• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (98 Viewers)

  • Chương 2443-2447

Hàn Tam Thiên hiển nhiên không chú ý rằng lúc này cả người đã bị cảnh tượng rộng lớn này làm rung động, thật lâu không thể tự kiềm chế.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Vạn tăng tề tụ, giống như vạn Phật đều quy về chỗ này, là cảnh tượng đời này khó gặp.

"Hàn thí chủ?" Lão hòa thượng nhẹ nhàng cười một tiếng, nhắc nhở.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Hàn Tam Thiên lúc này mới phản ứng, hơi sững sờ: "Đại sư có gì phân phó."

Lão hòa thượng cười một tiếng, bước mấy bước dẫn Hàn Tam Thiên đi tới vách đá, nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: "Bần tăng đã tính rồi, hôm nay trời trong gió nhẹ, chính là thời điểm phục ma, cho nên đã chuẩn bị trước, gọi đệ tử bày ra trận pháp Vạn Phật luyện ma."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






"Đại sư cực khổ rồi."

"Chúng tôi chỉ làm một ít chuyện mà thôi, không tính là vất vả gì, có thể đánh giết Dạ Ma hay không phải dựa vào Hàn thí chủ, ngài mới thật sự là người hao tổn sức lực." Lão hòa thượng nhẹ giọng lắc đầu cười khổ nói.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh







"Khi mặt trời vừa mọc thì pháp chủ của vạn tăng chúng ta có thể đạt tới cảnh giới tối cao, lúc này, đường vào nơi ở của Dạ Ma sẽ mở ra, quá trình này chỉ ước chừng khoảng mười giây, cho nên Hàn thiếu hiệp ngài phải tranh thủ thật nhanh."

"Mười giây đối với ta mà nói là đủ rồi." Cho dù là vực sâu vạn trường thì với thái hư thần bộ của mình, Hàn Tam Thiên có lòng tin có thể làm được.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






"Tốt, sau khi tìm được chân thân của Dạ Ma, người hãy sử dụng Bàn Cổ Phủ để giết chết hắn, có vấn đề gì không?" Lão hòa thượng hỏi.

Hàn Tam Thiên lắc đầu: "Không có vấn đề."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






"Vậy thì thiên hạ thái bình này xin giao đến trong tay Hàn thí chủ, Thiên Nhi."

"Sư phụ, có Thiên Nhi."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






"Tháo kim cà sa xuống giao cho Hàn thí chủ."

"Vâng."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Vừa mới nói xong, tiểu hòa thượng liền giúp lão hòa thượng gỡ cà sa trên thân xuống đưa tới trước mặt Hàn Tam Thiên.

"Đại sư, không cần đâu, Hàn Tam Thiên không cần thế này, chỉ là một Dạ Ma nho nhỏ mà thôi, không tổn thương được ta." Hàn Tam Thiên lắc đầu.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






"Đây là cà sa thiên long tử kim của chùa chúng ta, gặp lửa không thay đổi, gặp nước không thấm, yêu tà khó mà tiếp cận, Dạ Ma vô cùng lợi hại, thí chủ không thể chủ quan." Lão hòa thượng nói.

"Sư phụ, nếu Hàn thí chủ không muốn thì ngài mặc vào đi, nếu ngài không mặc áo cà sa này thì quá. .. quá nửa canh giờ, ngài liền sẽ. ." Nghe Hàn Tam Thiên nói không muốn, tiểu hòa thượng Thiên Nhi lập tức lóe
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






lên vẻ vui mừng trong mắt, vội vàng đưa cà sa cho sự phụ mình, sau đó lo lắng nhìn qua sư phụ.

"Thiên Nhi, phật gia có câu, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, thân là người của Phật môn, vạn sự lấy thân mình ra dẫn đầu, chớ lưu luyến chuyện sinh tử, chớ ở mãi trong phú quý." Một lời nói khiến tiểu hòa thượng gục đầu xuống, sau đó, lão hóa thượng mới nhìn Hàn Tam Thiên, nói: "Mặc dù Hàn thí chủ lợi hại, nhưng Dạ Ma cũng không thể khinh thường, ngài mặc vào cà sa thiên long tử kim để bảo hộ chu toàn đi."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Mặc dù Hàn Tam Thiên không biết lão hòa thượng cụ thể làm sao vậy, nhưng nghe được trong lời nói của tiểu hòa thượng Thiên Nhi, cà sa này có thể là vật bảo mệnh của lão hòa thượng, trong lòng ít nhiều có chút cảm động: "Tam Thiên thật sự không cần."

"Hàn thí chủ." Lão hòa thượng bối rối nhìn qua Hàn Tam Thiên, suy nghĩ nửa ngày, cắn răng một cái, đột nhiên muốn nhảy xuống dưới vực, Hàn Tam Thiên một tay bắt lấy, gấp giọng nói: "Đại sư có ý gì?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






"Hàn thí chủ vì muôn dân trong thiên hạ mà chiến đấu, lại vì sự sống chết của lão tăng mà không nguyện ý mặc vào cà sa bảo mệnh, như vậy lão phu còn mặt mũi nào nhìn muôn dân trong thiên hạ? Chỉ có thể lấy cái chết tạ tội."

"Đại sư, người đang làm gì vậy, trên người ta có phòng ngự đặc thù, đừng nói Dạ Ma, cho dù là Ma Long muốn bắt ta không có quá nhiều biện pháp." Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ nói.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






"Chuyện này là thật sao?" Lão hòa thượng nói xong, nghi ngờ nhìn Hàn Tam Thiên, nói: "Nhưng ta thấy trên người người cũng không có thần khí đặc thù gì có thể hộ thân, chẳng lẽ ngươi vì an ủi lão tăng nên mới nói như vậy? Như vậy tuyệt đối không thể, nếu không lão tăng mỗi ngày sau này đều sẽ trải qua trong hối hận."

Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ lắc đầu: "Trên người ta có một kiện áo giáp màu tím, bình thường ẩn nấp ở trên người nên không nhìn thấy được."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






"Hàn thí chủ, nếu như người thật sự có thì có thể để chúng ta nhìn xem không, tối thiểu cũng làm cho sự phụ an tâm, ông ấy. ." Nói đến đây, trong mắt tiểu hòa thượng Thiên Nhi đã ngậm nước mắt.

"Thiên Nhi, không thể càn quấy." Lão hòa thượng lạnh mặt quát một tiếng.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






"Nhưng Thiên Nhi từ nhỏ được sự phụ nuôi dưỡng thành người, nếu sư phụ không còn nữa, Thiên Nhi ..." Bị sư phụ quát lớn, Thiên Nhi ủy khuất, nước mắt rơi xuống.

"Được." Hàn Tam Thiên cũng là người làm cha, đương nhiên đau lòng đứa nhỏ, trong tay vận lực một chút, bất diệt huyền khải lập tức nở rộ hào quang màu tím xung quanh người.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






"Cái này..." Nhìn trên người Hàn Tam Thiên hiện ra ánh sáng màu tím của bất diệt huyền khải, lão hòa thượng lập tức sợ nói không ra lời.

Sau khi Lão hòa thượng khiếp sợ, liếc mắt nhìn Hàn Tam Thiên, đồng thời trong mắt nhẹ nhàng nhìn về phía bất diệt huyền khải: "Chiến giáp này phát ra ánh sáng màu tím, bên trong chứa sức mạnh kinh người, quả nhiên không phải vật tầm thường."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






"Ta có thể kiểm tra không? Hàn thí chủ?"

Thấy Hàn Tam Thiên gật gật đầu, lão hóa thượng cũng không nói nhảm, dùng sờ nhẹ
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






một cái, trên mặt nhất thời lộ ra một loại thần sắc bội phục: "Đồ tốt, đồ tốt, quả nhiên là đồ tốt, đã có đồ vật như thế này thì cà sa thiên long tử kim cũng quả thật có chút dư thừa."

"Đã là như thế thì bần tăng cũng yên lòng." Lão hòa thượng cười nói.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Hàn Tam Thiên gật gật đầu, thu hồi bất diệt huyền khải một lần nữa, cả người khôi phục lại vẻ ban đầu. "Tốt, đã là như thế thì chúng ta chính thức bắt đầu luyện ma, Ủng hộ *team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлАРР.cом

Hàn thí chủ, ngài chuẩn bị xong chưa?" Lão hòa thượng thư hồi vẻ tươi cười, nghiêm mặt mà nói.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Hàn Tam Thiên gật gật đầu, ra hiệu mình có thể. "Đánh bại được Dạ Ma, trừ khử tà ma, những người bạn của người cũng sẽ khôi phục bình thường, Hàn thí chủ, đều dựa vào ngươi." Lão hòa thượng nói khẽ. "Được." "Chúng tăng nghe lệnh." Lão hòa thượng nói. "Vâng." "Vạn Phật luyện ma chính thức bắt đầu, niệm chú." "Vâng."

Theo âm thanh cùng lúc vang lên, lão hòa thượng nhắm hai mắt lại, ngoài miệng hé mở, thì thầm niệm phật ngữ.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Đồng thời lúc đó, toàn bộ bốn phương tám hướng trên đỉnh núi, cũng bắt đầu có phật âm quân quanh, nương theo sóng âm thanh gõ mõ, đặt con người vào thế giới Tam Thiên Đại Phật.

Rất nhanh sau đó, mặt trời trên bầu trời cũng chậm rãi dâng lên, nương theo phật âm, một đạo ánh nắng xuất hiện, trực tiếp chiếu vào vị trí trung tâm của trái tim màu đen.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Theo ánh nắng tiến vào, vị trí trung tâm của trái tim lập tức bị xẻ mở thành một lỗ hổng to lớn vô cùng. "Hàn thí chủ, đại trận luyện ma đã mở ra, ngài có mười giây." Thiên Nhi vội vàng thúc giục nói. Hàn Tam Thiên không nghĩ nhiều nữa, sau khi gật đầu một cái, năng lượng trên thần thể dâng lên lớn nhất, nháy mắt hóa thành một luồng sáng bay thẳng vào bên trong.

Mắt thấy Hàn Tam Thiên bay đi, tiểu hòa thượng và lão hòa thượng lẫn nhau nhìn một cái, lộ ra một cái sâu xa tiểu dụng.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Xoát.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Mười giây đối với Hàn Tam Thiên mà nói thực tế quá dài, anh vốn chỉ cần một giây đã có thể bay thẳng vào ma quật từ vạn trường trên cao.

Khi anh vừa lọt vào ma quật một lát thì khe hở trên đỉnh đầu cũng nhanh chóng đóng lại, ánh nắng xuyên thấu qua ma quật trên đỉnh đầu phía trên có lóe lên một ít ánh sáng sáng ngời, trong lúc nhất thời, Hàn Tam Thiên lọt vào không gian một màu đỏ tươi.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Không gian rất lớn, từ ở trên không nhìn

xuống, ma quật hình dạng giống như "Trái tim" thật lớn, trong không khí tràn đầy hương vị khó ngửi, khiến người cảm thấy vô cùng choáng váng.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Điều chỉnh lại khí tức đang hỗn loạn trong thân thể, cảm giác mê man trở nên tốt hơn rất nhiều.

Đồng thời, trong tay triệu hồi ra thiên hỏa, nguyệt luân, Hàn Tam Thiên cảnh giác đi vào phía bên trong.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu







Càng đi vào trong, hương vị khó ngửi cũng càng gay mũi, thậm chí khiến người ta buồn nôn muốn ói.

Nhưng lúc này Hàn Tam Thiên không kịp nghĩ về những thứ này, bởi vì ngay phía trước có một quái vật trông giống như một trái tim đỏ rực nằm nơi đó.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Nói là trái tim thì cũng giống một trái tim, nói nó không phải thì lại giống như không phải.

Có hình dạng trái tim, nhưng lại có vô số trái tim chồng chất cùng một chỗ, sau đó bị một loại dây leo xanh lục vây quấn, xung quanh có vô số mạch máu và con mắt to, phóng tầm mắt nhìn tới liền thấy buồn nôn không thôi.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Tay Hàn Tam Thiên khẽ động, búa Bàn Cổ đột nhiên xuất hiện trong tay.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Xoát.

cùng lúc đó, trên mặt đất đột nhiên phóng xuất ra vô số cây đinh đâm lên phía trên.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Nếu là người bình thường thì e là đã trực tiếp bị đâm tại chỗ thành con nhím, nhưng đối với Hàn Tam Thiên mà nói thì mấy thứ này vẫn còn hơi chậm một chút.

Gần như trong nháy mắt cây đinh thứ nhất đâm lên trên, Hàn Tam Thiên đã bay tới giữa không trung, kh người kéo cung nguyệt luân, cung hóa thiên hỏa, mãn nguyệt thành tiền, xoát một tiếng, bắn thẳng đi.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Âm.

Trong nháy mắt, toàn bộ trái tim thiên nhãn run lên kịch liệt, nguyệt luân mang theo tia lửa điện màu tím khí phách ầm vang nổ tung.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Trái tim nhiên nhãn cũng gây ra tiếng vang thật lớn, dây leo buộc xung quanh lập tức hóa thành vô số cánh tay lao thẳng tới Hàn Tam Thiên.

Thiên hỏa hóa thành kiếm trong nháy mắt, nguyệt luân tử điện cũng đột nhiên hỏa, thành một cây đao bay trở về bên cạnh Hàn Tam Thiên, tay Hàn Tam Thiên cầm thiên hỏa kiếm trực tiếp chém vào vô số cánh tay dây leo kia, nguyệt luân hóa thành Tử Đạo cũng tự động xoay tròn xung quanh Hàn. Tam Thiên, chém hết tất cả toàn bộ dây leo.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






"Chỉ có vậy thôi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng cười một tiếng.


Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Một luồng sức mạnh to lớn cũng xuất hiện theo sự biến hóa của búa Bàn Cổ nằm yên chờ phân phó.

"Rống"
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Tựa hồ cảm nhận được sức mạnh to lớn vô cùng của búa Bàn Cổ, trái tim thiên nhãn đột nhiên phát ra một tiếng kêu khẽ, vang vọng khắp nơi, lộ vẻ cực kỳ đáng sợ.

Sắc mặt Hàn Tam Thiên lạnh lùng, hơi cắn chặt hàm răng, hai mắt mang theo một chút tức giận, cầm búa phi thân đánh xuống.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu








Trong nháy mắt anh nâng búa lên thì toàn bộ tia chớp trong động ma giao thoa, xé rách không khí, một luồng sức mạnh vô hình theo búa hạ xuống.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Cả ngàn dây leo vội vàng đánh lên, nhưng hiển nhiên những sợi dây leo này khi gặp phải búa Bàn Cổ giống như là nhành cây gặp phải lửa to, vừa đụng phải liền tan.

"Ngươi nên quy thiên."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Hàn Tam Thiên lạnh giọng quát một tiếng.


Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Cây búa được đánh ra lao thẳng tới trái tim thiên nhãn, sau khi phát ra một tiếng nổ tung thì trái tim thiên nhãn to như vậy lập tức nứt toác, nhục thể và chất lỏng huyết tương âm vang tuôn ra.

Trái tim thiên nhãn này lúc trước lớn bao nhiêu, bây giờ nổ bấy nhiêu thảm, sau khi tiếng nổ tung dừng lại thì trên mặt đất đều là huyết tương và thịt nhão.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Nhưng bên trong thịt nhão và huyết tương lại có một quái vật lóng lánh màu đỏ đứng ở đó, vừa giống con ếch lại giống con chó, hai mắt đỏ rực, làn da nhẵn mịn pha với vết máu, miệng rộng như cá sấu, răng nanh hơi lộ ra, nước miếng buồn nôn không ngừng rơi xuống từ trong miệng. *ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất

Lúc này nó nhìn về phía Hàn Tam Thiên, nhe răng trợn mắt, lộ ra vẻ hung ác vô cùng "Đây chính là bản thể của người sao?" Hàn Tam Thiên nhíu mày.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Đồng thời, lần nữa nâng lên búa Bàn Cổ trong tay, đối phó những thứ đồ chơi này thì Hàn Tam Thiên sẽ không nhân từ nương tay. "Cô."

Nó phát ra một tiếng kêu quái dị, thứ đồ vừa giống ếch lại vừa giống chó kia lập tức trực tiếp nhào về phía Hàn Tam Thiên.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Tốc độ nhanh chóng, Hàn Tam Thiên cũng không khỏi sững sở, dù sao thì người có thể sánh được với tốc độ của Hàn Tam Thiên, chỉ sợ trừ bé con nhân sâm ra thì chưa từng thấy qua ai khác, nhưng tên này có tốc độ còn nhanh hơn gấp đổi so với bé con nhân sâm.

Chỉ vừa đưa tay, tên kia đã nhào qua gắt gao cắn Hàn Tam
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Thiên.

Trong nháy mắt Hàn Tam Thiên còn ngây người, một luồng ánh sáng màu đen bên trong thịt nhão đột nhiên nhảy lên, ma quật phía trên cũng đột nhiên nứt ra một cái khe hở, thông qua khe hở đó, ánh sáng màu đen kia tranh thủ trốn đi mát.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Hàn Tam Thiên muốn đuổi theo nhưng cái con ếch giống chó này vẫn điên cuồng cắn xé cánh tay của mình.

Khi anh nổi nóng thì chợt nghe bên ngoài truyền đến tiếng kêu thảm, phật ẩm đầy trời cũng bắt đầu có chút tan rã.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu






Hàn Tam Thiên nhưởng mày, nóng lòng chỉ muốn thoát khỏi con ếch giống chó trước mặt ếch, nhưng đồ vật này thực tế có tốc độ quả nhanh chóng, đang lúc còn day dựa thì đột nhiên, trên cái khe lộ ra một khuôn mặt người... "Hàn thí chủ, Dạ Ma chạy đến rồi."

Hàn Tam Thiên quay mắt nhìn, đúng là tiểu hòa thượng kia...
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Thiên Nhi" Hàn Tam Thiên sững người.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Trên gương mặt non nớt của vị tiểu hòa thượng đã đầy máu tươi.

“Ngươi sao lại ở đây?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






“Sư phụ phải ta xuống, Dạ Ma đã trốn thoát, tán sát khắp nơi, trận pháp vạn tăng của bọn ta đã bị phá, sư phụ cũng đang chiến. đấu với Dạ Ma. Nhưng bọn ta thật sự không phải là đối thủ của hắn, sư phụ sắp trụ không nổi nữa rồi, sai ta đến đây tìm người giúp đỡ"


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Không phải Hàn Tam Thiên không muốn giúp đỡ, mà chỉ là con ếch này rất khó đối phó, sức tấn công của hắn không phải là quá mạnh, nhưng tốc độ lại vô cùng nhanh, lúc này còn đang cắn vào cánh tay phải , nhưng vừa ra đòn thì nó đã ở trên chân trái.

Thật sự khiến người khác tức tối.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.







Nhìn thấy Hàn Tam Thiên như còn đang do dự, Thiên Nhi vội vã đưa mắt nhìn: “Hàn thí chủ nhanh lên, có lẽ sư huynh đã bị giết, sự phụ người cũng đã hộc máu tươi ra ngoài."

“Chúng ta không sợ chết, nhưng vấn đề là chỉ lo sau khi bọn ta chết sẽ không còn ai biết cách khống chế Dạ Ma, quan trọng hơn đó là...”
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






“Quan trọng hơn là điều gì?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng đáp, còn tay thì không ngừng đổi phí với con ếch.

“Quan trọng hơn chính là một khi Dạ Ma hút hết máu của sư đồ bọn ta, thì tu vi sẽ được tăng lên, thậm chí trên thiên hạ này sẽ không còn ai có thể là đối thủ của hắn." Thiên Nhi tuyệt vọng thốt lên.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






“Nhưng trước mắt tên này..."Hàn Tam Thiên vô cùng chán nản, con ếch này hoàn toàn không cho hắn cơ hội thoát thân.

“Vẫn còn một cách, nhưng.."
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






“Ngươi nói đi." Hàn Tam Thiên đáp.

“Mượn cây rìu Bàn Cổ của thí chủ để sử dụng, rìu Bàn Cổ chính là thần khí mạnh nhất thiên hạ, mặc dù tu vi của sư phụ không thể so bì được với Dạ Ma, nhưng khí có sự hỗ trợ của rìu Bàn Cổ thì có thể chống lại được Dạ Ma, đượi người thu phục được con quái vật này, thì đến để thu phục Dạ Ma"Thiên Nhi đáp.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Hàn Tam Thiên chau mày lại, mượn rìu Bàn Cổ sao?


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






“Nếu như thí chủ không đồng ý cũng không sao, dù gì đó cũng là vật vô cùng quý báu, đặc biệt nó lại là vũ khí liền thân của ngươi, muốn mượn thật sự khiến người khó xử! Dứt lời, Thiên Nhi định đứng dậy rời đi.

“Đợi một chút." Hàn Tam Thiên lúc này sắc mặt lạnh lùng thốt lên.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Thiên Nhi sửng sốt, lúc quay đầu lại chỉ thấy Hàn Tam Thiên mỉm cười, sau đó tay cầm chiếc rìu trên tay đưa ra.

“Rìu Bàn Cổ, đây..." Cánh tay nhỏ đưa ra cầm, sức nặng khổng lồ của nó khiến cả người hắn phải cúi khom xuống đất, nhưng thật may mắn tuổi nhỏ nhưng đã vào chùa thành tăng, ngược lại luyện công sức lục cũng hơn người bình thường.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Nhìn thấy rìu bàn cổ, Tiểu hòa thượng Thiên Nhi vô cùng kinh ngạc.

“Còn đứng ngây ngóc ra đó làm gì, diệt ma cứu người là chuyện gấp rút, không nên chậm trễ." Hàn Tam Thiên lạnh lùng thốt lên.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






“Được." Thiên Nhi mỉm cười, rồi gật đầu. Sau đó ôm rìu Bàn Cổ bay lên trời.


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






“Vậy Hàn thí chủ, người hãy cố gắng vậy." Thiên Nhi mỉm cười rồi không nói thêm lười nào nữa, ôm búa bay lên trên phía định vách đá.

Dường như tròn lúc này, cửa động cũng lập tức đóng lại.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Nếu như Hàn Tam Thiên có thể đi ra ngoài xem xét, thì sẽ không thấy Dạ Ma nào đang tán sát, càng không có bất cứ thi thể nào. Núi vẫn là núi như vậy, rừng vẫn là rừng như thế, tất cả đều vô cùng bình thường và yên bình.

Đợi Vị tiểu hòa thượng kia mang rìu bay về trên đỉnh vách núi, sau khi lão hòa thường cầm được rìu, nhìn vào chiếc rìu, ánh mắt giương lên một tia u ám.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






“Hàn Tam Thiên? Rìu Bàn Cổ? Ha ha ha ha!" Lão hòa thượng cười lên điên cuồng.

Các hòa thượng xung quanh cũng đồng thời cười theo.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Nghe thấy những tiếng cười bên ngoài, sắc mặt của Hàn Tam Thiên ở trong động quỷ lúc này lạnh đi, trong tim như hẫng một nhịp, nhưng tiếng cười này rốt cuộc cũng khiến Hàn Tam Thiên hiểu rỏ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Đồng thời, con ếch đang cắn vào cánh tay phải của Hàn Tam Thiên lúc này cũng hóa thành hắc khí rồi biến mất, đợi sau khi hắc khí hoàn toàn biến mất, liền lộ ra nguyên hình đó chỉ là một chiếc cổng sắt đen rắn chắc.

Dường như lúc Hàn Tam Thiên chưa kịp phản ứng lại, một âm thanh vang lên, chiếc xách tay màu đen mang cả người Hàn Tam Thiên đập vào vách đá, chiếc xích bị dán chặt vào vách đá, tay phải của Hàn Tam Thiên cũng bị nó khó chặt lại.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Hàn Tam Thiên thử cử động nhưng chiếc xích vô cùng chắc chắn, với sức mạnh của Hàn Tam Thiên cũng không thể cử động được.

Nhưng lúc này trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện luồng ánh sáng trắng, Hàn Tam thiên ngước nhìn lên, chỉ nhìn thấy phía trên xuất hiện một kết giới trong suốt.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Mà ở trên kết giới, lão hòa thường cùng Thiên Nhi và mấy vị tiểu hòa thượng khác bay xuống, từ từ chạm đất, đắc ý nhìn Hàn Tam Thiên nói

“Ha ha, thú vị, thật sự thú vị. Ma Thần? Là như thế này sao?"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








"Sư phụ, ở chỗ chúng ta không có Ma Thần, nhưng ở đây có một con chó đang bị nhốt trong lồng"
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Đám người này không còn hành vi cử chỉ đoan trang chỉnh tề của bật tu hành khi nảy nữa, mà lúc này giống hệt như bầy lang sói, vô cùng nham hiểm độc ác.

“Haizz, rìu bàn cổ mà người trong thiên hạ có mơ cũng không có được, biết bao nhiêu người bỏ mạng để dành lấy nó, người của đỉnh Lam Sơn cũng không thể có được nó, nhưng đối với ta mà nói, nó chỉ có mảy may sức lực như vậy, người nói xem, Hàn Tam Thiên?" Sau khi cười xong, lão hòa thượng đưa mắt nhìn về phía Hàn Tam Thiên, nói những câu mỉa mai...
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Chương 2446: Kế hoạch bị vạch trần.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Nhìn thấy vẻ mặt vô cùng đắc ý của lão hóa thường, sắc mặt của Hàn Tam Thiên trở nên lạnh lẽo.

Hai mắt trừng trừng nhìn lão hòa thượng, hận không thể lột da tróc xương của hắn.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






“Ha ha ha ha, các ngươi nhìn xem, có người có ánh mắt thật đáng sợ, hận không thể ăn tươi nốt sống ta" Đối diện với cơn thịnh nộ của Hàn Tam Thiên, lão hòa thượng không hề sợ hãi, ngược lại còn trưng bộ dạng khiêu khích.

Đối với hắn mà nói, Ma Thần làm chấn động thiên hạ, sở hữu rìu bàn cổ và không có hề có ai là đối thủ trên thế giới này như Hàn Tam Thiên, là một sự tồn tại khiến người khác khiếp sợ, nhưng bây giờ lại bị hắn nhốt lại.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Sao lại không đắc ý được chứ?

Hỏi trên khắp thế gian này còn ai có thể so sánh với hắn chứ?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh







Vì vậy hắn mới có bộ dạng đắc ý, vui vẻ đến như vậy.

“Ha ha, sư phụ, người cứ yên tâm, con ác khuyện này cho dù có hung hăng, có muốn cắn người đến như thế nào, thì ít nhất cũng phải thoát khỏi cái lồng của chúng ta"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






“Cái khóa tay hắn chính là huyền ngọc tinh tỏa của chúng ta, đừng nói là một con ác khuyển, cho dù là chân thân cũng khó mà thoát ra được."

“À, Hàn Tam Thiên, ta quên nói với người rằng, cái xích đen trên tay người, là vật mà sư tổ ta đã tiêu tốn hàng vạn năm, dùng nhưng thức rắn chắn nhất trên thiên hạ để luyện thành, có thể biến hóa hàng trăm hình dạng, có thể khóa hàng vạn vật, cho dù là chân thân cũng không thể làm được gì nó." Nghe thấy những lời nói khiêu khích của đệ tử hắn nhắc nhở, lão hòa thượng liền trưng bộ dạng như vừa mới tỉnh ngộ ra điều gì đó mà lên tiếng.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Sắc mặt Hàn Tam Thiên lạnh lẽo, không ngừng dùng sức mạnh để thử, nhưng quả thật nó vô cùng cứng cáp, cho dù dùng khí hỗn thuần cũng không thể làm được gì nó.

Nhìn thấy Hàn Tam Thiên chật vật như vật, lão hòa thượng liền cười lên nói: “Nếu ta là ngươi, ta sẽ thành thật, Hàn Tam Thiên, người nghĩ rằng chỉ dựa vào một chiếc xích mà muốn nhất được người, người cho rằng ta ngu ngốc sao?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Trên đường đến đây, quả thật ba người có gặp một trận mưa, trận mưa đó kéo dài rất lâu, vì vậy Hàn Tam Thiên vẫn còn nhớ rất rõ.

Lão hòa thượng nhếch môi nói tiếp: “Đó là cơn mưa độc đích thân ta chuẩn bị cho người, trời đất bao la như vậy nhưng chỉ có
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






đây có mưa, có phải ta đã quá coi trọng ngươi không?"

“Chỉ cần dính phải nước mưa đó, thì lập tức sẽ bị trúng một loại kịch độc không màu không mùi, không hình dạng, ẩn sâu vào bên trong da. Một khi dùng nội công, độc tính sẽ phát tán tuyển vào bên trong cơ thể, theo mạch máu mà lan truyền đi khắp cơ thể, trận đấu lúc này của người trong động quỷ là cơ hội cho nó phát tán"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Dứt lời, lão hòa thượng cười ngước nhìn Han Tam Thiên: “ Nếu như ta đoán không sai, thì lúc này người đang vận công, thì cảm nhận được sự khó chịu, nhưng đó cũng chỉ là trạng thái bình thường, ngươi không cần phải lo lắng. Bởi vì đây đều là phản ứng bình thường, đợi sau mười phút nữa, đừng nói vận công, cho dù người muốn thì độc tố cũng khiến người đau đớn sống không bằng chết.

Hàn Tam Thiên, những chiếc bánh bao này là thuốc giải, sư phụ ta sớm đã biết người có thể sẽ không hoàn toàn tin tưởng bọn ta, Vì vậy luôn có sự đề phòng với bọn ta, nhưng có lẽ làm mờ ngươi cũng không nghĩ ra, thật sự những chiếc bánh bao này lại là thuốc giải. Sự cảnh giác của người đã hại ngươi, thông minh bị thông minh hại, ha ha." Vị tiểu hòa thượng Thiên Nhi cũng phát ra nụ cười chế giễu, biểu cảm trên gương mặt hoàn toàn không phải là thứ mà một đứa trẻ nên có.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






“Tất cả đều là một vở kịch sao? Dạ Ma sớm đã biến mất, quái vật trong động ma này, chỉ là người biến hóa ra?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng đáp.

“Không sai, quái vật trong động ma này chỉ là do lão tăng ta dùng thủ pháp đặc biệt của huyền ngọc tinh tỏa biến hóa ra." Nói đến đây, sắc mặt của lão hòa thượng có chút biến đổi: “Tên khốn nạn Dạ Ma kia, còn mặt mũi nào khoác lác với ta rằng trên thế gian hắn là kẻ mạnh nhất, khiến ta sai đệ tử dùng âm thanh vạn quỷ để trợ giúp cho hắn, kết quả lại thất bại thảm hại trong tay ngươi."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Thất bại thì cũng đã thất bại rồi, điều khiến lão hòa thượng tức giận chính là, tên Dạ Ma thua tâm phục khẩu phục Hàn Tam Thiên, thậm chí trong giây phút cuối cùng lại dám đưa cho Hàn Tam Thiên bí mật quan trọng.

Điều này là một đòn chí mạng đối với đám người hòa thượng bọn họ, nếu như Hàn Tam Thiên tin vào những lời nói đó, thì trận chiến hôm nay đã phải nhận lấy thất bại thảm hại.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






“Vì vậy sự phụ ta đã tính toán kỹ lưỡng, đại người sau khi dùng kết giới bao vây tửu lầu lại, sư phụ sai bọn ta ngày đêm sử dụng phương pháp lan truyền phật âm, khiến tất cả người trong thành đều biến thành thi thể, thì mới có cảnh tượng mà người nhìn thấy từ tối qua đến sáng sớm hôm nay."


"Sư phụ biết người có gián điệp trên tường thành, vì vậy sẽ xuất thành, vì vậy mới bày bố ra khung cảnh này, đợi người xuất hiện.”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Sau khi Hàn Tam Thiên xuất hiện, thì kế hoạch cuối cùng cũng đã được thực hiện.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






“Ngươi rất thông minh" Hàn Tam Thiên lạnh lùng thốt lên.

Cả quá trình đều được tên hòa thượng này tính toán kỹ lưỡng, không lộ ra một chút sai sót nào.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






+

Đối với Hàn Tam Thiên mà nói, đây chính là chân tướng thật sự.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






“Cái tên Hàn Tam Thiên của người không chỉ dựa vào võ công cái thế của người tạo nên, mà còn dựa vào vô số trận đấu oanh liệt của người ở dưới núi phái hư không, đối

mặt với người nổi danh như Diệp Cô Thành hay là lão già quỷ quyệt Vương Hoãn Chi, ta làm sao dám xem nhẹ sự thông minh của người chứ? Nếu như không có sự giải thích hoàn mỹ và hoàn cảnh hợp lí như thế này, làm sao có thể lừa được Hàn Tam Thiên ngươi"Lão hòa thượng vừa cười vừa nói.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Nói ra những lời này, hắn hoàn toàn không còn vẻ ngạo mạn lúc này, ngược lại là thái độ tôn kích đối với Hàn Tam Thiên.

“Xem ra người ta muốn gặp cũng đã ở đây" Hàn Tam Thiên lúc này cũng mỉm cười.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Dứt lời, ngước đầu nhìn lão hòa thượng: “Cũng rất thông minh"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Nhưng rất nhanh, Hàn Tam Thiên lại cười to lên: “Nếu như điểm này không sai sót thì ngươi sớm đã thành công rồi"

“Ngươi đang nói bậy gì đó." Nghe thấy nhưng lời nói của Hàn Tam thiên, lão hóa thượng vô cùng tức giận,lạnh lùng đáp: “ Người đã không thể thoát ra khỏi đây, dựa vào đâu lại nói kế hoạch của ta có sai sót chứ."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






“Hàn Tam Thiên, người thật sự quá ngông cuồng rồi."

“Bây giờ người đã bị nhốt lại, dựa vào đâu
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






mà người dám nói nhăng nói cuội như vậy chứ?" “Thắng làm vua thua làm giặc, thất bại luôn khó chấp nhận, Hàn Tam Thiên, làm người luôn phải hướng về tương lai phía trước.” Nhớ đọc truyện trên ТгцуeлАРР.cом để ủng hộ team nh*a !!!

Dứt lời, tất cả đều nở nụ cười ngước nhìn về phái Hàn Tam Thiên.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Hàn Tam Thiên nở một nụ cười gượng gạo, lắc đầu, nhìn về phía lão hòa thượng: “Ta muốn gặp một người.” "Ai?"

Hàn Tam Thiên lại nở nụ cười: “Người có thù sâu oán nặng với ta.” “Ta không biết là người đang nói đến ai?” “Rất xinh đẹp, một đại mỹ nhân xinh đẹp nổi bật giữa đám đông, đối với đám hòa thượng như các ngươi thì không cần nói nhiều. Nếu như người muốn ta nói cặn kẻ hơn một chút, là người ở khu rừng phía tây có đeo một tượng nổi quan âm ở phía đông, như vậy đã đủ chưa?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Nghe thấy những lời này, gương mặt của lão hòa thượng như đông cứng lại, hai mày chau chặt lại, tim đập nhanh một nhịp, sắc mặt lạnh như băng

Sao lại có thể chứ
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh






Đây tuyệt đối không thể như vậy.
“Ngươi ...ngươi rốt cuộc đang nói ai. Ta không biết người đang nói cái gì?"Trán của lão hòa thượng ướt đẫm mồ hôi, hắn quả thật khó mà tưởng tượng được rằng, kế hoạch mà bọn họ dày công làm ra lại bị người khác nhìn thấy được hỏ. “Cần ta nói cụ thể hơn nửa thì người mới dám thừa nhận phải không? Giống như những lời mà đệ tử của người vừa nói, thắng làm vua thua làm giặc, kẻ bại trận phải dám chấp nhận và hướng về tương lai. Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói. “Sư phụ người sợ cái gì chứ? Hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết, cho dù hắn biết được bí mật thi đã làm sao? Cũng chỉ là mang theo xuống địa ngục thôi, người chết biết được bí mật thì đó vĩnh viễn cũng chỉ là bí mật mà thôi.” Bên cạnh là tên hòa thượng dẫn đường cho Hàn Tam Thiên hôm qua, gương mặt gian xảo lên tiếng.
Anh nợ em một câu yêu thương!






Có đệ tử nói những lời này, cảm xúc của lão hòa thượng liền ổn định lại, trừng mắt nhìn Hàn Tam Thiên nói: “Được, giống như người nói, nếu như người đoán trúng, ta sẽ không cầu nệ mà cho người được gặp người đó.” “Minh Vũ.” Hàn Tam Thiên nói như đinh đóng cột.

Nghe thấy cái tên này, cơ thể của lão hòa thượng đột nhiên run lên, cơ thể vừa ổn định lại của hắn đột nhiên khẩn trương sửng sốt.
Anh nợ em một câu yêu thương!






Nhìn thấy biểu cảm của lão hòa thượng, Hàn Tam Thiên mĩm cười nói: “Có thể dùng giọng nói để điều khiển lòng người, dẫn dụ họ nhập ma, Hàn Tam Thiên ta mặc dù không tài giỏi gì, nhưng vẫn nghe qua cái tên lừng lẫy thiên hạ Hải Nữ."

Cái gọi là phật âm cũng có tác dụng giống như vậy, nhưng có thể khiến cho tất cả người dân trong thành đều nhập ma, ngoại trừ hải nữ thì còn có thể là ai chứ? “Hàn Tam Thiên, người quả thật thông minh tuyệt đỉnh." Lão hòa thượng nhìn chăm chú Hàn Tam Thiên, lúc này trong ánh mắt không hề còn tia khinh thường và châm biếm lúc nay.
Anh nợ em một câu yêu thương!






Mặc dù là kẻ địch, cũng may là đã thành công, nếu như đối diện với kẻ địch như vậy quả thật là một cơn ác mộng. “Được.” Lão hòa thượng phất tay, vị hòa thượng trung niên cũng không nói thêm bất cứ lời nào, nhận lệnh rồi lập tức rời di.

Một lúc sau, một thân ảnh màu xanh bay tới, dưới bộ trang phục màu xanh là đôi chân trần trắng như ngọc đập vào mắt, sau đó là gương mặt xinh đẹp tuyệt trần xuất hiện.
Anh nợ em một câu yêu thương!







Đúng vậy, đối với người khác mà nói đây là vẻ đẹp mê mẫn lòng người, nhưng đối với Hàn Tam Thiền đó là là một cơn phần nộ ngút trời. “Ngươi thật sự rất thông minh, như vậy cũng bị người phát hiện ra.” Vừa bước chân xuống đất, Minh Vũ liền lãnh đạm nói. “Thông minh thì ta không dám nhận, chỉ là các người quá ngốc mà thôi.” Hàn Ram kìm nén cơn tức giận, lạnh lùng đáp.

Những lời này vừa được thốt lên, các hòa thượng lập tức bị kích động, hận không thể giết chết Hàn Tam Thiền.
Anh nợ em một câu yêu thương!






Chỉ là vừa mới định ra tay, lập tức bị Minh Vũ ngăn lại. “Xem ra người có vẻ muốn mắng ta, cũng đúng, đó là chuyện đường nhiên.”Nhìn thấy Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn mình, Minh Vũ lại bình thản nói. “Mắng ngươi sao?” Hàn Tam Thiên cười: “Đương nhiên là muốn mắng ngươi, nhưng mà, đối với người sắp chết như ngươi, mắng người thì có ý nghĩa gì chứ? Ta chỉ là muốn kể lại câu chuyện một chút mà thôi.” “Hàn Tam Thiên, người đúng là người kiêu ngạo, người cũng không xem lại bộ dạng của mình bây giờ, lại dám nói ra những lời ngông cuồng như vậy?”Vị hòa thượng trung niên lúc này tức giận lên tiếng.

Hàn Tam Thiên hoàn toàn không thèm để ý đến hắn, chỉ đưa mắt nhìn Minh Vũ: “Phản bội Lục Nhược Tâm, với tính cách của cô ta, có lẽ cô ta sẽ không để người sống yên ổn.”
Anh nợ em một câu yêu thương!






Những lời này vừa được thốt lên, người đang điềm tĩnh như Minh Vũ cuối cùng cũng lộ ra một tia kinh hãi.

Ở một góc độ nào đó, lời nói của Hàn Tam Thiên quả thật đã đánh trúng vào tim đen của cô ta. ТrцуeлAРР.cом trang web cập nhật nhan*h nhất
Anh nợ em một câu yêu thương!






Cũng là điểm mà cô ta vô cùng lo lắng. “Không phải người muốn nói với ta, hôm nay là cô ta phải người đến đây chứ?” Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói. “Chẳng lẻ không phải sao?”Minh Vũ lên tiếng. “Con người Lục Nhược Tâm không chỉ có tướng mạo tuyệt trần, tâm tư tỉ mỉ và sự thông minh của vượt trội không ai sánh bằng, người như vậy sẽ tin tưởng một người như ngươi sao? Cỗ ta có thể tin tưởng bất cứ ai, những không thể là ngươi.” Hàn Tam Thiên lạnh lùng đáp. “Giống như những lời ta vừa mới nói, nếu như không có sơ suất chí mạng đó, ta có thể sẽ tin tưởng các ngươi.” “Điểm sơ suất gì?”Minh Vũ không hiểu, kế hoạch này đã được bọn họ suy tính kỹ càng, cho dù là trận luyện ma cũng được họ bố trí một cách tỉ mỉ, ngay cả chuyện tối qua Hàn Tam Thiên đi vào giấc mộng cũng là dùng phật hương để che đậy sự không tồn tại của Dạ Ma.

Sao lại có sơ hở chứ?
Anh nợ em một câu yêu thương!






Hàn Tam Thiên lại cười: “Sơ hở này người không thể nghĩ ra được đâu, ta cũng không nghĩ ra, nhưng có lẽ ông trời cũng không thích đám người phản bội các ngươi, vì vậy đã sớm có sắp xếp.”

Đây cũng là sự thật, quả thật sơ hở này Hàn Tam Thiên cũng không thể nhìn ra.
Anh nợ em một câu yêu thương!






Nhưng thật không may, hắn đã phát hiện ra. “Lúc Nhược Tâm đã tìm gặp ta trước khi các ngươi bày ra kế hoạch này.” Hàn Tam Thiển nói. “Cô ấy đã tìm ngươi.” Minh Vũ chau mày lại. “Không sai, ta nên cảm ơn cô ta vì nghe cô ta nói rằng không nên tin tưởng bất cứ ai, vì vậy lần này đến tim ta đã không nói với người, mà là người khác.

Người truyền tin cho Lục Nhược Tâm, chính là người phụ nữ người phàm thần bí ở trong phủ thần bí lúc đó.
Anh nợ em một câu yêu thương!






Nhưng cũng chính là cô ta đã truyền cho Hành Tam Thiên một thông tin vô cùng quan trọng. “Ngươi biết cô ta muốn ta làm gì không?”

Nghe thấy những lười nói của Hàn Tam Thiên, vốn điềm tĩnh như Minh Vũ có chút lo lắng: “Cô ấy muốn người làm gì?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom