• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.VIP SANG VIETWRITER.PRO TỪ NGÀY 1/5

Full Hóa đơn tam khúc (5 Viewers)

  • Chap-105

Cá chép mùa dịch p2




← PrevNext →

Đi dọc hết cả đoạn đường mà quán trà đá đóng cửa hết rồi, đành phải đi lòng vòng tìm quán cafe, may vẫn còn chỗ. Phấn giờ nhìn khác nhiều lắm, hình như nhấn mí, phun môi, gắn mi các thứ, nói thật chứ cảm giác giống với hàng hơn là bà chủ. Hỏi thăm tình hình, ẻm bảo 2 con rồi, giờ có mấy cửa hàng ở tuyên quang. Hôm nay xuống HN có việc, hình như là thương thảo nguồn nhập hàng gì gì đấy. Hỏi covid có ảnh hưởng gì ko thì ẻm bảo sắp vỡ mồm rồi anh ạ, hihi. Hỏi ẻm là lúc nào về, ẻm kêu mai về.Cũng chả muốn hỏi kỹ đời tư của nhau vì thấy gượng gượng, trò chuyện cỡ 20p thì chả biết nói gì nữa. Ẻm hỏi ơ anh ko phải đi làm à, đm, mải mê gái quên mẹ mất, đành phải chém gió là anh giờ giấc thoải mái, nhanh chóng rút điện thoại ra nhắn tin cho sếp là em đến muộn tí ạ. Sếp nhắn lại là gần 9h rồi còn tí đéo gì. Tao bảo vâng. Sếp nhắn lại vâng nhạt thế. Tao đéo trả lời, đươc cái chỗ sếp hợp tao, anh em trên bến dưới thuyền nên khá thoải mái. Phấn hỏi anh còn liên hệ với Luật ko, tao lắc xong lại gật, tao bảo Luật có cái nhà hàng ăn to vật chỗ đường XXX, trước kia còn có thời làm cùng công ty với anh nhưng lâu rồi ko liên hệ. Phấn kêu tiếc nhỉ, anh với Luật thành đôi thì đẹp. Tao rút điếu thuốc ra hút, chuyện cũ, nhắc làm gì. Lại nhìn ra đường, Hà Nội vắng hơn tết... Vài kỷ niệm sống lại hiện về ko rõ nét, có lẽ ngay lập tức quá nhiều hình ảnh nên ko thể hiện được ra hết. Sếp nhắn tin, ko phải đến nữa nhé, hôm nay cho nghỉ hết rồi. Tao nhủ thầm, may vl. Sáng vẫn cắp cặp bảo vợ là đi làm, thế là tự nhiên được tự do một ngày rồi.....



Thỉnh thoảng được tự do như thế, cảm giác quý hóa vl. Phấn bảo trưa nay em mời anh đi ăn được ko, tao lăn tăn, phấn hỏi tiếp sao thế. Đm, lại còn hỏi sao thế, ẻm ở tuyên quang thì éo lo ai nhìn thấy, tao ở đây tai vách mạch rừng, nhỡ đâu có con chim lợn nào thấy rồi thì tình ngay lý gian có phải mệt ko. Tao nghĩ vậy rồi lắc đầu bảo thôi, trưa anh vào công ty có việc. Ngồi thêm tầm 30p thì từ biệt, ai lo việc nấy. Tao lên công ty để lấy máy tính, sổ sách về nhà làm nốt chứ nghỉ dài ngày thế không làm gì cũng chán. Lên đến nơi cứ nghĩ không còn ai, thế beep nào vẫn thấy F1 ngồi ở văn phòng một mình...Lại buôn câu trêu đùa là làm gì mà còn lọ mọ ở đây thế, ẻm nhoẻn miệng cười kêu em biết anh lên nên chờ anh. Vl, chém gió cũng như ranh. Tao thu xếp đồ đạc xong thì xách ra chỗ ẻm xem em đang làm gì, đéo mẹ, tưởng bận gì hóa ra đang chat facebook xoành xoạch. Tao bảo thôi cô cứ ngồi đấy, anh về. Lúc này nó mới ngẩng đầu lên kêu ô chờ tí, cho em đi nhờ, sáng nay em đi nhờ xe sếp mà sếp về trước, dịch này ngại đi taxi xe ôm lắm. Tao gật gù bảo nhanh lên, mà sao sáng lại đi nhờ xe sếp là thế nào. Hỏi vậy thôi chứ tao nghĩ trong đầu rằng tối qua bọn này đi gian díu với nhau cả đêm rồi sáng nay cùng nhau đi luôn chứ gì...



2 đứa xuống tầng hầm lấy xe, tao hỏi thật ẻm 1 câu là em với sếp có quan hệ trên mức tình bạn, tình đồng chí ko. Ẻm thản nhiên bảo có. Nhưng mọi người đồn em cặp bồ thì ko đúng, em với sếp gọi là quan hệ fwb anh ạ. Đm, tao quay sang nhìn vẻ mặt như chẳng có gì đáng nói của em, ẻm quay lại nhìn tao hỏi có vấn đề gì à anh, em thấy cái đó bình thường mà, ko ảnh hưởng đến cuộc sống riêng của nhau, cả hai cùng có lợi. Tao ừ ừ, ko nói thêm nữa, đầu óc cứ quanh quẩn suy nghĩ cái gì gọi là ko ảnh hưởng cuộc sống riêng, cái gì là cả hai cùng có lợi. Chở ẻm về đến phòng, tao chối từ ngay lời mời vào chơi mà về thẳng, đéo hiểu fwb thế nào nhưng cứ có quan hệ với sếp thì tốt nhất tránh xa. Đm lão sếp này cũng tẩm ngẩm tầm ngầm phết.



Tranh thủ tự do, đi lượn phố 1 vòng mà chưa được nửa vòng thì có điện thoại, vẫn là F1 gọi, ẻm bảo tí nữa chở em ra bến xe được ko, ẻm về quê cho an toàn. Ko hiểu tự lúc nào tao trở thành xe ôm miễn phí thế này, thôi được, cũng đang rảnh, về nhà cũng chán, coi như đi lượn đường vậy. Tao hỏi mấy giờ, ẻm kêu anh cứ qua luôn đi em dọn đồ xong là vừa...



Tao phóng qua, ẻm đang chổng mông gập quần áo, tao bảo nhanh lên thím, ẻm kêu ngồi chờ em tí. Tao vào ngồi xem tivi, thấy ẻm nhặt nhạnh gập xếp mấy bộ quần áo lót dây dơ ren rủng linh tinh cả, tao thở dài. Ẻm nghe tiếng quay sang hỏi anh vẫn lăn tăn vụ fwb à. Tao gật, tao bảo anh chưa hiểu lắm về fwb, dẫu sao thì nó cũng có quan hệ xác thịt và là mối quan hệ ngoài luồng, anh nghĩ sẽ chẳng người chồng hoặc người vợ nào chấp nhận cho bạn đời mình có mối quan hệ như thế. F1 cười, nửa phút sau em mới nói, giả sử giờ em cho anh ngủ với em, em ko đòi hỏi gì, giữ bí mật tuyệt đối, cũng ko ảnh hưởng gì đến gia đình anh, anh có đồng ý ko... Tao nói luôn là không, anh ko có nhu cầu ấy, ngày xưa chén nhiều giờ chim chỉ để đái thôi. Có vẻ câu trả lời trái với ý của F1 nghĩ, ẻm hơi cau mày, ẻm bảo có đúng thế ko, em nghe bà Cong kể lại là anh với bà ấy loằng ngoằng nhau suốt mà. Vkl, đm em Cong, ẻm nghỉ việc lâu lâu rồi mà nhỉ, tao với ẻm có làm éo gì đâu mà loằng ngoằng. F1 lại cười kêu thôi ko phải giả ngu ngơ, chị cong trước kể với em cả rồi...



Đm, đúng là trước tao có hay chơi với em Cong, nhưng đó mặc nhiên là tình đồng chí, chưa bao giờ có đụng chạm da thịt nào chứ đứng nói chuyện lăng nhăng. Tao hỏi F1 rằng vậy cong kể như thế nào, F1 bảo thì chị ấy kể là có thời gian cặp với anh, cũng kiểu fwb, chả ảnh hưởng gì sất, 2 người còn đi nhà nghỉ buổi trưa nữa cơ mà. Chết thật, thế này thì quá lắm rồi, chắc chắn con mẹ Cong kia nhân lúc chị em ngồi buôn dưa lê vui mồm nói phét, mang tiếng tao chết mất. Tao lắc đầu, đéo tin bọn đàn bà nữa. Tao bảo thôi anh ko chở em ra bến xe nữa đâu, chứ ko mai lại có thông tin anh fwb với em thì ăn cứt. F1 kêu hihi,lo gì anh, em sẽ giữ kín mà. Gớm mặt, con ranh này làm như húp được nó ngay ấy. Ẻm sắp xếp xong đồ thì kêu anh ra ngoài cho em thay quần áo. Tao bảo cứ thay đi, anh ko làm gì đâu. Ẻm cười vớ cái chổi lông bảo ngài có ra ko đây. Mẹ kiếp, làm xe ôm miễn phí chả được tí thù lao mẹ gì cả.



Chở em ra bến xe, đứng nói chuyện được vài câu rồi ẻm lượn, tao đang định về thì lại đụng mặt Phấn, thật là có duyên quá. Tao hỏi phấn đi đâu ra đây, ẻm kêu đi về, định mai mới về nhưng xem tình hình này ko ổn nên về luôn. Tao bảo xe chạy mấy giờ, ẻm kêu thông thường giờ này có xe rồi mà hôm nay ko thấy, đang sợ cấm tuyến nên xe nghỉ...



Phấn gọi điện cho nhà xe, đúng là xe nghỉ thật, ít khách nên nghỉ. Tao hỏi phấn thế xử lý sao, ẻm kêu đành chờ đến tối đi xe lào cai yên bái theo đường cao tốc rồi tính tiếp, xe ấy hình như đêm mới chạy. Tao buột miệng nói vậy chờ đến bao giờ, thôi thuê tạm nhà nghỉ mà nghỉ ngơi chứ, dịch bệnh này ở ngoài đường làm gì. Ẻm cũng tự nhiên nói vâng đành thế chứ biết thế nào, anh chở em nhé. Tao nghĩ bụng, tình cũ ko rủ cũng đến là đây sao. Nhưng đương nhiên là đéo được phép, nhỡ bị phát hiện thì xác định ăn cứt. Mà từ chối thì biết nói thế nào, nãy còn vừa chở em đồng nghiệp đi được cơ mà. Thôi đm, xác định số hôm nay phải làm xe ôm rồi, vậy là bảo phấn lên xe. Phóng 1 mạch vào nhà nghỉ tít khu gần sân vận động cho kín, xách đồ cho ẻm lên phòng, thế beep nào vào phòng tự dưng 2 đứa nhìn nhau, tao cảm giác người nóng bừng, con chim dường như biết nói, nó cứ hối thúc là 1 lần thôi mà, ko sao đâu ông chủ. Lý trí thì quát lên con chim kia câm mồm, 1 lần hay 10 lần cũng giống nhau cả thôi, khác nhau phải là không và có. Kệ mẹ chon chim và lý trí cãi nhau, tao mở mồm nói theo tiềm thức Mình có nên quan hệ không em



Phần mỉm cười bảo tình yêu của 2 đứa mình ngày xưa đẹp anh nhỉ, ko biết bây giờ có còn đẹp như xưa. Phấn đứng dậy, lại kéo rèm kín rồi từ từ cởi cúc áo, nước da vẫn trắng mịn như thuở nọ, từng món đồ lần lượt bung ra nằm chỏng chơ trên giường, khi không còn gì trên người, phấn từ từ bước lại giường, nằm xuống, lấy chăn che đi vài chỗ nhạy cảm. Đm, thế này mà ko đi tới chắc chỉ có nổ chim mất. Tao cũng vội vàng gột bỏ vải vóc áo quần, trèo lên giường rồi từ từ thám hiểm. Đến lúc thấy rõ sự ướt át, tao vùng dậy, mạnh mẽ, ọt 1 tiếng. Đm, vậy là đã gây nên tội lỗi rồi, đầu óc bỗng cuồng quay, hình ảnh gia đình hạnh phúc, nụ cười của vợ, tiếng bi bô con trẻ, mọi thứ hiện rõ rồi lại mờ dần mờ dần. Tao cảm thấy khó thở vô cùng, tao muốn thét lên là ko được, tôi ko muốn thế, ko phải tôi...



Bỗng nghe tiếng gọi anh anh, anh sao thế, tao mở choàng mắt, thấy thằng cu con gác nguyên cả 2 chân lên ngực bố, nước dãi nó chảy ướt 1 tí ở gối, nhìn ngủ ngon lành, dáng điệu đầy vẻ phong lưu của bố. Vợ thì hỏi anh sao thế, thấy ấm ứ ấm ứ mãi. Tao bảo ôi mơ ngủ sợ vãi, gặp ác mộng. Tiếng oe oe cậu 3 khóc, vợ quay sang bảo ngoan ngoan mẹ đây mẹ đây. Tao nhẹ nhàng gạt chân cậu hai ra khỏi ngực. Hít sâu rồi thở phào một hơi, may thật, tí nữa thì ướt quần...



Hết

Đăng bởi:
Miêu tiểu miêu
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom