• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (212 Viewers)

  • Chương 703-710

Chương 703:

Bữa tiệc mừng thọ của lão thái
quân chính thức bắt đâu, khách mời
lân lượt vào đúng chỗ ngôi.

Lão thái quân ngôi trong một
căn phòng riêng biệt, trông thật cao
quý mà thần bí.

Những vị khách quý trong hội
trường đều có chỗ ngôi riêng của
mình.



Thư mời của Trịnh Tuyết Dương
cũng không thể ngồi vào phía trước
mà là ngôi ở giữa phía sau.

Bùi Nguyên Minh cũng không
quan tâm, cứ ngồi xuống một chỗ
với Trịnh Tuyết Dương.

Về phần Nạp Nhược Lan, Vân
Thanh Chí và những người khác thì
ngồi ở vị trí phía trước.

Còn vị trí đầu thì dành cho các
ông lớn.



Các khách mời đến dự tiệc sinh

nhật của lão thái quân đến từ mọi
tâng lớp trong xã hội.

Có những người thuộc giới
quan chức cấp cao, quân đội và
doanh nhân, mỗi người đều có lai
lịch không hề đơn giản chút nào.

Từ đó có thể thấy mối liên hệ và
ảnh hưởng của những người trong
nhà họ Bùi đáng sợ như thế nào.

Cái danh hiệu dòng họ đứng
đầu Đà Nẵng cũng không phải là nói
suông đâu.



24-6.png
transparent.gif









25-7.png
transparent.gif


26-7.png
transparent.gif


27-6.png
transparent.gif


28-4.png
transparent.gif


29-3.png
transparent.gif









29_1-1.png
transparent.gif


29_2.png
transparent.gif


29_3.png
transparent.gif



Chương 704:

Khi những nhân vật lớn này lần
lượt tiến vào hội trường theo thứ tự,
các ghế phía trước đã gần như kín
chỗ.

Nhưng ở giữa vẫn còn một chỗ
trống.

Mọi người đều biết trong những
hoạt động như thế này trước đây,
chỉ có một người có thể ngồi ở vị trí



đó.

Đó là thế tử của nhà họ Bùi
trong truyên thuyết!

Nhưng hôm nay đã khác rồi.

Hôm nay, vị trí đó nên dành cho
người đứng đầu tứ đại chiến thân
trong quân đội Đà Nẵng.



Tại Đà Nẵng, người có thể sánh
vai với những nhân vật hàng đầu chỉ
có thể là tư lệnh Đường Nhân Đôi

Tuy Đường Nhân Đồ chỉ là tư
lệnh nhưng thực tế uy quyền của

ông ta vượt xa sức tưởng tượng.

Bùi Nguyên Giáp nhìn vào sự
mong đợi của mọi người, lúc này
mới mỉm cười và hô lên.

“Mọi người, chúng ta hãy chào
đón người này bằng một tràng pháo
tay nông nhiệt nhất, chính là người
đứng đầu trong tứ đại chiến thần
thành phố Đà Nẵng chúng ta. Tư
lệnh Đường Đao Doanh, Đường
Nhân Đồ!”

“Báp báp báp báp!”



34-2.png
transparent.gif


35-7.png
transparent.gif









36-8.png
transparent.gif


37-8.png
transparent.gif


38-5.png
transparent.gif


39-4.png
transparent.gif


39_1-1.png
transparent.gif


39_2.png
transparent.gif


39_3.png
transparent.gif



Chương 705:

Trong tiếng hoan hô của mọi
người, Quách Dương Trạch bước
đến trước Đường Nhân Đồ, hai tay
cầm hộp quà dâng lên, vẻ mặt kinh
SỢ.

Bùi Nguyên Giáp giới thiệu:
“Món quà tặng cho nhà tư lệnh Đồ
là một chiếc đồng hồ thể thao Patek
Philippe cổ phiên bản giới hạn”

“Chiếc đồng hồ này đã có lịch
sử gần trăm năm và chỉ có một
chiếc duy nhất trên thể giới. Nó là
vô giái”



“Trong quan điểm của người
nhà họ Bùi, chỉ có loại đồ này mới
có thể phù hợp với thân phận của tư
lệnh Đồ mà thôi!”

“Xin tư lệnh Đồ đừng hiểu lầm!”

“Tất cả những ai đến dự tiệc
sinh nhật tối nay đều phần quà
riêng được chuẩn bị phù hợp”

“Đây là quy tắc của Đà Nẵng,
quy tắc của nhà họ Bùi và cũng là
mục đích của buổi sinh nhật lần thứ
một trăm này!”



“Chuyện này không liên quan gì
đến chuyện nào khác cảI”

“Tôi có thể cam đoan với anh,
nếu anh chấp nhận thứ này thì bên
ngoài tuyệt đối không có bất kì tin
đồn nào, anh cứ coi như đây là một
món quà kỉ niệm là được rồi.”

Rõ ràng, ai cũng nhìn rõ thấy
nhà họ Bùi đối với Đường Nhân Đồ

hết sức thành tâm.

Bất kể Đà Nẵng có tục lệ tiêu
tán của cải hay không, có những lời
này của Bùi Nguyên Giáp, cho dù
Đường Nhân Đồ nhận món quà hào
phóng này thì bên ngoài cũng sẽ
không có một chút tin tức lộn xôn!

“Mở!"

Lúc này, theo lệnh của Bùi
Nguyên Giáp, mọi người nhìn thấy
Quách Dương Trạch mở hộp quà ra.
Trước mặt mọi người xuất hiện một
chiếc đồng hồ.

Chiếc đồng hồ này trông rất
bình thường thậm chí là hơi cũ
nhưng tất cả hương vị của năm
tháng trên đó đã giải thích được giá
trị cao của đồ vật này.

Đồ cổ không phân biệt bằng
cách cái nào tinh xảo cái đó đáng
tiền hay có nạm kim cương, vàng
mới có giá trị.

Ngược lại cái đồng hồ được sản
xuất giới hạn cực kì ít số lượng mới
mang đầy đủ giá trị.




Và chiếc Patek Philippe cổ này



46-7.png
transparent.gif


47-6.png
transparent.gif


48-3.png
transparent.gif


49-3.png
transparent.gif


49_1-1.png
transparent.gif









49_2.png

Chương 706:

Đối với Bùi Nguyên Giáp, việc
con trai ruột của mình được những
nhân vật lớn như Đường Nhân Đồ
coi trọng là một điêu đáng mừng.

Có thể để con trai mình đảm
nhận chức trưởng gia trong tương
lai.

Nhưng đối với Bùi Văn Kiên, đây
không phải là tin tốt.



Theo anh ta thấy, Đường Nhân
Đồ là muốn thông qua giao thiệp với
Bùi Nguyên Giáp để mời đến quý
nhân.

Lúc này, Đường Nhân Đồ đặc
biệt chỉ đích danh Bùi Hạo Nhiên,
điều này có ám chỉ điều gì không?

Tuy nhiên, những suy nghĩ này
chỉ chợt lóe lên trong đầu Bùi
Nguyên Giáp và Bùi Văn Kiên, trái
tim của những người còn lại bây giờ
như đang điên cuồng vui mừng
hơn.

Khi Đường Nhân Đồ nói như vậy,
cho dù ông ta ủng hộ ai trong dòng
họ nhà họ Bùi thì không thể nghi
ngờ là ông ta chắc chắn sẽ ủng hộ
dòng họ họ Bùi.



Mà những người dưới khán đài,
họ cũng không quan tâm đến cuộc
tranh giành quyền lực của nhà họ
Bùi.

Theo họ thấy thì nhà họ Bùi lúc
này chỉ đang khoe mẽ.

Khoe khoang tứ kiệt của họ thế
mà được tư lệnh Đồ nhận biết!

Chuyện này quá là kinh động!

Tuy nhiên, sau khi Bùi Nguyên
Giáp bình tĩnh lại một chút, ông ta
không nhịn được liếc về phía Bùi
Nguyên Minh đang ở dưới, trong
mắt ông ta có một tia hận ý không
thể che giấu.

Lúc đầu, ông ta nghĩ rằng Bùi
Nguyên Minh làm Bùi Hạo Nhiên mê
mang đó là một điều tốt.

Nhưng bây giờ có vẻ như Bùi
Nguyên Minh, một thứ rác rưởi vô
nghĩa thực sự đã phá hỏng cơ hội

của Bùi Hạo Nhiên.

Nếu Bùi Hạo Nhiên không bị
thương và có thể tham dự sinh nhật
hôm nay thì anh ta có thể trực tiếp
giao lưu với tư lệnh Đường Đồ Nhân.

Và sau đó tiếp quản hoàn toàn
các quan hệ mà ông ta đã tích lũy
trong nhiều năm.

Thậm chí thừa cơ trực tiếp đem
Bùi Văn Kiên giãm dưới lòng bàn
chân, nắm giữ đại quyên lực nhà họ
Bùi cũng không phải không có khả
năng.






56-5.png
transparent.gif


57-5.png
transparent.gif


58-2.png
transparent.gif


59-2.png
transparent.gif


59_1-1.png
transparent.gif


59_2.png
transparent.gif


59_3.png
transparent.gif



Chương 707:

Ngay sau đó, khi có Bùi Nguyên
Giáp và Bùi Văn Kiên đi cùng,
Đường Nhân Đồ đi đến nơi đặc biệt
còn lưu lại chính giữa.

Bùi Nguyên Giáp cười cười nói:
“Đường thống lĩnh! Đây là chỗ ngôi
đặc biệt dành cho ông, ngoại trừ
ông ra, không có bất kỳ ai dám ngôi
lên đó.”

“Mời Đường thống lĩnh!” Đà
Nẵng nhị bá thủ Khổng Văn Khưu
cũng bắt tay làm thành động tác
mời, âm thâm mỉm cười.



Đối với ông ta mà nói, duy trì
mối quan hệ qua lại tốt đẹp với
Đường Nhân Đồ, cũng là điều cần
thiết.

Nhưng mà Đường Nhân Đồ vừa
nghe thấy lời này, lại không có trả
lời, chỉ hơi khe khẽ nhíu mày.

Ông ta lúc này vẫn chưa có ngồi
xuống, cũng không có động tác gì

khác, chỉ là đứng im nhìn chăm
chằm chỗ ngồi trước mặt, ánh mắt
biến hóa khó lường.



Lúc này, mọi người đều có chút
hoảng hốt.

Đặc biệt là người gia tộc nhà họ
Bùi, đều có phần khó hiểu không
biết chuyện gì đang diễn ra.

Nhân vật lớn như thế này, ngay
cả người nhà gia tộc nhà họ Bùi
cũng phải đối đãi thận trọng.

Vì vậy nên dù chỉ là một cái nhíu

mày, cũng đủ làm họ suy đoán cả
nửa ngày trời.

Giờ phút này, trong lòng một vài
người của gia tộc nhà họ Bùi lại có
chút cảm thán.

Nếu như là ba năm trước, khi
người đó còn nắm quyền thế, gia
tộc Bùi Thị hưng thịnh như mặt trời
ban trưa, làm gì có chuyện phải
cong lưng cúi người như vậy?

Cho dù là những nhân vật lớn
tới từ Yến Kinh, Kim Lăng, Tô Hàng,
Thủ Đô , Cảng Thành, Đổ Thành,

cũng không đến mức phải như vậy?

Nhưng mà, những suy nghĩ này
rất mau chóng liên biến mất khỏi
tâm trí mấy người nhà gia tộc nhà
họ Bùi.

Ngày hôm nay rất quan trọng,
bởi vì gia tộc nhà họ Bùi có thể trở
lại vị trí như ba năm trước được hay
không, trở thành trân nhà thật sự tại
Đà Nẵng, để không một ai dám
thèm khát vị trí này nữa.




Cái này gọi là quan tâm quá ắt
sẽ lo lắng.



66-5.png
transparent.gif


67-5.png
transparent.gif


68-3.png
transparent.gif


69-2.png
transparent.gif


69_1-1.png
transparent.gif









69_2.png
transparent.gif


69_3.png

Chương 708:

Đường Nhân Đồ cười cười nói:
“Người duy nhất ở đây có thể ngồi
lên vị trí này, quả thật không phải
tôi...?”

“Vậy là có người khác có thể
ngồi lên sao?”

“Rốt cuộc là người nào, mong
Đường thống lĩnh nói rõ!” Bùi
Nguyên Giáp mở miệng nói.



“Hừm, nếu người đó không tự
mình đứng lên, tôi cũng không dám
nói ra tên của người đó.”

Đường Nhân Đồ tỏ vẻ bí hiểm ra
mặt.

“Hơn nữa, bây giờ người đó đã
có mặt tại đây, tôi đã nhìn thấy
người đó rồi!”

“Cái gì?! Ở đây còn có người có
địa vị cao hơn cả Đường thống lĩnh?”
“Điều quan trọng nhất là, với



thân phận của Đường thống lĩnh,

mà còn không dám nói ra người đó
rốt cuộc là ai?”

Nhất thời, hiện trường trở nên
hỗn loạn, ngay cả bà cụ Trịnh ngôi
trong ghế lô cũng không nhịn được
mà nhìn qua khe hở cửa sổ quan sát
cảnh tượng bên ngoài.

Bà ta cũng muốn biết, rốt cuộc
là nhân vật tầm cỡ mức nào xuất
hiện tại Dương Thành.

Chắc không phải là vị khách quý
nào đó từ Yến Kinh đến chứ?

“Đường thống lĩnh, tôi mạn
phép hỏi một câu tùy tiện, người đó
có thân phận như thế nào?”

Bên trong ghế lô, bà cụ Trịnh
mở miệng hỏi, giọng điệu già cỗi,
nhưng lại trực tiếp trấn áp tất cả
mọi người tại hiện trường.

Bà cụ gia tộc nhà họ Bùi, trấn
thủ gia tộc nhà họ Bùi mấy chục
năm rồi, nay đã gần trăm tuổi.

Người như bà ta đã chứng kiến
quá nhiều thăng trầm, bản thân
mình đã là một trang sử sống động.

Trước mặt bà cụ Trịnh, ngay cả
Đường Nhân Đồ cũng không dám
làm càn, lúc này ông ta đang xoay
vê hướng kia cong lưng cung kính
nói: “Thưa bà cụ Trịnh, người này
chính là thần thoại trong quân đội,
là một truyền thuyết sống!”

“Cái gì?”




“Thần thoại trong quân đội?”
“Chẳng lẽ là người đã tạo ra
truyền thuyết Đường Đao Doanh đó sao?”



76-5.png
transparent.gif


77-5.png
transparent.gif


78-2.png
transparent.gif









79-2.png
transparent.gif


79_1-1.png
transparent.gif


79_2-1.png
transparent.gif


79_3.png

Chương 709:

Chẳng mấy chốc, người đứng
trong từng hàng đều theo phản xạ
đứng dậy, bọn họ đều hy vọng rằng
người mà Đường Nhân Đồ hướng
đến là người mà mình quen biết.

Ngay cả Nạp Nhã Lan và Vân
Thanh Chí cũng không phải ngoại
lệ, lúc này đang căng não ra để nhìn
xem rốt cuộc là ai!

Tất cả mọi người ở hiện trường
đều kích động, đặc biệt là khi
Đường Nhân Đồ đã đi lướt qua
những hàng ở giữa, người đứng
phía sau càng thêm phấn khích.



Toàn hiện trượng chỉ có mỗi
mình Bùi Nguyên Minh vẫn thờ ơ
lãnh đạm, vững như núi thái sơn,
bất động không phản ứng.

Trịnh Khánh Vân nhìn thấy cảnh
tượng này, không nhịn được mở
miệng trêu chọc: “Anh rể, người
Đường thống lĩnh nói chắc không

phải là anh chứ nhỉ”

Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng
đáp: “Ừm, em đoán đúng rồi”



Nhưng mà Trịnh Khánh Vân chỉ
cười hi hi ha ha, cứ nghĩ anh rể mình
chỉ đang nói đùa mà thôi.

Chẳng mấy chốc, nhóm người
đã đi đến vị trí hàng phía sau.

Những người đứng đằng sau
hoàn toàn kích động, tất cả mọi
người đều đứng lên.

Sắc mặt của người nhà gia tộc

nhà họ Bùi đều khẩn trương lo lắng.

Thân thoại trong quân đội mà
lại bị sắp xếp vị trí ở hàng cuối cùng?

Nếu chuyện này bị truyền ra
ngoài, thì rắc rối to rồi.

Nói không chừng gia tộc nhà họ
Bùi sẽ có thêm cái danh xưng
không tôn trọng bề trên.

Sau đó, nhóm người nhanh
chóng đi đến một vị trí rất khuất
mắt.

Bùi Nguyên Giáp liếc mắt nhìn

sang, nhưng lại không nhìn thấy
người trung niên nào có vẻ có chút
khí phách như tưởng tượng!

Tất nhiên, Bùi Nguyên Minh
đang ở đây, nhưng ông ta hoàn toàn
không cho rằng Bùi Nguyên Minh là
nhân vật to tát gì cả.

Nếu như thật sự là anh, anh đã
sớm đoạt lại gia tộc nhà họ Bùi rồi,
sao có thể còn ngồi đây?




Hai người Bùi Văn Kiên là Bùi
Sâm La cũng khẽ chau mày, bọn họ
thật sự không nhìn ra được, rốt



86-5.png
transparent.gif


87-5.png
transparent.gif


88-3.png
transparent.gif


89-2.png
transparent.gif


89_1-1.png
transparent.gif









89_2.png
transparent.gif


89_3.png
transparent.gif


89_4.png

Chương 710:

Lẽ nào, thật sự là anh rể sao!?

Thời khắc này, trong lòng Trịnh
Khánh Vân tràn đầy kinh ngạc, cũng
không tài nào tin nổi.

Trong tích tắc, ánh mắt của tất
cả mọi người tụ lại, lần lượt quét
qua đây.



Hai người Bùi Nguyên Minh và

Trịnh Khánh Vân trở thành tâm điểm
duy nhất của tất cả mọi người!

Nhưng mà Trịnh Khánh Vân lúc
này lại cảm thấy căng thẳng muốn
chết!

Cô ta cảm thấy không hô hấp
bình thường được.



Vào lúc này, thời gian như thể
dừng lại, còn không gian đều bị
đóng băng.

Tất cả ý thức đều biến mất, đại
não hoàn toàn trống rỗng.

Trịnh Khánh Vân lúc này cảm
thấy toàn thân đều đang run lên, cô
ta rất muốn mở miệng hỏi lại Bùi
Nguyên Minh lân nữa, nhưng lại
không có sức lực để mở miệng.

Người đàn ông này thật quá bí
ẩn!

'Cộp cộp cộp...

Đúng lúc này, Đường Nhân Đồ
đột nhiên bước tới, giày da quân
dụng phát ra âm thanh nhịp nhàng
trên mặt thảm.

Lúc này, nó hệt như một nhát
búa đập vào lồng ngực của mọi
người.

Nhìn thấy người đàn ông và
người phụ nữ duy nhất ngồi lại hàng
cuối cùng này, tất cả mọi người đều
nhận thức ra một khả năng!

Một cô gái, hơn nữa rõ ràng là
một học sinh trung học, vậy thì cô
ấy không thể là người mà Đường
Nhân Đồ nhắc tới được.

Vậy thì chỉ còn Bùi Nguyên Minh
mà thôi!

Anh chính là người mà Đường
Nhân Đồ nhắc tới!

Đám người Bùi Nguyên Giáp
cùng đi theo đằng sau Đường Nhân
Đồ, chỉ trong nháy mắt đầu óc đều
bị đông cứng, qua hồi lâu cũng
không có phản ứng kịp gì khác.

Mỗi một người đều như một cái
xác biết đi, chỉ biết ngây ngốc đứng
đó mà thôi.




Không biết nên phản ứng như
thế nào!



96-5.png
transparent.gif


97-4.png
transparent.gif


98-2.png
transparent.gif


99-2.png
transparent.gif


99_1-1.png
transparent.gif


99_2.png
transparent.gif









99_3.png
transparent.gif


99_4.png
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom