• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (23 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-134

Chương 134: ANH SỞ NÓI: ĐÁM NÀY ĐIÊN HẾT RỒI [10]




Mẹ anh rất ghét nghe anh nhắc đến chuyện chết chóc, nhất là khi lên chiến trường.



Ichuyện khác muốn đùa thế nào cũng được, nhưng riêng chuyện này, tuyệt đối không được đem ra đùa cợt ở nhà anh.



Anh từng chết trước mặt mẹ anh hai lần, cho nên mẹ anh vô cùng kiêng kỵ chuyện này. Thủy An Lạc vờ như không nghe thấy câu ban nãy, bước vào3phòng, “Lát nữa người ta đưa thuốc tới, con mang về, mẹ sẽ dặn Miên Miên trông chừng con.



“Mẹ, mẹ đúng là mẹ ruột con.” Sở Lạc Ninh có ý định thế này, thuốc kê thì cứ kê, về quân doanh không uống là xong, nhưng nếu như người giám sát là An Hinh Duyệt, “cai ngục” ấy còn khó chơi hơn cả mẹ anh.



“Ban nãy mày phủ nhận không0phải con ba, thế đây cũng không phải mẹ ruột của mày đâu, biết điều uống thuốc cho tử tế đi.” Sở Ninh Dực rất hài lòng với tình hình chiến đấu hiện tại, hiển nhiên anh thắng rồi, hơn nữa còn thằng rất đặc sắc nữa. Sở Lạc Ninh nghiêm túc nghĩ ngợi một hồi, “Mẹ, mẹ biết đấy, uống nhiều thuốc quá sẽ gây ra hiện tượng kháng5thuốc cho cơ thể con, như thế không tốt lắm đâu.” Sở Lạc Ninh nói rất thành thật, đây cũng là một sự thực. Bộ đội đặc chủng trước giờ rất kiêng kỵ việc dùng thuốc. Nhất là những loại thuốc điều trị thần kinh, về cơ bản nếu có thể bỏ thì sẽ bỏ.



“Nhưng con là con trai mẹ.” Thủy An Lạc nhìn Sở Lạc Ninh, cũng nghiêm túc4đáp lại, “Mẹ không muốn thấy con trai mẹ không chết vì lên chiến trường mà chết vì không yêu thương cơ thể mình.”



Sở Lạc Ninh phất phất tay, sau đó ngồi xuống ghế, không còn lời nào để phản bác. Sở Ninh Dực đá đá vào chân ghế của con trai, liếc nhìn anh với vẻ cảnh cáo, “Mẹ mày hại được mày hay sao, mẹ mày tự khắc9biết thuốc nào dùng được, thuốc nào không dùng được.” Sở Lạc Ninh hơi ngước mắt lên, bầu không khí này hơi kì dị, hình như anh làm sai gì đó rồi. “Được rồi được rồi, đừng ở đây làm phiền mẹ con nữa, nhanh chóng kiếm chỗ nào mát mẻ mà lướt đi.” Sở Ninh Dực nói rồi đuổi thẳng con trai đi.



Sở Lạc Ninh không động đậy, vẫn dựa vào ghế mà nhìn lên trần nhà, “Con vẫn luôn cảm thấy ba là một anh lính đào ngũ, quả nhiên, người gian trá nhất thế gian này không phải Sở Ninh Dực thì chẳng còn ai khác.”



“Thằng oắt con này đừng có chuyến vấn đề sang ba.” Sở Ninh Dực mắng một câu.



Sở Lạc Ninh không nhúc nhích. Thực ra những năm trở lại đây, anh vẫn không hiểu nổi, tại sao ba anh phải cởi bỏ quân phục, như thế thì ba anh có khác gì một kẻ đào ngũ đâu? Nhưng bây giờ cuối cùng anh cũng hiểu, ba anh không thấy thẹn với bộ quân phục, không thấy thẹn với quốc gia này, càng không hổ thẹn với mẹ anh.



Người khác không làm được đến mức đôi bên vẹn toàn, nhưng ba anh làm được hết rồi. Người khác nhắc đến Sở Ninh Dực, phản ứng đầu tiên luôn là, Sở Ninh Dực hả, một tên yêu nghiệt. Sở Lạc Ninh nghiêng đầu nhìn ba mình rồi đột ngột lên tiếng, “Ba, ba đúng là một tên yêu nghiệt.”



“Này, thằng nhóc này thích ăn đòn đấy hả? Con ở đây tính kể cho ba vào bẫy phải không, biển ngay cho ba.” Sở Ninh Dực nói rồi giơ chân đạp gãy cái ghế mà Sở Lạc Ninh đang ngồi. Sở Lạc Ninh nhảy phắt dậy, “hờ” một tiếng, “Coi như con đã thấy trái tim người ba độc địa nhất rồi. Mẹ, vì cái mạng nhỏ của con trai mẹ, con đi trước đây, không thì lát nữa ông già đạp chết con mất.” Sở Lạc Ninh nói rồi chạy ra ngoài trước khi ba anh giơ chân lên một lần nữa. “Thằng nhóc thối tha.” Sở Ninh Dực mắng một tiếng, sau đó ngẩng đầu nhìn vợ mình, “Nó khỏe như vâm thế, em còn lo lắng cái gì?”



“Anh không lo cho nó sao nửa đêm còn bật dậy bắt em làm kiểm tra toàn thân? Anh làm ba như thế thấy thú vị lắm hả?” Thủy An Lạc trợn mắt khinh thường, “Ba con nhà anh đúng là một đám thần kinh.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom