• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (8 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-259

Chương 259: CÁC ĐỒNG CHÍ, Đ Y CHÍNH LÀ BÀI HỌC MÁU ĐẤY [2]




Sim nói xong, tất cả các nhân viên nghiên cứu gần như đều trợn tròn mắt nhìn anh ta, rõ ràng không



hề phục chút nào. Nhưng Sim vẫn không hề sợ hãi mà nhìn lại bọn họ, “Một đám phế vật chỉ biết lãng phí thời gian.”



An Hinh Duyệt vẫn giữ im lặng, hồi xưa cô cũng từng bị chửi là phế vật một cách không hề khách khí như vậy. Khi ấy cô ấm ức phát điện, nhưng sau này phát hiện, anh ta mắng ai cũng là phế vật3cả, kiểu bố thiên hạ, ông đây là trâu bò nhất, An Hinh Duyệt hiểu ra rồi cũng thấy bình thường. An Hinh Duyệt nhún vai, quyết định về ngủ tiếp. Mấy người này bị mắng cũng đáng đời, nếu bị mắng mà hiểu ra được thì tất nhiên sẽ làm tốt.



Dù sao thì việc nghiên cứu tâm lý đặc chiến viên vội ngay trước mắt, sống trong chiến tranh, nhiều hơn hết là chiến thuật tâm lý, là chiến thuật kỹ thuật, cô vẫn mong mọi người có thể dốc0hết lòng mình vào công việc đó.



Sáng hôm sau, lúc An Hinh Duyệt tới thư viện liền nghe thấy không ít người muốn yêu cầu rút lui. An Hinh Duyệt nhếch môi cười, thế này gọi là không coi các người là người ấy hả?



Một đám ẽo ợt lại còn muốn nghiên cứu lính đặc chủng, đúng là nực cười.



Nhưng cũng có một bộ phận, hoặc vì được khơi dậy ý chí chiến đấu, hoặc vì thật sự hiểu được hàm nghĩa của mấy chữ lính đặc chủng này nên dứt5khoát chọn ở lại, thậm chí còn yêu cầu Sim dùng cách huấn luyện lính đặc chủng để tiến hành huấn luyện họ.



Trong số đó, không có ai là thành viên trong nhóm của An Hinh Duyệt. Ba người kia đều giơ cao cờ hiệu vô nhân đạo với bọn họ mà bỏ đi rồi.



Buổi chiều mùa đông thời tiết rất đẹp.



An Hinh Duyệt ăn cơm trưa xong liền thấy Sim quay lại, cô cười, “Còn mấy người?” “Mười người.” Rõ ràng Sim có vẻ rất hài lòng với con số4này, vì lúc anh ta đến đây căn bản không hề ôm bất cứ hy vọng nào. An Hinh Duyệt khẽ gật, nói: “Một con số không tồi.” “Tôi thật sự không thể hiểu nổi đám người này tới đây làm gì nữa?” Sim bất mãn lên tiếng.



An Hinh Duyệt chỉ cười. Tối qua cô có nói với Sở Lạc Ninh chuyện muốn thành lập doanh trại huấn luyện tâm lý đặc chiến viên, nhưng anh vẫn chưa trả lời cô.



Cô nhớ có một tốp lính đặc chủng là sinh viên9khoa y được tuyển chọn đặc biệt, từng trải qua huấn luyện khép kín với cường độ cao một năm để chuyển cho lính quân y tiểu đội đặc chiến, kiểu tâm lý đặc chiến viên như vậy xem ra cũng có thể thực hiện được.



Nhưng tiếc là Sở Lạc Ninh vẫn chưa trả lời lại cô, không biết anh đang nghĩ thế nào. Giận! An Hinh Duyệt quay về ký túc xa, cầm điện thoại lên xem nhưng vẫn không thấy anh trả lời.



An Hinh Duyệt thở dài, bỏ điện thoại đó rồi lấy sổ sách của mình ra tính nghiên cứu trước một chút. Lúc điện thoại rung, cô cuống cuồng cầm điện thoại lên nhưng phát hiện căn bản không phải là tin nhắn của Sở Lạc Ninh.



Thất vọng!



[Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc hạnh phúc: Chị Miên Miên à, em tới Mỹ rồi, chị có thể ra ngoài một chút không?] [Kẹo bông gòn: ?] [Kẹo bông gòn: Em đang ở đâu?]



An Hinh Duyệt thấy địa chỉ mà Sư Tiểu Niệm gửi tới. Nơi này cách chỗ cô cũng không quá xa, cô không dễ xin nghỉ nhưng cô biết tại sao Sư Niệm lại đến tìm cô vào lúc này.



[Kẹo bông gòn: Hai tiếng nữa chị tới, em đợi chị chút nhé.] [Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc hạnh phúc: Cảm ơn chị Miên Miên.] An Hinh Duyệt đứng dậy, thay quần áo rồi chạy đi xin nghỉ.



Sư Niệm vẫn chờ ở trong quán cafe chứ không đi tìm Triệu Uyển Uyển ngay. Bởi vì tới Mỹ rồi cô mới phát hiện cô không dám đi gặp dì mình, thế nên cô mới tìm An Hinh Duyệt trước.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom