• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (96 Viewers)

  • Chap-1795

Chương 1795: Xách giày cũng không xứng!




Tô Nghênh Hạ giận dữ nhìn Cô Tô Chiến, khóe miệng có một vệt máu tươi chảy ra.



Nhìn thấy ánh mắt Tô Nghênh Hạ, Cô Tô Chiến nhíu mày, khinh thường cười một tiếng: "Sao? Không phục? Đáng tiếc, ngươi càng không phục, chờ đến lúc hôn sự của chúng ta kết thúc, ngươi sẽ càng phải chịu nhục, thay vì như vậy, chẳng bằng ngoan ngoãn thuận theo ta, tối thiểu, ngươi có thể dễ chịu hơn."



Nói xong, Cô Tô Chiến phủi phủi tay mình, yêu thương lại chế giễu nhìn Tô Nghênh Hạ: "Phù Dao, nếu ta là ngươi, ta sẽ ngoan ngoãn gả, tôi thiểu, chuyện này với gia tộc Phù thị các ngươi, chỉ có chỗ tốt, không có gì xấu, mà ngươi, cũng sẽ được hưởng thụ vinh hoa phú quý và địa vị không thể tưởng tượng được, làm gì mà cứ phải tự chuốc lấy nhục nhã?"



Tô Nghênh Hạ lạnh lùng hừ một cái, kiên định nói: "Tô Nghênh Hạ ta cả đời này chỉ có một người đàn ông là Hàn Tam Thiên, tuyệt sẽ không có người thứ hai. Ngươi cũng đừng mong ta sẽ sống cùng ngươi, chỉ cần ta có thể cử động, ta sẽ tự sát ngay lập tức."



Phịch một tiếng, Cô Tô Chiến một chưởng trực tiếp phẫn nộ đập nát cái bàn, tức giận quát:



"Phù Dao!!! Đến bây giờ, ngươi còn chấp mê bất ngộ, còn đang tơ tưởng đến tên Hàn Tam Thiên phế vật? Hắn chỉ là tên phế vật của thế giới Ủy Lam mà thôi, mà ta, Cô Tô Chiến! Truyền nhân duy nhất của Cô Tô thành chủ, thành chủ tương lai của thành Phi Long! Ngươi cũng dám đánh đồng ta với hắn? Ngươi đúng là nói năng hàm hồ, ngớ ngẩn!"



Tô Nghênh Hạ cười, phun máu trong miệng ra một cái, lạnh lùng nói: "Ta đúng là không nên đánh đồng người và anh ấy, bởi vì ngay cả xách giày cho anh ấy ngươi cũng không xứng!"



"Bốp!"



Lại là một cái tát hung hăng nữa, Cô Tô Chiến phẫn nộ nhìn Phù Dao, Phù Dao càng xinh đẹp, càng khiến hắn mê muội, nhưng dưới loại tình huống này, Phù Dao lại nói người đàn ông khác tốt ở ngay trước mặt mình, mà người này lại chỉ là một tên phế vật ở thế giới Úy Lam rác rưởi mà thôi.



"Ta xách giày cho hắn? Ta cho ngươi biết, Phù Dao, ở thế giới Bát Phương này, chỉ cần Cô Tô Chiến ta muốn, vung tay một cái là có hàng ngàn hàng vạn cô gái đứng xếp hàng chờ gả cho ta, tên phế vật kia là cái thá gì?! Trong mắt ta, hắn không đáng một đồng, như là rác rưởi."



Tô Nghênh Hạ nở nụ cười: "Trên đời này rất nhiều người cũng đều nói anh ấy là rác rưởi, cho nên, cũng không kém ngươi một cái, nhưng mà người muốn biết, những người này sau cùng có kết cục gì không?"



Cô Tô Chiến không nói gì, nhưng rất hiển nhiên đang chờ đáp án của Tô Nghênh Hạ.



"Đến cuối cùng, bọn họ đều trả giá nặng nề, mà ngươi, cũng sẽ giống vậy thôi."



Cô Tô Chiến cười lạnh một tiếng: "Thật sao? Vậy ta đợi đến lúc ấy xem thê thảm đau đớn đến mức nào, hôn lễ của chúng ta sẽ được cử hành vào ba ngày sau, trong vòng ba ngày này ta sẽ để cho toàn thế giới đều biết, ta chờ hắn xuất hiện, sau đó ta sẽ đánh hắn thành một tên tàn phế, trước khi vứt hắn ra đống rác, ta sẽ khiến hắn phải trơ mắt nhìn ta dạy dỗ vợ hắn như thế nào!"



Nói xong câu đó, Cô Tô Chiến đóng sập cửa lại bỏ đi.



Chờ Cô Tô Chiến rời đi, Tô Nghênh Hạ mới nặng nề thở dài một cái. Nhưng đúng vào lúc này, cửa phòng lại được mở ra, Phù Ly mặt mũi bầm dập, tinh thần uể oải đi đến



Tô Nghênh Hạ chú ý tới, cánh tay và chân của nàng, hầu như chỗ nào cũng có vết roi vụt.



Tô Nghênh Hạ khẽ giật mình: "Phù Ly, ngươi..."



Phù Ly miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, tối hôm qua Ngao Nghĩa, đúng là một tên biến thái, tùy ý phát tiết trên người Phù Ly, chỉ coi nàng là một cái công cụ: "Không có gì, Phù Thiên cũng không phát hiện chuyện của chúng ta, ta chỉ là không cần thận bị ngã thôi, đúng rồi, ngươi vẫn ổn chứ chứ?"



Tô Nghênh Hạ cũng miễn cưỡng nở một nụ cười: "Đều là vết thương ngoài da mà thôi, không có gì đáng ngại, đúng rồi, có tin tức của Tam Thiên chưa?"





"Phù Dao, có khi nào Hàn Tam Thiên cũng chưa tới thế giới Bát Phương không?" mặc dù Phù Ly không đành lòng, nhưng vẫn nói ra nghi vấn của mình.



Tô Nghênh Hạ kiên quyết lắc đầu: "Ta có thể cảm giác được anh ấy đã tới, với lại, theo hiểu biết của ta về tính cách của anh ấy, chắc chắn anh ấy sẽ đến."



"Nhưng ta đã cho người đi điều tra bốn phía, bây giờ cũng không có tin tức gì, bây giờ chỉ còn lại thành Thiên Hồ là chưa tìm, nhưng... Có một số trở ngại." Phù Ly nói.



"Chuyện gì?" Tô Nghênh Hạ nói.



"Phía đông thành Thiên Hồ đột nhiên xuất hiện kim quang, bây giờ đã toàn thành giới nghiêm, không cho bất luận kẻ nào ra vào, nhưng mà, ta nghĩ Hàn Tam Thiên ở nơi đó khả năng không lớn."



Đột nhiên Tô Nghênh Hạ có một suy nghĩ cổ quái, đó chính là, có lẽ nào kim quang này là do Hàn Tam Thiên làm ra? Hắn mở ra Thiên môn, cho nên...



Tô Nghênh Hạ đang muốn hỏi, Phù Ly cũng đã nhìn thấu tâm tư của nàng, đau khổ cười một tiếng: "Yên tâm đi, không liên quan gì đến Thiên môn, ta có chút tin tức ngầm, nói những kim quang kia, có liên quan đến bảo tàng Bàn Cổ của tộc Bàn Cổ ."



Tô Nghênh Hạ gật gật đầu, nếu Hàn Tam Thiên tới thế giới Bát Phương, hẳn có lẽ cũng vừa mới tới mà thôi, thành Thiên Hồ là thành lớn, với một người vừa đến thế giới Bát Phương như Hàn Tam Thiên, không có thân phận thích hợp sẽ không được phép vào thành.



Phù Ly cười cười, tiếp tục nói: "Nói đến bảo tàng Bàn Cổ này, thật ra rất châm chọc, đây vốn là chủ đề cấm kỵ của thế giới Bát Phương, truyền thuyết kể rằng ai có thể đạt được bảo tàng Bàn Cổ, sẽ có được bản lĩnh hủy thiên diệt địa, có thể chống lại Chân Thần, hàng vạn năm qua, người của thế giới Bát Phương đối với thứ này là thèm nhỏ dãi, vạn năm trước càng là táng tận lương tâm tiến hành đồ sát tộc Bàn Cổ, đáng tiếc vẫn luôn không đạt được bất kỳ thu hoạch gì, kết quả, lần này thành Thiên Hồ lại đột nhiên xuất hiện bảo tàng, nghe nói đã bị một người trẻ tuổi lấy đi, ngươi nói xem có châm chọc không?"



Sở dĩ Phù Ly nhắc tới chuyện này là bởi vì nàng cảm thấy đây là một cơ hội tốt, nếu như mình có thể liên kết với người đạt được bảo tàng, như vậy bọn họ sẽ có cơ hội lật đổ Phù Thiên.



Tô Nghênh Hạ là người thông minh, sao lại không hiểu ý định của Phù Ly cơ chứ, nhẹ nhàng cười một tiếng: "Ngươi muốn tìm người này giúp chúng ta sao?"



Phù Ly gật gật đầu, nhưng mà, bây giờ người của nàng đều đi tìm Hàn Tam Thiên, cho nên, nàng cố tình nhắc đến việc này trước mặt Tô Nghênh Hạ, ý định gì cũng rất rõ ràng.



"Không có gì, ngươi không cần tìm Tam Thiên nữa, rút một nhóm người ra ngoài tìm người có được bảo tàng này đi."



"Phù Dao, ta cũng không có ý đó." Phù Ly vẫn giả vờ nói.



"Không có gì, dù sao Cô Tô Chiến cũng nói rồi, hắn sẽ trắng trợn tuyên dương hôn sự của ta khắp thế giới Bát Phương, ta sợ Hàn Tam Thiên biết sẽ chạy đến, cho nên, ta sẽ để một ít người chờ ở ngoài thành, nếu như phát hiện Tam Thiên, ngăn cản anh ấy vào thành là được." Tô Nghênh Hạ nói.



Phù Ly nhướng mày: "Ngươi không muốn hắn tới cứu người sao?"



"Ta rất muốn anh ấy đến, nhưng đồng thời ta cũng không muốn anh ấy tới. Lúc đầu, lực lượng của mình Phù gia đã rất khó ứng phó, bây giờ, người của hải vực Vĩnh Sinh cũng ở nơi đây, tộc Cô Tô cũng ở nơi đây, nếu anh ấy tới, đừng nói dẫn ta đi, anh ấy có thoát đi được hay không cũng không nói chắc được." nội tâm Tô Nghênh Hạ rất mâu thuẫn.



Mình trúng kịch độc, đã không thể phản kháng, cho nên hi vọng duy nhất chính là Hàn Tam Thiên, thế nhưng, nàng cũng biết Hàn Tam Thiên đến mọi chuyện sẽ như thế nào.



"Nếu như người thấy anh ấy, cứ nói cho anh ấy biết, đừng lấy cứng đối cứng, Tô Nghênh Hạ sẽ không bao giờ phản bội hắn, bảo anh ấy trở về, chờ có cơ thì hẵng báo thù cho chúng ta." Tô Nghênh Hạ nói.



Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom