• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (95 Viewers)

  • Chap-1732

Chương 1732: Chịu thua?




Chuyện gì đang xảy ra vậy?



Tên này thế mà có thể phản kích lại nàng ta! Hơn nữa, hình như còn dùng cách giống nàng ta như đúc!



Mấu chốt chính là, sự phản kích của Hàn Tam Thiên thế mà suýt chút nữa đã khiến nàng ta phải quỳ xuống.



Tuy rằng Nhược Vũ chỉ định khiển trách Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng thôi, nhưng công pháp mà nàng ta sử dụng cũng được coi là chút bí quyết nhỏ của riêng nàng ta. Cả Tử Phong không có người thứ hai biết, sao Hàn Tam Thiên có thể biết được chỉ trong vòng một chiêu được chứ?



Trừ phí là hắn có tu vi cao hơn nàng ta rất nhiều, nếu không, cho dù có cùng thế hệ với Tần Sương, cũng không thể nào có khả năng phục chế của chính nàng ta được.



Tuy rằng trong lòng Nhược Vũ vừa khiếp sợ vừa nghi ngờ, nhưng nếu một đệ tử đường đường chính chính như nàng ta mà không thể hàng phục được một tên nô lệ. Chuyện này mà bị truyền ra sẽ là trò cười cho người khác.



Nàng ta vội dùng sức mạnh lớn hơn nữa với Hàn Tam Thiên, ngay lập tức Hàn Tam Thiên biết được cảm giác cả tòa núi đặt lên người mình là như thế nào. Đừng nói đến kiên trì chống cự, cho dù là muốn thở một cách bình thường, cũng đã cảm thấy vô cùng khó khăn rồi.



Hàn Tam Thiên cắn chặt răng, dùng tất cả sức lực của vào hai tay để chống cự. Cùng lúc ấy, trên người có ánh sáng vàng nhàn nhạt hiện lên, bỗng nhiên Nhược Vũ đứng ở phía đối diện quỳ xuống. Cho dù nàng ta đã vận chuyển sức mạnh để chống lại từ trước, cũng đã chuẩn bị trước, nhưng mà nàng ta hoàn toàn không có đoán được sức mạnh mà mình phải chịu lại bỗng nhiên tăng lên nhiều như thế.



Nhược Vũ khụy nửa gối xuống, vội vàng thu hồi sức mạnh, nhưng vẫn còn lảo đảo mấy lần. Còn Hàn Tam Thiên cũng không thể nào chống lại áp lực quá lớn, phịch một tiếng ngã xuống. Tuy rằng nhìn qua thấy người anh chỉ cách mặt đất hai mươi, ba mươi cm thôi, nhưng lại giống như ngã xuống từ độ cao mười ngàn mét, khiến mặt đất phải rung chuyển.



Nhược Vũ hoảng hốt. Một tên nô lệ nho nhỏ mà thôi, thế mà lại phải khiến cho nàng ta phải giải quyết bằng tất cả sức mạnh của mình, còn suýt chút nữa bị hắn ép phải quỳ xuống. Đây quả đúng là chuyện mà người khác không thể tưởng tượng nổi, cũng may là cuối cùng nàng ta cũng đã khiến cho Hàn Tam Thiên phải nằm sấp xuống trước mặt mình. Tuy điều không hoàn mỹ nhất chính là hắn vẫn không quỳ xuống như những gì mà nàng ta muốn.



Nhưng đến lúc này rồi, Nhược Vũ có thể chế phục được Hàn Tam Thiên, nàng ta không muốn xảy ra biến cố nào nữa.



Đương nhiên là Dương tỷ không biết cuộc giao tranh vừa rồi giữa hai người kịch liệt đến thế nào. Trong mắt nàng ta, Nhược Vũ sư tỷ vừa ra tay, Hàn Tam Thiên liền trực tiếp bị khuất phục. Lúc này, nàng ta mang vẻ mặt đắc ý nhìn Hàn Tam Thiên đang nằm sấp trên mặt đất, giống như là vừa rồi Hàn Tam Thiên đã nhìn nàng ta vậy.



Nhìn thấy Hàn Tam Thiên như thế, Tiểu Đào vội vàng quỳ xuống, cầu xin Nhược Vũ nói:



"Nhược Vũ sư tỷ, cầu xin ngài hãy buông tha cho Hàn công tử đi, chuyện ngày hôm nay hoàn toàn không liên quan đến ngài ấy, mà là do..."



Nghe thấy Tiểu Đào định nói mọi chuyện ra, đương nhiên là Dương tỷ cảm thấy hơi luống cuống, nàng ta nhất định không thể để cho tiểu Đào nói ra sự thật được.



"Tiểu Đào, ngươi câm miệng lại cho ta, nơi này không đến phần cho ngươi nói chuyện, ngươi nên biết rõ địa vị của mình là như thế nào đi."



Dương tỷ lạnh lùng nói.



Tiểu Đào sợ hãi liếc mắt nhìn Dương tỷ một cái. Nàng biết, nếu như nàng thật sự nói ra mọi chuyện thì buổi tối ngày hôm nay nhất định Dương tỷ sẽ không để cho nàng được yên ổn. Chắc chắn sẽ đánh mình đến mức người đầy vết thương, nhưng mà nàng vẫn khẽ cắn môi. Hàn Tam Thiên vì giúp nàng mới bị Nhược Vũ sư tỷ trừng phạt, nếu như bảo nàng vì chút ích kỷ này mà nàng lại cố ý bỏ qua chuyện này, nàng thật sự không làm được."



"Nhược Vũ sư tỷ, tuy rằng Tiểu Đào là một người thấp kém, nhưng những gì mà Tiểu Đào nói đều là sự thật..."



"Được rồi, ngươi không cần phải nói thêm gì nữa."



Nhược Vũ cao ngạo lạnh giọng quát lớn, đồng thời liếc mắt nhìn Hàn Tam Thiên vẫn đang nằm trên mặt đất một cái, hừ lạnh nói:



"Những kẻ nô lệ như các ngươi đã xảy ra chuyện gì với nhau, ta cũng không có hứng thú để biết. Nhưng mà Hàn Tam Thiên, đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ, Tần Dương là nô lệ của ta, ngay cả hỏi ngươi cũng không thèm hỏi ta một tiếng, liền ra tay đánh nô lệ của ta, lần này, đây là bài học ta dạy cho ngươi."



"Nghe rõ chưa?"



Nhìn thấy Hàn Tam Thiên không nói lời nào, Nhược Vũ lạnh lùng nói.



Khóe miệng Hàn Tam Thiên giơ lên, không đáp lại lời nào.



"Hàn Tam Thiên, ta đang nói chuyện với người đấy."



Nhược Vũ khó chịu nói.



Hàn Tam Thiên vẫn không đáp lời như cũ, Tiểu Đào nóng nảy, vội vàng quỳ xuống trước mặt Hàn Tam Thiên, nhẹ nhàng cầm lấy cánh tay của anh, gấp gáp nói:



"Hàn công tử, ngài nhanh đáp một tiếng đi."



Rất rõ ràng, Nhược Vũ cũng đã cho một đường lui, chỉ cần lúc này Hàn Tam Thiên chịu khuất phục, việc này cũng coi như là xong.





Đúng là trong lòng Nhược Vũ cũng nghĩ như thế. Chỉ trừng phạt nhỏ với Hàn Tam Thiên thôi, cũng coi như là đã lấy lại mặt mũi cho chính mình, nàng ta cũng không muốn gây chuyện.



Nhưng mà Hàn Tam Thiên lại hoàn toàn không chịu mở miệng, điều này khiến Tiểu Đào không biết phải làm như thế nào, cũng khiến cho Nhược Vũ không thể nào xuống đài được.



"Hàn Tam Thiên, người chết rồi sao?"



Nhược Vũ lạnh giọng quát.



Lúc này, Dương tỷ vội vàng tiến lên:



"Nhược Vũ sư tỷ, hắn ta vẫn chưa hoàn toàn chịu phục đâu. Nô tỳ thấy, hắn ta vẫn chưa bị đánh đủ đâu!"



"Nơi này có phần để cho ngươi nói chuyện hay sao? Ngươi là cái thá gì chứ?"



Nhược Vũ bị Hàn Tam Thiên làm cho tức giận, bây giờ nàng ta bị hành động của Hàn Tam Thiên khiến cho nàng ta không thể xuống đài được. Đối với kẻ đầu sỏ gây chuyện như Dương tỷ, Nhược Vũ cũng không thể cho nàng ta chút ngữ khí tốt đẹp nào được.



Dương tỷ rụt cổ lại, không dám nói gì nữa.



"Hàn Tam Thiên, người nói chuyện cho ta."



Nhược Vũ quát lạnh một tiếng, đồng thời tăng thêm sức mạnh, trực tiếp nhấc bổng Hàn Tam Thiên lên mấy thước.



Ngay sau khi lộn mấy vòng, Hàn Tam Thiên nằm ngửa mặt ở trên mặt đất, thương thế ở bên trong vốn còn chưa khỏi hẳn mà còn bị Nhược Vũ dày vò như vậy khiến cho vết thương nặng thêm, khóe miệng anh có một vết máu nhàn nhạt chảy ra, nhưng Hàn Tam Thiên vẫn ngậm chặt miệng như cũ, trong mắt tràn đầy khinh thường.



"Ngươi!"



Nhược Vũ tức giận đến mức không biết phải nên nói gì. Tên khốn kiếp Hàn Tam Thiên này, đây là ý gì chứ?



Tiểu Đào vội vàng chạy lại, ngồi chồm hổm bên cạnh muốn giúp đỡ Hàn Tam Thiên, nhưng lại sợ mình sẽ khiến Hàn Tam Thiên bị thương, cả người gấp đến mức nước mắt lăn dài:



"Hàn công tử, ngài nói đi, ngài hãy nói gì đi. Được không, coi như là tiểu Đào cầu xin ngài."



Nói xong, Tiểu Đào trực tiếp dập đầu trước Hàn Tam Thiên, Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ cười, nhẹ nhàng ngăn tiểu Đào lại, nói:



"Không có chuyện gì đâu, em không cần phải lo lắng."



"Nhưng..."



Nghe thấy Hàn Tam Thiên nói chuyện, rốt cuộc trong lòng Tiểu Đào cũng an tâm hơn một chút, nhưng mà Hàn Tam Thiên cũng từ chối nàng, khiến nàng lại tràn đầy lo lắng.



Nghe thấy Hàn Tam Thiên nói chuyện, Nhược Vũ hừ lạnh một tiếng, quay đầu lại, chờ Hàn Tam Thiên chạy đến đây xin lỗi nhận sai.



Sau khi Hàn Tam Thiên được Tiểu Đào nâng dậy cũng đi đến đây. Nhưng điều khiến cho Nhược Vũ không thể tưởng tượng được chính là sau khi Hàn Tam Thiên đứng dậy liền đi về phía phòng của Tiểu Đào, không hề dự định tìm nàng ta xin lỗi nhận sai.



Nhược Vũ nổi giận lôi đình, thế mà nàng ta lại bị Hàn Tam Thiên bỏ qua, chẳng lẽ nàng ta không còn mặt mũi nữa hay sao?



"Hàn Tam Thiên, người đứng lại đó cho ta, ngươi cho là ta không tồn tại đúng không? Ngươi đừng có quên, một tên nô lệ nho nhỏ như ngươi, nếu Nhược Vũ ta muốn người chết, thì ngươi phải chết!"



Nhược Vũ nói xong, đột nhiên tay phải bắt đầu vận dụng sức mạnh.



Dương tỷ kêu lên một tiếng hưng phấn, còn kém nước vỗ tay trầm trồ khen ngợi để cho Nhược Vũ đánh chết Hàn Tam Thiên.



Đối mặt với bàn tay tràn đầy sức mạnh của Nhược Vũ, Tiểu Đào kích động kéo Hàn Tam Thiên lại. Nàng biết, nếu Hàn Tam Thiên thật sự không đứng lại, đòn tấn công kia của Nhược Vũ sư tỷ nhất định sẽ phóng đến đây, đến lúc ấy Hàn Tam Thiên nhất định phải chết.



Hàn Tam Thiên hơi dừng lại một chút. Nhìn vào mắt Nhược Vũ, ngừng lại, sau đó lại nhìn lướt qua tay phải của nàng ta. Cười nhẹ một tiếng, xoay người đi vào trong phòng.



Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom