• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4
  • Chương 1221-1230

Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1221: THƯƠNG ĐỊCH MỘT NGÀN, TỰ TỔN TÁM TRĂM

Thực ra anh vốn không cách nào nói chuyện chia tay này với người thứ ba.

Quen nhau nhiều năm như vậy, chưa từng cãi nhau với Cao Thanh Thu, trước đây đều là giận hờn vu vơ, đây là lần cãi kịch liệt nhất cũng là nghiêm trọng nhất.

Cô nói muốn tách ra, nói về mối quan hệ của họ tùy tiện như vậy, nói chuyện lúc đầu anh đi cầu xin cô quay lại thậm tệ như vậy, anh cảm thấy tim mình đau muốn chết.

Anh yêu cô như thế, đặt cô trên đầu quả tim xem như trân bảo, vì cô, ngay cả công việc của mình cũng đặt ở vị trí thứ hai, còn cô thì sao?

Mặc dù cô ngày thường cũng đối xử tốt với anh, nhưng chỉ cần kéo tới chuyện công việc, anh liền không quan trọng chút nào.

Anh không dám nói với Lý Sơn, chính là sợ có vài lời một khi nói ra thì ngay cả cơ hội bổ cứu cũng không có.

Hết cách rồi, anh là Hoa Ngọc Thành, Hoa Ngọc Thành cái gì cũng không sợ, nhưng, chỉ khi gặp phải chuyện của Cao Thanh Thu, liền run rẩy muốn chết.

Hoa Ngọc Thành lạnh mặt, đi vào thư phòng, đóng cửa rầm một tiếng.

Mỗi lần anh không vui, đều sẽ nhốt mình vào thư phòng buồn bực.

Không còn cách nào, người khác chọc tức anh, anh còn có thể trả đũa.

Nhưng, vợ mình chọc tức, anh ngoại trừ nhịn, còn có thể làm gì?

Trọng điểm là, trên thế giới này ngoại trừ Cao Thanh Thu cũng không có mấy người dám chọc tức anh.

Lý Sơn xuống lầu, Hoa Châu Du đang chăm sóc Bóng Đèn Nhỏ, nhìn thấy Lý Sơn, hỏi: “Thu Thu và Ngọc Thành thế nào rồi?”

Lý Sơn lo âu nói: “Anh Hoa cực kỳ tức giận, hai người hình như lại cãi nhau. Lần này giống như cực kỳ nghiêm trọng.”

Trực giác nói với anh ta, lần này hai người cãi nhau nghiêm trọng hơn bất kỳ lần nào trước đây, so ra, trước đây căn bản không tính là cãi nhau, chỉ là tình thú vợ chồng.

Chỉ là, Lý Sơn làm sao cũng nghĩ không ra, anh Hoa không phải đi dỗ Cao Thanh Thu, ai ủi cô sao?

Hôm qua ở công ty, mình nói với anh nhiều như vậy, Hoa Ngọc Thành hình như cũng nghĩ thông rồi.

Sao chuyện lại phát triển thành như vậy?

Hoa Châu Du vừa nghe, hoàn toàn không thể bình tĩnh, đặt Bóng Đèn Nhỏ xuống: “Tôi đi xem họ thử.”

Thật là ngày càng không ra sao, hai người đều đã bao lớn rồi, cũng không phải là Bóng Đèn Nhỏ, còn tranh cãi mâu thuẫn kiểu này.

Hoa Châu Du ở nhà, mỗi lần có gì không vui, đều là Cố Trường Bình dỗ, mâu thuẫn vợ chồng trước giờ chưa từng qua đêm, càng đừng nói tới mấy ngày cũng chưa làm hòa như vậy.

Cho nên, chị ta muốn nói một trận với Hoa Ngọc Thành, để anh nghiêm túc học làm sao làm chồng người ta.

Cao Thanh Thu đứng trước cửa sổ, nhìn thấy Cố Đinh Cẩn phạt chạy ở đó, cô không nói chuyện, biết chuyện này hẳn liên quan tới Hoa Ngọc Thành.

Anh hận Cố Đinh Cẩn, cũng không tin cô...

Cửa bị gõ vang, Hoa Châu Du bước vào, nhìn Cao Thanh Thu: “Thu Thu.”

Cao Thanh Thu ngẩng đầu, nhịn nước mắt lại.

Con người lúc cãi nhau, đều là lựa câu nào không dễ nghe để nói, hận không thể làm tổn thương đối phương triệt để.

Cãi nhau với người mình thích, không thể nghi ngờ là thương địch một ngàn, tự tổn tám trăm.

Thực ra trong những lời đó của Cao Thanh Thu cũng không có mấy câu là lời thật lòng, bây giờ chọc giận Hoa Ngọc Thành, bản thân cô cũng vô cùng khó chịu.

Cao Thanh Thu nhìn Hoa Châu Du: “Sao chị lại tới?”

“Em cãi nhau với Ngọc Thành?” Hoa Châu Du nhìn vành mắt đỏ bừng của Cao Thanh Thu: “Chuyện gì vậy? Nó nghe nói tối qua em xém chút bị bắt nạt, là tới dỗ em, sao em lại cãi nhau với nó? Hai người có lời gì nói ra là được rồi. Chú già của em luôn rất chiều em, nhưng nó là đàn ông, em cũng nên học cho nó chút mặt mũi, biết không?”





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1222: VÀNH MẮT ANH CŨNG ĐỎ RỒI

Cao Thanh Thu nói: “Không có chuyện gì, chỉ là tùy tiện nói hai câu.”

Cô cuối cùng vẫn không dám nói với người thứ ba chuyện họ đã cãi đến muốn chia tay rồi.

Trong nhà còn có Bóng Đèn Nhỏ, Cao Thanh Thu lúc đó giận đến bốc khói, nhớ tới chuyện tối qua cảm thấy rất tủi thân, nói ra chỉ là lời tức giận, nhưng cô cũng không nghĩ tới, Hoa Ngọc Thành lại xem tất cả những lời đó là thật, dưới sự tức giận còn đồng ý.

Hoa Châu Du nói: “Chuyện tối qua, là Ngọc Thành không tốt, nhưng nó cũng không phải cố ý, nếu nó biết em xảy ra chuyện, nhất định sẽ quay lại ngay. Nhiều năm như vậy rồi, chẳng lẽ em nhìn không ra nó yêu em biết bao sao? Không đến mức vì chút chuyện này mà hận nó chứ?”

“...” Cao Thanh Thu cúi đầu, nhớ tới lời Hoa Ngọc Thành nói với cô:

Em cho rằng anh không rời khỏi em được sao?

Đừng cho rằng anh sẽ đi cầu xin em nữa.

...

Cô cảm thấy mình và anh có lẽ chỉ như vậy.

Chú già nhất định ghét bỏ cô rồi.

Cao Thanh Thu nói với Hoa Châu Du: “Công ty còn có việc, em phải đi làm việc rồi.”

“Làm việc gì?” Hoa Châu Du vội nói: “Tối qua xảy ra loại chuyện đó, hôm nay ở nhà nghỉ ngơi thật tốt đi.”

Chị ta cũng khâm phục Cao Thanh Thu, giờ phút này lại còn có tâm trạng làm việc.

Cao Thanh Thu nói: “Công ty bây giờ đang là thời gian quan trọng, chuyện hôm qua em còn chưa làm xong.”

Cô thật sự không bỏ mặc Đông Hằng được, cố gắng lâu như vậy, nếu bây giờ không quản gì cả, không phải là sẽ bị người ta đánh ngã sao?

Vũ Minh Hân luôn đợi xem trò cười, Cao Thanh Thu mới không bằng lòng bị cô ta chê cười.

Cho nên nói gì cũng không muốn để Đông Hằng ngã xuống.

Cô thu dọn đồ đạc, bước ra cửa, Hoa Châu Du thấy cô cố chấp như vậy, chỉ đành đi tìm Hoa Ngọc Thành.

Hoa Ngọc Thành nhốt mình trong thư phòng, Hoa Châu Du vẫn là lấy chìa khóa mới mở cửa bước vào.

Hoa Châu Du cũng không biết anh thế nào, ngày thường tốt với Cao Thanh Thu như vậy, lại vào lúc này muốn bực bội.

Cao Thanh Thu tối qua mới gặp phải loại chuyện đó, trong lòng nhất định không vui, Hoa Ngọc Thành cần làm nhất là dỗ dành, hỏi han.

Anh bây giờ như vậy, trong lòng Cao Thanh Thu sẽ nghĩ thế nào?

Nhất định sẽ cảm thấy Hoa Ngọc Thành không quan tâm cô.

Hoa Châu Du vốn muốn mắng Hoa Ngọc Thành một trận, kết quả đi vào, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành ngồi đó, cả người đều nói không ra lời.

Hoa Ngọc Thành ngồi trên ghế, mắt nhìn chằm chằm chiếc bàn sạch sẽ, người đàn ông như anh, vành mắt cũng đỏ rồi.

Hoa Châu Du có chút chần chờ hỏi: “Đây là, làm sao vậy?”

Đang tốt lành, sao lại thành dáng vẻ này?

Hoa Ngọc Thành dời ánh mắt, cự tuyệt sự quan tâm của Hoa Châu Du: “Chị ra ngoài đi.”

Anh không muốn nói chuyện với Hoa Châu Du, cũng không muốn nói chuyện với bất kỳ ai, lúc này, anh chỉ muốn một mình yên tĩnh, suy nghĩ một lát.

Hoa Châu Du nói: “Thu Thu đi làm rồi, nếu không...em cũng thu dọn một chút, đi làm đi? Chị nghe nói gần đây công ty rất nhiều chuyện.”

Chị ta vốn muốn dạy dỗ Hoa Ngọc Thành, nghẹn một câu cũng không nói ra lời.Đọc nhanh tại Vietwriter

“...Biết rồi.” Hoa Ngọc Thành cúi đầu, nhìn nhẫn cưới trên ngón tay, cảm thấy tim mình như bị cô chà đạp đau đớn khó chịu.

Cố Đinh Cẩn phạt chạy một nửa, nhìn thấy Cao Thanh Thu thu dọn đồ đạc ra ngoài.

Anh ta vốn cho rằng hôm nay cô sẽ nghỉ ngơi, không nghĩ tới cô lại còn nhớ đến công ty.

Vốn anh ta vì lo lắng cho cô mới ở lại, bây giờ, Cao Thanh Thu đi rồi, anh ta cũng không ở lại nữa, cùng về công ty.

Vào công ty, Cao Thanh Thu cũng không làm gì, bắt đầu chuẩn bị tài liệu, họp...





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1223: MỘT TUẦN KHÔNG GẶP

Cao Thanh Thu đi rồi, Hoa Ngọc Thành kéo Lý Sơn đến công ty, vì Hoa Ngọc Thành hôm nay đặc biệt đáng sợ, Lý Sơn cũng không dám nói lung tung.

Buổi chiều, Hoa Ngọc Thành muốn đến thành phố Thân công tác, Lý Sơn rất lo lắng, gọi điện thoại cho Cao Thanh Thu, muốn cô tới tiễn Hoa Ngọc Thành.

Lý Sơn vốn nghĩ, Cao Thanh Thu đến tiễn Hoa Ngọc Thành, hai người nói vài câu, chuyện có lớn cũng trở thành mâu thuẫn nhỏ.

Càng là lúc hai người cãi nhau, những người ngoài như họ mới càng muốn chế tạo cơ hội cho hai người.

Kết quả điện thoại của Cao Thanh Thu luôn bận, điện thoại không gọi được, hai người liền bỏ lỡ như vậy.

Một tuần sau, Cố Đinh Cẩn ngồi trong phòng làm việc, nhìn thứ Cao Thanh Thu đưa tới trước mặt mình, hỏi: “Đây là cái gì?”

“Thư từ chức.” Cao Thanh Thu nói: “Chuyện lần này, đã làm gần xong rồi, tôi muốn rời khỏi công ty.”

Lúc Đông Hằng gặp phải vấn đề, Cao Thanh Thu không đi, mà là ở lại, cùng đối mặt với vấn đề.

Cố gắng cả tuần nay, nguy cơ của công ty cũng xem như đã tạm thời vượt qua.

Mặc dù lúc đó đã nói với Hoa Ngọc Thành, cô muốn ở lại Đông Hằng, nhưng...cô vẫn không đến mức cãi nhau với anh rồi còn có thể thản nhiên như vậy.

Cố Đinh Cẩn nói: “Tôi không đồng ý.”

Cao Thanh Thu muốn từ chức, anh ta căn bản không thể tiếp nhận.

Công ty không có Cao Thanh Thu, anh ta còn phải đi tìm người khác tiếp nhận công việc của cô, anh ta bây giờ bận như vậy, nào có thời gian này?

Cao Thanh Thu nói: “Bất kể anh có đồng ý hay không, tôi đã quyết định rồi. Ngày mai tôi sẽ không tới công ty, Hoắc Chấn Đông kết hôn, tôi phải đi tham dự hôn lễ.”

Cố Đinh Cẩn nhìn Cao Thanh Thu, khoảng thời gian này cô luôn rất cố gắng, có thời gian đều ở công ty, chuyện lần này cũng là cô giúp nghĩ cách.

Anh nói với Cao Thanh Thu: “Cô có chuyện, tôi có thể cho cô nghỉ phép, một tuần cũng được, một tháng cũng được, cô bằng lòng thì có thể luôn nghỉ ngơi, nhưng từ chức, tôi không đồng ý.”

Cao Thanh Thu không nói gì với anh ta nữa, cô đã đưa thư từ chức rồi, thì đã không muốn quản những chuyện này nữa.

Cố Đinh Cẩn không bỏ cuộc nhìn cô: “Cô muốn từ chức, là vì cậu sao?”

Hoa Ngọc Thành công tác, đến bây giờ vẫn chưa quay lại.

Gần đây Cao Thanh Thu bận, Bóng Đèn Nhỏ đều do mẹ Hoa chăm.

Cố Đinh Cẩn cũng biết, quan hệ giữa Cao Thanh Thu và Hoa Ngọc Thành xảy ra vấn đề.

Đoán cô hẳn là vì chuyện này mới muốn từ chức.

Cao Thanh Thu cúi đầu, không nói chuyện.

Cố Đinh Cẩn nói: “Tôi không biết hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện cô từ chức, tôi sẽ không đồng ý. Công ty bây giờ không thể thiếu cô, tôi hi vọng cô đừng đùa. Nếu cô muốn đi, thì kêu cậu tới tìm tôi. Trừ phi cậu tự mình mở miệng, nếu không tôi tuyệt đối không thả người.”

Cao Thanh Thu ký hợp đồng với công ty, cô sớm đã chuyển sang nhân viên chính thức, bây giờ là nhân viên chính thức của công ty, cho dù từ chức, cũng không đơn giản như vậy.

Cao Thanh Thu nhìn Cố Đinh Cẩn, thái độ của anh ta rất kiên định, cô cũng không quấn lấy vấn đề này, mà là trực tiếp bước ra khỏi phòng làm việc của anh ta.

Về tới nhà, dì Ngô đã thu dọn xong hành lý ra ngoài cho cô.

Bóng Đèn Nhỏ lớn hơn một chút, Cao Thanh Thu định lần này dẫn cả thằng bé theo, tham dự hôn lễ của Hoắc Chấn Đông.

Chuyện này trước đây cũng từng nói với mẹ Hoa, trong nhà cũng đồng ý.

Phòng ăn rất yên tĩnh, Cao Thanh Thu ăn tối với Bóng Đèn Nhỏ, mẹ Hoa hỏi: “Ngọc Thành có tham dự hôn lễ của Đông Tử không? Nó cũng đã lâu không quay về rồi.”





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1224: ĐI THAM DỰ HÔN LỄ

Cao Thanh Thu không nhắc tới chuyện họ muốn tách ra, người trong nhà cũng không rõ tình huống, chỉ cho rằng hai vợ chồng họ có chút mâu thuẫn, nhiều ngày như vậy cũng nên giải thích rõ.

Cao Thanh Thu nói: “Con không biết chuyện của anh ấy, hẳn sẽ đi đi.”

Cô không gọi điện thoại cho Hoa Ngọc Thành, Hoa Ngọc Thành cũng không gọi cho cô.

Hai người cãi nhau, bây giờ trong lòng đều có chút cảm xúc, ai cũng ngại chủ động cúi đầu.

Nhưng mà, hôn lễ của Hoắc Chấn Đông sớm đã chuẩn bị xong, Hoa Ngọc Thành cũng nhận được thiệp mời.

Cao Thanh Thu cũng muốn đi, Hoa Ngọc Thành không có lý nào không đi.

Nhưng mà, anh đang nghĩ gì, Cao Thanh Thu cũng không rõ.

Mẹ Hoa nói với Cao Thanh Thu: “Nếu con thấy nó, nhớ kêu nó quay về, gần đây Bóng Đèn Nhỏ luôn nhớ nó!”

Hoa Ngọc Thành khoảng thời gian này luôn không quay về, trong lòng mẹ Hoa rất lo lắng.

Lại nghe Hoa Châu Du nói trước đó cãi nhau với Cao Thanh Thu rồi đi, thật sợ anh ở ngoài bực bội, cho nên hi vọng anh có thể quay về sớm chút.

Cao Thanh Thu nhìn mẹ Hoa, nói: “Dạ.”

Mẹ Hoa khuyên cô: “Hai vợ chồng nào có chuyện gì không bỏ qua được? Con cứ nhõng nhẽo với nó như trước đây, thì chuyện sẽ tốt thôi, đừng cứ cứng rắn, đối với mọi người đều không tốt, biết không?”

“...” Lời của mẹ Hoa khiến Cao Thanh Thu tràn đầy hoài nghi.

Nhõng nhẽo, thì sẽ tốt sao?

Một tuần trước, hai người tranh cãi kịch liệt như mưa to gió lớn, tiếng nói còn vẳng bên tai, Cao Thanh Thu cũng không biết Hoa Ngọc Thành sẽ nghĩ thế nào.

Anh nhất định là sẽ không muốn nhìn thấy cô nữa đi!

Cao Thanh Thu đi chuyến sáng sớm, dẫn theo Bóng Đèn Nhỏ tới đó, mẹ Hoa không yên tâm, còn phái trợ lý đi theo cô.

Sau khi máy bay hạ cánh, là Mộ Thập Thất tới đón cô.

Vừa gặp mặt, Mộ Thập Thất liền ôm Bóng Đèn Nhỏ: “Mặt trời nhỏ, đã lâu không gặp rồi.” Sau đó lại hỏi Cao Thanh Thu: “Thằng bé này có phải cao hơn một chút không?”

Cao Thanh Thu cười nói: “Không cao bao nhiêu, cậu đã lâu không gặp cho nên nhớ lầm rồi.”

Độ tuổi này của Bóng Đèn Nhỏ lớn vô cùng chậm.

Mộ Thập Thất ôm Bóng Đèn Nhỏ, kêu người làm giúp Cao Thanh Thu xách hành lý, dẫn Cao Thanh Thu đi ra ngoài.

Cô ấy nhìn Cao Thanh Thu, hoài nghi nỏi: “Sao cậu lại tới một mình, không cùng tới với Hoa tổng nhà cậu? Nếu cậu cùng tới với anh ta, dẫn theo mặt trời nhỏ, cũng tiện hơn một chút.”

Cao Thanh Thu nghe lời của Mộ Thập Thất, cảm thấy tim mình cũng ngừng đập vài giây.

Cô hỏi: “Anh ấy đến rồi?”

“Sao, cậu không biết à?” Mộ Thập Thất cười: “Tớ cho rằng cậu biết chứ!”

Hoa Ngọc Thành luôn rất tốt với Cao Thanh Thu, tốt đến mức như với chính bản thân mình

Lúc Hoa Ngọc Thành tới, Cao Thanh Thu lại không biết khiến Mộ Thập Thất cực kỳ ngoài ý muốn.

Cao Thanh Thu cười cười, cũng không tiện nói cho Mộ Thập Thất biết, cô và Hoa Ngọc Thành đã cả tuần không gặp mặt rồi.

Cho dù đoán được anh có lẽ sẽ tới, nhưng sau khi xác định anh ở đây, trong lòng Cao Thanh Thu vẫn là có chút nhảy nhót.

Cô thừa nhận mình rất vô dụng, rất không tiền đồ, còn chưa gặp mặt, đã bắt đầu mong đợi gặp được anh.

Mộ Thập Thất nói: “Đã vậy, cậu liền dứt khoát ở nhà mình đi! Dẫn theo cả Bóng Đèn Nhỏ, như vậy cũng tiện hơn một chút.”

Làm cô dâu sắp xuất giá, sắc mặt Mộ Thập Thất rất tốt.

Cao Thanh Thu cũng thân với cô ấy như vậy rồi, nên cũng nghe theo sắp xếp của cô ấy.

Lên xe, Cao Thanh Thu ôm Bóng Đèn Nhỏ, điện thoại của Mộ Thập Thất reo, cô ấy nhận điện thoại, là Hoắc Chấn Đông gọi tới.

Trong điện thoại, giọng Hoắc Chấn Đông nghe rất ổn trọng: “Đón được Thu Thu rồi sao?”





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1225: CHÚ GIÀ CŨNG Ở BÊN NÀY

“Đón được rồi.” Giọng Mộ Thập Thất rất dễ nghe: “Em dẫn cô ấy đến nhà em ở, Bóng Đèn Nhỏ cũng tới, nếu anh muốn xem thì tối tới đi.”

Hoắc Chấn Đông đáp: “Được.”

Anh ấy cúp điện thoại, nhìn Hoa Ngọc Thành đang ngồi một bên không nói chuyện, rất khâm phục anh có thể bình tĩnh như vậy: “Thu Thu và mặt trời nhỏ đến rồi, Thập Thất để họ ở nhà họ Mộ.”

“Ừ.” Hoa Ngọc Thành đáp.

Hoắc Chấn Đông nhìn dáng vẻ cao lãnh của anh, nói: “Anh có phản ứng gì vậy? Nghe nói họ đến, anh không vui à?”

Đổi thành trước đây, nghe thấy chuyện của Cao Thanh Thu, anh sớm đã vô cùng nhiệt tình rồi.

Bây giờ dáng vẻ lãnh đạm này của anh, Hoắc Chấn Đông thật sự nhìn không hiểu.

Hoa Ngọc Thành không lên tiếng, nhớ tới Cao Thanh Thu, anh đã không biết mình giờ phút này nên dùng thái độ thế nào để đối mặt với cô.

Anh gần đây vẫn luôn không muốn gặp cô, lần trước nói những lời như vậy, với cá tính của cô, hai người gặp nhau, đoán rằng cô sẽ ép anh nói về chuyện chia tay!

Nói không chừng còn bức anh nói ly hôn.

Anh không muốn cho cô cơ hội nhắc tới ly hôn, dứt khoát lười gặp cô, ngay cả điện thoại cũng không dám gọi cho cô.

Hoắc Chấn Đông hỏi Hoa Ngọc Thành: “Cãi nhau rồi?”

Sau khi tới, Hoa Ngọc Thành không nhắc tới một chữ về chuyện này.

Hoắc Chấn Đông cũng không biết.

Bây giờ thấy phản ứng của Hoa Ngọc Thành, mới hiểu ra.

Nếu hai người không cãi nhau, hẳn là cùng tới.

Hoa Ngọc Thành không nói chuyện, Hoắc Chấn Đông nghiệm chứng suy đoán của mình, tò mò hỏi: “Chuyện gì, khiến anh tức giận như vậy?”

Phải biết ban đầu, ngay cả Nhiếp Vân Tiêu lấy danh nghĩa của anh viết thư tỏ tình cho Cao Thanh Thu, Hoa Ngọc Thành cũng không tức giận như vậy, cuối cùng vẫn là tin Cao Thanh Thu, dẫn cô cùng đi.

Kết quả bây giờ, anh lại tức giận như vậy?

Chơi trò chơi gia đình của con nít, thú vị sao?

Hoa Ngọc Thành đạm mạc nói: “Không có gì.”

Có vài lời không biết nên mở miệng nói với người bên cạnh thế nào, chỉ dám im lặng để trong lòng.

Cao Thanh Thu ở lại nhà Mộ Thập Thất, hai ngày nay khách của nhà họ Mộ rất nhiều, đa phần đều là tới tham dự hôn lễ, biết Cao Thanh Thu là bạn của Mộ Thập Thất, người nhà họ Mộ cũng rất nhiệt tình với cô.

Chạng vạng, Mộ Thập Thất vào phòng Cao Thanh Thu, có chút mệt mỏi nói: “Trong nhà thật nhiều người, ba mẹ tớ đều bận, vừa nãy gọi tớ xuống, chào hỏi nửa ngày.”

Mộ Thập Thất sắp gả đi, bạn bè thân thích trong nhà đều đến thăm cô ấy.

Cô ấy lại luôn nghe lời, không lý nào không gặp, cho nên để Cao Thanh Thu và Bóng Đèn Nhỏ ở đây.

Cao Thanh Thu nhìn Mộ Thập Thất, cười nói: “Cậu vất vả rồi.”

Kết hôn là chuyện rất mệt.

Cao Thanh Thu cũng từng kết hôn, có thể hiểu được cô ấy.

Mộ Thập Thất ngồi xuống ghế bên cạnh, nói với Cao Thanh Thu: “Cậu không biết, tớ gần đây luôn bận, chưa từng rảnh rỗi, kết hôn thật mệt.”

Cao Thanh Thu nhìn Mộ Thập Thất, ấm áp cười cười.

Mộ Thập Thất nói chuyện với Cao Thanh Thu một lát, nhớ tới chuyện quan trọng: “Đúng rồi, Hoắc Chấn Đông lát nữa sẽ tới, nói đến xem Bóng Đèn Nhỏ.”

“Ờ.” Nghe tới Hoắc Chấn Đông, Cao Thanh Thu nhớ tới Hoa Ngọc Thành, nghe nói Hoa Ngọc Thành đang ở chỗ Hoắc Chấn Đông, không biết lúc Hoắc Chấn Đông tới, Hoa Ngọc Thành có tới không?

Cô bây giờ hơi sợ nhìn thấy anh, lại có chút muốn gặp anh.

Lần trước vì xém chút gặp phải nguy hiểm, trong lòng có chút khó chịu, lời nói cũng rất kích động.

Khoảng thời gian này bình tĩnh lại, Cao Thanh Thu cũng nghĩ rất rõ ràng.





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1226: ANH TỚI RỒI

Cô muốn rời khỏi Đông Hằng, cũng là suy nghĩ vì Hoa Ngọc Thành, biết anh không thích, cho nên cô cố hết sức không làm những chuyện khiến anh ghét.

Chỉ là, hai người trước đó nói năng hung ác như vậy, không biết trong lòng Hoa Ngọc Thành có suy nghĩ gì, Cao Thanh Thu cũng không dám chủ động gọi điện thoại hỏi anh.

Bây giờ biết anh cũng ở đây, hôm nay cô luôn nghĩ, có nên chủ động gọi điện thoại cho anh không?

Kết quả rất nhiều lần cầm điện thoại lên, cuối cùng vẫn là thật sợ hãi đặt xuống.

Mộ Thập Thất ở cùng Cao Thanh Thu một lát, hai người nói chút chuyện kết hôn, Hoắc Chấn Đông liền tới.

Mộ Thập Thất nhận điện thoại, nói với Hoắc Chấn Đông: “Tụi em ở phòng khách lầu ba, anh lên đi.”

“Không tìm thấy.” Nhà họ Mộ rất lớn, sau khi Hoắc Chấn Đông tới liền mặt mũi mơ hồ.

Trong nhà lại nhiều người, anh ấy thực sự không tiện làm phiền người khác.

Mộ Thập Thất không có cách nào với vị đại thiếu gia này, nói với Cao Thanh Thu: “Thu Thu, cậu đợi mình một lát, mình đi kêu anh ấy lên.”

“Ừa.”

Cao Thanh Thu ngồi trong phòng, liếc nhìn ngoài cửa sổ, trời đã dần tối.

Cửa đang mở, không đóng, không bao lâu sau, Cao Thanh Thu đã nhìn thấy Mộ Thập Thất dẫn Hoắc Chấn Đông lên.

Hoắc Chấn Đông ăn mặc rất nghiêm túc, nhìn thấy Cao Thanh Thu, cười nói: “Thu Thu, đã lâu không gặp.”

Anh ấy rất nhiệt tình, cũng rất phóng khoáng, từ sau lần trước Cao Thanh Thu nói chuyện với anh ấy, liền cảm thấy Hoắc Chấn Đông hình như đã thay đổi rồi.

Lúc nói chuyện với anh ấy cũng không có gánh nặng lớn như trước đây.

Hơn nữa anh ấy bây giờ cũng sắp kết hôn rồi, hẳn cũng đã buông bỏ cô rồi đi!

Cao Thanh Thu lễ phép nói: “Vâng, cũng có khoảng thời gian không gặp rồi.”

Vì Hoa Ngọc Thành, cho nên họ cũng tránh hiềm nghi, thêm nữa Hoắc Chấn Đông luôn bận chuyện kết hôn, cũng đã một khoảng thời gian không tới Giang Châu rồi.

Hoắc Chấn Đông lịch sự chào hỏi với Cao Thanh Thu xong, ánh mắt liền rơi lên người Bóng Đèn Nhỏ: “Mặt trời nhỏ, lại đây chú ôm, đã lâu không gặp rồi, còn nhớ chú không?”

Bóng Đèn Nhỏ chính là loại được yêu thích nhất, người gặp người thích hoa gặp hoa nở.

Cao Thanh Thu giới thiệu với Bóng Đèn Nhỏ: “Đây là chú Đông Tử, con quên rồi à?”

Bóng Đèn Nhỏ nhìn Hoắc Chấn Đông, vì thời gian quá lâu, không nhớ lắm.

Nhưng, Cao Thanh Thu đã nói, thằng bé cũng không bài xích.

Thằng bé không phải người nhút nhát, được Hoắc Chấn Đông ôm sang.

Hoắc Chấn Đông ôm Bóng Đèn Nhỏ, nói với Cao Thanh Thu: “Đúng rồi, Ngọc Thành cũng tới, ở dưới lầu, Thu Thu, em có muốn xuống xem thử không?”

Ý ám chỉ của anh ấy rất rõ ràng.

Biết Cao Thanh Thu đang cãi nhau với Hoa Ngọc Thành, lúc anh ấy tới, đặc biệt gọi theo Hoa Ngọc Thành.

Cao Thanh Thu nghe xong lời của Hoắc Chấn Đông, rõ ràng là Hoắc Chấn Đông trải đường cho cô: “Vậy em đi xem thử.”

“Đi đi. Chính là dưới lầu.” Hoắc Chấn Đông ôm Bóng Đèn Nhỏ, nhìn Cao Thanh Thu đi ra cửa.

Mộ Thập Thất ở lại trong phòng, nhìn Hoắc Chấn Đông, trách móc: “Sao anh không gọi Hoa tổng lên?”

Còn muốn kêu Thu Thu xuống tìm anh, dựa vào cái gì?

Hoắc Chấn Đông nhìn Mộ Thập Thất, nói: “Hai người họ cãi nhau, anh kêu Ngọc Thành, anh ấy không muốn lên, vẫn là để Cao Thanh Thu xuống tìm anh ấy đi!”

“Dựa vào cái gì?” Mộ Thập Thất nói: “Nào có cãi nhau còn phải để phụ nữ cúi đầu? Thu Thu dẫn mặt trời nhỏ từ Giang Châu xa xôi tới, anh ta còn không tới xem, thật nhỏ nhen.”

Một người là vợ của anh, một người là con trai ruột anh, anh nói không gặp liền không gặp, còn muốn bắt Cao Thanh Thu đi tìm anh?

Dù sao đi nữa Mộ Thập Thất cũng không hiểu nổi.














Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1227: THANH THU CHỦ ĐỘNG ĐẾN GẶP ANH

Cao Thanh Thu xuống lầu nhìn thấy Hoa Ngọc Thành đứng bên cạnh đài phun nước.

Hôm nay có rất nhiều người, có người đến chào hỏi anh.

Hoa Ngọc Thành quan hệ khá rộng, ở đây có rất nhiều người quen biết anh.

Anh rất lịch sự nhưng lại tạo cho người khác có cảm giác khó bước vào thế giới của anh.

Cao Thanh Thu nhìn anh, cảm giác trái tim mình bị thứ gì đó bóp chặt lại.

Hôm nay anh mặc tây trang màu đen, ánh đèn màu rực rỡ trong sân nhà họ Mộ chiếu lên người anh, dưới bầu trời đêm người đàn ông này có vẻ cao lớn, lại mang theo một cảm giác lạnh lùng không cho người khác đến gần.

Cao Thanh Thu vốn định nhìn thấy anh thì sẽ đi qua chào hỏi anh, dù sao một tuần không gặp nhau rồi.

Nhưng cô chỉ nhìn thoáng qua anh từ xa thì trong lòng lại cảm thấy lo lắng không yên, không khỏi nhút nhát.

Cao Thanh Thu đứng tại chỗ, không bước lên phía trước, chị dâu cả của Mộ Thập Thất đi tới nhìn thấy Cao Thanh Thu đứng ở đây thì hỏi: “Thanh Thu, sao em lại đứng ở chỗ này? Có chuyện gì cần giúp sao?”

Chị dâu cả rất xinh đẹp, đối xử với mọi người rất dịu dàng, Cao Thanh Thu có chút xấu hổ: “Không có, em xuống đây một chút.”

“Ô, đó không phải là Hoa Tổng sao?” Người nhà họ Mộ đều biết chuyện Cao Thanh Thu là vợ của Hoa Ngọc Thành.

Bởi vì trước kia Hoa Ngọc Thành thân thiết với nhà họ Hoắc, hiện tại bọn họ lại làm thông gia với nhà họ Hoắc, vì thế biết rất rõ những chuyện này.

Chị dâu cả nói làm cho Cao Thanh Thu có chút xấu hổ.

Mọi người đã biết quan hệ của cô và Hoa Ngọc Thành, nếu lúc này cô giả vờ không quen biết thì sẽ xấu hổ cỡ nào chứ?

Cao Thanh Thu nói với chị dâu cả: “Vâng, em qua đó chào hỏi anh ấy một chút.”

Cô nói xong thì lấy hết can đảm đi qua.

Hoa Ngọc Thành nói chuyện với người kia xong thì ngẩng đầu nhìn thấy Cao Thanh Thu.

Lúc hai người đối mặt nhau thì Cao Thanh Thu dừng lại, nhưng dưới áp lực, cô vẫn cắn răng đi về phía anh.

Nhưng…

Cô còn chưa đến gần, Hoa Ngọc Thành đã lạnh nhạt đi qua chỗ khác.

“…”

Anh rõ ràng cố ý né tránh cô.

Phản ứng của Hoa Ngọc Thành làm cho cô không thể nào đi về phía trước được nữa.

Lý Sơn đứng bên cạnh nhìn thấy Cao Thanh Thu tới tìm Hoa Ngọc Thành, anh ta vốn cho rằng Hoa Ngọc Thành sẽ nói chuyện với Cao Thanh Thu, kết quả anh đột nhiên đi chỗ khác, chuyện gì xảy ra vậy?

Gần đây, Lý Sơn vẫn luôn đi theo Hoa Ngọc Thành, thấy anh không về nhà cũng không liên lạc với người trong nhà, nên đã khuyên Hoa Ngọc Thành nhiều lần.

Nhưng Hoa Ngọc Thành có vẻ rất đáng sợ, anh ta khuyên mấy lần cũng không có tác dụng nên không rước lấy nhục nhã nữa.

Lúc này Lý Sơn đi theo phía sau Hoa Ngọc Thành nhắc nhở nói: “Anh Hoa, bà chủ ở chỗ đó.”

“Tôi thấy rồi.” Giọng Hoa Ngọc Thành trầm thấp.

Sao anh không nhận ra Cao Thanh Thu chứ?

Mỗi lần chỉ cần cô vừa xuất hiện, anh luôn có thể nhìn thấy cô đầu tiên, ở trong mắt anh, Cao Thanh Thu mãi mãi là người sáng chói nhất.

Lý Sơn khó tin nhìn Hoa Ngọc Thành: “Nếu anh thấy được thì vì sao anh còn… Thanh Thu còn nhỏ tuổi, cho dù cô ấy làm chuyện gì không đúng thì anh cũng không cần tức giận với cô ấy chứ? Hơn nữa, Dương Dương cũng ở đây, anh cũng nên gặp con trai một chút.”

Cao Thanh Thu đặc biệt đến tìm anh, anh còn tránh đi, trong lòng Cao Thanh Thu sẽ khó chịu thế nào?

Hoa Ngọc Thành đứng bên cạnh đài phun nước, anh dừng bước, sắc mặt rất lạnh lùng.

Hôm nay anh đi theo Hoắc Chấn Đông đến đây là vì muốn thấy Cao Thanh Thu, nhưng lúc anh nhìn thấy cô thì… không khỏi thiếu tự tin.





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1228: CHÚ KHÔNG ĐỂ Ý ĐẾN THANH THU

Lúc đó bọn họ nói chia tay, anh cũng nói mình không cầu xin cô ở lại.

Lần trước ồn ào làm cho mối quan hệ cứng ngắc, Cao Thanh Thu chủ động nói chuyện với anh, không phải đến hòa giải.

Nếu cô nhắc tới chuyện ly hôn, anh phải làm thế nào?

Đến lúc đó anh từ chối cũng không được, không từ chối càng không được.

Không bằng ngay từ đầu, anh không cho cô có cơ hội này.

Không sai, anh thiếu tự tin như vậy, vô dụng như thế.

Miệng kiên quyết nói muốn chia tay với, sau khi chia tay cũng sẽ không cầu xin cô, thật ra trong lòng sợ hãi mất cô, sợ hãi muốn chết!



Hoắc Chấn Đông ôm Bóng Đèn Nhỏ nói với Mộ Thập Thất: “Thanh Thu không nói với em vì sao cô ấy và Hoa Ngọc Thành cãi nhau sao?”

Mộ Thập Thất lắc đầu: “Không có. Em thấy hình như chuyện này thật sự rất nghiêm trọng, cô ấy không nói gì cả, em hỏi thì cô ấy cứ che che giấu giấu.”

Hoắc Chấn Đông nhíu mày, thật sự lo lắng cho hai người này.

Anh ta rút lui, không tranh giành Cao Thanh Thu với Hoa Ngọc Thành nữa là vì muốn cô được hạnh phúc.

Nhưng hiện tại Hoa Ngọc Thành đang làm cái gì vậy?

Anh cảm thấy Cao Thanh Thu sẽ không rời đi mình nên bắt đầu giở thói xấu sao?

Hoắc Chấn Đông nhìn Mộ Thập Thất, chỉ thấy Mộ Thập Thất vẫn luôn đứng trước mặt anh ta trêu đùa khuôn mặt của Bóng Đèn Nhỏ thì nói: “Em đừng bóp mặt thằng bé.”

“Em thích.” Mộ Thập Thất nói: “Thằng bé rất đáng yêu! Khuôn mặt rất mềm mại.”

Hoắc Chấn Đông đưa tay bóp mặt Mộ Thập Thất một cái: “Mặt em cũng rất mềm mại, em thử bóp mặt em xem sao.”

“Đáng ghét.” Mộ Thập Thất cầm tay Hoắc Chấn Đông: “Anh đừng chỉ biết bắt nạt em.”

Hoắc Chấn Đông nở nụ cười.

Hai người nói chuyện, Cao Thanh Thu đi đến, Hoắc Chấn Đông nhìn cô hỏi: “Ngọc Thành đâu rồi?”

Cao Thanh Thu không muốn bọn họ nhìn ra nên bình tĩnh nói: “Hình như anh ấy rất bận rộn, tôi không quấy rầy anh ấy.”

“…” Hoắc Chấn Đông luôn để ý đến Cao Thanh Thu, cô có điều gì khác thường, anh ta có thể nhìn thấy được.

Lúc này cô rõ ràng đang che giấu.

Anh ta vốn cho rằng nói Cao Thanh Thu đi xuống tìm Hoa Ngọc Thành thì quan hệ của hai người sẽ dịu đi, kết quả…

Sao lại giống như càng nghiêm trọng hơn vậy?

Hoắc Chấn Đông nhìn Bóng Đèn Nhỏ một cái rồi nói với Cao Thanh Thu: “Tôi đưa Bóng Đèn Nhỏ đi gặp ba nó.”

Cao Thanh Thu nhìn bóng lưng Hoắc Chấn Đông, cô không đi theo.

Để Bóng Đèn Nhỏ đi gặp ba nó cũng tốt.

Cho dù cô và Hoa Ngọc Thành thế nào, Bóng Đèn Nhỏ là con trai của anh, để Bóng Đèn Nhỏ gặp Hoa Ngọc Thành cũng là chuyện đương nhiên.

Mộ Thập Thất nhìn Cao Thanh Thu nói: “Có phải Hoa Ngọc Thành luôn bắt nạt cậu đúng không? Nếu là có thì tớ giúp cậu đi tìm anh ta.”

Mộ Thập Thất là người bao che khuyết điểm.

Nếu Cao Thanh Thu bị bắt nạt thì cô sẽ không ngồi nhìn đâu.

Cao Thanh Thu nở nụ cười: “Không có.”

Từ trước đến nay chuyện tình cảm phải do tự mình cố gắng, không ai có thể gánh vác thay mình.

Dưới lầu, Hoắc Chấn Đông ôm Bóng Đèn Nhỏ tìm thấy Hoa Ngọc Thành, Hoa Ngọc Thành đứng ở đó, Lý Sơn đứng bên cạnh anh.

Bên ngoài có hơi lạnh, Hoắc Chấn Đông ôm Bóng Đèn Nhỏ đi qua: “Tìm cậu mãi cậu ở đây làm cái gì?”

Lý Sơn nhìn Bóng Đèn Nhỏ: “Dương Dương.”

Hoa Ngọc Thành quay đầu lại, ánh mắt nhìn Bóng Đèn Nhỏ, Bóng Đèn Nhỏ nhìn thấy anh thì vui vẻ nói: “Ba.”

Đã lâu rồi không gặp ba nên Bóng Đèn Nhỏ rất nhớ Hoa Ngọc Thành.

Thằng bé nhìn thấy Hoa Ngọc Thành thì không rảnh làm loạn, trong mắt vô cùng vui vẻ.

Anh không có cách nào khác, dù sao cũng con trai của mình.

Hoa Ngọc Thành nhìn Bóng Đèn Nhỏ đáng yêu thì đưa tay ôm lấy con trai.





Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1229: BÓNG ĐÈN NHỎ NHỚ BA

Bóng Đèn Nhỏ được Hoa Ngọc Thành ôm vào lòng, thằng bé nhìn anh nói: “Bé cưng rất nhớ ba.”

Mấy ngày nay Hoa Ngọc Thành không về nhà, cũng không gọi điện thoại cho bọn họ, Bóng Đèn Nhỏ luôn nhắc trước mặt Cao Thanh Thu.

Hoa Ngọc Thành nhìn con trai ngốc nhà mình, ánh mắt trở nên dịu dàng hơn.

Bóng Đèn Nhỏ nhìn Hoa Ngọc Thành lại nói thêm một câu: “Mẹ cũng rất nhớ ba.”

“Thật sao?” Con trai nói làm cho Hoa Ngọc Thành cảm thấy có chút khó tin.

Cao Thanh Thu cũng sẽ nhớ anh sao?

Anh hy vọng Bóng Đèn Nhỏ nói thật, đáng tiếc thằng bé chỉ là một đứa bé ba tuổi, làm sao hiểu được những chuyện này chứ?

Bóng Đèn Nhỏ nhìn Hoa Ngọc Thành, thằng bé thấy anh lạnh nhạt nghe thấy Cao Thanh Thu cũng không hề vui vẻ, cậu bé tràn đầy nghi ngờ: “Có phải ba không cần con và mẹ nữa không?”

Hoa Ngọc Thành nhéo khuôn mặt của cậu nhóc: “Không có.”

Sao anh có thể không cần bọn họ chứ?

Cao Thanh Thu đứng bên cạnh cửa sổ nhìn cảnh đêm bên ngoài, Mộ Thập Thất nói chuyện với cô một lát thì người trong nhà gọi cô ấy đi.

Buổi tối nhà họ Mộ rất náo nhiệt, không ít người trò chuyện trong sân, Cao Thanh Thu đứng ở cửa sổ nhìn bọn họ lại cảm thấy mình hoàn toàn không hợp với ở đây.

Cô nhớ tới Hoa Ngọc Thành, mũi đột nhiên chua xót.

Tuy rằng lúc đó chỉ là lời nói nhất thời nóng giận, nhưng hiện tại cô nhìn phản ứng của Hoa Ngọc Thành thì xem ra anh thật sự không để ý đến mình nữa.

Tiếng bước chân truyền đến ngoài cửa, không bao lâu, Lý Sơn đi tới ôm Bóng Đèn Nhỏ.

Bóng Đèn Nhỏ cầm kẹo đường trong tay, dáng vẻ rất vui sướng.

Lý Sơn lễ phép nói: “Thanh Thu.”

Cao Thanh Thu nhìn Lý Sơn nở nụ cười, cô đi tới ôm lấy Bóng Đèn Nhỏ: “Cảm ơn anh đã đưa thằng bé về.”

Lý Sơn nhìn Cao Thanh Thu, anh ta muốn giải thích cho Hoa Ngọc Thành: “Thật ra anh Hoa vẫn rất nhớ cô, nhưng…”

Lý Sơn cũng chỉ đoán mò.

Anh ta nhìn Cao Thanh Thu: “Rốt cuộc sao cô và anh Hoa lại trở thành như vậy chứ?”

Cho dù Bóng Đèn Nhỏ đi gặp Hoa Ngọc Thành, Hoa Ngọc Thành cũng không muốn đi lên gặp Cao Thanh Thu.

Rốt cuộc hai người này oán hận nhau cỡ nào chứ?

Cao Thanh Thu nghe Lý Sơn an ủi thì nói: “Anh không cần an ủi tôi, tôi biết tôi và anh ấy đã kết thúc.”

“Sao lại kết thúc chứ?” Lý Sơn khó tin nhìn Cao Thanh Thu, không hiểu lời cô nói.

Cao Thanh Thu cố gắng kiềm chế cảm xúc, không muốn thể hiện mình quá đau lòng.

Cô và Lý Sơn quen biết không phải một ngày hai ngày.

Cao Thanh Thu cũng không giấu giếm anh ta.

Dù sao chuyện của cô và Hoa Ngọc Thành, Lý Sơn là người biết rõ hơn bất cứ ai.

Cô nói: “Nếu chú không muốn gặp tôi thì anh thay tôi nói với anh ấy. Khi nào anh ấy rảnh thì anh ấy xử lý chuyện ly hôn đi.”

“Ly hôn?” Lý Sơn nhìn Cao Thanh Thu, anh ta cũng không nghĩ tới chuyện này sẽ nghiêm trọng như thế.

Anh nói: “Cô đang nói giỡn với tôi? Sao cô và anh Hoa lại đến mức nghiêm trọng như vậy? Ly hôn không thể nói giỡn được. Không phải lần nào cũng ly hôn giả giống như lần trước.”

Chuyện ly hôn giả cũng không thể lấy ra đùa giỡn được.

Lý Sơn biết Cao Thanh Thu còn nhỏ tuổi, nhưng cũng không thích cô ấu trĩ như vậy.

Cao Thanh Thu nhìn Lý Sơn sửa lại: “Không phải là ly hôn giả mà là ly hôn thật. Lần trước chúng ta đã nói chuyện rồi.”

“Làm bậy!” Tuy rằng anh ta biết mấy ngày nay Hoa Ngọc Thành nóng nảy, nhưng Lý Sơn cũng chưa nghe thấy Hoa Ngọc Thành nhắc đến nửa chữ ly hôn.

Cũng không tin Cao Thanh Thu sẽ nói thật!

Anh nhìn Cao Thanh Thu khuyên nhủ: “Có chuyện gì thì hai người không thể nói ra sao? Hiện tại hai người đã có con rồi, chẳng lẽ cứ tùy hứng như thế?”














Kết Hôn Nhanh Chóng


CHƯƠNG 1230: CÔ DÂU GIẢ

Anh Hoa không phải là người không chịu trách nhiệm, cho dù nể mặt đứa bé cũng không thể nào đồng ý ly hôn với Cao Thanh Thu.

Cho nên anh ta cảm thấy đây là trách nhiệm của Cao Thanh Thu.

Cao Thanh Thu nhìn Bóng Đèn Nhỏ, cô cũng hy vọng chuyện này không phải là sự thật.

Nhưng hiện tại Hoa Ngọc Thành không muốn nhìn thấy cô.

Cô tiếp tục kiên trì còn có ý nghĩa sao?

Hoắc Chấn Đông và Hoa Ngọc Thành nói chuyện, anh ta thấy Hoa Ngọc Thành nói Lý Sơn đưa Bóng Đèn Nhỏ đi thì hỏi: “Cậu không muốn gặp cô ấy sao? Ồn ào chỉ tạm thời mà thôi, cậu có thể trốn tránh cô cả đời?”

Hoa Ngọc Thành không lên tiếng.Đọc nhanh tại Vietwriter

Hoắc Chấn Đông nhìn Hoa Ngọc Thành cười nói: “Được rồi, dù sao cậu đã từ bỏ, vậy thì đừng trách tôi xuống tay với cô ấy.”

“Cậu dám!” Hoa Ngọc Thành trừng mắt nhìn Hoắc Chấn Đông.

Anh biết Hoắc Chấn Đông vẫn luôn có ý đồ vỡi Cao Thanh Thu.

Lúc này anh nghe thấy Hoắc Chấn Đông muốn xuống tay với Cao Thanh Thu, sao anh có thể nhịn được?

Hoắc Chấn Đông nhướng mày, không ngờ bất ngờ với phản ứng của Hoa Ngọc Thành: “Xem ra cậu vẫn còn quan tâm! Tôi còn tưởng rằng cậu không thèm để ý chứ!”

Hoa Ngọc Thành nói: “Lần trước tôi và cô ầm ĩ một trận, cô ấy muốn ly hôn với tôi, tôi không muốn gặp cô ấy.”

“Ly hôn?” Hoắc Chấn Đông khó tin: “Đúng là không ngờ được Hoa Ngọc Thành cũng có ngày hôm nay.”

Anh ta cười trên nỗi đau của người khác, Hoa Ngọc Thành trừng mắt nhìn anh ta một cái.

Hoắc Chấn Đông thu lại biểu cảm nói: “Đúng là Thanh Thu, rất có cá tính, tôi thích cô như vậy. Nếu thật sự ly hôn cũng tốt. Cô ấy còn trẻ như vậy, sao phải lãng phí cả đời trên người cậu chứ.”

“Tôi và cô ấy sẽ không bao giờ ly hôn!” Hoa Ngọc Thành tức giận nói.

Anh cảm thấy Hoắc Chấn Đông thật sự rất xấu xa!

Anh tức giận muốn chết, Hoắc Chấn Đông còn chê cười anh.

Mẹ nó, đúng là anh em tốt mặc chung một cái quần mà.

Hoắc Chấn Đông: “Cũng khó nói lắm, tôi thấy nếu Thanh Thu cố chấp thì cậu chẳng làm được gì, hơn nữa bây giờ cậu còn cứng đầu không để ý tới cô ấy. Tôi thấy dáng vẻ này của cậu hình như muốn người vợ này.”

Hoa Ngọc Thành nhớ tới mấy lời mình nói lúc đó, nói cái gì mình sẽ không cầu xin Cao Thanh Thu, hiện tại anh thật sự hối hận muốn chết.

Cho nên nói kích động là ma quỷ, anh chỉ nhất thời nói không kịp suy nghĩ đã chặt đứt con đường của mình.

Hiện tại anh nhận sai với Cao Thanh Thu, cô sẽ nghĩ thế nào?

“Được rồi, quay lại thôi.” Hoa Ngọc Thành thật sự rất buồn rầu trong lòng, cũng không muốn ở đây bị Hoắc Chấn Đông chê cười nên đi vào nhà họ Mộ.

Hoắc Chấn Đông nhìn bóng dưng lưng thì bất đắc dĩ lắc đầu, anh ta đi qua gọi Mộ Thập Thất lại đây.

Mộ Thập Thất đang nói chuyện với họ hàng thì thấy Hoắc Chấn Đông gọi mình, họ hàng đều nói: “Mau đi đi.”

Mọi người dùng ánh mắt mờ ám, bọn họ biết cô sắp kết hôn nên có chung một cảm giác cuối cùng cũng gả cô đi.

Mộ Thập Thất đi đến trước mặt Hoắc Chấn Đông nhìn anh ta: “Sao vậy?”

Tuy rằng bọn họ sắp kết hôn, nhưng mỗi lần Hoắc Chấn Đông tìm cô trước mặt mọi người thì Mộ Thập Thất vẫn hơi xấu hổ.

“Anh phải về rồi.” Hoắc Chấn Đông dịu dàng nói.

Anh ta là người rất lịch sự, mặc dù anh ta không có tình cảm đặc biệt sâu sắc với Mộ Thập Thất nhưng đối xử với cô rất tốt.

Mộ Thập Thất bĩu môi, dáng vẻ không hề quan tâm: “Đi thì đi thôi, em cũng không giữ anh lại.”

“…” Hoắc Chấn Đông nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của cô vợ sắp cưới: “Đây là em nói đó!”

Anh ta là một người đàn ông, câu nói này của cô đâm mạnh vào lòng anh ta.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom