• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (20 Viewers)

  • Chương 1094: Thắng lớn, năm nước chấn động

Mình để số thứ tự chương nhầm, nên sửa lại, mình đăng lại chương cập nhật gần nhất nhé.( chương này là dịch mới nhất)


“Giết!”

Khi nhìn thấy cảnh này, trong mắt Mars chỉ còn lại nỗi tuyệt vọng, hắn đã không có khả năng giết được Tiêu Chính Văn, vậy thì ít nhất hắn cũng phải khiến anh bị thương nặng!

Lúc này, Mars giống như một con dã thú đã phát điên bất chấp sống chết vồ lấy Tiêu Chính Văn.

Cho dù phải dùng miệng để cắn, hắn cũng phải cắn bằng được một miếng thịt của Tiêu Chính Văn.

Schindler cũng hùa theo hắn lao về phía Tiêu Chính Văn như phát điên!

Chỉ có Kyle vẫn đang ngơ ngác nhìn Tiêu Chính Văn, hắn hoàn toàn bị sức mạnh đáng kinh ngạc mà Tiêu Chính Văn vừa bộc phát dọa sợ ngu người.

“Phập!”

Ngay khi đám người Mars lao về phía Tiêu Chính Văn, một con dao quân đội năm cạnh lóe lên ánh sáng lạnh lùng đã xuyên qua trái tim của Mars.

Mars chỉ thấy trước mắt lóe lên một tia sáng sắc lạnh, tốc độ quá nhanh, thậm chí còn nhanh hơn cả tốc độ của đạn bắn.

Trước khi Mars kịp hoàn hồn, con dao quân đội năm cạnh đã xuyên ra sau lưng hắn rồi tấn công mục tiêu tiếp theo.

Schindler mới đi được hai bước, đột nhiên cảm giác có cơn gió nguy hiểm sau lưng, hắn vừa định xoay người, lại bất ngờ cảm thấy lồng ngực lạnh băng, sau đó dường như có thứ gì đó xuyên qua cơ thể hắn.

Con dao quân đội năm cạnh xuyên qua ngực của Schindler, sau đó đâm vào Kyle phía sau Tiêu Chính Văn với một góc độ vô cùng kỳ lạ.

Kyle nhìn rõ ngôi sao lạnh lẽo đang bay đến từ xa là gì, cơ thể hắn khẽ run lẩy bẩy.

Phụt phụt phụt!

Một dòng máu gần như đồng thời tuôn ra từ cơ thể ba người bọn chúng!

Ngay sau đó, đám người Mars lần lượt ngã xuống đất!

Chỉ là bọn chúng vẫn chưa chết, nhưng toàn thân lại không thể cử động, thậm chí nhúc nhích ngón tay cũng hoàn toàn không làm được!

“Tiêu Chính Văn! Mày… Mày còn muốn gì nữa! Giết bọn tao đi, để cho bọn tao được chết một cách thoải mái!”

Mars tuyệt vọng hét lên với Tiêu Chính Văn.

Thực ra, đối với bọn chúng, cái chết tuyệt đối không phải là điều đáng sợ nhất, điều đáng sợ nhất bọn chúng còn chưa biết!

Rõ ràng Tiêu Chính Văn có thể giết bọn chúng, nhưng anh lại giữ lại một hơi thở cho bọn chúng!

Nhất định không phải Tiêu Chính Văn muốn tha cho bọn chúng một con đường sống, mà anh muốn khiến bọn chúng chết một cách đau đớn hơn!

“Tay của bọn mày đã thấm đẫm máu của dân chúng Hoa Quốc, nếu để bọn mày chết như vậy, thì quá hời cho bọn mày rồi, ít nhất, trong thời gian ngắn bọn mày sẽ không thể chết được!”

Sau khi nói xong, Tiêu Chính Văn vẫy tay với quân Phá Long ở đằng sau, rất nhiều binh lính của quân Phá Long lập tức xông lên, họ đặt ba cây thánh giá trên mặt đất, rồi khiêng đám người Mars lên cây thánh giá.

Những chiếc đinh thép dài hơn một mét đã đóng đinh ba người bọn chúng vào cây thánh giá.

“Dùng nước muối để khử trùng cho bọn chúng mỗi ngày, chờ đến lễ cúng bảy ngày của những người dân đã chết ở thành Cẩm Quan, sẽ mổ bụng của bọn chúng, dùng tim gan của bọn chúng để tế hàng vạn người dân vô tội của thành Cẩm Quan!”

Tiêu Chính Văn nói bằng giọng cực kỳ lạnh lùng.

“Rõ!”

Mấy binh lính của quân Phá Long nâng cây thánh giá lên rồi đi về phía thành Cẩm Quan.

“Tiêu Chính Văn! Mày làm như vậy nhất định sẽ bị trời trừng phạt!”

“Bọn tao là long soái cấp năm sao của Mễ Quốc, mày không có tư cách đối xử với bọn tao như vậy!”

Đám người Mars cố chịu đựng cơn đau truyền đến từ tay và chân, hét lên đến khản cả cổ.

Nhưng đáp lại bọn chúng chỉ có màn đêm vô tận và đám ruồi muỗi ngửi thấy mùi máu tanh mà bay tới từ sâu trong rừng.

Đứng trên đầu thành, Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn xuống chiến trường đẫm máu bên dưới, rồi nói với Hoa Hồng Đỏ bên cạnh: “Dùng đạn pháo đốt cháy tất cả xác chết của lực lượng liên quân, nếu không, sau khi xác chết phân hủy, có thể sẽ gây ra bệnh dịch!”

“Rõ!”

Sau khi Hoa Hồng Đỏ ra lệnh, tất cả xác chết của lực lượng liên quân đều bị chất thành từng ngọn núi nhỏ, sau đó bị biến thành tro bụi bởi đạn pháo và xăng!

Sau trận chiến này, liên quân năm quốc gia, với tổng cộng hơn hai trăm nghìn người, đều bị tiêu diệt ở thành Vũ Quan!

Không có bất kỳ ai thoát chết!

Bảy long soái cấp năm sao đều chết trong trận chiến, không một ai sống sót trở về!

Khi tin tức này truyền về Long Kinh, cả Long Kinh đều vỡ òa trong tiếng hoan hô.

Thậm chí một số người dân Hoa Quốc còn rơi lệ vì xúc động.

Long Kinh đã giữ vững, Hoa Quốc đã được bảo vệ, cuối cùng đất nước cũng được thái bình!

Lúc này, ở trên cửa Vọng Kinh, Từ Kiêu Long đứng thẳng trên thành, nghiêm người nhìn về phía hai trăm nghìn quân Phá Long chiến thắng trở về.

“Chủ soái Từ, trận chiến này quân Phá Long đã giành được công đầu, đáng ra, chúng ta…”

“Đây là điều chúng ta nên làm, nếu Long Kinh thất thủ, Hoa Quốc chắc chắn sẽ có biến, tương lai của chúng ta cũng sẽ trở nên rối ren, Tiêu Chính Văn có thể giết chết bảy long soái cấp năm sao, đây là biểu hiện của thực lực!”

Lúc này, Từ Kiêu Long thật sự tâm phục khẩu phục Tiêu Chính Văn.

Ông ta tự hỏi bản thân, nếu đổi lại là ông ta, trong hoàn cảnh tương tự, liệu ông ta có thể tập hợp với hai trăm nghìn quân Phá Long hay không, điều đó vẫn là một ẩn số.

Tiêu Chính Văn không chỉ làm được điều đó, hơn nữa anh còn quét sạch quân địch chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi.

Thậm chí không hề quá khi nói rằng trận chiến này, Tiêu Chính Văn đã bảo vệ sự sống còn của Hoa Quốc!

“Dù vậy cũng không thể dồn hết công lao cho anh ta chứ, chúng ta cũng chiếm được thành Vọng Kinh!”

Từ Kiêu Long quay đầu nhìn phụ tá bên cạnh, rồi lắc đầu nói: “Nếu Tiêu Chính Văn không chiếm được Vũ Quan và dẫn quân chủ lực của quân địch rời đi, liệu chúng ta có thể chiếm được cửa Vọng Kinh hay không?”

Không cần phụ tá trả lời, câu trả lời đã ở trong lòng Từ Kiêu Long từ lâu, đó chính là không thể!

Đối phương còn có bốn long soái cấp năm sao canh giữ ở đây, chỉ dựa vào một mình Từ Kiêu Long, đừng nói là có thể chiếm được cửa Vọng Kinh, ngay cả việc có thể giữ được tính mạng hay không cũng khó nói!

“Vua Bắc Lương! Chúc mừng cậu chiến thắng trở về!”

Từ Kiêu Long chào Tiêu Chính Văn dưới cổng thành bằng nghi thức quân đội cao nhất.

“Tiêu Dao Vương, trận chiến này ông có ít nhất một nửa công lao, nếu ông không chiếm được cửa Vọng Kinh, trận chiến này sẽ khó mà giành được phần thắng, công lao thuộc về cả hai đội quân của chúng ta!”

Tiêu Chính Văn ngẩng đầu nghiêm nghị nói.

“Vua Bắc Lương quá khiêm tốn rồi! Bản soái chỉ làm đúng chức phận, vua Bắc Lương, mời!”

Từ Kiêu Long đứng nghiêm, dùng nghi lễ của cấp dưới với cấp trên để chào Tiêu Chính Văn.

Người phụ tá bên cạnh ông ta xấu hổ cúi đầu.

So với lòng dạ của Tiêu Chính Văn, anh ta thật sự chính là một kẻ tiểu nhân!

Ngước nhìn đội quân của Tiêu Chính Văn hùng hổ tiến về Long Kinh, trong lòng Từ Kiêu Long cũng thầm đổ mồ hôi thay Tiêu Chính Văn!

Thực ra, ngay từ khi ở Long Kinh, Từ Kiêu Long đã cảm nhận được trong bộ máy nhà nước dường như có bầu không khí khác thường!

Khi tin tức liên quân năm quốc gia bị đánh bại và gần như bị giết sạch truyền về tổng bộ của liên quân năm quốc gia, những người đứng đầu quân đội năm nước đều kinh hãi không nói nên lời!

Bảy long soái cấp năm sao, trong đó còn có một người vừa thăng cấp thành sáu sao đều đã chết!

Tổn thất của trận chiến này thật sự khôn lường!

“Sao một nhân chứng sống cũng không còn vậy chứ!”

Người đứng đầu quân đội của một trong những quốc gia đó giận dữ đứng dậy, gằn giọng hỏi với bức điện tín trên tay.

“Thật… thật sự là không còn người sống sót, nghe nói, sau khi thi thể của tất cả mọi người bị thiêu cháy, bị rải khắp các cánh đồng và biến thành phân bón, hơn nữa, nguyên soái Mars và hai long soái cấp năm sao khác còn bị đóng đinh trên cây thánh giá, chờ ngày bị mổ bụng!”

Nghe đến đây, những người đứng đầu quân đội năm nước đều đồng loạt gầm lên một tiếng!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom