• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (113 Viewers)

  • Chap-1765

Chương 1765: Cô tốt như thế sao?




Hơn nửa đem, những người canh cửa cho rằng lúc này Hàn Tam Thiên và Vương Tư Mẫn đang động phòng, vì thế bắt đầu buông lỏng cảnh giác. Cộng thêm việc trời đã khuya, mấy người lính gác cũng ngủ gật.



Vương Tư Mẫn thông thạo đưa Hàn Tam Thiên đi xuống một đường hầm ngay mép giường trong phòng. Hàn Tam Thiên có thể đoán được Vương Tư Mẫn thường bị giam và nàng ta đã lén trốn ra ngoài không ít lần.



Trở lại phòng khách, sau khi đánh thức Tần Thanh Phong và Tiểu Đào dậy thì bốn người lén lút chạy tới phòng luyện thuốc của nhà họ Vương trong màn đêm.



Ở thế giới Bát Phương, những gia tộc giàu có phần lớn đều sẽ có phòng luyện thuốc trong nhà, dùng để tinh chế những viên linh dược phục vụ cho quá trình tu luyện.



Nhà họ Vương cũng không ngoại lệ, hơn nữa bên trong phòng luyện thuốc khá rộng, ngoại trừ các tài liệu, nguyên liệu ở phòng bên ngoài thì bên cạnh còn có một phòng luyện thuốc dành riêng cho người luyện thuốc.



Phòng luyện thuốc này vô cùng lớn, chính giữa là một cái lò màu đen, xung quanh là mấy cái lò cửa sổ và có thể thấy rõ những ánh lửa đang bập bùng bên trong lò.



Vương Tư Mẫn di chuyển một cách linh hoạt, khóe miệng nàng ta lộ ra nụ cười ranh mãnh, đứng dậy đi tới mở tất cả những lọ thuốc ra, sau đó trút ngược mấy hộp thuốc lấy ra vài viên thuốc để trong lòng bàn tay, sau đó đưa về phía Hàn Tam Thiên: "Đừng nói ta không chăm sóc ngươi, ừm, đây đều là những thứ tốt của cha ta."



Hàn Tam Thiên nhướng mày, lên tiếng: "Cô tốt như thế à?"



Vương Tư Mẫn cũng nhướng mày: "Không muốn thì thôi vậy, ta chỉ muốn cho ngươi thứ để giúp cơ thể ngươi ổn hơn thôi. Phải đi xa, đừng có quay lại gieo họa cho bốn tiểu thư đấy. Lòng tốt lại bị xem là lòng lang dạ sói, ngươi có muốn ta cũng không cho nữa."



Lúc này, Tần Thanh Phong đi tới bên cạnh Hàn Tam Thiên, nhẹ giọng nói: "Tam Thiên, Vương Đống chính là cao thủ nổi tiếng ở thành Thiên Hồ, trong tay ông ta có rất nhiều món quý hiếm, vì thế thuốc do chính tay Vương Đồng luyện ra còn tốt hơn bình ngọc xanh ở tông Hư Vô. Nếu tiểu thư Vương đã có ý tốt thì người mau nhận lấy đi."



Hàn Tam Thiên khẽ nhíu mày, anh thật sự vẫn rất nghi ngờ chuyện Vương Tư Mẫn tốt tới mức cho anh thuốc. Dù sao thì nàng ta luôn lấn áp và sỉ nhục anh, sao lại đột nhiên thay đổi tính tình như thế này chứ?



Nhưng lý do Vương Tư Mẫn đưa ra khiến sự nghi ngờ trong lòng Hàn Tam Thiên giảm đi không ít, cộng thêm lời của Tần Thanh Phong, Hàn Tam Thiên thật sự cũng muốn cơ thể mình mau chóng hồi phục. Vì thế lúc này anh có hơi dao động.



Tần Thanh Phong cười xòa một cái, nói với Vương Tư Mẫn: "Tiểu thư Vương, tiểu tử này thật sự không biết cách nói chuyện, ta thay mặt hắn xin lỗi người. Thuốc này..."



Vương Tư Mẫn lạnh lùng nhìn Hàn Tam Thiên, sau đó đưa tay ra. Ngay lúc Tần Thanh Phong chuẩn bị nhận lấy thì tay nàng ta nhẹ nhàng buông lỏng, những viên thuốc nhanh chóng rớt đầy xuống đất.



Sắc mặt Hàn Tam Thiên trầm xuống, rõ ràng Vương Tư Mẫn làm thế là đang xúc phạm anh.



Nhưng lúc này Tần Thanh Phong lại vội vàng khom người xuống nhặt tất cả thuốc lên cho Hàn Tam Thiên, sau đó đưa tới trước mặt anh, thúc cùi chỏ vào Hàn Tam Thiên, tỏ ý anh đừng chấp nhặt Vương Tư Mẫn.



Hàn Tam Thiên nhận lấy thuốc, có khoảng mười viên với những màu sắc khác nhau. Anh liếc nhìn Vương Tư Mẫn, mặc dù ánh mắt nàng ta có hơi tránh né anh nhưng Hàn Tam Thiên lại quá muốn cơ thể mình mau hồi phục. Đệ nhất gia tộc Bàn Cổ đang ở ngay trước mắt anh, Tô Nghênh Hạ cũng đang ở ngay trước mắt, anh thật sự rất nhớ nhung Tô Nghênh Hạ vì thế anh không chút do dự bỏ thuốc vào miệng.



Thấy Hàn Tam Thiên đã uống tất cả chỗ thuốc đó, ánh mắt Vương Tư Mẫn vừa đắc ý nhưng cũng có phần hơi lo lắng, tuy nhiên vẻ lo lắng đó biến mất rất nhanh.



"Được rồi, chúng ta đi thôi." Lúc này, Tần Thanh Phong lên tiếng.



Vương Tư Mẫn gật đầu. Sau khi Vương Tư Mẫn lục soát bên trong kệ đựng thuốc ở tường phía đông, một lúc sau, nàng ta kéo từ bên trái ra một ngăn thuốc. Ngay sau đó, bên dưới góc tường phía Tây phát ra một tiếng động nhỏ thì một cánh cử bí mật cỡ người lớn lộ ra ở góc khuất của bức tường.



Sau khi nhóm người đi vào cái cửa bí mật đó thì nhanh chóng tiến vào một đường hầm, độ rộng vừa đủ cho một người đi.





Sau khi đi được khoảng chừng nửa dặm thì phía trước có một chút ánh sáng, đi thêm nửa dặm nữa thì có một lối ra ở trên đầu.



Thành Thiên Hồ vô cùng rộng lớn, dường như bao gồm khu chủ thành, các khu rừng ở vùng ngoại ô và cả những ngọn núi cách vùng ngoại ô một trăm dặm. Con đường bí mật này gần như đi qua khu chủ thành nói có triều đình, đi thẳng tới khu rừng rậm phía Đông Nam.



Sau khi bốn người bước ra ngoài thì Tần Thanh Phong vui vẻ nói với Vương Tư Mẫn: "Đa tạ tiểu thư Vương đã giúp đỡ."



Hàn Tam Thiên cười khinh một tiếng: "Cô ấy làm thế cũng là vì bản thân mình mà thôi. Nếu không sẽ có ý tốt mà đưa chúng ta ra ngoài không chứ?"



Nói xong, Hàn Tam Thiên nhìn Vương Tư Mẫn một cái: "Chúng ta đã đạt được thỏa thuận, vì thế bây giờ tạm biệt, hẹn gặp lại. À không đúng, không cần gặp lại."



"Sư phụ, chúng ta lên đường thôi." Hàn Tam Thiên xoay người nói.



Tần Thanh Phong gật đầu. Sau khi ông ta và Tiểu Đào hành lễ, chào tạm biệt Vương Tư Mẫn, Tần Thanh Phong ngước lên nhìn sao trời rồi đưa tay chỉ về phía Đông: "Chúng ta đi bên này."



Ba thầy trò, thừa lúc trời còn tối, lặng lẽ đi về dãy núi dài miên man ở phía Đông của thành.



Khi trời vừa hửng sáng, cuối cùng thì ba người cũng vượt qua được bụi gai và đến được dãy núi phía Đông.



"Sư phụ, phía trước không hề có đường đi, ngài có chắc rằng mình không đi sai hướng chứ?" Hàn Tam Thiên nhìn dãy núi về phía cuối của dãy núi dài miên man, thậm chí còn không thể ngắm được điểm đầu. Anh không biết rốt cuộc thì thành Thiên Hồ rộng lớn đến mức nào, nhưng với cảm giác của mình, thành Thiên Hồ có diện tích bằng một nửa nước trên trái đất.



"Trên núi Thành Đông, trên nước phía Bắc, nơi nước đen, đỉnh Tuyết Sơn, lá rụng về cội. Ta vẫn nhớ như in lần này, vì thế hướng đi của chúng ta không hề sai." Tần Thanh Phong kiên quyết lên tiếng.



Nhìn về phía Đông, trong mắt Tần Thanh Phong hiện lên vẻ đau khổ.



Hàn Tam Thiên gật đầu, lúc này anh xoay người đi lên mấy bước, tới trước mặt Vương Tư Mẫn, nhướng mày lên tiếng: "Cô Vương, cô đã đi cùng chúng tôi được vài dặm rồi, vì thế cô cũng nên đi về đi."



Sắc mặt Vương Tư Mẫn trở nên lúng túng, gượng gạo lên tiếng: “Ai... ai đi cùng các ngươi chứ? Thành Thiên Hồ này không phải nhà của ngươi, hơn nữa, ta phải chắc chắn rằng các ngươi đã đi xa. Nếu ngươi đi được nửa đường lại quay trở về thì ta biết phải làm sao?"



Sau đó, Vương Tư Mẫn nhướng mày một cái, trong lòng lẩm bẩm, thời gian cũng không xê xích quá nhiều, tên gà bệnh này cũng nên trúng độc rồi chứ? Nàng ta nhớ bên trong lò luyện thuốc có một loại thuốc, chỉ cần người nào đó ăn phải nó sẽ vô cùng ngứa. Nàng ta không biết được hình dạng cụ thể của loại thuốc đó vì thế nàng ta đã lấy đại một nắm thuốc, nhưng nàng ta chắc chắn rồi bên trong có loại thuốc kia.



Dựa vào thời gian thì chắc hẳn là Hàn Tam Thiên phải bị trúng độc.



Lúc này Hàn Tam Thiên im lặng nhìn Vương Tư Mẫn, đúng thật là một tiểu quỷ. Lúc định nói chuyện thì Hàn Tam Thiên đột nhiên cảm nhận được bên trong cơ thể mình đột nhiên có một làn sóng nhiệt chạy tới, anh còn chưa kịp phản ứng thì làn sóng nhiệt kia nhanh chóng xộc thẳng lên tới nữa. Chỉ trong nháy mắt, Hàn Tam Thiên lảo đảo ngã xuống đất, cả người anh đỏ bừng lên, giống như một miếng sắt đang được nung đỏ vậy.



Thấy độc tố trong người Hàn Tam Thiên phát tác, lúc này khóe miệng Vương Tư Mẫn lộ ra một nụ cười nhạt: "Tên gà bệnh chết tiệt, dám đắc tội với bổn tiểu thư, ngươi cứ chờ mà chết vì ngứa đi."



Thấy Hàn Tam Thiên đột nhiên ngã xuống đất, Tần Thanh Phong và Tiểu Đào lo lắng chạy tới, muốn đỡ Hàn Tam Thiên dậy. Nhưng khi chạm vào người Hàn Tam Thiên thì hai người nhanh chóng rụt tay lại. Lúc này Hàn Tam Thiên tựa như một ngọn lửa vậy, nhiệt độ trên người anh cao đến đáng sợ.



Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom