• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Kết hôn âm dương (1 Viewer)

  • Chương 178: Phòng khám Lâm Thị

Chu Uyển Kỳ đơ người một lúc, nhưng vẫn nghe theo lời của tôi: "Cho nên, phòng khám Lâm thị của chúng tôi cũng có thể điều trị tất cả các bệnh, kể cả vô sinh.

" Không, không đúng câu trước nữa"

chu uyển kỳ suy nghĩ một lúc, và nói:" Bạn của cô bị rối loạn chức năng sinh sản. Cô có thể giới thiệu phòng khám của chúng tôi cho họ. Phòng khám của chúng tôi có thể điều trị bao gồm tất cả các bệnh. Nó cũng bao gồm vô sinh. Miễn là bạn bè của cô đưa vợ hoặc chồng đến phòng khám của chúng tôi, tôi hứa họ sẽ có thể có đứa con thuộc về mình vào năm tới.”

Tôi cố tình hỏi:" Cô nói, cô muốn tôi dắt người bạn nào của mình đến điều "

" Bạn của cô! "

" Bạn nào của tôi? "

Chu Uyển Nhi mỉm cười bất lực:" Cô không nói cho tôi biết tên bạn của cô là gì sao tôi biết?”

Ồ, tôi thật ngốc! Tôi biết rằng chu uyển kỳ hoàn toàn không nhớ nó. Tôi thậm chí còn không nói cho cô ấy biết tên.

Tôi nhanh chóng nói: "Tên bạn tôi là La Chương. Cô cứ nhắc lại những gì cô vừa nói, ai là người vô sinh?"

Chu Uyển Kỳ mỉm cười và nói: "Vô sinh này đòi hỏi các cặp vợ chồng phải cùng nhau đến để kiểm tra, để có thể xác định bên nào có vấn đề với khả năng sinh sản, mới có thể sử dụng đúng loại thuốc và đứa trẻ có thể được sinh ra sớm hơn. Vì vậy, nếu cồ thực sự muốn giới thiệu phòng khám của chúng tôi với bạn bè của mình, nhớ nhắc nhở vợ chồng họ phải tới cùng nhau”

" Được. "Tôi thu thập bản ghi âm, lưu nó và gửi cho La Chương”

Cho dù đó là chu uyển kỳ hay Mỹ Linh, tôi nghĩ La Chương sẽ có câu trả lời.

Chu Uyển Kỳ nhìn thấy điện thoại của tôi và hỏi: "Xin lỗi, cô còn muốn hỏi gì nữa không?"

Tôi nói, "Cảm ơn, tạm thời không còn gì. quay lại chủ đề hôm nay, khi nào tôi có thể gặp bác sĩ Lâm?”

Chu uyển kỳ cho biết: "Bây giờ Bác Sĩ Lâm vẫn ghé thăm bệnh cho bệnh nhân khác, không biết chính xác khi nào thì kết thúc, tạm thời chúng ta chỉ có thể chờ nhưng tôi nghĩ cũng nhanh thôi....."

Tôi đã rất ngạc nhiên và hỏi: " sớm vậy đã có bệnh nhân, bác sĩ Lâm không ngủ à?”

"Không phải! Bác sĩ Lâm của chúng tôi rất bận rộn, miễn là có khách cần, họ sẽ đến phòng khám của chúng tôi để điều trị. Họ có thể đến bất cứ lúc nào và phòng khám của chúng tôi luôn mở chào đón và sẽ không từ chối bất kỳ vị khách nào dù nửa đêm. Bác sĩ lâm vì vậy cũng không nghỉ mong cô kiên nhẫn đợi"

Tôi nhìn vào cánh cửa đóng kín sau lưng cô ấy.

Bây giờ tôi không còn là một tia ý thức. Tôi không thể nhìn xuyên qua cánh cửa bằng mắt thường và không thể thấy những người bên trong đang làm gì. Nhưng tôi biết rằng cái ngươi gọi là "Bác sĩ Lâm” với Mạnh Trần, có khả năng tương đương. Tôi nặng hơn nhiều, tôi có mục đích kép, hoặc ý thức của tôi rất rộng. Nó có thể. Tôi không sợ tôi bước vào ý thức của mình, và anh ấy đã biết tôi ở đây.

Do đó, tôi không sợ công khai.

"Nếu tôi thiếu kiên nhẫn thì sao?" Tôi hỏi.

Một chút bối rối đột nhiên xuất hiện trên khuôn mặt của Chu uyển kỳ: "Cái này ..."

Tôi đứng dậy, thể hiện sự thiếu kiên nhẫn, nhìn chằm chằm vào cánh cửa và nói, "Cô có thể hối bác sĩ Lâm nhanh hơn không?"

Chu uyển kỳ lúng túng nói: "Việc chậm trễ chỉ là việc nhỏ..."

Tôi đứng dậy và đi về phía phòng bị đóng.

chu uyển kỳ nhanh chóng kéo tôi lại và ngăn cản: "Thưa cô, cô không thể quá lỗ mãn , cô là bệnh nhân và bên trong cũng là bệnh nhân. Nếu cô muốn nhanh chóng điều trị, thì những người khác cũng muốn điều đó, xin hãy cẩn thận, đừng làm phiền người khác, được không? "
Tôi hỏi: "Cô có còn nhớ trong điện thoại tôi có nói mình mắc bệnh gì không?”

"Nhớ! Chứng Hưng cảm”

“Tôi có chứng Hưng cảm rất nặng lại dễ nóng nảy!! Thậm chí tôi sẽ đánh ai đó! Buông ra! "Tôi đẩy cô ấy ra thật mạnh!

Khi tôi bước đến cửa và chuẩn bị xông vào thì cánh cửa đột nhiên mở ra.

Một người phụ nữ mặc áo choàng lớn bước ra khỏi đó. Cô ấy va vào tôi và ngay lập tức cúi đầu xuống vội vã bỏ đi. Chiếc mũ trùm nhanh chóng che mặt cô ấy, nhưng tôi dường như thấy khuôn mặt của cô ấy ngay lập tức - cô ấy không có khuôn mặt!

Khi tôi bị sốc, tôi nhìn xuống đất trong tiềm thức để xem cô ấy có còn bóng không!

Rốt cuộc, hồn ma vô danh cũng là một loại ma phổ biến. Vào lúc đó, tôi thực sự nghĩ rằng một con ma vô danh sống xuất hiện trước mặt tôi!

Tuy nhiên, cô ấy có một cái bóng.

Cô ấy là một người sống.

Cô ấy có hơi thở của những sinh vật sống, nhưng cơ thể cô ấy tỏa ra mùi bùn phân hủy trong nghĩa trang ở vùng ngoại ô phía tây ...

Làm thế nào một người sống có thể mất khuôn mặt?

Tôi đoán đó là sự thật, làm thế nào Mạnh Trần có thể tốt bụng trở thành vị bác sĩ nhân từ của thế giới? Anh ta mở một phòng khám, phải có âm mưu khác!

"Người đứng ngoài nếu đã đến rồi thì Vào đi!" Bên trong, có một giọng nói nhẹ nhàng và tao nhã, một âm thanh lạ, một giọng nói tôi chưa từng nghe thấy.

Tôi đi vào.

Trong phòng, có một bác sĩ hiền lành và lịch lãm, ăn mặc gọn gàng, sạch sẽ, và nhìn vào mắt tôi với sự dịu dàng và thờ ơ. Đây hẳn là hình mẫu nam thần yêu thích trong lòng mọi cô gái trẻ ngoài kia.

Nhưng anh đã thực sự hư nát.

Tôi nhìn chằm chằm vào anh ta một lúc lâu nhưng tôi hầu như không tìm thấy một cái nhìn quen thuộc nào từ anh ta.

Nhưng điều làm tôi nghĩ tới đó là trong thời gian ở bệnh viện tâm thần anh ta là một người lôi thôi tính cách vui buồn lẫn lộn. Nhưng đây lại ăn mặc lịch lãm hành sự thận trọng. Biểu hiện gương mặt làm tôi cảm thấy ngay cả mẹ anh ta cũng sẽ không thể nhận ra con mình.

Anh ấy đặt cây bút xuống và mỉm cười với tôi một cách nhẹ nhàng: “đã lâu rồi không gặp."

"?"

"Đạo hữu."

"!"

Làm thế nào điều này có thể không làm tôi ngạc nhiên? !

Mạnh Trần sẽ gọi tôi là ” đạo hữu"?

Ở thế giới này, chỉ có Lâm Nhuận Dư và chính tôi sẽ gọi nhau như thế! Và lâm Nhuận Dư đã bị điên, anh ta phát điên khi nghĩ rằng anh ta là một người bất tử, và anh ta đã luyện tập thần dược làm đẹp cả ngày lẫn đêm. Vì vậy, trong bệnh viện tâm thần, anh ấy đã nhận ra rất nhiều "đạo hữu", nhưng tôi chỉ có anh ấy là "đạo hữu ", và bây giờ anh ấy gọi tôi là "đạo hữu" như bình thường, điều đó thực sự khiến tôi có một thứ gì đó không thật.

Cái quái gì đang xảy ra vậy?

Tại sao không có dấu vết của "Mạnh Trần" trên cơ thể Lâm Nhuận Dư"?

lâm nhuận Dư nhìn tôi với một nụ cười:” thế nào? Đạo hữu mới rời khỏi bệnh viện tâm thần không lâu, liền không quen biết tôi sao?

Tôi nói thẳng vào vấn đề: "Tôi đang tìm Mạnh Trần”

lâm nhuận dư mỉm cười và nói :. "Anh ấy không có ở đây”

Mặc dù điều đó rất đơn giản, tôi thực sự không nghĩ sẽ có câu trả lời, nhưng anh ấy không chỉ trả lời mà còn cho tôi một thông điệp quan trọng -

Mạnh Trần là Mạnh Trần, Lâm nhuận dư là lâm nhuận dư.

, Mạnh trần và Lâm Nhuận Dư là 2 người khác nhau

Nhưng tất cả những thứ này là vấn đề gì?”
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Kết Hôn Âm Dương
  • Hứa Lục Lục
Kết Hôn Âm Dương
  • Thanh Sam Yên Vũ
Kết Hôn Rồi Yêu - Đinh Thập Tam
  • Đinh Thập Tam/丁十三
Chương 11...
Chúng Ta Kết Hôn Thôi
  • Giảo Xuân Bính
Chương 73

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom