• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (33 Viewers)

  • Chương 1169: Chém ông Lạc

Cùng với tiếng roi da giòn giã nện xuống mặt đất, Long Thất trang nghiêm bước từng bước một vào Thiên Tử Các!

“Báo cáo vua Bắc Lương, cảnh vệ quân đã được quân đội của chúng ta tiếp quản toàn bộ! Tổng chỉ huy cảnh vệ quân tiền nhiệm là Lương Tân Tân đã bị bắt, hiện đang ở ngoài điện, đợi xử phạt!”

Sự xuất hiện của Long Thất khiến trong lòng ông Lạc bồn chồn.

Mẹ nó!

Tính trăm nghìn kế cũng không ngờ được rằng tên nhãi Long Thất này còn có chiêu khác!

“Cậu… Cậu nói bậy nói bạ! Tôi chưa bao giờ để cậu nắm thực quyền thì làm gì có chuyện cậu tiếp quản được cảnh vệ quân!”

Ông Lạc giận dữ hét lớn như bị mất trí, mặt mày dữ tợn.

Long Thất thương hại liếc nhìn ông ta, hờ hững cười nói: “Lão già, ông cũng là một kẻ thông minh đấy, mấy trò tráo đổi lúc trước tôi làm đều bị ông vạch trần hết!”

“Đáng tiếc là ông quá tham lam cũng quá lo sợ rằng quân Phá Long làm hỏng việc lớn của mình! Chỉ ước sao quân Phá Long mau chóng giải tán, kết quả là tôi làm theo kế sách của vua Bắc Lương, tạo cho ông một ý tưởng hay!”

“Cải tổ lại quân Phá Long! Ông thấy ý tưởng này thế nào?”

Ông Lạc nghe vậy, lập tức cảm thấy ớn lạnh.

Lúc Long Thất hiến kế này cho ông ta, ông Lạc thật sự rất tán thưởng, im hơi lặng tiếng chia quân Phá Long thành nhiều tốp nhỏ, còn loại khỏi quyền chỉ huy của tướng lĩnh phe Tiêu Chính Văn.

Vì thế, lúc ấy ông Lạc không nhiều lời đã dựa theo giải thích của Long Thất, chia hai trăm ngàn quân Phá Long thành tốp nhỏ, đưa vào trong các chiến khu.

Ngay cả bên trong cảnh vệ quân Long Kinh cũng sắp xếp năm ngàn người.

“Mày… Mày lừa tao!”

Lúc này ông Lạc mới hiểu rõ tất cả.

Cải tổ quân Phá Long là một âm mưu!

“Ông Lạc à, so khôn vặt, so ác độc, không ai bằng ông! Ngay cả tôi cũng không thể không phục!”

Tiêu Chính Văn chỉ tay vào ông ta.

Anh dừng một lúc, rồi lại nói tiếp: “Hôm nay tôi sẽ cho ông chết một cách rõ ràng! Dùng người, dụng binh! Thế nào gọi là dụng binh? Cùng sống cùng chết, cùng vinh cùng nhục, chính là dụng binh!”

“Quân Bắc Lương tắm máu sa trường nhiều năm, chẳng lẽ lại bị chia rẽ chỉ bởi một mệnh lệnh?”

“Tôi bảo Long Thất giả vờ đầu hàng, đương nhiên ông sẽ không tiếp nhận cậu ấy. Nhưng chắc chắn ông sẽ nghĩ làm cách nào để xử phạt quân Phá Long! Không thể giết cũng chẳng thể giữ, càng không thể giải tán, bằng không, Thiên Tử cũng sẽ không đồng ý!”

“Cải tổ lại là biện pháp duy nhất ông có thể làm! Chẳng qua là cải tổ như thế nào thì ông không biết! Dẫu sao ông cũng chưa bao giờ đặt chân vào trong quân đội nên đương nhiên ông không hiểu những chuyện trong đó!”

Mẹ kiếp!

Ông Lạc siết chặt nắm đấm, móng tay dài đâm vào da thịt!

Không phải ông ta chưa từng nghĩ đến chuyện giám thị chi tiết quá trình cải tổ, mà do việc phân bổ hai trăm ngàn quân đến các nơi khác quá rườm rà!

Ông Lạc chỉ có thể ủy quyền cho cấp dưới thân tín của mình đi giám sát!

Long Thất đã muốn động tay động chân thì sao mấy kẻ thân tín vô dụng bên cạnh ông Lạc có thể tra được?

“Hừ! Tốt lắm, lão già này sơ suất, sơ suất rồi! Mày… Mày…”

Ông Lạc chỉ tay vào Tiêu Chính Văn và Long Thất.

Ông ta thật sự rất hận, tại sao mình lại không kiên trì với ý tưởng của mình, xử lý xong Tiêu Chính Văn và bè đảng của cậu ta rồi mới tiến hành tước đoạt quyền lực?

“Điều mà ông mong muốn nhất bây giờ chắc là được lên đường nhanh chóng nhỉ?”

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Đáng tiếc, người khác thì được, chỉ mình ông là không!”

Khi Tiêu Chính Văn nói đến đây, trong mắt anh như bắn ra hai tia sáng rực rỡ!

Các lão Âu Dương chết thảm đến mức nào?

Hôm đó, lúc Tiêu Chính Văn khoác chiếc chiến bào hoa văn rồng xanh của mình lên thi thể ông ấy cũng đã mượn cơ hội này để kiểm tra kỹ lưỡng vết thương trên người ông ấy!

Không một phần da thịt nào còn hoàn chỉnh!

Ngày đó, Tiêu Chính Văn thật sự không thể kiềm chế được nỗi căm phẫn trong lòng mà rơi nước mắt!

“Hừ!”

Mặt mày ông Lạc méo mó nói: “Tần Vương! Ông… Ông đúng là thành công thì ít mà thất bại thì nhiều! Nếu ông nghe lời tôi thì làm gì có chuyện thất bại ngày hôm nay chứ!”

Ông Lạc tự biết mình khó thoát tội chết, nên lúc nói chuyện, đột nhiên ông ta rút một con dao găm từ sau lưng, thẳng tay đâm xuống lồng ngực mình!

“Muốn chết à?”

Tiêu Chính Văn bước nhanh lên trước, vung kiếm chém một nhát!

“Phịch!”

Bàn tay cầm dao của ông Lạc và thanh dao găm kia đều bị chém rơi xuống đất.

“Người đâu!”

“Có mặt!”

Hai binh sĩ mặc quân trang của cảnh vệ quân Phá Long bước nhanh vào đại điện.

“Đè lão già khốn kiếp này xuống, đánh chết!”

“Rõ!”

Ông Lạc cắn răng nhìn bàn tay bị đứt của mình, mồ hôi lạnh tuôn đầy trên trán nhưng vẫn không phát ra bất kỳ tiếng hét thảm thiết nào.

Khi đi ngang qua bên cạnh Tiêu Chính Văn, ông Lạc đột nhiên nghiêng đầu nói với Tiêu Chính Văn: “Ranh con, ông già này ở âm tào địa phủ chờ mày!”

“Bớt nói nhảm đi!”

Một trong anh binh sĩ vung tay tát ông Lạc một bạt tai thật mạnh, khiến mặt ông Lạc sưng phù lên!

Sau khi ông Lạc bị đưa ra khỏi điện để hành hình, Tiêu Chính Văn phủi vạt áo, đi đến bên cạnh Thiên Tử, nói: “Mời Thiên Tử ngồi lại vị trí cũ!”

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Thiên Tử không khỏi bùi ngùi.

Trăm phương nghìn kế, cuối cùng vẫn tính sai một bước.

Nhưng may mắn là ông lão thần bí này xuất hiện mới bảo đảm Hoa Quốc bình an vô sự!

Chỉ trầm tư trong phút chốc, Thiên Tử bước lên ghế rồng, chắp tay với ông lão và Tiêu Chính Văn, nói: “Cảm ơn sự giúp đỡ lớn lao của các vị! Hoa Quốc hôm nay thật may mắn khi có các vị!”

“Thiên Tử vạn tuế!”

Các quan chức cũng không phải kẻ ngốc.

Hôm nay Thiên Tử lật ngược tình thế, đám người Tần Vương sẽ chết chắc.

Lúc này đương nhiên là thời cơ tốt nhất để bọn họ bày tỏ lòng trung thành của mình!

Nhìn đám quan chức trong đại điện, trên mặt Thiên Tử chỉ có vẻ lạnh lùng, Thiên Tử tay vươn ra cầm lấy một danh sách đặt trên bàn, rồi tiện tay đưa danh sách đó cho Long Thất: “Bắt toàn bộ những kẻ có tên trên này vào ngục!”

“Rõ!”

Long Thất nhận lấy danh sách, cẩn thận liếc nhìn, chỉ thấy trên đó chi chít hơn mấy trăm người.

Lớn thì có quan chức cấp cao của quốc gia, nhỏ có trưởng phòng bộ phận!

Cả chuỗi danh sách dài đều là những quan viên đã cấu kết với ông Lạc.

Có thể thấy, quãng thời gian này, Thiên Tử cũng rất bận rộn.

Việc cấu kết của ông Lạc và các quan chức đều bị Thiên Tử điều tra rõ ràng từ lâu!

Hầu như trong cùng một ngày, toàn bộ chốn quan trường Long Kinh đều tiến hành một đợt thay máu lớn từ trên xuống dưới!

Mấy trăm tên quan chức đã từng cấu kết với ông Lạc đều bị ném hết vào thiên lao!

Cùng lúc đó, dường như những cánh quân đang nhăm nhe bờ cõi đất nước cũng đã nắm được tin tức, trong lúc bất chợt, tất cả đều án binh bất động, có vẻ như đang đợi kết quả cuối cùng!

Nhưng vào lúc này, Thiên Tử Hoa Quốc lại đột nhiên tuyên bố với toàn thế giới thông qua truyền thông!

Phục hồi nguyên chức cho vua Bắc Lương - Tiêu Chính Văn!

Quân Phá Long lại một lần nữa được sắp xếp lại biên chế, trở về bảo vệ Bắc Lương!

Hạm đội Tứ Hải cũng được biên chế lại, thuộc về chiến khu Đông Nguyên!

Tin tức này vừa được công bố, cả thế giới đều xôn xao!

Kẻ sợ Tiêu Chính Văn trở về nhất là chủ soái của hai trăm ngàn quân thiết giáp nước Hùng!

Mấy chục chiến dịch lớn nhỏ đánh với quân Phá Long lúc trước, bọn chúng không một lần chiến thắng!

Cặp mắt căm hận của Roy nhìn chằm chằm màn hình tivi, hàm răng nghiến kêu lập cập!

“Chủ soái, hay là ta tiến binh?”

Một tướng lĩnh sải bước vào trong lều soái, xin chỉ thị.

“Tiến con khỉ! Rút quân!”

Roy vung tay ném tách trà vào tivi, cả tách trà và màn hình tivi hầu như vỡ vụn cùng lúc!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom