• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Bích nữ – minh hôn chính thú (1 Viewer)

  • Chương 173

Bích nữ
.....
Cơ thể không chờ đợi thêm bất cứ phản ứng gì từ não tôi, trực tiếp bất tỉnh nhân sự. Lần này tôi không có bất kì chút ý thức nào, chỉ đơn giản là cảm thấy tê người rồi nhanh chóng rơi vào hôn mê.
Không biết bao lâu sau đó, tôi bị đánh thức bởi một vết châm. Cái đầu tôi lúc này dường như bị châm rất nhiều kim vào. Tôi mở to mắt đau đớn nhìn ra cửa sổ, trời đang là buổi sáng. Thấy tôi tỉnh, Hoàng Tử quay đầu lại nói "Đừng di chuyển ..." rồi lại gần nhanh chóng ấn người tôi nằm xuống lại.
Tôi nhìn Hoàng Tử bối rối, thấy vậy Hoàng Tử nói với tôi "Bây giờ cậu có cảm thấy khó chịu gì không?"
Nhìn vẻ mặt lo lắng của cậu ấy, tôi lắc đầu "Tôi không biết mình có cảm thấy khó chịu không, chỉ là đau đầu quá..."
Hoàng Tử ấn tay lên một số bộ phận trên cơ thể tôi, rồi tiếp tục hỏi tôi có đau không.
Tôi lắc đầu, rồi nói "Không có." Vẻ mặt của Hoàng Tử trước đó trông có vẻ rất căng thẳng liền dịu đi một chút.
Cậu ấy đến bên cạnh tôi và bắt đầu rút những thứ trên người tôi ra. Nhìn một chập kim mà cậu ấy rút ra từ trên người, tôi tưởng tượng cơ thể mình bị cậu ta châm lên thành một con nhím rồi. Ngay sau khi Hoàng Tử rút hết kim trên cơ thể tôi, những cơn đau ban nãy liền lập tức giảm đi.
Hoàng Tử tiếp tục rút đến mấy cái kim trên đầu tôi. Sau khi rút kim ra, cái cảm giác choáng váng cũng nhanh chóng biến mất. Tại thời điểm này, tôi có thể cảm nhận rõ ràng rằng sau khi những cái kim được lấy ta, có một luồng khí trong cơ thể tôi, nó nhanh chóng tập hợp từ đan điền của tôi chạy đến ấn đường. Và ấn đường luôn duy trì một luồng khí lạnh băng. Những âm khí này tạo thành một sự cân bằng tinh tế với vị trí của đan điền.
Trạng thái này là khí môn được nói đến trong liệt quỷ quyết đã khai mở. Và tôi có thể cảm thấy rằng cơ thể tôi đã có thể cảm nhận được sự tồn tại của âm dương khí từ không khí mọi lúc, và hấp thụ nó vào khí môn của tôi rất nhanh, và rồi nó trở thành loại âm dương khí mà tôi cần.
Sau khi kim của Hoàng Tử được rút ra, không chỉ cảm giác đau đớn biến mất, mà sau khi âm dương khí xoay quanh cơ thể tôi một vài lần, dường như cơ thể tôi có rất nhiều sức lực.
Lúc này, Hoàng Tử vẫn lo lắng nói với tôi "Cậu có khỏe không? Cậu cảm thấy thế nào?"
Tôi gật đầu với Hoàng Tử, và sau đó nói "Rất tốt. Cảm ơn cậu nếu không có cậu. Tôi sợ rằng tất cả những đau đớn mà tôi chịu đã uổng phí. Lý Linh San cũng đã giúp tôi vô ích."
Tôi đoán kim của Hoàng Tử đã châm vào tất cả các huyệt vị mấu chốt của tôi, và âm khí trước khi hôn mê của tôi không chạy loạn lên.
Hoàng Tử gãi đầu và nói với tôi rằng anh ta đã thử mọi cách lúc tuyệt vọng. Hoàn toàn bị rối tung. Thật bất ngờ, con mèo mù đã vớ được con chuột chết. Muốn nói lời cảm ơn, cậu hãy cảm ơn tiểu Hàn.
Sau khi nghe những lời của Hoàng Tử, tôi vô thức nhìn về phía bên cạnh mình.
Thấy rằng tiểu Hàn đang ngủ bên giường lúc này, Hoàng Tử thấy tôi có vẻ mặt nghi ngờ liền kể lại. Năm ngày trước, trong khi tu luyện, tôi đột nhiên tẩu hỏa nhập ma. Âm dương khí trong cơ thể sụp đổ hoàn toàn, và toàn bộ người của tôi đã bất tỉnh, mà Hoàng Tử lúc này đã đi đến nhà ga và chờ đợi. Nhờ tiểu Hàn ngay lập tức đi tìm Hoàng Tử và đưa Hoàng Tử trở lại. Khi Hoàng Tử quay trở lại, anh ấy thấy rằng âm dương khí thỉnh thoảng chui vào da tôi và cả người tôi trông như một quả bóng bay.
Nhìn bộ dạng này, Hoàng Tử thật sự kinh hoàng. Hoàng Tử hoàn toàn bất lực. Tiểu Hàn đưa cho Hoàng Tử một đề nghị rằng trực tiếp phong bế bát môn của tôi. Ngân châm được sử dụng để chặn các kinh mạch chính trên cơ thể.
Lời đề nghị của tiểu Hàn quá điên rồ, nếu trong hoàn cảnh bình thường, Hoàng Tử dám làm như vậy. Nhưng vào thời điểm đó, toàn bộ cơ thể đã trở thành một quả bóng bay. Cả người sẽ nổ tung và chết nếu làm một cách bất cẩn. Nhưng lúc đó, khi Hoàng Tử bắt đầu, tôi vẫn còn một tia hy vọng sống sót. Nếu anh ấy không làm điều đó, tôi chắc chắn sẽ chết.
Không còn nghi ngờ gì nữa, không cần phải xem xét Hoàng Tử sẽ lựa chọn như thế nào. May mắn thay, tôi không đến nỗi tuyệt mệnh, y thuật Hoàng Tử cũng rất tinh vi mới có thể kéo tôi trở lại từ quỷ môn quan.
Sau khi nghe những lời của Hoàng Tử, tôi khẽ gật đầu "Cô bé này, thậm chí còn biết cách cứu tôi ..."
Hoàng Tử nói với tôi "Lần này, nếu đó không phải có máu của con gái anh, tôi sợ, ngay cả khi y thuật của tôi xuất sắc đến đâu. Chung ca, cô bé này thực sự là con gái của cậu."
"Còn chuyện gì đã xảy ra? Cậu chưa nói à?"
Hoàng Tử nói với tôi rằng lần này máu của tiểu Hàn chính là cái đã cứu tôi. Bằng không thì châm pháp của anh ấy có tinh vi đến đâu đều vô dụng. Hơn nữa, nếu máu của cô bé không cùng huyết thống với tôi, cơ thể tôi sẽ bài trừ và tôi không thể thoát khỏi cái chết.
Về phần thừa kế huyết thống của Chung gia tôi, Hoàng Tử đã nói với tôi trước đó. Bây giờ nó gần như là bằng chứng sắt đá, đừng nói về việc tiểu Hàn này đến từ đâu. Nhưng chỉ bằng việc cô bé đã cứu tôi một mạng, và hơn nữa cô bé còn cho tôi ăn cái thứ không biết kia đã giúp mang Lý Linh San ra ngoài.
Tôi biết rõ hơn rằng lần này việc đả thông khí môn cũng không phải do tôi tự làm. Tôi khẽ gật đầu, và tôi tin rằng cuối cùng tôi cũng thừa nhận danh tính của cô bé. Đối với cô gái nhỏ đang đi theo tôi bây giờ, tôi có quyền coi cô ấy là con gái mình.
Nghe những lời của Hoàng Tử, tôi rất ngạc nhiên khi nói với Hoàng Tử "Thời gian qua lâu như vậy rồi, cậu vẫn chưa gặp được người kia sao?"
Hoàng Tử gật đầu hơi ngượng ngùng vào lúc này và nói "Vâng! Đã bảy ngày rồi. Tôi đã nghĩ rằng nếu cậu còn bất tỉnh trong vài ngày, tôi vẫn đi đợi. Vì cậu đã tỉnh táo. Chúng ta hãy áp dụng phương án hai."
"Phương án hai là gì?" Tôi hỏi Hoàng Tử với khuôn mặt khó hiểu, bởi vì Hoàng Tử chưa bao giờ nói về phương án hai.
Sau khi nghe những lời của tôi, Hoàng Tử khẽ gật đầu với tôi, rồi nói "Nếu không có cách nào khác, chúng ta chỉ có thể tự mình đi tìm nó. Dù sao, địa điểm cụ thể là ở Miêu Cương. Chúng ta đến đó trước rồi đi một bước tính một bước."
Sau khi nghe những lời của Hoàng Tử, tôi mỉm cười cay đắng và nói "Phương án hai của cậu quá hên xui."
Hoàng Tử cười ngượng nghịu và nói "Thời gian không đợi ai cả ..." Rồi anh ấy liếc về phía cánh tay tôi. Rõ ràng, anh ấy đã rất lo lắng về tình trạng cánh tay trái của tôi.
"Nào, chúng ta hãy làm mèo mù bắt chuột chết, nói không chừng chúng ta tìm được nó thì sao?" Tôi nói với Hoàng Tử.
Hoàng Tử khẽ gật đầu rồi nói với tôi "Anh có cần nghỉ ngơi một lúc không. Hay chúng ta xuất phát ngay?"
Tôi lắc đầu và nói không cần. Trạng thái hiện tại của tôi, ngoại trừ cánh tay bị phế, mọi thứ đều ổn. Hoàng Tử mỉm cười ngượng ngùng, và không hỏi tiếp, rồi nói với tôi "Dù sao thì mai hãy đi. Con gái của cậu đã sử dụng rất nhiều máu, có lẽ bây giờ con bé hơi yếu."
Tôi vô thức nhìn lên giường. Lúc này, khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu Hàn tái nhợt. Trong lòng tôi có chút xúc động. Nếu nói là tôi không cảm thấy như vậy, chắc chắn là giả.
"Mạng sống của cô bé không gặp nguy hiểm chứ." Tôi hỏi Hoàng Tử với một chút lo lắng. Hoàng Tử gật đầu sau khi nghe những lời của tôi và cho biết chỉ cần nghỉ ngơi một chút để hồi phục. Hoàng Tử nói rằng khi tôi thức dậy, hãy thử vận may.
Tôi biết rằng Hoàng Tử rõ ràng không có tự tin trong việc tìm kiếm. Tôi không nói nhiều.
Sau khi Hoàng Tử rời đi, tôi bắt đầu suy ngẫm về tâm pháp khẩu quyết và bắt đầu tu luyện. Tôi không luyện không biết. Tôi thực sự giật mình khi tôi vận khí. Tôi có thể cảm thấy sự hiện diện của âm khí trong không khí khi dùng tâm pháp, và nhanh chóng đi vào ấn đường của tôi, đó là khí môn của tôi.
Khi tôi tiếp tục niệm khẩu quyết, những âm khí này chảy vào cơ thể tôi và nhanh chóng đi vào đan điền rồi xoay tròn, tạo thành một cơn lốc xoáy. Và hơn nữa vòng xoáy này lớn hơn nhiều so với trước đây. Rõ ràng là sự thay đổi sau khi khí môn được đả thông. Tôi có thể cảm nhận rõ ràng rằng sức mạnh của tôi bây giờ có thể bằng với sức mạnh của Trần Du.
Cảm giác tu luyện này rất tốt, tốt hơn so với cảm giác đần độn trước kia. Lần này, tôi có thể cảm nhận rõ ràng thời gian trôi qua. Cảm giác này thật tuyệt vời. Tôi có thể cảm thấy rằng khi tôi đang tu luyện, thời gian dường như được nhấn một nút tua nhanh.
Và rõ ràng là tôi đã không ngủ cả đêm, nhưng cả người rất phấn chấn. Tôi cảm thấy bầu trời đã sáng lên. Và rồi tôi từ từ mở mắt ra, sau đó trực tiếp thở ra một ngụm khí.
Ngay khi tôi mở mắt ra, tôi chỉ cảm thấy cơ thể có những thay đổi hoàn toàn khác. Nhưng để nói về những thay đổi cụ thể, tôi không biết bắt đầu từ đâu. Nói một cách đơn giản, toàn bộ con người tôi tràn đầy sức sống hơn. Lúc này tôi rời khỏi giường, trong nháy mắt tôi nhìn thấy cái bình trên bàn bên cạnh.
Trên thực tế, tôi rất tò mò về cái bình này chứa cái gì. Trước kia cô bé vẫn luôn ôm cái bình này không rời. Bị kích thích bởi sự tò mò, như bị ma xui quỷ khiến, tôi đi đến bên cạnh chiếc bình và dùng tay chạm vào nắp bình. Tôi vừa định mở nó ra, chỉ cảm thấy một bàn tay kéo vào góc áo của mình, và tôi quay lại trong vô thức. Cảnh tượng trước mặt khiến tôi hoàn toàn bất ngờ.
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom