• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Đỉnh Cao Phú Quý (8 Viewers)

  • Chương 229-230

Edit: Vasterel
Chương 226: Bất hoà
Thấy Trình Uyên im lặng hồi lâu, Từ Xuyên cho rằng anh
không hài lòng với việc mình không kiểm tra được trước
đó thế là áy náy nên nói: "Thực sự rất xin lỗi, là sơ suất
của tôi."
“Không trách ngươi.” Trình Uyên hít sâu một hơi. “Từ
đại Ca, ta còn có việc, ta tiễn ngươi.”
Từ Xuyên lần đầu tiên bị Trình Uyên trục khách(đuổi đi),
không khỏi đ ng chát cười một tiếng, nói lại lần nữa:
"Thật sự xin lỗi."
Mặc dù ngoài miệng thừa nhận nói không trách, nhưng
Từ Xuyên cảm thấy hành vi của anh rõ ràng là không vui,
đương nhiên h n cũng rất khó chịu và tự trách móc, tại
sao trước đây không ngờ tới điều này?
Nếu trước đây anh nghĩ đến việc kết hợp những thành
phần đó với nhau,thì Bạch An Tương sẽ không bị mất trí
nhớ.
Một số người làm sai điều gì đó, và họ luôn viện đủ
mọi cách để bào chữa cho mình.
Và một số người làm sai điều gì đó, sẽ cảm thấy tự
trách bản thân và suy nghĩ không thôi.
Edit: Vasterel
Trình Uyên thật sự không trách Từ Xuyên, vì anh biết
dù biết thuốc giải sẽ khiến Bạch An Tương mất trí nhớ,
anh vẫn cho Bạch An Tương uống vì không nỡ nhìn Bạch
An Tương chết.
tiễn Từ Xuyên xong, Trình Uyên gọi điện thoại cho Bạch
long.
"Ngươi biết Trần Đông ở đâu không?"
Trần Đông đã gọi điện thoại cho Trình Uyên trước đó,
cho nên bây giờ Trình Uyên có thể gọi điện thoại trực
tiếp cho anh ta, nhưng vấn đề là bản chất của Trần Đông
là một kẻ giết người, cứ lâu lâu lại đổi một số điện thoại,
nên đành có thể hỏi Bạch Long.
“Champs Bar.” Bạch Long nói.
Vốn dĩ Trình Uyên lúc đầu đã hết cách, nhưng anh vẫn
một mực thử dù đó là không khả thi, nhưng không ngờ
Bạch Long lại biết, nơi anh ta nói chính là nơi hôm qua
anh mới ghé đến.
Hôm qua anh mới đưa em gái của Từ đầu trọc đến đây.
Edit: Vasterel
“Chủ tịch, đêm nay có muốn mời Tống Triết đi ăn tối
nữa không?” Vương Hinh Duyệt thấy Trình Uyên cúp
điện thoại, chuẩn bị đi ra ngoài.
"Cứ tiến hành như dự định Tôi sẽ không chậm trễ quá
lâu đâu."
Đưa Bạch Long đến thẳng Champs Bar.
Buổi sáng, quán bar về cơ bản không có khách, nhân
viên phục vụ tụ tập thành từng nhóm tán gẫu, một số
nằm thẳng trên ghế sô pha lướt điện thoại.
Phía sau quầy bar, một người đàn ông cao lớn với mái
tóc dài xõa ngang vai đang tập trung đếm các loại rượu
không rõ nguồn gốc.
Khi Trình Uyên và Bạch Long bước vào,các nhân viên
phục vụ giả vờ như không thấy, có lẽ lúc này bọn họ cho
rằng không có khách nào tới, dù là khách thì hai người
cũng không cần người phục vụ.
Trình Uyên ngồi trên ghế chân cao trước quầy bar, vỗ
bàn.
Edit: Vasterel
Người tóc dài xõa ngang vai lúc này mới bị bừng tỉnh,
ngẩng đầu nhìn thấy Trình Uyên, bất giác nhíu mày.
“Ngươi tai to mặt lớn như vậy còn làm ở nơi này.”
Trình Uyên trêu chọc nói.
Người đàn ông tóc dài là Trần Đông.
Trần Đông ủ rũ nói: "Ta cũng phải ăn cớm chứ."
"Tiền thưởng không đủ để ngươi còn kiếm cơm ngoài
sao?"
" Kinh thành nhiệm vụ ta còn chưa hoàn thành, cũng
chưa hoàn thành nhiệm vụ từ ngươi,lấy đâu ra Tiền
thưởng?"
“Còn nữa.” Trình Uyên giật mình.
Nhiệm vụ bên kia của kinh thành là sai khiến Trần Đông
âm thầm lặng lẽ giết Trình Uyên, hiện tại xem ra h n vẫn
chưa ra tay với anh .
Về phần nhiệm vụ mà Trình Uyên giao cho, thật sự rất
hấp dẫn chỉ cần b t đượcngười hạ độc thì có ngay 20
triệu , cho nên Trần Đông muốn hoàn thành nhiệm vụ
Edit: Vasterel
này trước, rồi đến nhận tiền thưởng chỗ Trình Uyên, sau
đó giết anh, cho nên bây giờ h n nhẫn nhịn.
“Kz thật ta có thể giao cho ngươi một công việc tốt
hơn.” Trình Uyên nghiêng người hướng phía trước thăm
dò, mỉm cười nói.
Trần Đông nhàn nhạt nói: "Ta tu luyện 20 năm giết
người và 10 năm biết pha rượu, ngoại trừ hai cái này,
không biết cái gì khác."
Trình Uyên gãi đầu, không biết nên nói như thế nào.
Trần Đông dường như nhìn thấu tâm tư của anh " Tìm
ta có chuyện gì?"
Trình Uyên suy tư một hồi, mới nói: " Là ai sai ngươi
giết ta."
Trần Đông nghi ngờ liếc nhìn Trình Uyên, tựa như
không hiểu anh đang nói gì.Bạn đang đọc truyện tại
group: Vasterel. Hãy tham gia group để được đọc những
chap mới nhất.
“là ai sai ngươi giết ta.” Trình Uyên lại nhấn mạnh, “Nói
cho ta, hãy coi ta như một người bằng hữu.”
Edit: Vasterel
Trần Đông ngẩn người một hồi, sau đó l c đầu, vẻ mặt
không thay đổi, "Ta không có bằng hữu."
"Vậy cũng được, vậy ngươi nói đi ,muốn như thế nào
mới có thể nói cho ta."
" Thật Xin lỗi, ta có nguyên t c của riêng mình!"
"Cái này rất quan trọng đối với ta!"
"Không có gì có thể nói được!"
Đang có một cuộc trò chuyện bình yên, nhưng Trình
Uyên đột nhiên phá vỡ bình yên.
anh đột nhiên đứng lên, túm lấy cổ áo Trần Đông, tức
giận nói: "Cái Nguyên t c chết tiệt, một nguyên t c bị phá
vỡ còn quan trọng hơn tính mạng con người sao?"
Trần Đông vẫn ngây người nhìn Trình Uyên, h n không
có phản bác, cứ như vậy nhìn chằm chằm.
Từ trong ánh m t Trần Đông, Trình Uyên dường như
cảm giác được một tia khinh thường.
Edit: Vasterel
Chẳng mấy chốc anh cũng nhận ra Trần Đông vốn là
một kẻ sát nhân, đối với kẻ giết người mà nói, tính mạng
con người thật sự không quan trọng l m, quan trọng là
tính mạng người đó đáng giá bao nhiêu.
Nhưng cái nhìn này của Trần Đông, lại khiến cho Trình
Uyên có chút không thể chấp nhận được, đổi thành một
tay túm lấy cổ của h n, một tay giơ n m đấm lên h n,
tức giận gầm lên, " Ngươi có nói hay không?"
Giống như bầu trời không một gợn mây, đột nhiên có
sấm sét.
Nhân viên phục vụ trong quán bị đánh thức, ngây
người nhìn về phía bên này.
Ngay sau đó tất cả đều vây quanh, một người phục vụ
rụt rè hỏi "Đông đại Ca, có muốn gọi cảnh sát không?"
Trần Đông l c đầu nói với những người này: "Không,
không phải việc của các ngươi. Các ngươi cứ làm tiếp việc
của mình đi, đừng vây quanh ở đây."
Những người đó dường như rất nghe lời Trần Đông,
tuy rằng trong m t lộ ra vẻ nghi ngờ, nhưng vẫn là tản đi.
Edit: Vasterel
Cho dù bị người khác chú {, Trình Uyên cũng không có
{ lùi bước, tức giận n m chặt cổ áo Trần Đông, vẫn nhìn
chằm chằm Trần Đông đôi m t đỏ hoe.
"ngươi nên ngủ một giấc thật ngon, trong m t đều là
các mạch máu, nếu cứ như vậy..."
"Bùm!"
Trần Đông chưa kịp nói xong, Trình Uyên đột nhiên
đấm vào mặt h n một cái, tức giận nói: "Nói đi, nói cho
ta biết! con mẹ nó chết tiệt, ta rất gấp.”
Trần Đông bị Trình Uyên đánh lui một bước.
Thật ra mà nói, với thực lực của Trình Uyên, không có
gì uy hiếp được Trần Đông, nhưng bị đánh vào mặt luôn
là một chuyện rất khó chịu.
H n duỗi tay xoa xoa mặt, đột nhiên lạnh giọng nói với
Trình Uyên: "Nếu như ngươi còn dám làm như vậy một
lần nữa,ta sẽ không ngại từ bỏ nhiệm vụ mà ngươi giao
cho ta."
Edit: Vasterel
Từ bỏ nhiệm vụ Trình Uyên giao đồng nghĩa với việc
h n sẽ hoàn thành nhiệm vụ về phía Kinh thành,sẽ trực
tiếp giết chết Trình Uyên.
"Con mẹ nó nhà ngươi nói không!"
Thật ra, sau khi biết Bạch An Tương bị mất trí nhớ vì
thuốc đó, nhớ tới vết thương mà Bạch An Tương phải
gánh chịu,đều là đến từ Kinh thành gây nên, vốn là tâm lý
của Trình Uyên suy sụp, hiện tại ngoài sự tức giận muốn
biết người đó là ai, ngoài ra, không có suy nghĩ nào khác
nữa.
đạo đức nghề nghiệp của Trần Đông là một sát thủ,
nguyên t c của h n ta, trong m t Trình Uyên, rất là nực
cười.
Nhưng điều khiến Trình Uyên tức giận hơn cả là anh đã
tức giận đến mức nhấn mạnh tầm quan trọng của việc
biết người đó là ai, nhưng Trần Đông vẫn không hề lay
động.
Chẳng lẽ, giữa bọn h n trải qua sinh tử, là giả sao?
Đó không phải là thứ chết tiệt trong m t h n ta sao?
Edit: Vasterel
Trình Uyên không cam lòng nên rất tức giận, thế là hậu
quả rất nghiêm trọng.
Anh lại đấm Trần Đông.
Trần Đông lần này là phòng vệ, vừa n m chặt n m đấm
của Trình Uyên trên người, trên mặt cũng lộ ra vẻ khó
chịu, " Ngươi đây là muốn chết!!"
Cùng với đó, h n ta cũng đấm Trình Uyên.
Edit: Vasterel
Chương 227: Đích thân đến
Thực lực của Trần Đông khác với Trình Uyên, đến con
ma cũng biết được nếu cú đấm này đánh trúng vào Trình
Uyên, làm sao anh có thể chịu nổi được.
Cũng may, Trình Uyên mang theo Bạch Long.
nắm đấm Trần Đông mang theo luồng gió lớn, Trình Uyên
không mở mắt ra được, liền gặp nắm đấm Bạch Long
đánh chặn nửa đường.
"Bùm!"
"Xoạt!"
Hai nắm đấm chạm nhau, sau khi va chạm, cả hai đều
bị bật ra, Trần Đông hất văng giá rượu khi bị bật lui,
nhiều loại rượu đỏ, trắng có giá trị rơi xuống,vỡ vụn bay
tung tóe ...
Bạch Long cũng liên tiếp lùi lại mấy bước rồi mới dừng
hẵn.
Sức mạnh của cả hai là như nhau.
Edit: Vasterel
Nhìn thấy cảnh này, nhân viên phục vụ không bình
tĩnh, lấy điện thoại di động ra gọi cảnh sát.
Nói thật, bọn hắn cũng không ngu xuẩn để chạy đến
can ngăn, từ cú đấm kia có thể thấy được hai người này
đều là người luyện võ, không ai muốn tiến tới rước họa
vào thân.
Theo tính cách của Trình Uyên, bình thường dưới tình
huống, anh sẽ dừng lại.
Nhưng mà Trình Uyên hôm nay như muốn nổi điên,
hắn quát Bạch Long, "Đánh hắn, đánh cho tới khi nào hắn
nói ra thì thôi!"
Chuyện này nếu đổi một người khác, có thể do dự khi
nghe mệnh lệnh Trình Uyên, thì sẽ khuyên nhũ anh,
nhưng mà...
Tại vì tuân theo lệnh bề trên phục tùng cho Trình
Uyên,nên Bạch Long thẳng thắn sẽ không do dự.
Nghe được Trình Uyên gầm lên, Bạch Long nện trên
mặt đất, sàn gỗ cứng rắn phát ra "cạch" một tiếng, hắn
giẫm lên một mảnh lớn.
Edit: Vasterel
Sau đó, anh ta bắn tới Trần Đông như một phát súng
thần công.
Trần Đông đương nhiên không dám khinh thường, vừa
giẫm lên giá rượu rơi trên mặt đất liền nhảy qua đầu
Bạch Long.
Ngay sau đó, một thanh đao sắc bén như vầng trăng
khuyết đột nhiên xuyên qua đám mây đen, chém về phía
Bạch Long.
Bạch Long đột ngột quay người lại, trong tay quơ lấy
một cái giá rượu to hơn đầu mình, trực tiếp liền nện
thẳng vào Trần Đông.
“Bùm!” một tiếng vang thật lớn.
Con đao của Trần Đông cắt áo len của Bạch Long, trên
lưng xuất hiện một vệt máu, nhưng cả người hắn đều bị
đập bằng cái giá rượu, giống như một con ruồi bị đập.
Khoảnh khắc này thực sự không hề nhẹ.
Bạch Long không có dừng lại cong người lần nữa nhào
về phía Trần Đông.
Edit: Vasterel
Trần Đông khóe miệng tràn ra máu đỏ, chân đột nhiên
đạp một cái, cái giá rượu bay vọt vào Bạch Long.
Bạch Long hai tay ôm đầu che lại, trực tiếp đụng tới giá
rượu.
“Choang choang!” Trong âm thanh, anh đập giá rượu
thành nhiều mảnh.
Còn Trần Đông thì lợi dụng kẽ hở này, nhảy ra khỏi cửa
sổ, tẩu thoát.
Nhìn về phía Trần Đông đang chạy trốn, Trình Uyên đột
nhiên sửng sốt.
Những cảm xúc hỗn độn trước đó chợt bừng tỉnh.
Bạch Long hỏi " đuổi theo không?"
Trình Uyên cười khổ "Cmn nó chứ, thôi?"
...
...
Edit: Vasterel
Lúc Bạch Long và Trần Đông đánh nhau, chỉ là chớp
nhoáng như đá đánh lửa, ngay cả tiếng gọi báo động của
bồi bàn cũng vừa được kết nối.Bạn đang đọc truyện tại
group: Vasterel. Hãy tham gia group để được đọc những
chap mới nhất.
Trình Uyên cùng Bạch Long rời đi, thậm chí những
phục vụ kia cũng không dám cản.
Đương nhiên ở đây có camera giám sát, cho nên không
càn ngăn cản, Trình Uyên bọn hắn cũng chạy không
được.
Cho nên sau khi đi ra ngoài, Trình Uyên gọi điện thoại
cho Từ đầu trọc càng sớm càng tốt, kêu hắn ta đến
Champs xử lý.
Và trong văn phòng của Champs Bar, một thanh niên
có mắt híp ăn mặc theo phong cách hip-hop nhìn những
gì đang xảy ra trên màn hình và cười chế nhạo không
thôi.
Sau đó hắn gọi điện thoại..
Edit: Vasterel
"Ông chủ, Trần Đông đã đánh với Trình Uyên, nhưng
người bên cạnh Trình Uyên thật lợi hại, Trần Đông không
phải là đối thủ."
Bên kia cũng không biết nói thứ gì, hắn ta liên gật đầu
lia lịa và nói "Vâng, vâng!"
Sau khi cúp điện thoại, nam thanh niên xem lại đoạn
video phát lại, hắn chợt cảm thấy có gì đó không ổn,
không phân biệt được đây là chuyện như thế nào.
...
...
Ra khỏi quán bar, Trình Uyên vừa lên xe thì Vương
Hinh Duyệt gọi.
"Chủ tịch, Tống Triết từ chối lời mời của chúng ta."
"Được rồi."
Kz thật Tống Triết từ chối lời mời Cẩm Đông, Trình
Uyên cũng đã đoán được, đây là làm ăn, anh biết Tống
Triết muốn làm giá.
Edit: Vasterel
Không còn cách nào, bây giờ đang nhờ người khác, cho
nên không thể nào không đi từng bước được.
“Vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì?” Vương Hinh
Duyệt hỏi.
"Các ngươi chuẩn bị, theo ta đến Trung Thượng."
Về đến Cẩm Đông, Trình Uyên gọi điện thoại cho Lý
Tịnh Trúc, bảo cô đến văn phòng một chuyến.
Từ khi gia nhập Cẩm Đông, Trình Uyên đã đồng ý mở
bệnh viện, sau đó để Lý Tịnh Trúc làm viện trưởng,
nhưng bây giờ không có thời gian làm, đành phải giao
cho Lý Tịnh Trúc ở trong tòa nhà của Tập Đoàn Cẩm
Đông. sắp xếp một văn phòng cho Tịnh Trúc.
Nhưng nói cái gì thì nói? Cuối cùng cũng ở trong một
tòa nhà, cho nên Lý Tịnh Trúc vừa cúp máy, liền xuất hiện
trong phòng làm việc của Trình Uyên trong vòng ba phút.
“cô giúp băng bó cho Bạch Long một chút.” Trình Uyên
đối Lý Tịnh Trúc nói.
Lý Tịnh Trúc đang định gật đầu, nhưng thấy Bạch Long
lắc đầu "Không cần!"
Edit: Vasterel
Nghe vậy, Lý Tịnh Trúc hơi sững sờ, cô phát hiện quần
áo phía sau Bạch Long đã bị xé rách, trên lưng có một vết
xước dài, máu me đầm đìa, trông rất gớm ghiếc.
Cô đã bị sốc.
Sau khi bị chấn thương nặng như vậy, cũng là một con
người, tại sao lại còn nói không cần?
Cô không thể không nhìn Bạch Long nhiều hơn, như
muốn biết đây là loại quái vật gì.
Trình Uyên nghiêm túc đối với Bạch Long nói: "Ngoan,
nghe lời."
“Phụt!” L{ Tịnh Trúc và Vương Hinh Duyệt suýt chút
nữa phụt ra ngoài.
Trình Uyên gầy cao hơn 1,75 mét , vậy mà đối với một
người cao một mét chín, người thì cường tráng, khủng
như xe tank, vậy mà nói “ngoan”.
giống như là đang dỗ một đứa trẻ.
Cảnh tượng này trông vô cùng mâu thuẫn.
Edit: Vasterel
Bạch Long cau mày.
“Yên tâm đi, ta chỉ là đi gặp nói chuyện, sẽ không có
chuyện gì đâu.” Trình Uyên nói, “Hơn nữa sau khi băng
bó kỹ xong, nhờ ngươi tiếp tục giúp ta bảo vệ vợ ta.”
Nói hết lời nói mới thông.
Trình Uyên đưa Vương Hinh Duyệt đến "Trung
Thượng".
Khi đến Trung Thượng, các nhân viên tại trụ sở ngân
hàng không có làm khó bọn anh,cho nên bọn anh gặp
được gã béo Tống Triết của Trung Thượng một cách
thuận lợi.
Phòng làm việc của Tống Triết được bố trí như một hoa
viên.
“Xem ra Tống Đổng rất thích thiên nhiên.” Gõ cửa đi
vào, Trình Uyên trước tiên khen một tiếng.
Ngồi ở sau bàn làm việc, Tống Triết hơi nhướng mày,
bằng mặt nhưng không bằng lòng nói: "Ồ, hóa ra là chủ
Edit: Vasterel
tịch Cẩm Đông, không có tiếp đón từ xa, thật là ngại
quá.”
Khi hắn ta nói điều này, mông của hắn vẫn đóng chặt
vào ghế, và hắn thậm chí không di chuyển.
Trình Uyên trong lòng giễu cợt, nhịn không được thở
dài. "Tống Đổng mặt mũi thật là lớn, ta mời đều không
mời nổi."
Tống Triết nhàn nhạt nói: "đâu dám, Trình Đổng mặt
mũi lớn hơn, tôi đây có mời mà không mời được ấy
chứ?"
Câu này vừa thốt ra, Trình Uyên đột nhiên hiểu được
Tống Triết tâm tư nghĩ gì.
Hóa ra mấu chốt là ở đây.
Ngày hôm đó đi ra khỏi hội trường đấu giá, Lý Tịnh
Trúc nói thay lời của Tống Triết đến anh, muốn để chính
anh đi gặp hắn.
Đương nhiên Trình Uyên không khỏi biết rõ nhân phẩm
Tống Triết như thế nào, nên không muốn gặp hắn.
Edit: Vasterel
Dường như tên này đang canh cánh trong lòng, đợi
chính mình ở đây.
"Tống Đổng nói đùa, ngày đó thực tế là có việc gấp..."
Trình Uyên nói.
Tống Triết xua tay, sau đó nhìn về phía Vương Hinh
Duyệt, trong mắt lộ ra một loại háo sắc.
“Tại sao hôm nay Lý tiểu thư không đi cùng anh vậy?” gã
béo hỏi.
Trình Uyên biết hắn đang hỏi Lý Tịnh Trúc, trong lòng
thầm nguyền rủa hắn là đồ lưu manh!
Nhưng ngoài mặt anh lại cười nói, "Oh, cô ấy đâng bố
trí khách sạn."
Edit: Vasterel
Chương 228: Tiệc rượu
Có thể thấy, Trình Uyên nói Lý Tịnh Trúc đang bố trí
khách sạn, Tống Triết trong lòng hơi động.
Hắn ta tiếp tục háo sắc nhìn chằm chằm Vương Hinh
Duyệt, nói về một chủ đề hoàn toàn khác với Trình Uyên.
"Trình Đổng thật sự là phúc khí tốt. Nhân viên vây quanh
đều xinh đẹp hơn chỗ khác, cứ như đại mỹ nhân Tân
Dương của chúng ta đều bị ngươi vơ lấy hết. "
“Tống Đổng nói đùa.” Trình Uyên ngoài mặt phụ họa
cười nói, “Vậy theo ngài ,buổi tiệc tối nay sẽ...”
"Trình Đổng đã đích thân tới mời, Tống Triết tôi đây, cho
dù xảy ra chuyện lớn như thế nào, tôi cũng phải gát qua
một bên. Tôi không thể nào làm mất mặt mũi của Trình
Đổng đây được."
Tuy lời lẽ hoa mỹ, nhưng khi Tống Triết đang nói, ánh
mắt luôn dán chặt vào Vương Hinh Duyệt, điều này khiến
Vương Hinh Duyệt rất khó chịu.
"Nhưng mà ..." Ngừng một chút, Tống Triết nói tiếp,
"Ta cùng các ông chủ tịch của mấy ngân hàng khác là
bằng hữu. Nếu Trình Đổng chỉ mời ta, sợ bọn họ đàm
tiếu, ngài nói xem có được không?"
Edit: Vasterel
Trình Uyên hiểu ý hắn.
Con cáo già này vẫn tự cho rằng mình giá, đem lời mời
của anh đổi thành mời các ông chủ của các ngân hàng chỉ
muốn nói với Trình Uyên rằng những người này đang
nghe lời hắn, khi đến thời điểm, nếu tôi đưa ra bất kz
điều khoản nào, nếu anh không đồng { đáp ứng được, thì
chúng ta mọi người này nhất định sẽ cùng nhau lùi tiến.
Hiểu thì hiểu, nhưng dù sao cũng có một số việc phải
đồng {, người ta có l{ do chính đáng.
" Vâng, Tống Đổng cân nhắc chu toàn, tôi sẽ thông báo
cho các giám đốc cấp cao của các ngân hàng khác."
“Không phải thông báo, là mời.” Tống Triết nhắc nhở.
"Vâng, vâng,là mời."
Ra khỏi tòa nhà của Ngân hàng Trung Thượng, Trình
Uyên không khỏi phun ra lời độc "đồ thằng Béo chết
bầm!"
Vương Hinh Duyệt hỏi "Vậy chúng ta tiếp theo ...?"
Edit: Vasterel
“Đi thông báo cho các ông chủ của ngân hàng khác.”
Trình Uyên lạnh lùng nói, “Tiện thể mời thêm vài người.”
"Hả?"
...
...
Sau khi Tống Triết gật đầu, cũng không khó hỏi mấy
ông chủ của ngân hàng khác, gọi vài cuộc điện thoại là
xong.
Còn mời những người khác thì… tự nhiên không khó để
mời.
Cùng lúc đó.
Trần Đông trốn trong một căn phòng ba gian ở trong
phòng ngủ.
Hắn bị Bạch Long đập vào đầu và bị thương, trong đó
có một vết thương ở cổ tay trái.
Chủ nhân của căn nhà ba gian này chính là người bệnh
bên cạnh Thẩm Lệ, cũng là sư đệ của Trần Đông.
Edit: Vasterel
Trần Đông nằm trên giường, vẻ mặt bình tĩnh như
không có chuyện gì xảy ra.
“Sư huynh, người quá cứng đầu.” Lấy một lọ thuốc
không rõ, Bệnh Đường Tử trước tiên bôi lên tay, sau đó
dùng hai tay xoa xoa cổ tay Trần Đông.nói “Hắn muốn
biết, người cứ nói cho hắn biết, chứ làm cái gì nguyên
tắc không nguyên tắc. "
“Ngươi còn nói nữa?” Trần Đông hỏi ngược lại hắn.
Bệnh viện Tử cười toe toét " được được, coi ta không
nói."
“Rắc!” Lúc này, Bệnh Đường Tử đột nhiên dùng sức
trên tay, Trần Đông không khỏi nhíu nhíu mày, hừ một
tiếng.
" Khụ khụ ..." Sau khi điều trị xương cổ tay cho Trần
Đông, Bệnh Đường Tử lại ho khan một tiếng, "em sẽ giúp
sư huynh giết hắn ."
Trần Đông nặng nề thởi dài hai hơi, cả người như hắn
như sắt thép,đụng đến xương cốt một chút, cũng là đau
nên cố kìm nén mới thở dài.
Edit: Vasterel
“Dựa vào cái gì?” Trần Đông hỏi lại.
Lần này chính là Bệnh Đường Tử ngạc nhiên.
"Hắn muốn giết huynh, sư huynh, loại người này huynh
giữ hắn lại làm gì?"
Trần Đông đột nhiên ngồi dậy, nghiêm túc nói với Bệnh
Đường Tử: "Nghe đây, sư đệ, tuyệt đối không được đụng
vào hắn."
Lần này thì Bệnh Đường Tử không vui. "Khôn phải,sư
huynh, cái kia đâu?”
Hắn lấy ra một lọ hỗn hợp lê giảm ho mùa thu, nhét
cho Bệnh Đường Tử " Hắn là của sư huynh."
Cầm bình lê mùa thu, Bệnh Đường Tử không khỏi cười
khổ nói: "Lần trước còn hơn nửa bình."
Rượu lê mùa thu này khác với những loại rượu lê bán
ngoài chợ vì đây là do Trần Đông tự tay làm.
Dù sao ngoài việc chuẩn bị giết người và giết người,
hắn có rất nhiều thời gian lãng phí, người quen có thể
Edit: Vasterel
biết rượu của hắn rất ngon, nhưng chỉ có Bệnh Đường Tử
mới biết rằng rượu lê mùa thu của hắn cũng rất ngon.
"nếu đã nói như vậy, sư huynh, tình huống của hynh
bây giờ là không đúng."
" Không đúng chỗ nào?"
"em cá là huynh không giết được Trình Uyên."
"đúng, Thật sự là rất khó, Bạch Long trở ngại rất lớn."
"Không, không, ý của em là, cho dù không có Bạch
Long, em đều cảm giác huynh cũng không thể giết được
hắn."
" Ừm?"
"Nếu tiếp tục như vậy, Huynh sẽ yêu hắn đấy."
"Cút!"
Bệnh Đường Tử mỉm cười.
Trần Đông ra dáng đàn anh, quay mặt qua chỗ khác
một mặt nghiêm túc..
Edit: Vasterel
Một lúc lâu sau, Bệnh Đường Tử đột nhiên nói: "Sư
huynh, nhà họ Thẩm rất lớn, lai lịch rất thâm hậu."
“Ta biết.” Trần Đông gật đầu, sau đó lại lắc đầu.
“Nhưng ta không quen đi dưới hàng rào.”
"Vậy thì giữa anh và Trình Uyên ...?"
“Quan hệ hợp tác.” Trần Đông khẳng định.
Nhưng Bệnh Đường Tử lại không nghĩ như vậy, luôn
cảm thấy Trình Uyên và Trần Đông có quan hệ có chút
tinh tế.Bạn đang đọc truyện tại group: Vasterel. Hãy
tham gia group để được đọc những chap mới nhất.
Nó không giống như hợp tác, nó giống như hợp tác mà
không giống như bằng hữu, và giống như một người bạn,
nó không giống như mối quan hệ giữa người giết và
người bị giết, nhưng nếu không có mối quan hệ như vậy,
hai người sẽ không thể giao tiếp chút nào.
Tóm lại, quá phức tạp..
...
...
Edit: Vasterel
Khi Tống Triết đến khách sạn lớn Tân Dương, hắn phát
hiện sự náo nhiệt ở đây vượt xa sức tưởng tượng của
hắn.
Ban đầu, hắn nghĩ, cùng với các ông chủ của một số
ngân hàng, một phòng riêng và một bàn là đủ, nhưng bây
giờ.
Phòng riêng tuy là phòng riêng, nhưng là phòng riêng
quá rộng rãi, ngoại trừ mấy ông chủ ngân hàng tụ tập
một bàn, còn có rất nhiều chủ doanh nghiệp lớn khác.
Tống Triết không khỏi nhíu mày. "cái này,Trình Uyên
đang làm cái quái quỷ gì vậy? Quá thật không ra gì."
Trước mặt nhiều người như vậy, hắn như thế nào mà
đưa ra yêu cầu được?
“Tống Đổng đến rồi, tới, mời ngồi.” Trình Uyên đích
thân chào hỏi.
Tống Triết bất mãn nhìn anh. "Trình Đổng,ta nói với
ngươi lúc đó, không có mời nhiều như người như vậy
mà."
Edit: Vasterel
Trình Uyên cười nói: "Mấy vị sếp này đều ở đây ăn tối,
Trùng hợp gặp được, nên thôi cùng nhau hợp lại cũng
không sao."
Trùng hợp?
Tống Triết bất giác trợn tròn mắt, có quỷ mới tin được
anh.
Bất quá ,lúc này cũng không thể biểu hiện quá mức rõ
ràng, khi hắn ngồi vào bàn ăn, các chủ tịch của một số
ngân hàng khác lần lượt chào hỏi.
Rượu và các món ăn được phục vụ rất nhanh chóng, và
khi tất cả các loại rượu và món ăn đã sẵn sàng, mọi người
đã vào ba ra bảy liên tục.
Trình Uyên cũng đem chủ đề quan trọng lên nói.
"Tống Đổng, thành thật mà nói, Cẩm Đông của chúng
tôi luôn có danh tiếng rất tốt. Như ngài biết đấy, gần đây
tài chính của chúng tôi có một số vấn đề, muốn vay một
số ngân hàng."
Nghe vậy, các chủ tịch của một số ngân hàng nhìn
nhau, nhưng không ai lên tiếng.
Edit: Vasterel
Tống Triết ngẩn cao cổ nhìn xung quanh, nhàn nhạt
nói: "Hôm nay sao không thấy hai cô trợ l{ xinh đẹp của
Trình Đổng vậy?"
Trình Uyên cười nói: "à, bọn họ không uống được rượu,
nên tôi không để cho bọn họ tới, hơn nữa ở đây đều là
các nhân vật vật lớn lững lẫy."
"Haiz Trình Đổng lời này của anh nói củng không đúng,
không uống thì ăn, quả thực ta rất coi trọng Lý tiểu thư
cùng Vương tiểu thư."
trong lời nói Tống Triết có hàm ý.
Edit: Vasterel
Chương 229: Không chơi với các ngươi
"Trình Đổng, Tống Đổng của chúng ta có tầm nhìn rất
cao, hiếm thấy người xung quanh có thể lọt vào mắt ngài
ấy."
Vào thời điểm này, một trong những chủ tịch của một
số ngân hàng khác cho hay.
Nhìn thấy có người dẫn đầu nịnh nọt Tống Triết, những
người khác tự nhiên cũng không cam chịu yếu thế.
" Đúng vậy Trình Đổng,tôi muốn là nói, vì Tống Đổng
rất coi trọng ... nhân viên của cậu, cậu nên hẳn là giúp
ngài ấy hoàn thành điều đó mới đúng chứ."
" Đúng vậy, Đúng vậy, hôm nay tôi còn thuê một phòng
ở khách sạn Tân Dương nữa chứ."
Nghe những lời vô nghĩa của những người này, Trình
Uyên không khỏi nheo mắt.
Anh nhàn nhạt hỏi: "Mấy vị,các người xem Trình Nhiên
tôi đây là loại người như thế nào hả?"
Câu này không cần thêm giọng điệu, tự nó đã mang
theo một vẻ lạnh lùng.
Edit: Vasterel
Khi Trình Uyên hỏi, mọi người đều sửng sốt.
Trình Uyên nói tiếp, "Tôi nghĩ mọi người uống quá
nhiều nên không so đo với các người, nhưng tôi vẫn là
muốn nói rõ cho từng người ở đây biết."
"Tôi,Trình Uyên là một doanh nhân nghiêm túc, không
phải làm mai."
Nhìn thấy vẻ mặt của Trình Uyên, không ai dám lên
tiếng phản đối, ngay cả mấy ông chủ bàn khác cũng nhíu
mày nhìn về phía này.
Những tiếng ồn ào cạn chén và sôi nổi bỗng lắng dịu.
Một nửa thời gian dài đang trôi...
Một ông chủ ngân hàng cười ha hả, cười hoà giải nói
"Haha ... Tôi nghĩ Trình Đổng hiểu lầm ý của mọi người,
không sao, không sao, mọi người đều là bạn ..."
“Hiểu lầm?” Tống Triết cười lạnh chế nhạo, “Haha...”
"Trình Đổng thật là uy nghiêm."
Edit: Vasterel
Trình Uyên lắc đầu, nhàn nhạt nói: "Câu này thật sự
nên giao cho các vị, đặc biệt là ngài Tống Đổng, ngài uy
nghiêm thật lớn !"
"Ngài thật sự, phát sinh tình dục liền nhấm đến các nữ
nhân viên bên cạnh ta…"
Trong một thời gian, mọi thứ lộ ra trước mắt.
Tống Triết sắc mặt thay đổi mấy lần, ở trước mặt nhiều
người như vậy, Trình Uyên vạch trần mục đích của hắn,
không thể nghi ngờ là đem bộ mặt của hắn trước mặt
mọi người lột xuống.
"Trình Đổng, ta cũng không ngại nói cho ngươi rằng dự
án của ngươi có mức rủi ro rất lớn, và một số ngân hàng
của chúng ta không cho rằng nó được an toàn, vì vậy
ngươi cũng đừng nghĩ đến việc là chúng ta có thể cho
ngươi vay khoản tiền này."
Thấy Tống Triết nói như vậy.
Các ông chủ của các ngân hàng đó đứng trong hàng
nhao nhao với nhau, rồi cũng không hẹn mà cùng gật
đầu.
Edit: Vasterel
Thấy thế.
Trình Uyên nhìn lướt qua từng người là ông chủ của
các ngân hàng, bình tĩnh hỏi: " Mấy vị Chủ tịch đây cũng
là có ý này sao?"
" Cái này..."
Những ngân hàng khác cũng không khác gì Trung
Thượng, tự nhiên tin tưởng cùng với Tống Triết, nhất là
đối mặt chính là Trình Uyên.
Nhưng nếu như bày tỏ ý kiến mà đắc tội với Tống Triết,
người ta nói rằng Tống Triết là người điều hành ngân
hàng liên doanh địa phương của họ, và hắn ta có thể
đuổi bất kỳ ai trong số đó ra khỏi cái vòng tròn liên
doanh đó bất cứ lúc nào.Bạn đang đọc truyện tại group:
Vasterel. Hãy tham gia group để được đọc những chap
mới nhất.
Cuối cùng, vài người nhìn nhau và quyết định.
"Trình Đổng, đúng như Tống Đổng nói, dự án của anh
xác thực nguy hiểm rất lớn."
" Đúng vậy, Đúng vậy!"
Edit: Vasterel
Bọn họ đều bày tỏ quan điểm, không thể không đắc tội
với Trình Uyên, so với Tống Triết còn tốt hơn nhiều.
"Nếu đã như vậy," Trình Uyên thở dài. "Vậy ta cũng sẽ
làm rõ như sau."
"Lý do tại sao các ngân hàng địa phương của các ngươi
rất phổ biến trong số các công ty của chúng tôi chắc chắn
là vì lãi suất khoản vay của các ngươi thấp hơn."
"Nhưng các ngươi cho rằng Cẩm Đông của ta có giống
một công ty quan tâm đến số tiền ít ỏi đó không?"
"Cẩm Đông thiếu tiền sao?"
"Tân Dương, À không, toàn tỉnh toàn quốc, chẳng lẽ chỉ
có các ngân hàng của các ngươi thôi sao?"
"Nhưng không sao, vì các ngươi không muốn hợp tá
cùng Cẩm Đông chúng ta, cũng không sao, chúng ta tìm
ngân hàng khác hợp tác, chúng ta cũng không cần hợp
tấc với các ngươi nữa."
"Từ nay về sau, ta chính thức thông báo cho vài vị chủ
tịch ở đây được biết."
Edit: Vasterel
"Cẩm Đông sẽ chấm dứt mọi hợp tác với vài người."
Nghe vậy vài người vẫn không nhận ra chuyện gì đang
xảy ra, đặc biệt là Tống Triết càng thêm chế nhạo, "Tất cả
đều đã nói đến mức này,thôi thì chúng ta không quan
tâm nữa, chỉ cần Trình Đổng không hối hận là được."
Một số người khác gật đầu liên tục.
Trình Uyên nhìn bọn hắn như nhìn thấy chướng khí,
không khỏi cười lạnh chế nhạo, "Các ngươi là ngân hàng
địa phương, thật đúng là cùng một ruột."
Rõ ràng là mỉa mai, nhưng Tống Triết và chủ tịch mấy
ngân hàng kia không hề cảm thấy chói tai gai mắt, ngược
lại bọn hắn còn cảm thấy rất kiêu ngạo.
Tống Triết càng là cười lạnh nói: "Biết vậy thì tốt."
Trình Uyên thở dài, "Không biết những công ty khác ở
Tân Dương này khi nào mới có thể cùng nhau đứng dậy
đoàn kết ."
Rất rõ ràng, đây là một câu châm ngòi thổi lửa.
Edit: Vasterel
trong tai Tống Triết có thể nghe thấy thế, lại thành ước
ao ghen tị, hắn lại càng thêm cảm thấy địa vị của ngân
hàng bọn hắn ở Tân Dương cao quý cao thượng.
“Đây chính là chênh lệch, các ngươi những người này,
cho dù làm ăn lớn như thế nào, trong mắt chúng ta, các
ngươi vẫn là một kẻ hèn kém trong xã hội.” Tống Triết
cười mỉa mai Trình Uyên, “Muốn tiêu tiền, thì không phải
nhìn vào sắc mặt của chúng ta sao? "
"Muốn chơi với ta? Đã nghĩ đến hậu quả chưa?"
Trình Uyên gật đầu, thừa nhận lời hắn nói không sai. "
Cho nên, Cẩm Đông chúng ta liền dừng cuộc chơi."
" Cẩm Đông sẽ kiểm kê tài chính. Chúng tôi sẽ rút tất cả
tiền trong ngân hàng của các ngươi, và tất cả các những
dự án tài chính khác nhau hợp tác với ngân hàng của các
ngươi cũng sẽ bị đình chỉ."
Ngay khi nói ra những lời này, sắc mặt của các ông chủ
tịch ở một số ngân hàng liền thay đổi hẳn.
Tống Triết thậm chí hoài nghi nói: "Trình Uyên, ngươi
phải nghĩ kỹ đến hậu quả."
Edit: Vasterel
Bọn hắn sợ hãi.
Là công ty hàng đầu của Tân Dương, số vốn của Cẩm
Đông tự nhiên là số tiền người bình thường không thể
tưởng tượng nổi.
Nếu tất cả các điều chỉnh được thực hiện, một số ngân
hàng sẽ gặp phải những phản ứng bất lợi kéo dài trong
một khoảng thời gian ngắn.
Đồng thời, quan trọng hơn là các dự án quản lý tài
chính, phần lớn việc quản lý tài chính của một số ngân
hàng dựa vào Tập Đoàn Cẩm Đông.
Vì vậy, khi Trình Uyên thực sự không còn chơi với bọn
họ nữa, những người này ngược lại thần sắc thay đổi rõ
rệt.
“Ngươi thật sự định xé nát tất cả ngân hàng ở Tân
Dương với chúng ta, trở mặt hoàn toàn sao?” Tống Triết
lo lắng nói. “Ngươi có biết hậu quả của việc làm này
không? Chúng ta không chỉ tổn thất,mà ngươi cũng tổn
thất rất nhiều tiền. "
Edit: Vasterel
Trình Uyên bình tĩnh cười, "Tổn thất rất nhiều tiền? Xin
lỗi, cái này đối với ngươi có thể nhiều, nhưng đối với
Cẩm Đông chúng ta mà nói, cũng chỉ là lỗ một ít mà thôi."
"Cẩm Đông chúng ta, cho tới bây giờ đều không cảm
thấy thiếu tiền, đây là sự thật."
Nói đùa , ngân hàng của hắn có tiền, đều là tiền của
người khác, nói trắng ra thì hoạt động của ngân hàng là
dùng tiền của người khác để quản lý và kinh doanh cái
khác,nhưng đến cuối cùng hắn lại xem ra mình là người
có nhiều tiền hơn ai hết.
Nhưng Tập Đoàn Cẩm Đông thì khác, tiền của Cẩm
Đông là tiền của chính Cẩm Đông, theo lời của Trình
Uyên, bọn anh có rất nhiều và không quan tâm đến việc
mất mát hay tổn thất.
Tống Triết hoàn toàn không nghĩ tới Trình Uyên làm
được như vậy.
Tất nhiên, một số việc luôn không thể đoán trước
được, chỉ là bản thân không lường trước được thì sẽ có
những điều tồi tệ hơn xảy ra.
Edit: Vasterel
"Tập đoàn Cốc Thiên chúng tôi cũng cùng tiến bước với
Tập đoàn Cẩm Đông để đoàn kết,. mà Trình Đổng đã nói
như vậy, nếu tập đoàn Cốc Thiên chúng tôi không làm
,thì có vẻ như những công ty của chúng tôi củng không
đủ đoàn kết."
"Tống Đổng, ta tập đoàn Cốc Thiên cũng không phải là
giàu có gì, nếu đều từ ngân hàng của các ngươi rút hết tài
chính, các ngươi sẽ không tổn thất đi, cái này, chúng ta
theo cùng Trình Đổng."
“Cái gì?” Tống Triết sắc mặt lại thay đổi.
Tuy nhiên, mọi thứ dường như không kết thúc dễ dàng
như vậy.
"Chúng tôi, Tập đoàn Long Dân , cũng cùng với Trình
Đổng, rút hết vốn và ngừng hợp tác với bất kỳ dự án nào
của bên các ngươi."
Edit: Vasterel
Chương 230: Lý Thiên Hữu
"Công ty của chúng tôi cũng tham gia, và chúng
tôi cũng chấm dứt mọi hợp tác tài chính với một số
ngân hàng và rút toàn bộ tiền."
Một số giám đốc ngân hàng được Lý Tịnh Trúc
chữa khỏi đã đứng lên phát biểu ý kiến.
Phản ứng của bọn họ lập tức làm Tống Triết và
những người khác sắc mặt đều thay đổi
Cẩm Đông có thể coi là doanh nghiệp hạng nhất
Tân Dương, năm cái này cũng thuộc top sáu công ty
tập đoàn hùng mạnh, tổng tài sản ước tính lên tới 50
tỷ.
Họ chấm dứt mọi hợp tác tài chính với các ngân
hàng này, và chuyển các tài chính của tập đoàn và
công ty của họ vào các ngân hàng này, đối với Tống
Triết và các ngân hàng khác, đó không khác là lột
da mặt của bọn họ xuống.
Tổn thất khẳng định không nhỏ, nhưng chung quy
lại, đối với một vài ngân hàng như vậy, mức lỗ này
vẫn có thể chấp nhận được.
Vì vậy, cú sốc thì vẫn là cú sốc, sau cú sốc, Tống
Triết trấn an lại bọn họ tại bàn,tức là các ông chủ
Edit: Vasterel
của một số ngân hàng "Mọi người đừng hoảng sợ,
hợp tác là đôi bên cùng có lợi, và thiệt hại lớn nhất
nếu chấm dứt hợp tác với chúng ta thì có lẽ là chính
bọn họ. "
Các chủ tịch của một số ngân hàng cũng gật gù
khi nghe lời.
Sau khi đoán ra được điều này, Tống Triết cười
nhạo nói: "Trình Đổng, đừng nói là sáu công ty của
các ngươi, cho dù có thêm hai tập đoàn như Cẩm
Đông, ngân hàng của chúng tôi cũng có khả năng
chi trả, ngược lại là các ngươi...."
"Oh! Người trẻ tuổi ,thường chính là thích hành
động theo cảm tính.." Những ông chủ ngân hàng
khác quay đầu không khỏi chế nhạo, "Loại chuyện
này thật sự làm cho chúng ta kinh ngạc."
"Đúng vậy, nhưng khi nghĩ lại, dường như các
ngươi là người chịu nhiều tổn thương lớn nhất."
Sự kiêu ngạo của một vài người trong số họ đã
quay trở lại, lộ ra vẻ lãnh đạm từng người một.
Tống Triết trở nên mạnh hơn, vươn tay gõ "咚咚”
“thùng thùng” trên bàn, hắn dường như muốn liệt
Edit: Vasterel
các điều lệ về quy định, nói cho Trình Uyên từng cái
một, nói "Ngược lại mấy công ty của các ngươi
muốn phát triển, thì ai có thể không hợp tác với
chúng ta?"
"Vì vậy, các bạn trẻ không nên quá kiêu ngạo mà
hãy học cách khiêm tốn!"
“Khiêm tốn?” Trình Uyên chế nhạo.
Anh hỏi Tống Triết, "Cái gọi là khiêm tốn của các
ngươi là để cho chúng ta là doanh nhân phục tùng
ngươi một cách răm rắp sao? Muốn nữ nhân từ
chúng ta thì đều phải dâng tai tay lên cho ngươi
sao?"
" cái mà ngươi gọi là khiêm tốn chính là để chúng
ta ở trước mặt các ngươi ăn nói phải khép nép?
Chính là để các ngươi muốn giẫm thì giẫm muốn đá
thì đá vẫn can tâm tình nguyện chịu đựng sao?"
"Đúng, các ngươi nói đúng, chúng ta những
người này quả thức là từ kiếp nghèo lạc hậu,
nhưng thế thì sao? Thằng đéo nào lại không phải từ
cái nghèo vươn lên? ngươi phải không, cha của
ngươi và ông của ngươi cũng không phải?"
Edit: Vasterel
“Chẳng ai nghèo cả đời,cũng chẳng ai muốn cam
chịu cái nghèo cả đời cả”.
"Ít nhất chúng tôi Cẩm Đông có cái cốt lõi khí
phách này, và tôi không thể quản các công ty khác
được. Như ngươi đã nói, các công ty của Tân
Dương nằm rải rác. Dù tôi có làm gương thì cũng có
ít người hưởng ứng theo, nhưng điều đó không làm
ảnh hưởng đến cái cốt lõi chúng tôi!"
Lời nói của Trình Uyên rất bình tĩnh, nhưng hiệu
quả lại gây quá rung động đến các con chym, các
ông chủ không có phản ứng đều cúi đầu buồn bã,
như thể đang xấu hổ.
Tất nhiên, một số thậm chí còn bắt đầu sáng mắt,
và họ đang cũng cố gắng đứng dậy đấu tranh.
Những lời này chắc chắn là một loại kế sachs
khích tướng.
Nhưng Tống Triết cáo già , gian xảo, dường như
nhìn thấu bộ mặt của những người được gọi là
thương nhân chỉ biết lợi nhuận này, cũng không coi
trọng lời nói của Trình Uyên, ngược lại tiếp tục giễu
cợt, " Chẳng lẽ không đúng sao?các ngườ là
thương nhân chính là muốn thu lợi nhuận trước mắt,
cái náy chẳng lẽ không tốt sao? Tại sao các ngươi
Edit: Vasterel
vì cái gì mà hết lần này đến lần khác muốn làm
người xa lạ? "
"Những người này, nhìn những người này xem, là
người sẵn sàng hớp tác với các ngươi khống nếu
không có lợi ích gì?"
Vừa nói, Tống Triết vừa đưa tay chỉ vào các
doanh nhân trong đại sảnh, giống như một giáo viên
đang quở trách những học sinh không nghe lời.
Hắn ta không nói điều này có lẽ sẽ tốt, khi hắn ta
nói điều này, một số ông chủ có lòng tự trọng cao đã
tức giận ngay lập tức.
“Công ty Hồng Liên của ta cũng sẽ bên cạnh Cẩm
Đông.” Lúc này, một người đàn ông trung niên đột
nhiên đứng lên, lớn tiếng nói: “Ta cũng không thiếu
cốt lõi khí phách này!
Ai cũng biết bắn chim đầu đàn có ý nghĩa như thế
nào, nên không ai muốn là người đầu tiên đứng ra
hưởng ứng, nhưng một khi có ai đã đứng lên thì
chắc chắn sẽ có các người khác kèm tức giận theo
sau.Bạn đang đọc truyện tại group: Vasterel. Hãy
tham gia group để được đọc những chap mới nhất.
Edit: Vasterel
Hơn nữa, Tống Triết nói gần nói xa ,căn bản hoàn
toàn không đem những người này để vào trong
mắt.(không có cái ngu nào đi đâm thọt khách hàng,
ns gì củng được, chứ đúng đến lòng tự lòng thì ăn
cám nha cu )
"Tập đoàn Leo của tôi, cũng đứng cùng Tập đoàn
Cẩm Đông."
"Chúng tôi cũng sẽ chấm dứt hợp tác tài chính
với một số ngân hàng và rút toàn bộ tiền của mình."
"Chúng ta..."
Nhất thời ngoài sảnh, hàng chục vị ông chủ lớn
đều đồng loạt đứng lên hưởng ứng.
Nếu như trước đây Trình Uyên cạnh tranh với
năm công ty, Tống Triết còn có thể chịu đựng được,
hiện tại hơn 20 công ty lớn đã tẩy chay mấy ngân
hàng của bọn họ, khiến bọn họ có chút không chịu
nổi.
Tống Triết ngẩn người khi nhìn thấy điều này.
Kể cả ông chủ của một số ngân hàng, càng
hoảng sợ hơn.
Edit: Vasterel
Tống Triết lo lắng vội la lên: " Các ngươi những
người này đầu óc có phải là có vấn đề rồi
không?các ngươi đi theo một tên này có phải là mù
rồi không? Các ngươi có biết khi rời khỏi chúng ta
sẽ nhận hậu quả gì không?"
Hắn ta tức giận, tức giận vì đã mất kiểm soát
trước cảnh tượng này.
Hắn cũng không hiểu, nguyên nhân là có cảm
giác hứng thú quan tâm đến trợ lý của Trình
Uyên,bắt Trình Uyên phái trợ lý lên giường với hắn,
nếu không có chuyện này thì đã không xảy ra như
thế,làm sao lại phiền phức như vậy được?
Hơn nữa, những tên ngớ ngẩn này, đang cùng
Trình Uyên tranh cãi, không hiểu nổi là uống nhầm
thuốc rồi phải không nữa?
"Tương lai các ngươi không muốn phát triển
sao?"
" Không có trợ giúp của chúng ta các ngươi được
như cái rắm hôm nay sao?"
"Còn cau có với chúng ta sao?"
" Các ngươi lấy đâu ra cái dũng khí này?"
Edit: Vasterel
Khi những lời này thốt ra, những ông chủ công ty
bốc đồng kia cũng phải sững sờ.
Có người bắt đầu tỏ vẻ lo lắng, hối hận vì sự
bồng bột vừa rồi của mình.
Trình Uyên tận mắt nhìn thấy tất cả những điều
này, biết Tống Triết nói là sự thật, nhưng vậy thì
sao?Vietwriter.vn
"Nói nhiều thì các ngân hàng các ngươi đều là
những ngân hàng một ruột với nhau cả?"
"Ngươi nói đúng. Ngoại trừ ngân hàng của ngươi,
ta không tin toàn bộ Tân Dương này và những ngân
hàng khác có thể từ chối hợp tác với chúng ta."
"Hừ, cho dù Tân Dương này không có,thì Tỉnh
Giang Bắc lúc nào cũng có?"
Nghe xong lời của Trình Uyên, các doanh nhân
cũng nhìn nhau.
Tống Triết giễu cợt. "Như mọi người đều biết, sở
dĩ các người chọn ngân hàng của chúng tôi là chúng
tôi nhiều hơn quốc doanh. Ở Tân Dương này, ngươi
Edit: Vasterel
thật sự không tìm được ngân hàng nào dám công
khai chống lại chúng tôi."
Hắn tỏ ra tự tin.
Nhưng...
“Xin lỗi, tôi có thể nói vài lời được không?” Đúng
lúc này, một giọng nói khác vang lên.
Nghe giọng nói này, mọi người đều dõi theo âm
thanh này nhìn.
Lúc này phát hiện một người đàn ông trung niên
hiền lành đeo kính, đột nhiên đứng dậy cười với mọi
người, đặc biệt là Trình Uyên cũng mỉm cười gật
đầu chào hỏi.
“Xin chào mọi người, tôi là Lý Thiên Hữu của Ngân
hàng Trung Mỹ.” Hắn khẽ cười nói, “Tôi đã gặp qua
Trình Đổng từ rất lâu rồi, chúng tôi ở Ngân hàng
Trung Mỹ rất mong được hợp tác với mọi người, và
vì mối quan hệ với Trình Đổng,nên lãi suất của
chúng tôi sẽ được điều chỉnh xuống mức thấp nhất
cho tất cả mọi người ở đây. "
Nhìn thấy Lý Thiên Hữu đang ở trong đám người
kia, Tống Triết lúc này mới thực hoảng hốt.
Edit: Vasterel
Trung Mỹ, một ngân hàng nước ngoài được niêm
yết và xếp hạng hàng đầu.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom