• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4
  • Chap-199

Chương 182: Quỷ Sai cũng ăn hối lộ.




Chương 182: Quỷ Sai cũng ăn hối lộ.
Nghe tôi hỏi, Thuồng luồng tiên nghiêng đầu nhìn tôi một cái, đôi mắt rắn nho nhỏ vẫn đầy sợ hãi, nhìn tôi nói: “Đại sai Mặt Ngựa là ai mà ngươi cũng không biết? Đầu Trâu Mặt Ngựa ngươi đã từng nghe nói tới chưa? Bọn họ đều là âm sai của địa phủ, hơn nữa còn là những âm sai có thân phận cao nhất, chỉ nghe lệnh từ một người là Diêm La Vương, cũng là kẻ thù của Tô Mộc!”
“Tô Mộc ở lại nhân gian vốn là đã không tuân theo quy luật tự nhiên, nếu không cùng ngươi kết hôn âm thì hắn đã sớm bị âm sai theo dõi, bây giờ lại dám tự chui đầu vào lưới chủ động gọi Đại sai Mặt Ngựa lên, ta thấy hắn không muốn sống nữa rồi, ngươi cũng chuẩn bị sẵn sàng chờ nhặt xác cho hắn đi.”
Nói xong nó như một làn khói tụt khỏi cánh tay tôi, thật nhanh chạy ra khỏi mật thất. Không biết tại sao, mặc dù nó không phải là quỷ nhưng với Đại sai Mặt Ngựa kia lại rất sợ hãi, không đợi Đại sai Mặt Ngựa hoàn toàn xuất hiện đã chạy mất dạng.
Tôi thấy nó như vậy liền trợn tròn mắt, ngực giống như bị một tảng đá lớn chặn vậy, hai mắt nhìn chằm chằm Đại sai Mặt Ngựa kia.
Trong nháy mắt, Đại sai Mặt Trựa đã bò từ lỗ hổng không khí ra ngoài, lưng hùng vai gấu đứng trong mật thật, đôi mắt lớn như chuông đồng đang nhìn chằm chằm Tô Mộc, miệng phun ra một dòng âm dịch đen ngòm, ồm ồm nói: “Lệ quỷ nho nhỏ, lại dám tự ở lại nhân gian làm bậy, có biết tội chết chưa? Ngươi làm phép tìm ta tới làm gì?”
“Phá trận.”
“Trận pháp này đang nhốt một tên người phàm, tuổi thọ của ông ta chưa hết, nếu như bị người khác làm phép ác ý cướp đi tính mạng cũng không phải là vi phạm lẽ thường sao? Tiểu quỷ tôi liều chết mời Đại sai đến chính là không đành lòng để người phàm này chết oan, Đại sai tâm thiện tất sẽ không để mặc ông ấy tự sinh tự diệt, cầu xin Đại sai ra tay giúp đỡ.” Tô Mộc nói.
Nói xong liền chắp hai tay lại cúi lạy Đại sai Mặt Ngựa giống lễ nghi cổ đại.
Đại sai Mặt Ngựa nghe vậy đột nhiên mở to cái miệng như chậu máu, cười lạnh một tiếng, nói: “Người phàm tuổi thọ hết bị chết thảm tất nhiên có phán quan xem xét minh oan, liên quan gì tới Đại sai. Ngược lại là ngươi, ngươi mượn khí tức người sống che giấu quỷ khí của mình, né tránh âm sai, nếu hôm nay đã gặp Đại sai ta thì ta phải mang ngươi xuống âm phủ!”
Vừa nói cánh tay to lớn giống như một ngọn núi nhỏ của hắn đã quơ quơ hướng Tô Mộc đập tới.
“Dừng tay!” Thấy Tô Mộc sắp bị đập trúng, tôi cũng không biết từ đâu mà có sức, nổi giận gầm lên một tiếng.
Đại sai Mặt Ngựa nghe thấy tiếng của tôi rõ ràng rất kinh hoảng, xoay đầu lại lúc này mới thấy trong mật thất còn có một người, thấy thân thể thấp bé của tôi lại bị giận cười, nói: “Ngươi chỉ là một kẻ phàm phu tục tử cũng muốn ra lệnh cho Đại sai? Ngươi có tin không, chỉ bằng việc ngươi bao che cho lệ quỷ ở lại nhân gian thì Đại sai cũng đã có thể truy nã ngươi mang về âm tào địa phủ hành hình?”
Giọng của hắn rất lớn, mỗi một chữ nói ra đi kèm với số lớn âm khí phun lên người tôi, lúc này tôi giống như bị tưới bởi một chậu nước đá, bất tri bất giác cả người đã ướt đẫm, lạnh cóng run lẩy bẩy.
Dạ xoa này quả nhiên cực kỳ lợi hại, chỉ nói chuyện thôi cũng đã như muốn nửa cái mạng tôi.
Có điều hắn ta không biết, lúc này thân thể tôi đã bị Lâm Yến Nhi đoạt lấy, chỉ còn là hồn phách. Nếu như hôm nay không thể ngăn cản Lâm Yến Nhi cúng tế thì thân thể này tôi cũng không thể dùng tiếp, đến lúc đó tôi sẽ thật sự là cô hồn dã quỷ, đừng nói tôi bị âm sai bắt đi, ngay cả Tô Mộc cũng sẽ bị tôi làm liên lụy, bị âm sai phát hiện, vậy thì bị hắn ta trực tiếp bắt đi có khác gì nhau?
Nghĩ như vậy, tôi vốn đang sợ sắp vỡ mật lúc này lại không sợ nữa, hai chân run rẩy đứng thẳng, nói: “Chồng tôi mặc dù là lệ quỷ nhưng anh ấy cũng không có làm hại nhân gian, hơn nữa anh ấy tìm ông lên giúp cũng vì có ý muốn cứu người, ông thân là quỷ sai của âm phủ, không phải lấy nhân làm gốc, cứu người như lấy nước cứu lửa sao?
“Ha ha, lấy nhân làm gốc?” Đại sai Mặt Ngựa nghe thấy tôi nói đột nhiên cười lên, thật giống như nghe một câu chuyện tiếu lâm vậy, mắt lạnh nhìn tôi: “Con người các ngươi vĩnh viễn đều tự cao tự đại như vậy, mấy ngàn năm nay đều thế. Đại sai là âm sai của Địa Phủ quả là không sai, nhưng âm sai chẳng qua cũng chỉ là người áp giải quỷ xuống âm phủ, chuyện người sống của các người âm sai không xen vào, cũng đừng nghĩ tìm âm sai hỗ trợ!”
Vừa nói hắn thật giống như bị tôi chọc giận, giọng càng ngày càng lạnh, móng tay sắc bén lại trực tiếp hướng tôi chụp tới.
“Mời ngươi lên là ta, không liên quan tới cô ấy!” Tô Mộc thấy Đại sai Đầu Ngựa muốn ra tay với tôi liền nóng nảy hét to một tiếng, trực tiếp bay từ trên đài tế xuống muốn ngăn trước mặt tôi.
Nhưng anh ấy còn chưa tới trước mặt tôi, Đại sai Mặt Ngựa bỗng nhiên vung tay lên, trực tiếp đập về phía Tô Mộc.
Tô Mộc kêu lên một tiếng rồi bị văng ra xa.
Chớp mắt móng vuốt của Đại sai đã tới trước mặt tôi cùng với một cổ âm phong lạnh thấu xương, cảm giác như lục phủ ngũ tạng của tôi sắp bị đóng băng lại.
Tôi sợ hãi liên tiếp lui về phía sau muốn tránh móng vuốt của hắn, nhưng hai chân giống như không chịu nổi, mềm nhũn, đi chưa được mấy bước đã uỵch một tiếng ngã xuống.
Xong đời, dạ xoa quả nhiên không dễ chọc.
Lòng tôi lạnh như băng, chỉ có thể trơ mắt nhìn vóng vuốt đang chụp xuống.
Nhưng ngay tại khi móng vuốt của Đại sai đưa đến trước mặt tôi, thời khắc sắp chạm được vào tôi thì ngực đang lạnh như băng của tôi tự nhiên xun ra một luồng nhiệt, trong nháy mắt khiến lục phủ ngũ tạng của tôi ấm áp, sau phù một tiếng, trên ấn đường của tôi đột nhiên một cổ yêu khí màu xanh lá cậy tự động phun ra bao lấy thân thể tôi, tạo thành một màng mong mỏng ánh sáng màu xanh lá cây.
Biến cố tới quá nhanh, cho dù là Đại sai Mặt Ngựa cũng bị yêu khí khiến cho ngừng một lát, sau đó hai mắt to như chuông đồng hiện lên vẻ không hiểu.
Cùng lúc đó nhiệt độ xung quanh tôi đã lên cao, trở lại nhiệt độ bình thường, khiến thân thể tôi ấm áp, đầu óc tôi cũng linh hoạt rất nhiều.
Lúc này tôi mới nhớ tới, bây giờ căn bản tôi không phải là phàm phu tục tử. Tôi đang chiếm giữ một cổ yêu thân thuần khiết, trong thượng đan điền của cô ấy tràn đầy yêu khí đậm đà.
Có lẽ điều này có thể có tác dụng.
Tôi cũng không còn sợ, trong nháy mắt chui vào thượng đan điền. Vừa mới vào tôi đã bị một mảng lớn yêu khí màu xanh lá cây bao lấy, bọn chúng ở xung quanh tôi sôi trào, nhao nhao muốn thử, giống như không nhịn được muốn đi ra ngoài thử sức với Đại sai Mặt Ngựa vậy!
Trong nháy mắt tôi thấy ấm áp trong lòng, thử dùng phương thức điều khiển âm khí để điều khiể những yêu khí này.
Hiển nhiên yêu khí khó không chế hơn âm khí rất nhiều, nhưng cũng may những yêu khí này chủ động, tôi vừa mới ra dáng vẻ muốn kéo ra thì bọn chúng đã đi tới, trong chớp mắt đã có một đoàn yêu khí lớn thoát ra bên ngoài cơ thể của tôi, bảo vệ bốn phía sung quanh tôi, đối chọi với Đại sai Mặt Ngựa đang nhìn chằm chằm phía trước.
Đại sai Mặt Ngựa vừa rồi thấy yêu khí còn không phản ứng nhiều lắm, lúc này thấy trong cơ thể tôi nháy mắt toát ra nhiều yêu khí như vậy, hơn nữa lần này yêu khí tôi mới chủ động đưa ra hoàn toàn không giống vừa rồi, xoay hai vòng ở trong không khí, lại dường như có dáng điệu ngưng tụ thành chất lỏng khiến sắc mặt của Đại sai Mặt Ngựa cũng không còn bình tĩnh được nữa.
Khiếp sợ hỏi tôi: “Rốt cuộc ngươi là ai, sao lại có yêu khí như vậy? Chẳng lẽ ngươi cũng là…”
Hắn nói một nửa đột nhiên rụt tay lại, đôi mắt lớn như chuông đồng nhìn tôi chằm chằm, âm khí trên người đang tiêu tán kịch liệt, không tới một chút âm khí đã tiêu tán vô ảnh vô tung.
“Đại sai, đều là hiểu lầm, vợ tôi không có ý chống lại cùng Đại sai. Tôi biết Đại sai bận việc, tùy tiện mời ngài lên quả thật đường đột, tiểu quỷ tôi đã sớm chuẩn bị chút lễ mọn mong Đại sai không chê.” Tô Mộc ôm lấy ngực chật vật đứng lên, cười nói với Đại sai Mặt Ngựa.
Nói xong anh ấy vung tay lên, trước mặt đã xuất hiện ba thứ, một cái tương tự như thép đen thùi lùi, một cái như một miếng ngọc bội đỏ au, còn một cái tôi biết, là thiên địa kích.
Đây là anh ấy định hối lộ sao?
Tôi nhìn Tô Mộc khiếp sợ, cảm thấy anh ấy sử dụng cách này vô cùng mạo hiểm, rất sợ Đại sai Mặt Ngựa lại ra tay với anh ấy.
Không ngờ vừa thấy ba kiện đồ vật này, Đại sai Mặt Ngựa đang lạnh lùng đột nhiên cười tươi, sau đó vung móng vuốt lên thật sự đem ba thứ đồ kia bỏ vào trong túi, cười nói: “Nếu là hiểu lầm thì Đại sai cũng không chấp cô ta nữa. Ngươi tìm đại sai vốn cũng vì làm việc thiện, Đại sai cũng nên giúp ngươi lần này.”
Nói xong Đại sai Mặt Ngựa liền nhấc chân đi tới đài tế trước mặt, đứng trên đài đưa tay quơ đầy mạnh mẽ.
Tôi thậm chí cũng không kịp thấy Đại sai Mặt Ngựa làm cái gì, chỉ thấy không khí phía trên đài đột nhiên chìm xuống, giống như có từng đoặt thủy tinh trong suốt rơi xuống vậy.
Theo không khí chìm xuống, trên đài tế cũng thoáng hiện ra hai bóng người, bọn họ một đứng một nằm, người nằm đó đúng là ba tôi không phải nghi ngờ!
“Ba!” Tôi thấy ba tôi liền kêu lên một tiếng, không nhịn được chạy tới đài tế.
Trên đài tế còn có một người đàn ông đứng, xác thực mà nói là một quỷ nam, hắn ta nhìn thấy tôi lao tới liền muốn ra tay, đột nhiên từ bên trên một mảnh áp lực tấn công tới, hắn ngẩng đầu lên nhìn thấy Đại sai Mặt Ngựa khiến hồn vía cũng sắp tiêu tán, toàn bộ cằm rớt xuống tận mu bàn chân.
Không để quỷ nam kịp phản ứng, Đại sai Mặt Ngựa đã vung bàn tay lên góm lấy quỷ nam, đưa hắn tới trước miệng mình há to như chậu máu, một hớp nuốt lấy quỷ nam.
Hắn cứ như vậy nuốt quỷ nam?
Tôi sững người nhìn, bị hành động của Đại sai khiến cho sợ lạnh cả người.
Hắn vậy mà lại ăn quỷ, thân là Quỷ sai lại vẫn tu luyện thông qua phương pháp chiếm đoạt quỷ khác? Cũng may vừa rồi Tô Mộc đã hối lộ hắn, nếu không lúc này chẳng phải cũng đã bị hắn nuốt lấy?
Lưng tôi ngáy mắt đổ ra một lớp mồ hôi lạnh, chỉ nghĩ đến tôi đã sợ.
“Nơi này vốn không nên tới, sau khi từ biệt chúng ta đường ai nấy đi, đừng để cho Đại sai ta gặp lại ngươi, nếu không nhất định không buông tha!” Đại sai Mặt Ngựa nuốt quỷ xong, xoa xoa bụng nói.
Nói xong đỉnh đầu hắn đã quanh quẩn nơi khoảng trống trên không, theo khoảng trống đó lần nữa bò trở về.
Đến khi nó đi xa khoảng trống kia cũng biến mất, âm khí lạnh lẽo vừa rồi hắn lưu lại vẫn ngập tràn mật thất, ngay cả Tô Mộc cũng bị âm khí lạnh cóng đó khiến rùng mình một cái, sau đó đi nhanh tới ôm tôi, hỏi tôi có lạnh không?
Tôi lắc đầu một cái, thật may vừa rồi có tầng yêu khí kia bảo vệ, nếu không tôi cho dù không bị Đại sai Mặt Ngựa nuốt trọn cũng sẽ bị chết vì rét bởi khí tức của hắn.
Thấy tôi không lành, Tô Mộc xoa xoa tay của mình, sau đó không chần chừ vác ba tôi lên vai: “Thừa dịp Lâm Yến Nhi còn chưa quay lại, đi mau!”
Nói xong bỗng nhiên anh ấy hít mạnh một hơi, một cánh tay không nhịn được ôm lấy ngực.
“Anh bị thương? Nghiêm trọng không?” Tôi cả kinh nói, đôi lông mày đẹp đẽ của anh ấy lúc này đăng nhăn nhó, hiển nhiên vô cùng thống khổ.
“Không sao, đi trước rồi nói.”
Tô Mộc nói, nói xong liền vác ba tôi đi ra ngoài, theo đường cũ quay trở lại khoang thuyền phía trên, lại ôm lấy tôi ngoi lên khỏi mặt nước.
Khi quay lại đảo ở giữa hồ, trên mặt Tô Mộc đã bao phủ một tầng sương dày đặc, thật giống như trúng độc vậy, sắc mặt cũng không được tốt.
Tôi lo lắng cho Tô Mộc, bảo anh ấy đừng bay về vội, phải dừng lại nghỉ ngơi một chút. Sau đó tôi lấy điện thoại gọi cho quản lý công viên.
Nhưng điện thoại của tôi vừa bị nhúng nước, mở lên không được.
“Đừng phí sức, ôm anh nằm một lúc.” Tô Mộc thấy tôi cuống cuồng liền nhỏ giọng nói.
Giọng của anh ấy đã nhỏ đi rất nhiều, đưa tay tới vốn định ôm lấy eo tôi, nhưng thấy mặt tôi một cái tay lại đổi hướng chuyển thành kéo áo tôi, để tôi cũng nằm xuống.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom