• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Hồ Sơ Bí Ẩn Full Dịch 2023 (1 Viewer)

  • ho-so-bi-an-2154.html

Chương 2154: Trình lân (3)




Trình Lân thu lại vẻ mỉa mai của mình.



Anh ta trầm ngâm, rũ mắt nhìn mặt bàn



“Chuyện này cũng đã thay đổi?” Tôi suy đoán, trong lòng lại không tin lắm



Trình Lân vừa tới thế giới tương lai đã làm ma vương, được người bình thường kính sợ, hiện giờ toàn thân đầy âm khí, còn cực kì cô đặc, không giống ma vương bình thường lắm



Bản chất linh hồn của anh ta thì không thay đổi



Cha anh ta vẫn là ma vương thế giới tương lai, mẹ anh ta cũng vẫn là người bình thường ở thế giới hiện thực.



Trình2Lân cất giọng khe khẽ: “Họ vẫn còn



Mẹ tôi..



đã tìm về đây...”



Anh ta vừa nói như thế, tối liền nhớ ra



Mẹ anh ta đã đến thế giới tương lai trước một bước



Tôi giật mình, nhìn khuôn mặt không cảm xúc của Trình Lân, liền trào lên dự cảm xấu nhất.



“Bà ấy..



đã biến thành quái vật?” Tôi hỏi.



Trình Lân gật đầu, rồi lại lắc đầu.



Tôi nhìn Trình Lân tỏ vẻ không hiểu.



“Chưa..



lúc tìm đến đây, thì chưa



Vẫn như người bình thường.” Trình Lân khẽ nhếch mép: “Mà cũng không giống người bình thường lắm..



Dẫu sao bà ấy cũng đến trước một bước..



bà9ấy không xuất hiện ở Dương Sơn ngay, mà sống ở đây mấy năm, đã thích nghi với nơi này



Dương Sơn xuất hiện..



ký ức của bà ấy cũng bị bóp mép



Có điều, nội dung bị bóp méo là xóa bỏ ký ức về Dương Sơn



Bà chỉ nhớ mình vốn là người Dân Khánh, kết hôn với một mà vương, đến một hôm thì thình lình xuyên không..



Chờ cha tôi, cũng tương tự



Ông ấy ngỡ rằng mình đã lạc đến Dân Khánh, nhọc nhằn lắm mới về được đây, an cư lập nghiệp ngay tại Dương Sơn



Còn tôi...” Trình Lân chỉ chỉ6mình: “Đứa con vô dụng của ma vương, mất trí nhớ tạm thời, não không bình thường lắm, khiến cha tôi lao tâm khổ tử.”



“Sau khi cha anh và anh đến đây, đã tìm được mẹ anh...”



“Đúng vậy, đã tìm được, đón về



Cha tôi đã thuyết phục mẹ, giết chết mẹ



Mẹ biến thành ma, cũng làm ma vương



Một nhà ma vương.” Trình Lân cười mấy tiếng, nhưng trong ánh mắt thì không có niềm vui: “Sau khi biến thành ma vương, bà ấy liền trở nên khác thường



Giống hệt tôi.”



“Bà nhớ lại cuộc đời thực sự của mình.”



Tôi cũng đã từng0trải qua chuyện như vậy, chỉ là, từ đầu tôi đã biết đến năng lực của mình, chuyện xảy ra với người khác và chuyện xảy ra với mình có khác biệt rất lớn, nhưng sẽ không khiến người ta hoang mang mất tự chủ.



Trình Lân ngoảnh đầu qua, nhìn ra ngoài cửa sổ



“Bà ấy vẫn còn chứ.” Tần Sơ khẽ hỏi.



“Còn.”



Tần Sơ thở phào một hơi.



“Ở thành phố đó?” Tôi nhướng mắt nhìn ra ngoài cửa sổ



Âm khỉ rời rạc trong không khí



Từ đây trồng ra, có thể nhìn thấy một tòa lầu giảng đường khác của trường, nhưng theo7phương hướng thì từ đây qua đó, chắc chính là thành phố đang có âm khi phát tán ra.



“Phải.”



“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Tần Sơ sốt ruột hỏi



Trình Lân thu hồi ánh mắt: “Trong thế giới ngày xưa, có một dạng người gọi là người có năng lực đúng không?” Sắc mặt Tần Sơ không còn dễ coi lắm



“Đúng vậy.” “Người có năng lực, người bình thường



Người có năng lực đến đây, mọi thứ đều bình thường



Thế nhưng, người bình thường đến đây thì sẽ biến thành quái vật mang tính ngẫu nhiên



À, nghĩa là biến thành quái vật vào khoảng thời gian ngẫu nhiên.”



“Cũng không phải ngẫu nhiên..



nhưng, không tìm ra quy luật.” Tôi đính chính cách nói của Trình Lân, nhưng không giải thích rõ hơn.



Trình Lân tỏ vẻ đã hiểu, nói tiếp: “Mẹ tôi chắc cũng là một người có năng lực



Cụ thể năng lực là gì thì chúng tôi đều không rõ lắm



Bà ấy chưa từng biến thành quái vật



Bà ấy sống ở đây rất gian khổ, nơm nớp lo sợ, còn bị trả thù..



Những người trước đây cha tôi từng gây thù, đã phát hiện ra bà ấy



Bà ấy suýt chết mấy lần, còn chút nữa là không thể đợi đến lúc chúng tôi đến



Cũng may, cha tôi đã mất tích khỏi nơi này rất lâu..



Sau khi quay về đây, ông ấy cũng lần theo manh mối này, mới tìm ra mẹ tôi



Ông khuyên bà ấy biến thành ma vương..



Tôi không phản đối



Vì tôi nghĩ, như thể cũng rất tốt



Thế giới này thực sự quá nguy hiểm



Mẹ tôi tuy là người có năng lực, nhưng chắc chỉ là loại năng lực tương đối mơ hồ kiểu như gặp dữ hóa lành, nó không dễ khống chế



Biến thành ma vương, sẽ có nhiều biện pháp hơn chút.”



Trình Lân gượng cười: “Ai ngờ..



tôi đã bỏ cuộc từ lâu rồi



Họ không nhớ tôi, nhớ nhầm, kiểu vậy đó



Nào ngờ sau khi biến thành ma vương, mẹ tôi liền bắt đầu đau đầu



Trạng thái của bà ấy rất tệ



Hôm nọ, bà ấy đột nhiên..



đột nhiên nhớ lại tất cả mọi chuyện



Nội dung ký ức từng bị bóp méo, những chuyện xảy ra trước đây mà chỉ mỗi tôi và bà ấy còn nhớ



Bà ấy vốn luôn than vãn muốn trở về



Bà ấy cùng cha tôi ôn lại chuyện ngày xưa, ký ức của hai người không khớp với nhau



Bà ấy đã nói chuyện với tôi, tôi có thể thuận theo ý tứ của bà ấy mà nói



Nhưng tôi cũng cảm thấy, bà ấy có hai đoạn quá khứ xung đột lẫn nhau, bà ấy thường lẫn lộn những ký ức này



Một mình bà đã lưu lạc ở nơi này nhiều năm như thế, sống cũng khổ sở



Có lẽ chính vì những thứ này đều đang đè nặng lên bà, cộng thêm mồi lửa cuối cùng kia..



nên bà ấy thình lình..



biến thành quái vật.”



Phòng họp chìm vào im lặng.



Trình Lần thở hắt ra một hơi: “Bà ấy bị cha con tôi dụ ra khỏi Dương Sơn, cha tôi đã áp chế bà ấy



Đó chỉ là tạm thời



Chúng tôi không có bất kì cách nào



Bà ấy không nhận ra chúng tôi, chỉ muốn phá hoại, phá hoại mọi thứ..



chủng tôi chỉ còn cách thay nhau canh chừng bà



Lòng người ở Dương Sơn xao động, cũng đã truyền ra thế giới bên ngoài một ít thông tin.”



Trình Lân nói đến đây, vẻ mặt đầy buồn bã



Anh ta mệt mỏi xoa xoa thái dương.



“Chúng tôi không trụ nổi mấy ngày



Cha tôi vốn là một người yếu đuối



Mấy ngày đó, tôi cũng bắt đầu ngờ vực ký ức của mình phải chăng đã có vấn đề



Tôi không biến thành quái vật..



có lẽ sớm muộn gì cũng sẽ biến thành quái vật.”



“Thành phố ấy, là ảo ảnh?” Tôi hỏi.



Trình Lân nhìn tôi: “Ừ



Ở đó, là Dương Sơn, Dương Sơn thực sự.”



“Là năng lực của anh?”



“Không, của một cô gái



Một cô gái ở Dương Sơn



Cũng như tôi...” Trình Lân bỏ tay xuống: “Có điều, cô ấy không có cha là ma vương



Cô ấy cũng sống trong nơm nớp lo sợ giống hệt mẹ tôi những năm ấy



Do lòng người ở Dương Sơn xao động, cô ấy muốn nhận đó bỏ trốn



Cô ấy luôn mong muốn về lại thế giới hiện thực, nhưng lại không biết phải làm cách nào



Cũng vì ma xui quỷ khiến thế nào, mà cô ấy suýt bị mẹ tội giết chết, thình lình sử dụng ra năng lực



Trước đó cô ấy không biết mình có năng lực như thế.”



Hiểu biết của Trình Lận về năng lực vẫn chỉ dừng lại ở mức rất ít.



Cô gái mà anh ta đang kể, e là trong thời khắc sống chết đã bùng phát lên chấp niệm mãnh liệt, mới có được năng lực,



“Cô ấy tạo ra một Dương Sơn, là giả và cũng là khu Dương Sơn thật



Mẹ tôi được nhốt trong đó, suốt ngày phá hoại thành phố



Sau đó, cô ấy sẽ tạo dựng lại thành phố ấy



Tạm thời..



chỉ dựa vào đó để cầm cự



Cha tôi đang ở bên đó canh chừng, còn tôi trở về quản lý nơi này, cũng đang muốn tìm một người có năng lực thích hợp hơn...”



“Tôi e rằng anh sẽ không tìm ra người có năng lực như thế”.” Tôi hắt nước lạnh vào mặt Trình Lân.



“Dân số trong Dương Sơn không sánh bằng Dân Khánh, nhưng ở đây cũng có...” “Anh hiểu nhầm rồi



Ở đây không có nhiều người có năng lực như thế đâu.” Tôi ngắt lời Tình Lân: “Tất cả bọn họ chưa biến thành quái vật, là vì những người cùng bị bắt qua đây với khu Dương Sơn và những người bị bắt khác..



họ đều không còn là người ở thế giới chúng ta nữa rồi, cũng không thể có được năng lực như ở thế giới chúng ta.” Tôi nhìn Trình Lân tỏ vẻ sững sờ, không chút giấu giếm nói tiếp: “Vừa rồi tôi đã xem qua



Linh hồn vẫn còn thuộc về thế giới chúng ta chỉ còn mỗi anh, tôi và anh ta...” Tôi chỉ Tần Sơ, lại chỉ ra ngoài cửa sổ: “Và hai người ở hướng của thành phố kia



E rằng hai người ấy là cha anh và cô gái mà anh đã kể.” Trình Lân dần bình tĩnh lại: “Vậy thì đến chỗ khác tìm...” “Vô ích.” Tôi lắc đầu: “Từ người có năng lực trở lại thành người bình thường, rồi lại biến thành quái vật..



rồi không thể biến ngược trở lại được nữa.”



Năng lực của tôi cũng không thể làm được chuyện này



“Cậu dựa vào đâu mà nói thế.” Trình Lân nhìn sang tôi, ánh mắt bén ngót, kìm lại cơn giận



“Vì tôi đã từng gặp quái vật như thế.” Tôi nhìn thẳng vào mắt Trình Lân.



Con Behemoth đó.



Bây giờ tôi đã vô cùng chắc chắn, nó chính là Thang Ngữ



Khác ở chỗ, chắc là Thang Ngữ đã tự mình chọn việc bỏ làm người có năng lực



Có lẽ anh ta đã hoàn thành chuỗi biến hóa này ngay trước mặt Diệp Thanh, dùng linh hồn của mình để chứng minh cho sự liên hệ và sự thật giữa hai thế giới.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom