• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá (14 Viewers)

  • chap-177

Chương 177: Xong rồi thì thu nợ




*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.





Xem ảnh 1
80189.png





Xem ảnh 2
80189_2.png
“Được, cháu thắng.” Lạc Thần Dương bất ngón cái lên với cậu, chịu thua



Ánh mắt Lạc Lăng lóe lên tia sáng: “Cảm ơn chú.”



Bên kia, trong phòng họp Tập đoàn Lạc Thần



Lạc Thần Hi tung ra chứng cứ chứng minh Hạ Chi Hoa là kẻ tình nghi trong vụ án thương mại



Hạ Chi Hoa kích động muốn ngất đi, máu dồn lên não quá nhanh, trước mắt ông ta tối sầm lại, suýt chút nữa thì hôn mê.



Sao anh có thể nắm giữ được những chứng cứ này?



Phòng họp lặng ngắt như tờ



Lạc Thần Hi lạnh lùng liếc nhìn ông ta, rồi ánh mắt lại làm như vô ý liếc nhìn Lạc Dương Hiện đang chảy đầy mồ hôi



Những chứng cứ này chỉ cần được đem đi điều tra, lập tức có thể bắt được kẻ đứng đằng sau thao túng là ông ta.



Hơn nữa, đây chỉ là một3góc của tảng băng chìm



“Cậu..



rốt cuộc cậu muốn như thế nào?” Hạ Chi Hoa run rẩy



Ông ta nhận thức sâu sắc được rằng, những thứ Lạc Thần Hi nắm được không chỉ có thế này



Lạc Thần Hi cười lạnh: “Rất đơn giản, giao cổ phần trong tay ông ra đây, vĩnh viễn không được đặt chân tới Tập đoàn Lạc Thần



Từ hôm nay trở đi, Tập đoàn Lạc Thần cắt đứt quan hệ với ông.” Cái này đương nhiên bao gồm cả việc Tập đoàn Lạc Thần đang chống lưng cho Hạ thị.



Sắc mặt Hạ Chị Hoa trắng bệch



Những thứ ông ta vất vả gây dựng trong nhiều năm qua, đã bị hủy hoại trong hôm nay



Nhưng Lạc Thần Hi không tính buông tha cho ông



Cái này, mới chỉ là bắt đầu



Dám lấy mạng anh



Hừ, vậy anh không cần đắn đo tình cảm làm gì nữa



Anh tin rằng Lạc2Lăng cũng sẽ không phản đối việc anh ra tay với người ông ngoại nhiều dã tâm, độc ác như này



Hạ Chị Hoa ngẩn ra nhìn Lạc Thần Hi, ánh mắt hoảng sợ.



Lạc Dương Hiến mím chặt môi, sắc mặt trắng bệch



Ông ta thử ước lượng trong lòng, không biết Lạc Thần Hi đã nắm giữ được bao nhiêu bí mật của mình



Rất rõ ràng, việc anh ra tay với Hạ Chi Hoa chẳng qua chỉ là bước mở đầu



Lần này anh tới đây là đã có chuẩn bị trước.



Cái gọi là tính mạng bị đe dọa chẳng qua là Lạc Thần Hi tương kế tựu kế, để cho ông ta đắc ý mấy ngày



Lạc Thần Hi lợi dụng khoảng thời gian này để cắt đứt đường lui của ông ta, nắm mọi thứ trong lòng bàn tay mình



Không ngờ người nắm được cục diện không phải ông ta1mà là người “cháu trai ngoan” trước mặt này.



Xem ra, thủ đoạn của ông ta vẫn chưa đủ cao



Cuộc họp lần này, dựa theo kết quả mà Hạ Chi Hoa nhận được, anh muốn để cho những người lòng lang dạ sói chịu nghiêm phạt và giáo huấn



Bọn họ quá xem thường năng lực và thủ đoạn của Lạc Thần Hi rồi.



Tai họa ập tới với Hạ Chi Hoa liên tục



Hạ thị bị niêm phong vì ông ta là kẻ tình nghi trong vụ rửa tiền và lừa đảo



Bản thân Hạ Chi Hoa cũng bị đưa đi, trải qua điều tra mới phát hiện ra Hạ thị đã rỗng ruột, thậm chí còn đang mắc nợ chồng chất, một cái vỏ rỗng tuếch danh xứng với thực.



Ngày thứ hai Hạ Chi Hoa bị đưa đi điều tra, giới kinh doanh thành phố A tung ra tin tức động trời.



Chủ1tịch Tập đoàn MG Trình Đạo Phu cũng bị cảnh sát đưa đi, nguyên nhân là do tình nghi liên quan tới vụ buôn bán súng ống đạn dược và tham nhũng một khoản tiền kếch xù



Tập đoàn MG ở bên Mỹ vì lợi ích mà phủi sạch quan hệ với Trình Đạo Phu, đồng thời nói rằng sẽ hỗ trợ cảnh sát hết mức có thể trong việc điều tra.



Lạc Dương Hiên các bệnh xin nghỉ, cả ngày ở trong nhà thấp thỏm lo âu



“Đừng có đi qua đi lại làm tôi đau đầu.” Lạc Dương Hiên ngồi trên ghế sofa, khoanh tay trước ngực nhìn vợ mình gấp tới độ đi lại liên tục, vẻ mặt muốn nói lại thôi



Ông ta đã có đủ thứ cần phải lo rồi mà người phụ nữ ngu xuẩn này còn để ông ta phiền não thêm



“Chồng, nếu còn tiếp tục1như vậy thì có phải ông cũng...”



“Im miệng cho tôi! Chuyện như này sẽ không xảy ra! Tốt xấu gì tôi cũng là bác cả của nó, dù gì tôi cũng là thành viên nhà họ Lạc, tôi tin rằng ông cụ sẽ không thấy chết mà không cứu.” Trong đôi mắt giảo hoạt của ông lóe lên tia sáng.



“Tới giờ ông cụ vẫn không có hành động gì



Chuyện này nếu ông ấy không trợ giúp, liệu có phải...”



Lạc Dương Hiên xua tay: “Về phòng đi, đừng làm phiền tôi



Tôi đau đầu lắm rồi.” Ông ta day trán, cảm thấy cực kỳ bất an với hoàn cảnh của mình bây giờ



Lạc Thần Hi nhổ từng người bên cạnh ông ta, cách làm này như thể đang lăng trì, để cho ông ta tận mắt nhìn thể lực của mình suy yếu, cuối cùng, anh chẳng cần tốn nhiều sức vẫn có thể đánh bại ông ta.



Lạc Thần Hi được lắm! Là ông ta quá xem thường đứa cháu này của mình



Sao ông ta lại quên mất khi còn niên thiếu anh đã có thể lực nặng hàng nghìn cân? Nhiều năm trôi qua, sao anh có thể dễ dàng bị ông ta đánh bại



Ông ta thừa nhận, lần này bản thân đã để mọi thứ vuột khỏi tầm tay rồi.



Trong nhà cũ nhà họ Lạc.



Ông cụ Lạc ngồi ở phòng sách, những vệt nắng cuối cùng xuyên qua cửa sổ sát đất, hắt lên khuôn mặt âm trầm của ông bằng ánh sáng hơi u ám



Phía sau cặp kính gọng vàng là đôi mắt chim ưng lóe lên tia sáng khác thường



Ngồi trước bàn đọc sách, dựa lưng vào ghế, Lạc Thần Hi nhếch mép cười lạnh



“Muốn cháu tha cho ông ta?” Lạc Thần Hi lạnh lùng lên tiếng



Bầu không khí trong phòng sách giảm xuống, kết lại thành bằng



Ông cụ Lạc không quay đầu lại, nhếch miệng nở nụ cười trông còn lạnh lùng hơn



Ông xoay ghế lại, ngồi đối diện với Lạc Thần Hi



Ánh mắt ông giống như một vị tôn giả đứng từ trên cao nhìn xuống, quan sát kỹ toàn thiên hạ, bao gồm cả đứa cháu đang ngồi trước mặt mình



“Cháu cho rằng người mà ông bảo vệ, cháu có thể động tới?” Lời của ông Lạc đầy chế nhạo.



Lạc Thần Hi buồn cười, hừ lạnh: “Xét thấy ông ta cũng mang họ Lạc, cháu tha cho ông ta một con đường sống, để ông ta cút ra khỏi thành phố A, vĩnh viễn không trở về.” Đây là sự tha thứ dễ dàng nhất mà anh dành cho bác cả



Chứng cứ anh đang nắm trong tay đủ để Lạc Dương Hiên ở trong tù cả đời hoặc là bị xử tử hình



Ông cụ Lạc nhìn anh bằng ánh mắt nhẫn nhịn



Một lúc sau, ông xua tay: “Đi ra ngoài đi, ông mệt rồi.” Lạc Thần Hi cười đắc ý, trước khi xoay người rời khỏi, anh còn bổ sung thêm: “Tốt nhất ông cứ ở đây hưởng thụ tuổi già! Mọi việc ông quan tâm chỉ đem lại kết quả xấu thôi.”



Anh nói xong, bước nhanh ra khỏi phòng sách của ông cụ Lạc



Trong khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, đôi mắt anh lộ ra ý cười tà mị.



Ông cụ Lạc ngồi trong phòng sách gắt gao nhìn cánh cửa vừa được đóng lại, trong mắt lướt qua tia thâm trầm



Bàn tay siết chặt chậm rãi thả lỏng, ông hừ lạnh, đưa tay lấy gọng kính màu vàng xuống, ném mạnh về phía cửa sổ sát đất



Kính mắt và phải cửa sổ sát đất, nứt toác



Lạc Thần Hi nghe được tiếng động bên trong phòng sách, vẻ nghiền ngẫm được phác thảo qua khóe miệng



Anh nhanh chân rời khỏi nhà cũ nhà họ Lạc



Sau khi xuất viện, Thiên Nhã luôn ở nhà



Tô Hoa Kỳ, Kha Tử Thích ngày nào cũng tới đi qua đi lại trước mặt cô, ngay cả Karen cũng tranh thủ trốn ra khỏi nhà tới nói lời xin lỗi với Thiên Nhã



Ngày đó, cô về nhà muốn nhờ cha giúp đỡ cứu Thiên Nhã nên bị giam lỏng, không cho cô làm nhiều chuyện khác.



Kết quả, cô không những không giúp được gì mà còn không thể lộ mặt mũi ra ngoài



“Thật là! Lần này cho tớ quá đáng thật, sau này tớ sẽ không về nhà nữa! Tớ ghét ông ấy!” Ngồi vào bàn cơm, Karen vẫn còn tức giận bất bình



Thiên Nhã không để ý, chỉ ăn cơm trong bát, thỉnh thoảng gắp thức ăn cho con trai.



“Karen, cô đúng là đồ ngốc



Bọn tôi không trông mong cô giúp được gì cho nên cô đừng tự trách bản thân nữa.” La Tiểu Bảo không vui, liếc mắt nhìn cô



Thật ra, chuyện này cậu không trách Karen, vì cô đã cố gắng hết sức rồi.



Cha Karen giấu kín như bưng chuyện này, còn không tiếc thủ đoạn ngăn cản con gái mình dấn thân vào đó



Trong hành động này ẩn giấu chuyện gì, không ai biết cả, có thể đơn giản là ông đang bảo vệ con gái mình



Dù Karen có hơi phiền phức nhưng vẫn là một cô gái đơn thuần không hiểu gì.



Karen uể oải



Cô chưa từng thấy mình thất bại như này bao giờ



Vào thời khắc quan trọng, cô chẳng giúp đỡ được gì, điều này làm cô cảm thấy mình nên xin lỗi Thiên Nhã, xin lỗi anh họ Kha Tử Thích.



Thảm rồi, liệu anh họ có nghĩ cô không có nghĩa khí lại vô dụng không? Làm sao bây giờ?



Cô nhìn Thiên Nhã bằng ánh mắt u oán nhưng lại phát hiện ra Thiên Nhã chẳng phản ứng gì, chỉ cúi đầu ăn cơm



Cô nhíu hàng lông mày xinh đẹp lại: “Thiên Nhã, ngay cả cậu cũng cảm thấy tớ ngốc?”



Cuộc trò chuyện vừa rồi hoàn toàn không lọt vào tai Thiên Nhã



Cô đang bị bao vây bởi trăm chuyện chưa có lời giải đáp, có thể nói là không gạt chúng sang một bên được



Cô cố gắng muốn quên chúng đi thì chúng lại như mọc rễ trong đầu cô, lan tràn như cỏ dại.



Rốt cuộc cha đang ở đâu? Ông có bình an không? Vì sao ông lại bị bắt cóc? Với lại, ông còn bị Lạc Dương Hiến bắt cóc



Sau khi tỉnh lại cô mới biết được người bắt cóc cô lần này là Lạc Dương Hiến và Hạ Chi Hoa, mà chuyện làm cố sốc hơn cả là Trình Đạo Phu cùng một phe với Lạc Dương Hiên



Hai người bọn họ cấu kết với nhau trong tối, buôn bán súng ống đạn dược, dính tới cả chất cấm



Mấy ngày nay, giới kinh doanh thành phố A gặp “động đất”



Hơn nữa “tâm động đất” này còn liên quan tới Tập đoàn Lạc Thần, Hạ Chi Hoa, Trình Đạo Phu và Lạc Dương Hiến.



Trình Đạo Phu có thật sự biết chuyện cha cô mất tích? Lẽ nào bây giờ cha cô đang ở trong tay Lạc Dương Hiến? Cô rất lo lắng nhưng không cách nào nói ra được chuyện này



Đêm đó cha cô ám sát Lạc Thần Hi, nếu như cô nói mình biết rõ đang nguy hiểm nhưng vẫn đâm đầu vào chỗ bọn cướp thì sẽ liên lụy tới cha



Hiện tại chân tướng đang được chôn sâu dưới đáy vực



Cô không biết nên làm thế nào mới đúng.



Cha, rốt cuộc cha đang ở đâu? Chỉ cần cho bình an vô sự là con gái yên tâm rồi



Cha nói cho con biết đi, rốt cuộc cha đang ở nơi nào?
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom