• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (15 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-430

Chương 430: LẠC THỦY BẤT TỰ NINH, HINH HƯƠNG AN LAI DUYỆT [99]




Người cầm đầu mặc một bộ đồ rách rưới màu đen, An Hinh Duyệt nhìn xuống, thấy cậu ta chỉ mặc độc một chiếc quần mỏng, trên còn đẩy miếng vá, tóc mái đã che hết phần mắt, nhìn rất có dáng vẻ của kẻ làm đại ca. “Bọn họ làm gì thế?” An Hinh Duyệt tò mò hỏi.



“Gần đây có một trường cấp ba, trong trường có một cậu nhóc bị người ta bắt nạt. nhà thằng nhóc đó có chút tiền, cho nên mới tìm đám này kéo bè kéo lũ đến đánh nhau.”



“Chậc chậc chậc, đây chính là3gian thương chiếm cứ ở cổng trường hả, xem ra cũng kiếm được không ít đâu.”



“Có thể nói là vậy, trường kia cũng là trường quý tộc.” Sở Lạc Ninh vừa uống nước vừa nói, hình như chẳng hề để ý đến chuyện sắp xảy ra bên ngoài. Người bán hàng dường như đã quen với chuyện này, cho nên khi mấy cậu nhóc kia xuất hiện, người nọ đã nhanh chóng đóng cửa, sau đó kéo hết rèm cửa lại.



An Hinh Duyệt: “...”



Sở Lạc Ninh xoay cái cốc trong tay, nhìn An Hinh Duyệt rõ ràng đang ngẩn ngơ, giống0như đang dùng ánh mắt để nói cho cô biết, “Đây là sự thực.”



Một sự thật tàn khốc đến nhức mắt.



Rèm cửa chưa khép lại hẳn, An Hinh Duyệt có thể nhìn thấy hai nhóm thiếu niên đang ẩu đả bên ngoài hung hăng như thế nào, hung hăng đến độ liều mạng. Dù sao đám côn đồ trong trường học cũng không thể so với xã hội đen được, cho nên ba thằng nhóc đến sau nhanh chóng đã tè ra quần bỏ chạy. Đột nhiên, cậu nhóc cầm đầu giơ chân đạp cho tên đàn em vừa lôi dao5ra một phát: “Mày làm gì thế? Đừng có làm chuyện gây chết người.”



Tên đàn em kia bị đá ngã ra đất, muốn nói gì đó nhưng lại sợ một kẻ bất cẩn như Tổng Minh Phong nên cũng không dám nói gì.



Tống Minh Phong nhận tiền của tên nhóc nhà giàu kia, đếm rõ ràng xong, phần lớn chia hết cho anh em, còn lại giữ một ít cho mình. Cậu ta ngồi xuống bậc thang phất phất tay ra hiệu cho đám đàn em giải tán, còn mình thì lấy một bao thuốc lá ra.



Đám đàn em nhận được4tiền liền vui vẻ tản đi.



Trên gương mặt góc cạnh rõ ràng của Tổng minh Phong hiện lên vẻ sầu muộn, bởi vì cậu ta chỉ tìm được thuốc mà quên mang theo bật lửa. Trong lúc đang bực dọc, một chiếc bật lửa đột nhiên xuất hiện trước mặt cậu ta. Tổng Minh Phong ngẩng đầu, đối diện với gương mặt của Sở Lạc Ninh. Cậu ta không nhận lấy chiếc bật lửa mà chỉ nhìn Sở Lạc Ninh: “Anh là ai?” Tống Minh Phong nói năng chẳng hề khách khí chút nào.



Sở Lạc Ninh cũng không tức giận, tỏ9ý bảo cậu ta cầm lấy chiếc bật lửa.



Tổng Minh Phong tuy hoài nghi nhưng vẫn nhận lấy, sau đó châm thuốc rồi trả lại bật lửa cho Sở Lạc Ninh, “Cảm ơn.”



Cậu ta ăn nói rất già dặn, không hề giống giọng điệu của một đứa nhóc mười chín tuổi. Sở Lạc Ninh ngồi xuống bên cạnh cậu ta, nhìn mấy trăm đồng cậu ta nắm trong tay, “Liều mạng giúp người ta đánh nhau, số tiền này có đủ để cậu mua thuốc không?”



“Hừ..” Tống Minh Phong bật cười, chẳng buồn để ý đến cánh tay còn đang chảy máu của mình, rít mạnh một hơi thuốc, “Anh từ nơi khác đến hả, đừng xen vào chuyện của người khác, chẳng có lợi gì cho anh đâu.” Nói xong, Tống Minh Phong đứng dậy, lững thững nhấc chân bỏ đi.



“Đi theo tôi đi, tôi có thể cho cậu một cuộc sống ổn định, thế nào?” Sở Lạc Ninh đứng dậy, nhìn theo bóng lưng của Tống Minh Phong nói. Bước chân của Tống Minh Phong chẳng hề dừng lại, cậu ta phẩy tay, “Tôi chẳng cần ai lo cho hết.” Sở Lạc Ninh cũng chẳng dây dưa, dõi mắt nhìn cậu ta bỏ đi. An Hinh Duyệt bước ra khỏi quán trà sữa, nhìn Sở Lạc Ninh đang đứng ở đầu đường, “Sao anh không đuổi theo?”



Sở Lạc Ninh nhìn theo bóng lưng của Tổng Minh Phong, hơi xoa cằm, “Em nói coi, một thằng ranh con mới mười chín tuổi đầu, sao nó còn già dặn hơn cả một người hơn hai mươi tuổi như ông đây chứ?”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom