thường.



Phan Huỳnh Bảo không để ý đến ánh mắt của người phụ nữ, chỉ thản nhiên đáp: "Ừ, tôi biết rồi. Lát nữa chuẩn bị một chút, chúng ta họp ở khách sạn Grand."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Vâng." Vũ Phương Thùy vừa ra khỏi văn phòng của Phan Huỳnh Bảo, anh ấy đã nhận được cuộc gọi từ Lê Châu Sa.



Gần đây Lê Châu Sa không có việc gì, vẫn luôn ở biệt thự.



"Vợ à, sao thế?" Trên khuôn mặt tuấn tú của Phan Huỳnh Bảo xuất hiện vẻ dịu dàng.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Gần đây Lê Châu Sa vô cùng quần




790470592.jpg



2117065380.jpg




Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter

823466831.jpg



1935090463.jpg



1514439952.jpg



2050784163.jpg



1508941990.jpg




Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter

855293308.jpg



1647186725.jpg
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom