• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Hôn nhân đỉnh cấp (12 Viewers)

  • Chap-272

CHƯƠNG 272: THÊM MỘT MỒI LỬA




CHƯƠNG 272: THÊM MỘT MỒI LỬA



Buổi tối, Lý Thế Nhiên đến nhà họ Lâm đón cô.



Sau khi đưa Lưu Thanh trở lại khách sạn, cả hai mới quay về nhà riêng nhà họ Lý.



Chỉ là vừa mới đến, nhà họ Lý lại truyền đến tin tức nói Lý Tú Tú xảy ra chuyện rồi.



"Em nghỉ ngơi cho thật tốt, anh sẽ về sớm thôi."



Hứa Như kéo tay anh, cau mày nói: "Em đi cùng anh."



Lý Thế Nhiên cau mày, nhưng không đồng ý.



“Lý Thế Nhiên, em muốn đi cùng anh.” Hứa Như nghiêm nghị nhìn anh.



“Ngoan ngoãn chờ anh ở nhà, ừm?” Lý Thế Nhiên hôn lên trán cô.



Ánh mắt Hứa Như nổi lên mất mát, cô giơ tay ôm eo anh: "Em muốn đi cùng anh."



Cô lại lặp lại.



Cô không hi vọng bản thân mình đứng ngoài chuyện gia đình anh.



Lý Thế Nhiên nhìn xuống, ánh mắt sâu thẳm.



Nhưng không chống lại được sự mong đợi của Hứa Như, anh chậm rãi gật đầu.



Đến bệnh viện, Lý Thế Nhiên đưa cô đến khoa thần kinh.



Trong phòng bệnh, Lý Tú Tú đang yên lặng ngủ thiếp đi, trên tay còn đang truyền nước.



Bác sĩ bước ra, có vẻ rất quen thuộc với Lý Thế Nhiên, chào hỏi: "Trạng thái tinh thần của bệnh nhân đã được ổn định. Anh thông báo cho bác sĩ tâm lý của cô ấy đến đây, bệnh tình của cô ấy lại tái phát."



Lý Thế Nhiên nghiêm túc gật đầu, đứng bên ngoài phòng bệnh, vẻ mặt ảm đạm.



Hứa Như cầm bàn tay to của anh an ủi.



Cô cảm thấy sự tức giận lúc này của Lý Thế Nhiên.



“Bà Lý, em ở đây cùng Tú Tú .” Lý Thế Nhiên đi tìm bác sĩ trước.



Hứa Như gật gật đầu, đi vào trong phòng bệnh.



Trên giường bệnh, Lý Tú Tú cau chặt mày, đầu ngón tay nắm chặt ga giường, nhìn rất bất an.



"Đừng tới đây... Đừng..."

Cô ấy đau đớn thì thầm, rõ ràng là đang chìm sâu vào hồi ức không hay nào đó.



Hứa Như nhíu mày, nhẹ nhàng lay Lý Tú Tú : "Cô Lý, tỉnh lại đi."



Nhưng cảm xúc của Lý Tú Tú càng ngày càng kích động, mồ hôi trên mặt không ngừng chảy ra, nói cái gì cũng không hoàn chỉnh, Hứa Như nghe cũng không hiểu được.



Một lúc sau, Lý Tú Tú đột nhiên mở mắt ra, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ.



Hứa Như lo lắng nhìn cô, may quá, cô ấy tỉnh rồi.



Nếu không, Lý Tú Tú sẽ chỉ càng thêm đau đớn.



Lý Tú Tú ngồi dậy, quay đầu nhìn Hứa Như.



"Là cô."



“Lý Thế Nhiên đã ra ngoài liên lạc với bác sĩ, lát nữa sẽ tới đây.” Hứa Như nói.



Lý Tú Tú rũ mắt xuống, dần dần bình tĩnh lại.



“Tôi không sao, tôi có thể quay về không?"



“Tối nay em cần phải ở lại đây để quan sát thêm, sáng mai sẽ xuất viện.” Lý Thế Nhiên bước vào, vẻ mặt nghiêm trọng.



Lý Tú Tú không bằng lòng, vừa muốn tháo dây truyền nước thì Hứa Như vội vàng ngăn cản cô ấy: "Đừng cử động lung tung."



Sức lực Lý Tú Tú không nhỏ, cử động này khiến mu bàn tay cô ấy chảy máu.



Hứa Như muốn giúp cô cầm máu nhưng Lý Tú Tú lại thu tay lại.



“Tôi muốn xuất viện.” Cô ấy lạnh lùng nói.



“Không được.” Lý Thế Nhiên sa sầm mặt, bảo y tá vào lại truyền nước cho Lý Tú Tú .



Lý Tú Tú vùng vẫy, muốn nhảy ra khỏi giường.



Nhưng sức lực của cô ấy không là gì đối với Lý Thế Nhiên, nhanh chóng bị anh đẩy trở lại giường: "Đừng làm loạn."



“Em không làm loạn, em ghét bệnh viện, em không muốn ở lại đây!” Trong mắt Lý Tú Tú nổi lên sự đau khổ.



Nơi này là nơi mà cô ấy không muốn bước vào nhất.



Cô ấy không thể ở lại thêm một phút nào nữa.



Lý Thế Nhiên cau mày, anh còn không biết sao.



Tuy nhiên, bản báo cáo tâm lý của cô ấy còn chưa xong, hơn nữa vừa rồi bác sĩ đã ép cô ấy uống thuốc an thần, cơ thể vẫn chưa hồi phục.



Anh mím môi mỏng: "Tú Tú , đêm nay anh sẽ ở bên cạnh em, đừng sợ."



Mắt Lý Tú Tú đỏ hoe, cô ấy tựa vào trong lòng Lý Thế Nhiên, dần dần nhắm mắt lại.



Nhưng vừa nhắm mắt lại, tất cả chỉ là những hình ảnh đáng sợ đó.



“Em không sao, thật đấy.” Cô ấy trầm mặc nói.



“Ngày mai sẽ xuất viện, ngoan nào.” Giọng điệu của Lý Thế Nhiên như ra lệnh.



Nhưng Lý Tú Tú không sợ anh, quay đầu lại nhìn Hứa Như: "Chị dâu, chị có thể đi giúp em làm thủ tục xuất viện được không?"



Hứa Như nhíu mày, ý của Lý Thế Nhiên là đêm nay không để cho Lý Tú Tú xuất viện.



Nhưng nhìn cô ấy đau đớn bài xích như vậy, cô lại không nhẫn tâm.

"Chị dâu ..." Lý Tú Tú cầu xin cô.



Hứa Như nhìn Lý Thế Nhiên: "Hay là, xuất viện đi."



Nếu ở đây khiến Lý Tú Tú đau khổ như vậy thì còn tiếp tục ở lại cô ấy cũng sẽ không tốt lên được.



"Anh, ở đây em không thể nào nghỉ ngơi tử tế được."



“Ừ.” Một lúc lâu sau, Lý Thế Nhiên mới đáp lại.



Vì tâm lý của Lý Tú Tú không tốt nên Lý Thế Nhiên không đưa cô ấy về nhà tổ mà đưa đến nhà riêng của anh.



Nhà riêng của anh không lớn, chỉ có hai gian phòng khách, Hứa Như vừa trở về đã đi dọn dẹp.



Lý Tú Tú ngồi trên xe lăn, quay đầu nhìn lại anh trai phía sau: "Anh cưới được một người vợ tốt đấy."



Lý Thế Nhiên cong môi mỏng, bình thường Hứa Như thực sự chăm sóc gia đình rất tốt.



Lý Tú Tú ở trong khách nghỉ ngơi, Hứa Như đỡ cô ấy lên giường, quan tâm hỏi: "Có cần chị ở cùng em không?"



Cô biết rằng Lý Tú Tú sẽ gặp ác mộng. Có lẽ sẽ tốt hơn nếu có ai đó ở lại với cô ấy.



“Được thôi, chỉ cần anh trai em đồng ý.” Lý Tú Tú cười nhẹ.



Lý Thế Nhiên rõ ràng là không hài lòng, nhưng anh cũng lo lắng cho Lý Tú Tú .



“Lý Thế Nhiên, anh sẽ không chuyên chế như vậy chứ?” Hứa Như nhìn anh.



"Hai người mỗi người nói một câu, anh có thể từ chối sao?"



"Em biết là anh thương em nhất mà, cho nên tối nay mới cho em mượn chị dâu."



Dứt lời, cô ấy ôm lấy Hứa Như, có người ở cùng, Lý Tú Tú mới cảm thấy yên lòng hơn.



Lý Thế Nhiên không ngủ mà đi vào phòng làm việc.



Tống Dự đi xuyên đêm đến Nam Thánh, vừa xuống máy bay là đến thẳng nhà riêng nhà họ Lý.



“Tú Tú thế nào rồi?” Vẻ lo lắng trên mặt Tống Dự không thể che giấu được



Anh ta là bác sĩ tâm lý của Lý Tú Tú , nhưng mấy ngày hôm nay anh ta ở nước ngoài giao lưu nên đã không ở bên cô ấy.



Anh ta vừa đi thì không ngờ Lý Tú Tú lại bị Lý Phàm đưa về.



"Báo cáo bệnh tình của con bé ngày mai mới có. Lúc người giúp việc phát hiện con bé không bình thường, tâm trạng của nó đã rất không ổn định." Lý Thế Nhiên cau mày.



"Cảm xúc của Tú Tú đã được kiểm soát tốt trong một năm qua, trừ khi có ai đó hoặc điều gì đó đã khiến cô ấy bất an."



“Ừ, Kỳ Chiến cũng ở Nam Thành, bọn họ chạm mặt.” Lý Thế Nhiên nghiêm trọng nói.



Tống Dự sầm mặt xuống: "Ngày mai tôi sẽ đưa cô ấy trở về nước C."



"Ừ, tôi cũng nghĩ vậy."



Lý Thế Nhiên ngồi xuống: "Lý Hằng gần đây có động tĩnh gì không?"



"Bây giờ Lý Hằng đã kiểm soát hơn tám mươi phần trăm thế lực ở nước ngoài, vốn chủ sở hữu của ông cụ nhà anh cũng đang được âm thầm chuyển nhượng."



"Ông nội còn chưa già, e rằng chỉ là nhất thời mê hoặc Lý Hằng ."



"Lý Hằng gần đây rất kiêu ngạo, Lý Phàm cũng đã cho anh ta rất nhiều vốn chủ sở hữu. Người ba này của anh thực sự khiến người ta phiền lòng. Một thời gian trước thì muốn một con gái của một chính trị gia đến mức suýt bị ông ta xử chết, vì vậy mới trở về Nam Thành để tránh nguy hiểm."



Lý Thế Nhiên cười lạnh: "Sau này với loại chuyện này, anh biết cách làm thế nào để thêm một mồi lửa.”



“Ừ, nhưng ông ta cùng Lý Hằng câu kết làm chuyện xấu, anh và ông cụ làm sao mà có thể bình tĩnh như vậy."



"Không có thực quyền trong tay, họ không thể tạo ra bất kỳ sóng gió nào."



"Tôi cũng hy vọng như vậy. Quay về nước C, tôi sẽ tiếp tục canh chừng hai người họ."



“Bảo vệ Tú Tú thật tốt.” Lý Thế Nhiên dặn dò.



Điều duy nhất anh lo lắng là cô em gái này.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom