• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Mãnh Long Ngủ Quên - Siêu Cấp Chiến Thần (36 Viewers)

  • Chương 1125 “Tôi không phải Đế Vương Hắc Ám!”+1126+1127

Tất cả những vị khách có mặt hoàn toàn trong trạng thái điên loạn, nhiều người sợ hãi và tê liệt tại chỗ, vẻ mặt nồng đậm vẻ hoảng sợ!





Suýt nữa thì sợ đến tiểu ra quần ngay tại chỗ!


Dù sao thì điều này là quá sốc!



VietWriter



Ai có thể nghĩ rằng một người đi ở rể nhà người ta lại trở thành người đàn ông mạnh mẽ nhất thế giới?


Nếu đây là sự thật, thì họ đang tìm đến cái chết!


“Mày không thể là Đế Vương Hắc Ám được! Không thể nào!”


Vào lúc này thì Tiêu Quang Tuấn đang muốn phát điên!


Nếu Lâm Thiệu Huy thực sự là Đế Vương Hắc Ám thì nhà họ Tiêu tương đương với việc cắn chủ!


Điều gì sẽ xảy ra nếu một con chó cắn chủ nhân của nó?


Điều đó có thể được tưởng tượng!


Nhất thời, hai ba con anh ta tỏ vẻ sợ hãi, run như sàng lọc, suýt chút nữa sợ tiểu ra quần.


Trạng thái này giống hệt như quả lý Từ


Mà ngay lúc này thì tất cả mọi người bao gồm cả Bạch Tổ Y cũng kinh hãi nhìn Lâm Thiệu Huy!


Vậy mà chỉ thấy Lâm Thiệu Huy cười nhẹ:


Tôi không phải là đế vương hắc ám
Chưa kể đây là một cơ hội tuyệt vời để có được sự sủng ái với Đế Vương Hắc Ám, nếu đòi tiền vào lúc này thì đó đúng là bị lừa đá vào não rồi.

Chỉ tiếc là Lâm Thiệu Huy cười khẩy: “Xin lỗi, Đế Vương Hắc Ám nói là anh ta không muốn nợ ân tình!”


Sau đó, Lâm Thiệu Huy nhặt con dấu màu đen của Đế Vương Hắc Ám lên và ấn nó lên một tờ giấy.

Một vết đen đậm của đầu quỷ đột nhiên xuất hiện!

“Lấy tờ giấy này, điền số tiền và đến ngân hàng để rút tiền!”


“Vâng!”

Tuy nhiên, quản lý Từ người đã nhận tiền, thì vẻ mặt như đưa đám, dáng vẻ lạc lõng.

Sau đó Lâm Thiệu Huy đưa Bạch Tổ Y rời khỏi nhà đấu giá.

Mà sau khi anh rời đi thì tất cả những người giàu có bỗng nhiên lộ ra vẻ chua xót.

Họ rất cảm kích vì Lâm Thiệu Huy đã không bận tâm đến họ, nếu tên này sử dụng con dấu màu đen của Đế Vương Hắc Ám cáo mượn oai hùm thì tất cả sẽ chết!

“Nhanh! Truyền lệnh xuống nhanh! Để các gia tộc đừng bao giờ khiêu khích Bạch Tổ Y của Nam Lộc !”

“Đi! Cùng tôi trở về nhà chuẩn bị lễ vật hậu hĩnh, đến thành phố Nam Giang thỉnh tội với Bạch Tổ Y!”.

“Bất kể giá nào! Bất kể hậu quả như thế nào! Bất kể như thế nào thì nhất định phải đạt được hợp tác với nhà họ Bạch, chúng ta phải giành được sự ưu ái của Đế Vương Hắc Ám. Bạch Tổ Y này đã là thời tới đỡ không nổi rồi!”

Hiện tại tất cả mọi người đều không có tâm tình tham gia đấu giá, đều nhanh chóng rời đi, vẻ mặt nôn nóng.

Mà khi nhìn thấy những người đàn ông giàu có đã đầu hàng họ, bây giờ lại đổi cửa trước mặt họ thì vẻ mặt của Tiêu Quang Tuấn và Tiêu Quang Thanh vô cùng u ám!

“Ba, Đế Vương Hắc Ám đã lấy hết mọi thứ của chúng ta, tại sao chúng ta lại không tốt bằng con tiện nhân đó?” .

Tiêu Quang Tuấn hỏi với vẻ ghen tị và hận thù.

Lúc này, vẻ mặt của Tiêu Quang Thanh cũng vô cùng u ám: “Đế Vương Hắc Ám rất nhẫn tâm, đừng trách nhà họ Tiêu của chúng ta vô tình! Đừng lo lắng, hôm nay tên

khốn đó sẽ chết!”

Tiêu Quang Thanh đã quyết tâm giết Bạch Tổ Y!

Phản bội Đế Vương Hắc Ám!
Mà ngay lúc này Lâm Thiệu Huy nắm tay Bạch Tổ Y muốn rời khỏi Bắc Lộc.

“Lâm Thiệu Huy, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Con dấu màu đen của Để Vương Hắc Ám kia, thật sự là do Đế Vương Hắc Ám ban cho anh sao?”


Bạch Tổ Y nhìn Lâm Thiệu Huy với vẻ nghi ngờ sâu sắc, cô không thể tin được việc Đế Vương Hắc Ám lại giao một thứ quan trọng như vậy cho một người nhỏ bé như cô.

ở đây chắc có gì đó mờ ám!

Tuy nhiên, Lâm Thiệu Hu lại không muốn nói thêm, lạnh lùng nói: “Anh sẽ giải thích cho em sau, chúng ta trước tiên rời đi nơi này!”

Không hiểu sao cảm giác khó chịu trong lòng càng ngày càng mạnh.

Bây giờ anh chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi Bắc Lộc trở về thành phố Nam Giang!

Thấy thế thì Bạch Tổ Y không khỏi cảm thấy có gì đó không ổn, vì vậy không dám tiếp tục hỏi han, không khỏi tăng tốc độ.

Điều gì đó sắp xảy ra?

Chỉ là!

Nhưng vào lúc này: “Xin lỗi, ngày hôm nay các người còn chưa thể rời đi!”



Cái gì! Nghe thấy giọng nói quen thuộc này thì Lâm Thiệu Huy và Bạch Tổ Y không khỏi nhìn về một góc.

Sau đó thì anh nhìn thấy một bóng dáng uyển chuyển đang chậm rãi bước tới, nụ cười bất cần hiện trên khuôn mặt: “Bạch Tổ Y, Lâm Thiệu Huy, đã lâu không gặp! Từ nãy đến giờ tôi đều nghĩ đến hai người!”

“Nhớ các người đến chết!”

“Bạch... Bạch Tư Yên?”

Bạch Tổ Y sửng sốt, Bạch Tư Yên đã rời khỏi An Nam rồi mà? Tại sao cô ta lại

xuất hiện ở Bắc Lộc?

Mà khi Lâm Thiệu Huy nhìn thấy Bạch Tư Yên thì anh đã hiểu ra tất cả!

Lúc này, khuôn mặt anh vô cùng u ám: “Cuộc gọi đó là của cô sao?”

“Tôi đã cảnh báo cô rằng cô không được phép vào An Nam một lần nữa nào nữa!”

Chỉ là Bạch Tư Yên cười khinh thường: “Đúng là tôi đã gọi điện thoại. Về chuyện anh đã nói tôi không được phép nhập cảnh vào An Nam lần nữa.”

“Ha ha, Lâm Thiệu Huy, nếu tất cả các người đều chết thì còn ai có thể hạn chế quyền tự do đi lại của tôi vào An Nam?”

Cái gì! Bạch Tổ Y nghe vậy thì sắc mặt đột nhiên cứng lại, trong lòng đột nhiên có dự cảm xẩu.

Với năng lực của Bạch Tư Yên thì cô ta sẽ không bao giờ dám tự mình trở về An Nam, huống chi là xuất hiện trước mặt bọn họ.

Trừ khi, cô ta đã làm cái gì rồi!

“Đi!”
 
Last edited:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom