• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Khí Phi Đương Gả: Bắt Cóc Con Cưng Ngao Du Thiên Hạ (1 Viewer)

  • Chương 212

49212.
Đường của Vương phi

Liễu Tâm Mi đang nhàm chán lật tới lật lui mấy thứ thi họa trong rương, Phùng ma ma đi đến, thấy mấy thứ này, nhịn không được viền mắt đỏ lên.

"Ma ma làm sao vậy? Là bị gió cát thổi mắt?" Liễu Tâm Mi trong lúc vô ý ngẩng đầu, thấy bà không ngừng xoa mắt, vành mắt đều đỏ, không khỏi hỏi.

"Còn may, còn may, đây đều là những thứ năm đó phu nhân mang từ nương gia tới, nghĩ không tới An phu nhân lại đem những thứ này đều cho người." Phùng ma ma thấy vật nhớ người, nhìn những thứ này, dĩ nhiên là sẽ nhớ tới phu nhân, không khỏi bi ai từ đó tới, chảy chút nước mắt.

"Ma ma, mẫu thân ta là một người như thế nào?" Liễu Tâm Mi ai thán, sống hai kiếp đều là đối với mẫu thân không hề có ấn tượng. Mình là mệnh phạm cô sát tinh sao?

Khóe miệng Phùng ma ma mỉm cười: "Vương phi, phu nhân là tiểu thư gia tộc Ninh thị ở vùng sông nước Giang Nam. Ninh lão gia dưới gối nhi tử đông đảo, duy chỉ là không có nữ nhi, bởi vậy đối với người vô cùng sủng ái. Sau lại phụng chỉ gả cho Tĩnh Biên Hầu, thiên lý xa xôi gả vào kinh thành. Liễu Hầu gia lúc còn trẻ, cũng tuấn tú lịch sự, hai người thập phần ân ái hài hòa. Phu nhân là một nữ tử tài mạo song toàn, rất nhanh thì ở kinh thành có được danh thanh."

Liễu Tâm Mi bất đắc dĩ cười cười, chỉ là càng cảm thấy kỳ quái, hai người như vậy sanh ra nữ nhi, làm sao có thể vụng về như vậy, lại còn sợ sợ sệt sệt?

"Ma ma, tại sao ta một chút cũng không giống mẫu thân chứ?" Liễu Tâm Mi có chút không hiểu hỏi

"Làm sao sẽ không giống? Phu nhân lúc đó là mỹ nữ nổi danh nhất kinh thành, bộ dáng này của Vương phi, chẳng khác nào phu nhân tái thế a!" Phùng ma ma híp mắt, cẩn thận đánh giá Liễu Tâm Mi, ừ, ngoại trừ tính cách không ra đâu, khuôn mặt này cùng phu nhân có chín phần tương tự. Chỉ là phu nhân trên mặt vĩnh viễn là nụ cười không màng danh lợi, mà Vương phi trong lúc giở tay nhấc chân, luôn luôn có ba phần giảo hoạt.

"Ta cũng không nhớ rõ a!" Liễu Tâm Mi chán nản nòi, khó khăn có được một mẫu thân, nhưng một chút ấn tượng cũng không có. Không thể không nói, đây cũng là một loại tiếc nuối.

"Ai, thân thể phu thân luôn luôn tốt, không biết tại sao ở năm Vương phi năm tuổi, lại sinh cơn bệnh nặng. Hầu gia tìm mời thiên hạ danh y, lại vẫn là không lưu lại được phu nhân, chỉ là khổ cho Vương phi a, tuổi nhỏ như vậy, lại mất đi cái ôm ấp ấm áp."

"Hừ, nam nhân đều là bạc tình. Cha mẹ ta tình cảm thâm hậu, cha cũng rất nhanh đã cưới An thị làm nương tử?" Liễu Tâm Mi bất mãn lầm bầm.

"Vương phi trách oan Hầu gia, khi đó Hầu gia là vô tâm cưới tiếp, chỉ là khi đó biên quan Nam Việt và Tây Sở quan hệ chuyển biến xấu, Hầu gia là phụng chỉ đi trấn thủ. Đại thiếu gia lớn hơn vài tuổi, Hầu gia là có thể mang theo trên người, chỉ là Vương phi khi đó bất quá chỉ là tiểu oa mấy tuổi, Hầu gia trăm triệu lần không thể mang theo bên người. Lúc đó lại có bà mối tới cửa làm mối, An thị lúc đó đang tuổi nhị bát, lại một lời đáp ứng sau khi gả vào sẽ dốc lòng chăm sóc tiểu thư, Hầu gia lúc này mới cưới bà ta, chỉ là trong bảy ngày, liền mang theo đại thiếu gia đi biên quan, vừa đi chính là ba năm."Phùng ma ma từ từ thuật lại lịch sử năm đó.

"Ngươi là nói, Hầu phủ lớn như vậy chỉ còn lại có một vị tân hôn phụ nhân và một hài đồng cái gì cũng không hiểu?" Liễu Tâm Mi hỏi.

"Không sai, An thị sau khi vào cửa, một mình chống đở Hầu phủ, còn thỉnh thoảng dẫn theo tiểu thư chơi đùa, ngài khi đó còn nhỏ, rất nhanh thì xem bà ta như mẫu thân của mình." Phùng ma ma liên tục gật đầu, khi đó, bà còn đang trong phủ, đối với An thị vẫn là hết sức cảm kích, dù sao tiểu thư là sự kéo dài mạng sống của phu nhân, chịu không được nửa điểm ủy khuất.

"Lúc Hầu gia trở lại đã là ba năm sau đó, thấy ngài và An phu nhân thập phần thân mật, rất là cảm kích An phu nhân, càng thêm yên tâm đem toàn bộ Hầu phủ đều giao cho bà ta trông coi." Phùng ma ma nói rằng, tuy rằng bà cũng từng hoài nghi qua.

Liễu Tâm Mi cũng là hết chỗ nói rồi, cái An thị này, rốt cuộc là có lai lịch gì. Ở lúc tuổi đang đẹp như hoa lại cam chịu làm Hầu gia kế thất, đây cũng không phải là việc mỗi một tiểu thư khuê các đều làm được. Lại còn phải đối mặt với một hài tử không có bất kỳ quan hệ nào, vẫn không giận không oán.

"Sau đó thì sao?" Liễu Tâm Mi truy hỏi.

"Sau này, sau này thì có nhị tiểu thư và Tam tiểu thư." Phùng ma ma nói rằng.

"Như vậy hôn sự của ta, nói vậy cũng là do An phu nhân thay ta quyết định?" Liễu Tâm Mi nhếch môi cười.

"Không phải, hôn sự này là do Hoàng hậu nương nương quyết định." Phùng ma ma nói rằng.

"Cái gì? Chẳng qua là Hầu phủ đích trưởng nữ, sao lại kinh động cái vị trong thâm cung kia a?

"Cái này tự nhiên là bởi vì lúc ngài ra đời, trời giáng dị tượng a! Theo thời gian trôi qua, cái lời đồn đãi càng lúc càng mờ nhạt, cho đến lúc An vương gia chuẩn bị chọn phi, chẳng biết thế nào Hoàng hậu nương nương lại nhớ tới chuyện này, còn cố ý phái người đến Hầu phủ. Ngài khi đó cũng đã trổ mã rất duyên dáng yêu kiều, người đến tự nhiên là rất hài lòng, trở về thông báo Hoàng hậu nương nương. Nương nương đại hỉ, cố ý tắm rửa dâng hương, đi tự viện hoàng gia ngoài thành, gặp một vị Liễu Vô đại sư. Chuyến đi này, mối hôn sự liền ván đã đóng thuyền." Phùng ma ma hỉ tư tư nói.

Liễu Tâm Mi lại càng nghe càng hồ đồ, Liễu Vô đại sư là ai? Sao một đại hòa thượng không thành thật trước phật tu luyện, lại chuyên môn đi làm nguyệt lão, tùy ý kết tơ hồng cho người ta?

" Liễu Vô đại sư chính là hòa thượng năm đó sao?" khẩu khí Liễu Tâm Mi bất thiện hỏi.

"Làm sao phải? Liễu Vô đại sư là phương trượng của tự viện hoàng gia, hầu như không bước ra khỏi tự viện. Là hoàng hậu đem sinh thần bát tự của ngài đi cho ông coi, lời ông nói cùng vị đại hòa thượng kia nói không khác một chữ." Phùng ma ma đắc ý nói.

Liễu Tâm Mi mi tâm chau lại càng sâu, ha hả, đời này mình cùng những giang hồ thuật sĩ rất có duyên phận a, ngay cả nhân duyên cũng là bọn họ quyết định. Ngoại trừ thuận thừa, còn có khả năng phản kháng sao?

"Sao An vương lại có thể nguyện ý?" Liễu Tâm Mi hỏi, thấy thế nào, Mộ Dung Dật Phi đều là bộ dạng tâm bất cam tình bất nguyện a! Người này làm sao sẽ nhanh như vậy liền thỏa hiệp chứ?

"Vương phi, ngài là không biết a, trước đây An vương lại hết sức coi trọng cuộc hôn sự này. Hầu gia ở tiền tuyến nhục huyết phấn chiến, binh quyền tự nhiên là nắm giữ ở Tĩnh Biên Hầu phủ, mạng cách của ngài lại hết sức kỳ lạ, dù là ai xem cũng đều là mệnh vượng phu, còn có ai sẽ phản đối một mối hôn sự như vậy?" Phùng ma ma hỏi ngược lại.

Ha hả, Liễu Tâm Mi cười đến hết sức khó coi. Người của cái niên đại này không nói tình cảm gì, nhất là loại liên hôn trong chính trị, chẳng qua chỉ là để củng cố địa vị song phương mà thôi. Không chỉ nói dáng dấp nàng như hoa như ngọc, dù khó coi hơn nữa, cũng hoàn toàn có thể gả đi. Về phần hạnh phúc hay không, vậy cũng là việc không cần suy nghĩ tới. Vả lại sẽ có rất nhiều thiếp thất vào cửa, đến lúc đó xem ai thuận mắt, cưới một người cũng là không thành vấn đề.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom