• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (100 Viewers)

  • Chap-2113

Chương 2113: Nhặt thanh kiếm lên




*Chương có nội dung hình ảnh
Ông thay Tần Sương cảm thấy không cam lòng, đồng thời, cũng vì chính mình mà cảm thấy bị thương. Tất cả những bất công mà Tần Sương gặp phải, không phải là những gì mà Hàn Tam Thiên đã trải qua hay sao?



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


Những người tự cho mình là người thanh cao, mãi mãi mang bộ dạng cao cao tại thượng, mang theo sự ngạo mạn và thành kiến, khinh thường và chủ quan khi nhìn bất cứ ai, bất cứ việc gì.



Thế gian này đúng hay sai, ở trong mắt bọn họ, thật ra cũng chỉ là những suy nghĩ cân nhắc mà thôi.





Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!
“Đúng vậy, chúng ta quả thật là không xứng."



Tam Vĩnh gật đầu thật mạnh:



"Thân là chưởng môn, ta không phân biệt được đúng sai, thân là trưởng bối, ta lại cố chấp cứng đầu, về công về tư, về đức về tài đều không xứng với chức vị, Tam Thiên, ta chỉ có một thỉnh cầu."



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


“Xin ngài hãy chăm sóc Tần Sương thật tốt, bất cứ lúc nào, nàng đều sẽ mãi mai tin tưởng vào ngươi, ủng hộ ngươi, nàng không hề sai. Về phần chúng ta, giống như những gì ngươi đã nói, nên chịu trách nhiệm cho hành động của chính mình."



Lâm Mộng Tịch cũng gật đầu thật mạnh:





Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!
"Trời sinh Tần Sương tính tình đơn thuần, trong con mắt nàng luôn luôn tin tưởng ngươi, hy vọng ngươi có thể chăm sóc nàng thật tốt."



Nói xong, Lâm Mộng Tịch và Tam Vĩnh nhìn nhau, hạ quyết tâm.



“Không được."



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


Đột nhiên Tần Sương ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ nhìn về phía Hàn Tam Thiên:



"Tam Thiên, ta cầu xin ngươi có được không? Thật sự, ta cầu xin người, chỉ cần ngươi đồng ý, ngươi để cho ta làm trâu làm ngựa gì cũng được.”





Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!
"Sư tỷ....."



Nhìn thấy Tần Sương như thế, trong lòng Hàn Tam Thiên cũng có chút cảm giác khó chịu.



“Tam Thiên....”



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


Tần Sương bị thương lại hô lên một câu.



Hàn Tam Thiên thật sự cảm thấy da đầu mình run lên, đám người phái Hư Vô này hoàn toàn không cứng đáng để cho anh thương hại, anh đã cho bọn họ rất nhiều cơ hội, nhưng mà nhóm người này không những không quý trọng, ngược lại còn làm mọi chuyện tệ hơn, càng ngày càng quá đáng.





Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!
Cho nên, dựa theo tính cách của Hàn Tam Thiên, nhóm người này không có tư cách để có thêm cơ hội mới.



Nhưng vấn đề chính là, anh thật sự cũng không muốn nhìn thấy Tần Sương khóc đến mức dứt hết ruột gan như vậy. Có đôi khi, Hàn Tam Thiên là một người hay bao che khuyết điểm, đừng nói đến những người thân thiết nhất với anh như Tô Nghênh Hạ hay Hàn Niệm, cho dù là những người mà anh coi như là thân nhân bạn tốt thì cũng như thế.



"Được, nhưng mà, tôi vẫn còn có một yêu cầu, muốn tôi nhúng tay vào chuyện của phải Hư Vô thì cũng được, nhưng phải giao Lâm Mộng Tịch cho tôi.”



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.



Đây là điểm mấu chốt duy nhất của anh.





Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!
"Ta có thể hỏi ngươi một câu, vì sao ngươi lại muốn chúng ta giao ra. Giao ra mẫu thân của ta vậy?"



Tần Sương gật đầu, dò hỏi.



"Bởi vì Chu Dĩnh."



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.



Đó là nguyện vọng của sư phụ, nếu như bà ấy hy sinh tính mạng của chính mình để cứu anh, thân là đồ đệ, đương nhiên anh phải giúp bà hoàn thành chuyện mà bà vẫn muốn hoàn thành.





Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!
"Tôi nghĩ chắc sư tỷ vẫn chưa quên chuyện ở động Từ Vân chứ."



Hàn Tam Thiên trả lời, giọng điệu vô cùng lạnh lẽo.



Nghe thấy cái tên Chu Dĩnh, lại nghe được động Từ Vân, đầu tiên Lâm Mộng Tịch sửng sốt một chút, sau đó lại cười khổ.



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


Sao nàng ta có thể quên được chứ?



“Thì ra, ngươi là bởi vì Chu Dĩnh, cho nên mới để cho phái Hư Vô giao ta ra.





Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!
Lâm Mộng Tịch cười đau khổ nói.



"Lúc tôi bị phái Hư Vô các người vây công đến bước đường cùng ấy, chính bà ấy đã dùng tính mạng mình để cứu lấy tôi, bà ấy còn truyền công phu cho tôi, về công về tư, đều thuộc về một ngày là sư phụ, cả đời là sư phụ, cho nên, tôi phải hoàn thành nguyện vọng của bà ấy."



Hàn Tam Thiên lạnh giọng nói.



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


Lâm Mộng Tịch gật đầu:



"Không trách được ngươi có thể an toàn đi ra khỏi động Từ Vân, càng không ngờ đến, nàng ta có thể dùng mạng của mình để cứu mạng của ngươi. Ngươi nói rất đúng, nếu như nàng ta đưa mạng của mình cho ngươi, thì chuyện người thay nàng ta báo thù, cũng là chuyện rất đương nhiên."





Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!
Lâm Mộng Tịch nói xong, không hề cãi lại, nhẹ nhàng bước thẳng đến trước mặt Hàn Tam Thiên, sau đó, lấy chính bội kiếm của mình đưa cho Hàn Tam Thiên, hơi hơi nhắm mắt lại nói:



“Đến đây đi."





Tần Sương tội nghiệp nhìn Hàn Tam Thiên, tuy rằng nàng biết, nàng có cầu xin Hàn Tam Thiên thêm lần nữa, rõ ràng là sẽ quá đáng, nhưng mà, nàng cũng không có cách nào có thể trơ mắt nhìn mẫu thân của chính mình chết ở ngay trước mặt mình.



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


"Nếu như Chu Dĩnh có thể dùng mạng của mình đổi lại mạng cho ngươi, như vậy, ta có thể dùng mạng của ta, đổi mạng cho bà ấy có được không?"



Tần Sương nhẹ giọng hỏi.





Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!
"Không được."



Thái độ của Hàn Tam Thiên rất kiên quyết.



"Sương Nhi, không được làm loạn."



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


Lâm Mộng Tịch lạnh lùng liếc mắt nhìn Tần Sương một cái:



"Đây là chuyện của những người thế hệ trước, không liên quan gì đến con hết."





Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!
Nói xong, Lâm Mộng Tịch nhắm hai mắt lại, ngâng cổ lên.



"Được!"



Hàn Tam Thiên nắm lấy thanh kiếm mà Lâm Mộng Tịch đưa cho:



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


“Vậy dùng máu tươi của bà, để tế bái cho sư phụ của ta đi.”



Vừa mới dứt lời, trường kiểm trong tay Hàn Tam Thiên trực tiếp đâm thẳng vào yết hầu của Lâm Mộng Tịch.





Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!
"Dừng tay!"



Phốc!!!



Kiếm đâm yết hầu, máu tươi phun ra!



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


Nhưng mà, đến khi Hàn Tam Thiên quay đầu lại nhìn, anh cũng vô cùng kinh ngạc.



Máu tươi trên trường kiếm nhỏ xuống!





Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!
Máu chảy trên mặt đất, phun ra như suối.



Nhưng mà, người giữ lấy cổ không phải là Lâm Mộng Tịch, mà là...



Tần Thanh Phong.



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


Ngay sau khi ông ta hô lên một tiếng dừng tay, Hàn Tam Thiên đã quay đầu lại theo bản năng, nhưng cũng chưa hề thu kiếm lại, anh chỉ cảm thấy có một bóng đen vụt qua, nhưng thanh kiếm trong tay dường như cũng đâm vào ai đó!



"Sư phụ!"





Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!
Hàn Tam Thiên ngây ngẩn cả người.



Trăm triệu lần anh cũng không thể nào ngờ đến, bóng đen kia, thế mà lại là Tần Thanh Phong.



Càng không thể nào ngờ đến chính là, ông ta thế mà lại che ở trước mặt Lâm Mộng Tịch.



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


Tốc độ thật sự là quá nhanh, dường như chỉ là một khoảng khắc ngắn ngủi thôi, cho dù là đối với Hàn Tam Thiên mà nói, tốc độ của Tần Thanh phong cũng nhanh ngoài dự đoán của tất cả mọi người, thế cho nên Hàn Tam Thiên hoàn toàn không có phản ứng lại.



Nhưng ông ta, không phải chỉ là một tên gần như là phế nhân hay sao?





Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!
Tần Thanh Phong che lấy miệng vết thương ở cổ họng, máu tươi lại không ngừng chảy ra từ những kẹt ngón tay, rất nhanh hai tay đã đầy máu tươi, ông ta vội vàng nở một nụ cười, nhìn Hàn Tam Thiên nói:



“Tam Thiên."



Hàn Tam Thiên dùng ánh mắt không thể tin được để nhìn ông ta, anh. Anh chỉ nghĩ thầm rằng muốn báo thù thay Chu Dĩnh mà thôi, anh cũng không hề muốn làm tổn thương đến bất kỳ người nào, càng không ngờ đến Tần Thanh Phong sẽ đột nhiên xuất hiện.



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


“Ha ha, tốc độ của ta có phải là còn rất nhanh hay không? Lão già này cũng không hề ăn phí cơm rồi!"



Dường như Tần Thanh Phong cũng cảm nhận được sự khiếp sợ và ân hận của Hàn Tam Thiên, lúc này liền cười nói với Hàn Tam Thiên.





Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!
Nhìn thấy tình hình của Tần Thanh Phong, Tần Sương luống cuống, Lâm Mộng Tịch cũng ngây ngần cả người.



“Vì sao ông lại. Vì sao ông lại ở chỗ này?"



Hàn Tam Thiên nhíu mày hỏi.



Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!


“Nghe thấy. Nghe thấy phái Hư Vô gặp chuyện không may, ta...Ta liền không ngừng nghỉ chạy trở về, nhưng lão già ta cũng hơi vô dụng, suýt chút nữa thì không về kịp rồi."



Tần Thanh Phong thê thảm, cười đau khổ nói.


683295992.jpg




Bạn đang đọc truyện trên TruyenVietwriter net!

1944104665.jpg
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom