• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (33 Viewers)

  • Chương 1624-1626

Chương 1624: Đột phá

Mặc dù Tiêu Chính Văn vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn không có dấu hiệu lo lắng nào cả, nhưng hai người Long Nguyệt lại không yên tâm!

Dù sao Ngụy Ngưng Nhi đã đưa ra tối hậu thư cho họ trước khi rời đi!

Nếu hai ngày sau câu trả lời của họ không khiến nhà họ Ngụy hài lòng thì nhà họ Ngụy tuyệt đối sẽ không khoan dung cho họ nữa!

Tất nhiên họ biết sức chiến đấu của Tiêu Chính Văn.

Nhưng suy cho cùng, đây không phải là giới thế tục mà là thánh vực.

Không nói tới thế lực của Thiên Hành và nhà họ Ngụy, chỉ cần việc có rất nhiều thế tử tập trung ở đây cũng đủ khiến người ta đau đầu rồi!

Bối cảnh của bất kỳ vị thế tử nào cũng có thể bắt nguồn từ những gia tộc cổ hàng trăm năm, thậm chí hàng nghìn năm trước. Thế lực sau lưng bọn họ quả thật không thể tưởng tượng được.

Thế lực sau lưng của những người này tuyệt đối hơn hẳn so với những gia tộc được gọi là lớn trong giới thế tục, cho dù ngẫu nhiên chọn ra vài người cũng phải ngang ngửa với Lý Chính Đạo!

Nhìn thấy Long Nguyệt tràn đầy vẻ u sầu, Tiêu Chính Văn vừa ăn lạp xưởng vừa cười nói: "Thánh vực, tuy rằng tràn ngập nguy hiểm, nhưng có thể là cơ hội thực sự cho hai người!"

"Dùng đan dược quả thực có thể giúp hai người đột phá tới cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, nhưng lại hoàn toàn không có thực chiến, cũng không có lĩnh ngộ thực sự. Cảnh giới dù có cao đi nữa cũng chỉ là thùng rỗng kêu to mà thôi!"

"Tuy nhiên, ở nơi này, các cô cậu có thể có được cơ hội hiếm có, một bước đột phá lên cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương!"

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, Long Nguyệt và Long Hình đều sững sờ, quay đầu lại nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt không thể tin được!

Hai người họ mới đột phá lên cảnh giới Thiên Thần cấp bốn sao không bao lâu, còn chưa được ba tháng, Tiêu Chính Văn lại nói bọn họ sẽ sớm có thể trở thành cao thủ Bán Bộ Nhân Vương?

"Long Vương, anh... anh nói thật sao?"

Long Hình nhìn Tiêu Chính Văn tràn đầy kích động hỏi.

"Tôi đã lừa cô cậu khi nào chưa? Ở trong thánh vực, như ta đã nói, hai người nhất định có thể trở thành cao thủ Bán Bộ Nhân Vương!"

Tiêu Chính Văn nói rất chắc chắn.

"Thuộc hạ bằng lòng ở lại!"

Long Hình và Long Nguyệt vô cùng phấn khích nói.

"Ăn đi đã!"

Tiêu Chính Văn chỉ vào lạp xưởng và bánh mì trên đĩa cười nói.

Bên kia, Ngụy Ngưng Nhi dẫn theo đàn em nghênh ngang đi tới tổng viện nhà họ Ngụy.

"Thưa cô, hai người đó chỉ ở cảnh giới Thiên Thần cấp bốn sao, hoàn toàn không xứng gia nhập nhà họ Ngụy chúng ta! Tại sao cần phải quan tâm tới bọn họ như vậy?"

Thiên Huyền khó hiểu hỏi.

Cảnh giới Thiên Thần cấp bốn sao ở bên ngoài, cho dù không phải đỉnh cao nhất của kim tự tháp, nhưng vẫn thuộc vào hàng cao.

Nhưng trong thánh vực, ngay cả một vị Bán Bộ Nhân Vương cũng không dám ngẩng mặt lên, huống hồ là hai kẻ cảnh giới Thiên Thần cấp bốn sao?

"Đây là ý của bố tôi. Nói thật, tôi thực sự không đánh gia cao thực lực của hai người bọn họ. Tuy nhiên, bố tôi muốn thu nhận họ thì bố tôi nhất định phải có lý do!"

"Tôi tin rằng sau khi thấy được nguy hiểm trong thánh vực, bọn họ cũng nên biết trước mắt bọn họ không có quá nhiều sự lựa chọn, nếu không gia nhập nhà họ Ngụy, bọn họ chỉ có chết thảm trong thánh vực mà thôi!"

Ngụy Ngưng Nhi nở một nụ cười khinh thường.

Trong mắt cô ta, cho dù là Long Hình, Long Nguyệt, hay thậm chí là Tiêu Chính Văn đều không thể ngẩng mặt lên được!

Từ vẻ kinh ngạc của Long Hình và Long Nguyệt ban nãy, không khó để nhận ra bọn họ chưa từng thấy sức mạnh đáng sợ của Nhân Vương cấp hai!

Về phần Tiêu Chính Văn kia, chẳng qua chỉ là giả vờ bình tĩnh, thật ra trong lòng nhất định cũng bị dọa sợ!

"Tự cho rằng giết được hai cao thủ Bán Bộ Nhân Vương thì vô địch thiên hạ sao? Haiz! Việc này cũng không thể trách bọn họ hết được, dù sao trong giới thế tục thì Bán Bộ Nhân Vương đã gần như là cảnh giới cao nhất rồi!"

"Bọn họ không phải người của năm đại danh sơn cũng không phải là người của võ tông, hiểu biết có hạn cũng là bình thường!"

"Tuy nhiên, với chút thực lực này, ở thánh vực, đến làm tay sai cũng không có tư cách!"

Những lời này của Ngụy Ngưng Nhi không phải là ngạo mạn, mà là nhà họ Ngụy quả thực có năng lực này!

Cao thủ Nhân Vương cấp một chỉ có thể làm hộ vệ trong tổng viện nhà họ Ngụy.

Mạnh như Thiên Huyền, cũng chỉ có thể là cận vệ của Ngụy Ngưng Nhi, có thể thấy nhà họ Ngụy có thế lực đến thế nào!

Nhà Ngụy đã có thế lực như vậy thì những thế tử kia không cần nghĩ cũng biết.

Sở dĩ trong thánh vực các thế lực đều bình yên vô sự chung sống với nhau nhiều năm như vậy.

Sự hòa giải của nhà họ Ngụy chỉ là một mặt, lý do thật sự là các thế lực đều đoàn không ra thực lực thật sự của các thế lực khác!

Một khi một bên che giấu sức mạnh thật của mình, kết quả của việc khai chiến chính là bị tiêu diệt!

"Gần đây quy tắc có nhiều thay đổi, bọn họ hẳn là sẽ bị nhốt lại ở thánh vực, Đông Phương đại vực và Tây Phương đại vực đều sẽ trở thành cấm địa của bọn họ!"

Thiên Huyền vẻ mặt vô cảm nói.

"Hừ, còn không thôi sao, nội thành là nơi bọn họ có thể tự tiện tới sao? Tên Theodore này cũng không phải người tốt lành gì!"

Ngụy Ngưng Nhi lạnh lùng cười nói.

Đừng nhìn những vị thế tử này vô cùng khách khí với nhà họ Ngụy, nhưng đó chỉ là đối với nhà họ Ngụy mà thôi!

Nhìn ra cả thánh vực mà xem, ngoại trừ nhà họ Ngụy ra, những vị thế tử này còn khách khí với ai nữa?

Đừng nói đến Bán Bộ Nhân Vương, cho dù là Nhân Vương cấp một cũng nói giết là giết!

Trước khi quy tắc được thay đổi thì còn ổn, ngay cả những người bình thường cũng có chỗ để sinh sống, nhưng từ khi quy tắc thay đổi, tất cả mọi người đều đang loại bỏ đối thủ!

Toàn bộ thánh vực đã trở thành một chiến trường vô cùng đẫm máu, cho dù bạn có thực lực đến đâu, chỉ cần không có người chống lưng đủ mạnh phía sau, kết cục chỉ có con đường chết mà thôi!

Và nhà họ Ngụy cũng là mấu chốt thành bại của rất nhiều thế tử!

Nhiều năm như vậy, nhà họ Ngụy đã trở thành một con diều hâu lớn trong thánh vực có thể quyết định thành bại, nhưng thế tử của nhà họ Ngụy lại chưa từng đặt chân vào thánh vực!

Đây là nước cờ cao minh tới mức nào?

Chính quyết định này khiến nhà họ Ngụy trở nên vô cùng đặc biệt.

Bất luận là trong thánh vực hay là ngoài đời, các thế lực đều chỉ có thể lôi kéo nhà họ Ngụy.

Vô hình trung, khiến nhà họ Ngụy trở thành trung tâm của tất cả các bên, đồng nghĩa với việc có vô số tài nguyên và mối quan hệ!

Điều này có lợi hơn nhiều so với việc các thế tử đi tranh giành vận khí của Âu Lục với nhau!

Trong mắt của Ngụy Ngưng Nhi, đám người Tiêu Chính Văn chỉ là một đám quê mùa chưa trải sự đời!

Nhà họ Ngụy nhìn trúng bọn họ, chính là đang nâng đỡ bọn họ, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!

"Tôi nghĩ hẳn là không cần đến hai ngày, nhiều nhất là một ngày bọn họ sẽ chủ động tìm tới!"

Thiên Huyền thờ ơ nói.

Ngụy Ngưng Nhi nghe vậy bật cười, dẫn theo đám người đi về phía tổng viện nhà họ Ngụy.

Lúc này, trong nhà hàng, Long Hình ăn uống no nê, ợ lên một tiếng nói: "Long Vương, nghe nói từ cảnh giới Thiên Thần lên cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương phải cần ít nhất trăm năm tích lũy mới được, tôi và Long Nguyệt mới đột phá, thật sự có thể đạt được cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương sao?"

Thật ra Long Hình đã nghi ngờ trong lòng từ lâu, nhưng anh ta biết lời nói của Tiêu Chính Văn là dựa vào kinh nghiệm, bản thân Tiêu Chính Văn chính là một ví dụ sống.

Lẽ nào trên thế giới này thật sự có thể đi theo đường tắt?

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: "Bán Bộ Nhân Vương căn bản không phải Nhân Vương, chênh lệch giữa chúng cũng không phải là ranh giới đơn giản như vậy!"

"Thật ra bắt đầu từ cảnh giới Thiên Thần, cảnh giới cùng sức chiến đấu cũng không còn quá quan trọng, bởi vì chúng ta đang mượn sức mạnh của trời đất, sức mạnh của tự nhiên!"

"Người nào có năng lực lĩnh ngộ và khống chế được sức mạnh trời đất, sức mạnh tự nhiên càng cao thì tốc độ tăng cảnh giới càng nhanh!"

"Chỉ cần hai người có thể lĩnh hội được nguyên khí thì có thể đạt được tới cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, chỉ là kinh nghiệm thực chiến của hai người còn thiếu nên năng lực nhận biết và khống chế nguyên khí còn hạn chế!"

"Giác ngộ lớn hơn cảnh giới, cảnh giới lớn hơn sức chiến đấu, chỉ là người bình thường hoàn toàn không biết được trình tự và mối quan hệ quan trọng này nên mới cần tới trăm năm để hiểu ra, chỉ khi họ nhìn thấu được phương diện này thì mới có thể thuận lợi đạt đến được cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương."

"Thì ra là vậy! Nhưng..."

"Không có nhưng gì cả, đây là tầm quan trọng của tính giác ngộ. Bởi vậy, muốn đột phá Bán Bộ Nhân Vương, thứ cần không phải là sự tích lũy, mà là tính giác ngộ cùng với năng lực cảm nhận nguyên khí của hai người!"

"Chúng ta đi!"

Nói xong, Tiêu Chính Văn đứng dậy dẫn hai người họ ra khỏi nhà hàng, giữa trung tâm thành phố Thiên Nam tìm một gian phòng khách sạn để ở.

Sau khi vào phòng, Tiêu Chính Văn đã viết ra những hiểu biết của mình về nguyên khí rồi lần lượt đưa chúng cho Long Nguyệt và Long Hình, để họ đi cảm nhận và khống chế nguyên khí theo những gì mình viết!

"Tập trung cao độ, đừng phân tâm!"

Tiêu Chính Văn nhìn hai người ngồi xếp bằng trên giường, trầm giọng nói.

Thời gian dần trôi, rất nhanh sau đó trên không trung bắt đầu xuất hiện những hiện tượng kỳ lạ!

Nhất thời, sấm chớp nổi lên, khí tức trong bán kính trăm mét bắt đầu trở nên hỗn loạn.

"Hả? Lại có người dám khua chiêng gióng trống đột phá ở thánh vực sao? Thật là không biết sống chết!"

Một ông lão đang đi dạo trong công viên hừ một tiếng.
Chương 1625: Chấn động thánh vực

Bất kể là ai đột phá, đặc biệt là đột phá từ cảnh giới Thiên Thần lên Bán Bộ Nhân Vương, đều sẽ khiến thánh vực xuất hiện dị tượng.

Có thể nói, trước khi quy tắc thay đổi, bất cứ ai đột phá cảnh giới trong thánh vực đều sẽ bị trời đất thánh vực xóa sổ.

Trong hàng trăm năm qua, mọi người đều đã thống nhất rằng chỉ cần tiến vào thánh vực thì sẽ không thể đột phá nữa, nếu không sẽ trở thành mục tiêu công kích của mọi người.

Vì vậy, ngay cả những thế tử của các thế gia lớn cũng không dám khiến dân chúng nổi giận.

Có một số chuyện tuyệt đối không thể làm.

Dù địa vị có cao đến đâu, xuất thân vững chắc thế nào, thì suy cho cùng sức mạnh của một người vẫn có giới hạn.

“Hử?”

Trong nội thành, Theodore trong trang viên đang nhìn mây giông trên bầu trời, bất giác nhíu mày.

“Kẻ nào to gan dám đột phá ở thành phố Thiên Nam vậy?”

Trong khi nói, ánh mắt của Theodore bùng lên sát khí.

Đây là đang coi thường những thế tử, coi thường thế lực các bên!

“Rầm!”

Trong sân nhà họ Ngụy, Ngụy Quốc Đào đập bàn, chiếc bàn tròn gỗ rắn liền tan nát.

“Thật to gan, dám công khai đột phá trên địa bàn của nhà họ Ngụy chúng ta sao? Người đâu, mau đi điều tra xem là kẻ nào dám coi thường nhà họ Ngụy đến vậy!”

Ngụy Quốc Đào trợn trừng mắt, mạch máu trên trán nổi lên.

Còn ở phía tây thành phố, Chu Thụy Chân đang ngồi trên sô pha trong sảnh lớn biệt thự, liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, chế nhạo: “Thật sự có người không sợ chết sao! Lại dám đột phá ở thánh vực?”

Cho dù thực lực của nhà họ Chu có lớn mạnh đến đâu thì ông ta cũng không dám đột phá ở thánh vực.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến Chu Thụy Chân đến tận năm năm trước mới có thể tiến nào thánh vực.

Bởi vì trong số các thế tử, thực lực của Chu Thụy Chân yếu nhất, nếu không liên tục đột phá ở vùng ngoài lãnh thổ thì khi tiến vào thánh vực sẽ không có lợi thế.

Lúc này, Tiêu Chính Văn trong khách sạn đang hướng dẫn Long Nguyệt và Long Hình cách khống chế nguyên khí một cách chính xác.

Sự khác nhau giữa nguyên khí và chân khí là nguyên khí mang tính bao hàm, có thể bao quát vạn vật trong trời đất, tức là có thể trở thành chủ thể của vạn vật, cũng có thể hỗ trợ cho mọi thứ.

Còn chân khí chính là chủ thể của vạn vật, kể cả hàng nghìn tỷ thiên hà trong vũ trụ, đều là do nguyên khí thúc đẩy và vận hành.

Cũng giống như mạch máu trong cơ thể con người, dù công nghệ tiên tiến đến đâu thì cũng không thể nghiên cứu ra được nguồn gốc của mạch máu trong cơ thể con người.

Bởi vì ngay từ nhiều thập kỷ trước, rất nhiều nhà khoa học Âu Lục đã tiến hành một cuộc thử nghiệm.

Tạo một ống dài hàng chục mét thành một vòng kín rồi nối một máy bơm nước, sau khi bật máy bơm nước lên thì chất lỏng bên trong không thể chảy được vì nó bị cô lập với thế giới bên ngoài!

Hoặc do áp suất quá cao, ống nước liền nổ tung!

Còn máu và mạch máu trong cơ thể con người có thể chảy tự do.

Trong thực tế, đây là hoạt động chân khí thúc đẩy máu vô cùng bình thường!

Những nguyên tắc tưởng chừng như đơn giản này dù có muốn hiện thực hóa cũng rất khó, huống hồ là kiểm soát?

Ngay lúc Long Nguyệt và Long Hình đang ở thời khắc mấu chốt để đột phá thì một tiếng quát lạnh lùng vang lên: “Thế tử nhà nào mà dám phá vỡ quy tắc đột phá trong thánh vực?”

Khi giọng nói này vang lên, Theodore và Chu Thụy Chân đều sững sờ, Ngụy Quốc Đào đích thân xuất hiện rồi sao?

Sau khi giọng nói truyền đến một lúc vẫn không có ai trả lời.

Ngụy Quốc Đào nhíu mày, lẽ nào là người bên cạnh vị thế tử nào đó đang đột phá?

“Cho hỏi vị thế tử nào đang dung túng cho thuộc hạ đột phá trong thánh vực?”

Giọng nói của Ngụy Quốc Đào lại truyền đến.

Nhưng hồi lâu sau vẫn không có ai trả lời.

Hừ!

Ngụy Quốc Đào hừ một tiếng, lại lớn tiếng quát: “Nếu thuộc hạ của vị thế tử nào muốn đột phá thì có thể thông báo với nhà họ Ngụy chúng tôi một tiếng, nhà họ Ngụy sẽ phái người đến canh giữ!”

Giọng nói của Ngụy Quốc Đào lại vang lên.

Chỉ là lần này, đem theo ý uy hiếp.

Nhưng vẫn không có ai đáp lại, cả thánh vực đều im lặng như tờ.

“Tôi, Ngụy Quốc Đào cảnh cáo trước, nếu vị thế tử kia thẳng thắn thừa nhận với nhà họ Ngụy, thì nhà họ Ngụy sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra, nếu không, không chỉ phế bỏ tu vi của người đó, mà ngay cả thế tử cũng sẽ bị trừng phạt!”

Lần này, Ngụy Quốc Đào đã thực sự nổi giận, ông ta đã đích thân ra mặt, hơn nữa còn đảm bảo với đối phương rằng có thể phái người canh giữ, ngụ ý là hy vọng đối phương sẽ thẳng thắn thừa nhận.

Nhưng đối phương lại không hề để ý tới nhà họ Ngụy.

Mấy trăm năm qua, có ai dám khinh thường nhà họ Ngụy như vậy?

Ngụy Quốc Đào nghiến răng, chuyện này nhất định phải điều tra kỹ lưỡng.

Nhưng Tiêu Chính Văn lại không hề để tâm đến Ngụy Quốc Đào. Long Nguyệt và Long Hình cũng đang ở thời khắc then chốt để đột phá, bọn họ đang tập trung kiểm soát nguyên khí theo lời Tiêu Chính Văn, nên càng phớt lờ lời nói của Ngụy Quốc Đào.

“Ai lại dám to gan đến mức không nể mặt cả nhà họ Ngụy như vậy? Lần này, e rằng xảy ra chuyện lớn rồi!”

Theodore nhìn về phía thành phố Thiên Nam, trầm giọng nói.

Hắn vừa dứt lời, hơn chục luồng khí tức đáng sợ phóng lên bầu trời từ trong sân nhà họ Ngụy, thậm có còn có một số cao thủ cảnh giới Nhân Vương nằm trong số đó.

Lần này, nhà họ Ngụy đã thực sự nổi giận, bọn họ thừa sức giết chết đối phương trong thánh vực.

Nhất thời, toàn bộ thành phố Thiên Nam rơi vào cảnh lo sợ.

Nhưng Tiêu Chính Văn gần như phớt lờ mọi chuyện bên ngoài, chuyên tâm hỗ trợ Long Nguyệt và Long Hình tiến hành đột phá.

Trong chốc lát, toàn bộ thành phố Thiên Nam trở nên hỗn loạn, cho đến sáng hôm sau, thành phố vẫn trong cảnh hỗn loạn.

Mấy đám mây đen chỉ xuất hiện lúc đầu, trong nháy mắt đã biến mất.

Muốn tìm người, nói thì dễ làm thì khó.

Thiên Nam tuy được nói là thành phố, nhưng cũng chỉ là một khu vực rộng lớn của thánh vực. Nơi đây kết hợp với Đông Vực, Tây Vực, và Bắc Địa tạo thành bốn khu vực chính trong thánh vực.

Thậm chí còn rộng lớn hơn một vài nước nhỏ trong Âu Lục, cho nên việc tìm một hai người chẳng khác nào mò kim đáy bể.

Nhà họ Ngụy cũng đang tìm kiếm mục tiêu, trọng tâm tìm kiếm là người bên cạnh các thế tử.

Suy cho cùng, ngoài bọn họ ra, người ngoài chắc chắn sẽ không dám to gan đột phá trong thánh vực.

“Rốt cuộc là người bên cạnh ai đang đột phá?”

Ngụy Quốc Đào nheo mắt, lẩm bẩm.

Đã là ngày thứ hai, nhưng nhà họ Ngụy vẫn không có chút manh mối nào, cũng không có vị thế tử nào chủ động thừa nhận.

Mãi đến chiều ngày thứ hai, Long Hình và Long Nguyệt mới tỉnh lại.

Lúc này, khí tức trên người bọn họ đã rất khác so với lúc trước.

Trong hai ngày qua, nhà họ Ngụy gần như đã lật tung cả Thiên Nam, nhưng vẫn chẳng tìm được chút tin tức nào.

Tiêu Chính Văn nhìn Long Hình và Long Nguyệt rồi bình tĩnh nói: “Hai người tiếp tục ở lại đây, nhất định phải nhanh chóng đột phá lên Bán Bộ Nhân Vương!”

“Rõ thưa Long Vương!”

“Rõ!”

Lúc này, Long Nguyệt và Long Hình chỉ còn thiếu một bước cuối cùng nữa là có thể tiến vào cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, lúc này cũng là điểm mấu chốt quan trọng để bọn họ đột phá.

Cho nên, vì sự an toàn, Tiêu Chính Văn quyết định ra ngoài để thăm dò tin tức.

Nhưng lúc Tiêu Chính Văn vừa rời khỏi khách sạn thì đã bị người nhà họ Ngụy phát giác ra.

Dù sao toàn bộ Thiên Nam này đều do nhà họ Ngụy thống trị, nhưng Tiêu Chính Văn cũng không quan tâm đến nhà họ Ngụy.

Mà Tiêu Chính Văn lại đến quán cà phê bên kia đường.

Vừa uống cà phê, vừa lắng nghe khách ngồi mấy bàn xung quanh tàn tán.

Đúng lúc Tiêu Chính Văn uống xong một tách cà phê, định đứng dậy rời đi thì cửa quán cà phê bật mở, Ngụy Ngưng Nhi dẫn theo mấy cao thủ nhà họ Ngụy đi thẳng tới chỗ Tiêu Chính Văn.

Lúc Ngụy Ngưng Nhi vừa bước vào cửa, những vị khách ở các bàn gần đó đang thảo luận đều đứng dậy, biết điều rời khỏi quán cà phê.

“Anh Tiêu, tìm anh khó thật đấy!”

Ngụy Ngưng Nhi ngồi xuống đối diện Tiêu Chính Văn, mấy vị cao thủ bên cạnh cô ta cũng đứng chặn ở lối ra vào, nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn với ánh mắt không mấy thiện cảm.

“Anh Tiêu, cả Thiên Nam là địa bàn của nhà họ Ngụy chúng tôi, cho dù anh trốn ở đâu thì cũng không thể thoát khỏi sự chú ý của nhà họ Ngụy, tôi nghĩ có lẽ anh cũng biết mục đích chúng tôi tìm anh là gì!”

Nói xong, Ngụy Ngưng Nhi vẫy tay về hướng quầy bar, nhân viên phục vụ mang một tách cà phê đến.

“Thật xin lỗi, tôi thật sự không rõ cô Ngụy tìm tôi vì chuyện gì!”

Tiêu Chính Văn bình tĩnh trả lời.

“Anh Tiêu, chúng ta đều là người thông minh, không giấu gì anh, thực ra Long Nguyệt và Long Hình đều có tố chất siêu phàm, thậm chí còn thu hút sự chú ý của bố tôi!”

“Hơn nữa, đại sư Thiên Hoành cũng rất thích hai người họ, sẽ rất đáng tiếc nếu mầm giống tốt như vậy vị chôn vùi trong Điện Thần Long, anh Tiêu nghĩ sao?”

Ngụy Ngưng Nhi vừa khuấy cà phê vừa kiêu ngạo nói.
Chương 1626: Bán Bộ Nhân Vương đỉnh cao

“Chôn vùi?”

Tiêu Chính Văn ngẩng đầu lên, nhíu chặt mày nhìn Ngụy Ngưng Nhi.

“Anh Tiêu, thật ra trong lòng anh hiểu rõ hơn tôi, những gì thế tục có thể cho họ có hạn, nếu không sao họ vẫn còn quanh quẩn ở cảnh giới Thiên Thần?”

“Nếu cho họ bước vào nhà họ Ngụy thì họ có thể thu được rất nhiều tài nguyên và trận pháp bí mật Thiên Cổ được truyền từ hàng nghìn năm xưa ngay lập tức, những thứ này đều là những thứ thế tục có thể gặp nhưng không thể cầu”.

“Nhưng những tài nguyên này chẳng qua là chuyện vặt vãnh với nhà họ Ngụy chúng tôi. Cho dù nhà họ Ngụy không thể so bì với năm đại danh sơn, càng không thể so sánh với mười gia tộc lớn ở Âu Lục, lại chẳng thể so được với các thế lực lớn mạnh ở ngoài lãnh thổ”.

“Nhưng ít nhất sẽ mạnh hơn thế tục không chỉ một trăm lần, huống gì người duy nhất có thể khiến họ tiến bộ trong thế tục chỉ có một mình anh Tiêu”.

“Nhưng sức mạnh của một người quá nhỏ bé, không đáng kể, hơn nữa thứ cho tôi nói thẳng, dù là tu vi của anh Tiêu, tôi cũng không thể cân nhắc”.

Ngụy Ngưng Nhi hung hăng nói.

Dù thực lực của Tiêu Chính Văn có hơn người thì trong thánh vực cũng từng có không ít tin đồn về Tiêu Chính Văn.

Nhưng cẩn thận nghe ngóng thì Ngụy Ngưng Nhi mới biết Tiêu Chính Văn vừa không phải là đệ tử của năm đại danh sơn, vừa không phải là con cháu của gia tộc lớn.

Người như thế có thể phát triển được đến đâu?

Trên con đường võ thuật, chỉ có danh sơn chống lưng hoặc là con cháu gia tộc lớn mới có cơ hội vượt trội hơn người, đây là quy luật chưa bao giờ thay đổi từ xưa đến nay.

Đầu tiên nói về tài nguyên, năm đại danh sơn và các gia tộc lớn đã tích lũy được tài nguyên qua hàng nghìn năm, một nhân vật nhỏ trong thế tục chắc chắn không thể so bì được.

Hơn nữa rất nhiều trận pháp đều do các danh sơn và gia tộc này truyền lại, người bình thường hoàn toàn không có cơ hội có được.

Không có trận pháp cao thâm hỗ trợ thì cảnh giới có cao đến mức nào cũng chỉ để trang trí, như khoảng cách giữa một con bò và võ sĩ đấu bò vậy.

Mặc dù sức của bò rất lớn, hơn nữa cũng rất mạnh nhưng cũng chỉ bị võ sĩ đấu bò chơi đùa.

Thấy một tay Tiêu Chính Văn khuấy cafe không đáp lời, Ngụy Ngưng Nhi nói tiếp: “Anh Tiêu, thật ra tôi không biết anh tìm được hai hạt giống tốt này ở đây nhưng để họ lại nhà họ Ngụy tôi mới là lựa chọn tốt nhất”.

“Theo tôi biết, hai người họ luôn nghe lời anh, chỉ cần một câu nói của anh, tương lai của hai người họ sẽ thay đổi”.

“Tôi biết hai người họ xuất thân từ quân đội, cũng là trụ cột trong quân đội thế tục của Hoa Quốc, nhưng anh Tiêu à, anh cũng phải nghĩ cho tương lai của họ chứ”.

“Tôi nghĩ với tầm nhìn của anh Tiêu hẳn cũng biết rất rõ tình hình chung sẽ thay đổi”.

“Trong tình hình chung của tương lai chức vụ gì đó đều như rơm rác thôi, không đáng để nhắc đến, chỉ có thực lực tuyệt đối mới có thể cho họ đứng ở nơi bất bại trong tình thế loạn lạc”.

“Nói khó nghe một chút, tôi nghĩ ngay cả bản thân anh Tiêu cũng nên chủ động đến cầu nhà họ Ngụy chúng tôi, cống hiến cho nhà họ Ngụy chúng tôi”.

Ngụy Ngưng Nhi kiêu ngạo nói.

“Ồ? Ngay cả tôi cũng nên làm đầy tớ cho nhà họ Ngụy cô à?”

Tiêu Chính Văn suýt nữa tức đến bật cười.

“Tôi vừa nói rồi đấy, những tài nguyên đó chỉ là chuyện vặt vãnh với nhà họ Ngụy, nếu không anh nghĩ tại sao các cao thủ cảnh giới Nhân Vương đó phải chủ động gia nhập vào nhà họ Ngụy chúng tôi?”

“Chắc anh Tiêu đã từng chứng kiến thực lực của Thiên Huyền rồi nhỉ, mười lăm năm trước Thiên Huyền chủ động đến nương nhờ nhà họ Ngụy, thế mới nói người biết thức thời mới là người tài”.

“Tình hình tương lai cực kỳ không có lợi với một người đơn độc chiến đấu, không có chỗ chống lưng như anh Tiêu”.

Ngụy Ngưng Nhi vô cùng tự tin hất cao cằm, kiêu ngạo nói.

“Cô Ngụy, hãy thứ cho tôi nói thẳng, có phải nhà họ Ngụy các cô tự cao tự đại quá rồi không?”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Ngụy Ngưng Nhi nói.

“Anh nói gì?”

Ngụy Ngưng Nhi lộ ra vẻ lạnh nhạt nói: “Ý anh Tiêu là ngay cả nhà họ Ngụy tôi cũng không lọt nổi vào mắt anh Tiêu sao?”

“Tôi nghĩ e là anh Tiêu đã hiểu lầm một chuyện, trước đó tôi khách sáo với anh chỉ là mong anh có thể tự hiểu ra, nhưng chưa từng tỏ ý là nhà họ Ngụy đang bàn bạc với anh”.

“Hơn nữa dù anh Tiêu muốn hiểu lầm cũng không nên cắt đứt tương lai của người khác, nói khó nghe một chút là hai người họ đi theo anh ngoài nguy hiểm ra thì anh có thể cho họ được cái gì”.

Sắc mặt Ngụy Ngưng Nhi ngày càng trở nên lạnh lùng, thậm chí ánh mắt đã dần toát ra sát khí.

“Chúng tôi và Long Vương cùng vào sinh ra tử vô số lần. Hai người họ sinh là người của điện Thần Long, chết là ma của điện Thần Long. Hơn nữa thứ Long Vương có thể cho chúng tôi, nhà họ Ngụy chưa chắc có thể cho được”.

Câu nói vừa dứt, Long Nguyệt và Long Hình một trước một sau đi vào quán cafe.

Lúc này khí tức của hai người họ đã khác rất nhiều so với trước đây.

Dù sao bây giờ hai người đã chính thức đạt đến cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, có thể nói là thay da đổi thịt.

Trong đôi mắt Long Nguyệt hiện lên vài phần sắc bén.

Hơn nữa quanh người cũng toát ra một loại khí tức kỳ lạ khiến mọi người không thể thăm dò.

Còn Long Hình vốn dĩ là sát thần chiến trường đã từng trải qua rất nhiều cuộc đại chiến, vì đạt đến Bán Bộ Nhân Vương mà lúc này phong thái càng thêm uy nghiêm hơn.

Thậm chí mỗi bước chân của anh ta đều vang lên tiếng sấm sét ầm ầm.

Nhìn thấy sự thay đổi của Long Hình và Long Nguyệt, Ngụy Ngưng Nhi cũng không khỏi ngây người.

“Hai người… đã đột phá rồi sao?”

Ngụy Ngưng Nhi cảm thấy rất ngạc nhiên và sốc, chắc chắn cô ta không nhìn lầm, khí tức trên người họ là khí tức riêng biệt của Bán Bộ Nhân Vương.

Nhưng mới vừa qua được bao lâu chứ?

Hai ngày?

Nói chính xác hơn cũng chỉ có ba mươi mấy tiếng mà thôi!

Lúc cô ta gặp hai người này vào buổi chiều một ngày trước, họ vẫn còn ở cảnh giới Thiên Thần bốn sao.

Ba mươi mấy tiếng đã đột phá cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương?

Dù là nhà họ Ngụy cô ta dốc hết sức lực cũng không làm được.

Nếu không phải Long Nguyệt và Long Hình đang đứng trước mặt mình thì có thế nào cô ta cũng không tin.

Với tuổi tác của Long Nguyệt và Long Hình, dù nhà họ Ngụy muốn giúp họ đột phá ít nhất cũng phải mất ba năm.

Nhưng họ chỉ mất có ba mươi mấy tiếng đồng hồ.

Nhưng dù sao Ngụy Ngưng Nhi cũng là người từng trải, chỉ hơi ngạc nhiên vài giây chẳng mấy chốc đã bình tĩnh lại.

Hơn nữa hai ngày nay nhà họ Ngụy vẫn đang tìm người đột phá ở thánh vực đó, bây giờ e là không cần tìm nữa, chính là Long Nguyệt và Long Hình rồi.

“Nhà họ Ngụy có thể cho chúng tôi cái gì?”

Long Hình không khách sáo cúi đầu nhìn Ngụy Ngưng Nhi hỏi.

Ngụy Ngưng Nhi bối rối cười nói: “Không ngờ anh Tiêu còn có bản lĩnh như thế, nhưng cũng chỉ là Bán Bộ Nhân Vương mà thôi, nếu đến nhà họ Ngụy, mười năm”.

“Trong vòng mười năm, hai người các anh chắc chắn có thể đạt đến cảnh giới Nhân Vương”.

“Chỉ Bán Bộ Nhân Vương đúng là không đáng là gì”.

Ngụy Ngưng Nhi lắc ngón tay với Tiêu Chính Văn.

Với nhà họ Ngụy, Bán Bộ Nhân Vương quả đúng không là gì cả, có thể một tạp vụ cũng có thực lực của Bán Bộ Nhân Vương.

“Mười năm? Lâu quá!”

Long Hình cười khẩy, cả người lập tức toát ra khí thế mạnh mẽ.

Một luồng khí thế cực mạnh bao trùm lấy cả quán cafe.

Hả?

Ngụy Ngưng Nhi không khỏi hoảng sợ trợn trừng hai mắt, ngây ngốc nhìn Long Hình và Long Nguyệt.

Cho đến lúc này cô ta mới nhận ra Long Hình và Long Nguyệt không chỉ đạt đến Bán Bộ Nhân Vương, mà hai người còn đạt đến trạng thái đỉnh cao của cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương.

Nói cách khác chỉ còn một bước nữa thôi họ có thể đạt đến cảnh giới Nhân Vương.

Ba mươi mấy tiếng trước đó, họ vẫn chỉ là cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao mà thôi.

Chỉ thoáng chốc đã chỉ còn cách cảnh giới Thiên Vương mấy milimet.

Điều này quả thật vượt qua nhận thức của Ngụy Ngưng Nhi.

Tuyệt đối không thể nào!

Dù là Thiên Huyền tự mình ra tay cũng không thể làm được.

“Cô Ngụy, chúng tôi không muốn vất vả chờ thêm mấy chục năm nữa ở nhà họ Ngụy”.

Long Nguyệt chế nhạo phản bác.

“Hơn nữa chúng tôi cũng không có hứng thú với tài nguyên gì đó của nhà họ Ngụy, Long Vương chính là tài nguyên tốt nhất của tất cả những người ở điện Thần Long chúng tôi”.

Long Hình cười khẩy nói.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom