• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (24 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-74

Chương 74: CHUYỆN DANH CHÍNH NGÔN THUẬN NÀY ẤY MÀ[3]




“Anh bị chặn ở cửa á?” An Hinh Duyệt kêu ầm lên, giọng nói của cô lộ vẻ sung sướng khi thấy



anh gặp nạn. Sở Lạc Ninh: “...”



“Em không ra thì anh đi đây, dạo này mẹ không cho anh ra ngoài đầu, hôm nay là ngoại lệ đấy.” Sở Lạc Ninh lên tiếng uy hiếp cô.



“Không sao đâu, anh cứ để em cười một lát đã, Đoàn trường Sở của chúng ta mà lại bị chặn ở cửa quân3doanh không vào được.” An Hinh Duyệt không hề khách sáo mà bật cười sằng sặc.



Sở Lạc Ninh: “...”



Anh muốn bóp chết cô gái này quá đi mất! An Hinh Duyệt học theo anh, thong dong đi ra cổng, khi đến nơi chỉ thấy Sở Lạc Ninh đang đứng đó nói chuyện với cậu lính, nói đúng hơn thì, Đoàn trưởng Sở đang chọc tức người ta.



An Hinh Duyệt bước tới đá cho anh một phát, “Anh làm gì đấy0hả?” “Anh thấy cậu lính này của các em rất thú vị đấy, nói chuyện hơi cứng nhắc tí thôi.” Sở Lạc Ninh lắc đầu nói, sau đó đưa hộp bánh ngọt trong tay cho cô, “Anh đây xếp hàng cả buổi chiều đấy, cảm động không.”



An Hinh Duyệt cúi đầu nhìn thương hiệu trên vỏ hộp rồi ngẩng đầu lên nhìn Sở Lạc Ninh, “Được rồi, nể tình phần bánh, tha cho anh vậy.” An Hinh Duyệt nói rồi5nhận lấy hộp bánh, “Vết thương của anh đã đỡ chưa mà qua đó đứng lâu vậy?”



“Được rồi, em vào trong đi, anh mà không mau chóng về nhà là lão phật gia truy sát đấy, tối nay anh sẽ gửi văn kiện cho em.” Sở Lạc Ninh nói, vẫy vẫy tay với An Hinh Duyệt rồi quay người đi về hướng đường cái để gọi xe.



An Hinh Duyệt nhìn hộp bánh ngọt trong tay rồi nhìn theo tấm lưng4của Sở Lạc Ninh, bao nhiêu cảm giác buồn bực suốt cả buổi chiều bỗng dưng tan biến hết.



“Liên trưởng An, sao cô lại yêu đương với loại người này chứ?” Cậu lính kia đã ngầm xác nhận người này là một tên lưu manh.



Loại... người này?



Đây là Đoàn trưởng của các anh đó!



Nhưng An Hinh Duyệt không giải thích. Cô chỉ xách hộp bánh ngọt của mình về phòng. Dù sao thì họa này tự anh rước lấy, phải9gạt đi như thế nào cũng do anh quyết định cả. Trên đường về, An Hinh Duyệt gọi điện cho Sở Lạc Ninh, lúc này anh đã lên xe, “Người ta hỏi đó, hỏi em sao lại yêu đương với hạng người như anh?” “Ôi chu choa, ý của cô là, tôi đây chính thức lên chức đó hả?” Sở Lạc Ninh hoàn toàn không để tâm phần trước đó là gì, anh chỉ để ý đến việc khi nào mình có được một cái danh xác thực thôi.



An Hinh Duyệt: “...” Đây mà là trọng điểm à? Trọng điểm của cô lẽ nào không phải mấy chữ “hạng người như anh” sao? Quả nhiên, suy nghĩ của người này không hề giống người bình thường chút nào. “Bánh này để hơi lâu rồi, chắc không ngon được như lúc mới ra lò, đợi lần nghỉ phép sau anh sẽ đưa em đi ăn bánh mới.” Sở Lạc Ninh nói nhỏ, trong giọng nói bất giác lộ vẻ cưng chiều. An Hinh Duyệt hơi cụp mắt, cô muốn nói chi bằng cứ như vậy đi, nhưng nghĩ đến ông bà nội ở nhà, cô thực sự cảm thấy như vậy không thể được. “Vậy em đi làm việc trước, khi nào anh về đến nhà nhớ nhắn tin cho em.” An Hinh Duyệt rầu rĩ nói. Trước kia, anh ở quân doanh, cô ở bên ngoài, bây giờ đổi lại, cô ở quân doanh, anh ở bên ngoài.



Chung quy vẫn không thể ở bên nhau. Sở Lạc Ninh ừm một tiếng, ngắt điện thoại, gõ nhẹ trên đầu gối mình, dường như anh đang suy nghĩ gì đó. Chiếc xe dừng lại bên ngoài Thẩm Tâm Viên. Sở Lạc Ninh xuống xe, trả tiền xong, lúc xoay người lại nhìn thấy Lạc An Thần lái xe tới. Anh nhíu mày mở cửa lên xe, “Đi đâu đấy?” “Thằng nhóc này đang soi mói đời tư của cậu đấy à.” Lạc An Thần hừ một tiếng. Sở Lạc Ninh nhìn cậu, cười mà như không, “Cậu vẫn còn có đời tư cơ à?”



“Người không có là cháu đấy.” Lạc An Thần hừ thêm một tiếng nữa, “Không phải mẹ cháu không cho cháu ra ngoài à?”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom