• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (25 Viewers)

  • Chương 489

Chương 489


Tô Loan Loan do dự một lúc, cuối cùng vẫn mở nắp thuốc ra uống một hơi cạn sạch.


Sau khi uống vào, sắc mặt của Tô Loan Loan liền thay đổi, cô bóp vỡ ống thủy tinh trong suốt, nhìn Trần Xuân Độ lạnh lùng vặn hỏi: “Rốt cuộc là anh cho tôi uống thứ gì vậy? Đây không phải là thuốc mà là máu!”


“Đúng vậy, đó là máu.” Giọng nói của Trần Xuân Độ truyền vào tai Tô Loan Loan, khiến sắc mặt Tô Loan Loan lập tức thay đổi.


Chỉ thấy Trần Xuân Độ bình tĩnh đi tới, ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh, nhìn chằm chằm vào Tô Loan Loan, đột nhiên sáp đến, đưa hai tay về phía người Tô Loan Loan.


“Anh muốn làm gì?” Ánh mắt Tô Loan Loan lóe lên vẻ cảnh giác, hai tay nhanh chóng, bất chợt nắm lấy tay của Trần Xuân Độ, lạnh lùng hỏi.


“Giúp cô xem vết thương, cô nghĩ sao?” Khóe miệng Trần Xuân Độ nhếch lên độ cong vẻ nghiền ngẫm: “Nếu tôi có ý đồ gì với cô, vừa rồi sẽ không cho cô uống thuốc giải, mà là thuốc gây ảo giác.”


Tô Loan Loan hừ lạnh, trong giọng nói có thêm vẻ châm chọc: “Thứ anh cho tôi uống rõ ràng là máu. Từ lúc nào đến miệng anh lại trở thành thuốc rồi?”


Tô Loan Loan rất quả quyết, thứ Trần Xuân Độ vừa kêu cô uống chắc chắn là máu, không thể là thuốc gì được.


“Vậy cô có biết, đây là máu gì không?” Trần Xuân Độ cũng không nhìn lên, chỉ cười khẩy.


Nét mặt Tô Loan Loan đông cứng, khi cô lấy lại tinh thần, Trần Xuân Độ đã vén áo cô lên.


Trên bụng Tô Loan Loan có một vết thương dài bằng ngón trỏ, bị móng vuốt của Dracula cắt trúng, theo thời gian trôi qua, Tô Loan Loan mất máu càng nhiều, sắc mặt cô cũng càng trở nên nhợt nhạt.


Khi Trần Xuân Độ nhìn thấy vết thương này, hai mắt chợt hiện lên vẻ chăm chú. Tô Loan Loan vốn không để ý thấy, mép nứt trên vết thương loang lổ đầy máu của cô lúc này đã biến thành màu đen, rõ ràng vết thương đang trở nên nặng hơn.


“Tôi biết ngay mà.” Trần Xuân Độ thản nhiên nói, tay anh lướt nhẹ nhàng trên bụng Tô Loan Loan. Vết thương của Tô Loan Loan nhìn mà đáng kinh ngạc, nhưng bụng cô vô cùng trơn bóng. Tô Loan Loan xuất thân từ đội đặc chủng, sự rèn luyện quanh năm làm cơ thể cô không chút mỡ thừa, da thịt mỏng manh nhẵn nhụi, thậm chí khiến Trần Xuân Độ có chút yêu thích không muốn rời tay.


Mới đầu, sau khi bị Trần Xuân Độ vén áo lên, mặt Tô Loan Loan tuy đỏ, nhưng cũng chỉ có thể nuốt bất mãn chưa rời khỏi môi xuống, khi nhìn thấy Trần Xuân Độ nghiêm túc chăm chú quan sát vết thương. Nhưng sau đó, Tô Loan Loan càng lúc càng cảm thấy có gì đó không ổn, bàn tay của Trần Xuân Độ khiến cả người cô cảm thấy khó chịu, nổi hết da gà, gương mặt bất giác trở nên đỏ bừng mê người.


“Đủ chưa?” Càng về sau, Tô Loan Loan không thể nhịn được nữa, khuôn mặt đẹp đỏ bừng, nóng bỏng như thiêu như đốt. Cô xấu hổ nhìn Trần Xuân Độ, trong ánh mắt tràn đầy sát khí lạnh lẽo.


Lúc này Trần Xuân Độ mới thu tay lại, thản nhiên nói: “Máu vừa rồi tôi đưa cho cô chính là thuốc giải độc.”


“Rốt cuộc ý của anh là gì?” Tô Loan Loan nhìn Trần Xuân Độ.


Trần Xuân Độ nói: “Cô đã trúng độc của Huyết tộc, nếu trễ thêm vài tiếng nữa, cô sẽ không còn sức để đi tới phòng tôi, thậm chí còn không xuống nổi giường.”


Trần Xuân Độ nhìn Tô Loan Loan, ánh mắt bình tĩnh.


Tô Loan Loan nghe Trần Xuân Độ nói vậy, cơ thể nhất thời lạnh toát, da đầu tê dại, nghĩ kỹ lại mới thấy vô cùng đáng sợ!


Nhưng Tô Loan Loan vẫn giữ thái độ nửa tin nửa ngờ, nhìn Trần Xuân Độ nghi ngờ: “Huyết tộc đó có độc? Tôi không tin.”


Tô Loan Loan và Huyết tộc đã giao đấu, cho nên cũng có hiểu biết nhất định về Huyết tộc. Mới đầu khi bị Huyết tộc làm bị thương nặng, cũng không có vẻ gì là trúng độc.


“Tin hay không tùy cô. Sức mạnh của Huyết tộc đạt đến trình độ nhất định thì móng vuốt của họ sẽ tiết ra dịch tiết, có độc tính cao đối với người thường. Hiện giờ thi thể của Huyết tộc vẫn còn ở bên ngoài khách sạn, nếu cô không tin, bây giờ đến, vẫn kịp xác minh lại trước khi cảnh sát đến, xem những gì tôi đang nói có phải là nói dối hay không.” Trần Xuân Độ thản nhiên đáp.


Tô Loan Loan yên lặng, nhưng cô ấy vẫn không chịu tin và tiếp tục hỏi: “Ống máu kia thật sự có thể trị được độc tôi trúng sao?”


“Đó là thuốc giải tôi điều chế dựa trên chất độc của Huyết tộc. Tất nhiên có thể. Tiếp tục uống nó, ngày mai là có thể bình phục lại như thường.” Trần Xuân Độ lật cổ tay, lại đặt một ống thuốc tím lên bàn cà phê.


Tô Loan Loan nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ với vẻ mặt vô cùng phức tạp. Cô rất hổ thẹn, là cựu thành viên lực lượng đặc biệt, khi đối mặt với Huyết tộc mới hiểu rõ sự nhỏ yếu mình. Và bây giờ, sau khi trúng độc, còn cần Trần Xuân Độ giải độc giúp.


Không có Trần Xuân Độ, có lẽ cô sẽ không khác gì sắp chết!


Bản thân khi trước tốn sức và suy nghĩ trù tính điều tra Trần Xuân Độ, nhưng sau khi biết được thân phận thực sự của Trần Xuân Độ, Tô Loan Loan cảm thấy thất bại sâu sắc!


Người đàn ông trước mặt, thân phận của anh là một tồn tại mà bản thân cần ngưỡng vọng, cũng chỉ có anh mới có thể điều chế ra thuốc giải loại độc kỳ lạ này!
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom