• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Mãnh long quá giang Full dịch (6 Viewers)

  • Chap-217

Chương 217 Chị Phương




Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88.

**********












Tôi bất giác siết chặt nắm tay, đây là phản ứng bản năng của tôi khi cảm thấy nguy hiểm.






Nhưng Công Tôn Thanh Phong đã nhanh chóng phát hiện phản ứng kích động của tôi, hắn nhìn lướt qua năm đấm của tôi, cười nói: “Chủ tịch Trương sao vậy? Ở đây không có ai, anh có thể thừa nhận, tôi chỉ tò mò thôi mà.”



Tôi không thể phủ nhận, bởi vì bộ đội đặc chủng quả thực có thể làm được, tôi nói không thể là nói dối. Làm điều đó trước mặt kẻ khủng bố như Công Tôn Thanh Phong là một cách ngu xuẩn.






Nhưng tôi cũng không thể thừa nhận.



Bởi vậy đồng nghĩa với việc thừa nhận có người nhảy cửa sổ phòng tôi chạy thoát, hơn nữa không phải ai khác mà chính là Thái Tiểu Băng.






Trong lòng tôi chợt có cảm giác kích động, nơi này dù sao cũng chẳng có ai, có lẽ tôi giết chết hắn cũng không ai thấy được. Trong chốc lát, mắt tôi ánh lên tia hiểm ác, Công Tôn Thanh Phong tự cho mình rất thông minh, nhưng hắn không biết giữ khoảng cách gần như vậy với tôi thì chẳng khác nào hai tay dâng đầu của mình.



Nhưng chẳng mấy chốc, tôi đã bỏ qua ý nghĩ này.






Nơi này không phải chiến trường nữa, tôi giết người ở đây là phạm pháp. “Còn phải xem là kiến trúc thế nào, có những nơi có thể nhưng cũng có nơi không thể. Nhưng mà chuyện bộ đội đặc chủng có thể nhảy từ tầng mười ba xuống mà nói, hầu như đều là vì sự an toàn và tài sản của nhân dân, tuyệt đối không phải là vì lợi ích riêng của bản thân. Chuyện đó có thể cũng làm, mà không thể cũng phải làm, trong thế giới của bọn họ, không có làm được hay không làm được mà chỉ có mệnh lệnh. Đối với người lính mà nói, mệnh lệnh chính là tất cả” “Ha ha, Chủ tịch Trương nói rất đúng. Phải rồi, người anh em Thái Tiểu Băng của anh đâu rồi?" “Tôi cũng không biết." “Tôi đi tìm cùng anh thử nhé.” Hắn ta nói xong liền nhanh chóng bước tới, ra vẻ tôi đi đầu hắn theo tới đó.



Trong lòng tôi vô cùng ảo não, Thạch Thắng cực kỳ tin tưởng Công Tôn Thanh Phong, nếu Công Tôn Thanh Phong đã nghi ngờ tôi, vậy Thạch Thắng chẳng mấy chốc cũng sẽ không tin tôi nữa.






Vụ án vũ khí cũng chưa có manh mối gì, manh mối vất vả lắm tìm được này không biết chừng cứ như vậy mà bị cắt



Quả nhiên, cho dù tôi đi tới đâu, hắn cũng theo tới đó, dính lấy như cặp sinh đôi. “Chủ tịch Trương không chế tôi phiền phức chứ.” Công Tôn Thanh Phong cười hỏi tôi.






Mẹ nó chứ, chẳng lẽ tôi còn phải nói tao ghét mày lắm sao? Tôi đương nhiên chỉ có thể nói: "Không thể nào, tôi muốn đi vệ sinh, cậu có muốn đi cùng không?”



Tôi cho rằng Công Tôn Thanh Phong sẽ không nói lại, dù sao đàn ông cùng đi nhà xí với nhau, vậy chẳng phải rất buồn nên sao. Thế nhưng hắn lại mặt dày mày dặn nói: “Vừa vặn tôi cũng muốn đi vệ sinh.






Con mẹ nó chứ, hầm tính bám theo tôi đến cùng, hắn cứ quấn lấy tôi thế này thì tôi không thể đi tìm Thái Tiểu Băng và Xảo Xảo rồi.



Với năng lực của Thái Tiểu Băng, muốn đưa Xảo Xảo đi không khó, nhưng muốn thần không biết quỷ không hay thì quá khó khăn.








Công Tôn Thanh Phong theo sát tôi một phần cũng không rời, vào nhà vệ sinh ngay cả chỗ đi tiểu cũng phải chọn cái gần tôi nhất. Trong nhà vệ sinh chỉ có hai người chúng tôi, tám chỗ đi tiểu nhưng hắn cứ cố tình đứng ngay cạnh tôi. Nếu bây giờ có người đi vào, không chừng có thể nghi ngờ hai chúng tôi chơi gay.



Tôi nở nụ cười bất đắc dĩ “Đại ca Công Tôn này, cậu cũng thật cổ chấp đó. Cậu nghi ngờ tôi che giấu Xảo Xảo nhưng không tìm thấy bằng chứng, bèn dùng cách dán mắt vào tôi thế này?” “Chủ tịch Trương hiểu lầm rồi, chỉ là tôi thấy hợp với Chủ tịch Trương.”






Tên này cũng thật láu cá, rõ ràng hắn đã rất nghi ngờ tôi nhưng lại không muốn đắc tội với tôi nên không huỵch toẹt ra, chỉ riêng điểm này hắn đã thông minh gấp mấy lần Thạch Thắng. “Thấy hợp với tôi à.” Tôi cười, một tay kéo thắt lưng, một tay nhàm chán gõ kính: “Tôi thấy cậu rất có hứng với bộ đội đặc chủng” “Đúng vậy, làm gì có người đàn ông nào không hứng thú với vũ khí và quân đội chứ? Anh nhìn tôi thế này chứ thực ra ngày nhỏ tôi cũng có ước mơ mặc quân trang, trong lòng tôi không có gì mà bộ đội đặc chủng không làm được. Chủ tịch Trương, tôi thực sự không dám giấu giếm, lúc Phương Phương nói Xảo Xảo bị anh giấu đi, tôi cũng thầm cảm thấy chuyện này nhất định là do anh làm, bởi vì đây rất giống chuyện một người lính sẽ làm.”



Tôi nghịch cửa kính, nó phát ra từng tiếng âm thanh lanh lảnh, bởi vì Dạ Lai Hương rất yên tĩnh nên tiếng động này càng rõ ràng hơn. “Nhưng tôi đã giải ngũ, đã không còn là một người lính nữa rồi.” Tôi cười nói.






Công Tôn Thanh Phong cũng cười ha ha theo tôi. “Chủ tịch Trương thật sự rất khác với tưởng tượng của tôi, nhưng người anh em kia của anh có thể vẫn còn đang tại ngũ. Chủ tịch Trương, đừng trách tôi nói thẳng, anh cảm thấy Dạ Lai Hương này thế nào?” “Thế nào à, biết nói như nào đây. Nơi này rất tráng lệ, rất thoải mái.” “Chủ tịch Trương không nói thật lòng rồi, tôi chẳng có tài cán gì, nhưng lại có sở trường nhìn thấu con người. Biểu cảm ban nãy của Chủ tịch Trương trong phòng VIP cũng không hề thoải mái, rõ ràng anh cảm thấy nơi đây chính là địa ngục nhân gian.



Con mẹ nó, không thể không thừa nhận, tên này cũng có chút tài năng.






Tất cả những người trong Bảo Tuyết chúng tôi đều đã trải qua huấn luyện đặc biệt, vui buồn giận dữ không dễ để lộ ra mặt, chỏ dù là dân chuyên nghiệp nhìn vào nét mặt tôi cũng chưa chắc có thể nhìn thấu tâm tư, vậy mà tên này vừa liếc mắt đã nhìn thấu hết. “Chủ tịch Trương đừng phủ nhận. Anh cũng biết rồi đó, chị Phương và Tiểu Kha diễn kịch. Anh Thạch là khách quen ở đây, mấy vở kịch này tuần nào cũng diễn tới vài lần, đều là dựa vào tính cách khách hàng để kiếm miếng ăn. Nếu họ gặp người mềm lòng lương thiện như Chủ tịch Trương sẽ bày ra trò này. Người ta vẫn nói đàn ông khoái cứu gái phong trần, cho nên chị Phương và Tiểu Kha cổ tình diễn trò như vậy chỉ là muốn khiến anh mủi lòng.”



Tôi cũng biết Tiểu Kha chỉ giả vờ, nhưng nghe Công Tôn Thanh Phong nói như vậy tôi vẫn giật mình.Chẳng lẽ chị Phương và Tiểu Kha cũng nhìn thấu tôi? “Được rồi.” Tôi cười khan hai tiếng: “Nhưng mà chuyện đời rất rối rắm phức tạp, nơi này là địa ngục với người khác, với tôi thì lại là thiên đường.”






Công Tôn Thanh Phong nhìn chằm chằm vào tôi rất nghiêm túc, sau đó hắn cũng cười: “Chủ tịch Trương, đây là lời thật lòng của anh sao?" “Đương nhiên là thật rồi. Cậu nghe xem, ở đây còn có thể nghe được tiếng chim hót. Đây là một loại chim tên là Đại Sơn Tước, khá là hiếm thấy, cậu có thể nghe thử một lúc, nếu không muốn thì lại đi cùng tôi.”



Tôi thở dài một hơi, rửa tay rời khỏi nhà vệ sinh, Công Tôn Thanh Phong quả nhiên theo sau không rời tôi một bước.






Tôi lượn quanh một vòng. Bởi vì chưa tìm thấy Xảo Xảo, đám người chị Phương cũng chưa dừng lại, vẫn đang tuần tra trên hành lang.Đám người đó vẫn dễ dàng đối phó, muốn lừa bọn họ cũng rất đơn giản, thứ phiền phức là Công Tôn Thanh Phong, nếu hắn vẫn cứ đi theo tôi, tôi sẽ chẳng thể làm được cái gì.



Một phía của tầng mười ba là khu giải trí karaoke, khá ầm ĩ, tuy nói cách âm rất tốt nhưng những lúc khách mở cửa, tiếng hát cũng vọng ra ngoài phòng VIP. Ở giữa tầng là một hành lang rất rộng, chia tầng mười ba thành hai bên trái phải, bên còn lại là khu nghỉ ngơi bí ẩn, yên tĩnh. Nói là khu nghỉ dưỡng, thật ra là dãy phòng để khách làng chơi chơi gái. ở phía cuối hành lang còn có một căn phòng rất nhỏ, không quá phô trương, cánh cửa đang khóa, nếu không chú ý chắc chắn sẽ không để ý đến nơi này.






Đây là căn phòng của chị Phương.



Vừa rồi trong nhà vệ sinh, Thái Tiểu Băng đã giả tiếng chim hót nói cho tôi biết, cậu ta và Xảo Xảo đang ở trong phòng của chị Phương.Phòng của chị Phương khóa cửa quanh năm, chị ta đương nhiên sẽ không nghi ngờ gì. Xảo Xảo cũng chỉ là một cô gái nhỏ chẳng biết gì, cũng không thể nào phá được khóa, bởi vậy nên chị Phương cho người lục soát khắp nơi nhưng không hề đụng đến căn phòng của mình.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom