• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Mãnh long quá giang Full dịch (7 Viewers)

  • Chap-222

Chương 222 Kẻ thù không đội trời chung






**********












Hắn ta vừa dứt lời, Triệu Tử Thâm bỗng dưng cười khanh khách, lại còn vỗ bàn mấy cái. “Đe dọa tôi à, đồng chí ơi là đồng chí. Ngô Chí Đông ơi, làm gì có ai không có gia đình, không có con trai con gái phải không? Nếu có người báo cáo tôi thuộc bang Hồng Đăng, vậy phiền cảnh sát các anh mời tôi đến thẩm vấn. Chẳng qua là bang Hồng Đăng nhiều người như thế, làm sao bắt cho hết trong thời gian ngắn được nhỉ? Đám xã hội đen này, không có ai tốt đẹp cả. Con gái của anh Ngô đây đang học ở nhà trẻ trong nội thành, anh ngày nào cũng bận rộn như vậy có thời gian đi đón cô bé không? Xã hội bây giờ loạn như thế, cảnh sát Ngô anh cần phải để ý hơn đó.”






Tên cảnh sát kia hít vào một hơi: “Con mẹ nó cậu đang uy hiếp tôi à?”



Triệu Tử Thầm bình tĩnh nói: “Tôi nào dám chứ? Cảnh sát Ngô cũng là một thanh niên triển vọng, nhưng ngàn vạn lần đừng vì công việc mà gây thiệt hại đến gia đình, vì mấy chuyện không đáng mà hại cả đời của con gái mình thìchẳng bố đầu, anh nói xem.”






Lời nói ban nãy của đồng chí Ngô bị Triệu Tử Thâm trả lại nguyên vẹn, Ngô Chí Đông giận đến nỗi nói không nên lời.



Triệu Tử Thâm cũng thật ngông cuồng, ngay cả cảnh sát cũng dám uy hiếp, thật sự là không muốn sống nữa.






Nhưng tên khốn kiếp Ngô Chí Đông này rõ ràng là vẽ đường cho hươu chạy, ngoài dùng thủ đoạn này đối phó với hắn thì còn có thể làm cách nào được chứ? Làm một người đàng hoàng rất có thể sẽ bị loại cặn bã như Ngô Chí Đông chèn ép tới mức nát xương chứ chẳng đùa.



Ngô Chí Đông đi rồi, Triệu Tử Thâm nói với tôi tất cả những gì liên quan tới Tôn Xảo Xảo đều bị cảnh sát mang đi hết. “Với sự hiểu biết của tôi về cảnh sát của thành phố Thông này, có khả năng vụ này sẽ không lập án, nói không chừng sẽ kết luận là tự sát hoặc ốm chết."






Tôi mở loa ngoài, Thái Tiểu Băng đangngồi yên vị trên ghế lái nghe thấy lời này không khỏi chửi bậy. “Đám chó hoang này không sợ sau này có chứng cứ lật lại bản án sao?”



Triệu Tử Thâm đáp: “Thi thể chắc chắn sẽ bị bọn họ hỏa táng trong đêm, theo tôi thì báo cáo ban đầu cũng sẽ bị tiêu hủy. Tội hiếp dâm vốn rất khó chứng minh, gần như tất cả chứng cứ đều ở trên thi thể. Trừ khi người thân của người chết cả đêm tranh giành thi thể với cảnh sát, nếu không một khi thi thể bị đốt, vụ án này sẽ không có khả năng lật lại bản án”






Loại người có thể bán con gái như gia súc như bố ruột của Tôn Xảo Xảo làm sao có chuyện đòi lại công bằng cho cô bé ấy? “Sau này tôi và Thái Tiểu Băng có thể làm chứng. Tôi nói. “Khẩu cung không thể kết tội. Cho dù tới lúc đó tòa án của thành phố Thông này có vô cùng chính trực, tin vào bằng chứng của hai người thì chỉ có khẩucung không có vật chứng cũng chẳng thể định tội. Các người đừng nghĩ nữa, trước khi gia nhập Hồng Đăng tôi đã nghiên cứu kỹ lưỡng bộ luật Hình sự như luật sư chuyên nghiệp rồi. Làm nghề gì học nghề đó, tôi đã quá hiểu sự nguy hiểm của nghề nghiệp rồi.”



Tôi có cảm giác nặng nề đến không thở nổi, phảng phất như trong đêm đen có một bàn tay khổng lồ đang bóp nghẹt tôi, cười nhạo sự vô dụng của tôi.






Triệu Tử Thâm chân thành nói: “Anh đừng nghĩ nhiều nhé, chuyện Tôn Xảo Xảo chúng ta đã cố hết sức, bắt được Thạch Thắng coi như là báo được thù cho cô bé rồi.” “Chưa đủ, còn cả câu lạc bộ Dạ Lai Hương cũng phải trả giá thật đắt, bất kỳ kẻ đồng lõa nào cũng không thể bỏ qua.”



Triệu Tử Thâm cười châm chọc: “Không buông tha thế nào chứ, chúng ta làm gì được bọn chúng.”






Tôi lạnh lùng nói: “Tôi sẽ tự có cách,một khi tôi đã muốn làm căng với bọn chúng.”





Thái Tiểu Băng nhìn tôi phấn khích: “Đội trưởng, anh nói thật sao?"






Tôi nói với Triệu Tử Thâm: “Tôi dần hiểu cậu hơn rồi, năm xưa lúc ông chủ bang Thanh Long bị người ta hại chết, cậu chắc chắn cũng tuyệt vọng giống như tôi. Con mẹ nó, nơi này thực sự con mẹ nó đen tối. Chẳng lẽ cứ như vậy nhìn nó bị bôi đen tiếp sao? Tôi không làm thế được.”



Triệu Tử Thầm muốn khuyên nhủ tôi tiếp nhưng bị tôi ngắt lời.






Tôi nói tiếp: “Mười tám tuổi tôi vào bộ đội, sau khi làm lính nghĩa vụ một năm liền vào bộ đội đặc chủng. Tôi đã trải qua hơn trăm nhiệm vụ, mỗi lần đều vô cùng nguy hiểm, vì bảo vệ mảnh đất sau lưng, rất nhiều đồng đội của tôi đã bỏ thanh xuân và thậm chí là cả sinh mạng của mình. Tôi không thể chấp nhận được, mồ hôi xương máu của chúng tôi là vì bảo vệ người thân, không phải là bảo vệ loại cặn bã này."“Tôi ủng hộ anh.” Triệu Tử Thâm thật lòng nói: “Có chuyện gì cần giúp cứ việc nói."



Tôi nhìn xe cộ như nước ngoài cửa sổ, cười nói: “Tạm thời chưa cần đến, trước hết phải bảo vệ thi thể thật tốt.” “Trương Siêu.” Triệu Tử Thâm nở nụ cười: “Rốt cuộc tôi đã biết vì sao bạn đầu anh không muốn hợp tác với chúng tôi rồi. Anh là một quân nhân chân chính "






Tôi nói: “Nhưng tôi cũng đã đổi ý, sau này chúng ta phải thật sự hợp tác rồi.”



Hóa ra tôi đã tự cho mình là đúng, cậy bản thân là thiếu gia Tập đoàn Tuấn Nhiên, lại học được bản lĩnh trong quân đội đặc chủng, liền cho rằng ở thành phố Thông này mình muốn làm gì cũng được.






Thực ra tôi đã sai rồi, thành phố này không lớn nhưng sau lưng lại đen sì chẳng khác gì mực, đối mặt với sự tăm tối thực sự, thân phận của tôi hoàn toàn không đáng chú ý.Tôi cúp điện thoại rồi gọi cho ông Cam, vốn dĩ bây giờ đã muộn, không nên quấy rầy bác ấy nghỉ ngơi, nhưng nghĩ tới ông già này đã cùng với Hàn Khôn lừa gạt tôi, tôi cũng chẳng màng những chuyện này nữa.



Tôi bảo ông Cam lập tức tìm bố ruột của Tôn Xảo Xảo, chu dù bố của Tôn Xảo Xảo cần bao nhiêu tiền, đêm nay nhất định cũng phải giữ được thi thể của Tôn Xảo Xảo.






Nhà tang lễ không mở cửa nửa đêm, ít nhất cũng phải chờ đến sáng sớm mai mới có thể hỏa táng, để bố của Tôn Xảo Xảo khóc lóc sòm lăn lộn cũng được, làm loạn bất chấp lý lẽ cũng được, chỉ cần giữ lại được thi thể, tôi cam đoan thi thể của Tôn Xảo Xảo có thể giúp ông ta kiếm được nhiều hơn một đứa con gái còn sống. “Thiếu gia, ai đã đắc tội với cháu vậy?” Ông Cam hỏi.



Cho dù tôi không nói, bác ấy cũng sẽ tự điều tra, nên tôi cứ dứt khoát nói thẳng.“Cô ấy là người của Dạ Lai Hương, bị bố bắt đi bán dâm rồi bị người ta giết chết. Chuyện này nói ra rất dài dòng... “Dạ Lai Hương? Thiếu gia à, cháu có biết kẻ đứng sau Dạ Lai Hương không? Tốt nhất là chúng ta không nên đắc tội với hắn. Thân phận của ông chủ Dạ Lai Hương rất bí ẩn, ngay cả Luật sư Hàn cũng không biết rõ, hắn ta rất hiếm khi xuất hiện ở những nơi xã giao trong thành phố Thông. Trước khi cháu công khai thân phận, có mấy người đồn Dạ Lai Hương là con trai của Trương Tuấn - người sáng lập Tuấn Nhiên lập ra. Đương nhiên, tin đồn này sau đó đã tự tiêu tan.” “Còn chẳng biết thân phận của hắn, các người sợ cái gì chứ?"






Ông Cam nói: “Tuấn Nhiên sợ ai chứ? Nhưng trên giang hồ đông người lắm đường, việc buôn bán không thể làm mất lòng ai cả. Tuy không biết ông chủ của Dạ Lai Hương là ai, nhưng nhiều lần càn quét tệ nạn như thế mà trung tâm massage này vẫn tồn tại, còn không đủ nói rõ vấn đề sao?"Tôi không nhịn được nói: “Cháu biết, cho nên chuyện này bác phải làm thật kín kẽ, tuyệt đối không thể để cho bất kỳ ai biết là Tuấn Nhiên làm. Hơn nữa, quan hệ của công ty chúng ta với Dạ Lai Hương thế nào?"



Ông Cam vẫn không trái lời tôi, tuy bác ấy không đồng ý nhưng cũng không phản đối gay gắt. “Quan hệ cũng tạm, rất ít khi qua lại, không có mối làm ăn chung nào.”






Tôi nói: “Vậy bác bảo tất cả mọi người chuẩn bị sẵn sàng đi, chúng ta ngay lập tức sẽ trở thành kẻ địch không đội trời chung.”



Tôi hiểu rất rõ, lúc này tôi không thể nào có thêm kẻ địch, Trần Ngọc Châu, Liễu Vinh, Khương Minh, tất cả đều rất khó đối phó. Giờ ngay cả ông Cam cũng cảnh báo tôi không nên đắc tội với câu lạc bộ Dạ Lai Hương, đây quả thực là tự tìm đường chết.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom