• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (105 Viewers)

  • Chap-1677

Chương 1677: Con rắn nhỏ?




Trong thế giới Bát Phương, phần lớn các môn phải đều sẽ có công pháp cơ sở cho riêng mình, nhưng sau khi học xong, có thể dùng được hay không lại là một chuyện khác.



Do đó, cho nên mới cần phải thực chiến.



Đa số các môn phải, đều sẽ đặt việc thực chiến nhờ vào chuyện bắt linh sủng.



Không những có thể chiến đấu với những yêu thủ kỳ lạ, tăng cường kinh nghiệm chiến đấu của chính mình, đồng thời, sau khi đánh bại bọn chúng rồi, lại có thể để cho bọn nó trở thành sủng vật khế ước với chính mình, nâng cao sức mạnh tổng thể, đây quả đúng là một sự lựa chọn hoàn hảo.



Cho nên, phái Hư Vô cũng đã làm như thế, đây được coi là lần thí luyện đầu tiên sau khi nhập môn.



"Ở thế giới Bát Phương, cấp bậc của linh sủng được chia làm năm cấp, là màu tím, màu vàng kim, màu đỏ, màu vàng , và màu đồng!"



"Ở những cấp bậc khác nhau, thì cũng có những tác dụng khác nhau, đương nhiên là phần tăng lên thực lực của chủ nhân cũng hoàn toàn khác biệt. Chờ sau khi bắt được linh thú rồi, ta sẽ dạy ngươi một ít thuật công kích trung cấp của môn phái."



"Sư tỷ, tôi có được linh sủng, liệu chúng ta có thể trực tiếp học pháp thuật luôn được không."



Hàn Tam Thiên nghiêm mặt nói, đương nhiên là anh rất vội vàng hy vọng được học thuật công kích, bởi vì lúc ấy ít nhất anh cũng đã có một chút sức lực để chiến đấu.



Học càng nhanh, Hàn Tam Thiên đã có thể nhanh chóng ra ngoài đi tìm tộc Bàn Cổ, cởi bỏ phong ấn sức mạnh, đến lúc đó anh có thể tung hoành ở trong thế giới Bát Phương rồi.



"Ngươi có linh sủng sao?"



Mày liễu của Tần Sương hơn nhíu lại, nàng đang chuẩn bị nói cho Hàn Tam Thiên biết cách nên bắt linh sủng như thế nào, cũng không ngờ đến chính Hàn Tam Thiên lại cướp lời nói trước.



Huống hồ, một tên nô lệ mà cũng có linh sủng hay sao?



Cho dù có, thật ra cũng không ngạc nhiên lắm, dù sao ở thế giới Bát Phương, cho dù là người thường đi nữa, thì về cơ bản cũng có một phần chiến lực, có đôi khi cũng bắt một ít dã thú nhỏ yếu để làm sủng vật cũng là chuyện bình thường.



Chuyện này cũng giống như là con người nuôi chó vậy.



Sự khác biệt giữ những linh sủng, chính là cấp bậc, chỉ có những linh sủng kỳ lạ mới có thể có sức trợ giúp lớn nhất cho con người.



"Cho dù là ngươi có đi nữa, thì cấp bậc linh sủng của ngươi cũng phải mạnh một chút, như vậy mới có thể giúp được cho ngươi."



Tần Sương nói.



Hàn Tam Thiên cười tự tin nói:



"Con linh sủng này của tôi, chắc là cũng được tính là mạnh."



Nhìn thấy Tần Sương không tin, Hàn Tam Thiên trực tiếp thả Lân Long ra, nói thế nào đi nữa thì Lân Long cũng là một tồn tại rất mạnh ở thế giới Hiên Viên, hơn nữa nó cũng là Long tộc, trong tay lại có trái tim Long tộc, Hàn Tam Thiên nghĩ, cho dù ở thế giới Bát Phương Lân Long cũng không phải là một tồn tại đặc biệt mạnh mẽ, nhưng mà chắc là cũng không quá yếu.



Có nó, thì có thể bước qua được giai đoạn nuôi linh sủng, học tập bước tiếp theo.



Nào biết được, khi Tần Sương nhìn thấy Lân Long thì đột nhiên lại cười khúc khích thành tiếng.



Hàn Tam Thiên sửng sốt đến ngây người, anh hoàn toàn không ngờ đến khi Tần Sương cười lên lại xinh đẹp đến như vậy, thật giống như là sau khi tòa núi bằng tan ra, hóa thành nước, hồi sinh lại vạn vật, ngay lập tức khiến cho người ta cảm thấy ấm áp.



"Hàn Tam Thiên, ngươi nói... Đây là sủng vật của ngươi sao?"



Tần Sương che miệng, cố gắng hết sức để duy trì phong thái.



Nhưng quả thật là nó rất buồn cười.



Hàn Tam Thiên không biết vì sao nàng lại cười như vậy, anh lại càng không biết, trong vô thức lại vô ý làm được một chuyện khác, từ sau khi trưởng thành đến nay, Tần Sương chưa bao giờ bị nam nhân khác chọc cười như thế này.



Nhưng Hàn Tam Thiên lại làm được chuyện này, lúc này, anh đang mang vẻ mặt hoang mang hỏi:



"Sư tỷ, chuyện này, có cái vấn đề gì nữa sao?"



Lân Long cũng bị nàng chọc cười đến đỏ cả mặt, tuy nói nó cũng mới theo Hàn Tam Thiên đến phải Hư Vô không lâu, nhưng ít nhất nó cũng biết, một người không hay cười giống như Tần Sương, nhưng cuối cùng lại cố tình nhìn thấy nó nên mới cười.



"Ngươi lấy một con rắn nhỏ ra để làm sủng vật hay sao?"





Lúc này Tần Sương đã dịu hơn được mỗi chút rồi mới nói.



"Rắn?!"



Lân Long và Hàn Tam Thiên đều đồng thanh lớn tiếng nghi ngờ nói.



"Nó rõ ràng là một con rồng mà."



Còn tưởng rằng Tần Sương học rộng tài cao đến như thế nào, thì ra ngay cả đến rồng và rắn cũng không phân biệt được, Hàn Tam Thiên cũng có một con rắn thật, nhưng vấn đề là anh cũng không thả ra.



"Ở thế giới Bát Phương, rồng và rắn cũng không có gì khác nhau, rồng chính là rắn, mà rắn cũng chính là rồng."



Tần Sương cố gắng nén ý cười giải thích nói.



"Sư tỷ, những lời này của ngài là có ý gì?"



Hàn Tam Thiên hỏi.



"Vừa rồi đã nói với ngươi rồi, linh sủng có năm cấp bậc, cấp thấp nhất chính là vàng và đồng, ngươi có nhỡ rõ nữa không?"



Tần Sương nói.



Hàn Tam Thiên gật đầu, lấy phỏng đoán của Hàn Tam Thiên, cho dù là như thế, vậy Lân Long cũng có thể đạt được đến cấp vàng chứ.



"Trong thể giới Bát Phương, rồng và rắn, đều thuộc một đẳng cấp, không thuộc năm cấp bậc kia."



"Không thuộc năm cấp bậc kia là sao?"



Tần Sương lắc đầu:



"Cái gọi là không thuộc năm cấp bậc, nghĩa là ngay cả cấp thấp nhất là cấp đồng cũng không đạt đến."



Ngay lập tức Hàn Tam Thiên sửng sốt, rốt cuộc là sau khi đến thế giới Bát Phương, là do thế giới Bát Phương nhẹ nhàng, hay là do chính mình vẫn luôn không đụng đến đao. Không phải là Lân Long đã nói rằng thà làm đầu gà còn hơn làm đuôi phượng hay sao? Đúng là nó có làm đầu gà thật, nhưng mà cái đuôi phượng này, nhìn kiểu gì cũng không giống đuôi phượng, đây là đuôi gà thì đúng hơn,



"Tôi có chút hối hận vì đã có lời hứa ba năm với anh."



Hàn Tam Thiên không nói nên lời, lúc trước anh mạnh mẽ ép buộc phải giữ chặt Lân Long lại, ai biết được bây giờ lại có cục diện như thế này.



"Ngươi nghe ta giải thích đã..."



Gương mặt Lân Long vô hồn nói.



"Tôi có thể không nghe không?"



Hàn Tam Thiên đảo mắt xem thường nói.



"Ta..."



Lân Long còn muốn nói gì đó.



Lúc này, Tần Sương mở miệng nói:



"Được rồi, thu lại món đồ chơi nhỏ của ngươi đi, ta mang ngươi đi bắt một con linh sủng chân chính."



Hàn Tam Thiên gật đầu, thu Lân Long lại rồi nói:



"Có nghe không hả, món đồ chơi nhỏ."



"Ai, ngươi nghe ta giải thích đã."



Hàn Tam Thiên cũng lười nghe, sau khi thu lại Lân Long rồi, liền đi theo Tần Sương rời khỏi phòng tranh, hướng về phía sau núi của Tứ Phong.



Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom