• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (87 Viewers)

  • Chương 2462-2465

Nước giống như đã tìm thấy đứa con của mình, không ngần ngại truyền tất cả sức mạnh cho nó.

Cho dù bên ngoài nước cuồn cuộn mạnh liệt, nhưng bên trong lại dịu dàng, ôn nhu giống hệt như người mẹ.

Trong dòng nước đang cuồn cuộn, đột nhiên Hàn Tam Thiên cử động.

“Lạch cạch”


+

Chân cũng bắt đầu cử động.

Bùn đất trên người, ngay cả vết thương cũng nhanh chóng hòa thành sẹp rồi biến mất.

Chỉ trong phút chốc, da trên khắp cơ thể của Hàn Tam Thiên nhẵn mịn hệt như em bé, quần áo trên người cũng vô cùng sạch sẽ như mới được giác qua.

Hàn Tam Thiên từ từ mở mắt, đồng thời khóe miệng giương lên một nụ cười nham hiểm.

Hắn đã thành công rồi.

Cái khó nhất ở đây chính là làm thế nào để ngũ hành thần thạch xuất hiện.

Vốn dĩ ngũ hành thần thạch có sức mạnh riêng của nó, nhiều lần trong lúc khó khăn đã xông ra để bảo vệ chủ nhân của nó, lần này Hàn Tam Thiên lên tiếng triệu hồi, nó cũng không phụ kì vọng liền xuất hiện.

Trong ván cờ này, nếu thua hai linh hồn liền sẽ bị đánh, nếu thắng thì Hàn Tam Thiên liền có cơ hội để nghỉ ngơi.

Nhưng rõ ràng, Hàn Tam Thiên đã thắng.

Nhưng Hàn Tam Thiên không dám chậm trễ.

Tổn thương cơ thể có thể được chữa lành, nhưng tổn thương bên trong nhất định phải do bản thân tự chữa lành, đồng thời vết thương trong tâm hồn và tinh thần, vẫn cần phải dựa vào chính bản thân.

Từ từ vận khí hỗn thuần, hiệu quả chữa trị của ngủ hành thần thạch đối với Hàn Tam Thiên mà nói chỉ có tác dụng tạm thời, đủ để hắn chống cự mà vận động trở lại.

Khí hỗn thuần bắt đầu di chuyển, vết thương của Hàn Tam Thiên nhanh chóng được hồi phục lại.

“Quả nhiên là tổ tiên của các loại khí, thật sự rất cừ." Cảm nhận được hiệu quả mà khí hỗn thuần mang lại, cho dù là người điềm tĩnh như Hàn Tam Thiên lúc này cũng không khỏi kinh ngạc mà thốt lên.

Những vết thương nội tạng nghiêm trọng, khi gặp được khí hỗn thuần giống hệt như gặp được thuốc tiên, những nơi mà nó đi qua lập tức được chữa lành, thậm chí giống như chưa từng bị thương qua.

Cho dù là thương tổn về mặt tinh thần, nhưng sau khi vết thương được khí hỗn thuần chữa lành lại, thì tinh thần lập tức cũng phấn chấn trở lại.


“Tổ tiên của vận khí, có thể hóa giải vận khí, cũng có thể biến thành vận khí, vì vậy bất luận là phòng thủ hay tấn công, khí hỗn thuần vẫn là thứ mạnh mẽ nhất, có gì là kì lạ chứ?"

Đồng thời, trong đầu Hàn Tam Thiên nhớ ra một âm thanh quen thuộc.

“Ma long, người không sao chứ?"

“Hai lần bị tia điện đánh trúng, là người bình thường sẽ không thể chống đỡ nổi, nhưng ta đây dù gì cũng là ma long chúa tể của một phương! Ngươi thật sự nghĩ ta vô dụng vậy sao?"

“Yên tâm đi, có khí hỗn thuần của ngươi, ta không chết được đâu" Linh hồn ma long đáp.

Hàn Tam Thiên nhếch môi cười, rồi sau đó đưa tay phải lên, cười nói: “Còn quên mấy huynh đệ khác của ta nữa."

Dứt lời, Hàn Tam Thiên truyền năng lượng vào trong cánh tay.

Đồng thời, hình ảnh con trăng xanh mắt đỏ và tiểu bạch trên hai cánh tay đột nhiên phát sáng trở lại.

“Nó thật sự thú vị" Hàn Tam Thiên mĩm

cười.

“Đúng là có một chút thú vị" Ma long cũng thốt lên.

“Cái gì mà có một chút thú vị?" Hàn Tam Thiên nghe thấy liền có chút buồn chán, không hiểu liền hỏi.

“Ta nói hai con quái thú của ngươi." Linh hồn ma long cười nói.

Ma long cười rồi không nói thêm lời nào, càng khiến cho Hàn Tam Thiên thêm hiếu kì, nhưng hắn không nói, Han Tam Thiên lúc này cũng không thèm hỏi thêm, liền tiếp tục vận công trị thương.

“Ta còn có một con mạnh hơn nữa, đó là lần long, đồng loại với người, nhưng trước khi dạ quỷ đến bảo nó giúp huynh đệ của ta, nên không mang theo"

“Ta đương nhiên biết nó." Linh hồn ma long trả lời: “Nhưng so sánh hai bên với nhau."

Nhưng nói được nửa câu, nhìn thấy Hàn Tam Thiên đã nhắm mắt định thần, tập trung vận công trị thương, nó cười khổ lắc đầu, cũng không muốn quấy rầy hắn, bản thân cũng nhắm mắt lại để định thần.

Nhưng Hàn Tam Thiên lúc này lại không hề hay biết rằng bản thân đã bỏ qua một thông tin cực kì quan trọng.

1629012149807.png

Nước ngừng lại, sơn cốc bắt đầu trở lại sự tĩnh mịch của màn đêm.

Chỉ trong chốc lát, có thể nghe thấy âm thanh đá rời truyền tới từ đáy sơn cốc, nhỏ bé vang lên.

.

Trên mặt đất, bởi vì có sự tồn tọa của tia điện, cuối cùng cũng phát ra ánh sáng, nhưng vẫn chập chờn lóe sáng.


Nhưng.

Ngay chính khoảnh khắc lóe sáng lên, đám hòa thượng mới phát hiện ra cảnh tượng kinh hãi.

Trong sơn cốc âm u, không còn nhìn thấy thân xác của Hàn Tam Thiên nữa, chỉ nhìn thấy một bóng người từ từ ngồi dậy, hai chân xếp lại, hai tay buông lỏng, hệt như một bức tượng.

Nhưng đáng tiếc vì ánh sáng quá yếu ớt, trước khi nhìn rõ được là ai, thì sơn cốc lại bắt đầu rơi vào màn đêm u tối.

Ầm!!!

Một tiếng nổ vang lên, trời đất lại lóe sáng lên.

“Đó là thứ gì vậy?"

“Đó là!!!"

“Đó là !!!”

Lần này tất cả đều mở to hai mắt, cuối cùng họ đã có thể nhìn thấy rõ rệt.

Nhìn thấy một người đang ngồi một cách an

yên.

Nhưng mà...nhưng mà tên tiểu tử này không phải bị tia điện và phật uy thiên long đánh đến thừa sống thiếu chết hay sao? Sao lại có thể như vậy chứ?"

Tất cả đều trợn tròn mắt ngồi bệt xuống đất, thậm chí có người bị dọa đến mức mặt mày cắt không còn giọt máu, gương mặt trắng bệt chẳng khác nào con quỷ trong bóng tối.

Hắn đương nhiên phải chết rồi mới đúng, sao lại có thể như thế này chứ?

“Tránh ra" Minh Vũ đẩy tên hòa thượng trung niên đang đứng trước mặt ra sang một bên, vội vã chạy đến bên vực vách núi, đưa mắt nhìn xuống sơn cốc.


[+]

Hàn Tam Thiên, người kia chính là Hàn Tam Thiên.

“Đây..." Lão hòa thượng mặt mày kinh hãi, bị hoảng sợ đến mức không thể thốt nên bất cứ từ ngữ nào.

“Còn ở đó làm gì? Phế vật, ta đã nói trước với người, Hàn Tam Thiên không phải người bình thường, không nên nới lỏng cảnh giác với hắn." Minh Vũ tức giận hét lên.

Cô vừa mắng thì đám hòa thượng mới định thần lại, lão hòa thượng hoảng loạn ra lệnh, tất cả lập tức ngồi vào vị trí, miệng bắt đầu niệm những câu thần chú kì lạ, Khởi hồn chú lại bắt đầu hình thành.

Chỉ là đám hòa thượng không còn vẻ đắc ý và chắc chắn như khi nãy nữa, trên mặt chúng lúc này mồ hôi lạnh khôn ngừng túa ra, thậm chí có người không kìm nén được sự lo lắng trong lòng, khó khăn mở miệng niệm chú.

Mặc dù đang niệm nhưng âm thanh như đang lẩm nhẩm trong miệng, không ngừng run rẩy, rỏ ràng bọn chúng đang hoảng sợ đến tột cùng.

Đám hòa thượng niệm chú một cách tốc độ, sấm chớp cuồn cuộn trên bầu trời, những tia sét như con mãnh hổ bị nhốt trong lồng, bất cứ lúc nào cũng đều có thể xông ra.

“Sư phụ được rồi." Tên hòa thượng trung niên nhìn thấy tia sét tập hợp lại, cuối cùng sự lo lắng trong lòng cũng được hạ xuống.

“Được, không chần chừ nữa, lập tức tấn công"

Lão hòa thượng vừa dứt lời, liền phất lá cờ trong tay lên.

Một trăm lẻ bảy lá cờ xung quanh cũng lập tác động đậy.

Ầm!!!

Một tiếng nổ vang lên, tia điện kinh trời bắt đầu giáng xuống.

Bầu trời lập tức trắng xóa.

Lão hòa thượng thở hắc ra một hơi, vì phát hiện kịp thời, khi khởi động lại Khởi hồn chú, chỉ trong thời gian ngắn liền có thể không chế được tên tiểu tử này.

Các tên còn lại đưa mắt nhìn nhau, chỉ có thể cười khổ.

Sau cơn mưa trời lại sáng, nó thật sự khiến hắn phải toát mồ hôi lạnh. xảy ra, có sợ hãi cũng không có ích lợi gì, giống như bây giờ, tất cả hi vọng vào khởi hồn chú bao nhiêu thì cũng sẽ lập tức thất vọng bấy nhiêu.

1629012162073.png

Nghe thấy âm thanh này, đám người ở xung quanh kinh hoàng, cuối cùng lần theo nơi phát ra âm thanh ngẩng đầu nhìn trời.

Giữa không trung, có một bóng đèn treo lơ lửng, như quỷ như ma.

"Hàn Tam Thiên."

Không biết là ai sợ hãi rống một tiếng, ngay sau đó tất cả mọi người nhìn thấy bóng người kia giữa không trung. Một giây sau, cả đám hòa thượng giống như bầy gà con nhìn thấy diều hâu.

"Cái gì?" Lão hòa thượng trưng to hai mắt.


Cả người lộ vẻ cực kỳ không thể tưởng tượng nổi.

Bên cạnh ông ta, sắc mặt Minh Vũ lạnh lùng tới cực điểm, nàng luôn cảm thấy việc này không dễ dàng như vậy, bây giờ lo âu trong lòng quả nhiên biến thành hiện thực, mà hiện thực còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng.

Vào lúc này, bên cạnh bóng đen kia đột nhiên xuất hiện hai luồng ánh sáng một xanh một đỏ.

"Giết."

Lạnh giọng quát một tiếng, thiên hỏa, nguyệt luân trong nháy mắt hóa thành hai thanh kiếm, thẳng hướng bốn phía phóng đi.

"Địa hóa tâm linh."

"Bát phương kinh lôi, cửu thiên lôi long."

Cả sơn cốc đột nhiên từ ngày đêm biến thành núi lửa trắng xóa. Bên trên bầu trời, mây đen chồng chất ngày càng nhiều, trong đó có rồng sấm sét đang lượng

Trên mặt đất có lửa nóng thiêu đốt, trên trời có rồng sấm sét gào thét.

Trước mặt còn có hai thanh kiếm thiên hỏa nguyệt luân giết chóc.

Bốn phía vách đá có rất nhiều hòa thượng, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy tiến vào vực thẳm địa ngục, kẻ chạy trốn vội vàng, người chết thảm không phải ít.

Thậm chí có người hoảng hốt chạy bừa, giữa đêm đen gió lớn vội vàng nhảy xuống vách núi, kêu thảm một tiếng, thịt nát xương

tan.

Mặt đất nóng rực, vô số người nhanh chóng không còn tu vi để phòng ngự chống đỡ, những năng lượng này đang bị Hàn Tam Thiên trên bầu trời từ từ hấp thu.

Trên bầu trời, cửu thiên lôi lang dẫn đánh sấm sét xuống, bổ xuống nơi nào đất nơi đó hóa khô cằn.

Những người tu vi thấp bị chém trúng hóa thành tro tàn tại chỗ, cho dù là người có tu vi cao cũng cảm giác thân thể tê liệt, hành động chậm chạp.

"Sấm sét này sẽ đánh vào người đang di chuyển, tất cả mọi người tuyệt đối không được chạy loạn." Minh Vũ rất nhanh phát hiện hàm nghĩa bên trong thiên lôi nên vội vàng xông tới lão hòa thượng nói.

Lão hòa thượng gật gật đầu, xoay người, hô to với chúng vị đệ tử: "Tất cả đừng hoảng hốt, đừng hoảng hốt, ổn định cho ta, ổn định cho ta."

Chỉ tiếc là dù âm thanh của lão hòa thượng lớn, nhưng cũng không to bằng tiếng kêu sợ hãi khi bỏ trốn, chết thảm dưới tiếng sét, tiếng kêu thảm bị lửa đốt của đệ tử.

Huống chi, sống chết trước mắt, bên trong kinh hãi thì có bao nhiêu người sẽ nghe theo hắn?

Toàn bộ cục diện hỗn loạn, mọi loại đệ tử cũng như là kiến bò trên chảo nóng.

"Các ngươi." Lão hòa thượng chán nản.

Hàn Tam Thiên nhìn qua đám người ô hợp này, dữ tợn cười một tiếng.

"Sư phụ, hiện tại ta đã biết rõ tác dụng của địa hỏa kinh lôi."


Kinh lôi triệu hoán cửu thiên lôi long, ai di chuyển thì sẽ bổ xuống người đó, muốn tránh né công kích của lôi long thì cần phải an thân ổn hình, đứng ở đó bất động.

Nhưng địa hỏa tâm kinh đốt cháy, nếu bất động thì càng về sau ai có thể chịu đựng được?

Cho nên địa hỏa khiến người di chuyển để lôi long đánh xuống, cả hai phối hợp, người trong vị trí trận pháp sẽ vô cùng gian nan, khi đó hẳn là động cũng không được mà bất động cũng không xong.

Lúc này Hàn Tam Thiên cũng không vội tiến công, mặc dù hỗn độn chi khí nhanh chóng trợ giúp anh chữa trị thương thế không ít, nhưng cũng không có khả năng khiến Hàn Tam Thiên trở về như trước, phương thức mà địa hỏa tâm kinh hấp thụ năng lượng là để dễ dàng bổ trợ cho chính mình.

Nhưng ngay lúc này, đột nhiên dưới lòng bàn chân lại phát ra một tiếng rồng gầm, phật uy thiên long lúc này hóa thành một vệt ánh sáng màu vàng hướng về phía Hàn Tam Thiên đánh tới.

"Mẹ nó, quên mất thứ đồ chơi này."

Dù sao lúc ấy khi thiên long lao xuống, Hàn Tam Thiên đã dùng sức ngăn cản nhưng vẫn bị nó xông vào làm đứt đoạn kinh mạch, nội tạng bị hủy hết.

Cho nên hiện tại, Hàn Tam Thiên cũng nhất định phải dùng toàn lực đối phó.

"Lần trước có ma quật giúp đỡ người, lần này sẽ không có đồ vật gì giúp người nữa, vậy liền so tài xem thực hư thế nào." Hàn Tam Thiên lạnh lùng quát một tiếng.

Trong tay lắc một cái, ngọc kiếm xuất ra.

Một giây sau, cả người đột nhiên hóa thành một thân ảnh vô cùng kỳ quái, nhanh chóng hướng về phía thiên long đánh tới.

"Hay, hay, hay, thật là khéo."

Gần như ngay khi một người một rồng vừa mới tiếp xúc, Hàn Tam Thiên đã không nhịn được thống khoái hô to.

Kiếm pháp này đặc biệt vô cùng, có thể tấn công phòng thủ chuyển đổi trong tích tắc, thậm chí tại trình độ nào đó mà nói, tấn công và phòng thủ của kiếm pháp hoàn toàn là một thể.

Đã công chính là thủ, đã thủ thì cũng là

công.

Xoát xoát xoát.

Nếu như nói thân thể phật uy thiên long khổng lồ, ánh sáng màu vàng đỏ khiến nó lộ ra vẻ cực kỳ uy vũ, thì lúc này Hàn Tam Thiên, kiếm đi như rắn, thân thể như là thỏ chạy, linh hoạt vô cùng.

Phật uy Kim Long dù mạnh, nhưng thân pháp của Hàn Tam Thiên quá mức quỷ dị, đầu rồng và đuôi rồng chỉ đánh vào giữa không trung mà thôi.

Mà trái lại lúc này Hàn Tam Thiên càng đánh càng mạnh, bảy mươi hai chiêu thức của lộ thần kiếm không ngừng hiển hiện trong đầu anh, nhẹ nhàng vung ra từ đôi tay.

"Nhiều ngày không gặp, Hàn Tam Thiên, xem ra người lại trở nên mạnh mẽ hơn." Nhìn Hàn Tam Thiên biến thái như thế, Minh Vũ c:

Hàn Tam Thiên trong mắt Minh Vũ đã là sự tồn tại vô cùng biến thái.

Nhưng...

Khiến người ta không thể tưởng tượng chính là dù đã biến thái, đã đứng ở nơi cao nhất nhưng anh mỗi lần đều có thể càng trở nên mạnh mẽ hơn một cách không thể tưởng tượng.

Đây quả thực khiến người khó mà tưởng tượng nổi, đồng thời lại khoa trương khiến người cảm thấy sợ hãi.

"Cái này là loại kiếm pháp gì mà lại tinh túy như thế, nước chảy mây trôi công thủ đều có, giống như đạn bắn, lại quân tử như kiếm, biến hóa khó lường lúc mạnh mẽ lúc ảo diệu." Lão hòa thượng cũng nhìn qua Hàn Tam Thiên cầm kiếm không khỏi cảm thán nói.
1629012178935.png

"Đúng vậy."

Mặc dù phật uy thiên long bá đạo vô cùng, cho dù là bất kỳ lực lượng nào cũng khó mà đối địch chính diện nổi.

[+]


Nhưng bảy mươi hai lộ thần kiếm của Hàn Tam Thiên lại vừa vặn đánh trúng vào mạch máu nòng cốt của phật uy thiên long.

Trông rất giống một con người kiên cường to lớn vô cùng gặp phải một khối bông, dù cho người có muôn vàn lực lượng, thậm chí có thể dùng một quyền giết người, nhưng điều quan trọng là người đầu tiên đánh trúng một quyền này.

Hàn Tam Thiên tựa như một sợi dây vải trong gió, quấn quanh trên mặt con rồng, cho dù con rồng có quay đầu cong đuôi như thế nào thì từ đầu đến cuối cũng không chạm tới.

"Theo thời gian trôi qua, phật uy thiên long không đánh trúng được Hàn Tam Thiên thì sẽ chỉ bị Hàn Tam Thiên đâm cho mình đầy thương tích." Lão hòa thượng gật gật đầu, không phủ nhận cái nhìn này của Minh Vũ một chút nào.

"Nhìn dáng vẻ của ngươi hình như cũng không sốt ruột? Đây chính là pháp môn người dùng tuổi thọ và làm trái ý trời để đổi lại, cứ trơ mắt nhìn nó bị Hàn Tam Thiên phá như vậy sao?" Minh Vũ không hiểu nói.

"Thời vận đã đến, huống chi thiên địa vạn vật vốn đều tương sinh tương khắc, cho dù ta có một lá chắn vô địch nhưng cũng không làm gì được người chỉ cường mạnh mẽ như hắn, cho nên là thành hay bại thì đều là số mệnh." Lão hòa thượng nhẹ giọng trả lời.

"Lúc này người còn có tâm tình nhắc với ra những chuyện này, xem ra, người vẫn còn có đường lui." Minh Vũ khinh thường cười khẽ.

"Ta cũng muốn xem kịch hay, nhưng chỉ sợ lát nữa ngươi cũng sẽ giống nhưng những người đồ đệ kia của mình, hoảng loạn bỏ chạy." Minh Vũ lạnh giọng giễu cợt nói.

Nghe nói như thế, lão hòa thượng lập tức có vẻ khó chịu, nhưng vẫn khôi phục lại nụ cười rất nhanh sau đó: "Vậy chúng ta chờ xem."

"Kiếm thứ ba mươi sáu, mưa rơi hoa bay."

"Kiếm thứ bốn mươi bốn, hỏa long hỏa phượng."

Xoát xoát xoát.

Mà lúc này phía trên giữa không trung, trong khi lão hòa thượng và Minh Vũ đang nhẹ giọng đàm tiếu thì Hàn Tam Thiên và phật uy thiên long đang chiến đấu kịch liệt vô cùng, ánh lửa bắn ra bốn phía.

Lúc này tâm tình của Hàn Tam Thiên càng vô cùng kích động.

Từ khi Quy Nguyên Tử truyền cho anh đến hôm nay, đây là lần thứ nhất anh sử dụng bảy mươi hai lộ thần kiếm, nhưng vừa sử dụng liên hoàn toàn bị kiếm pháp thần kỳ này khuất phục.


Kiếm pháp này quả nhiên tuyệt diệu đến không lời nào để nói, cũng có thể từ đó nhìn ra, đây có thể là thần kỹ đã đi theo Quy Nguyên Tử gần như cả đời, đến tột cùng là dựa vào cái gì có thể đi cùng nhau lâu như thế.

"Hống hống hống."

Bên kia, phật uy thiên long phát ra âm thanh gào thét vô cùng phẫn nộ.

Hàn Tam Thiên giống như một con ruồi, liên tục dính trên thân lại không ngừng lùi về phía sau, không hề phát chiêu, con ruồi này làm toàn thân thiên long khó chịu, nó phát chiêu đi lại đánh hụt nhiều lần, khiến phật uy thiên long tức giận vô cùng.

Nhưng trừ dùng âm thanh phát tiết bất mãn và phẫn nộ của mình thì nó còn có thể làm gì?

Khi kiếm thứ năm mươi mốt rơi xuống, toàn bộ thân thể đỏ vàng uy vũ của phật uy thiên long đã chịu thương tích khắp cả người, máu tươi rơi trên vảy rồng, chỉ có thể dùng từ vô cùng thê thảm để hình dung.

"Biết sao không? Ở quê hương của chúng ta có một truyền thuyết, có một loại giun sau khi trải qua kiếp nạn sẽ hóa thành rắn, rắn hóa kiếp chính là mãng xà, mãng lại biến thành rồng đen, cuối cùng mới có thể hóa thành rồng."

"Nhưng mà trong mắt ta, rồng cho dù là rồng, có đôi khi chỉ là một con trùng mà thôi." Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng cười tà, ngọc kiếm trong tay ẩn ẩn phát sáng.

Chiêu thức năm mươi hai.

"Rống." Tựa hồ nghe hiểu lời chế giễu của Hàn Tam Thiên, phật uy thiên long tức giận gầm to, phun khí đến mấy dặm, uy nghiêm đến cực điểm.

Hàn Tam Thiên chỉ lạnh giọng cười một tiếng, một giây sau, thân hình lại biến hóa, nhân kiếm hợp nhất, trực tiếp bay về phía phật uy thiên long.

"Phốc phốc."

Khi phật uy thiên long không có phản ứng gì, chỉ nghe thấy một tiếng thịt bị cắt ra.

Cho dù trên toàn bộ thân rồng có vô số vảy rồng kiên cố bảo hộ, nhưng vẫn không chịu nổi một kiếm vút lên trời cao này của Hàn Tam Thiên.

"Con giun nhỏ." Thân ảnh Hàn Tam Thiên đứng ở phía sau thân rồng cách mấy chục mét, ngay cả đầu cũng không quay lại, lạnh giọng chế giễu.

1629012197144.png
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom