• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4
  • Chap-196

Chương 179: Rắn cái




Chương 179: Rắn cái

“Vâng.” Tôi gật đầu một cái, Tô Mộc nói không sai, giờ tôi có lo lắng cũng vô dụng.
Thấy tâm tình tôi đã tỉnh táo lại, Tô Mộc hỏi tôi có thể liên lạc với Thuồng luồng tiên không, nó cùng thân thể tôi có liên lạc, có thể dễ dàng tìm được thân thể tôi đang ở đâu.
Nghe anh ấy hỏi lúc này tôi mới nhớ tới, quả thật Thuồng luồng tiên giống như không thấy đâu!
Từ khi được Tô Mộc cứu tỉnh lại tôi vẫn chưa thấy Thuồng luồng tiên, trước giờ nó đều xuất quỷ nhập thần, đi đâu cũng không chào hỏi tôi, bây giờ cần tới nó cũng không biết tung tích nó ở đâu.
Tôi không khỏi cuống cuồng, trước kia nó cùng tôi tâm ý tương thông còn có thể tìm nó, bây giờ tôi đang chiếm yêu thân, biết đi đâu để tìm nó được?
Thấy Tâm tình tôi không đúng, Tô Mộc cũng đoán ra tôi không biết làm thế nào để tìm Thuồng luồng tiên, vừa bay vừa bảo tôi đừng có gấp, cũng may bây giờ tôi chiếm được là một yêu thân, đối với yêu khí hẳn hết sức nhạy cảm, chỉ cần trầm lòng xuống cẩn thận cảm ứng liền có thể tìm được hành tung của Thuồng luồng tiên.
Vừa nói tốc độ bay của anh ấy vừa chậm lại, độ cao cũng hạ xuống một ít, cách mặt đất chỉ chừng năm mét, vì không muốn cho mọi người thấy nên Tô Mộc còn cố ý ngưng tụ một tầng âm khí bao trùm ở bốn phía xung quanh tôi.
“Còn nhớ trước kia làm sao tiến được vào trong thượng đan điền không, em dựa vào phương pháp đó tiến vào thượng đan điền của cổ yêu thân này, sau đó nhắm mắt lại cẩn thận cảm thụ thì em hẳn có thể nhận ra được vị trí của nó.” Tô Mộc nói.
Tôi ừ một tiếng, sau đó dựa theo phương pháp Tô Mộc dạy ung dung tiến vào thượng đan điền của yêu thân.
Chiếm được thân thể này đã mấy ngày, mặc dù thân thể này có yêu huyết thuần khiết nhưng quanh thân cũng không có yêu khí tản mát ra cho nên tôi sử dụng thân thể này như người bình thường vậy.
Ai ngờ sau khi tiến vào thượng đan điền tôi lập tức chấn kinh bởi không gian to lớn cùng yêu khí lấp đầy ở trong đó. Trong thượng đan điền của thân thể tôi trước kia cũng có không gian, bên trong cũng có không ít lực cực âm, nhưng so với không gian trong thượng đan điền này thì có thể nói là một trời một vực, nếu như không gian đan điền của tôi là một ngôi nhà trọ nhỏ thì nơi này nhất định chính là sân vận động có thể chứa chục ngàn người!
Hơn nữa nơi này yêu khí đậm đà xanh đậm, khi tôi tiến vào đan điền nháy mắt tất cả yêu khí cùng hướng tôi vây lại, khôn khéo sôi trào nhảy múa bên người tôi, giống như đang rất mừng rỡ.
Ngay khi tôi còn đang khiếp sợ không thôi thì bên tai truyền tới tiếng của Tô Mộc, hỏi tôi có thấy yêu khí bên trong thượng đan điện không. Tôi nói nhìn thấy, sau đó anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, chăm chú cảm thụ khí tức của Thuồng luồng tiên, những yêu khí kia biết được suy nghĩ trong lòng tôi sẽ chủ động đi tìm giúp tôi.
Thời gian cấp bách, tôi không có thời gian để khiếp sợ, liền nhắm thật chặt hai mắt, cố gắng nhớ tới hình dáng Thuồng luồng tiên.
Theo sự hoạt động của đầu óc tôi, tôi có thể cảm nhận được yêu khí xung quanh tôi đang nhẹ nhàng phiêu động, giống như lụa mỏng phất qua da tôi vậy, rất thoải mái.
Không bao lâu sau tất cả yêu khí đã ngưng tụ trước mặt tôi, xuất hiện ở trong đầu tôi, sau đó biến ảo thành hình một con rắn dài màu xanh lá cây.
Trên đầu con rắn kia còn hiện lên một cái vương miện chỉa ra xung quanh trông rất ngang ngược, chính là Thuồng luồng tiên.
Sau khi hình thành, nó nhìn tôi một cái, sau đó rung đùi đắc ý bay về hướng đông nam.
Tôi nhất thời vui mừng trong lòng, cách này thật sự có thể làm được. Liền lập tức chỉ hướng đông nam, bảo Tô Mộc bay về hướng đấy, tôi vẫn nhắm chặt hai mắt chăm chú theo dõi đoàn yêu khí đang biến thành hình dáng Thuồng luồng tiên.
Nó luôn đưa tôi đi về hướng đông nam, bay không biết đã bao lâu, bỗng nhiên sà xuống rồi phanh lại, lần nữa tản ra trở về hình dáng yêu khí.
“Ài? Sao lại không có?” Tôi vừa định nói có vấn đề xảy ra, định lần nữa thử ngưng tụ âm khí biến thành Thuồng luồng tiên thì bên tai truyền tới tiếng của Tô Mộc, nói đã tìm được.
Tôi lập tức từ trong thượng đan điền lui ra ngoài, mở mắt ra.
Phát hiện lúc này chúng tôi đang ở trong một công viên, Tô Mộc ôm tôi đứng trên một hòn đảo nhỏ giữa hồ, bốn bề đều là nước, cũng không có cầu đi tới đảo này.
Tôi chợt sửng sốt một chút, nhìn xung quanh, hỏi Tô Mộc có phải tôi đã chỉ lầm đường không, Thuồng luồng tiên mất tích sao có thể là chạy tới công viên đi dạo, hơn nữa nơi này chính là một hòn đảo biệt lập, phía trên không có gì cả, Thuồng luồng tiên tới đây làm gì?
“Tới làm gì lát nữa em sẽ biết.” Tô Mộc nhìn tôi một cái, nói.
Sau đó anh ấy bảo tôi đứng đó đừng đi loạn, còn anh ấy lui về sau mấy bước, sau đó bỗng nhiên biết mất.
Tôi đã sớm quen với cách anh ấy rời đi, sau khi anh ấy đi liền ngoan ngoãn ngồi tại chỗ chờ.
Không tới nửa giờ sau Tô Mộc quay lại, trong tay còn nắm chặt một con rắn đen đang thở hổn hển, chính là Thuồng luồng tiên.
Nó vừa giãy giụa vừa thè lưỡi hướng Tô Mộc, miệng há ra mắng to, nói Tô Mộc phá hỏng chuyện tốt của nó, nó tìm mãi mới thấy rắn cái để cua thì Tô Mộc đột nhiên xông tới, dựa vào cái gì Tô Mộc có thể có vợ mà lại bắt nó cả đời độc thân?
Tôi nhất thời không biết phải nói gì, thì ra nó yên lặng chạy tới đây chính là vì hẹn hò?
Thuồng luồng tiên còn chưa hết giận, miệng nói như pháo bắn, mắng nhiếc Tô Mộc không ngừng nghỉ một giây, thậm chí còn tức giận tới nỗi nhe răng nanh rắn ra, xem ra thật sự nổi giận. Nhưng mặt Tô Mộc vẫn không có biểu tình gì, căn bản không để ý tới nó, sau khi tới bên người tôi liền hất tay một cái ném Thuồng luồng tiên xuống đất, bảo Thuồng luồng tiên tìm xem Lâm Yến Nhi ở đâu.
Thuồng luồng tiên vốn đang khó chịu, nhìn bộ dáng của Tô Mộc lại càng khó chịu liền leo về cổ tay tôi, nói không biết, nếu như Tô Mộc không xin lỗi nó thì nó cũng không tìm Lâm Yến Nhi đâu.
Tôi không khỏi cuống cuồng, bây giờ ba tôi đang ở trong tay Lâm Yến Nhi, tùy lúc có thể sẽ nguy hiểm tính mạng, nhưng theo tính khí của Tô Mộc thì sẽ không phải là người tùy tiện nhận lỗi với người khác.
Vừa định thay Tô Mộc xin lỗi Thuồng luồng tiên thì giọng Tô Mộc đã vang lên ngay từ trên đầu tôi: “Thật xin lỗi.”
“Không đủ chân thành, vừa rồi bỗng nhiên ngươi xuất hiện đã khiến con rắn cái ta mất công tán tỉnh mấy ngày nay sợ hãi bỏ chạy, ngươi nói thật xin lỗi liền xong chuyện? Muốn biết Lâm Yến Nhi ở đâu thì chân thành một ít.” Thuồng luồng tiên nói.
Mặc dù nó đã sớm thân thuộc với tôi, đối với tôi khá tốt nhưng với Tô Mộc lại không có giao tình tốt như vậy. Bây giờ rắn cái của nó bị hù chạy hiển nhiên là Thuồng luồng tiên thật sự nổi giận, cố ý làm khó Tô Mộc.
Tôi ở một bên cũng nôn nóng sắp phát khóc, không ngừng khuyên nhủ Thuồng luồng tiên, nói cho nó chúng tôi cần tìm Lâm Yến Nhi có việc gấp, Tô Mộc cũng vì giúp tôi.
Nhưng Thuồng luồng tiên vẫn không chịu nhún nhường, phải yêu cầu Tô Mộc kiểm điểm chân thành mới được.
Sắc mặt Tô Mộc vô cùng khó coi, âm trầm tựa như có thể nhỏ ra nước. Tôi rất sợ anh ấy mất hứng lại đánh Thuồng luồng tiên.
Bọn họ đánh nhau cũng không sao, nhưng ba tôi không thể chờ lâu!
“Thật xin lỗi, tôi tìm ông thật sự có việc gấp, nếu như ông có thể tìm ra Lâm Yến Nhi thì ông muốn tôi làm gì tôi cũng nguyện ý.”
Ngoài dự liệu của tôi, mặc dù mặt Tô Mộc hơi xám lại nhưng thật sự anh ấy nói lời xin lỗi với Thuồng luồng tiên, hơn nữa giọng mềm mại đi mấy phần, hiển nhiên nhượng bộ Thuồng luồng tiên.
Đây quả thực là rất bất ngờ, trong lòng tôi Tô Mộc mặc dù đối với tôi rất tốt nhưng tính khí anh ấy trước giờ rất nóng tính, hơn nữa còn rất xấu bụng, anh ấy làm mỗi chuyện cũng có mục đích rõ ràng, lần này lại vì giúp tôi tìm ba mà chịu cúi đầu với Thuồng luồng tiên.
Vô hình, tôi đau xót trong lòng, đột nhiên rất thương Tô Mộc.
Thuồng luồng tiên ở với tôi lâu như vậy tự nhiên cũng biết tính khí Tô Mộc, thấy Tô Mộc chịu xuống nước nói xin lỗi liền dịu lại, nói: “Đây chính là ngươi nói. Ngươi phải bắt quỷ mới cho ta ăn trong một năm, sau đó sẽ bắt một hồ yêu cho ta. Mẹ nó, ông đây cua con rắn cái kia mấy ngày đều không thành công cũng là bởi vì dáng dấp xấu xí, có yêu hạch của hồ yêu trong người ông đây sẽ biến thành người đẹp trai, cũng không sợ bọn rắn cái không chủ động đến đòi ôm hôn thân mật!”
“Tôi đồng ý với ông.” Tô Mộc nói không chút do dự.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom