• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (104 Viewers)

  • Chap-1752

Chương 1752: Hổ xuống đồng bằng bị chỗ khinh




Phù Mị nhẹ nhàng cười, khẽ phất tay, bốn nàng hầu xinh đẹp liền chậm rãi đi từ phía bên sườn điện vào.



Vẻ đẹp của bốn nàng hầu này có phong cách khác nhau, muốn nhõng nhẽo có nhõng nhẽo, muốn non nớt có non nớt, muốn gợi cảm có gợi cảm, muốn đáng yêu có đáng yêu.



Ánh mắt Ngao Nghĩa sáng rực lên, đôi bàn tay không ngừng xoa xoa lại với nhau, có vẻ gấp đến mức không thể nhịn được nữa.



"Xuân, Hạ, Thu, Đông, các ngươi đưa Tam công tử về phòng trước đi."



Phù Mị nhẹ giọng phân phó nói.



Ngao Nghĩa sửng sốt, rõ ràng là hơi thất vọng, nhưng sự thất vọng này cũng chỉ xuất hiện trong thời gian rất ngắn bởi vì bốn đóa kim hoa kia của nhà họ Phù quả đúng là rất xứng với danh hiệu này. Những cô nương xinh đẹp động lòng người khiến cho Ngao Nghĩa không thể nào kiềm chế được.



Phù Mị rất am hiểu về lòng người nên cố ý nắm bắt được khẩu vị của Ngao Nghĩa. Nàng ta hiểu càng không chiếm được thứ gì thì hắn ta sẽ càng muốn có được thứ ấy, mà lợi thế của nàng ta cũng cao hơn. Nếu như để cho hắn ta dễ dàng có được thì sẽ khiến cho nàng ta bị vứt bỏ nhanh hơn mà thôi.



Chờ Ngao Nghĩa mang theo nhóm người kia rời đi rồi, ngay lập tức liền có người lạnh mặt không vừa lòng nói: "Tộc trưởng, tên Tam công tử này quá xằng bậy! Hắn coi gia tộc họ Phù chúng ta là cái gì? Ví trí tộc trưởng là thứ mà hắn ta có thể ngồi được sao?"



"Đúng vậy, tộc trưởng, tuy rằng gia tộc họ Phù chúng ta không có chân thần, nhưng dù gì cũng là một trong ba gia tộc lớn. Ngao Nghĩa lại vô lễ như thế, quả thực là rất đáng chết."



Một đám người cao tầng đều tràn đầy lửa giận trong lòng, nhưng vừa rồi khi Ngao Nghĩa vẫn còn ở nơi này thì ai cũng bày ra một khuôn mặt tươi cười, không dám nói gì.



Những lão già này tuy không có chân thần, nhưng vẫn không hề muốn rút lui khỏi những vai diễn trước kia.



"Hổ lạc xuống đồng bằng bị chó khinh, ai bảo gia tộc họ Phù chúng ta không có chân thần cơ chứ? Nếu không, có ai dám làm bậy như thế?



Cho nên nói đến cùng vẫn là do lỗi của Phù Dao."



"Đúng vậy, nếu không phải do Phù Dao không chịu đi theo con đường mà chúng ta đã sắp đặt trước, bộ tộc Phù thị chúng ta cũng không phải đi đến nước này."



Những người này đều có một bệnh chung, ngoài việc không thể thoát ra khỏi quá khứ ra, bọn họ luôn cố ý tránh trách nhiệm khỏi bản thân mình, thích đổ lên người kẻ khác.



Phù Thiên khoát tay áo, lúc này mới ngồi lại vị trí chủ vị thêm một lần nữa, nhìn các trưởng lão, nghiêm mặt nói:



"Nói đến Phù Dao, trong khoảng thời gian mà ta rời đi, Hàn Tam Thiên có tới đây không?"



"Tộc trưởng, Hàn Tam Thiên vẫn chưa đến đây. Chúng ta cũng đã tra cứu lại các bản ghi chép, dường như không có gì khác thường." Có người thông báo.



"Hừ, tên rác rưởi Hàn Tam Thiên kia sao có thể dám đến Phù gia chúng ta để cứu người được chứ? Có lẽ tên rùa đen rụt đầu này vẫn còn đang trốn trong góc kín đáo nào đó ở thế giới Hiên Viên đấy!"



"Phù Dao thật là ngu ngốc, còn trông chờ vào tên rác rưởi kia đến cứu nàng ta kìa, thật sự là buồn cười chết người."





"Nghe nói ngày hôm qua nàng ta còn bị hộc máu, chắc là tự nàng ta khiến bản thân tức giận rồi."



Một đám trưởng lão lạnh giọng trào phúng, bọn họ đều hận Tô Nghênh Hạ, nếu như không có cô, thì đám người này không thể nào làm mưa làm gió ở thế giới Bát Phương được.



Thật ra Phù Thiên không thấy lạ lắm, chuyện này cũng đã ở trong dự kiến của ông ta. Ông ta nghĩ tên rác rưởi Hàn Tam Thiên, sao có thể dám đến thế giới Bát Phương được chứ.



Thả tin tức Tô Nghênh Hạ bị phạt thật ra cũng là ngựa chết nhiều hơn ngựa sống, nếu có thể bắt ép Hàn Tam Thiên xuất hiện đương nhiên là ông ta cũng rất mừng rỡ, nhưng mà nếu như không được thì cũng chả sao. Ít nhất cũng có thể uy hiếp được Tô Nghênh Hạ, để cho nàng ta chết tâm với Hàn Tam Thiên.



Giết người diệt tâm mới chính là thủ đoạn tàn nhẫn nhất của Phù Thiên.



"Tô Nghênh Hạ có thay đổi ý định hay không?" Phù Thiên lạnh lùng nói.



Các trưởng lão lắc đầu.



"Thật đúng là một đứa ngu xuẩn, mặt mũi của gia tộc Phù thị chúng ta đã bị nàng ta vứt hết rồi. Nàng ta thật sự nghĩ rằng, nếu nàng ta không muốn thì ta cũng không có cách nào hay sao? Nếu như nàng ta vẫn cứ rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt như vậy thì cũng đừng trách lão phu ra tay độc ác. Đi tìm nàng ta thôi!" Phù Thiên lạnh lùng nói.



Nhìn thấy Phù Thiên tức giận, Phù Mị vội vàng nắm bắt lấy cơ hội, nói: "Tộc trưởng, ta đi cùng với ngài."



Lúc Tô Nghênh Hạ vẫn còn đang ngồi ở trong phòng, Phù Thiên đã mang theo Phù Mị và mấy vị trưởng lão trực tiếp phá cửa đi vào.



"Phù Dao, Ngao Tam công tử đã đến quý phủ rồi, chuyện này đồng nghĩa với việc hải vực Vĩnh Sinh đã đồng ý giúp đỡ chúng ta. Nếu như ngươi nghe theo lệnh và kế hoạch mà ta đã sắp xếp, đến lúc ấy một khi đám hỏi thành công thì chúng ta cũng sẽ ngang với hai đại gia tộc, bộ tộc Phù thị của chúng ta sẽ vùng dậy một cách nhanh chóng. Mặc dù Phù Thiên vô cùng tức giận, nhưng mà vẫn lựa chọn cách tạm thời đè ép lửa giận của mình lại.



Tô Nghênh Hạ hừ lạnh một tiếng: "Gia tộc Phù thị có vùng dậy hay không thì có liên quan gì đến tôi đâu chứ?"



"Khốn kiếp, người thân là người của gia tộc Phù thị, sao có thể nói ra những lời như thế hå?" Một vị trưởng lão tức giận quát lớn.



"Bây giờ bởi vì gia tộc Phù thị chúng ta không có chân thần, ngươi có biết chúng ta đang bị khinh thường đến như thế nào không, ai cũng có thể không cho chúng ta mặt mũi hay không? Phù Dao, ngươi đừng mãi u mê không chịu tỉnh ngộ nữa."



"Mặt mũi là do tự bản thân kiếm được, từ trước đến nay tôi cũng chưa bao giờ nghe thấy rằng cần phải có người đưa cho." Tô Nghênh Hạ lạnh lùng đáp lại.



Tiếp theo, cô nhìn lướt qua Phù Thiên, lạnh lùng nói: "Có chuyện gì thì nói thẳng luôn đi, cần gì phải quanh co lòng vòng như vậy chứ?"



"Bốp!"



Đột nhiên, đúng lúc này, Phù Mị vung một cái tát lên mặt Tô Nghênh Hạ, sau đó, nàng ta ngoài cười nhưng trong không cười, trong mắt đều tràn ngập sự trào phúng, dùng vẻ mặt từ trên cao nhìn xuống, lạnh giọng nói: "Phù Dao, đây là thái độ để nói chuyện cùng với tộc trưởng hay sao? Sao hả? Ngươi thật sự nghĩ rằng Phù gia không thể không có người được sao? Ta nói cho ngươi biết, có Phù Mị ta ở đây thì cũng giống như thế!"



Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom