• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (96 Viewers)

  • Chương 3601

Loại tác phong dám nói dám đùa này của Hàn Tam Thiên, ít nhất là trong cuộc đời Thất công chúa, đã từng mong đợi, cũng từng nghĩ tới, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ dám chơi như thế này.


Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy,


nàng ngược lại cảm thấy vô cùng thú vị.


"Tiểu tử thối, ngươi đừng có mà quá đáng." Ngọc Diện Tu La lạnh lùng quát lên.






Mặc dù gã cực kỳ muốn biết, nhưng nơi này còn có nhiều người đang vây xem như vậy, còn có cả người của nhà họ Bùi đang theo dõi ở phía xa, chẳng lẽ gã không muốn mặt mũi nữa sao?





"Quá đáng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn lại


gã, trong mắt thậm chí còn mang theo chút tàn


nhẫn: “Lúc trước các ngươi không ngại mở miệng



vietwriter.vn



nói những lời khinh thường ta, sao ta lại không thấy các người cảm thấy quá đáng nhỉ?"


“Bây giờ ta mới chỉ nói hai câu mà người đã cảm


thấy ta quá đáng rồi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng


nói.


Một câu nói, đâm thẳng vào hồng tâm.


Thực ra nếu ngay từ đầu bọn họ không khinh thường Hàn Tam Thiên đến vậy thì sao có thể sở suất khinh địch tới nỗi bị một chút thao tác của anh


chơi đùa, khiến cho anh có thể có được chỗ trống


cùng cơ hội lớn như vậy để tấn công mệnh môn của





Quỷ Tôn được cơ chứ?


Nhưng con người thường thường đều là như thế, nói người khác thì được, nhưng người khác nói mình


thì khó.


“Nói năng bậy bạ, ta không muốn chấp nhặt với ngươi. Tiểu tử ngươi hãy nhớ rằng, người chẳng qua chỉ mới phá vỡ được Quỷ Tôn mà thôi, đừng có làm như là mình đã hoàn toàn giành chiến thắng, nếu ta muốn giết người, lúc nào cũng có thể" Ngọc Diện Tu La lạnh lùng nói.


"Ta sợ người chắc? Thử xem?" Hàn Tam Thiên cũng


lạnh lùng cười nói.


"Được lắm tiểu tử thối, đây chính là do người tự





tìm" Vừa dứt lời, Ngọc Diện Tu La đã vung lên cây thước dài trong tay, muốn đại khai sát giới.


“Đợi một chút."


Đột nhiên đúng lúc này, bên trong bức rèm che, Thất công chúa đột nhiên vội vã hô lên......





"Thất công chúa?" Nghe thấy giọng nói của chính công chúa của mình, Ngọc Diện Tu La dừng lại thủ thế, kỳ quái quay lại nhìn.


Lúc này, rèm châu mở ra, Thất công chúa vậy mà lại trực tiếp từ trong xe ngựa chậm rãi đi xuống.


Mặc dù đeo mạng che mặt nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài của nàng lại xinh đẹp đến bất ngờ, cộng thêm hình dáng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và làn da trắng như ngọc khiến cho vẻ đẹp của nàng càng có thêm vài phần bí ẩn, đồng thời từ những phần lộ ra còn có thể đoán được đại khái rằng nàng hẳn là


một mỹ nhân.


Tùy tùng bên cạnh thấy nàng đi xuồng nhất thời


cũng vô cùng kinh ngạc.





Dù sao thì Thất công chúa sinh ra đã giàu sang phú


quý, Vùng Đất Đỏ này lại dơ bẩn như vậy, sao có thể xứng là nơi để một thiên kim như nàng đặt chân xuống có chứ?


Hơn nữa đám quái vật của Ma Vân Quỷ Thành cũng


tập trung ở đây, tiểu thư khuê các còn không phải là người mà đám thô nhân kia có thể gặp được, huống chi là người có thân phận cao quý như Thất công chúa của nhà họ Bùi?


“Thất công chúa, ngài......... Người kia vừa đỡ lấy


Thất công chúa vừa có chút khó xử nói.


Thất công chúa không thèm để ý đến người kia,


lạnh nhạt bước xuống khỏi xe ngựa, đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.




Loại tác phong dám nói dám đùa này của Hàn Tam Thiên, ít nhất là trong cuộc đời Thất công chúa, đã từng mong đợi, cũng từng nghĩ tới, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ dám chơi như thế này.


Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy,


nàng ngược lại cảm thấy vô cùng thú vị.


"Tiểu tử thối, ngươi đừng có mà quá đáng." Ngọc Diện Tu La lạnh lùng quát lên.






Mặc dù gã cực kỳ muốn biết, nhưng nơi này còn có nhiều người đang vây xem như vậy, còn có cả người của nhà họ Bùi đang theo dõi ở phía xa, chẳng lẽ gã không muốn mặt mũi nữa sao?





"Quá đáng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn lại


gã, trong mắt thậm chí còn mang theo chút tàn


nhẫn: “Lúc trước các ngươi không ngại mở miệng



vietwriter.vn



nói những lời khinh thường ta, sao ta lại không thấy các người cảm thấy quá đáng nhỉ?"


“Bây giờ ta mới chỉ nói hai câu mà người đã cảm


thấy ta quá đáng rồi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng


nói.


Một câu nói, đâm thẳng vào hồng tâm.


Thực ra nếu ngay từ đầu bọn họ không khinh thường Hàn Tam Thiên đến vậy thì sao có thể sở suất khinh địch tới nỗi bị một chút thao tác của anh


chơi đùa, khiến cho anh có thể có được chỗ trống


cùng cơ hội lớn như vậy để tấn công mệnh môn của





Quỷ Tôn được cơ chứ?


Nhưng con người thường thường đều là như thế, nói người khác thì được, nhưng người khác nói mình


thì khó.


“Nói năng bậy bạ, ta không muốn chấp nhặt với ngươi. Tiểu tử ngươi hãy nhớ rằng, người chẳng qua chỉ mới phá vỡ được Quỷ Tôn mà thôi, đừng có làm như là mình đã hoàn toàn giành chiến thắng, nếu ta muốn giết người, lúc nào cũng có thể" Ngọc Diện Tu La lạnh lùng nói.


"Ta sợ người chắc? Thử xem?" Hàn Tam Thiên cũng


lạnh lùng cười nói.


"Được lắm tiểu tử thối, đây chính là do người tự





tìm" Vừa dứt lời, Ngọc Diện Tu La đã vung lên cây thước dài trong tay, muốn đại khai sát giới.


“Đợi một chút."


Đột nhiên đúng lúc này, bên trong bức rèm che, Thất công chúa đột nhiên vội vã hô lên......





"Thất công chúa?" Nghe thấy giọng nói của chính công chúa của mình, Ngọc Diện Tu La dừng lại thủ thế, kỳ quái quay lại nhìn.


Lúc này, rèm châu mở ra, Thất công chúa vậy mà lại trực tiếp từ trong xe ngựa chậm rãi đi xuống.


Mặc dù đeo mạng che mặt nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài của nàng lại xinh đẹp đến bất ngờ, cộng thêm hình dáng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và làn da trắng như ngọc khiến cho vẻ đẹp của nàng càng có thêm vài phần bí ẩn, đồng thời từ những phần lộ ra còn có thể đoán được đại khái rằng nàng hẳn là


một mỹ nhân.


Tùy tùng bên cạnh thấy nàng đi xuồng nhất thời


cũng vô cùng kinh ngạc.





Dù sao thì Thất công chúa sinh ra đã giàu sang phú


quý, Vùng Đất Đỏ này lại dơ bẩn như vậy, sao có thể xứng là nơi để một thiên kim như nàng đặt chân xuống có chứ?


Hơn nữa đám quái vật của Ma Vân Quỷ Thành cũng


tập trung ở đây, tiểu thư khuê các còn không phải là người mà đám thô nhân kia có thể gặp được, huống chi là người có thân phận cao quý như Thất công chúa của nhà họ Bùi?


“Thất công chúa, ngài......... Người kia vừa đỡ lấy


Thất công chúa vừa có chút khó xử nói.


Thất công chúa không thèm để ý đến người kia,


lạnh nhạt bước xuống khỏi xe ngựa, đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.


vietwriter.vn









Loại tác phong dám nói dám đùa này của Hàn Tam Thiên, ít nhất là trong cuộc đời Thất công chúa, đã từng mong đợi, cũng từng nghĩ tới, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ dám chơi như thế này.


Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy,


nàng ngược lại cảm thấy vô cùng thú vị.


"Tiểu tử thối, ngươi đừng có mà quá đáng." Ngọc Diện Tu La lạnh lùng quát lên.






Mặc dù gã cực kỳ muốn biết, nhưng nơi này còn có nhiều người đang vây xem như vậy, còn có cả người của nhà họ Bùi đang theo dõi ở phía xa, chẳng lẽ gã không muốn mặt mũi nữa sao?





"Quá đáng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn lại


gã, trong mắt thậm chí còn mang theo chút tàn


nhẫn: “Lúc trước các ngươi không ngại mở miệng



vietwriter.vn



nói những lời khinh thường ta, sao ta lại không thấy các người cảm thấy quá đáng nhỉ?"


“Bây giờ ta mới chỉ nói hai câu mà người đã cảm


thấy ta quá đáng rồi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng


nói.


Một câu nói, đâm thẳng vào hồng tâm.


Thực ra nếu ngay từ đầu bọn họ không khinh thường Hàn Tam Thiên đến vậy thì sao có thể sở suất khinh địch tới nỗi bị một chút thao tác của anh


chơi đùa, khiến cho anh có thể có được chỗ trống


cùng cơ hội lớn như vậy để tấn công mệnh môn của





Quỷ Tôn được cơ chứ?


Nhưng con người thường thường đều là như thế, nói người khác thì được, nhưng người khác nói mình


thì khó.


“Nói năng bậy bạ, ta không muốn chấp nhặt với ngươi. Tiểu tử ngươi hãy nhớ rằng, người chẳng qua chỉ mới phá vỡ được Quỷ Tôn mà thôi, đừng có làm như là mình đã hoàn toàn giành chiến thắng, nếu ta muốn giết người, lúc nào cũng có thể" Ngọc Diện Tu La lạnh lùng nói.


"Ta sợ người chắc? Thử xem?" Hàn Tam Thiên cũng


lạnh lùng cười nói.


"Được lắm tiểu tử thối, đây chính là do người tự





tìm" Vừa dứt lời, Ngọc Diện Tu La đã vung lên cây thước dài trong tay, muốn đại khai sát giới.


“Đợi một chút."


Đột nhiên đúng lúc này, bên trong bức rèm che, Thất công chúa đột nhiên vội vã hô lên......





"Thất công chúa?" Nghe thấy giọng nói của chính công chúa của mình, Ngọc Diện Tu La dừng lại thủ thế, kỳ quái quay lại nhìn.


Lúc này, rèm châu mở ra, Thất công chúa vậy mà lại trực tiếp từ trong xe ngựa chậm rãi đi xuống.


Mặc dù đeo mạng che mặt nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài của nàng lại xinh đẹp đến bất ngờ, cộng thêm hình dáng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và làn da trắng như ngọc khiến cho vẻ đẹp của nàng càng có thêm vài phần bí ẩn, đồng thời từ những phần lộ ra còn có thể đoán được đại khái rằng nàng hẳn là


một mỹ nhân.


Tùy tùng bên cạnh thấy nàng đi xuồng nhất thời


cũng vô cùng kinh ngạc.





Dù sao thì Thất công chúa sinh ra đã giàu sang phú


quý, Vùng Đất Đỏ này lại dơ bẩn như vậy, sao có thể xứng là nơi để một thiên kim như nàng đặt chân xuống có chứ?


Hơn nữa đám quái vật của Ma Vân Quỷ Thành cũng


tập trung ở đây, tiểu thư khuê các còn không phải là người mà đám thô nhân kia có thể gặp được, huống chi là người có thân phận cao quý như Thất công chúa của nhà họ Bùi?


“Thất công chúa, ngài......... Người kia vừa đỡ lấy


Thất công chúa vừa có chút khó xử nói.


Thất công chúa không thèm để ý đến người kia,


lạnh nhạt bước xuống khỏi xe ngựa, đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.




Loại tác phong dám nói dám đùa này của Hàn Tam Thiên, ít nhất là trong cuộc đời Thất công chúa, đã từng mong đợi, cũng từng nghĩ tới, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ dám chơi như thế này.


Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy,


nàng ngược lại cảm thấy vô cùng thú vị.


"Tiểu tử thối, ngươi đừng có mà quá đáng." Ngọc Diện Tu La lạnh lùng quát lên.






Mặc dù gã cực kỳ muốn biết, nhưng nơi này còn có nhiều người đang vây xem như vậy, còn có cả người của nhà họ Bùi đang theo dõi ở phía xa, chẳng lẽ gã không muốn mặt mũi nữa sao?





"Quá đáng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn lại


gã, trong mắt thậm chí còn mang theo chút tàn


nhẫn: “Lúc trước các ngươi không ngại mở miệng



vietwriter.vn



nói những lời khinh thường ta, sao ta lại không thấy các người cảm thấy quá đáng nhỉ?"


“Bây giờ ta mới chỉ nói hai câu mà người đã cảm


thấy ta quá đáng rồi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng


nói.


Một câu nói, đâm thẳng vào hồng tâm.


Thực ra nếu ngay từ đầu bọn họ không khinh thường Hàn Tam Thiên đến vậy thì sao có thể sở suất khinh địch tới nỗi bị một chút thao tác của anh


chơi đùa, khiến cho anh có thể có được chỗ trống


cùng cơ hội lớn như vậy để tấn công mệnh môn của





Quỷ Tôn được cơ chứ?


Nhưng con người thường thường đều là như thế, nói người khác thì được, nhưng người khác nói mình


thì khó.


“Nói năng bậy bạ, ta không muốn chấp nhặt với ngươi. Tiểu tử ngươi hãy nhớ rằng, người chẳng qua chỉ mới phá vỡ được Quỷ Tôn mà thôi, đừng có làm như là mình đã hoàn toàn giành chiến thắng, nếu ta muốn giết người, lúc nào cũng có thể" Ngọc Diện Tu La lạnh lùng nói.


"Ta sợ người chắc? Thử xem?" Hàn Tam Thiên cũng


lạnh lùng cười nói.


"Được lắm tiểu tử thối, đây chính là do người tự





tìm" Vừa dứt lời, Ngọc Diện Tu La đã vung lên cây thước dài trong tay, muốn đại khai sát giới.


“Đợi một chút."


Đột nhiên đúng lúc này, bên trong bức rèm che, Thất công chúa đột nhiên vội vã hô lên......





"Thất công chúa?" Nghe thấy giọng nói của chính công chúa của mình, Ngọc Diện Tu La dừng lại thủ thế, kỳ quái quay lại nhìn.


Lúc này, rèm châu mở ra, Thất công chúa vậy mà lại trực tiếp từ trong xe ngựa chậm rãi đi xuống.


Mặc dù đeo mạng che mặt nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài của nàng lại xinh đẹp đến bất ngờ, cộng thêm hình dáng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và làn da trắng như ngọc khiến cho vẻ đẹp của nàng càng có thêm vài phần bí ẩn, đồng thời từ những phần lộ ra còn có thể đoán được đại khái rằng nàng hẳn là


một mỹ nhân.


Tùy tùng bên cạnh thấy nàng đi xuồng nhất thời


cũng vô cùng kinh ngạc.





Dù sao thì Thất công chúa sinh ra đã giàu sang phú


quý, Vùng Đất Đỏ này lại dơ bẩn như vậy, sao có thể xứng là nơi để một thiên kim như nàng đặt chân xuống có chứ?


Hơn nữa đám quái vật của Ma Vân Quỷ Thành cũng


tập trung ở đây, tiểu thư khuê các còn không phải là người mà đám thô nhân kia có thể gặp được, huống chi là người có thân phận cao quý như Thất công chúa của nhà họ Bùi?


“Thất công chúa, ngài......... Người kia vừa đỡ lấy


Thất công chúa vừa có chút khó xử nói.


Thất công chúa không thèm để ý đến người kia,


lạnh nhạt bước xuống khỏi xe ngựa, đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.


vietwriter.vn









Loại tác phong dám nói dám đùa này của Hàn Tam Thiên, ít nhất là trong cuộc đời Thất công chúa, đã từng mong đợi, cũng từng nghĩ tới, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ dám chơi như thế này.


Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy,


nàng ngược lại cảm thấy vô cùng thú vị.


"Tiểu tử thối, ngươi đừng có mà quá đáng." Ngọc Diện Tu La lạnh lùng quát lên.






Mặc dù gã cực kỳ muốn biết, nhưng nơi này còn có nhiều người đang vây xem như vậy, còn có cả người của nhà họ Bùi đang theo dõi ở phía xa, chẳng lẽ gã không muốn mặt mũi nữa sao?





"Quá đáng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn lại


gã, trong mắt thậm chí còn mang theo chút tàn


nhẫn: “Lúc trước các ngươi không ngại mở miệng



vietwriter.vn



nói những lời khinh thường ta, sao ta lại không thấy các người cảm thấy quá đáng nhỉ?"


“Bây giờ ta mới chỉ nói hai câu mà người đã cảm


thấy ta quá đáng rồi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng


nói.


Một câu nói, đâm thẳng vào hồng tâm.


Thực ra nếu ngay từ đầu bọn họ không khinh thường Hàn Tam Thiên đến vậy thì sao có thể sở suất khinh địch tới nỗi bị một chút thao tác của anh


chơi đùa, khiến cho anh có thể có được chỗ trống


cùng cơ hội lớn như vậy để tấn công mệnh môn của





Quỷ Tôn được cơ chứ?


Nhưng con người thường thường đều là như thế, nói người khác thì được, nhưng người khác nói mình


thì khó.


“Nói năng bậy bạ, ta không muốn chấp nhặt với ngươi. Tiểu tử ngươi hãy nhớ rằng, người chẳng qua chỉ mới phá vỡ được Quỷ Tôn mà thôi, đừng có làm như là mình đã hoàn toàn giành chiến thắng, nếu ta muốn giết người, lúc nào cũng có thể" Ngọc Diện Tu La lạnh lùng nói.


"Ta sợ người chắc? Thử xem?" Hàn Tam Thiên cũng


lạnh lùng cười nói.


"Được lắm tiểu tử thối, đây chính là do người tự





tìm" Vừa dứt lời, Ngọc Diện Tu La đã vung lên cây thước dài trong tay, muốn đại khai sát giới.


“Đợi một chút."


Đột nhiên đúng lúc này, bên trong bức rèm che, Thất công chúa đột nhiên vội vã hô lên......





"Thất công chúa?" Nghe thấy giọng nói của chính công chúa của mình, Ngọc Diện Tu La dừng lại thủ thế, kỳ quái quay lại nhìn.


Lúc này, rèm châu mở ra, Thất công chúa vậy mà lại trực tiếp từ trong xe ngựa chậm rãi đi xuống.


Mặc dù đeo mạng che mặt nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài của nàng lại xinh đẹp đến bất ngờ, cộng thêm hình dáng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và làn da trắng như ngọc khiến cho vẻ đẹp của nàng càng có thêm vài phần bí ẩn, đồng thời từ những phần lộ ra còn có thể đoán được đại khái rằng nàng hẳn là


một mỹ nhân.


Tùy tùng bên cạnh thấy nàng đi xuồng nhất thời


cũng vô cùng kinh ngạc.





Dù sao thì Thất công chúa sinh ra đã giàu sang phú


quý, Vùng Đất Đỏ này lại dơ bẩn như vậy, sao có thể xứng là nơi để một thiên kim như nàng đặt chân xuống có chứ?


Hơn nữa đám quái vật của Ma Vân Quỷ Thành cũng


tập trung ở đây, tiểu thư khuê các còn không phải là người mà đám thô nhân kia có thể gặp được, huống chi là người có thân phận cao quý như Thất công chúa của nhà họ Bùi?


“Thất công chúa, ngài......... Người kia vừa đỡ lấy


Thất công chúa vừa có chút khó xử nói.


Thất công chúa không thèm để ý đến người kia,


lạnh nhạt bước xuống khỏi xe ngựa, đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.




Loại tác phong dám nói dám đùa này của Hàn Tam Thiên, ít nhất là trong cuộc đời Thất công chúa, đã từng mong đợi, cũng từng nghĩ tới, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ dám chơi như thế này.


Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy,


nàng ngược lại cảm thấy vô cùng thú vị.


"Tiểu tử thối, ngươi đừng có mà quá đáng." Ngọc Diện Tu La lạnh lùng quát lên.






Mặc dù gã cực kỳ muốn biết, nhưng nơi này còn có nhiều người đang vây xem như vậy, còn có cả người của nhà họ Bùi đang theo dõi ở phía xa, chẳng lẽ gã không muốn mặt mũi nữa sao?





"Quá đáng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn lại


gã, trong mắt thậm chí còn mang theo chút tàn


nhẫn: “Lúc trước các ngươi không ngại mở miệng



vietwriter.vn



nói những lời khinh thường ta, sao ta lại không thấy các người cảm thấy quá đáng nhỉ?"


“Bây giờ ta mới chỉ nói hai câu mà người đã cảm


thấy ta quá đáng rồi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng


nói.


Một câu nói, đâm thẳng vào hồng tâm.


Thực ra nếu ngay từ đầu bọn họ không khinh thường Hàn Tam Thiên đến vậy thì sao có thể sở suất khinh địch tới nỗi bị một chút thao tác của anh


chơi đùa, khiến cho anh có thể có được chỗ trống


cùng cơ hội lớn như vậy để tấn công mệnh môn của





Quỷ Tôn được cơ chứ?


Nhưng con người thường thường đều là như thế, nói người khác thì được, nhưng người khác nói mình


thì khó.


“Nói năng bậy bạ, ta không muốn chấp nhặt với ngươi. Tiểu tử ngươi hãy nhớ rằng, người chẳng qua chỉ mới phá vỡ được Quỷ Tôn mà thôi, đừng có làm như là mình đã hoàn toàn giành chiến thắng, nếu ta muốn giết người, lúc nào cũng có thể" Ngọc Diện Tu La lạnh lùng nói.


"Ta sợ người chắc? Thử xem?" Hàn Tam Thiên cũng


lạnh lùng cười nói.


"Được lắm tiểu tử thối, đây chính là do người tự





tìm" Vừa dứt lời, Ngọc Diện Tu La đã vung lên cây thước dài trong tay, muốn đại khai sát giới.


“Đợi một chút."


Đột nhiên đúng lúc này, bên trong bức rèm che, Thất công chúa đột nhiên vội vã hô lên......





"Thất công chúa?" Nghe thấy giọng nói của chính công chúa của mình, Ngọc Diện Tu La dừng lại thủ thế, kỳ quái quay lại nhìn.


Lúc này, rèm châu mở ra, Thất công chúa vậy mà lại trực tiếp từ trong xe ngựa chậm rãi đi xuống.


Mặc dù đeo mạng che mặt nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài của nàng lại xinh đẹp đến bất ngờ, cộng thêm hình dáng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và làn da trắng như ngọc khiến cho vẻ đẹp của nàng càng có thêm vài phần bí ẩn, đồng thời từ những phần lộ ra còn có thể đoán được đại khái rằng nàng hẳn là


một mỹ nhân.


Tùy tùng bên cạnh thấy nàng đi xuồng nhất thời


cũng vô cùng kinh ngạc.





Dù sao thì Thất công chúa sinh ra đã giàu sang phú


quý, Vùng Đất Đỏ này lại dơ bẩn như vậy, sao có thể xứng là nơi để một thiên kim như nàng đặt chân xuống có chứ?


Hơn nữa đám quái vật của Ma Vân Quỷ Thành cũng


tập trung ở đây, tiểu thư khuê các còn không phải là người mà đám thô nhân kia có thể gặp được, huống chi là người có thân phận cao quý như Thất công chúa của nhà họ Bùi?


“Thất công chúa, ngài......... Người kia vừa đỡ lấy


Thất công chúa vừa có chút khó xử nói.


Thất công chúa không thèm để ý đến người kia,


lạnh nhạt bước xuống khỏi xe ngựa, đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.


vietwriter.vn









Loại tác phong dám nói dám đùa này của Hàn Tam Thiên, ít nhất là trong cuộc đời Thất công chúa, đã từng mong đợi, cũng từng nghĩ tới, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ dám chơi như thế này.


Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy,


nàng ngược lại cảm thấy vô cùng thú vị.


"Tiểu tử thối, ngươi đừng có mà quá đáng." Ngọc Diện Tu La lạnh lùng quát lên.






Mặc dù gã cực kỳ muốn biết, nhưng nơi này còn có nhiều người đang vây xem như vậy, còn có cả người của nhà họ Bùi đang theo dõi ở phía xa, chẳng lẽ gã không muốn mặt mũi nữa sao?





"Quá đáng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn lại


gã, trong mắt thậm chí còn mang theo chút tàn


nhẫn: “Lúc trước các ngươi không ngại mở miệng



vietwriter.vn



nói những lời khinh thường ta, sao ta lại không thấy các người cảm thấy quá đáng nhỉ?"


“Bây giờ ta mới chỉ nói hai câu mà người đã cảm


thấy ta quá đáng rồi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng


nói.


Một câu nói, đâm thẳng vào hồng tâm.


Thực ra nếu ngay từ đầu bọn họ không khinh thường Hàn Tam Thiên đến vậy thì sao có thể sở suất khinh địch tới nỗi bị một chút thao tác của anh


chơi đùa, khiến cho anh có thể có được chỗ trống


cùng cơ hội lớn như vậy để tấn công mệnh môn của





Quỷ Tôn được cơ chứ?


Nhưng con người thường thường đều là như thế, nói người khác thì được, nhưng người khác nói mình


thì khó.


“Nói năng bậy bạ, ta không muốn chấp nhặt với ngươi. Tiểu tử ngươi hãy nhớ rằng, người chẳng qua chỉ mới phá vỡ được Quỷ Tôn mà thôi, đừng có làm như là mình đã hoàn toàn giành chiến thắng, nếu ta muốn giết người, lúc nào cũng có thể" Ngọc Diện Tu La lạnh lùng nói.


"Ta sợ người chắc? Thử xem?" Hàn Tam Thiên cũng


lạnh lùng cười nói.


"Được lắm tiểu tử thối, đây chính là do người tự





tìm" Vừa dứt lời, Ngọc Diện Tu La đã vung lên cây thước dài trong tay, muốn đại khai sát giới.


“Đợi một chút."


Đột nhiên đúng lúc này, bên trong bức rèm che, Thất công chúa đột nhiên vội vã hô lên......





"Thất công chúa?" Nghe thấy giọng nói của chính công chúa của mình, Ngọc Diện Tu La dừng lại thủ thế, kỳ quái quay lại nhìn.


Lúc này, rèm châu mở ra, Thất công chúa vậy mà lại trực tiếp từ trong xe ngựa chậm rãi đi xuống.


Mặc dù đeo mạng che mặt nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài của nàng lại xinh đẹp đến bất ngờ, cộng thêm hình dáng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và làn da trắng như ngọc khiến cho vẻ đẹp của nàng càng có thêm vài phần bí ẩn, đồng thời từ những phần lộ ra còn có thể đoán được đại khái rằng nàng hẳn là


một mỹ nhân.


Tùy tùng bên cạnh thấy nàng đi xuồng nhất thời


cũng vô cùng kinh ngạc.





Dù sao thì Thất công chúa sinh ra đã giàu sang phú


quý, Vùng Đất Đỏ này lại dơ bẩn như vậy, sao có thể xứng là nơi để một thiên kim như nàng đặt chân xuống có chứ?


Hơn nữa đám quái vật của Ma Vân Quỷ Thành cũng


tập trung ở đây, tiểu thư khuê các còn không phải là người mà đám thô nhân kia có thể gặp được, huống chi là người có thân phận cao quý như Thất công chúa của nhà họ Bùi?


“Thất công chúa, ngài......... Người kia vừa đỡ lấy


Thất công chúa vừa có chút khó xử nói.


Thất công chúa không thèm để ý đến người kia,


lạnh nhạt bước xuống khỏi xe ngựa, đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.




Loại tác phong dám nói dám đùa này của Hàn Tam Thiên, ít nhất là trong cuộc đời Thất công chúa, đã từng mong đợi, cũng từng nghĩ tới, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ dám chơi như thế này.


Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy,


nàng ngược lại cảm thấy vô cùng thú vị.


"Tiểu tử thối, ngươi đừng có mà quá đáng." Ngọc Diện Tu La lạnh lùng quát lên.






Mặc dù gã cực kỳ muốn biết, nhưng nơi này còn có nhiều người đang vây xem như vậy, còn có cả người của nhà họ Bùi đang theo dõi ở phía xa, chẳng lẽ gã không muốn mặt mũi nữa sao?





"Quá đáng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn lại


gã, trong mắt thậm chí còn mang theo chút tàn


nhẫn: “Lúc trước các ngươi không ngại mở miệng



vietwriter.vn



nói những lời khinh thường ta, sao ta lại không thấy các người cảm thấy quá đáng nhỉ?"


“Bây giờ ta mới chỉ nói hai câu mà người đã cảm


thấy ta quá đáng rồi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng


nói.


Một câu nói, đâm thẳng vào hồng tâm.


Thực ra nếu ngay từ đầu bọn họ không khinh thường Hàn Tam Thiên đến vậy thì sao có thể sở suất khinh địch tới nỗi bị một chút thao tác của anh


chơi đùa, khiến cho anh có thể có được chỗ trống


cùng cơ hội lớn như vậy để tấn công mệnh môn của





Quỷ Tôn được cơ chứ?


Nhưng con người thường thường đều là như thế, nói người khác thì được, nhưng người khác nói mình


thì khó.


“Nói năng bậy bạ, ta không muốn chấp nhặt với ngươi. Tiểu tử ngươi hãy nhớ rằng, người chẳng qua chỉ mới phá vỡ được Quỷ Tôn mà thôi, đừng có làm như là mình đã hoàn toàn giành chiến thắng, nếu ta muốn giết người, lúc nào cũng có thể" Ngọc Diện Tu La lạnh lùng nói.


"Ta sợ người chắc? Thử xem?" Hàn Tam Thiên cũng


lạnh lùng cười nói.


"Được lắm tiểu tử thối, đây chính là do người tự





tìm" Vừa dứt lời, Ngọc Diện Tu La đã vung lên cây thước dài trong tay, muốn đại khai sát giới.


“Đợi một chút."


Đột nhiên đúng lúc này, bên trong bức rèm che, Thất công chúa đột nhiên vội vã hô lên......





"Thất công chúa?" Nghe thấy giọng nói của chính công chúa của mình, Ngọc Diện Tu La dừng lại thủ thế, kỳ quái quay lại nhìn.


Lúc này, rèm châu mở ra, Thất công chúa vậy mà lại trực tiếp từ trong xe ngựa chậm rãi đi xuống.


Mặc dù đeo mạng che mặt nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài của nàng lại xinh đẹp đến bất ngờ, cộng thêm hình dáng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và làn da trắng như ngọc khiến cho vẻ đẹp của nàng càng có thêm vài phần bí ẩn, đồng thời từ những phần lộ ra còn có thể đoán được đại khái rằng nàng hẳn là


một mỹ nhân.


Tùy tùng bên cạnh thấy nàng đi xuồng nhất thời


cũng vô cùng kinh ngạc.





Dù sao thì Thất công chúa sinh ra đã giàu sang phú


quý, Vùng Đất Đỏ này lại dơ bẩn như vậy, sao có thể xứng là nơi để một thiên kim như nàng đặt chân xuống có chứ?


Hơn nữa đám quái vật của Ma Vân Quỷ Thành cũng


tập trung ở đây, tiểu thư khuê các còn không phải là người mà đám thô nhân kia có thể gặp được, huống chi là người có thân phận cao quý như Thất công chúa của nhà họ Bùi?


“Thất công chúa, ngài......... Người kia vừa đỡ lấy


Thất công chúa vừa có chút khó xử nói.


Thất công chúa không thèm để ý đến người kia,


lạnh nhạt bước xuống khỏi xe ngựa, đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.


vietwriter.vn









Loại tác phong dám nói dám đùa này của Hàn Tam Thiên, ít nhất là trong cuộc đời Thất công chúa, đã từng mong đợi, cũng từng nghĩ tới, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ dám chơi như thế này.


Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy,


nàng ngược lại cảm thấy vô cùng thú vị.


"Tiểu tử thối, ngươi đừng có mà quá đáng." Ngọc Diện Tu La lạnh lùng quát lên.






Mặc dù gã cực kỳ muốn biết, nhưng nơi này còn có nhiều người đang vây xem như vậy, còn có cả người của nhà họ Bùi đang theo dõi ở phía xa, chẳng lẽ gã không muốn mặt mũi nữa sao?





"Quá đáng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn lại


gã, trong mắt thậm chí còn mang theo chút tàn


nhẫn: “Lúc trước các ngươi không ngại mở miệng



vietwriter.vn



nói những lời khinh thường ta, sao ta lại không thấy các người cảm thấy quá đáng nhỉ?"


“Bây giờ ta mới chỉ nói hai câu mà người đã cảm


thấy ta quá đáng rồi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng


nói.


Một câu nói, đâm thẳng vào hồng tâm.


Thực ra nếu ngay từ đầu bọn họ không khinh thường Hàn Tam Thiên đến vậy thì sao có thể sở suất khinh địch tới nỗi bị một chút thao tác của anh


chơi đùa, khiến cho anh có thể có được chỗ trống


cùng cơ hội lớn như vậy để tấn công mệnh môn của





Quỷ Tôn được cơ chứ?


Nhưng con người thường thường đều là như thế, nói người khác thì được, nhưng người khác nói mình


thì khó.


“Nói năng bậy bạ, ta không muốn chấp nhặt với ngươi. Tiểu tử ngươi hãy nhớ rằng, người chẳng qua chỉ mới phá vỡ được Quỷ Tôn mà thôi, đừng có làm như là mình đã hoàn toàn giành chiến thắng, nếu ta muốn giết người, lúc nào cũng có thể" Ngọc Diện Tu La lạnh lùng nói.


"Ta sợ người chắc? Thử xem?" Hàn Tam Thiên cũng


lạnh lùng cười nói.


"Được lắm tiểu tử thối, đây chính là do người tự





tìm" Vừa dứt lời, Ngọc Diện Tu La đã vung lên cây thước dài trong tay, muốn đại khai sát giới.


“Đợi một chút."


Đột nhiên đúng lúc này, bên trong bức rèm che, Thất công chúa đột nhiên vội vã hô lên......





"Thất công chúa?" Nghe thấy giọng nói của chính công chúa của mình, Ngọc Diện Tu La dừng lại thủ thế, kỳ quái quay lại nhìn.


Lúc này, rèm châu mở ra, Thất công chúa vậy mà lại trực tiếp từ trong xe ngựa chậm rãi đi xuống.


Mặc dù đeo mạng che mặt nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài của nàng lại xinh đẹp đến bất ngờ, cộng thêm hình dáng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và làn da trắng như ngọc khiến cho vẻ đẹp của nàng càng có thêm vài phần bí ẩn, đồng thời từ những phần lộ ra còn có thể đoán được đại khái rằng nàng hẳn là


một mỹ nhân.


Tùy tùng bên cạnh thấy nàng đi xuồng nhất thời


cũng vô cùng kinh ngạc.





Dù sao thì Thất công chúa sinh ra đã giàu sang phú


quý, Vùng Đất Đỏ này lại dơ bẩn như vậy, sao có thể xứng là nơi để một thiên kim như nàng đặt chân xuống có chứ?


Hơn nữa đám quái vật của Ma Vân Quỷ Thành cũng


tập trung ở đây, tiểu thư khuê các còn không phải là người mà đám thô nhân kia có thể gặp được, huống chi là người có thân phận cao quý như Thất công chúa của nhà họ Bùi?


“Thất công chúa, ngài......... Người kia vừa đỡ lấy


Thất công chúa vừa có chút khó xử nói.


Thất công chúa không thèm để ý đến người kia,


lạnh nhạt bước xuống khỏi xe ngựa, đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.




Loại tác phong dám nói dám đùa này của Hàn Tam Thiên, ít nhất là trong cuộc đời Thất công chúa, đã từng mong đợi, cũng từng nghĩ tới, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ dám chơi như thế này.


Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy,


nàng ngược lại cảm thấy vô cùng thú vị.


"Tiểu tử thối, ngươi đừng có mà quá đáng." Ngọc Diện Tu La lạnh lùng quát lên.






Mặc dù gã cực kỳ muốn biết, nhưng nơi này còn có nhiều người đang vây xem như vậy, còn có cả người của nhà họ Bùi đang theo dõi ở phía xa, chẳng lẽ gã không muốn mặt mũi nữa sao?





"Quá đáng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn lại


gã, trong mắt thậm chí còn mang theo chút tàn


nhẫn: “Lúc trước các ngươi không ngại mở miệng



vietwriter.vn



nói những lời khinh thường ta, sao ta lại không thấy các người cảm thấy quá đáng nhỉ?"


“Bây giờ ta mới chỉ nói hai câu mà người đã cảm


thấy ta quá đáng rồi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng


nói.


Một câu nói, đâm thẳng vào hồng tâm.


Thực ra nếu ngay từ đầu bọn họ không khinh thường Hàn Tam Thiên đến vậy thì sao có thể sở suất khinh địch tới nỗi bị một chút thao tác của anh


chơi đùa, khiến cho anh có thể có được chỗ trống


cùng cơ hội lớn như vậy để tấn công mệnh môn của





Quỷ Tôn được cơ chứ?


Nhưng con người thường thường đều là như thế, nói người khác thì được, nhưng người khác nói mình


thì khó.


“Nói năng bậy bạ, ta không muốn chấp nhặt với ngươi. Tiểu tử ngươi hãy nhớ rằng, người chẳng qua chỉ mới phá vỡ được Quỷ Tôn mà thôi, đừng có làm như là mình đã hoàn toàn giành chiến thắng, nếu ta muốn giết người, lúc nào cũng có thể" Ngọc Diện Tu La lạnh lùng nói.


"Ta sợ người chắc? Thử xem?" Hàn Tam Thiên cũng


lạnh lùng cười nói.


"Được lắm tiểu tử thối, đây chính là do người tự





tìm" Vừa dứt lời, Ngọc Diện Tu La đã vung lên cây thước dài trong tay, muốn đại khai sát giới.


“Đợi một chút."


Đột nhiên đúng lúc này, bên trong bức rèm che, Thất công chúa đột nhiên vội vã hô lên......





"Thất công chúa?" Nghe thấy giọng nói của chính công chúa của mình, Ngọc Diện Tu La dừng lại thủ thế, kỳ quái quay lại nhìn.


Lúc này, rèm châu mở ra, Thất công chúa vậy mà lại trực tiếp từ trong xe ngựa chậm rãi đi xuống.


Mặc dù đeo mạng che mặt nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài của nàng lại xinh đẹp đến bất ngờ, cộng thêm hình dáng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và làn da trắng như ngọc khiến cho vẻ đẹp của nàng càng có thêm vài phần bí ẩn, đồng thời từ những phần lộ ra còn có thể đoán được đại khái rằng nàng hẳn là


một mỹ nhân.


Tùy tùng bên cạnh thấy nàng đi xuồng nhất thời


cũng vô cùng kinh ngạc.





Dù sao thì Thất công chúa sinh ra đã giàu sang phú


quý, Vùng Đất Đỏ này lại dơ bẩn như vậy, sao có thể xứng là nơi để một thiên kim như nàng đặt chân xuống có chứ?


Hơn nữa đám quái vật của Ma Vân Quỷ Thành cũng


tập trung ở đây, tiểu thư khuê các còn không phải là người mà đám thô nhân kia có thể gặp được, huống chi là người có thân phận cao quý như Thất công chúa của nhà họ Bùi?


“Thất công chúa, ngài......... Người kia vừa đỡ lấy


Thất công chúa vừa có chút khó xử nói.


Thất công chúa không thèm để ý đến người kia,


lạnh nhạt bước xuống khỏi xe ngựa, đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.


vietwriter.vn









Loại tác phong dám nói dám đùa này của Hàn Tam Thiên, ít nhất là trong cuộc đời Thất công chúa, đã từng mong đợi, cũng từng nghĩ tới, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ dám chơi như thế này.


Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy,


nàng ngược lại cảm thấy vô cùng thú vị.


"Tiểu tử thối, ngươi đừng có mà quá đáng." Ngọc Diện Tu La lạnh lùng quát lên.






Mặc dù gã cực kỳ muốn biết, nhưng nơi này còn có nhiều người đang vây xem như vậy, còn có cả người của nhà họ Bùi đang theo dõi ở phía xa, chẳng lẽ gã không muốn mặt mũi nữa sao?





"Quá đáng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn lại


gã, trong mắt thậm chí còn mang theo chút tàn


nhẫn: “Lúc trước các ngươi không ngại mở miệng



vietwriter.vn



nói những lời khinh thường ta, sao ta lại không thấy các người cảm thấy quá đáng nhỉ?"


“Bây giờ ta mới chỉ nói hai câu mà người đã cảm


thấy ta quá đáng rồi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng


nói.


Một câu nói, đâm thẳng vào hồng tâm.


Thực ra nếu ngay từ đầu bọn họ không khinh thường Hàn Tam Thiên đến vậy thì sao có thể sở suất khinh địch tới nỗi bị một chút thao tác của anh


chơi đùa, khiến cho anh có thể có được chỗ trống


cùng cơ hội lớn như vậy để tấn công mệnh môn của





Quỷ Tôn được cơ chứ?


Nhưng con người thường thường đều là như thế, nói người khác thì được, nhưng người khác nói mình


thì khó.


“Nói năng bậy bạ, ta không muốn chấp nhặt với ngươi. Tiểu tử ngươi hãy nhớ rằng, người chẳng qua chỉ mới phá vỡ được Quỷ Tôn mà thôi, đừng có làm như là mình đã hoàn toàn giành chiến thắng, nếu ta muốn giết người, lúc nào cũng có thể" Ngọc Diện Tu La lạnh lùng nói.


"Ta sợ người chắc? Thử xem?" Hàn Tam Thiên cũng


lạnh lùng cười nói.


"Được lắm tiểu tử thối, đây chính là do người tự





tìm" Vừa dứt lời, Ngọc Diện Tu La đã vung lên cây thước dài trong tay, muốn đại khai sát giới.


“Đợi một chút."


Đột nhiên đúng lúc này, bên trong bức rèm che, Thất công chúa đột nhiên vội vã hô lên......





"Thất công chúa?" Nghe thấy giọng nói của chính công chúa của mình, Ngọc Diện Tu La dừng lại thủ thế, kỳ quái quay lại nhìn.


Lúc này, rèm châu mở ra, Thất công chúa vậy mà lại trực tiếp từ trong xe ngựa chậm rãi đi xuống.


Mặc dù đeo mạng che mặt nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài của nàng lại xinh đẹp đến bất ngờ, cộng thêm hình dáng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và làn da trắng như ngọc khiến cho vẻ đẹp của nàng càng có thêm vài phần bí ẩn, đồng thời từ những phần lộ ra còn có thể đoán được đại khái rằng nàng hẳn là


một mỹ nhân.


Tùy tùng bên cạnh thấy nàng đi xuồng nhất thời


cũng vô cùng kinh ngạc.





Dù sao thì Thất công chúa sinh ra đã giàu sang phú


quý, Vùng Đất Đỏ này lại dơ bẩn như vậy, sao có thể xứng là nơi để một thiên kim như nàng đặt chân xuống có chứ?


Hơn nữa đám quái vật của Ma Vân Quỷ Thành cũng


tập trung ở đây, tiểu thư khuê các còn không phải là người mà đám thô nhân kia có thể gặp được, huống chi là người có thân phận cao quý như Thất công chúa của nhà họ Bùi?


“Thất công chúa, ngài......... Người kia vừa đỡ lấy


Thất công chúa vừa có chút khó xử nói.


Thất công chúa không thèm để ý đến người kia,


lạnh nhạt bước xuống khỏi xe ngựa, đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.




Loại tác phong dám nói dám đùa này của Hàn Tam Thiên, ít nhất là trong cuộc đời Thất công chúa, đã từng mong đợi, cũng từng nghĩ tới, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ dám chơi như thế này.


Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy,


nàng ngược lại cảm thấy vô cùng thú vị.


"Tiểu tử thối, ngươi đừng có mà quá đáng." Ngọc Diện Tu La lạnh lùng quát lên.






Mặc dù gã cực kỳ muốn biết, nhưng nơi này còn có nhiều người đang vây xem như vậy, còn có cả người của nhà họ Bùi đang theo dõi ở phía xa, chẳng lẽ gã không muốn mặt mũi nữa sao?





"Quá đáng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn lại


gã, trong mắt thậm chí còn mang theo chút tàn


nhẫn: “Lúc trước các ngươi không ngại mở miệng



vietwriter.vn



nói những lời khinh thường ta, sao ta lại không thấy các người cảm thấy quá đáng nhỉ?"


“Bây giờ ta mới chỉ nói hai câu mà người đã cảm


thấy ta quá đáng rồi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng


nói.


Một câu nói, đâm thẳng vào hồng tâm.


Thực ra nếu ngay từ đầu bọn họ không khinh thường Hàn Tam Thiên đến vậy thì sao có thể sở suất khinh địch tới nỗi bị một chút thao tác của anh


chơi đùa, khiến cho anh có thể có được chỗ trống


cùng cơ hội lớn như vậy để tấn công mệnh môn của





Quỷ Tôn được cơ chứ?


Nhưng con người thường thường đều là như thế, nói người khác thì được, nhưng người khác nói mình


thì khó.


“Nói năng bậy bạ, ta không muốn chấp nhặt với ngươi. Tiểu tử ngươi hãy nhớ rằng, người chẳng qua chỉ mới phá vỡ được Quỷ Tôn mà thôi, đừng có làm như là mình đã hoàn toàn giành chiến thắng, nếu ta muốn giết người, lúc nào cũng có thể" Ngọc Diện Tu La lạnh lùng nói.


"Ta sợ người chắc? Thử xem?" Hàn Tam Thiên cũng


lạnh lùng cười nói.


"Được lắm tiểu tử thối, đây chính là do người tự





tìm" Vừa dứt lời, Ngọc Diện Tu La đã vung lên cây thước dài trong tay, muốn đại khai sát giới.


“Đợi một chút."


Đột nhiên đúng lúc này, bên trong bức rèm che, Thất công chúa đột nhiên vội vã hô lên......





"Thất công chúa?" Nghe thấy giọng nói của chính công chúa của mình, Ngọc Diện Tu La dừng lại thủ thế, kỳ quái quay lại nhìn.


Lúc này, rèm châu mở ra, Thất công chúa vậy mà lại trực tiếp từ trong xe ngựa chậm rãi đi xuống.


Mặc dù đeo mạng che mặt nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài của nàng lại xinh đẹp đến bất ngờ, cộng thêm hình dáng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và làn da trắng như ngọc khiến cho vẻ đẹp của nàng càng có thêm vài phần bí ẩn, đồng thời từ những phần lộ ra còn có thể đoán được đại khái rằng nàng hẳn là


một mỹ nhân.


Tùy tùng bên cạnh thấy nàng đi xuồng nhất thời


cũng vô cùng kinh ngạc.





Dù sao thì Thất công chúa sinh ra đã giàu sang phú


quý, Vùng Đất Đỏ này lại dơ bẩn như vậy, sao có thể xứng là nơi để một thiên kim như nàng đặt chân xuống có chứ?


Hơn nữa đám quái vật của Ma Vân Quỷ Thành cũng


tập trung ở đây, tiểu thư khuê các còn không phải là người mà đám thô nhân kia có thể gặp được, huống chi là người có thân phận cao quý như Thất công chúa của nhà họ Bùi?


“Thất công chúa, ngài......... Người kia vừa đỡ lấy


Thất công chúa vừa có chút khó xử nói.


Thất công chúa không thèm để ý đến người kia,


lạnh nhạt bước xuống khỏi xe ngựa, đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.


vietwriter.vn









Loại tác phong dám nói dám đùa này của Hàn Tam Thiên, ít nhất là trong cuộc đời Thất công chúa, đã từng mong đợi, cũng từng nghĩ tới, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ dám chơi như thế này.


Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy,


nàng ngược lại cảm thấy vô cùng thú vị.


"Tiểu tử thối, ngươi đừng có mà quá đáng." Ngọc Diện Tu La lạnh lùng quát lên.






Mặc dù gã cực kỳ muốn biết, nhưng nơi này còn có nhiều người đang vây xem như vậy, còn có cả người của nhà họ Bùi đang theo dõi ở phía xa, chẳng lẽ gã không muốn mặt mũi nữa sao?





"Quá đáng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn lại


gã, trong mắt thậm chí còn mang theo chút tàn


nhẫn: “Lúc trước các ngươi không ngại mở miệng



vietwriter.vn



nói những lời khinh thường ta, sao ta lại không thấy các người cảm thấy quá đáng nhỉ?"


“Bây giờ ta mới chỉ nói hai câu mà người đã cảm


thấy ta quá đáng rồi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng


nói.


Một câu nói, đâm thẳng vào hồng tâm.


Thực ra nếu ngay từ đầu bọn họ không khinh thường Hàn Tam Thiên đến vậy thì sao có thể sở suất khinh địch tới nỗi bị một chút thao tác của anh


chơi đùa, khiến cho anh có thể có được chỗ trống


cùng cơ hội lớn như vậy để tấn công mệnh môn của





Quỷ Tôn được cơ chứ?


Nhưng con người thường thường đều là như thế, nói người khác thì được, nhưng người khác nói mình


thì khó.


“Nói năng bậy bạ, ta không muốn chấp nhặt với ngươi. Tiểu tử ngươi hãy nhớ rằng, người chẳng qua chỉ mới phá vỡ được Quỷ Tôn mà thôi, đừng có làm như là mình đã hoàn toàn giành chiến thắng, nếu ta muốn giết người, lúc nào cũng có thể" Ngọc Diện Tu La lạnh lùng nói.


"Ta sợ người chắc? Thử xem?" Hàn Tam Thiên cũng


lạnh lùng cười nói.


"Được lắm tiểu tử thối, đây chính là do người tự





tìm" Vừa dứt lời, Ngọc Diện Tu La đã vung lên cây thước dài trong tay, muốn đại khai sát giới.


“Đợi một chút."


Đột nhiên đúng lúc này, bên trong bức rèm che, Thất công chúa đột nhiên vội vã hô lên......





"Thất công chúa?" Nghe thấy giọng nói của chính công chúa của mình, Ngọc Diện Tu La dừng lại thủ thế, kỳ quái quay lại nhìn.


Lúc này, rèm châu mở ra, Thất công chúa vậy mà lại trực tiếp từ trong xe ngựa chậm rãi đi xuống.


Mặc dù đeo mạng che mặt nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài của nàng lại xinh đẹp đến bất ngờ, cộng thêm hình dáng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và làn da trắng như ngọc khiến cho vẻ đẹp của nàng càng có thêm vài phần bí ẩn, đồng thời từ những phần lộ ra còn có thể đoán được đại khái rằng nàng hẳn là


một mỹ nhân.


Tùy tùng bên cạnh thấy nàng đi xuồng nhất thời


cũng vô cùng kinh ngạc.





Dù sao thì Thất công chúa sinh ra đã giàu sang phú


quý, Vùng Đất Đỏ này lại dơ bẩn như vậy, sao có thể xứng là nơi để một thiên kim như nàng đặt chân xuống có chứ?


Hơn nữa đám quái vật của Ma Vân Quỷ Thành cũng


tập trung ở đây, tiểu thư khuê các còn không phải là người mà đám thô nhân kia có thể gặp được, huống chi là người có thân phận cao quý như Thất công chúa của nhà họ Bùi?


“Thất công chúa, ngài......... Người kia vừa đỡ lấy


Thất công chúa vừa có chút khó xử nói.


Thất công chúa không thèm để ý đến người kia,


lạnh nhạt bước xuống khỏi xe ngựa, đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.




Loại tác phong dám nói dám đùa này của Hàn Tam Thiên, ít nhất là trong cuộc đời Thất công chúa, đã từng mong đợi, cũng từng nghĩ tới, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ dám chơi như thế này.


Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy,


nàng ngược lại cảm thấy vô cùng thú vị.


"Tiểu tử thối, ngươi đừng có mà quá đáng." Ngọc Diện Tu La lạnh lùng quát lên.






Mặc dù gã cực kỳ muốn biết, nhưng nơi này còn có nhiều người đang vây xem như vậy, còn có cả người của nhà họ Bùi đang theo dõi ở phía xa, chẳng lẽ gã không muốn mặt mũi nữa sao?





"Quá đáng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn lại


gã, trong mắt thậm chí còn mang theo chút tàn


nhẫn: “Lúc trước các ngươi không ngại mở miệng



vietwriter.vn



nói những lời khinh thường ta, sao ta lại không thấy các người cảm thấy quá đáng nhỉ?"


“Bây giờ ta mới chỉ nói hai câu mà người đã cảm


thấy ta quá đáng rồi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng


nói.


Một câu nói, đâm thẳng vào hồng tâm.


Thực ra nếu ngay từ đầu bọn họ không khinh thường Hàn Tam Thiên đến vậy thì sao có thể sở suất khinh địch tới nỗi bị một chút thao tác của anh


chơi đùa, khiến cho anh có thể có được chỗ trống


cùng cơ hội lớn như vậy để tấn công mệnh môn của





Quỷ Tôn được cơ chứ?


Nhưng con người thường thường đều là như thế, nói người khác thì được, nhưng người khác nói mình


thì khó.


“Nói năng bậy bạ, ta không muốn chấp nhặt với ngươi. Tiểu tử ngươi hãy nhớ rằng, người chẳng qua chỉ mới phá vỡ được Quỷ Tôn mà thôi, đừng có làm như là mình đã hoàn toàn giành chiến thắng, nếu ta muốn giết người, lúc nào cũng có thể" Ngọc Diện Tu La lạnh lùng nói.


"Ta sợ người chắc? Thử xem?" Hàn Tam Thiên cũng


lạnh lùng cười nói.


"Được lắm tiểu tử thối, đây chính là do người tự





tìm" Vừa dứt lời, Ngọc Diện Tu La đã vung lên cây thước dài trong tay, muốn đại khai sát giới.


“Đợi một chút."


Đột nhiên đúng lúc này, bên trong bức rèm che, Thất công chúa đột nhiên vội vã hô lên......





"Thất công chúa?" Nghe thấy giọng nói của chính công chúa của mình, Ngọc Diện Tu La dừng lại thủ thế, kỳ quái quay lại nhìn.


Lúc này, rèm châu mở ra, Thất công chúa vậy mà lại trực tiếp từ trong xe ngựa chậm rãi đi xuống.


Mặc dù đeo mạng che mặt nhưng đôi mắt lộ ra bên ngoài của nàng lại xinh đẹp đến bất ngờ, cộng thêm hình dáng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và làn da trắng như ngọc khiến cho vẻ đẹp của nàng càng có thêm vài phần bí ẩn, đồng thời từ những phần lộ ra còn có thể đoán được đại khái rằng nàng hẳn là


một mỹ nhân.


Tùy tùng bên cạnh thấy nàng đi xuồng nhất thời


cũng vô cùng kinh ngạc.





Dù sao thì Thất công chúa sinh ra đã giàu sang phú


quý, Vùng Đất Đỏ này lại dơ bẩn như vậy, sao có thể xứng là nơi để một thiên kim như nàng đặt chân xuống có chứ?


Hơn nữa đám quái vật của Ma Vân Quỷ Thành cũng


tập trung ở đây, tiểu thư khuê các còn không phải là người mà đám thô nhân kia có thể gặp được, huống chi là người có thân phận cao quý như Thất công chúa của nhà họ Bùi?


“Thất công chúa, ngài......... Người kia vừa đỡ lấy


Thất công chúa vừa có chút khó xử nói.


Thất công chúa không thèm để ý đến người kia,


lạnh nhạt bước xuống khỏi xe ngựa, đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.


vietwriter.vn
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom