• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (27 Viewers)

  • Chương 646

CHƯƠNG 646





“Nhìn cho kỹ, đây là kết cục của kẻ tính kế hãm hại tao.” Giọng Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh, anh chỉ vào Kinh từ từ nói, khiến Hộ run cả người, sắc mặt tái nhợt.





Anh ta mở to mắt, bàng hoàng kinh hãi, nhìn chằm chằm cơ thể run rẩy bê bết máu trên đất.





Trong mắt anh ta hiện lên vẻ chấn động, người trên đất… là Kinh – chủ nhân của Yên Kinh.





Chủ nhân của Yên Kinh lúc này toàn thân đầy máu, bị Trần Xuân Độ kéo lê dưới đất như một con chó, cho đến khi đi tới trước mặt anh ta.





Cảnh tượng này khiến tim Hộ run lên kịch liệt, sau đêm nay Yên Kinh sẽ hỗn loạn.





Kinh đường đường là nhân vân lớn mà lại bị thương nặng thế này, tàn phế ngay tại chỗ… Đả kích này khiến Hộ không thể chịu đựng được.





Trần Xuân Độ đứng tại chỗ như một ác ma, ý định giết người khiến nhiệt độ không khí xung quanh giảm mạnh.





Thân thể Kinh nằm trên đất, máu đỏ lan ra khắp nơi, tay chân đã gãy, anh ta lúc này cực kỳ chật vật, thê thảm, chỉ còn hơi thở nhè nhẹ hấp hối là dấu hiệu của sự sống.





Nhân vật lớn nhường này từng gây chấn động cả thành phố, nắm trong tay sự sống chết của vô số người, lúc này lại như đã nếm trải ác báo của việc tàn sát. Nhân quả báo ứng… Có lẽ đây chính là quả báo của Kinh.





Mắt Kinh run lên, anh ta đã sắp chết đến nơi, không thể thở nổi, hai mắt dường như không mở được nữa, anh ta không thể ngờ… nằm mơ cũng không mình lại động đến một người đáng sợ thế này!





Nhìn Kinh nằm hấp hối trên đất, tim Hộ run lên. Cảnh tượng hôm nay khiến anh ta quá đỗi sợ hãi.





Thế giới này sắp rung chuyển rồi.





Thậm chí nó sẽ dấy lên làn sóng lớn khắp nước C.





Vẻ mặt Hộ phức tạp và phẫn nộ, anh ta nhìn chằm chằm cơ thể đẫm máu đang run rẩy trên đất… Sát ý trong mắt dâng lên.





Trước đây anh ta vắt óc muốn loại trừ Trần Xuân Độ, nhưng bây giờ mới thấy nực cười làm sao!





Trần Xuân Độ đứng sang một bên, chậm rãi châm một điếu thuốc.





“Hắn đã đưa ra lựa chọn, đến mày rồi.” Giọng Trần Xuân Độ bình tĩnh, lãnh đạm nhưng lúc này anh lại như ác ma nên lời nói ra tựa như âm vang từ địa ngục.





Hộ run lên, trong lòng cảm thấy kinh hãi, cuối cùng cũng tới, lựa chọn đau khổ cuối cùng cũng đến.





Hộ cúi đầu rồi đột nhiên quỳ trước Trần Xuân Độ.





Anh ta cố gắng chịu đựng cơn đau dữu dội, quỳ xuống trước mặt Trần Xuân Độ.





“Tôi sai rồi, xin anh tah cho tôi một lần, tôi làm trâu làm bò, nguyện chết không chối từ!” Hộ quỳ dưới đất, giọng nói run rẩy mà nghiêm nghị.





Tay Hộ lại truyền tới cơn đau nhói, nhưng anh ta không dám nhúc nhích, vội vàng quỳ xuống đất dập đầu.





Cuối cùng anh ta cũng hiểu ra, có một số thế lực mình không thể chống lại được.





Trần Xuân Độ chậm rãi phun ra một làn khói, lãnh đạm nhìn về phía trước: “Tha cho mày một lần? Cũng được, nhưng hai chân mày nhất định phải phế bỏ.”





Người Hộ run lên, đây là cái giá phải trả cho sự cầu xin.





“Mày có phục không?” Trần Xuân Độ mặc kệ anh ta, vẫn lặp lại câu nói đó, giọng điệu bình thản như nước.





Toàn thân Hộ run rẩy, vừa sợ hãi vừa tức giận, nhưng anh ta lại không làm được gì khác.





Anh ta run rẩy lùi về phía sau, không muốn chấp nhận kết quả nầy.





“Mày không chạy được đâu, có phục hay không thì vẫn cùng một kết quả, đây là báo ứng của mày.” Giọng Trần Xuân Độ vang vọng trong đêm đen.





“Rắc!” Âm thanh giòn tan vang lên kèm theo đó là tiếng gào thét đau thấu tim. Hộ đã bị phế hoàn toàn, hai chân bị Trần Xuân Độ giẫm gãy, nửa đời sau anh ta cũng khó mà đứng dậy được.





Lòng Hộ run lên kịch liệt, mà giọng Trần Xuân Độ lại chậm rãi truyền vào tai anh ta: “Tao tha mạng cho hai đứa mày là vì sự đóng gió của chúng mày cho thành phố này, nếu không chúng mày đã chết rồi.”





Ánh mắt Trần Xuân Độ sâu hút, anh nhìn về nơi xa: “Đây là lựa chọn của chúng mày, sau này tao không muốn nhìn thấy chúng mày nữa.”





Trần Xuân Độ nói xong thì dần rời đi, Hộ khó khăn đứng dậy, nhìn bóng lưng Trần Xuân Độ với ánh mắt phẫn hộn nhưng lại bất lực.





Lúc này, trong một khách sạn khác ở Yên Kinh.





Lê Kim Huyên ngồi trên giường đệm Simmons mềm mại, mặc dù ngoài mặt cố giả vờ bình tĩnh nhưng trong lòng cô đã rất rối loạn, rất khó để bình tĩnh lại.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom