• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Truyện không tên số 37 (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 30

4330
Chúng tôi tổ chức xong hôn lẽ, ở lại đảo Bali chơi một tuần, tinh thần vô cùng thoải mái, nằm trên cát, phơi mình dưới ánh nắng mặt trời, cảm nhận mặt biển xanh, gió nhè nhẹ thổi, trước giờ chưa từng cảm nhận được cuộc sống lại tốt đẹp như vậy. Tôi đeo kính râm, nhìn xung quanh, đột nhiên phát hiện một bóng người rất quen.
Lương Thành.
Tôi cảm thấy ngạc nhiên vô cùng, không biết tại sao anh ta lại xuất hiện ở đây.
Vừa hay Thẩm Thiên không ở đây, anh ấy ở phòng khách cùng với một vài cổ đông bàn chuyện làm ăn.
“Đã lâu không gặp” Lương Thành từng bước đi tới “Anh biết em và Thẩm Thiên đã kết hôn rồi, em yên tâm, anh không phải là đến để làm phiền em, mà thật sự anh muốn gặp em, muốn biết em sống có tốt hay không thôi?”.
Tôi cảnh giác nói: “Tôi sống tốt hay không liên quan gì tới anh”.
Tôi định gọi điện cho vệ sĩ bên cạnh, không ngờ giọng nói của Lương Thành trầm xuống, nói với tôi: “Chúng ta không thể nói chuyện một chút được hay sao? Anh không muốn làm tổn thương em, anh chỉ là muốn nói xin lỗi em mà thôi”.
Khuôn mặt của Lương Thành tối sầm lại, anh ta nhìn tôi rất lâu, cúi người nói: “Xin lỗi em, Hà An. Anh muốn xin lỗi em vì những việc làm sai trái trước đây của anh. Anh không thể nói là anh cố ý làm tổn thương em, chỉ là bản thân anh trước đây rất khốn nạn, anh không phải người nữa”.
“Tôi không muốn nghe anh nói mấy lời này, mời anh đi cho, tôi bây giờ đã kết hôn với Thẩm Thiên rồi, không muốn sau lưng anh ấy gặp lại chồng cũ của mình, tôi không muốn giữa tôi và Thẩm Thiên tồn tại bất cứ hiểu lầm nào, mời anh đi cho”. Tôi không vui dứng lên, cầm điện thoại trên bàn rồi xoay người đi về phía biệt thự.
Nghe Lương Thành hét ở phía sau tôi: “Hà An, anh biết em mãi mãi sẽ không tha thứ cho anh, nhưng anh muốn nói cho em biết, sự hổ thẹn của anh với em sẽ theo anh suốt cuộc đời này. Anh ra tù rồi, cùng đã học được một bài học rồi, anh sẽ làm lại từ đầu, hy vọng em sẽ sống tốt phần đời còn lại”.
………..
Một tháng sau, bố của Thẩm Thiên bệnh nặng, phải duy trì thời gian điều trị. Tôi phát hiện mình mang thai, Thẩm Thiên tiếp quản những công việc còn dang dở của tập đoàn Tây Doanh, những lúc anh ấy bận rộn, tôi đều mang cơm tới văn phòng, sau khi nói cho tin tốt này cho anh ấy biết, bỏ qua công việc bận rộn và phiền não, trên mặt anh ấy cuối cùng cũng hiện lên một nụ cười an tâm.
Anh ấy nói con của chúng tôi nhất định sẽ bình an khỏe mạnh chào đời, nên bắt đầu từ lúc tôi mang thai, anh ấy mời tất cả những chuyên gia dinh dưỡng giỏi nhất trên cả nước về, phản ứng nghén trong thời kì mang thai của tôi rất mạnh, hai tháng nữa là có thể siêu âm rồi, tôi lúc này vô cùng lo lắng, đứng ngồi không yên.
Bởi vì tôi chưa từng mang thai, lần trước vừa mới biết mình mang thai liền phải bỏ đi, tôi không có cảm giác gì cả, cũng bởi vì từng trải qua chuyện xảy thai, nên cũng lo lắng không giữ được đứa bé.
Thẩm Thiên công tác từ pháp trở về, vội vàng đưa tôi đi bệnh viện làm siêu B.
Bác sĩ nói với chúng tôi một tin vô cùng tốt: “Chúc mừng hai người, là sinh đôi”.
Sinh đôi?
Tôi còn nói tại sao mới hai tháng lại nhìn rõ bụng đến thế, tôi kích động hỏi lại bác sĩ: “Thật sao?”
Bác sĩ nói kết quả kiểm tra không thể nào sai được.
Buổi tối hôm đó, Thẩm Thiên thông báo với truyền thông, một lát sau liền được đưa tin, lời chúc phúc và chúc mừng chúng tôi liên tục tới, tôi cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc, cảm thấy ông trời thật thiên vị mình.
Thẩm Thiên với những cuộc xã giao nào có thể từ chối đều từ chối hết, cố gắng về sớm với tôi. Bố Thẩm Thiên sau khi biết chuyện, sức khỏe cũng khá hơn phần nào.
Sau khi trải qua một loạt vất vảm cuối cùng cũng tới thời khắc tôi bước vào phòng sinh nở.
Sau ba tiếng đồng hồ, tôi thuận lợi sinh hai cô con gái sinh đôi, Thẩm Thiên đi vào hôn lên trán tôi nói: “Vợ à, em vất vả rồi”.
Hai cô con gái lớn lên rất giống Thẩm Thiên, sống mũi cao, ngón tay rất thon dài, giống hệt ngón tay đánh đàn piano, tôi lần lượt đặt tên cho chúng là Miên Miên và Y Y, tôi hy vọng chúng sẽ không phải lo cái ăn cái mặc, có cuộc sống hạnh phúc mãi về sau.
Thẩm Thiên ôm hai cô con gái giống như ôm cả thế giới.
Thật ra, hôn nhân hạnh phúc, không phải là làm lớn mọi chuyện lên, mà chỉ là sau khi trải qua nhiều khó khăn và thử thách, chúng ta vẫn lựa chọn tin tưởng và khoan dung cho nhau. Bởi vì em yên anh, nên em đồng ý ở bên cạnh anh
Hạnh phúc chính là cùng nhau trải qua một cuộc sống bình thường mà ấm ấp.
Có anh.
Có các con, chúng ta sẽ mãi ở bên cạnh nhau!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Truyện không tên số 41
  • Đang cập nhật..
Chương 157
Truyện không tên số 40
  • Đang cập nhật..
Chương 331
Truyện không tên số 39
  • Đang cập nhật..
Chương 318
Truyện không tên số 38
  • Đang cập nhật..
Chương 371
Truyện không tên số 36
  • Đang cập nhật..
Chương 764
Truyện không tên số 35
  • Đang cập nhật..
Chương 149

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom