• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (19 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-312

Chương 312: HÔN LỄ LONG TRỌNG[8]




“Thế con trai anh kết hôn hay con trai nhà người ta kết hôn? Làm một tí thì anh lên trời được



chắc?” Thủy An Lạc cáu rồi, cô quay đầu nhìn Sở3Ninh Dực. “Hờ, anh đây vốn đã ở trên trời rồi đấy, thì làm sao?” Sở Ninh Dực thản nhiên đáp lời.



Thủy An Lạc: “...” Anh thắng rồi. “Em viết, em viết0là được chứ gì.” Thủy An Lạc tức giận lên tiếng. “Thế thì khỏi đi, chữ nghĩa em như thể nhìn được hay sao?” Sở Ninh Dực thản nhiên.



Thủy An Lạc cảm5thấy mình thực sự bị công kích nặng nề, cả đời này không muốn nói chuyện với Sở Ninh Dực nữa.



“Không cần nghĩ nữa, cả đời này em đã có quá nửa4đời sống trong cảnh muốn tuyệt giao với anh, một nửa còn lại, em cũng chỉ có thể sống như thế này thôi.” Sở Ninh Dực nói rồi nằm vật ra giường,9nhìn lên trần nhà. Thủy An Lạc: “...” Được lắm, lần này anh thắng thật rồi.



“Vậy chiều nay em lấy thiệp mời về, anh với Anh Xinh Trai và cả Phong Ảnh đế vào phòng làm việc viết là được, đến lúc đó nhờ có chữ ký của các anh, tấm thiệp mời mới có giá trị chứ.” Thủy An Lạc hừ một tiếng. “Không đúng, vợ à, chuyện này không đúng.” Sở Ninh Dực ngẫm ngợi rồi ngồi bật dậy, “Sao Cổ Tước Tỉ không làm cái gì vậy?”



“Người ta bỏ ra sáu trăm triệu tệ, may một bộ áo cưới cho con gái yêu của anh hết hai trăm triệu, còn bốn trăm triệu tệ đưa thẳng cho con gái anh, nhìn cho kỹ, đấy là cho con gái anh, không phải cho cháu ngoại anh hay cháu nội người ta.” Thủy An Lạc nói, ấn ấn cái cổ mình, “Em phát hiện ra Cố Tước Tỉ rất thích tiêu tiền cho nhanh gọn nhẹ.”



“Hừ, không thế thì sao, con trai anh ta là một tên lính nghèo, sự nghiệp nhà người ta to thế, không lụn bại sớm.” Sở Ninh Dực ngẫm mà thấy đắc ý, có hai thằng con trai vẫn tốt hơn hẳn, tuy thằng lớn cứ khăng khăng đòi làm một tên lính nghèo, nhưng vẫn còn thằng nhỏ hơn.



Thủy An Lạc thấy khóe miệng mình co giật, cô nhìn chồng, anh có thể đắc ý hơn được nữa không?



Cho nên, khi Sở Lạc Nhất dẫn học sinh ra nước ngoài thi thố, ba ruột của cô kèm cặp chú Ba và chú Tư ngồi trong phòng làm việc đối diện với từng chồng từng chồng thiệp mời mà thở dài, làm gì mà mời lắm người thế.



Mân Hinh đặt gọn thiệp mời cho họ rồi nói, “Thế này là còn ít đấy, ba người các anh không có bạn bè gì, nhưng bạn bè và bạn học của mấy đứa nhỏ vẫn phải mời.”



Ba kẻ không có mấy bạn bè kia tỏ ý không muốn nói chuyện, có bạn bè để làm gì? Chẳng có tác dụng gì hết! Ngoài việc phải viết thêm nhiều thiệp mời! Thủy An Lạc lạnh lùng liếc nhìn Sở Ninh Dực. Sở Ninh Dực thở dài, quả quyết cầm cây bút trên bàn lên, bắt đầu viết thiệp mời cho con mình. Nói một cách chuẩn xác là ba người đàn ông viết thiệp mời riêng cho con gái của mình, tốt quá, Sở Ninh Dực hoàn toàn không lo lắng đến vấn đề của con trai.



Mân Hinh và Thủy An Lạc thấy họ bắt đầu nghiêm chỉnh viết thiệp mời mới yên tâm ra ngoài làm việc của mình.



Ba người đàn ông năm xưa từng oai phong một cõi của thành phố A vừa viết vừa than thở, sao họ lại rơi vào bước đường này chứ? Tiếc rằng vẫn phải cam tâm tình nguyện mà viết, đúng là đáng sợ vô cùng.



“Chớp mắt một cái mà các con đã sắp kết hôn cả rồi.” An Phong Dương vừa viết tên con gái vừa bùi ngùi, “Cứ cảm thấy con bé vẫn là một bé con đứng bên cạnh mình gọi ba ơi ba đi.”



Sở Ninh Dực ngẩng đầu nhìn anh, sau đó cúi đầu viết tiếp, “Có ngậm ngùi thế nào cũng không thay đổi được sự thật là cậu đã già đâu, cho nên chăm chú viết thiệp mời cho con gái cậu đi, nếu không thì cậu tổ chức bù hôn lễ của cậu với Mân Hinh cũng được.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom