• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4
  • Chap-155

Chương 141: Lông đuôi gà trống




Chương 141: Lông đuôi gà trống
Cả phòng bếp một mảnh bừa bộn, một người phụ nữ tóc tai bù xù đang ngồi xổm dưới bếp lò, vui đầu ngặm cắn thứ gì đó.
Đường Dũng trầm mặt, cũng không khách khí với ông chú lái xe nữa mà xông thẳng đến, một cước đạp vào vai người phụ nữ, đạp bà ta qua một bên lộ ra ống gas còn thừa lại một nửa trong tay bà ấy.
“Hì hì, ăn ngon...”người phụ nữ bị đạp qua một bên nhưng cũng không kêu đau nháo khóc, mà thuận thế ngồi một bên, nắm chặt ống gas bị gặm quá nửa trong tay, hì hì cười khúc khích.
Chỉ là khi bà ta há miệng cười, một vệt máu trong nháy mắt chảy từ miệng bà ta xuống cằm, kết hợp với vẻ mặt điên khùng cười ngơ của bà ta, vô cùng đáng sợ.
“Tiểu thúy, em sao lại nổi điên vậy hả tiểu Thúy, thứ này không thể ăn được.” Ông chú lái xe thấy vậy cũng bị dọa sợ , chạy qua ôm vợ mình, lau sạch vết máu ở khóe miệng tiểu Thúy, vẻ mặt đau lòng.
Nhân lúc tiểu Thúy đã ở một bên, tôi lập tức vọt tới vửa sổ, mở cửa sổ ra để thông gió.
Sau một hồi, đợi khí gas đã bay đi hết, Đường Dũng bảo ông chú lái xe gọi điện cho công ty gas, tìm nhân viên sửa chữa, còn tôi thì dẫn theo tiểu Thúy đang điên điên khùng khùng đến phòng khách, dùng dây thừng trói bà ta lại, sau đó gọi Diệu Diệu ra.
Diệu Diệu luôn náu trên người Đường Dũng, nếu có việc cần làm anh ấy sẽ thả Diệu Diệu ra ngoài.
Diệu Diệu không rõ chuyện gì xảy ra, vừa ra đã gọi chị, vui vẻ nhào về phía tôi.
Chỉ là còn chưa đi đến chỗ tôi thì Tiểu Thúy đã hét lên một tiếng ở bên cạnh, đôi mắt tràn ngập sọc đỏ hoảng sợ trừng Diệu Diệu, tay gắt gao chỉ về phía Diệu Diệu, miệng thì kêu á.
Bà ta vậy mà có thể nhìn thấy Diệu Diệu?
Tôi hết sức kinh ngạc, không hiểu nhìn về phía Đường Dũng.
Tuy cấp bậc của Diệu Diệu là tiểu quỷ, nhưng hồn đã tu hành đến một mức độ nhất định, đã có thể hiện thân trước mặt người khác, nhưng trừ được Đường Dũng hạ lệnh ra thì nó sẽ không tùy tiện hiện thân trước mặt người khác, tránh cho đưa tới những phiền phức không đáng.
Vậy mà Tiểu Thúy có thể nhìn thấy được Diệu Diệu, chắc chắn là do bà ta tự mình nhìn thấy được mà không phải Diệu Diệu cố ý hiện thân trước mặt bà ta.
Đường Dũng thấy hiện tượng này, mặt anh nghiêm túc lại nhưng anh cũng không kinh ngạc gì cho lắm, nói với tôi: “Xem ra bà ta bị người ta phù phép, Diệu Diệu là tiểu quỷ anh nuôi, đã có chủ, nếu bình thường nó không chủ động hiện thân thì người khác không thể nào nhìn thấy nó được, cho dù nhìn thấy nó thì đạo hạnh cũng phải rất cao, người phụ nữ này hiển nhiên không có đạo hạnh gì cả, bà ta có thể nhìn thấy Diệu Diệu, chỉ có thể nói là đã bị Long Bà Thái Lan phù phép.
Đây là trung quốc, một người vừa xảy ra chuyện thì Đường Dũng liền nói là do Long bà Thái Lan phù phép, xác xuất này quá nhỏ, tôi vừa định hỏi Đường Dũng có phải sai sai ở đâu hay không liền bị ông chú lái xe cắt ngang.
“Ngài nói cái gì? Vợ tôi tại sao lại bị Long Bà Thái Lan phù phép, chúng tôi vốn không có quan biết với Long Bà Thái Lan nào cả, cũng không biết cái gì mà bị phù phép, tại sao lại muốn phù phép vợ của tôi chứ?”
“Việc này...” Đường Dũng bị ông chú chất vấn đến ngại ngùng, suy nghĩ một hồi anh ấy liền dứt khoát nói: “Việc này tôi cũng không thể nói rõ, nhưng Diệu Diệu là quỷ Thái Lan, không giống với hệ thống huyền học của các người, như tia hồng ngoại và tia cực tím vậy, bản chất không giống nhau, rất khó tụ cùng một chỗ, vợ ông có thể nhìn thấy Diệu Diệu, đã nói rõ cô ta bị trúng tà của Thái Lan, cụ thể bị phù phép gì, rồi tại sao lại ra tay với vợ ông, chỉ có thể đợi giải phép mới nói được.”
Nói xong Đường Dũng quay đầu nhìn về phía tôi, anh nhếch miệng cười nói: “Dương Dương yêu dấu, anh có thể nhờ em giúp một chuyện được không?”
Anh ấy vừa rồi nói chuyện rất nghiêm túc, giống như đại sư thật sự vậy, nhưng vừa quay đầu, cảm giác đại sư ấy trong nháy máy như gió thôi đưa, khiến tôi bực mình, mặt đen lại hỏi anh có chuyện gì mau nói thẳng ra luôn đi.
“Em đi ra ngoài tìm giúp anh một còn gà trống, nếu anh không đoán sai thì bà ta đã bị người ta phù phép “phệ ngựa” , gà trống còn tân là khắc tinh của nó, chỉ cần tìm được gà trống còn “tân” thì phép này liền sẽ được giải trừ.” Đường Dũng nói.
Tôi bị Đường Dũng nói đau cả đầu, anh ấy nói cái gì mà phép “phệ ngựa” tôi không hiểu gì, nhưng tôi nghe rõ về gà trống còn “tân”, chính là con gà trống chưa từng giao phối với gà mái lần nào thôi, tìm gà trống thì dễ, nhưng gà trống còn tân hay không thì làm sao tôi biết được chứ?
Tôi vừa định nói để tôi trông chừng tiểu Thúy cho, còn Đường Dũng anh đi ra ngoài mà tìm gà trống gì gì đó đi, nhưng còn chưa nói ra, ông chú lái xe đã cắt ngang: “Đại sư, cái gì gọi là phép phệ ngựa? có thể giải trừ được không? có ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng vợ tôi không?”
Tôi cũng là lần đầu nghe đến cái phép phệ ngựa này, trong lòng cũng thấy tò mò, thấy ông chú lái xe hỏi, bèn nhìn sang Đường Dũng, đợi anh giải thích cho.
Đường Dũng hơi trầm ngâm một chút rồi lắc đầu nói: “Phệ ngựa là dùng tiếng thái phiên dịch ra, có nghĩa là đói khát đến nỗi có thể ăn hết một con ngựa, trung quốc các người không phải cũng có nói về việc quỷ chết đói sao, phép phệ ngựa này chính là thông qua pháp thuật nhốt quỷ chết đói vào cơ thể người sống, để quỷ chết đói điều khiển cơ thể người, vì quỷ chết đói luôn ở vào trạng thái đói khát nên sẽ lợi dụng cơ thể người sống ăn bậy nhét bạ, ăn đến khi đem dạ dày no bể bụng, đến chết mới thôi, muốn phá vỡ phép phệ ngựa này thì cũng không dễ gì đâu, bởi quỷ chết đói không chỉ sống nhờ vào cơ thể vợ ông, mà còn trốn phía sau linh hồn vợ ông, dùng hồn vợ ông làm bia đỡ đạn, khi đuổi nó đi chỉ cần không cẩn thận một chút sẽ làm bị thương đến hồn vợ ông, rất phiền phức.”
Đường Dũng nói rồi thở dài trùng trùng, lắc đầu rồi lại ngẩng đầu lên, tôi nhìn thấy ánh sáng lóe lên trong đáy mắt anh: “Nên phí công rất lớn, giá tiền thì...”
Truyện được mua bản quyền up trên app mê tình truyện
Anh nói đến đây, cố ý ngập ngừng một chốc, vẻ mặt lộ rõ khó xử.
Ông chú lái xe thì nháy mắt hiểu ý, liền gật đầu nói: “Giá tiền không thành vấn đề gì, ngài chỉ cần giữ được vợ tôi, không thương tổn đến đứa nhỏ, thì muốn bao nhiêu tiền cũng được!”
Ông ta đáp ứng rất sảng khoái, mà nhìn trang trí trong nhà ông ta với việc ông ta tự mình có xe, nên cũng thuộc giai cấp trung lưu, nếu không phải ông chủ nhỏ thì cũng là người quản lí cấp cao của công ty lớn.
Có điều tôi cảm thấy có chút không còn gì để nói, đều lúc nào rồi, Đường Dũng còn có tâm tình thừa dịp nói đến tiền, mặc dù lúc đầu tiếp xúc anh khá ham tiền, nhưng dần dà anh ấy cũng không còn vừa gặp đã nói tiền trước mặt tôi, dẫn đến việc tôi đã quên bẫn đi mất anh thu phí rất cao.
Sau khi bàn giá cả với ông chú lái xe xong, Đường Dũng lần nữa tìm tôi, nói gà trống còn tân là mấu chốt để giải phép, nhất định phải tìm được trước khi trời tối, có gà thì anh ấy có thể giải hết phép trước khi trời tối, còn anh thì nhân dịp tôi tìm gà mà bày trận, chuẩn bị sẵn sàng, đợi trời vừa tối liền gọi Tô Mộc ra, ổn định hồn của Tô Mộc.
Thấy anh sắp xếp hợp lí như vậy, vốn tôi không muốn ra ngoài tìm gà trống, nhưng anh ấy lại nói nhân dịp này chuẩn bị đồ vật giúp định hồn Tô Mộc, trách nhiệm tìm gà liền rơi vào đầu tôi.
Không thể làm gì khác hơn là hỏi anh gà trống còn tân thì có gì đặc biệt, làm thế nào để phân biệt được có phải là gà trống còn tân hay không.
Đường Dũng gật đầu, bảo là cách phân biệt rất đơn giản, gà trống chưa qua giao phối thì trong lông đuôi sẽ có một sợi lông vểnh lên rất đặc biệt, gốc sợi lông rất cứng, còn gà trống đã qua giao phối thì đã nhổ ra sợi lông vểnh kia, chỉ còn lại các sợi lông đuôi cao giống nhau mà thôi, nhân tố quyết định phá giải phép phệ ngựa chính là sợi lông đuôi vểnh lên nọ.
Thì ra lông đuôi của gà trống còn có nhiều điều cần lưu ý như vậy, sau khi hỏi rõ ràng đặc điểm gà trống tân, ông chú lái xe chủ động lái xe đưa tôi tới trại nuôi gà gần đó nhất.
Gà trống nơi đó là nhiều nhất, xác xuất tìm được sợi lông đuôi là lớn nhất.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom