• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chàng Rể Cực Phẩm - Lâm Ẩn (6 Viewers)

  • Chương 1157-1158

Chương 1157 - Tửu Đạo Nhân không liên lạc được
“Cái gì?”
Mấy người vốn dĩ bình tĩnh đều ngạc nhiên kêu lên, bọn họ từng suy đoán đến thân phận của “Lâm Sơn Hà”, nhưng không ngờ anh lại là người thừa kế của Long phủ.
Trong gia tộc của bọn họ đều có ghi chép, Long phủ được thành lập bởi một nhóm tán tu, phát triển đến đỉnh cao dưới tay Thánh Long Tiên Quân, khi đó ngay cả vương tộc hoàng tộc cũng phải kiêng dè Long phủ mấy phần, nhưng khiến người ta ngạc nhiên là Long phủ đang trong giai đoạn cường thịnh lại sụp đổ trong một đêm, Thánh Long Tiên Quân bị giết chết, những cao thủ khác không chết cũng bị thương, trốn không rõ tung tích.
“Đã nghìn năm không thấy Long phủ xuất hiện rồi!”, Bạch Tiềm từ tốn nói với Lâm Ẩn, dù giọng điệu hờ hững nhưng cũng có chút tin tưởng, nếu “Lâm Sơn Hà” trước mắt này thật sự là người thừa kế của Long phủ thì có sức chiến đấu như thế cũng dễ hiểu.
“Thật ra tôi có phải người của Long phủ hay không không quan trọng, quan trọng nhất là tôi mang đến manh mối có liên quan đến Ma Tộc”, Lâm Ẩn chậm rãi nói: “Nếu tin tức tôi tìm hiểu được là đúng thì Ma Tộc là một chủng tộc, khác với võ giả chúng ta, chúng ta tu luyện võ đạo, rèn luyện chân nguyên, còn Ma Tộc thì rèn luyện ma nguyên, hơn nữa, Ma Tộc rất có thể đến từ Thiên Ngoại”.
“Thiên Ngoại”.
Mọi người đều khiếp sợ, dù bọn họ tin thế giới rộng lớn như vậy, ngoài bí cảnh lớn đã biết trên hành tinh xanh chắc chắn cũng có nơi mọi người không biết, nhưng không ngờ Ma Tộc lại đến từ Thiên Ngoại.
Thấy mọi người không nói gì, Lâm Ẩn nói tiếp: “Tôi có được truyền thừa của một tiền bối Thiên Tiên, lão là vì phong ấn một Ma Tộc có cảnh giới Thiên Tiên mà chết. Trước khi qua đời, lão có gửi lời nhắn nói trên hành tinh xanh của chúng ta, bảo là có thể rất nhiều thế lực lớn đã bị Ma Tộc xâm lấn, mà Long phủ tôi nghìn năm trước bị tiêu diệt cũng là có Ma Tộc ẩn trốn lén ra tay!”
“Mà bây giờ chúng ta hoàn toàn không biết gia tộc nào trong bí cảnh Côn Luân có quan hệ với Ma Tộc, bây giờ chỉ có ra tay với hai nhà Thanh Kiền, thừa dịp Thanh Trích Tiên còn chưa xuất quan, chúng ta ra tay trước, đánh cho bọn họ không kịp trở tay”.
Nghe thấy lời Lâm Ẩn nói, mấy người đều im lặng suy nghĩ.
Một lát sau, Hiên Viên Vô Địch lên tiếng trước: “Chuyện này tôi không quyết định được, tôi sẽ thông báo chuyện này với gia chủ”.
“Đúng thế, đây là chuyện lớn, nhà họ Bạch chúng tôi cũng muốn bàn bạc rõ”, Bạch Tiềm cũng nói.
Lâm Ẩn không nói nhiều, chỉ gật đầu.
Từ sau khi ra khỏi phòng nghị sự của nhà họ Bạch, Lâm Ẩn không rời khỏi trạch viện nhà họ Bạch sắp xếp cho mình nữa.
Mấy ngày nay nhà họ Bạch rất yên tĩnh, nhưng có thể cảm nhận được rõ ràng bầu không khí trong nhà họ Bạch trở nên căng thẳng. Nhưng Lâm Ẩn cũng không vội, bây giờ hai nhà Thanh Kiền chỉ thiếu không ra tay với các thế lực một cách lộ liễu, dù anh không kêu gọi, các thế lực lớn cũng chỉ có thể liên thủ đấu một trận.
Anh và lão thiên sư còn tưởng rằng hai nhà Thanh Kiền sẽ đợi đến Thanh Trích Tiên xuất quan, sau đó đánh cho những gia tộc khác không kịp trở tay, nhưng không ngờ bọn họ lại ra tay luôn, điều này cũng giúp anh bớt việc hơn.
Nhưng khiến Lâm Ẩn thấy khó hiểu là truyền âm phù liên lạc với Tửu Đạo Nhân vẫn không có động tĩnh, dù anh chủ động liên lạc với Tửu Đạo Nhân cũng không được.


Bây giờ đã khoảng mười ngày trôi qua, Tửu Đạo Nhân đến bí cảnh Côn Luân còn sớm hơn cả anh, khiến anh không khỏi hơi lo lắng.
“Chỉ mong nhà họ Tống không có vấn đề”.
Ánh mắt Lâm Ẩn sâu thẳm, Tửu Đạo Nhân lâu như vậy không có tin tức chắc chắn là xảy ra chuyện rồi, nhưng không biết là xảy ra chuyện ở nhà họ Tống hay gặp phải chuyện gì giữa đường nữa.
Nhà họ Tống nằm trên một ngọn núi phía nam núi Côn Khư.
Lúc này, trong một trạch viện nhỏ bố trí đầy trận pháp của nhà họ Tống, Tửu Đạo Nhân như ngồi bàn chông, lúc mới đến nhà họ Tống, người nhà họ Tống tiếp đón rất chu đáo, coi lão như khách quý, nhưng một hai ngày sau, sắc mặt của người nhà họ Tống lại thay đổi, lão được “mời” đến trạch viện nhỏ bố trí đầy trận pháp này, bên ngoài còn có hai Địa Tiên canh chừng.
Lão từng sử dụng truyền âm phù muốn liên lạc với Lâm Ẩn, nhưng truyền âm phù bị trận pháp ngăn cách, hoàn toàn không truyền ra ngoài được. Lão cứ tưởng nhà họ Tống nhốt mình ở đây là vì xác nhận tin tức của mình là thật hay giả, nhưng bây giờ xem ra hoàn toàn không phải thế, e rằng nhà họ Tống có quan hệ với Ma Tộc, lão gặp nguy hiểm rồi!
Hai Địa Tiên canh giữ bên ngoài tiểu viện nhắm mắt lại, ngồi xếp bằng trên hai cây cột đá, trên người mơ hồ có ma khí lơ lửng.
Ba ngày sau.
Bạch Tiềm và Hiên Viên Vô Địch tìm đến, nói thẳng: “Cậu Lâm, chúng tôi quyết định mời các thế lực lớn bảy ngày sau tập trung ở nhà họ Bạch, cùng ra tay với hai nhà Thanh Kiền, nếu không biết ai thật ai giả thì diệt trừ hai nhà Thanh Kiền trước, tôi không tin dưới tình huống như thế mà những tay sai của Ma Tộc kia vẫn không ra mặt”.
“Được!”
Mấy ngày nay, cả bí cảnh côn Luân đều không được yên tĩnh.
Đầu tiên là cao thủ của các thế lực lớn bị tập kích giết chết, sau đó nhà họ Bạch và nhà Hiên Viên tuyên bố cao thủ của các thế lực lớn đều bị cao thủ hai nhà Thanh Kiền giết chết, mà sau lưng hai nhà Thanh Kiền còn có những thế lực khác, hai nhà đã bị thế lực đáng sợ kia thôn tính, bây giờ còn muốn lật đổ cả bí cảnh Côn Luân.


Mà hai nhà Thanh Kiền cũng không chịu thua, nói hai nhà bọn họ cũng bị lạc mấy Địa Tiên, tất cả đều là tin đồn giả nhà họ Bạch và nhà Hiên Viên tung ra, chỉ vì hợp tác với các thế lực lớn, ra tay với bọn họ.
Trong chốc lát bí cảnh Côn Luân trở nên sợ bóng sợ gió, những thế lực và gia tộc nhỏ hoàn toàn không biết nên tin tưởng vào ai. Thậm chí một vài vương tộc không rõ tình huống cũng không biết nên tin tưởng ai, lựa chọn quan sát.
Chỉ có những gia tộc hiểu rõ tình huống lựa chọn đứng về phía nhà họ Bạch và nhà Hiên Viên, rất ít gia tộc đứng về phía hai nhà Thanh Kiền.
Nhìn qua trận chiến này, nhà họ Bạch và nhà Hiên Viên đông người hơn.
Khoảng thời gian này, cao thủ của các gia tộc lớn đều đi đến núi Côn Khư, bọn họ cũng không hoàn toàn muốn gia nhập liên minh của nhà họ Bạch và nhà Hiên Viên, có người muốn mượn cơ hội này nổi tiếng, cũng có người vì có thể nhanh chóng biết hướng đi của các gia tộc lớn.
Dù là liên minh của nhà Hiên Viên, nhà họ Bạch hay liên minh hai nhà Thanh Kiền đều là tồn tại mà những gia tộc nhỏ bọn họ không dám dính vào, chỉ có chút động tĩnh, cả thế lực của bọn họ đều có nguy cơ sụp đổ.
Nơi cách núi Côn Khư trăm dặm.
Li Mộng tiên tử đi sau một ông lão, ông lão trông không khác gì một người già bình thường, không hề có khí thế của người tu luyện, nhưng người đi cùng không ai dám nhìn thẳng vào lão, vì lão là tông chủ Huyễn Lôi tông – Lôi Thiên Tuyệt.
“Sư tôn, lần này tin tức nhà họ Bạch và nhà Hiên Viên nói có mấy phần chân thực?”
Li Mộng tiên tử đứng sau lưng Lôi Thiên Tuyệt, cung kính hỏi.
“Là thật hay giả không quan trọng, quan trọng nhất là chúng ta muốn đứng về phía nào”, Lôi Thiên Tuyệt lắc đầu, từ tốn nói:
“Lần này khác với hai mươi năm trước, phải nghiêm túc rồi”.
Chương 1158 - Cao thủ tập hợp
“Sư tôn, nếu hai mươi năm trước đã không đánh nhau, vì sao ông chắc lần này sẽ đánh nhau?”, Li Mộng tiên tử nhỏ giọng hỏi. Trận chiến hai mươi năm trước, trong bí cảnh Côn Luân có hai mươi mấy Địa Tiên bỏ mình, thậm chí còn có cụ ông Thiên Tiên bỏ mình, cho nên vội vàng kết thúc, cũng vì các gia tộc lớn đều có Thiên Tiên tọa trấn, dù đánh lâu hơn nữa, cũng vẫn sẽ rơi vào kết cục hai bên cùng có hại.
“Vì Thanh Trích Tiên sắp xuất quan, lần này chính là cơ hội duy nhất của những gia tộc khác. Nếu đợi đến khi Thanh Trích Tiên hoàn toàn trở nên lớn mạnh, thì Thiên Tiên của các gia tộc lớn chỉ còn một con đường chết”.
Lôi Thiên Tuyệt nhìn về phía núi Côn Khư, ánh mắt nghiêm túc.
Lão và Thanh Trích Tiên là người cùng một thời, lúc ở Thần cảnh, lão đã có chút danh tiếng trong những tán tu của bí cảnh Côn Luân, khi đó lão khiêu chiến thiên tài của các thế lực lớn ở khắp nơi, dù là thiên tài của vương tộc hoàng tộc cũng có rất nhiều người thua lão, khi đó Hiên Viên Vô Địch được gọi là thiên tài đứng đầu nhà Hiên Viên cũng chỉ có thể ngang tài ngang sức với lão, mãi đến khi Thanh Trích Tiên xuất hiện, đánh bại lão chỉ bằng một chiêu kiếm.
Chiêu kiếm đó suýt khiến lão mất hết tự tin, lão phải khiêu chiến với các cao thủ nổi tiếng ở khắp nơi mới lấy lại được sự tự tin, mãi đến lúc lão đột phá Địa Tiên, gặp phải Thanh Trích Tiên lần nữa, khi đó Thanh Trích Tiên có cảnh giới xấp xỉ lão, hai người đánh nhau chừng trăm chiêu, lão bị đánh bại.
Từ sau lần đó, mỗi khi lão có đột phá sẽ đi khiêu chiến với Thanh Trích Thiên, mãi đến sau khi thăng lên đỉnh cao Địa Tiên, khiêu chiến Thanh Trích Tiên lần nữa, bị Thanh Trích Tiên đánh bị thương nặng, mãi đến bây giờ, dù lão nằm trong mười Địa Tiên mạnh nhất, nhưng lão vẫn không có tự tin đối mặt với Thanh Trích Tiên.
“Lôi Thiên Tuyệt, nếu ông không bước ra một bước đó, sao có thể biết ông không kém Thanh Trích Tiên bao nhiêu được”.
Một giọng nói già nua vang lên từ phía xa, một ông lão cưỡi một con trâu như một ngọn núi nhỏ đi đến từ trong không trung, khi con trâu này xuất hiện, Li Mộng tiên tử đứng sau Lôi Thiên Tuyệt cũng cảm thấy áp lực, sắc mặt thay đổi.
Con trâu này cũng là một dị thú cảnh giới Địa Tiên, hơn nữa còn không phải Địa Tiên bình thường, ít nhất là một con trâu Địa Tiên trung kỳ.
Mà phía sau con trâu còn có một kiếm tiên cỡi kiếm đến, lão mặc đồ trắng, dưới chân là một thanh trường kiếm cổ. Lão có vẻ ngoài ngay thẳng, hai bên tóc mai mơ hồ để lộ chút màu trắng, áo trắng bạc màu, giống như một danh sĩ Ngụy Tấn tuyệt thế xuất trần vậy. Kể cả Li Mộng tiên tử khi nhìn thấy lão cũng không nhịn được sáng mắt lên.
Nếu Lâm Ẩn ở đây, chắc chắn có thể nhận ra người đàn ông mặc áo trắng này là Liễu Bạch Y của Kiếm Môn ở thế giới thường. Nhưng Liễu Bạch Y bây giờ chín chắn hơn trước đây rất nhiều, tu vi cũng đã bước vào cảnh giới Địa Tiên.
“Độ Mệnh, đây là đệ tử ông nhận à? Không tệ đấy”.
Lôi Thiên Tuyệt chỉ nhìn Liễu Bạch Y một cái rồi dờ mắt, nhìn sang ông lão.
“Độ Mệnh!”
Người đứng sau Lôi Thiên Tuyệt đều giật mình, Độ Mệnh Kiếm Tiên có thể nói là một trong những người bí ẩn nhất trong bí cảnh Côn Luân. Lão ta xuất thân thần bí, tu vi phi thường, dù số lần ra tay không nhiều, nhưng có chiến tích là một chiêu giết chết ba cao thủ Địa Tiên, một người trong đó còn có tu vi Địa Tiên hậu kỳ.
Hơn nữa nghe đồn chiêu kiếm đó của Độ Mệnh Kiếm Tiên vẫn chưa ra hết sức, thậm chí còn có người so sánh lão ta với Thanh Trích Tiên, cho rằng nếu hai người cùng ra tay sẽ là kết cục hòa nhau.


Nhưng trước giờ hai người chưa từng ra tay lần nào, cụ thể ai mạnh ai yếu, không ai biết được.
Trong mười cao thủ Địa Tiên đứng đầu bí cảnh Côn Luân, Độ Mệnh Kiếm Tiên đứng thứ hai, thứ nhất là Thanh Trích Tiên.
Rất nhiều người cho rằng nếu không phải vì số lần Độ Mệnh Kiếm Tiên ra tay quá ít thì chưa chắc đã đứng sau Thanh Trích Tiên, hơn nữa Độ Mệnh Kiếm Tiên còn được gọi là đệ nhất kiếm tiên chỉ sau Thu Thủy Kiếm Tiên.
“Liễu Bạch Y xin chào tiền bối”.
Liễu Bạch Y đáp xuống đất, chắp tay nói với Lôi Thiên Tuyệt.
“Ừm!”
Lôi Thiên Tuyệt chỉ gật đầu coi như đáp lễ. Lão từ tốn nói: “Câu học kiếm pháp Độ Mệnh, có thể sống đến bây giờ cũng không dễ dàng”.
“Đúng thế thật”.
Liễu Bạch Y cười khổ một tiếng, vốn cứ tưởng có thể bái một cao thủ làm thầy là chuyện may mắn, nhưng không ngờ công pháp tu luyện lại khó khăn đến thế, dù Cửu Chuyển Kiếm Kinh lão tu luyện có sức mạnh đáng sợ, thăng cấp rất nhanh, nhưng mỗi lần lão đột phá đều là cửu tử nhất sinh mới lên được cảnh giới Địa Tiên.
“Tu hành vốn là chuyện nghịch thiên, nào có dễ dàng như vậy!”
“Độ Mệnh cười nhạt: “Lôi Thiên Tuyệt, ông đợi tôi ở đây là có chuyện gì?”
“Chuyến đi này rất nguy hiểm, tôi mời ông và Kim Toán Bàn cùng tiến cùng lùi”, Lôi Thiên Tuyệt lạnh nhạt nói, rõ ràng lần này lão cũng không cho rằng mình có thể sống sót qua trận bão táp này, cho nên mới tìm kiếm bạn hợp tác.
“Thực lực của Kim Toán Bàn cũng không tệ, nhưng ông ta bụng đầy mưu kế, nói không chừng sẽ bị ông ta bán đứng bất cứ lúc nào, tôi có thể yên tâm được sao?”
Độ Mệnh Kiếm Tiên hơi nhíu mày nói.
“Độ Mệnh, tôi làm ăn trước giờ đều không dối trên lừa dưới, chúng ta hợp tác nhiều lần như vậy, đã lừa gạt ông bao giờ chứ?”
Một người đàn ông trung niên mập mạp mặc đồ như viên ngoại bay nhanh tới từ phía xa, tươi cười nói.
Kim Toán Bàn!
Đại chưởng quỹ của lầu Kim Ngọc, đứng hàng thứ sáu trong bảng Địa Tiên, sau Lôi Thiên Tuyệt, nếu nói đến tiền bạc, tiền của tộc trưởng của vương tộc có thể sử dụng cũng không nhiều bằng Kim Toán bàn.


Mà lầu Kim ngọc có thể phát triển đến mức này trong mấy trăm năm ngắn ngủi cũng là nhờ hai ông chủ lớn, ông chủ trước cũng là cao thủ đỉnh cao Địa Tiên, sau khi nhận chức ông chủ, Kim Toán Bàn càng thể hiện ra tu vi đỉnh cao Địa Tiên vượt xa bình thường, những người có ý đồ với lầu Kim Ngọc cũng bị Kim Toán Bàn xử lý nhanh gọn, đừng thấy ông ta trông hiền hòa, nhưng đối mặt với kẻ thù thì không hề mềm lòng.
“Lúc trước lừa tôi không có đồ tốt, lần này thì muốn kiếm ăn giữa mấy gia tộc kia, nếu những gia tộc kia hứa sẽ cho ông đồ tốt, cược bằng ông thì ông có thể từ chối không?”, Độ Mệnh Kiếm Tiên khinh thường nói, rõ ràng hai người đã qua lại rất nhiều lần, lão ta hiểu rất rõ tính cách của Kim Toán Bàn.
“Ha ha, vậy phải xem thứ bọn họ cho có đáng để tôi bán mạng cho bọn họ không nữa”, Kim Toán Bàn cười khẽ, nói thẳng.
“Tạm thời không nói đến chuyện này, một Kim Toán Bàn ông vẫn chưa đủ để bọn họ tốn sức kéo về, bây giờ chúng ta phải chọn phe, các ông định chọn bên nào? Nếu trận chiến này thật sự diễn ra, dù có trốn xuống thế giới thường cũng không tránh được”, Lôi Thiên Tuyệt lạnh nhạt nói.
“Một khi trận chiến này bắt đầu chắc chắn sẽ bao phủ cả bí cảnh Côn Luân, hơn nữa nếu Thanh Trích Tiên thật sự đột phá Thiên Tiên, thì chắc mấy ông già của những gia tộc kia cũng không ngăn cản được”.
“Cho nên ông muốn đứng về phía hai nhà Thanh Kiền ư?”, Độ Mệnh Kiếm Tiên ngạc nhiên hỏi.
“Có lẽ đây là lúc tôi hiểu rõ Thanh Trích Tiên, sau khi Thanh Trích Tiên xuất quan, tôi sẽ khiêu chiến lão ta một lần!”, Lôi Thiên Tuyệt tiến lên một bước, khí thế tản ra trên người.
Người xung quanh bị khí thế chợt xuất hiện này làm cho khó thở.
Ngay cả sắc mặt của Độ Mệnh Kiếm Tiên và Kim Toán Bàn cũng trở nên nặng nề, im lặng một lúc, Độ Mệnh Kiếm Tiên mới nói:
“Nếu ông có kỳ vật trên người, cho ông một trăm năm chắc hẳn có thể bước vào cảnh giợi Thiên Tiên, đáng tiếc, nếu ông đấu với Thanh Trích Tiên một trận thì ông chết chắc!
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Review Chàng Rể Cực Phẩm
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom