• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (69 Viewers)

  • Chương 3156-3165


Chương 3156
Vì không làm theo lời của Bùi Nguyên Minh, thả Thanh Linh và Trịnh Tuyết Dương ra sớm, Hùng Tiến Đạt lúc này thực sự là khóc không ra nước mắt.
Mày hại chú mày rồi! “Hùng Tiến Đạt, ông có bị điếc không?”
“Hay là ông muốn tỏ vẻ phó sở cảnh sát Vũ Thành ở đây với tôi đây?”
Bùi Nguyễn Minh khoanh tay đi về phía trước, nhìn chằm chằm Hùng Tiến Đạt với vẻ giễu cợt: “Tôi hỏi ông đấy?”
“Ông có ý kiến à?”
Hùng Tiến Đạt rùng mình nói: “Không dám, không dám!”
Ông ta đâu mà dám có!
Ông biết rõ, Bùi Nguyễn Minh hổ báo như thế nào.
Mặc dù ông là phó Sở cảnh sát Vũ Thành, rất uy quyền. Nhưng trải qua chuyện sáng nay, ông cũng biết thân phận của Bùi Nguyễn Minh rồi.
Trừ khi là có người nhà họ Long ra mặt, còn không thì Hùng Tiến Đạt thực sự không đủ có cửa với Bùi Nguyên Minh.
Chưa kể đến việc đến cả cậu chủ Long Thương Húc, tên họ Bùi cũng không coi ra gì mà.
Ông thì lấy gì dám đi kiếm chuyện chứ?
Không dám?
Chỉ nghe thấy hai chữ đó thôi, không ít người cảm thấy như sét đánh ngang tai vậy, tất cả đều choáng váng, lộ ra khuôn mặt ngơ ngác.
Đây là người nào của Hùng Tiến Đạt?
Một người như vậy lại nói chữ “không dám” với Bùi Nguyên Minh?
Cảnh tượng này có phải là thật không đấy?
Vị phó Sở Cảnh sát Vũ Thành vừa nãy uy phong lầm liệt vừa nãy sao giờ đột nhiên trở nên cúm rúm như thế?
Không thể tưởng tượng được! Thật không thể tưởng tượng nổi
Nhiều cô gái thậm chí còn tự nhéo má, sao có thể xảy ra chuyện như vậy được?
Bùi Nguyễn Minh tiếp tục lãnh đạm nói: “Tôi bảo ông thả người ra trong vòng một tiếng, ông lại chạy tới đây ra oai”
“Có vẻ ông coi lời tôi nói như gió bên tại nhỉ.
“Nếu như vậy thì tôi sẽ cho hợp đồng đó thành hiện thực vậy.
“Quỳ xuống!”
Bùi Nguyễn Minh vẻ mặt lãnh đạm, lạnh lùng nói.
Anh không hề nề mặt Hùng Tiến Đạt chút nào.
Ông ta không những xem lời anh nói như gió ngoài tai, mà còn đi làm tay sai của kẻ khác, một lòng có ý đối kháng với anh mà
Làm thế nào mà anh lại nể mặt ông ta chứ?
Và khi câu nói này được nói ra, tất cả mọi người đều sững sờ.
Chính lúc mọi người chuẩn bị mở miệng chế giễu sự kiêu ngạo của Bùi Nguyên Minh, chuyện như vậy làm sao có thể như vậy…
Ngay sau đó, thì họ nhìn thấy mắt của Hùng Tiến Đạt giật nhẹ, đầu gối mềm nhũn.
Qua một thời gian thì cuối cùng cũng vang lên một tiếng quỳ “bạch” xuống đất.
Không chỉ là Hùng Nguyên Hóa.
Lúc này, tất cả mọi người tại hiện trường đều choáng váng mặt mày, cảm thấy những gì họ nhìn thấy hoàn toàn không phải là thực tế.
Quỳ xuống?
Phó một sở cảnh sát, một con hổ mang chúa ở đây, chỉ vì một lời nói của Bùi Nguyên Minh mà trực tiếp quỳ xuống?
Làm thế nào có thể có chuyện này chứ?
Gần hai trăm người có mặt tại hiện trường, ai nấy đều tỏ vẻ bối rối, không thể tin vào những gì họ chứng kiến
Còn Sở Tuấn Hiện lại vui mừng.
Cậu Bùi đúng là ghê gớm mà
Hùng Tiến Đạt trước mắt đây, 80% là vừa nãy đã bị cậu Bùi giải quyết rồi.
Bây giờ vẫn còn ám ảnh tâm lý với cậu Bùi.
Một câu nói thôi mà đã quỳ xuống rồi!
Không có chút do dự nào cả! “Quỳ thẳng vào.”
Bùi Nguyễn Minh lạnh lùng nói.
Hùng Tiến Đạt run rẩy quỳ thẳng người lên.
“Bop!”
Bùi Nguyên Minh tát vào người Hùng Tiến Đạt một cái tát, tát đến nổi người ông ta lung lay.
“Để các người thả người trong vòng một giờ, xem lời tôi nói như gió ngoài tại à?”
Hùng Tiến Đạt cúi đầu xuống, không dám nói gì cả.
“Bốp!”
Bùi Nguyên Minh tát trái tay một cái nữa.
“Đến hỗ trợ cháu trai ông để lấy vẻ lại à?”
“Bốp!”
“Bản chất bắt nạt người khác không bỏ được sao?” Hùng Tiến Đạt cúi đầu, không những không động đậy, mà càng không dám mở miệng.
“Bốp!”
Bùi Nguyễn Minh lại cho một bạt tai.
“Bài học tôi dạy ông buổi sáng là chưa đủ sao, hay là ông nghĩ rằng thế dựa của ông vẫn rất kiên cố đấy?”
Chương 3157

Hùng Tiến Đạt rõ ràng là không dám cất tiếng.

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng tát vào mặt của ông ta, khiển trách: “Lần sau, cho tôi gặp ông ức hiếp người khác nữa, với còn đụng chạm tới tối, thì ông cứ ở đó mà chờ chết nhé!”

“Hiểu rồi! Hiểu rồi!”.

Hùng Tiến Đạt lúc này cuối cùng tái nhợt người lia lịa gật đầu, cung kính như một đứa nhóc vậy.

Cả không gian im lặng một cách lạ thường, tất cả mọi người đều cứng đờ người, họ không thể nào tin. được viễn cảnh này lại xảy ra trước mắt của họ.

Hùng Nguyên Hóa cũng ngơ ngác cả ra, tinh thần có chút hoang mang.

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt liếc hắn một cái, lạnh lùng nói: “Tôi nói rồi, cho dù chú hai của cậu có tới đi chăng nữa, cậu cũng không lấy lại sĩ diện cho cậu được đâu.”

“Cậu hỏi chú hai cậu xem, bây giờ ông ta dám hé hé gì nữa không?” Hùng Nguyên Hóa bây giờ , hắn bây giờ chỉ muốn tìm lỗ chui thôi.

Đường đường là một nhân vật lớn của nhà họ Hùng, phó sở cảnh sát Vũ Thành, hiện đang quỳ xuống trước mặt Bùi Nguyên Minh và bị ăn tát.

Ông ta còn dám nói gì nữa?

Lần này đúng là mất mặt kiểm lỗ chui thật rồi.

Bùi Nguyên Minh lấy khăn giấy ra lau tay, sau đó nhìn Hùng Tiến Đạt với vẻ mặt lãnh đạm: “Chuyện thả người, tôi biết ông có khó khăn của ông, cho nên tôi không tính toán với ông.”

“Nhưng vụ cháu trai của ông bắt nạt tôi, còn quấy rối em vợ của tôi nữa, đòi em vợ của tôi ngủ với hắn nữa”

“Chuyện này ông định giải quyết như thế nào?”

Mẹ kiếp!

Ngay cả em vợ của người này cũng dám quấy rối! Giờ phút này, Hùng Tiến Đạt chỉ cảm thấy đầu ông ta như muốn nổ tung ra vậy. Hùng Nguyên Hóa lần này đặt chân vào tấm sắt rồi. Tự mình tìm chỗ chết thì thôi đi, còn kéo theo ông ta chết chung nữa.

Thằng khốn này ngay cả các bộ lão của nhà họ Long còn không nể mặt, huống chi là mặt của nhà Họ Hùng này?

Điều quan trọng nhất là mình phải biết chịu kiên nhẫn chờ cơ hội báo thù… Nghĩ đến đây, Hùng Tiến Đạt nảy ra một ý, sau đó hét lên: “Hùng Nguyên Hóa, cút qua đây ngay lập tức!”

“Xin lỗi cậu Bùi mau lên!”

Nghe được những lời này, không ít cô gái chân dài kiêu ngạo đều che miệng lại, vẻ mặt ngơ ngác, có chút không tin vào tai mình.

Hùng Tiến Đạt, phó sở cảnh sát, lúc này rụt rè như một con cún vậy. Cú sốc do cảnh tượng này mang lại có thể nói là không gì so sánh được cả.

Hùng Nguyên Hóa vừa rồi đúng là kiêu ngạo và ngang tàng thật, nhưng dù kiêu ngạo và ngang tàng đến. đầu đi nữa cũng không là gì so với khí chất lạnh lùng của Bùi Nguyên Minh lúc này đây.

Điều quan trọng nhất là Hùng Tiến Đạt đã được Hùng Nguyên Hóa kêu gọi đến lấy lại sĩ diện cho gã ta.

Ông ta chính là một trong những con át chủ bài của gã ta.

Nhưng con át chủ bài này của gã ta lại bắt hắn quỳ xuống xin lỗi.

Nhục quá!

Thật sự rất nhục mặt!

Chỉ là nhiều người không hiểu, một tên từ bên ngoài đến đây, cho dù là rồng qua sông, thì lại mạnh được đến đâu?

Chẳng qua là giẫm đạp những tên nhà giàu bình thường thì không nói, ngay cả người như Hùng Tiến Đạt cũng có thể giẫm lên được sao?

Thật là buồn cười quá đi!

Đó là do địa vị của người này quá cao, hay vì đám nhà bọn khoe khoang như bọn họ chẳng biết sự đời bao nhiêu đây?

Lúc này, khuôn mặt của Hùng Nguyên Hóa trắng bệch, gã ta tự động đi về phía trước, nói nhỏ: “Chú hai, nó chỉ là một tên dân quê thôi mà, chúng ta là họ hàng của nhà họ Long, chúng ta cần gì sợ nó, chúng ta.”

“Bốp!” Hùng Tiến Đạt không nói nhiều, trực tiếp tát Hùng Nguyên Hóa ngã xuống đất.

“Ai cho phép mày đi kiếm chuyện với cậu Bùi thế?”.

“Bốp!”.

“Ai cho phép mày ở trước mặt cậu Bùi khoe khoang thế!”

“Bốp!”

“Gia quy của nhà họ Hùng chúng ta bộ mày đã quên hết rồi sao?”

“Bốp!”

“Cải bản tính thích đi hiếp đáp người khác không thể bỏ được sao?” Từng bạt tại bay đến vào mặt Hùng Nguyên Hóa làm cho hắn choáng váng, mặt đầy máu. Lúc này, hắn che mặt gầm lên: “Chú hai, tại sao chú lại đánh cháu?”

“Chú nên đánh chết tên Bùi Nguyên Minh, cái tên người ngoài thành này chứ!”
Chương 3158

Lúc này, trong lòng của Hùng Nguyên Hóa chứa đầy căm phẫn và không can tâm. Chú hai của hắn là phó Sở cảnh sát Vũ Thành mà!

Với chức vị to lớn như vậy, tại sao lại phải sợ một kẻ như Bùi Nguyên Minh chứ? Càng không nói đến là sau lưng những người này còn có Long Thương Húc tựa lưng cho nữa.

Dù Bùi Nguyên Minh có chút năng lực thì sao?

Cũng đâu cần tới nỗi phải tát mình để dỗ ngọt nó vậy chứ!

Bộ nhà họ Hùng không sợ mất mặt sao? Chuyện này một khi mà bị truyền ra ngoài! Sau này nhà Hùng sao còn có thể làm ăn trong cái xã hội này nữa?

Hơn nữa, người mà chú hại của hắn sợ, Hùng Nguyên Hóa hắn chưa chắc đã phải sợ theo đầu!

Dù sao vừa nãy hắn vì muốn sự việc được suôn sẻ hơn, nên đã mời cao thủ của nhà họ Long đến hỗ trợ hån.

“Còn cứng miệng à?”

Lúc này, Hùng Tiến Đạt bị thằng cháu Hùng Nguyên Hóa tức đến nỗi muốn tăng song máu, ông ta quỳ trên đất, lại cho thêm một cái bạt tai qua đó.

“Quỳ xuống!”

“Xin lỗi cậu Bùi mau!”

Hùng Nguyên Hóa loạng choạng, che mặt nói: “Tôi sẽ không quỳ đâu!”

“Bốp!”

Hùng Tiến Đạt lại tát một cái: “Mày còn không biết nhận lỗi à?”

“Bốp!”

“Ở trước mặt chú mày mà mày dám xưng tôi à”

“Bốp!”

“Tao không dạy được mày nữa à?”

“Bốp!”

“Hùng Nguyên Hóa mày mọc đủ lông rồi chứ gì?”

Hùng Tiến Đạt không ngừng chớp mắt khi tát Hùng Nguyên Hóa, hy vọng rằng hắn có thể hiểu được ý tốt của ông ta.

“Chú hai!”

Hùng Nguyên Hóa bị tát sưng cả mặt, và nhờ đó cơn phẫn nộ từ trong lòng của hắn đã sinh ra được cái gan liều của hắn, hắn lùi lại vài bước và rống lên: “Đủ rồi!”

“Tên khốn kiếp họ Bùi này có cái quỷ gì chứ!”

“Làm cho chú lại sợ hãi như vậy?”

“Không cần biết thân phận của hắn là gì! Nhưng đừng quên rằng nơi đây là Vũ Thành!”

“Chú cũng đừng quên là tôi là con cả của nhà Hùng!”

“Phía sau tôi có cả nhà họ Hùng, chị gái tôi gả vào nhà họ Long rồi, tôi đã là em vợ của nhà họ Long rồi!”

“Cao thủ nhà họ Long còn là anh em với tôi nữa!”

“Cửa của cung điện Hoàng Kim tôi cũng đã bước vào qua rồi!”

“Tôi cần phải xin lỗi hắn ta? Còn phải quỳ xuống trước mặt hắn?”

“Nếu tôi muốn thì tôi còn có thể đạp chết hắn nữa!”

Hùng Nguyên Hóa thực sự không thể hiểu nổi tại sao người chú hai của mình, một người luôn kiêu ngạo và độc đoán lại sợ Bùi Nguyên Minh như vậy.

Đúng thật làm xấu hổ cả nhà họ Hùng của hắn.

Trong lúc nói chuyện, Hùng Nguyên Hóa còn chỉ vào mặt Bùi Nguyên Minh tức giận nói: “Thằng khốn, tuy rằng tao không biết mày đang cầm được bằng chứng gì của chú hai tao, nhưng tao nói cho mày biết!”

“Chuyện hôm nay chưa xong đầu, Hùng Nguyên Hóa tao cũng không sợ mày đâu!”

“Muốn tạo quỳ à!”.

“Trừ khi tên khốn kiếp nhà mày xuống mồ rồi hãy tính!”

“Vậy tạo hằng năm sẽ thắp nhang cho mày!”

Nghe thấy sự bá đạo của Hùng Nguyên Hóa lúc này, rất nhiều người theo sau gã ta đều đứng lên hòa theo: “Đúng vậy, trong cái Vũ Thành của tụi tạo không có từ nào gọi là quỳ xuống cả!”

“Muốn tụi tao quỳ!”

“Trừ khi mày xuống mồ đi!”

Nghe thấy vậy, những cô gái kiêu ngạo kia đều sáng con mắt! Thật là oai phong! Quá bá đạo!

Đây mới là phong cách của đại gia chứ.

Lũ ngốc! Một lũ ngốc! Nghe xong những lời này, Hùng Tiến Đạt lúc này sắp khóc rồi.

Ông ta vừa nãy cho Hùng Nguyên Hóa vài cái tát, ông ta còn quỳ xuống, chỉ hi vọng là Bùi Nguyễn Minh có thể rộng lòng tha thứ cho gã ta.

Dù sao vị này đây cũng là đường chủ của chấp pháp đường Long Môn.

Anh đối đầu với nhà họ Long, có lẽ sẽ bị nhà họ Long tiêu diệt.

Nhưng câu hỏi đặt ra là, với tư cách là đường chủ của chấp pháp đường Long Môn của anh, giẫm chết một nhà họ Hùng này, chẳng khác gì giẫm chết một con kiến vậy?

Còn chưa thấy Long Sơn Đoàn sau khi bị đánh cho văng, đến giờ còn chưa trở về nhà họ Long mà tìm cứu viện sao?

Còn thằng cháu ruột của mình lại đi tìm chỗ chết vào lúc này.

Đúng là tự tìm đường đến mồ mà!
Chương 3159

“Mày mày mày mày…” Lúc này, Hùng Tiến Đạt kích động chỉ vào mặt Hùng Nguyên Hóa chửi rủa: “Thằng súc vật nhà mày!”

“Ông đây không quản mày nữa!”

Hùng Nguyên Hóa chế nhạo: “Quản? Chủ lấy gì quản tôi?”

“Lấy cái chức của chú à?”

“Tôi nói cho chú biết, từ khoảnh khắc chủ quỳ xuống, tát tôi, làm mất thể diện của nhà họ Hùng, tôi đã không xem chú là chú hai tôi nữa!”

“Tôi sẽ về báo với gia chủ, đuổi cổ chú ra khỏi nhà!”

“Tôi bảo chú đến đây để lấy lại sĩ diện cho tôi, chứ không phải bảo chú đến làm mất mặt tôi đâu!”

Khi Hùng Nguyên Hóa nói đến chuyện này, hắn chỉ cảm thấy vô cùng mất mặt.

Hắn lúc này chỉ vào Bùi Nguyên Minh, rống lên: “Họ Bùi kia, tạo không sợ mày đâu!”

“Hơn nữa là mày cũng sắp tới số rồi!”

“Tao nói cho mày biết, thầy của tao!”

“Long Sa Vực, phó đường chủ chấp pháp đường Long Môn, sắp tới rồi!”

“Nếu như mày có ngon thì ở trước mặt ông ta, kiêu ngạo thêm lần cho tao xem!” Thầy của Hùng Nguyên Hóa?

Người hiện đang còn giữ vị trí là Một trong tứ đại phó đường chủ Chấp pháp đường Long Môn, Long Sa Vực sao?

Tương truyền, kể từ khi Long Thiên Trường, đường chủ chấp pháp đường Long Môn, sau khi bị người khác giết chết ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas.

Vị đường chủ thần bí mới sau khi lên tiếp quản, cũng chưa từng đến Vũ Thành này lần nào.

Vì vậy, hiện tại Chấp pháp đường Long Môn, là do Long Sa Vực, một trong tứ đại phó đường chủ Chấp pháp đường Long Môn, đứng lên cai quản mọi thứ.

Dù sao, hiện tại chiếc ghế vị trí tứ đại phó đường chủ vẫn dư ra 3 chỗ Đường chủ mới vẫn còn chưa đến nhậm chức. Vào lúc này, Long Sa Vực trở thành người cầm quyền của Chấp pháp đường Long Môn.

Nói một cách đơn giản, Long Sa Vực ở trong nội bộ Long Môn có thể được coi là chức cao quyền trong rồi.

Chỉ cần Long Môn chủ, đường chỉ mới không ra mặt. Ngay cả các trưởng lão của Hội Trưởng lão cũng phải nể mặt cho Long Sa Vực ông ta. Đây quả thật là một người có có máu mặt vượt xa Hùng Tiến Đạt!

Khi nghe tin Long Sa Vực đang đến, khuôn mặt của Hùng Tiến Đạt trở nên đen sậm lại, sắc mặt trở nên khó coi.

Để phó đường chủ của Chấp pháp đường Long Môn đến lấy sĩ diện cho hắn sao?

Hùng Nguyên Hóa vậy chả khác gì quên cầm giấy khi đi vệ sinh chứ! Chán sống rồi!

Nhưng những người khác không biết sự thật này, tất cả đều cảm thán!

“Ngài Long Sa Vực sao? Ngài Long Sa Vực đang nắm quyền Chấp pháp đường Long Môn sao?”

“Nghe nói, đệ tử của vị phó đường chủ Long này, ai nấy đều là cao thủ hết!”

“Chấp pháp đường Long Môn ra mặt, ai dám không phục chứ!?”

“Cậu chủ Hùng đúng là bá đạo thật! Anh thực sự là học trò của phó đường chủ Long sao!”

“Vũ Thành có cậu chủ Hùng, như cuộc sống nở hoa vậy!”

Cả đám con nhà giàu đều đứng đó chờ xem màn kịch hay này, ai cũng không ngờ được rằng Hùng Nguyên Hóa lại có lại lịch to lớn như vậy.

Quả thật là bá đạo!

Đúng là bá đạo thật đấy!

Có thể được cùng cậu chủ Hùng ra ngoài giẫm đạp người khác như vậy, đúng là phước ba đời của họ.

“Thầy của cậu?”

“Là phó đường chủ của Chấp pháp đường Long Môn à?”

“Ghê gớm lắm sao?”

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng tiến đến chỗ của Hùng Nguyên Hóa.

“Cậu có tin không, ông ta mà dám đụng tôi, tôi cũng sẽ một cho bạt tai vào mặt ông ta.”

“Hahahaha!”

Hùng Nguyên Hóa dường như đã nghe thấy câu nói đùa hài nhất trên thế giới, lúc này cười như một đứa ngốc vậy.

Hắn nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, nói: “Họ Bùi kia, mày nghĩ mày là ai!?”

“Ra tay với thầy của tạo sao? Mày tưởng mạng mày lớn lắm à?”.

“Tao nói cho mày biết, mười thằng như mày cũng không đủ để tạo đạp đấy!”

“Nếu thầy tạo bằng lòng, một ngón tay út là có thể giải quyết mày rồi!”

“Mày cứ ở đó chờ mà quỳ xuống xin tha mạng đi là vừa!”

Hắn không muốn nói chuyện với Bùi Nguyên Minh nữa, hắn đã từng thấy qua kẻ ngốc nhưng chưa từng thấy kẻ ngốc nào như vậy cả.

Nghe thấy hai chữ Long Môn mà còn không biết quỳ xuống nữa? Sợ rằng một lát nữa không biết chết như thế nào luôn đấy!
Chương 3160

Vào lúc này, nhóm nữ kiêu ngạo kia lại đắc ý nữa. Họ đưa tay ôm ngực và nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mỉa mai.

Làm sao một kẻ như Bùi Nguyên Minh lại có thể xúc phạm một người có máu mặt như ngài Long Sa Vực vậy chứ?

Cả hiện trường chỉ có mỗi Sở Tuấn Hiên nhìn bọn ngốc này một cách mỉa mai.

Trước mặt đường chủ của Chấp pháp đường Long Môn, mà đi kiếm một phó đường chủ ra làm màu? Những kẻ này không phải là quá khôi hài đó sao? Bùi Nguyên Minh cũng vẻ mặt lạnh lùng đó, không có giải thích quá nhiều,

Anh không ngờ hôm nay lại có một bất ngờ ngoài ý muốn như vậy.

Anh đang định tìm thời gian để giải quyết công việc của Chấp pháp đường Long Môn. Nếu như vị phó đường chỉ tạm thời chỉ huy đại cục hiện tại tới rồi. Thế thì tiện thể giải quyết chuyện này luôn một thể.

Sau vài phút nữa, vài chiếc Lexus LX570 lao thẳng tới trước, khí thế kiêu ngạo bá đạo, trực tiếp lao vào trong đám đông, sau đó dừng ngang trước mặt Hùng Nguyên Hóa bọn họ.

Ngay sau đó, cửa xe mở ra, ba mươi sáu người đàn ông mạnh mẽ mặc võ phục bước xuống từ trong xe.

Họ có vẻ mặt uy nghiêm, đôi mắt sắc bén, động tác mạnh mẽ, nhìn là biết họ đều là những cao thủ võ thuật!

Ngay sau đó, một người đàn ông mạnh mẽ cao gần 1,8m, bước ra. Thần sắc của ông lạnh lùng, lúc cử động mang một khi thể của một kẻ mạnh. Đúng là ông ta rồi! Vị đại nhân Long Sa Vực hiện đang nắm quyền của chấp pháp đường Long Môn.

Nhiều người nhanh chóng lấy điện thoại mở trang web Long Môn lên, và nhanh chóng nhận ra vị lão nhân này chính là Long Sa Vực huyền thoại, một ông lớn thứ thiệt!

Mọi người thầm cảm thán rằng Hùng Nguyên Hóa quá bá đạo, thực sự mời được một người máu mặt như vậy!

Tình thầy trò thật sâu đậm!

Khuôn mặt của Hùng Tiến Đạt càng đen hơn, ông ta cảm thấy hôm nay mình sẽ được chứng kiến cảnh Vũ Thành trở trời rồi.

Tuy nhiên, mắt của những cô gái kiêu ngạo kia đó càng ngày càng phát sáng. Long Sa Vực đến rồi, mọi người phải đứng sang một bên! Đây là một nhân vật mạnh mẽ dưới một người trên vạn người của Chấp pháp đường Long Môn! Một câu nói thôi, 36 phân hội trưởng của Long Môn đều phải nể mặt ông cả!

Người này so với mấy cái bang chủ của lục đại bang gì đó còn ghê gớm hơn thế. Vừa rồi, tên nhóc Bùi Nguyên Minh kia mạnh miệng ra vẻ, bộ dạng vô cùng kiêu ngạo! Nhưng bây giờ phó đường chủ Long đến rồi!

Nó chắc chắn phải đi học lại chữ chết viết sao rồi!

Rất nhiều người đều có vẻ mặt kích động và hưng phấn, đều cho rằng Bùi Nguyên Minh vừa rồi quá kiêu ngạo!

Hôm nay, bất kể thế nào cũng phải xem thằng Bùi Nguyên Minh này làm trò hề.

“Tên khốn họ Bùi kia! Tao thừa nhận là tao để sai mắt đến mày!”

“Đúng vậy! Hắn có thể khiến cho Hùng Tiến Đạt quỳ xuống. Cảnh này đúng là làm người khác thật sự bất ngờ đấy, nhưng vậy thì sao chứ?”

“Chẳng lẽ hắn còn có thể là đối thủ của Phó đường chủ Long sao?”

“Dù sao cũng là người ngoại thành, không thể nào lên mặt được ở Vũ Thành của chúng ta được đâu!”

“Biết bao công tử nhà giàu đến Vũ Thành của chúng ta, dù lớn đến đâu cũng phải khiêm tốn cúi đầu xuống!”

“Hắn thì là ai chứ?”

“Nó sẽ biết ngay, giữa nó và Phó đường chủ Long có khoảng cách lớn như thế nào!”

Tất cả những người có mặt đều nhìn Bùi Nguyễn Minh bằng ánh mắt thương hại và khinh thường.

Gà mờ đúng là gà mờ mà!

Tưởng dựa vào cái việc cáo mượn oai hùm thì muốn đấu lại sức mạnh bao năm nay ở Vũ Thành của nhà họ Hùng sao?

Chuyện này làm sao có thể xảy ra được chứ?”

“Thầy!”

“Ngài Long!”

“Phó đường chủ Long!”

Lúc này, Hùng Nguyên Hóa, kẻ đang uất ức, dẫn theo đồng bọn tiến đền chào đón ông ta.

“Trò cưng của thầy, đã xảy ra chuyện gì thế?”

“Cần đến cả thầy đến đây giải quyết sao?”
Chương 3161



Long Sa Vực khoanh tay bước tới.



Ban đầu ông ta cũng có chút chuyện cần giải quyết, đang chuẩn bị đến chỗ của Long Thương Húc, nhưng kết quả, vừa ra cửa thì bị Hùng Nguyên Hóa gọi qua ngay, Dù thế nào thì Hùng Nguyên Hóa cũng là họ hàng với nhà họ Long, ông ta cũng nhận được không ít quà cáp của đứa học trò ngoan này, Long Sa Vực dù tình dù lý cũng phải đến giúp hản lấy chút sĩ diện chứ.



Nhìn thấy người thầy vô song của mình, Hùng Nguyên Hóa chỉ vào Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt đầy uất ức, và nói “Thầy, chính là tên này đã bạt nạt con đấy!”



“Nó ỷ mình có chút bản lĩnh, có chút thế lực, thì ở đó ỷ đông hiếp yếu!”



“Thăng kh: Nhìn thấy bộ mặt sưng phình của Hùng Nguyên Hóa và những vết tát trên mặt của hản, khuôn mặt Long Sa Vực đột nhiên đen sậm lại.



Học trò của ông ta đó giờ đều rất kiêu ngạo, luôn là kẻ đi bắt nạt người khác, có bao giờ lại bị người khác bắt nạt lại chứ?



Cảnh tượng này đúng thật là không thể chịu được mà!



“Hơn nữa, ông chú hai vô dụng của trò cũng đi giúp nó bắt trò phải quỳ xuống xin lôi thäng nhà quê này!”



Hùng Nguyên Hóa tiếp tục nói, những bạt tai vừa rồi đối với hản chính là nỗi ô nhục lớn nhất trong đời!



“Đùng!”



Sau khi nghe lời kiện của Hùng Nguyên Hóa, Long Sa Vực trực tiếp nhảy lên và đá Hùng Tiến Đạt ngã xuống đất.



Không đợi Hùng Tiến Đạt giải thích bất cứ điều gì, một đệ tử của Chấp pháp đường Long Môn đã bước tới đạp lên mặt của Hùng Tiến Đạt.



Một tiếng thảm khóc vang lên, Hùng Tiến Đạt, cả người phó Sở cảnh sát Vũ Thành run rẩy, mặt bê bết máu.



Bảy tám cái chân không ngừng giẫm lên mặt mũi và thân thể của ông ta, quan trọng nhất là ra tay vô cùng tàn nhẫn, không hề quan tâm thân phận của ông ta.



Hùng Tiến Đạt có thể chống lại, nhưng giờ phút này ông †a không dám phản kháng, dù sao thì thân phận của Long Sa Vực có thể bóp chết ông như bóp chết một con kiến vậy!



Ông ta chỉ biết ôm đầu, chịu nắm đấm.



Ngay sau đó, một phó Sở Cảnh sát Vũ Thành đã bị người ta đạp đến mặt mũi đầy máu.



“Phế vật!”



“Làm phó sở cảnh sát Vũ Thành lâu như vậy mà trở thành một con chó nhút nhát vậy àI”



3161-1-minh.jpg




Khoảng nửa phút sau, Long Sa Vực vung tay bảo những đệ tử chấp pháp đường dừng tay lại Sau đó ông ta lạnh lùng nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, nói: “Mày chính là kẻ đã động tay với học trò Hùng Nguyên Hóa của tao à?”



“Không những không nể mặt nó mà còn tát vào mặt nó nữa?”



“Đúng vậy!”



Bùi Nguyên Minh mở lời dứt khoát.



“Được, được lắm!”



Nhìn thấy vẻ kiêu ngạo của Bùi Nguyên Minh, Long Sa Vực cười tủm tỉm, sau đó trầm giọng nói: “Mày biết là đụng vào học trò của tao, chính là đụng người của Chấp pháp đường Long Môn này của tao không? Biết hậu quả là gì không?”



Bùi Nguyên Minh nhẹ nhàng cười nói: “Một nhân vật to lớn dưới một người trên vạn người của Chấp Pháp đường Long Môn như ông lại không nói đạo lý à? Ông không cần hỏi tôi vì sao lại đánh hắn sao?”



Nghe những lời của Bùi Nguyên Minh, nhiều cô gái kiêu ngạo trên mặt lộ ra vẻ cười nhạo.



Lúc này rồi, mà còn đi nói đạo lý với phó đường chủ Long à, có phải não bị vô nước rồi không?
Chương 3162

“Tao không cần biết cũng không cần hỏi.”

Long Sa Vực hai tay chống nạnh tiến lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào Bùi Nguyên Minh: “Tao chỉ cần biết một điều, đó là mày đụng vào học trò của tao”

“Đụng người của Chấp pháp đường Long Môn tao!”

Hùng Nguyên Hóa đứng cạnh, khuôn mặt gian xảo nói “Thầy à, tên khốn kiếp vừa rồi còn nói là, dù thầy có đụng tới hắn, hắn cũng sẽ xử lý thầy luôn đấy!”

Những kẻ khác cũng lớn tiếng nói: nói như vậy đấy!”

“Tên khốn kiếp này không nể mặt ngài đấy, ngài Long!”

“Rõ ràng là hắn không xem ngài ra gì cả!”

“Ngài không cần phải khách sáo với hẳn, trực tiếp giết đi”

“Ồ? Có người muốn giết tôi à?”

“Còn phải tại nơi Vũ Thành này nữa ư?”

Long Sa Vực phát ra một tiếng cười mỉa mai: “Tên nhóc kia, xem ra hôm nay không xử mày, mày còn không biết giới “Đúng vậy, vừa rồi hẳn hạn của mình là đâu đấy!”

Bùi Nguyên Minh thờ ơ nói: “Vậy là không muốn nói đạo lý tồi sao?”

“Đạo lý à?”

Long Sa Vực cười nhạo: “Tại Vũ Thành của tụi tao, nấm đấm của ai mạnh nhất thì kẻ đó là đạo lý!”

“Thứ rác rưởi, bất luận hợp tình hợp lý như thế nào, cũng chỉ có thể quỳ xuống xin tha thôi!”

“Không tin thì mày hỏi thứ rác rưởi này xem, bây giờ ông ta dám nói đạo lý với tao không?”

Trong lúc nói chuyện, Long Sa Vực còn chỉ vào Hùng Tiến Đạt nằm trên mặt đất, với vẻ mặt kiêu ngạo và lạnh lùng.

Bùi Nguyên Minh thờ ơ nói: “Xem ra không chỉ không nói đạo lý mà còn chuẩn bị động thủ với tôi nữa?”

“Đúng vậy, hôm nay tao chính là phải động thủ với mày.

đấy”

tức, lập tức quỳ xuống cúi đầu nhận lỗi với tao, để cho Nguyên Hóa trừng trị mày. Nếu làm vậy, tao có thể xem xét giữ lại mạng sống cho mày!”

‘Vẻ mặt của Long Sa Vực lạnh lùng, cực kỳ kiêu ngạo: “Nếu không, tao sẽ tìm đến cả nhà của mày!”

“Không chỉ gia đình mày sẽ phải trả giá cho những sai lầm của mày phạm phải ngày hôm nay!”

“Tao sẽ cho người đào luôn mồ chôn tổ tiên mười tám đời nhà mày lên!”

“Đem đi cho chó gặm!”

Thời khắc này, Long Sa Vực kiêu ngạo, từng lời từng chữ: đều khí thế vô cùng.

Ông là Phó đường chủ của Chấp pháp đường Long Môn, quyền cao chức trọng.

Trong một Vũ Thành to lớn này, cũng chính là cung điện hoàng kim và người của nhà họ Long đều phải nhượng bộ cho ông ta.

Không ai khác có sức mạnh hơn ông ta cả Đến cả bang chủ của Lục Đại Bang, cũng chỉ có thể sánh ngang ngửa với ông ta thôi Những người nhà giàu khác nhìn thấy ông ta cũng phải cung kính Bất luận như thế nào, sau lưng ông ta có cậu Long Thập Tam tựa lưng rồi Hơn nữa, khi Long Thương Húc gặp ông ta, anh còn phải lịch sự nói một câu là vất vả rồi Long đường chủ Long Sa Vực tự tin rằng mình có thể dẫm đạp lên Ánh mắt của Sở Tuấn Hiên cũng có chút ảm đạm, cầm điện thoại lên muốn gọi cho Hàn Sang, nhưng vừa rồi Bùi Nguyên Minh nói là không cần.

Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn Long Sa Vực, vẻ mặt lạnh lùng.

Liên lụy đến gia đình?

Đào mộ tổ tiên sao?

Lấy xương cho chó gặm sao?

Chấp pháp đường của anh, rưởi này quản lý sao?

Đường đường là Chấp pháp đường Long Môn, lại đi làm những chuyện hiếp đáp người khác?

Thật là nực cười!

Nói một cách đơn giản, Long Sa Vực và Hùng Nguyên Hóa này thực sự là cùng chung một ổ.

Đúng là không phải người một nhà thì không vào chung một cửa màt!

“Tên họ Bùi kia, bây giờ biết sợ chưa?”

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh không lên tiếng, Hùng Nguyên Hóa còn tưởng rằng anh đang sợ hãi, lúc này, gã ta mỉm cười đi lên phía trước: “Vừa rồi mày không phải ngon lắm hay sao?”

tại chính là được thứ rác “Sao bây giờ co rúm rồi?”

“Tao nói cho mày biết, nếu mày sợ, bây giờ quỳ xuống cho tao!”

Lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy Bùi Nguyên Minh đang sợ hãi.

Nhưng điều đó cũng bình thường thôi, một con rồng qua sông thì lấy gì mà so sánh được với một nhân vật máu mặt như ngài Long Sa Vực chứ?
Chương 3163



Ngay khi tất cả đều nghĩ rằng chuyện đâu vào đó rồi Trong khoảnh khắc tiếp theo, những biến động bất ngờ vung rat Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt lạnh lùng vung một bạt tai qua.



“Bốpt”



Hùng Nguyên Hóa không kịp phản xạ, bị Bùi Nguyên Minh tát một lần nữa.



“Mày tuổi gì?”



“Mày có tư cách gì mà bảo tao quỳ xuống?”



Bùi Nguyên Minh nhìn vào tên Hùng Nguyên Hóa đang văng ra chỗ khác, khóe miệng vang lên những lời giễu cợt.



“Thầy ơi!”



Hùng Nguyên Hóa ngã xuối ói ra máu, trong máu còn có Gã ta vô cùng tức giận.



Dù thế nào đi nữa, hắn cũng không thể nghĩ răng thắng đất, hẳn ôm mặt lại, miệng ột ít chiếc răng lớn.



khốn Bùi Nguyên Minh lại thực sự điên đến như vậy!



Mọi người ở hiện trường cũng nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ kinh ngạc, nhất thời không phản ứng kịp mà há mồm nhìn vào Bùi Nguyên Minh.



Không ai có thể chấp nhận sự thật trước mắt được.



Bây giờ không như vừa nãy đâu !



Long Sa Vực đang ở đây đấy!



Ngoài ra còn có rất nhiều cao thủ ở đây, Bùi Nguyên Minh còn dám động tay sao?



Nó cảm thấy mình chết chưa đủ sao?



Long Sa Vực cảm thấy bất ngờ nhất, ông ta ngơ ngác nhìn vào cảnh tượng trước mắt, nhất thời không biết nên nói gì Bởi theo ông ta thấy, trước tình huống như vậ nghĩ một chút cũng biết nên mềm xuống.



Bởi vì dù sao ông ta cũng là phó đường chủ của Chấp pháp đường Long Môn, hiện tại có thể nói là ông chỉ dưới một người trong Long Môn thôi cũng không phải nói quá.



Hơn nữa, thực lực của ông ta cũng không phải dạng vừa gì, bản thân ông ta chính là một cao thủ.



Giảm chết một thằng dân quê như Bùi Nguyên Minh không khác gì giâm chết một con kiến ai biết suy Nhưng thăng dân quê này không biết từ đâu tới, chẳng những không để ý đến sự tồn tại của ông ta, không nể mặt ông ta, lại còn dám tát Hùng Nguyên Hóa nữa sao?



Cái tát này không chỉ là vào mặt của Hùng Nguyên Hóa!



Cái tát này đã tát thẳng vào chính mặt của Long Sa Vực ông tai Tát thẳng vào mặt của Long Thương Húc!



Tát thẳng vào mặt của Long Môn!



“Đánh chết hẳn đi!”



Lúc này Long Sa Vực cười một tiếng, lạnh lùng nói: “Giết chết, có gì tao lo!”



Mười mấy đệ tử của Chấp pháp đường Long Môn lập tức.



bẻ cổ, cười lạnh xông lên trước.



Tất cả nheo mắt chờ xem phim hay.



Trong mắt mọi người, Bùi Nguyên Minh chết chắc rồi.



“Bốpt”



Đúng lúc này, Bùi Nguyên Minh từ trong áo lấy ra một lệnh bài bằng ngọc.



Lệnh bài này được điêu khắc bằng ngọc bích, với dòng chữ “Long Môn” ở mặt sau và dòng chữ “Chấp Pháp Đường” ở mặt trước.



Bùi Nguyên Minh tỏ vẻ lạnh lùng, ném lệnh bài đến trước mặt Long Sa Vực.



‘Và những đệ tử Chấp pháp đường vừa cười khi nãy, khi nhìn thấy Lệnh Bài, ai nấy đều cứng đơ cả được cả người trên mặt lộ ra biểu hiện hoảng sợ.



Còn một vài đệ tử Chấp pháp đường, chân mềm nhữn, suýt nữa quỳ xuống, có chút không chịu được sự đả kích này.



Ngay cả bản thân Long Sa Vực cũng có chút sững sờ, Trên tay ông ta bắt lấy lệnh bài mà Bùi Nguyên Minh ném vào mặt ông ta, mí mắt của ông không ngừng nhấp nháy.



Năm chữ “Chấp pháp đường Long Môn” lúc này như có một ngọn núi Thái Sơn đang đè lên mặt ông ta vậy, khiến cho.



một cao thủ như ông ta cũng cảm thấy khó thở.



Điều quan trọng nhất là lệnh bài này khiến cho Long Sa Vực có cảm giác vô cùng quen thuộc.



Nó vốn là vật theo thân của đường chủ Chấp pháp đường Long Môn đời trước, Long Thiên Đường.



Nghe nó sau khi Long Thiên Đường bị giết ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, vật này đã rơi vào tay của đường chủ mới của Chấp pháp đường, Bùi Nguyên Minh.



Cho nên lúc này, Long Sa Vực chỉ cảm thấy vẻ mặt của ông ta vô cùng cứng đơ, nụ cười trên mặt như đông cứng lại, không thể thả lỏng ra được.



“Thầy ơi, thầy, thầy sao vậy?”



“Chuyện gì đã xảy ra t Nhìn thấy động tác và biểu cảm của những người khác, sắc mặt của Hùng Nguyên Hóa bắt đầu có chút thay đổi.

Chương 3164

Long Sa Vực không để ý tới Hùng Nguyên Hóa, nhưng một lúc lâu sau, ông ta mới phản ứng lại, bước lên trước nhìn chăm chảm Bùi Nguyên Minh: “Thắng nhóc!”

“Mày lấy lệnh bài này ở đâu?”

“Làm sao nó lại xuất hiện trên tay của mày?”

Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng n ï sao lại xuất hiện trên tay tôi, chẳng lẽ ông lại không biết sao?”

“Đừng nói nhảm, thứ này ở đâu ral”

Mặc dù Long Sa Vực đã nghĩ đến một khả năng, nhưng dù thế nào thì ông ta cũng không muốn tin vào điều đó.

“Nếu không nói ra, tính mạng của mày coi như toi rồi đấy.”

“Lúc ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, có một thẳng phế vật đến kiếm chuyện với tôi, bị tôi cho một bạt tai đánh chết rồi.”

“Sau đó thì thứ này đã rơi vào tay tôi”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói “Nghe nói thứ này có thể dùng để điều khiến Chấp pháp đường Long Môn. Không biết có phải là thật hay không.”

Long Sa Vực sắc mặt đột nhiên đen sậm lại, ông ta cuối cùng cũng đã hiểu rõ chuyện này là sao rồi!

Hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, lệnh bài của Chấp pháp đường Long Môn, cộng với việc một tên quá trẻ…

Những manh mối này được trộn lẫn với nhau, và câu trả lời đã được hiện rõ ra trước mắt rồi.

Thanh niên trước mặt chính là đường chủ mới của Chấp pháp đường Long Môn!

Không phải Long Thương Húc đã cho người đi giải quyết hắn ta rồi sao?

Tại sao tên nhóc vân còn khỏe khoản xuất hiện trước mặt ông ta chứ?

Lúc này Long Sa Vực chỉ cảm thấy trong lòng rất buồn bực, rõ ràng là không biết mình nên lộ ra biểu cảm nào mới phải.

“Phó đường chủ Long, Tôi hỏi chuyện ông đấy”

Bùi Nguyên Minh bước tới, đưa tay vỗ võ mặt Long Sa Vực: “Lệnh bài này có thể dùng để điều khiển cả cái Chấp.

pháp đường Long Môn đúng không?”

Long Sa Vực mặt đen lại, không trả lời.

Ông ta biết lệnh bài đại diện cho điều gì, nhưng sâu thẳm trong lòng ông ta không hề muốn thừa nhận điều đó chút nào.

Bởi vì một khi thừa nhận, đồng nghĩa với việc Long Sa Vực sẽ mất đi quyền lực.

Đường chủ vương giả thật sự đã trở lại, Một phó đường chủ như ông ta thì lại có tác dụng gì chứ?

Mặc dù Hùng Nguyên Hóa có thể được coi là một đệ tử quèn của Long Môn, nhưng hắn ta cũng như những người khác, không hiểu lệnh bài này là gì, hay chính xác là lệnh bài đó dùng để làm gì.

Hùng Nguyên Hóa thấy thầy mình sắc mặt tối sầm lại, tức giận đến mức không nhịn được nói: “Tên họ Bùi kia! Lệnh bài gì ở đây chứ?”

“Thời nào rồi!”

“Mày còn cổ hủ t “Sao mày không lấy đồ long đao ra để thống trị cả giang hồ luôn đi?”

“Một cái lệnh bài mà muốn trấn áp thầy của tao sao?”

“Thăng ngụ!”

Lúc đó Hùng Nguyên Hóa không nhịn được đã giơ ngón tay giữa về phía Bùi Nguyên Minh.

Và lúc này những tên phụ nữ kia ai nấy đều lộ vẻ mặt chế nhạo, cảm thấy Bùi Nguyên Minh thật là ngốc.

Có miếng ngọc rẻ tiền đó mà lại dám khoe khoang trước mặt đường chủ Long sao?

Có phải anh xem phim truyền hình nhiều quá rồi không?

“Vậy à?”

“Không trấn áp được à?”

“Vậy thì để tôi thử xem sao.”

Bùi Nguyên Minh cười lạnh, bước tới và tát một cái trái tay vào mặt của một đệ tử Chấp pháp đường.

Một tiếng “bốp”, đệ tử chấp pháp đường này hét lên một cách thảm khốc.

Trên mặt của người đó rõ ràng lộ ra biểu cảm phân nộ.

nhưng lại không dám trả tay.

“Bốp bốp bốp..”

Bùi Nguyên Minh lại vơ tay lên tiếp tục mấy bạt tai, hai đệ tử khác nữa của chấp Pháp đường đều ôm mặt ngã xuống.

đất.

Lúc ngã xuống đất, khuôn mặt của những kẻ này đều lộ lên vẻ căm phẫn, nhìn thấy bi thảm vô cùng.

Những tên đệ tử của Chấp pháp đường còn lại đều ý thức lùi về sau, Nguyên Minh lạnh nhạt nói: “Tôi có nói là cho các người lùi về sau không?”

Những người này lập tức không dám động đậy, chỉ có thể căm phẫn đứng nguyên tại chỗ.
Chương 3165



“Ồ, xem ra lệnh bài này cũng có chút tác dụng đấy chút”



Bùi Nguyên Minh cười cười, lạnh lùng đi về phía trước.



Trên đường, anh giơ tay lên ngang, lần lượt đánh từng người ở hai bên, trong tích tắc, tất cả các đệ tử Chấp pháp.



đường cản đường đều bị anh đánh ngã xuống đất.



Những đệ tử Chấp pháp đường này đều có dấu tay trên mặt, thậm chí có người còn rụng răng nữa, lúc này họ tức đến nỗi muốn bóp chết Bùi Nguyên Minh.



Họ cũng tin rằng nếu cần, họ có thể giết chết Bùi Nguyên Minh chỉ với một cú đấm.



Chỉ là Bùi Nguyên Minh vừa mới lấy ra lệnh bài của Chấp.



pháp đường Long Môn, bọn họ không dám trái lời.



Dù sao thì trong nội bộ của Long Môn, nội bộ của Chấp pháp đường, miếng lệnh bài này chính là đại diện cho đường chủ Chấp pháp đường.



Thấy lệnh bài như thấy đường chủ vậy!



Nhóm những cô gái và cận vệ đều đứng ở đó há mồm, họ không thể tin được, đến thời hiện đại này rồi mà…



Một lệnh bài trông giống như một món đồ cổ vậy, thực sự có thể trấn áp hết các đệ tử của Chấp pháp đường Long Môn.



Khóe mắt của Hùng Nguyên Hóa lúc này không ngừng co giật, cảm giác an toàn do thầy của gã ta mang lại, lân đầu tiên hoàn toàn bị lung lay.



“Bốp!”



Bùi Nguyên Minh lại dùng tay tát một cái, trực tiếp hất vào mặt của tên đệ tử cuối cùng của Chấp pháp đường, sau đó anh khoanh tay bước tới trước mặt Long Sa Vực.



Nhìn nụ cười trên mặt Bùi Nguyên Minh, Long Sa Vực nghiến răng nói: “Thằng nhóc kia, tuy rằng mày đang cầm lệnh bài của Chấp pháp đường, nhưng nó không nói lên điều gì cải”



“Tao khuyên mày đừng có mà lấn tới quái”



“Nếu không, hậu quả không phải là mày.



Bùi Nguyên Minh không nhiều lời, lạnh lùng nói: ‘Quỳ xuống!”



“Quỳ xuống?”



Những người có mặt tại hiện trường đều cảm thấy choáng váng.



Bắt Long Sa Vực quỳ xuống?



Não của Bùi Nguyên Minh bị vô nước rồi! Hay hắn thực sự không biết chết là gì đây?



Cho dù hẳn thực sự là một con rồng qua sông thì sao chứ Nhưng hẳn lấy gì mà bắt Long Sa Vực phải quỳ xuống?



Đó là phó đường chủ Chấp pháp đường Long Môn đấy!



Liệu rằng chiếc lệnh bài bị hỏng trong tay hắn †a thực sự có thể đàn áp Long Sa Vực sao?



Đám người hầu cận và những người phụ nữ đi theo Hùng Nguyên Hóa không hề muốn tin vào điều đó.



Long Sa Vực trừng mắt nói: “Thằng nhóc kia, đủ rồi đấy!”



“Quỳ xuống!”



Bùi Nguyên Minh vỗ nhẹ vào mặt Long Sa Vực.



“Ông có thể không quỳ, nhưng ông cũng phải tự suy nghĩ xem, quy tắc của Long Môn là gì”



Long Sa Vực nghiến răng, ông ta muốn nói quy tắc là cái rắm!



Ở trong Long Môn ông ta đây chính là quy tắc!



Một tên nhóc chưa mọc đủ lông mà đòi dùng một cái lệnh bài để trấn áp ông ta sao?



Thật là buồn cười!



Tuy nhiên, ông ta không dám!



Ông ta không cần phải tin vào chuyện đường chủ của Bùi Nguyên Minh hay tôn trọng lệnh bài đó, nhưng ông ta phải nghĩ xem là ai đã đưa cho Bùi Nguyên Minh lệnh bài này!



Nếu mà mạo phạm tới Long Môn chủ trong truyền thuyết thì sẽ chết không toàn thay!



“Quỳ xuống!”



Giọng Bùi Nguyên Minh trở nên lạnh lùng vô cùng.



“Tôi không muốn nói lần thứ bai”



“Huych!”



Một lúc sau, Long Sa Vực kiêu ngạo và độc đoán cuối cùng cũng đã cúi đầu xuống, đồng thời nghiến răng, hai tay run rẩy không ngừng, cuối cùng từ từ quỳ xuống trước mặt Bùi Nguyên Minh.



Cả hiện trường lúc này đều hoang mang, có người không ngừng tát vào mặt chính mình, cảm thấy rằng họ đã nhìn nhầm rồi.



Phó đường chủ dữ dẫn của Chấp pháp đường Long Môn saot Một bậc thầy cao thủ!



Khí thế hùng hùng tới giúp Hùng Nguyên Hóa ra mặt lúc nãy đâu rồi Rồi kết quả lại là quỳ xuống trước mặt con rồng qua sông này sao!



Rốt cuộc, là do Long Sa Vực quá bất tài, vô dụng!



Hay là do thực lực của tên Bùi Nguyên Minh này thực sự kinh khủng đến mức không thể tưởng tượng nổi.



Nhưng dù sao lúc này Long Sa Vực đang quỷ trên mặt đất, cảnh này quá rõ ràng rồi!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom