• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (96 Viewers)

  • Chap-1693

Chương 1693: Tân Vương




"Thú Vương! Nhưng...."Thạch Hầu không cam lòng nói.



"Cho dù là tứ long làm phản, ngươi cho rằng chỉ bằng bốn người bọn họ mà có thể phá được lĩnh vực tuyệt đối của ta sao?"Tiểu Bạch lạnh giọng nói.



Vừa nghe nói thế, ngay lập tức sắc mặt Thạch Hầu trở nên tái nhợt:"Thú Vương, tiếng nổ mạnh vừa rồi..."



Tiếng nổ mạnh trong động vừa rồi thì ra đó đúng là tiếng nổ mạnh xuất hiện do lĩnh vực tuyệt đối bị phá vỡ! Khó trách lúc ấy trong lòng tất cả bách thú đều đột nhiên có một loại kích động khó hiểu.Vừa rồi bọn họ còn tưởng rằng lo lắng của bọn họ là dư thừa, nhưng bây giờ xem ra, thật đúng là có một loại thần giao cách cảm!



Lĩnh vực tuyệt đối bị phá, chuyện này cũng đồng nghĩa với việc một đòn tấn công vô cùng mạnh của Thú Vương đã mất đi hiệu quả.



Cơ thể Thạch Hầu lung lay, mặc dù đây là sự thật, nhưng chỉ trong một thời gian ngắn hắn cũng khó mà chấp nhận được,



Vì cải tên nhân loại kia, khi đứng ở trước mặt hắn rõ ràng là không chịu được một chiêu Sao tứ đại hộ vệ và Thú Vương có thể bị thuyết phục được chứ? Thạch Hầu không hiểu rõ, nhưng sao mà hắn biết được, có đôi khi việc đời lại trùng hợp đến như vậy. Nếu như hắn đánh thật thì Hàn Tam Thiên hoàn toàn không phải là đối thủ, nhưng vừa vặn tử long đang bị áp chế, mà đòn tấn công về tinh thần của Thú Vương lại không hề có hiệu quả gì với Hàn Tam Thiên!



Cho dù Thạch Hầu có khó hiểu nhưng nếu như không cam lòng thì khi đối mặt với mệnh lệnh của Thủ Vương, hắn ta có thể làm gì được chứ?



Chậm rãi quỳ xuống, Thạch Hầu không thể cãi lại mệnh lệnh của Thú Vương, nhưng trong mắt tràn đầy vẻ không phục:"Tham kiến tân Thú Vương."



Vì tân Thú Vương luân hồi chuyển thế, Thạch Hầu đã bày mưu tính kế trong bách thủ, khổ tâm tiến hành trong trăm ngàn năm, nhưng không ngờ đến, cuối cùng lại rơi vào tay một kẻ nhân loại mà hắn vẫn luôn coi thường.



Đây quả thật là đi chuyển gạch mười nghìn năm, cuối cùng lại phát hiện ra mình lại đang xây nhà cho người khác.



Nhìn thấy vạn thú đều quỳ xuống, trong nội tâm Hàn tam Thiên hơi kích động, hoàn cảnh này quả thật là khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào, vô cùng kích động.



"Tất cả đứng lên đi."Hàn Tam Thiên hít một hơi thật sâu, cố gắng khắc chế tâm trạng của chính mình.



Vạn thú vừa mới đứng lên, nhưng lại phát hiện ra duy nhất một mình Thạch Hầu vẫn còn quỳ trên mặt đất, tất cả bách thủ lại vội vàng quỳ xuống đất.



"Vạn thủ nghe lệnh, kể từ hôm nay trở đi, tân Thủ Vương của rừng bách thú là chủ nhân của ta - Hàn Tam Thiên Nếu như dám có kẻ nào không nghe theo Hàn Tam Thiên thì đó là trái với mệnh lệnh của Thủ Vương ở rừng bách thú, sẽ giết không tha!" Tiểu Bạch nhìn thất kết quả không đúng lắm, lúc này mới vội vàng lạnh giọng quát.



Lúc này, ở trước mặt bách thú, thú uy của nó mới chân chính tỏa ra, quân lâm thiên hạ.



"Vâng!"Vạn thú đều cùng nhau đáp, nhưng điều khiến cho Hàn Tam Thiên kinh hãi chính là, vạn thú vẫn cứ không đứng lên như cũ!



"Thạch Hầu, ngươi lại đây."Lúc này Hàn Tam Thiên lên tiếng nói.



Thạch Hầu vô cùng hài lòng với hoàn cảnh hiện tại, đứng dậy rồi khinh thường nói:"Sao hả? Chẳng lẽ tân Thú Vương muốn giết ta hay sao?"



Thạch Hầu biết, vừa rồi nó khiến Hàn Tam Thiên bị thương, lại còn ra tay tàn độc với cô gái đi cùng, bây giờ bỗng nhiên Hàn Tam Thiên lại thay đổi một cách nhanh chóng, trở thành Thú Vương, giờ tìm hắn để tính sổ cũng là chuyện bình thường.



"Sao hả? Anh cho rằng tôi không dám ra tay với anh sao?"Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.



"Ngươi có thể giết ta hay sao?"Thạch Hầu khinh thường nói.



Trong mắt Hàn Tam Thiên hiện lên ý muốn giết người, tay hóa thành kiếm băng, đặt lên cổ của Thạch Hầu.



Thạch Hầu cười lớn, Thủ Vương không ở đây thì bách thú là do hắn chỉ huy, hắn tự ỷ vào việc có công, muốn giết hắn cũng không phải là một chuyện dễ dàng.



"Thú Vương bớt giận, tuy rằng Thạch trưởng lão có phạm phải sai lầm nhưng cũng đã cống hiến rất nhiều cho bách thú, nếu không có công lao thì cũng có khổ lao."



"Nói rất đúng, Thú Vương vừa mới lên nắm quyền, đây đáng lẽ ra là một chuyện vui. Bây giờ lại phải giết chóc hay sao?"



"Ha ha, chúng ta đã nói từ trước rồi mà, người và thú mãi mãi không thể giống như nhau, đương nhiên là tư tưởng cũng sẽ khác nhau."



Dưới đài, ngay lập tức tâm trạng nổi giận của bách thú bừng lên, những tiếng cầu xin tha thứ, chửi rủa vang lên không dứt.Lúc này Thạch Hầu dùng ánh mắt vô cùng ngạo nghễ để nhìn Hàn Tam Thiên, trong ánh mắt tràn ngập sự khiêu khích.



Sắc mặt Hàn Tam Thiên lạnh như băng.





"Chủ nhân, Thạch Hầu là trưởng lão của rừng bách thú, dưới một người trên vạn người. Nếu như thật sự giết hắn, chỉ sợ sẽ tạo thành sự hoang mang không đáng có."Lúc này Tiểu Bạch cũng khuyên bảo nói.



"Thật không?"Hàn Tam Thiên hừ lạnh một tiếng, giơ tay chém xuống, một kiếm chém qua.



Trong tích tắc, Thạch Hầu giữ lấy cổ của chính mình, máu tươi không ngừng phun ra từ miệng vết thương trên cổ của hắn, hắn dùng vẻ mặt không thể nào tin được nhìn Hàn Tam Thiên.



"Ngươi...Ngươi!"Thạch Hầu vô cùng khiếp sợ, hắn ta không ngờ Hàn Tam Thiên thật sự dám ra tay với hắn!



Chẳng lẽ hắn không biết nếu như thật sự giết mình thì sẽ tạo thành loại hậu quả như thế nào sao?



"Ai dám làm loạn?"Sau khi chém xong, Hàn Tam Thiên ngay lập tức lạnh giọng quát đàn thú đang sắp bạo động.



Trong tay anh cầm trường kiếm, mặt lạnh như băng, ánh mắt đầy sát ý, trong một thời gian liền cảm thấy vô cùng bá đạo, khiến cho bách thú phải chấn động mà sửng sốt.



"Gào!"Lúc này, Lân Long vội vàng đứng bên cạnh Hàn Tam Thiên, nổi giận gầm lên một tiếng, tiếng gầm vang vọng khắp trời!



Tử long cũng phi vào trên không trung, ở trên đỉnh đầu Hàn Tam Thiên, giương móng vuốt ra.



Ngay lập tức, Hàn Tam Thiên có ngũ long hộ thể, sát ý dữ dội!



"Thạch Hầu ỷ vào việc mình quyền cao chức trọng, lại dám coi thường và bất kính với Thú Vương.Các ngươi có ai muốn đi theo hắn để tạo phản không?"Hàn Tam Thiên lạnh giọng quát.



Ngay lập tức vạn thú đều quay sang nhìn nhau, khe khẽ nói nhỏ, không ai dám thật sự tiến lên.



Cả người Thạch Hầu không cam lòng nhưng cũng rất kinh ngạc, không thể nào tin được mà nhìn bách thú ở dưới đài.



Ngay đến lúc hắn chuẩn bị lên tiếng, lúc này Hàn Tam Thiên lại cười lạnh rồi nói:"Nếu như không muốn tạo phản, vậy thì tốt lắm. Lần này, mọi người cũng có công hộ chủ, cho nên chờ một lát nữa tôi sẽ ban thưởng cho mọi người.Ngoài ra, chúc trưởng lão của Thạch Hầu, tôi sẽ chọn lại một lần nữa trong bách thú."



Lời này vừa nói ra, ngay lập tức khiến cho đàn thú đều cùng quỳ xuống hô lớn Thú Vương vạn tuế. Cả người Thạch Hầu vô cùng kích động mà nhìn đàn thú, gương mặt xám như tro tàn, hắn biết, không còn hy vọng gì nữa rồi.



Đầu tiên Hàn Tam Thiên giết Thạch Hầu để lập uy, sau đó lại dùng vị trí trưởng lão và những phần thưởng như là phát một chiếc kẹo ngọt, mang đến hiệu quả là hoàn toàn khiến cho bầy thú phải thần phục.



Thạch Hầu vô cùng hối hận, cơ thể không có sức lực gì mà liên tục lùi về phía sau. Hắn biết, hắn đã thất bại rồi.



Đáng ra hắn không nên đi khiêu chiến quyền uy của Hàn Tam Thiên, lại càng không nên khinh thường một nhân loại nho nhỏ.Nếu không, hắn cũng sẽ không mất đi vị trí trưởng lão, đã thế liền ngay cả tính mạng của mình cũng khó mà bảo toàn được!



Nghĩ lại cũng thật là quá buồn cười, ngay cả Thú Vương cũng ngoan ngoãn thần phục,một tên trưởng lão như hắn có cái gì hơn người mà dám đi khiêu khích chứ?



Nhưng trên đời này, có thể có thuốc hối hận hay sao?



"Ầm!"



Đột nhiên cơ thể to lớn của Thạch Hầu ngã ầm xuống, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt cỏ lớn ở dưới chân, mang theo sự không cam lòng và hối hận, hắn ngã xuống trước mặt Hàn Tam Thiên.



Hàn Tam Thiên lắc đầu bất đắc dĩ.Anh vốn muốn tìm Thạch Hầu là để chữa trị cho Tần Sương, dù sao người là do Thạch Hầu làm bị thương, nhưng không ngờ tên này lại muốn tìm đường chết đến vậy.Nếu như anh không giết hắn để lập uy, vậy đừng nói đến chuyện thống trị đàn thú, ngay cả việc Hàn Tam Thiên muốn rời khỏi nơi này dường như cũng là một việc không thể.



Nhưng giết nó, vậy Tần Sương phải làm sao bây giờ?



"Tam Thiên, độc đã bắt đầu tấn công trái tim của Tần Sương rồi, bây giờ Thạch Hầu cũng đã chết. Ta cảm thấy chúng ta vẫn nên nhanh chóng ra ngoài, đi tìm người của tông Hư Vô đến cứu nàng, nếu không..."



"Được."Hàn Tam Thiên gật đầu, nhìn thấy gương mặt tím tái kia của Tần Sương, lúc này anh công Tần Sương lên lưng, chạy về phía bên ngoài rừng bách thú.



Một đường xóc nảy, hơn nữa Hàn Tam Thiên chạy như điên khiến cho những ánh sáng mặt trời chiếu qua tán cây khi thì rơi xuống, khi thì biến mất. Tần Sương hơi hơi mở mắt, mơ mơ màng màng nhìn thấy gương mặt đẹp trai kiên nghị nhưng lại đầy mồ hôi kia của Hàn Tam Thiên, thế mà anh vẫn liều mạng cõng mình trên lưng chạy về phía bên ngoài rừng rậm.



Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom