• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (35 Viewers)

  • Chương 1228: Lục Hoài Viễn thua thảm hại

Một cú đấm thoạt nhìn bình thường nhưng Lục Hoài Viễn lại không có cách nào tránh được, cứ thế bị đánh thẳng vào ngực.

Một luồng sức mạnh rất lớn cũng đồng thời bộc phát!

Cơ thể Lục Hoài Viễn khẽ run lẩy bẩy và lùi ra sau mấy bước, khí huyết ở ngực cũng cuồn cuộn dâng lên, suýt nữa thì nôn ra máu!

“Ông cho rằng cú đấm vừa nãy thật sự có thể tiễn tôi về trời sao? Trên thế giới này không có gì là tuyệt đối, nếu ông đã biết trong Thiên Sơn Thư Lục có ghi chép thì không nên dùng chiêu thức như vậy để quyết chiến với tôi!”

Tiêu Chính Văn cười lạnh lùng lắc ngón tay.

Nếu so sánh hiểu biết về môn quyền pháp này thì đương nhiên Lục Hoài Viễn còn lâu mới sánh bằng Tiêu Chính Văn!

Dù sao cũng chỉ có người nhà họ Tiêu mới có thể đọc hiểu Thiên Sơn Thư Lục, người ngoài dù có được một vài kiến thức lưu truyền trong Thiên Sơn Thư Lục thì căn bản cũng không có cách nào hiểu hết được ý nghĩa sâu xa!

Huống hồ, dù là so về kinh nghiệm chiến đấu thì Lục Hoài Viễn cũng không có cửa!

Cả chặng đường đã qua của Tiêu Chính Văn, có lần nào là không phải dùng yếu thắng mạnh, thậm chí từng rơi vào biết bao nhiêu hiểm nguy trùng trùng nhưng cũng chỉ một thân một mình chiến đấu!

Con người anh phải có khí thế tới mức nào, lòng can đảm và gan dạ ra sao?

Nhưng đồng thời, mỗi một lần chiến đấu gian khổ đều là những tài sản quý báu nhất cùng Tiêu Chính Văn bước tiếp trên chặng đường dài!

Chúng giúp anh tích luỹ được những kinh nghiệm chiến đấu mà những người đồng trang lứa vĩnh viễn không bao giờ có được!

Mỗi một lần giao chiến với các nước, có lần nào không phải là trận đại chiến phải huy động tới mấy chục mấy trăm nghìn người?

Khoảnh khắc anh giơ tay nhấc gối, hàng nghìn hàng vạn đầu người phải rớt xuống đất.

Thứ nhìn bên ngoài có vẻ chỉ là trận chiến giữa những kẻ bình thường, nhưng mức độ nguy hiểm đâu phải là thứ mà Lục Hoài Viễn có thể lí giải và tưởng tượng được?

Mà lúc này, trên quảng trường, tất cả mọi người đều nhìn cảnh tượng trước mắt với vẻ không dám tin!

Theo bọn họ thấy, bất luận là kinh nghiệm chiến đấu hay thực lực, Quang Minh Tôn tuyệt đối không hề thua kém Tiêu Chính Văn.

Suy cho cùng, Tiêu Chính Văn cũng chỉ là một cậu thanh niên ngoài hai mươi tuổi!

Nhưng bất luận Lục Hoài Viễn có tung ra quyền pháp uyên thâm ra sao, dùng kinh nghiệm chiến đấu để bày mưu tính kế thế nào thì Tiêu Chính Văn cũng chỉ coi như một nắm đấm bình thường, có thể phá vỡ chiêu thức của Lục Hoài Viễn ngay tức khắc!

“Không thể nào! Chuyện này tuyệt đối không thể nào!”

Lục Hoài Viễn phát ra tiếng gầm điên cuồng đầy phẫn nộ!

Cùng một chiêu thức như vậy, ông ta đã từng giết chết Thiên Vương số một Âu Lục!

Ngay cả một thiên tài như vậy cũng không chịu nổi ba cú đấm của ông ta!

Dù là Thiên Vương số một Âu Lục cũng chưa từng khiến ông ta phải nhếch nhác tới mức này!

Hôm nay, giao chiến với Tiêu Chính Văn – người mà ông ta vẫn luôn coi là một đứa con nít ranh, vậy mà bản thân ông ta lại phải ngậm đắng nuốt cay như vậy?

Quang Minh Tôn không chỉ được ca ngợi ở Âu Lục, dù là ở Phi Lục, đặc biệt là ở nước Lý thì cũng là người nhận được vô số sự sùng bái!

Hôm nay, ông ta sao có thể nhận thua trước mặt nhiều người như thế chứ?

Có điều, khi ông ta định thần lại và đứng thẳng lên thì Tiêu Chính Văn lại tung ra thêm một cú đấm nữa!

Cú đấm này vẫn bình thường không có gì kỳ lạ, đơn giản thô bạo như trước!

Nhưng kỳ lạ là dù ông ta có làm cách nào cũng không thể chặn được đòn đánh của Tiêu Chính Văn, né tránh cũng không kịp!

Mỗi một cú đấm của Tiêu Chính Văn dường như đều có thể nhìn thấy nước đi tiếp theo của ông ta, gần như cứ thế ra đòn lia lịa!

Vấn đề là chuyện này sao có thể chứ?

Tình thế thay đổi ngay tức khắc!

Ngay cả Lục Hoài Viễn cũng không biết rõ bước tiếp theo nên tiến lên trước hay lùi ra sau, chiêu tiếp theo là giơ tay hay là nhấc chân!

Nhưng sao Tiêu Chính Văn lại có thể dự đoán được?

Lúc này, gương mặt của Lục Hoài Viễn lộ ra vẻ dữ tợn!

Ông ta chọn quảng trường này làm chiến trường là bởi vì ông ta cho rằng mình cũng có thể giết chết Tiêu Chính Văn chỉ với vài chiêu thức như trước!

Giống như khi ông ta giết Thiên Vương số một Âu Lục, khiến cho người nước Lý phải mở to mắt mà nhìn kĩ thêm lần nữa, ông ta vẫn là Quang Minh Tôn không ai địch nổi như ngày nào!

Nhưng ông ta không thể ngờ được rằng, ông ta hống hách tự đại như thế, thậm chí còn làm màu chạy tới quảng trường Thái Dương để quyết chiến với Tiêu Chính Văn, thu hút bao nhiêu người tới xem…

Nhưng cuối cùng lại bị Tiêu Chính Văn đấm trúng liên tiếp hai phát?

Mặc dù lúc này Lục Hoài Viễn vẫn chưa bị thương, nhưng Tiêu Chính Văn chỉ tung ra hai cú đấm mà cú nào cũng là đòn chí mạng, điều này đã đủ để nói rõ vấn đề.

Ông ta đã hoàn toàn bị Tiêu Chính Văn dồn vào thế yếu!

“Giỏi lắm, Tiêu Chính Văn, cậu thật sự khiến tôi vô cùng bất ngờ!”

Lục Hoài Viễn ôm lấy ngực, khoé miệng rớm máu, lúc này, khí huyết khắp người ông ta đang không ngừng sục sôi.

Nếu như không phải ông ta có kinh nghiệm phong phú, cộng thêm máu rồng ở trong cơ thể thì e rằng đã phun ra một ngụm máu lớn.

“Nhưng dù có cùng là người Hoa Quốc thì hôm nay cậu cũng buộc phải chết!”

Nói tới đây, Lục Hoài Viễn đột nhiên gầm lên một tiếng, sau đó lại lấy ra một cái bình nhỏ uống thêm một ngụm máu rồng.

Máu rồng vừa chảy vào cơ thể, khí thế của Lục Hoài Viễn lại dâng cao thêm mấy phần.

Vốn dĩ uy thế khắp người ông ta đã giống như thiên thần hạ thế!

Lúc này thần uy càng khiến mọi người kinh ngạc!

Thậm chí ngay cả những người bình thường cũng đều không dám nhìn thẳng.

“Đại chủ tế, ông ta… ông ta lại vừa uống thêm một ngụm máu rồng nữa sao? Lẽ nào ông ta không địch lại được Tiêu Chính Văn?

Chủ tế đó kinh ngạc lên tiếng hỏi.

Ban nãy Quang Minh Tôn đã dùng máu rồng một lần, nếu như liên tiếp sử dụng máu rồng trong khoảng thời gian ngắn thì đồng nghĩa với việc đang đốt cháy sinh mệnh của bản thân.

Bởi vì sự kích thích của máu rồng với tiềm năng trong cơ thể con người là không có giới hạn!

Không ngừng kích thích tiềm năng chẳng khác gì đang tự thiêu thân! Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer

“Không sai! Có điều tôi cũng không ngờ Tiêu Chính Văn lại có thể dồn ép Quang Minh Tôn tới bước đường này, xem ra trận chiến ngày hôm nay, bất luận kết quả có thế nào thì e rằng cái tên Tiêu Chính Văn cũng sẽ khiến toàn Âu Lục phải chấn động!”

Sandos nói với sắc mặt hơi khó coi.

Lúc này, chỉ thấy Lục Hoài Viễn không chỉ có khí thế khác xa so với khi trước, ngay cả cơ thể cũng phát ra một tia sáng màu đỏ sẫm.

Ngoài ra, bắp thịt của ông ta cũng có sự biến đổi, rõ ràng đã đạt đến trạng thái đỉnh cao nhất mà loài người có thể đạt được

Dù Lục Hoài Viễn có đứng nguyên tại chỗ không hề cử động, nhưng cả quảng trường Thái Dương đều đang khẽ rung động.

Mọi người đều hết sức kinh ngạc trước việc Tiêu Chính Văn có thể dồn ép Quang Minh Tôn tới bước này, nhưng e rằng đây đã là cực hạn của Tiêu Chính Văn!

Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, Lục Hoài Viễn khẽ cử động!

Vẫn là một cú đấm tràn đầy uy lực!

Chỉ là cú đấm này giống như một phát pháo loé lên tia sáng nhưng lại không có bất cứ âm thanh xé toang không khí nào, đánh về phía Tiêu Chính Văn nhanh như chớp!

Lúc này, xung quanh quảng trường phát ra những tiếng hô kinh ngạc.

Chỉ một cú đấm cũng có thể tạo ra uy lực giống như một vụ nổ hạt nhân!

Có thể thấy lúc này Lục Hoài Viễn đã kích thích tiềm năng trong cơ thể tới mức nào!

Thấy cú đấm này sắp giáng xuống, Tiêu Chính Văn chỉ khẽ lắc đầu nói: “Xem ra ông vẫn chưa hiểu, đối với tôi mà nói, tất cả những chiêu thức đã ghi chép trong Thiên Sơn Thư Lục gần như vô dụng!”

Nói tới đây, Tiêu Chính Văn lại tung ra một cú đấm trực diện hết sức bình thường!

“Bốp!”

Khi hai cú đấm chạm vào nhau, cả quảng trường chợt trở nên tĩnh lặng tới mức như có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi!

Bởi vì khi hai cú đấm va vào nhau, người bay vọt ra xa lại chính là Lục Hoài Viễn!

Hơn nữa, vào lúc cơ thể của Lục Hoài Viễn bay thẳng ra xa thì âm thanh xương cốt nát vụn cũng vang lên.

Rõ ràng là cánh tay của Lục Hoài Viễn đã bị đánh gãy!

“Chuyện này không thể nào!”

Ngay cả Sandos đang đứng trên đỉnh tháp cũng không thể bình tĩnh được nữa!

Lục Hoài Viễn đã uống máu rồng rồi mà!

Mang theo sức mạnh của rồng cổ, hơn nữa có thể kích thích toàn bộ tiềm năng trong cơ thể, còn liên tiếp sử dụng hai lần, không tiếc đốt cháy sinh mệnh của bản thân!

Một Quang Minh Tôn như thế lại thua trước một cú đấm quá đỗi bình thường của Tiêu Chính Văn sao?

Lẽ nào thế gian này vẫn còn có người có thể đánh bại được sức mạnh của rồng?

Những người xung quanh đều bày ra vẻ mặt không thể tin nổi.

Lúc này, Lục Hoài Viễn cũng không chịu đựng nổi sự cuộn trào của khí huyết bên trong cơ thể, khụ khụ!

Dưới ánh mắt chăm chú của rất nhiều người, Lục Hoài Viễn phun ra một ngụm máu lớn!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom