• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Đỉnh Cao Phú Quý (7 Viewers)

  • Chương 349-354

Edit: Vasterel
Chương 349: Thật là buồn cười
Khi Trình Uyên lần đầu tiên đến Tập Đoàn Cẩm
Đông, ai cũng nghĩ anh là nhị thiếu gia con nhà giàu
mới ra trường không hiểu chuyện gì, mặc dù đối
mặt với Lý Quế Như, không ai dám phản đối anh,
nhưng trong lòng mọi người đều không phục.
Nhưng mà, trong khoảng thời gian ngắn này, thủ
đoạn của Trình Uyên lần lượt được bày ra trước
mặt bọn họ, bất kể đối ngoại là túc trí đa mưu, thì
vẫn là đối nội mạnh mẽ vang dội, đều là khiến cho
mọi người kinh ngạc không thể tin được.
Trong bất tri bất giác, uy tín của Trình Uyên đã
được nâng cao trong giới lãnh đạo cấp cao của Tập
Đoàn Cẩm Đông công nhận.
Dần dần, anh trở thành trụ cột của cả Cẩm Đông.
Tuy nhiên, trong thời gian này, vị trí chủ tịch Tập
Đoàn Cẩm Đông do Hoàng Đại Cường đảm nhiệm,
Trình Uyên không có mặt, khiến cho mọi người vô
cùng lo lắng.
Edit: Vasterel
Cuộc sống ăn chơi xa đọa của Hoàng Đại Cường
khiến ai cũng nghiến răng căm ghét.
Còn các công ty hay tập đoàn khác, đều khinh
thường Tập Đoàn Cẩm Đông đã lên đến đỉnh điểm
chưa từng có, khiến các tiền bối của Tập Đoàn Cẩm
Đông cảm thấy rất khó chịu và rất rất khó chịu.
Và cuối cùng...
Trình Uyên đã trở lại!
Tập Đoàn Cẩm Đông lúc trước, cũng sẽ trở lại!
...
...
Trong phòng hội nghị, cuộc họp tố cáo tội trạng
Tập Đoàn Cẩm Đông vẫn đang diễn ra sôi nổi, mọi
người tranh nhau chen lấn nô nức tấp nập phát
biểu..
Edit: Vasterel
Đúng vậy, một phòng hội nghị đơn giản giờ đây
đã hoàn toàn được chuyển đổi thành một cuộc họp
tố giác dành riêng cho Tập Đoàn Cẩm Đông.
Dưới sự “lãnh đạo” của Bạch Ngạn Bân, tất cả
hàng chục công ty nhắm vào Cẩm Đông,và cùng là
kẻ thù của Cẩm Đông, cũng đồng loạt nhảy ra khỏi
mặt nước.
Bành Vĩ cảm thấy khó chịu, nhưng vẻ mặt lại rất
nghiêm túc.
“Được, được rồi, chuyện Tập Đoàn Cẩm Đông bắt
nạt mấy năm qua ở Tân Dương là vi phạm nội quy,
chính là sơ suất quản lý Thương Minh của chúng
tôi.” Hắng giọng, Bành Vĩ vươn tay . ra hiệu mọi
người im lặng.
Sau đó hắn ta nói tiếp, "Tuy nhiên, vì mọi người
đã báo cáo và liệt kê chứng cứ, , Thương Minh
chúng tôi,nhất định sẽ không ngồi yên."
"Được rồi, với tư cách là phó chủ tịch Thương
Minh, tôi vẫn có một số quyền lực. Cuộc họp hôm
Edit: Vasterel
nay sẽ kết thúc ở đây. Sau khi trở về, tôi sẽ tổ chức
hội thảo triển khai lệnh cấm Tập Đoàn Cẩm Đông
trong thời gian sớm nhất."
Lời nói của Bành Vĩ khiến cho Bạch Ngạn Bân cảm
thấy hào hứng.
Hắn thầm nói, tuy rằng Trình Uyên mất trí nhớ,
tân chủ tịch đối với mình không quen, nhưng dù sao
Cẩm Đông cũng là sản nghiệp Trình gia, Trình Uyên
ơi Trình Uyên cho dù sau này có khôi phục trí nhớ,
ta nghĩ. Ngươi còn oai phong nữa không?
Còn có Bạch An Tương nữa.
Khi đó, ta sẽ trả lại tất cả những sỉ nhục mà các
ngươi đã gây ra cho ta.
...
Một số người chỉ nhớ rằng những người khác đã
làm hắn xấu hổ, nhưng đó là có chọn lọc quên đi
những tổn hại mà hắn đã làm cho người khác.
Edit: Vasterel
Trình Uyên ở Bạch gia hai năm, Bạch Ngạn Bân
liền nhắm vào anh hai năm, kể cả Bạch An Tương
cũng bị hắn ức hiếp.
“Bành tiên sinh, chuyện này làm phiền ngài.” Lúc
này, Bạch Ngạn Bân đại diện cho Thẩm Lệ, coi như
trở thành thủ lĩnh của đám người này, cười nói: “hội
nghị đã kết thúc rồi, các vị lãnh đạo của Thương
Minh lặn lội từ xa đến đây, Bạch mỗ mạn phép mở
bàn tiệc lên lầu ba của khách sạn này, mời Bành tiên
sinh và các vị lãnh đạo có mặt ở đây lên dùng bữa. "
Bành Vĩ dứt khoát liếc nhìn Bạch Ngạn Bân, trên
mặt dần dần lộ ra nụ cười. "chỉ là dùng bữa thôi,
nhìn xem cũng trưa rồi, vậy chúng ta..."
"Đợi chút!"
Cũng đúng lúc này, một giọng nói già nua nhưng
đủ vang dội đột nhiên vang lên.
Nghe thấy âm thanh này, trong đại sảnh, tất cả
các ông chủ lớn, bao gồm cả người của Thương
Minh, đều theo tiếng hô nhìn lại..
Edit: Vasterel
Trước cửa đại sảnh phòng hội nghị, một ông lão
già nua với mái tóc bạc trắng, chống gậy đang đẩy
vào.
Nhìn thấy cố nhân, Bạch Ngạn Bân sững sờ.
"Ông ơi, sao ông lại ở đây?"
Không sai, người tới chính là gia chủ Bạch gia lúc
trước, Bạch lão thái gia.
Sau khi Bạch lão thái gia bước tới hội trường,
dưới ánh mắt của mọi người, ông lão lớn tiếng nói:
" Các ngươi nói không đúng, ta có chuyện muốn
nói."
Bành Vĩ khẽ nhíu mày, đứng dậy hỏi: "Vị lão tiên
sinh này, ngài ... có gì muốn nói sao,vậy xin mời."
Bạch lão gia tử đảo mắt một vòng, rồi từ từ bước
đến chỗ Bạch Ngạn Bân, thở dài "Ngạn Bân, nghe lời
ông nội, đừng làm rộn nữa."
Edit: Vasterel
Bạch Ngạn Bân cũng cau mày, "Ông nội, chuyện
này không liên quan gì đến ông nội, tốt hơn hết ông
nội đừng quản vào."
Bạch lão thái gia lắc đầu, buồn bực nói: “Trước
kia là ta quá hồ đồ, hiện tại ta đã nghĩ rõ ràng, Thiếu
Lâm cũng là con trai của ta, An Tương cũng là cháu
của ta cũng giống như cháu, chúng ta đều là có
quan hệ máu mủ ruột thịt. "
"Trình Uyên và An Tương vốn đã rất khó khăn, cháu
đừng có gây chuyện với với bọn hắn nữa được
không?"
Bạch Ngạn Bân im lặng.
Trong hội trường im lặng, mọi người đều dán mắt
vào cặp ông cháu này.
Nói cách khác, Bạch lão thái gia từng là gia chủ
Bạch gia, những vị ông chủ lớn ở đây cũng có rất
nhiều người biết đến, nhưng ...
Edit: Vasterel
Chỉ là những người này không hiểu tại sao Bạch
lão thái gia trong khoảng thời gian ngắn lại có vẻ già
đi nhiều như vậy.
Bành Vĩ thấy ông lão gặp Bạch Ngạn Bân, Bạch
Ngạn Bân vừa nói vừa hành động khá ăn ý, lại có
hứng thú kết bạn nên cũng không vội, cứ như vậy
yên lặng quan sát bọn họ.
“Được không?” Đôi mắt đỏ ngầu của ông lão
thoáng qua, thành khẩn hỏi lại.
“được.” Bạch Ngạn Bân cười nhẹ nói.
“Thật sao?” Nghe vậy, ông lão có chút kinh ngạc.
"Thật cái đầu của ông!"
Bạch Ngạn Bân đột nhiên tức giận, đẩy mạnh ông
lão ra.
Ông cụ đã già đến mức không chịu nổi sức đẩy
của hắn ta,liền bước lùi lại hai bước , rồi ông cụ ngồi
trên mặt đất, gậy chống văng sang một bên.
Edit: Vasterel
Khung cảnh vắng lặng hơn.
Cảnh tượng này khiến mọi người sửng sốt.
Nhiều người quen biết Bạch lão thái gia ở đây đều
biết ông lão là ông nội của Bạch Ngạn Bân.
Nhưng mà.
Bạch Ngạn Bân vậy mà lại "đánh" chính ông nội
của mình?
Ông lão không thể tin nổi, lại bị Bạch Ngạn Bân
đẩy ra, đôi mắt già nua nhìn Bạch Ngạn Bân đều đờ
đẫn ra.
thất vọng!
Tuyệt vọng!
Đau thương!
Edit: Vasterel
Trên người ông lão, dường như một lúc tụ lại
nhiều cung bậc của cảm xúc.
“Ông nội, ông đừng quên, tôi là người thừa kế
nghiêm túc của Bạch gia.” Bạch Ngạn Bân nghiến
răng, chỉ vào Bạch lão thái gia đang ngồi dưới đất
quát lớn, “Bọn hăn chỉ là một đứa con gái của đứa
con hoang cùng với một đứa con rể. ông hết lần này
đến lần khác thiên vị cho bọn hắn. ông có phải là già
đi mà hồ đồ rồi không? Có phải mắt cũng mù rồi
không? "
“Ta thiên vị bọn hắn sao?” Bạch lão thái gia tự
lẩm bẩm một mình, sau đó nở nụ cười gượng gạo
và tự giễu.
"ta thiên vị bọn hắn ... ta thiên vị bọn hắn..."
Hai tay chạm đất, quỳ trên mặt đất rồi từ từ đứng
dậy.
Khi một người về già, dù có vấp té đứng dậy thì tư
thế của người đó cũng trở nên rất xấu xí.
Edit: Vasterel
Run rẩy đứng lên.
“Không phải sao?” Bạch Ngạn Bân lạnh lùng nói,
“Lúc bị Trình Uyên bắt nạt ông đã ở đâu?
"Là ông làm cho tôi phải quỳ gối trước mặt hắn ,
rất xấu hổ. Là ông ... nhìn tận mắt để hắn đánh đập
tôi. Thử hỏi, dự án mới của Bạch gia. Ông không để
cho tôi làm chủ, lại vẫn cứ giao cho một đứa cháu
cái của đứa con hoang của ông, ông xem đây có
phải là thiên vị hây không.”
ôngcụ run lẩy bẩy, ông khó nhọc lắm mới đứng dậy,
rồi cúi xuống nhặt cây gậy chống.
Nhưng Bạch Ngạn Bân đã bay lên, đạp gậy đi mất.
Ông lão thân mình khẽ lắc, cúi xuống lắc đầu chua
chát.
"nực cười, thật là nực cười khi ta vẫn luôn coi
ngươi là hi vọng của Bạch gia, thật nực cười cho đến
mức này, ta vẫn muốn cứu ngươi."
"Thật nực cười ... Thật là buồn cười!"
Edit: Vasterel
Chương 350: Thuận tay đánh
Bước một bước gần như tính bằng centimet, Bạch
lão thái gia run rẩy đi đến chỗ để chiếc gậy chống,
rồi vất vả nhặt nó lên.
"không nên cứu ... không nên cứu..."
Trong suốt quá trình này, mọi người đều thở
phào, tất cả mọi người giữ yên lặng, cho nên, lão
thái gia một mực lẩm bẩm, rất nhiều người đều
nghe được.
Bạch Ngạn Bân nheo lại ánh mắt, nhìn chằm chằm
Bạch lão thái gia, khóe miệng nhếch lên mộtvẻ cười
nhạo.
"ông cứu tôi?"
"Nghe hay đấy, cmn chứ tôi cần ông cứu sao? Nói
cho cùng, ông không phải là vì Trình Uyên, vì một
người ngoài sao?"
"Cứu tôi? Tôi cần ông cứu sao?"
Edit: Vasterel
Bạch lão thái gia mặc kệ Bạch Ngạn Bân,thân thể
ủ rủ, mà là từng bước đi về phía cửa, chống gậy
hướng về phía cổng.
Nhìn từ phía sau, ông cụ là một ông già bình
thường không thể tầm thường hơn được nữa.
Một ông già từng được con cháu đầy đàn và được
mọi người ngưỡng mộ, nhưng giờ đây cô đơn không
ai đoái hoài đến.
Bóng lưng của ông cụ rất cô đơn, rất nhiều ông
chủ mềm lòng và cảm thấy rất đáng thương.
ông cụ bước tới cửa đưa bàn tay run rẩy, chưa kịp
chạm vào cửa thì cánh cửa đã được mở ra.
Bạch lão thái gia khẽ giật mình, sau đó chậm rãi
ngẩng đầu.
Một gương mặt vô cùng quen thuộc hiện ra trước
mặt ông cụ.
Edit: Vasterel
Trình Uyên vươn tay đỡ lấy Bạch lão thái gia, nói:
"ông ơi, chuyện ở đây, ông không nên dính vào."
Bạch lão thái gia một mặt buồn bã nói, "ông
muốn động vào, nhưng không thể động được."
“Tìm một vị trí thoải mái ngồi xem sao?” Trình
Uyên hỏi.
Bạch lão thái gia lắc đầu "Không."
"vâng."
Trình Uyên quay đầu nhìn thoáng qua.
Kim Kiệt phía sau nhanh chóng kế vị Trình Uyên
dìu Bạch lão thái gia đi ra ngoài cửa.
Hiện tại Trình Uyên xuất hiện, rất nhiều người
đều không biết là ai đến, và là ai đang nói chuyện
với ông lão này.
Nhiều người nhao nhao nhón nhón cái cổ nhìn ra.
Edit: Vasterel
Mãi cho đến khi ông lão được Kim Kiệt dìu rời đi,
Trình Uyên chính thức mới thực sự xuất hiện trước
mặt mọi người.
Thế là.
Toàn hội trường đều bị sốc.
“Trình Uyên?” Bạch Ngạn Bân đột nhiên nheo
mắt lại.
Nghe thấy Bạch Ngạn Bân nhắc tới Trình Uyên,
Bành Vĩ cũng hơi nhíu mày.
Trình Uyên là ai?
Tại sao cái tên này lại nghe quen thuộc đến vậy?
Đột nhiên, một tài liệu hiện ra trong đầu hắn.
Đó là một báo cáo bí mật, và nói rằng người giết
Chu Kiệt là một thanh niên tên là Trình Uyên.
Edit: Vasterel
Thương Minh từ kinh thành phát tới thông điệp
việc này, không cần qua quan chức, chỉ cần giải
quyết riêng, ai có thể báo thù cho Chu Kiệt, khôi
phục thể diện cho Thương Minh, thì liền ngồi ngay
ghế chủ tịch Thương minh Tỉnh Giang Bắc.
Trình Uyên đi về phía Bạch Ngạn Bân.
Bạch Ngạn Bân đột nhiên hoảng sợ.
Phía sau Trình Uyên, mọi người lần lượt đi theo
sau vào hội trường.
Đó là người của Tập Đoàn Cẩm Đông.
“ngươi khôi phục trí nhớ rồi sao?” Bạch Ngạn Bân
hỏi, vì nhìn thấy vẻ mặt Trình Uyên như thường.
Đứng trước mặt Bạch Ngạn Bân, Trình Uyên khẽ
cười.
Sau đó...
Edit: Vasterel
“Bốp!” Một cái tát giáng xuống mặt hắn một cách
nặng nề.
Bạch Ngạn Bân xử trí không kịp đề phòng, bị Trình
Uyên làm cho một phát suýt chút nữa ngã xuốn đất.
"Trình Uyên, ngươi dám ...!"
Bạch Ngạn Bân chưa kịp nói xong, Trình Uyên đột
nhiên lớn tiếng nói: "Trả lời câu hỏi của ngươi, ta,
chưa từng mất trí nhớ, làm sao có thể khôi phục
được?"
“A?” Bạch Ngạn Bân một mặt kinh ngạc.
Sau đó...
“bốp!” Lại một cái tát đến từ trái tay hay tay trái
đều được,và một lần nữa Trình Uyên lại thưởng cho
Bạch Ngạn Bân một cái tát.
Bạch Ngạn Bân bị vả cho xoay cả người, trong nháy
mắt tức giận "Trình Uyên, con mẹ nhà ngươi dám
đánh ta, ta liều với ngươi!"
Edit: Vasterel
Hắn ta nói xong liên vồ lấy Trình Uyên.
"Bụp!"
Không đợi hắn tới gần, Trình Uyên đã giơ chân
một cước đá vào ngực hắn, trực tiếp quỳ rạp xuống
đất.
"Ta đánh ngươi vì ngươi vô lễ với người lớn tuổi!"
"Ta đánh ngươi vì ngươi vô lễ với người thân!"
"Ta đánh ngươi vì ngươi thấp kém,và kém cỏi!"
"Ta đánh ngươi vì ngươi đáng bị đánh!"
Sau đó, Trình Uyên lại giơ chân một cước gạt
(một cước chỉ gạt chứ k đá ) Bạch Ngạn Bân xuống
đất. "niệm tình ngươi Trên danh nghĩa là anh họ của
An Tương, hết lần này tới lần khác ta đã bỏ qua cho
ngươi, nhưng ngươi càng ngày càng trầm trọng lấn
sâu vào tìm con đường chết, ngươi nói ngươi có
đáng bị đánh hay không?"
Edit: Vasterel
Bạch Ngạn Bân mặc dù có nặng hơn 100 cân, có
thể đối mặt với Trình Uyên nhưng hoàn toàn không
thể ngồi dậy ngay được, và không có chút sức đánh
trả nào cả.
Chủ yếu hiện tại Trình Uyên cũng đã thay đổi.
Được Bạch Long huấn luyện và còn tiếp nữa.
Cùng Chiến đấu với đao,kiếm thật , súng thật và
đây cũng là cách tốt nhất để nâng cao sức mạnh,
hơn nữa, Trình Uyên cũng đã trải qua sinh tử trùng
phùng.
huống chi Bây giờ là Bạch Ngạn Bân, cho dù là vài
tên côn đồ cùng tiến lên, cũng có thể không phải là
đối thủ của Trình Uyên.
Bạch Ngạn Bân bị Trình Uyên đạp ngã xuống đất,
vừa tức vừa hận lại phẫn nộ.
“Trình Uyên, con mẹ nó ngươi đừng tự cao tự đại,
một lát nữa sợ ngươi muốn khóc cũng khóc không
Edit: Vasterel
được.” Bạch Ngạn Bân dùng ánh mắt đầy oán hận
hét lên với Trình Uyên.
"to gan!"
Lúc này, Bành Vĩ của Thương Minh đột nhiên quát
lớn một tiếng, "Ngươi là ai? Tại sao dám đánh người
trong phòn hội nghị?"
“cút ngay, nếu không cút chúng tôi sẽ gọi cảnh sát
ngay bây giờ!” Thương Minh và những người khác.
Nghe vậy, Trình Uyên sửng sốt, quay đầu nhìn
Bành Vĩ, hỏi "Ngươi là ai?"
Bành Vĩ hung tợn nhìn chằm chằm.
Bạch Ngạn Bân đột nhiên cười nhạo nói: "ha ha,
Trình Uyên, không ngờ ngươi còn xúc phạm đến
người của Thương Minh. Vị tiên sinh này chính là
phó chủ tịch Thương Minh Bành tiên sinh."
Trong lời nói của Bạch Ngạn Bân có hàm ý, thật ra
Trình Uyên cũng không có thời gian để xúc phạm cái
Edit: Vasterel
gọi là Bành tiên sinh này, nhưng mà Bạch Ngạn Bân
đã nói trước một bước, cho nên hắn ta đang cố ý
tạo ra cho Thương Minh và Trình uyên đấu đá
nhau..
“E rằng bây giờ ngươi cút còn không kịp, bởi vì
Tập Đoàn Cẩm Đông các ngươi làm quá nhiều
chuyện ác, ức hiếp thương trường, Thương Minh đã
quyết định cấm chế tập đoàn của các ngươi.” Bạch
Ngạn Bân từ trên mặt đất bật dậy, chế nhạo nói:
"Đã thế còn dám đánh ta.Tiếp theo đây, cho dù
ngươi có quỳ xuống van xin ta đi chăng nữa, ta cũng
không cho ngươi có cơ hội lật ngược tình thế. "
" Đắc tội Thương Minh, ngươi chỉ có một con
đường chết, vẫn là sớm còn để kịp chạy về nông
thôn sống đấy. Về phần Bạch An Tương ... Này ... Ta
đoán chừng, Thẩm Hoa của tập đoàn Thẩm thị sẽ
rất có hứng thú." "
Bạch Ngạn Bân nói câu cuối cùng bằng giọng nói
mà chỉ có hắn và Trình Uyên mới có thể nghe thấy.
Edit: Vasterel
Ngoài Bạch Ngạn Bân, mấy ông chủ lớn đi theo
Bạch Ngạn Bân lúc này cũng nhảy ra kêu lên "Trình
Uyên, ngày lành của ngươi đã đến."
"Đúng vậy, chúng ta sẽ không sợ ngươi nữa."
" Tập Đoàn Cẩm Đông từ hôm nay trở đi, sẽ
không tồn tại nữa!"
"tốt hơn hết, ngươi nên làm cái gì đó đi?"
Đối mặt với sự ồn ào của đám vịt này, Trình Uyên
không quan tâm, anh chỉ khẽ cười một tiếng, sau
đó. . .
“Bốp!” Trở tay lại một cái tát quất vào trên mặt
Bạch Ngạn Bân.
Lần này ra sức lớn hơn, làm cho Bạch Ngạn Bân
trực tiếp ngồi trên mặt đất.
"Mẹ kiếp, con mẹ nhà ngươi còn dám đánh tao
à?"
Edit: Vasterel
Trình Uyên chẳng thèm để ý hắn, ánh mắt quét
qua khuôn mặt của những người nhảy dựng lên nói
chuyện lúc này.
“Tập Đoàn Cẩm Đông thì nào, không phải là các
ngươi từng ngày tôm tép nhãi nhép nịnh nọt sao..”
Trình Uyên nhẹ giọng nói: “Ngược lại là các ngươi,
nên xem lại bản thân minh đi.”
“Lần này ngươi dựa vào gì đánh ta?” Bạch Ngạn Bân
vô cùng thống khổ.
Phải nói, vừa rồi bởi vì bất kính với ông lão, Trình
Uyên vì ông lão đánh hắn, nhưng lần này dựa vào gì
để đánh?
Trình Uyên nhàn nhạt nói: "không gì cả, thuận tay
làm thôi."
Thuận tay. . .
Sau đó Trình Uyên mặc kệ Bạch Ngạn Bân, đi
thẳng tới chỗ Bành Vĩ.
Edit: Vasterel
Chương 351: Ba mảnh đất
Cùng lúc đó, tại một căn nhà trong Tam Thạch
Thôn.
Bạch An Tương cùng mẹ Trình Uyên cơm nước
xong xuôi, đợi mẹ Trình Uyên đi ngủ rồi cô mới trở
về phòng.
Những ngày này, đối với cô, thật yên bình.
Mà nói một cách khác để nói yên bình là quá an
nhàn, quá chán.
Cô muốn ra ngoài làm việc, nhưng ... sau những
chuyện vừa rồi, Bạch An Tương biết sẽ không tốt
cho Trình Uyên.
Cô không biết Trình Uyên đang làm gì,và cô cũng
không hỏi, nhưng cô biết chắc đây là một sự việc
trọng đại.
Hiện tại ngoài việc dọn dẹp phòng ốc, chính là ở
trong nhà đi ra đi vào, hay là dùng điện thoại để tán
gẫu với Mục Tư Nhã.
Edit: Vasterel
"An Tương, tôi sắp kết hôn rồi."
Hôm nay Bạch An Tương vừa cầm điện thoại di
động lên thì nhận được tin nhắn của Mục Tư Nhã.
Sau khi nhìn thấy tin nhắn này, Bạch An Tương
vốn dĩ rất bình tĩnh, bỗng giật mình.
cô vội vàng nhanh chóng gọi lại nói "Với ai? Sao
tôi không biết cô có bạn trai? Có phải cô đùa tôi
không?"
Ngay sau đó, giọng nói của Mục Tư Nhã vang lên,
"Tôi không có đùa, là sự thật đấy."
“Với ai, tôi có biết người đó không?” Bạch An
Tương lộ vẻ kinh ngạc “Không phải… mà đây quá
bất ngờ, tôi…”
Mục Tư Nhã cười nói: "cô hẳn là có biết đấy."
"là ai, nói đi, đừng vong vo nữa."
Edit: Vasterel
"Hì hì, đây là một bí mật tôi sẽ không nói. Lần sau
gặp ắc sẽ biết."
Từ đầu đến cuối, Mục Tư Nhã không nói kết hôn
với ai, cứ úp úp mở mở.
trong lòng Bạch An Tương cứ cảm thấy tò mò.
Nói cách khác, đang nói chuyện nửa chừng lại đột
nhiên ngừng nói, đây chính là điều đáng ghét nhất.
Kết thúc trò chuyện với Mục Tư Nhã, lòng hiếu kỳ
của Bạch An Tương khiến cô không khỏi hoài nghi.
Loanh quanh trong nhà, cảm thấy không biết nên
làm gì đùng một phát như trên trời rơi xuống, đột
nhiên, cô nhìn thấy cái Laptop của Trình Uyên trong
phòng làm việc.
Mặc dù Bạch An Tương chưa bao giờ hỏi anh
đang làm việc gì, nhưng cô thực sự rất tò mò không
biết Trình Uyên đang làm cái gì.
Edit: Vasterel
Giờ phút này, cô luôn cảm thấy mình là người
dưng nước lã, không ít người đang che giấu nhiều
chuyện với cô.
cô cứ nghĩ Laptop của Trình Uyên sẽ thiết lập mật
khẩu, nhưng ...
Bạch An Tương chỉ là tiện tay mở ra,thì đã vào
được.
Liền giật mình.
Ngồi trước máy tính, cô thấy chỉ có một thư mục
nên liền bấm vào.
Sau khi nhấp vào, cô lại choáng váng.
Máy tính xách tay này thực sự được kết nối với
máy ảnh ở nhiều nơi và chúng đều là những sự kiện
hiện tại.
cô đã thấy Bạch lão thái gia trong một đoạn
video.
Edit: Vasterel
"Ông nội?"
Bạch An Tương sững sờ, nhanh chóng bấm vào.
Liền Vừa ngay thấy Bạch Ngạn Bân đẩy Bạch lão
thái gia ngã xuống đất ...
...
...
Trong phòng hội nghị lớn do Tân Dương Grand
sang trọng rất đặc biệt.
Trình Uyên đứng trước mặt Bành Vĩ.
Bành Vĩ híp mắt, lạnh lùng nói: "Hắn nói đúng, tất
cả tập đoàn Cẩm Đông của ngươi đều đã bị Thương
Minh của chúng ta khống chế. Tập Đoàn Cẩm Đông
của ngươi bây giờ chỉ còn là vấn đề chờ thời gian
mà thôi."
Trình Uyên hỏi lại hắn " Dựa vào cái gì? Cẩm Đông
của chúng tôi có làm gì sai à?"
Edit: Vasterel
Bành Vĩ hừ lạnh một tiếng, chỉ vào màn hình lớn
phía sau, "Còn chưa đủ sao?"
" Chẳng lẽ ngươi nhất định phải thấy quan tài mới
rơi lệ?"
"Tại phòng hội nghị , trước mặt nhiều ông chủ lớn
như vậy, ngươi còn ra tay đánh người của công ty
khác, cái này vẫn chưa đủ sao?"
Nghe vậy, Trình Uyên mỉm cười "Đương nhiên
vẫn chưa đủ."
Bành Vĩ khinh thường hừ lạnh một tiếng, "đủ hay
không chưa đến lượt ngươi định đoạt."
Trình Uyên ghé sát vào tai Bành Vĩ, nhỏ giọng nói
mà chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy,
"Nói thật, ngươi so với Chu Kiệt còn kém xa."
“Cái gì?” Nghe vậy, Bành Vĩ đột nhiên run lên.
Trình Uyên chỉ vào màn hình lớn, bấm một cái
nút,rồi nói: "Đoạn video này là Hoàng Đại Cường,
Edit: Vasterel
người này tôi biết, nhưng là không có quen hắn, mà
tôi cũng không thể nghĩ ra được. ngươi dựa vào cái
gì mà với một đoạn video thác loạn như vậy? mà
dám đòi cấm chế, xử phạt Cẩm Đông Chúng tôi? "
Bạch Ngạn Bân không khỏi xen vào " Nói nhảm,
Hoàng Đại Cường là chủ tịch Tập đoàn Cẩm Đông,
đương nhiên là có liên quan đến Cẩm Đông. Não
của của ngươi có bị vấn đề hả, còn phải hỏi những
câu này?"
Bành Vĩ khinh thường cười cười.
Trình Uyên cũng mỉm cười, nhàn nhạt nói "Tôi
không có mất trí nhớ."
“ừ thì sao!” Bành Vĩ.
“thì tôi đâu có mất trí nhớ, mà phải đổi người
làm chủ tịch Tập Đoàn Cẩm Đông?” Trình Uyên
giang hai tay ra và nhún vai nói.
Edit: Vasterel
Bành Vĩ sững người một lúc, nhìn xung quanh,
không hiểu ý của Trình Uyên "chuyện này ... ai
biết?"
Hắn không hiểu không có nghĩa là người khác
không hiểu.
Nhiều ông chủ lớn ở đây đều hiểu.
Bạch Ngạn Bân sắc mặt càng thay đổi.
“Cho nên tôi nói ngươi kém xa Chu Kiệt.” Trình
Uyên nói với Bành Vĩ “Nếu tôi đoán không lầm, chủ
tịch Thương minh tiếp theo, không đến lượt ngươi
làm.”
"Bởi vì đầu óc là thứ quyết định mọi thứ."
Bành Vĩ nghe câu này của Trình Uyên thì hiểu.
Hiểu được, thì đương nhiên tức giận, bởi vì không
ai muốn bị phủ định nãy giờ "Ngươi dám mắng ta
không có đầu óc?"
Edit: Vasterel
Trình Uyên quay lưng lại Bành Vĩ, chỉ vào màn
hình lớn và nói với tất cả cả mọi người "Hoàng Đại
Cường là Hoàng Đại Cường, Tập Đoàn Cẩm Đông là
Tập Đoàn Cẩm Đông, chủ tịch Tập Đoàn Cẩm Đông
là tôi, mà Hoàng Đại Cường có làm ra việc gì thi tôi
không biết,cho nên, những gì hắn làm không liên
quan gì đến Tập Đoàn Cẩm Đông của chúng tôi. "
Mọi người có mặt đều ở đây đều nhao nhao xôn
xao.
Những gì Trình Uyên nói rất rõ ràng, Hoàng Đại
Cường không phải chủ tịch Tập Đoàn Cẩm Đông,
cho nên tư liệu video này đơn giản không có giá trị.
Các chủ doanh nghiệp kia cáo buộc Tập Đoàn Cẩm
Đông cũng rất sốc.
Ban đầu bọn họ nguyện lòng nghe theo Thẩm Lệ,
cùng Thẩm Lệ đối phó vớiTập Đoàn Cẩm Đông, hoàn
toàn là bởi vì Trình Uyên mất trí nhớ.
Nhưng bây giờ xem ra.
Edit: Vasterel
Cái này con mẹ hắn đều là cạm bẫy.
Kết quả này gây bất ngờ cho mọi người.
Bành Vĩ sắc mặt cũng tái xanh.
Lúc này, Bạch Ngạn Bân cuối cùng cũng nhớ ra.
"Trình Uyên, đoạn video này không thể dùng làm
bằng chứng để hạ Cẩm Đông của ngươi, vậy thì ..."
hắn ta cười chế nhạo, "Đất của Nhà máy Thực phẩm
cũ, chẳng lẽ ngươi thừa nhận sao?"
Đúng!
"đồng bọn" của Bạch Ngạn Bân vừa kịp phản ứng
theo, vì vấn đề phong cách, tác phong không thể
rung chuyển được Cẩm Đông, vậy thì còn vấn đề đất
đai?
"Chính phủ quy định rõ ràng rằng đất canh tác
không được phép sử dụng vào mục đích thương
mại, trước khi có quy định, nếu muốn chuyển đổi
diện tích nông nghiệp thì phải có xác nhận của nhà
Edit: Vasterel
nước, và những mảnh đất đó không được xét
duyệt. . "
"Theo như chúng tôi được biết, Cẩm Đông của
các ngươi đã khởi công trên những lô đất đó."
"ngươi đây là đang vi phạm hành vi lừa gạt ngươi
khác."
" đương nhiên, nếu như những lô đất này được
khởi công, thì đó chỉ có thể là các ngươi hối lộ!"
"Chà, cái này,ngươi nên có một lời giải thích thì
thì phải?"
Mọi người vội vàng nói.
Nghe vậy, Bành Vĩ trên mặt lộ ra vẻ vui mừng,
trên mặt lại hiện lên vẻ cao hứng. "Hì hì, Trình Uyên,
ngươi đã nghe rõ chưa? Chỉ dựa vào cái này, chúng
ta Thương Minh liền có tư cách cấm chế Tập Đoàn
Cẩm Đông của ngươi." . "
Trình Uyên thở dài, anh nhìn chằm chằm Bành Vĩ
một hồi lâu, mới nói: "Xem ra ngươi chú ý đến Cẩm
Edit: Vasterel
Đông hơn những người khác, cho nên, hôm nay
mục đích ngươi tới đây là gì?"
Edit: Vasterel
Chương 352: Đừng mong có thể thoát một ai
"Trình Uyên, ngươi nên chú ý đến thái độ của
ngươi đối với Phó chủ tịch Thương Minh!"
Lúc này trong đám người Thương Minh, có người
hét lên.
Bành Vĩ cũng hừ lạnh một tiếng: "ngươi không
cần quan tâm đến tôi làm gì. Tập Đoàn Cẩm Đông
của ngươi đã làm những chuyện vi phạm trong nội
quy, với tư cách là phó chủ tịch Thương Minh, tôi
nhất định phải quản."
"Nhất định phải cấm chế Tập Đoàn Cẩm Đông các
ngươi."
Trình Uyên thở dài, liếc mắt nhìn qua từng người
một trong nhóm cáo buộc, rồi nói: " mấy người các
ngươi nước sông không phạm nước giếng? tại sao
cứ một hai phải gây rắc rối cho Cẩm Đông?"
"Hừ hừ, ngươi sợ rồi sao?" Bạch Ngạn Bân nghe
vậy liền cười chế nhạo. "Vừa rồi kiêu căng ngạo
mạn lắm mà? Con mẹ nó chứ còn dám đánh ta nữa
Edit: Vasterel
mà,ta nói không sai chứ, Cẩm đông các ngươi tàn
đời rồi !"
Trình Uyên liền đến gần hắn.
Bạch Ngạn Bân bị hù cho kinh ngạc đến sững sờ,
sau đó lùi lại, cuối cùng chạy tới phía sau lưng Bành
Vĩ.
Thế là Trình Uyên lại tìm đến Bành Vĩ.
Bạch Ngạn Bân thẹn quá hóa giận nói: "Trình
Uyên, ngươi đừng có đi quá xa, ngươi còn dám
đánh ta, ta liền gọi cảnh sát đấy."
"Ta khuyên ngươi suy nghĩ cho kỹ, Tập Đoàn Cẩm
Đông lần này khẳng định là tiêu đời, đến lúc đó
ngươi sẽ còn lại một mình, ngươi còn dám ra tay
nữa không, chờ lúc đó..."
Nghe vậy, Trình Uyên ánh mắt ngưng lại. “ gọi
cảnh sát, đúng không? ngươi gọi đi, gọi ngay đi,
ngược lại ta muốn xem ngươi đánh ông nội mình,
cảnh sát sẽ xử lý như thế nào. "
Edit: Vasterel
“ngươi…!” Bạch Ngạn Bân.
Lúc này Bành Vĩ cũng đã biến thành sứ giả của
công lý, bảo vệ Bạch Ngạn Bân ở phía sau hắn, lạnh
giọng nói: "Trình Uyên, tất cả chúng ta ở đây đều có
thể chứng minh chính ngươi đã đánh người doanh
nhân này, còn đánh ông nội thì chúng ta ở đây đều
không thấy. "
"Đúng vậy, chúng tôi có thể làm chứng!"
"Tôi cũng có thể làm chứng!"
"Tôi cũng làm chứng..."
"..."
Các ông chủ cáo buộc Trình Uyên cùng nhau đứng
lên hưởng ứng giúp Bạch Ngạn Bân.
Nhưng mà, hầu hết các chủ doanh nghiệp còn lại
đều im lặng và đứng quan sát.
Edit: Vasterel
Thực sự không có lý lẽ, Trình Uyên đành lắc đầu.
Đúng lúc này, cửa phòng họp bị đẩy ra.
Lý Túc đem theo mấy người mặc đồng phục đi
vào: "là Ai gọi cảnh sát?"
Nghe đến đây, tất cả mọi người đều sững sờ.
Ai đã gọi cảnh sát?
Họ chỉ nói rằng họ muốn gọi cảnh sát, và rồi họ
dường như chỉ tiếp tục nói chuyện mà thôi.
Bành Vĩ liếc nhìn Bạch Ngạn Bân, Bạch Ngạn Bân
vội vàng lắc đầu.
“là tôi.” Lúc này, Trình Uyên đột nhiên nói.
“ngươi gọi?” Bành Vĩ suýt nữa bị anh chọc cho
cười. “ngươi đã làm sai rồi, còn tự mình gọi cảnh sát
đến bắt ?
Edit: Vasterel
“Rừng lớn muôn loài chim chóc, xã hội thì có
người ngốc như vậy.” Bạch Ngạn Bân trêu đùa.
Những người khác cũng ồ lên với tiếng cười.
Nhưng mà, Trình Uyên mặt không chút thay đổi
cùng tim loạn, vươn tay chỉ vào màn hình lớn.
“Được rồi, hôm nay tôi sẽ cho các người chết
được rõ ràng.” Anh nói “Chúng ta hãy nhìn kỹ một
chút”.
Trên màn hình lớn xuất hiện một số công trường
đang được xây dựng.
Rất nhanh liền có người nhận ra được " Không
sai, đây là những mảnh đất kia có vấn đề."
“Trình Uyên, con mẹ ngươi não bị hư rồi sao?”
Bạch Ngạn Bân kinh ngạc hỏi.
Những con gà phía sau hắn cũng nở những nụ
cười rạng rỡ.
Edit: Vasterel
Rõ ràng là đã vi phạm quy tắc đã thế còn phát
video. Đây không phải là ngu ngốc là cái gì ?
Trình Uyên cũng không có nóng lòng để ý tới
những người này, mà là giải thích nói: "Tôi cũng
không ngại nói rõ ràng cho các ngươi biết, tôi luôn
có trách nhiệm với những mảnh đất này và được
các ban nghành liên quan có thẩm quyền đã phê
duyệt, và đây là những công trình hợp pháp được
xây dựng."
Nghe vậy, Bạch Ngạn Bân trong lòng lo lắng
"Không thể nào, ai cũng biết luật cơ bản của nước
ta về đất canh tác, ngươi đừng có mà gạt người
khác?"
"đúng đấy, trừ khi ngươi hối lộ những ban
nghành có liên quan."
"Đồng chí cảnh sát, các ngươi tới thật đúng lúc,
mau bắt hắn đi!"
Mọi người đổ xô buộc tội Trình Uyên, một thời gian
anh trở thành mục tiêu chỉ trích của công chúng.
Edit: Vasterel
Ai ngờ, Trình Uyên chỉ khẽ cười.
“Hãy mở to hai mắt chó của các ngươi ra mà nhìn
cho rõ.” Anh chỉ vào màn hình lớn giọng nói: “Ba lô
đất này, một khu tôi xây là viện dưỡng lão, một khu
là cô nhi viện, một là bệnh viện phúc lợi”.
"Ba miếng đất này, tôi không sử dụng vào mục
đích thương mại mà chỉ là dùng cho xã hội và sử
dụng để xây dựng các thiết chế phúc lợi xã hội. Đối
với dự án này có lợi cho người dân, chẳng lẽ tôi còn
đi hối lộ người khác sao?"
Khi lời này nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Quả thật, xây dựng những cái phúc lợi này, chính
phủ còn không kịp đề xướng tới, ở đó mà cản trở?
Mọi người đều chết lặng.
Những người vừa nảy mắng Trình Uyên đều sững
sờ.
Edit: Vasterel
Bạch Ngạn Bân há hốc mồm, sau đó quay đầu lại
nhìn Bành Vĩ.
Bành Vĩ đẩy cặp gọng kính vàng, hắng giọng nói:
"Cho dù là vậy,thì Cẩm Đông cũng là đang rửa
tiền?"
Nghe vậy, Trình Uyên không khỏi chế nhạo, "Các
ngươi, thật đúng là hết thuốc chữa."
"Rửa tiền? ngươi nói rửa tiền ở chỗ nào?"
Bạch Ngạn Bân nghe thấy lời nhắc nhở của Bành
Vĩ, lập tức hiểu ra liền chỉ vào câu lạc bộ Trình Uyên,
"Không thể không có rửa tiền. ngươi nói, ở Tân
Dương này, hơn 20 nhà cung cấp và xuất khẩu kinh
doanh, đều bị cấm hợp tác. Với Cẩm Đông các
ngươi. "
" Tập Đoàn Cẩm Đông các ngươi, bây giờ bạn
đang bị mắc kẹt ở Tân Dương này.Nguyên liệu vào
không có, thành phẩm không ra được. Nhưng bất
động sản và các ngành khác của ngươi vẫn chạy.
Edit: Vasterel
ngươi hãy nói cho mọi ngươi biết Cung và cầu ở đâu
ra, làm thế nào ngươi làm được?"
Trình Uyên liếc hắn một cái, nhàn nhạt nói: "Đây
là việc riêng của Cẩm Đông chúng ta, dựa vào cái gì
nói cho ngươi biết?"
“Ha ha… ta biết ngay ngươi nói không được.”
Bạch Ngạn Bân cười chế nhạo vài lần “Đề nghị các
bộ phận liên quan cần phải can thiệp, đặc biệt là các
đồng chí cảnh sát. Hãy điều tra kỹ Cẩm Đông bọn
họ, tôi chắc chắn rằng là họ đang rửa tiền."
Lý Túc nhìn về phía Trình Uyên.
Trình Uyên cường điệu hỏi: "Ngươi tin lời nói
nhảm của hắn sao?"
Trên thực tế, việc rửa tiền không quan trọng, điều
đáng quan tâm là các công ty đoàn kết liên thủ
chống lại Cẩm Đông và giả mạo một số về vấn đề
rửa tiền kèm theo bằng chứng, rất là dễ dàng.
Edit: Vasterel
Không đợi Lý Túc nói chuyện, một giọng nói khác
đột nhiên vang lên.
" Tập Đoàn Cẩm Đông nguyên liệu là do ta cung
cấp, xuất khẩu hàng hóa cũng là do ta bán."
Ngay khi lời này nói ra, ánh mắt của mọi người
đều hướng về nơi phát ra âm thanh.
Liền thấy rằng từ một đám đông các chủ doanh
nghiệp, một người đứng lên.
Tiêu Trí rời khỏi chỗ ngồi, bước đến giữa những
người này.
“Tiêu Trí?” Bạch Ngạn Bân kinh ngạc.
Bành Vĩ không khỏi nhướng mày, "ngươi đây là
ai?"
“Tiêu Trí, chủ tịch tập đoàn Trích Thủy.” Tiêu Trí
hùng hổ đáp.
“Ngươi mới nói cái gì?” Bành Vĩ.
Edit: Vasterel
Tiêu Trí nhìn về phía Trình Uyên, nói: " Tập Đoàn
Cẩm Đông cùng tập đoàn Tích Thủy hợp tác bền
vững. Khi biết có người dùng thủ đoạn không biết
xấu hổ cấm chế Tập Đoàn Cẩm Đông, thì lúc đó tập
đoàn Trích Thủy cũng bắt đầu hợp tác với cẩm
Đông."
"Nói tóm lại, chúng ta là một trạm trung chuyển
cho Tập Đoàn Cẩm Đông."
Nghe vậy, Bạch Ngạn Bân cùng cả đám đều ngẩn
ra, từng bộ mặt nhìn nhau, nhất thời không biết nên
nói cái gì.
Lúc này, Trình Uyên mới cười nói: "Chân tướng đã
rõ ràng, Bành lão gia có còn muốn cấm Tập Đoàn
Cẩm Đông chúng ta nữa không?"
Bành Vĩ sắc mặt đột nhiên u ám, cũng không có gì
tốt đẹp, lạnh lùng nói: "Vì không vi phạm các nội
quy, đương nhiên sẽ không bị cấm chế ."
Trình Uyên đột nhiên nói: "Đúng vậy, chúng ta
không có vi phạm nội quy,hay kỷ luật, nhưng rất
Edit: Vasterel
nhiều người ở đây, rất nhiều tập đoàn công ty ở đây
đã vi phạm nội quy và kỷ luật."
Nói xong, Vương Hinh Duyệt đưa một xấp văn
kiện, Trình Uyên cầm lấy, cầm trên tay "các ngươi
không có chứng cứ, nhưng ta có chứng cứ."
"Hôm nay, các ngươi đừng mong thoát được một
ai!"a
Edit: Vasterel
Chương 353: Hối hận phát điên
" nói rằng Tập Đoàn Cẩm Đông chúng tôi đã
vi phạm các quy định, kỷ luật và xây dựng, còn
nói rằng chúng tôi trốn thuế, chúng tôi kém chất
lượng, chúng tôi ngụy tạo và rửa tiền ..."
"các ngươi có bằng chứng sao?"
“tất cả chỉ là những cáo buộc không có cơ
sở.” Trình Uyên lớn tiếng nói, “Ta biết các
ngươi nghĩ như thế nào, muốn buộc tội Tập
Đoàn trước Cẩm Đông, thì hãy thu thập chứng
cứ cho đủ đi đã, rồi muốn làm gì thì làm.”
"cho nên, hiện tại các ngươi nói, căn bản là
không có bằng chứng, thậm chí cho dù là có thì
các ngươi cho là hoang đường là điều nực
cười."
"Nhưng mà, điều đó không còn quan trọng
nữa, ngược lại là ta có!"
" công ty Giải trí Thẩm thị , Công ty trái cây
Bạch thị , tập đoàn Trường Phong ,Công ty Tân
Kinh... và mười mấy công ty còn lại, tôi có hết
Edit: Vasterel
tất cả bằng chứng về gian lận tài chính, trốn
thuế và thậm chí ... chứng cứ, các ngươi có
muốn xem không?"
Tất cả mọi người đều chết lặng khi những lời
này được nói ra.
Nói cách khác, miễn là một công ty thành
công, thì có bao nhiêu công ty không có tì vết?
không tồn tại.
Trình Uyên hoàn toàn "mất trí nhớ" mà biến
mất, để lại Hoàng Đại Cường che chắn ở phía
trước, cho nên ánh mắt của mọi người đều bị
Hoàng Đại Cường lôi hút.
Cũng chính là lúc này Thời Dương phát huy
sở trường của mình xâm nhập vào lịch sử của
Ngân hàng Trung Thượng, hơn nữa trong cuộc
tranh giành lần trước với Trung Thượng, các
công ty công khai hay bí mật chưa rút vốn đều
được điều tra ra hết.
Bây giờ thì ai không có tì vết?
Edit: Vasterel
"Điều này là không thể nào!"
Tất cả đều đã tái mặt so với vẻ thản nhiên
trước đó, thậm chí có người còn đặt câu hỏi về
họ.
"Không thể nào hả,vậy ta cho mỗi ngươi một
bản, rồi tự mình xem đi nha." Trình Uyên nhẹ
giọng nói. "nhưng mà, các ngươi cũng không
cần nghĩ đến việc hủy đi những tư liệu này. Dù
sao đây cũng chỉ là một bản sao."
"bởi vì, ta đã giao cho Lý đội trưởng. Nếu
như các ngươi có gì thắc mắc, có thể tới Lý đội
trưởng để giải thích."
Nghe vậy, mọi người kinh ngạc quay đầu lại
nhìn Lý Túc.
Cuối cùng bọn họ cũng biết tại sao Lý Túc lại
ở đây.
Không phải vì Trình Uyên đánh người, mà là
vì bọn họ.
Edit: Vasterel
Những người này nhất thời đều trở thành
những chú hề, bọn họ muốn liên thủ tiêu diệt
Cẩm Đông, nhưng không ngờ cuối cùng lại bị
một người hai mươi mấy tuổi đầu, là một hậu
bối đem tính sổ hết một thảy.
Bành Vĩ kinh ngạc cũng không ngậm được
miệng.
Trình Uyên quay đầu lại hỏi Bành Vĩ, "Hình
như mới đây ngươi có nói là hôm nay không
thiên vị bất cứ người nào, dưới sự giám sát của
công chúng, nhất định sẽ hành động chính trực
và công bằng, và cũng sẽ xử lý những hành vi
vi phạm pháp luật, và các sai phạm gây ảnh
hưởng nghiêm trọng đến tác phong kinh doanh
ở Tân Dương sẽ bị cấm chế.”
Đây là lời Bành Vĩ tự mình nói lúc đầu cuộc
họp, đương nhiên cũng có chỗ đổ thêm dầu,
thêm dấm, Bành Vĩ chỉ nói sẽ xử lý nghiêm chứ
không nói lời cấm đoán.
Nhưng mà, hắn ta cứ nói sẽ cấm chế Tập
Đoàn Cẩm Đông, bây giờ sự thật đã sáng tỏ,
Edit: Vasterel
không phải Tập Đoàn Cẩm Đông là phạm pháp,
mà những người này đang phạm pháp, trước
mặt doanh nhân trong thành phố, Thương minh
không thể trơ mắt ếch ra ngó lơ được?
“Ngươi… được lắm!” Khuôn mặt Bành Vĩ
gần như nhỏ giọt, vẻ mặt u ám.
Nếu hơn 20 công ty bị cấm chế chỉ trong một
đêm, hắn ta chắc chắn sẽ bị tổn thất rất nặng.
Bành Vĩ thừa nhận mình chưa có dũng khí
đó.
“Trình Uyên, ngươi đừng quá đáng, làm
người nên giữ lại cho mình một chút để sau
này còn gặp lại nhau!” Đúng lúc này, có người
hét lên.
Nghe đến đây, Trình Uyên sửng sốt.
"Quá đáng?"
"giữ lại cho mình?"
Edit: Vasterel
"sau này cồn gặp lại nhau?"
"Mà này, hai phút trước các ngươi có nghĩ
tới câu này không?"
Trình Uyên đột nhiên nhặt những cụm từ đó ,
sau đó mạn thiên phi vũ..
" Dựa vào cái gì các ngươi có thể quá đáng,
nhưng ta lại không được?"
" Dựa vào cái gì các ngươi đánh ta , nhưng
ta lại không được đánh trả?"
"Gặp nhau?"
"Xin lỗi, ta không muốn nhìn lại các ngươi!"
Cuộc gặp gỡ này có quá nhiều thay đổi,
Bạch Ngạn Bân sửng sốt hết lần này đến lần
khác, sau đó chỉ vào Trình Uyên "Trình Uyên,
ngươi thật sự muốn trở thành kẻ thù của toàn
bộ giới kinh doanh ở Tân Dương của chúng ta
sao?"
Edit: Vasterel
"Cho dù hôm nay ngươi có thắng, thì đã làm
sao? Tất cả doanh nghiệp ở Tân Dương của
chúng ta đều có thể đè chết ngươi!"
Tại thời điểm này.
Tiêu Trí còn chưa nói nhiều đột nhiên nói: "Xin
lỗi, ngươi không thể đại diện cho toàn bộ doanh
nhân ở Tân Dương này được."
"Chúng ta, tập đoàn Trích Thủy, sẽ luôn sát
cánh cùng Tập đoàn Cẩm Đông."
Khi nói lời này, hắn ta liếc nhìn Trình Uyên
với đáy mắt đầy ẩn ý.
Trình Uyên khẽ nhíu mày.
Cùng lúc đó, mấy tên ông chủ lớn ở ngoài
hóng hớt nãy giờ nhất thời nhân cơ hội đứng
lên nói: "Đúng vậy, chúng ta Cửu Châu cũng
kiên quyết đứng về phía Tập Đoàn Cẩm Đông."
"Và có công ty chúng tôi nữa cũng kề vai sát
cánh với Tập Đoàn Cẩm Đông."
Edit: Vasterel
"còn có Tập đoàn Thiên Hà chúng tôi nữa."
"Chúng tôi..."
Tại cuộc họp này, có gần 100 chủ doanh
nghiệp đến từ Tân Dương , và hơn 20 người
cáo buộc Cẩm Đông, còn lại đa số là trung lập.
Giờ phút này, những tên trùm chuối gian xảo
này cũng có thể nhìn ra, cho dù cộng lại hai
mươi công ty này vẫn không sánh được với
Cẩm Đông.
Vậy thì cơ hội thế này còn chần chừ gì nữa?
Tám mươi người đấu với hai mươi ngươi,
mọi người đều đứng dậy ủng hộ Cẩm Đông.
Bạch Ngạn Bân ngẩn ra.
Lúc đầu bao vây Tập Đoàn Cẩm Đông bây
giờ thì bị mọi người vây khốn lại, giờ đây ông
chủ của 20 công ty này chắc cũng tiếc đứt ruột.
Edit: Vasterel
Bạch Ngạn Bân trong lòng lo lắng cùng quẫn
trí, đang nghĩ, Thẩm Lệ tại sao còn chưa trở lại,
Chẳng lẽ…. cô ta biết chơi không lại được
Trình Uyên nên đánh bài chuồn trước sao?
Người của Thương Minh cầm tập tài liệu đưa
cho Bành Vĩ, hắn đẩy gọng kính vàng, hai mắt
híp lại thành hai cái khe.
“Về những chuyện này, sau khi trở về, ta sẽ
tổ chức một cuộc họp thương Minh để xem xét
những chuyện này.” Hắn trịnh trọng nói.
“vậy thì đợi tin tốt của ngài.” Trình Uyên.
"Về phần bọn họ ..." Biạch Ngạn Bân chỉ chỉ
vào, Bành Vĩ lộ vẻ lo lắng.
“không cần ngươi hao tâm tổn trí.” Lý Túc
đột nhiên nói, “Trong tay chúng ta các thông tin
của các ngươi, cho nên phải làm theo quy định.
Những người này ta phải đưa đi.”
Edit: Vasterel
Bành Vĩ gật đầu khi nghe những lời đó, sau
đó nhìn Trình Uyên một cách dữ tợn, rồi phẩy
tay áo bỏ đi.
Người của Thương Minh cũng nhanh chóng
đi theo.
Bọn họ đi rồi, mà Bạch Ngạn Bân và những
người khác đều ngẩn người ra.
Và Bạch Ngạn Bân cuối cùng cũng hiểu
Bạch lão thái gia lúc trước nói cứu hắn là có ý
gì.
Ông lão ngay từ đầu đã biết Bạch Ngạn Bân
không thể dìm chết được Trình Uyên.
Tuy rằng ông lão đã rời khỏi tập đoàn trái
cây Bạch thị, nhưng dù sao cũng là một tay ông
sáng lập, làm sao có thể đứng nhìn nó bị tiêu
tan trong tay của Bạch Ngạn Bân được?
Đúng.
Edit: Vasterel
đã ngu xuẩn, lại còn một mực đi tìm con
đường chết, bất luận thế nào cũng không cứu
được.
“Trình Uyên, chúng ta đều là ngươi thân một
nhà, chúng ta… Chúng ta làm hòa có được hay
không?” Bạch Ngạn Bân tỉnh lại, nhanh chóng
nắm lấy cánh tay Trình Uyên cầu xin.
“tập đoàn Trái cây Bạch thị là do Lão thái gia
sáng lập.” Trình Uyên thở dài một hơi, nói: “lúc
đầu vì Lão thái gia ta muốn tha cho ngươi một
lần, nhưng … Nhưng là tư khi ngươi đánh lão
thái gia, thì ngươi đã không còn cơ hội đó nữa.
"
“đây không phải là đánh, ta chỉ đẩy nhẹ mà
thôi!” Bạch Ngạn Bân vội vàng phân bua..
"Haha ... đẩy nhẹ?"
"ông ấy đã hơn bảy mươi tuôi, ngươi chỉ đẩy
thôi sao?"
Edit: Vasterel
"Vậy thì ngươi giải thích cho ta xem, khi ông
cụ chuẩn bị nhặt gậy lên, ngươi đã đá văng cây
gậy đi chỗ khác, ngươi đây là có ý gì?"
Bạch Ngạn Bân "..."
Edit: Vasterel
Chương 354: Xem kịch
"ngươi được sinh ra, ngay cả cơ bản nhất là tôn trọng
người già ngươi đều không biết, huống chi đây là ông nội
của ngươi luôn chiều chuộng ngươi, một người như
ngươi, ta tại sao phải coi ngươi là thân nhân?"
Nói xong, mặc kệ Bạch Ngạn Bân đang tái nhợt, một
mình bước tới bục cao phòng hội nghị.
Xoay người lại, đối mặt với các ông chủ lớn của tất cả
các công ty ở Tân Dương , ánh mắt của Trình Uyên quét
qua mặt bọn họ từng người một.
Sau đó anh nói một điều mà mọi người không ngờ tới.
"Ngày mai, nhân lễ kỷ niệm mười năm thành lập Tập
Đoàn Cẩm Đông, tôi sẽ thuê nguyên khách sạn ở Tân
Dương. Đến lúc đó, đồ ăn đồ ăn nước uống sẽ rất thịnh
trọng và có rất nhiều thịt. Vì mọi người đều ở cả đây, vậy
thì tôi sẽ không mời từng người một nữa. Nếu các vị có
nhã ý đến, Trình mỗ tôi đây sẽ tiếp đón. "
Ngay sau khi câu nói này được đưa ra, mọi người đã
được một phen dậy sóng.
Edit: Vasterel
"Lễ kỷ niệm 10 năm thành lập Tập Đoàn Cẩm Đông? Kỳ
lạ, đầu năm không phải Tập Đoàn Cẩm Đông vừa tổ chức
lễ kỷ niệm rồi sao?"
"ngươi thật là ngốc, lễ kỷ niệm này chỉ là lý do mà
thôi."
"Ý của ngươi là gì?"
"Cẩm Đông này, ta muốn tái hòa nhập thế lực kinh
doanh ởTân Dương, cho nên luôn luôn phải có lý do."
"Há?"
"Ngươi không nghe lời nói của Trình Uyên có hàm ý
sao? Hắn nói có rất nhiều thịt..."
"Có nhiều thịt là có ý gì?"
"Nhìn xem, 20 công ty này đối đầu với Tập Đoàn Cẩm
Đông, các ông chủ này đều bị nghi ngờ đến pháp luật ở
nhiều mức độ khác nhau, với tư cách là pháp nhân, ước
chừng trong khoảng thời gian này ..., Thương Minh sẽ
không trực tiếp cấm chế các công ty này và các tập đoàn
này, điều này chắc chắn họ sẽ bị yêu cầu tạm ngừng kinh
doanh để chỉnh đốn và cải cách. "
Edit: Vasterel
"ngươi biết đấy, nếu một doanh nghiệp bị đình chỉ và
không thay đổi, thì sẽ không sao sau một thời gian ngắn,
nhưng nếu thời gian dài ..."
"cho nên? Trình Uyên này muốn ăn thịt hết những
công ty này?"
"Chắc chắn là vậy."
"Một mình hắn ăn được không?"
"cho nên, có rất nhiều thịt đây. Là mời Chúng ta cùng
nhau ăn. Ngươi có ăn hay không?"
"..."
Lời nói của Trình Uyên như một viên đá gây nên hàng
ngàn cơn sóng dữ, ông chủ của hai mươi công ty đó vẫn
không nhận thức được sự khác biệt, nhưng khi nghe thấy
được mọi người nghị luận và thưởng thức chúng, nháy
mắt, từng cái mặt xám như tro.
Nhưng họ có thể làm được gì bây giờ?
Edit: Vasterel
Sử dụng một câu xưa để diễn giải điều này, sớm biết
được điều này lúc trước đã không như vậy?
Hai mươi người, chất đầy ba chiếc xe cảnh sát.
Và cuộc hội nghị cũng giải tán.
Trình Uyên kêu người của Tập Đoàn Cẩm Đông mọi
người về trước, còn anh một mình bước ra khỏi khách
sạn liền thấy Lý Túc đang đợi ở bãi đậu xe.
"đại ca."
Lý Túc hơn Trình Uyên vài tuổi, trước đây hai người là
bạn, nhưng khi Lý Túc cứu Trình Uyên hai lần, quan hệ tự
nhiên tiến triển tốt hơn rất nhiều.
Trình Uyên cảm thấy nên gọi người đó là anh thì tốt
hơn.
Lý Túc khẽ giật mình, sau đó gãi gãi đầu cười "Mọi
chuyện xử lý xong rồi hả?"
Trình Uyên nhún vai nói: "Thùng rác đã bị anh kéo đi.
Không khí có vẻ trong lành hơn, xử lý cũng rõ ràng."
Edit: Vasterel
Đưa cho Trình Uyên một điếu thuốc, Lý Túc châm lửa
đốt, dựa lưng vào cột bãi đậu xe, phun ra một luồng khói
dài nói: "Vậy thì tốt rồi."
“Không đúng.” Trình Uyên đang định châm thuốc, đột
nhiên cảm giác được Lý Túc khác thường hằng ngày.
“Sao vậy?” Lý Túc khó hiểu hỏi.
“ không đúng.” Trình Uyên nhíu mày. “em phát hiện
anh hôm nay rất rảnh.”
"Haha, thì sao?"
"Thật luôn, đã vậy còn đợi ở đây, có chuyện gì phải
không?"
Nghe được những lời này của Trình Uyên hỏi, Lý Túc
sắc mặt đột nhiên đỏ bừng.
Anh hít một hơi thật sâu, mỉm cười rồi ho dữ dội,
"Hehehe ... không ... không có gì, chỉ ... chỉ là ..."
"?" Trình Uyên
Edit: Vasterel
“anh sắp kết hôn, đến lúc đó đừng quên tới đấy.” Lý
Túc rốt cục cũng nói toẹt ra, nói xong câu này mặt mày
liền ửng đỏ, giống như một cô gái mới lớn hay thẹn
thùng.
Kết hôn?
Nghe vậy, Trình Uyên đột nhiên có hứng thú, vòng tay
qua cổ Lý Túc, "Không đùa chứ, đại ca ,mà thật hả? nếu
vậy anh yên tâm, dù có chuyện lớn gì đi nữa thì em cũng
chạy tới."
"Hehe, vậy thì tốt quá."
"Không đúng, chúng ta mối quan hệ này,thì phải là phù
rể chứ."
" Đáng tiếc, ngươi đã kết hôn rồi, nên không thể làm
phù rể được."
"..."
...
...
Edit: Vasterel
Sau khi chia tay Lý Túc, Trình Uyên không vội trở về tập
đoàn, cũng không có vội về nhà, ngược lại lái xe đến Vịnh
Ánh Trăng nhà mẹ vợ.
Khi anh mở cửa bước vào, lão thái gia đang ngồi trong
phòng khách chăm chú xem TV. Trên TV thì đang diễn ra
vở tuồng truyền thống `` tứ lang cứu mẹ ''.
Trước đó một bước, Trình Uyên nhờ Kim Kiệt lái xe
đưa Bạch lão thái gia trở về nhà.
Đây là lý do tại sao sau cuộc họp, Trình Uyên lại yêu
cầu những người khác rời đi trước.
Khi về già, con người ta không thể chịu đựng được quá
nhiều thăng trầm.
Đặt sản phẩm dinh dưỡng đã mua lên bàn, Trình Uyên
ngồi vào bên cạnh ông cụ.
Bạch lão thái gia dường như không có nhìn thấy anh,
hoàn toàn bị những cảnh film trên TV thu hút lấy.
Đối mặt với Bạch lão thái gia, Trình Uyên trước kia có
thể có rất nhiều điều muốn nói, thậm chí có không ít oán
hận muốn nói ra.
Edit: Vasterel
Nhưng...
Đối mặt với Bạch lão thái gia bây giờ hoàn toàn không
nói được gì, và cũng không biết nói gì.
Bởi vì ông ấy thực sự chỉ còn một mình, một ông già tội
nghiệp.
Cho nên Anh ôm đầu và ngã mình vào ghế sô pha, xem
chương trình với ông già, và thế là cả hai đều không nói
lời nào.
Tứ lang trong đêm tối đên thăm mẹ, làm cho ông lão
xúc động, nước mắt tuôn rơi.
Trình Uyên cũng là có chút cảm động.
“Tin tìn!” Lúc này, chuông cửa biệt thự vang lên.
Trình Uyên liếc nhìn chuông cửa, sau đó nhìn về phía
lão thái gia, dường như ông lão không có nghe thấy.
Hình ảnh duy nhất ở chuông cửa cho thấy người đàn
ông đứng ở cửa, ông ta chính là cha của Bạch Ngạn Bân,
Bạch Thiếu Thần.
Edit: Vasterel
Trình Uyên do dự, đứng dậy chuẩn bị mở cửa.
“Không gặp.” ông già đột nhiên nói.
Trình Uyên sửng sốt, sau đó gật đầu, sau đó trở lại sô
pha ngồi xuống.
Chuông cửa vang lên một hồi lâu, không có ai mở cửa,
cuối cùng Bạch Thiếu Thần rời đi.
“cháu sẽ giao dự án mới của Bạch gia cho bọn họ.”
Trình Uyên nói.
Bạch lão thái gia thở dài "Cám ơn."
“cháu còn tưởng rằng ông sẽ không cần.” Trình Uyên
mỉm cười.
Bạch lão thái gia lắc đầu, giọng điệu ảm đạm, "Dù sao
bọn họ đều là con của ông."
“vâng.” Trình Uyên.
Sau đó Bạch lão thái gia buồn bã cười cười, tự giễu
cười, "Khi xưa ông đều mê muội. Một số việc xảy ra, bản
Edit: Vasterel
chất của một số người, ông đã sớm nhìn ra, nhưng ông
chỉ là không muốn thừa nhận."
"ông hỏi mẹ con là Tố Trân,có trách cha không? Mẹ
con cười một cái rồi nói không trách,sau đó hỏi Thiếu
Lâm, cha con thì nói ông suy nghĩ nhiều."
"Nhưng mà, lòng người đều là bằng xương bằng thịt,
làm sao có thể không biết trong lòng bọn họ có oán hận
gì?"
"Chỉ là ông đã già rồi, thật là có lỗi với gia đình này."
"ông hiện tại rất hối hận, tại sao phải đợi đến lúc gần
chết mới dám đối mặt với những chuyện không muốn
thừa nhận này."
"Bốn đứa con trai, hai đứa con gái và mười sáu đứa
cháu. Cuối cùng, chỉ có cháu,một đứa cháu rể, là sẵn sàng
ngồi cạnh và đồng hành cùng ông già này thôi."
Trình Uyên im lặng một chút rồi nói: "Ông, ông sẽ sống
lâu trăm tuổi."
...
...
Edit: Vasterel
Trình Uyên đậu xe ở lối vào biệt thự.
Trời tối, anh bước ra khỏi biệt thự, vừa định lên xe.
"Trình Uyên, quả nhiên cháu ở trong đó!"
Đột nhiên, một giọng nói vang lên.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom