• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] VỆ SĨ CỦA TÔI LÀ ÁC QUỶ (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Phần IV END

16.

Đáy mắt Huyền Hoa cuồn cuộn sát ý làm cho người ta sợ hãi, không khí cũng theo đó lạnh đi vài phần.

Hắc Bạch Vô Thường đột nhiên xuất hiện: "Điện hạ, Diêm Vương sai chúng tôi đến báo cho ngài, hồn của Thẩm tiểu thư đang được nuôi dưỡng trong linh trì của ngài, ngài không cần lo lắng."

"Nếu có bất cứ sự cố gì, hắn sẽ trực tiếp rơi vào đạo súc sinh."

Nói rồi, hai người nhanh chóng biến mất.

Tôi xem như hiểu rõ, xung quanh hóa ra có quần chúng ăn dưa.

Bằng không, sao lại đến vừa khéo như thế.

Trên mặt Vân Đồ hiện lên một tia cứng đờ.

"Anh, dừng tay lại đi!"

Vân Diệp nhìn Vân Đồ, lắc đầu.

"Mày câm miệng, tao làm tất cả mấy chuyện này, đều là vì âm quỷ tộc chúng ta!"

Huyền Hoa đột nhiên cười, khí thế âm u đến cực điểm.

Không khỏi khiến người ta cảm thấy rợn tóc gáy.

Vân Đồ kéo lấy Thẩm An An, khiến cô ta thét chói tai. Móng tay bén nhọn xẹt qua bụng Thẩm An An, Thẩm An An đã chết.

Bụng có một lỗ máu me đầm đìa, đứa con của cô ta đang sống sờ sờ mà bị đào ra, chết không nhắm mắt.

Tôi nhắm hai mắt lại, Thẩm An An là ở ác gặp dữ, nhưng Vân Đồ, thật sự là ác quỷ tàn nhẫn đến cực điểm.

Vân Đồ nuốt lấy quỷ thai, sát khí xung quanh lập tức cuồn cuộn gấp đôi.

Huyền Hoa khinh thường hừ lạnh.

Ngay sau đó liền nhìn thấy sát khí đen và sương máu màu đỏ quấn lấy nhau chiến đấu.

Tôi nhìn Vân Diệp.

Hắn nhàn nhạt liếc nhìn tôi một cái.

"Cô đoán xem trong hai người bọn họ ai thắng?"

Ta kiêu hãnh nâng lên cằm nhỏ: "Đương nhiên là Huyền Hoa."

Huyền Hoa mãi đỉnh!

Chưa đầy một phút, Huyền Hoa đã trở lại.

Trong tay hắn nắm lấy một quả cầu khí đen.

Tôi tiến lên trước: "Sao lại nhanh như vậy?"

"Ừ, quá yếu, không thú vị."

Hắn ý vị thâm trường liếc mắt nhìn tôi, nghiêm túc nói: "Không phải anh nhanh."

Đột nhiên trong đầu tôi hiện lên lời bài hát, mở, ra khỏi thành phố...

17.

Chuyện đã viên mãn kết thúc, Vân Đồ cũng bị trọng thương rồi bị giam giữ.

Nghe Vân Diệp nói, anh hắn rất mạnh, nhưng tham vọng rất lớn, lại không đi đường chính đạo, luôn nghĩ đến việc có được sức mạnh mạnh mẽ hơn, dẫn dắt tộc quỷ âm thống lĩnh âm giới.

Cuối cùng, đi lên con đường không thể cứu vãn, phạm phải sai lầm lớn.

Tôi kể những chuyện này cho Huyền Hoa nghe, hắn đột nhiên hôn tôi, chặn miệng tôi lại.

Tôi đỏ mặt không nói gì nữa.

Hắn sâu kín nhìn tôi "Em nói chuyện với thằng nhóc đó lúc nào?"

"À, lúc anh đánh nhau á."

"Trong thời gian ngắn như vậy mà nói nhiều như thế?"

"Chuyện của anh sao."

Huyền Hoa nhất định có chuyện giấu tôi, chẳng hạn như hắn tìm kiếm linh hồn của tôi rất lâu, nói với ông già Diêm Vương đưa tôi đến trước mặt hắn.

Hơn nữa, hắn luôn giống như đang nhìn xuyên qua tôi để nhìn một người khác.

Tất cả mấy chuyện này tôi đều lọt vào trong sương mù.

Tôi cũng không phải là kẻ chỉ biết yêu đương, rốt cuộc xem nhiều lần Vương Bảo Xuyến đào rau dại.

18.

Đã ba ngày tôi không gặp Huyền Hoa.

Tôi lại trở về cuộc sống thế gian, bắt đầu làm công việc thiết kế.

Mỗi ngày tôi đều mắng mỏ Huyền Hoa là tên đàn ông chó chết này sao vẫn chưa đến tìm tôi giải thích.

Chẳng lẽ hắn cho rằng mình đã được tự do rồi nên không cần quan tâm đến tôi nữa?

Ba ngày nay, nỗi oán khí của tôi đã tích tụ đến mức có thể dọa chết ác quỷ.

Lần này xuất hiện ở trước mặt tôi, không phải hai ông bạn già Hắc Bạch Vô Thường.

Mà là, đầu trâu mặt ngựa rơi lệ đầy mặt.

Lúc bị dẫn đến âm phủ, tôi vẫn còn ngơ ngác.

Toàn bộ âm phủ không giống như lần đầu tiên tôi đến, giờ đây đã tan hoang không thành bộ dáng.

Huyền Hoa ngồi trên ghế chủ trì, phía dưới là quan quỷ đang quỳ.

“Đồ vô dụng, một lũ vô dụng, nếu trong vòng một canh giờ nữa không nghĩ ra cách dỗ ngon dỗ ngọt cô ấy, các ngươi đều có thể đi đầu thai rồi.”

Chúng quỷ đều khổ không nói nổi.

Huyền Hoa... tên quỷ ngốc này...

Tôi xuất hiện, rõ ràng chính là ánh sáng, là hy vọng, nhờ Huyền Hoa ban tặng, một đám quỷ quan đều quỳ lạy tôi như cha như mẹ.

Chúng quỷ mày một lời, tao một ngữ.

Cho đến lúc ông già Diêm Vương giáo viên chủ nhiệm lên tiếng.

Hoá ra, tôi và Huyền Hoa đã sớm quen biết.

À, nhất định phải nói rõ, hắn đã yêu thầm tôi từ rất lâu.

Nhưng tôi lại chết do tai nạn, hơn nữa còn thiếu một linh hồn.

Cho nên không tìm được kiếp sau của tôi, Huyền Hoa giết đỏ cả mắt, đại náo địa ngục, lúc giết chúng quỷ địa ngục một vạn lần.

Ông già Diêm Vương cuối cùng cũng khóc lóc nghĩ ra cách, cơ hội rất mong manh, nhưng lại là cách duy nhất.

Vì thế ông ta tự nguyện đến mười tám tầng đi ngủ.

Mà tôi, vừa hay bởi vì ác quỷ ở mười tám tầng trốn thoát mà đến đây.

Thời gian trôi qua quá lâu, ông già Diêm Vương đã quên mất Huyền Hoa tồn tại, cho nên lúc phát hiện tôi đã đánh thức hắn, ký ức đau khổ của ông ta lại lần nữa xuất hiện.

Vậy là, chúng quỷ lại bị giết một vạn lần nữa.

Cuộc sống của quỷ thật quá lên xuống, thật là quá khó khăn.

Khó trách Huyền Hoa... danh tiếng... lại đáng sợ như vậy.

Chó nhìn thấy hắn cũng muốn mắng vài câu.

Dưới ánh mắt cầu xin của bọn họ, tôi mang Huyền Hoa đi.

Sau lại, nghe nói, âm phủ suốt đêm xây dựng một toà pho tượng của tôi, gọi tôi là Phật sống chuyển thế...

Thật sự... không cần thiết cho lắm.

19.

Huyền Hoa cùng tôi về tới nhà.

Người vừa nãy còn hung hăng muốn chết, mỗi một giây đều muốn tống người ta đi đầu thai, hiện giờ lại không nói lời nào.

“Huyền Hoa, cho nên, trước đây anh hôn em đều bởi vì em thiếu một hồn, giúp em ổn định hồn phách sao?”

“Ừm, không hoàn toàn là vậy…”

“Vậy anh?”

“Anh muốn hôn em…”

“Anh thích em?”

Hắn đột nhiên kéo tôi vào trong lòng ngực, mắt đen trong trẻo dị thường “Yểu Yểu, anh tìm em, rất lâu rồi.”

“Rất lâu rất lâu rồi…”

Trong đầu tôi hiện lên một ít hình ảnh, ký ức lúc còn sống đột nhiên tấn công tôi.

Dưới cây hoa đào, ánh trăng chiếu rọi vào khuôn mặt thiếu niên, đẹp đến lạ thường.

Tôi thấy sắc nảy lòng tham, giả vờ lạc đường, đi hỏi đường.

Hắn lạnh lùng nhìn tôi một cái “Cô muốn báo đáp tôi thế nào?”

Tôi vui mừng nhảy dựng lên “Một vạn cái hôn!”

Tôi cũng giỏi thật đấy…

Còn có ngày tôi chết, đáy mắt Huyền Hoa vô tận bi thương, lạnh lẽo thấu xương.

Hắn đi một chặng đường dài, đều là để tìm kiếm tung tích của tôi.

Hình ảnh hiện lên vụt qua, tôi nhìn người đàn ông trước mặt, đáy lòng cảm thấy chua xót.

“Huyền Hoa, em còn nợ anh bao nhiêu cái hôn?”

Hắn sững lại một lúc, đột nhiên ôm chặt tôi vào lòng “Cả đời này em cũng không trả hết.”

Tôi đẩy đẩy hắn “Nhưng anh là vệ sĩ mà em thuê.”

Chóp mũi cao ngất của hắn cọ vào mũi tôi, giọng điệu dần dần trở nên nguy hiểm “Anh là ai?”

Tôi điên cuồng khiêu khích “Vệ sĩ.”

Hắn nắm lấy eo tôi, cảm nhận được một số thứ chỉ có thể hiểu mà không thể nói thành lời.

Tôi đỏ mặt.

“Huyền Hoa… anh…”

Ánh mắt hắn tối lại.

Cuối cùng, trong tình huống bất đắc dĩ, tôi bị buộc phải gọi vô số lần “Chồng”.

Tôi cắn răng mắng chửi trong lòng, tên chó Huyền Hoa này, một chút nhân tính cũng không có.

Phiên ngoại

Đừng nhìn con quỷ Huyền Hoa kiêu ngạo chết đi được này

Thực ra tôi mới là đại ca.

Hàng năm cứ đến dịp lễ tết, tôi đều bị buộc phải thu một số tiền bảo kê từ các đại ca quỷ tộc.

Huyền Hoa đứng bên cạnh khinh thường “Chỉ mấy đồng bạc lẻ thôi mà cũng bị mua chuộc rồi?”

“Này anh không hiểu rồi đấy, đạo lý này gọi là đối nhân xử thế.”

Hắn cau mày “Anh đây mai đi đánh cho chúng nó một trận?”

Khuyên anh làm người lương thiện đi…

Mấy ngày nay Huyền Hoa có chút kỳ quái, chẳng hạn như hắn bắt đầu tập thể hình.

Tôi hỏi hắn “Sao bắt đầu tập thể hình rồi?”

Hắn ý vị thâm trường nhìn tôi.

Tôi nghĩ tới nghĩ lui, sờ sờ bụng béo của chính mình.

Hắn đang quyến rũ tôi, thật đáng ghét mà.

Cho đến khi tôi phát hiện mấy video của anh trai cơ bụng mà tôi thầm thích gần đây đều biến mất!

Tôi tức giận đùng đùng chất vấn Huyền Hoa.

Hắn từ phòng tắm đi ra, chỉ quấn một chiếc khăn tắm, lộ ra vai rộng eo thon, trên cơ bụng sáu múi còn có giọt nước theo đường nhân ngư chảy xuống phía dưới…

Tôi nuốt nước bọt, giết chết tôi đi.

“Nhìn đẹp không?”

Tôi gật đầu lia lịa.

“Muốn sờ?”

Tôi gật đầu.

Hắn nhìn tôi: “Không cho.”

“???”

Quỷ hẹp hòi uống nước lạnh đi!

(Hết)
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom